Chap 4: Xin lỗi, tôi không thể

“Hãy mang thai con của Mục Duật.”

Tư Kỳ không giấu được vẻ sửng sốt khi nghe lời đề nghị này. Làm gì có chuyện bạn gái lại nhờ người khác mang thai con của bạn trai mình. Chắc cô ta định lấy mình ra làm trò đùa thôi. Cô khẽ lau giọt mồ hôi trên trán, cười cười nói:

“Nếu là trò đùa nào đó thì tôi không tham gia đâu.”

Vẻ mặt Khương Lan vẫn nghiêm túc như lúc nói câu trước, cô ta chậm rãi nhấn mạnh:

“Tôi không đùa, tôi muốn cô hãy mang- thai- con- của- Mục- Duật.”

Nhận thấy đây không phải chuyện đùa, Tư Kỳ liền nghiêm túc, dứt khoát từ chối:

“Vậy tôi không thể, làm cô thất vọng rồi.”

Nói xong Tư Kỳ đeo lại bao tay cao su, quay phắt về nơi làm việc.

Khương Lan không có ý định níu kéo, cô ta đã chuẩn bị trước cho lời từ chối này, đứng một chỗ khoanh tay lại, nhìn về bóng lưng Tư Kỳ đang rời đi, cô ta nói lớn:

“Cô cần tiền để chữa bệnh cho em đúng không? Sinh con xong, tôi sẽ cho số tiền khổng lồ.”

Tư Kỳ đứng khựng lại, phải, Khương Lan đã nói trúng tim đen của cô. Chắc chắn cô ta đã điều tra trước khi đến đây đưa ra lời đề nghị. Em trai Tư Kỳ đang trong tình trạng nguy kịch, với số tiền ngủ cùng Mục Duật lần trước, chỉ đủ cầm cố thuốc thang và những lần tái khám.

Mong muốn bây giờ của Tư Kỳ là kiếm đủ tiền phẫu thuật giác mạc cho em trai cô, Mộc Đình Phong. Sở dĩ Tư Kỳ ôm hết vào người bởi vì cô luôn cho rằng tai nạn năm đó là lỗi của mình, khiến cha cô mất mạng, em trai thì bị va đập ở đầu khiến khối u tích tụ dần thành ung thư. Vì thế, miễn là chuyện gì làm ra tiền, cô đều vùi đầu vào làm.

Tư Kỳ bị lung lay rồi, nhưng bản thân cô biết, nếu cô chấp nhận lời đề nghị này thì cô cũng chấp nhận với việc bán con. Một hành vi vô nhân tính. Cô nắm chặt hai bàn tay của mình, một lần nữa lại khẳng định:

“Đúng là tôi cần tiền nhưng tôi không thể chấp nhận hành vi ấy, xin cô về cho, tôi còn làm việc.”

Dứt lời Tư Kỳ bước thẳng vào trong, cô xả nước thật mạnh như trút giận.

Khương Lan đứng ngoài không hề lay chuyển vẻ mặt, khoé môi khẽ cong lên:

“Tôi lịch sự nói cô không nghe, vậy thì cô đừng trách tôi.”

Sau lần đó, Khương Lan không tìm đến gặp cô nữa. Nhưng thay vào đó, số lần chạm mặt Mục Duật lại tăng lên gấp bội. Làm phục vụ ở nhà hàng, trong quán bar kể cả đường đi về bình thường cũng chạm mặt hắn ta. Không biết là cố ý hay tình cờ. Tuy nhiên, thái độ của hắn giống cô, đều xem đối phương là người dưng. Vì thế, Tư Kỳ cho rằng đó là tình cờ thôi.

Cho đến một hôm, sau khi tan làm ở nhà hàng, trên đường đến quán bar, Tư Kỳ đột nhiên bị một đám người bắt đến một khách sạn, nhốt trong một căn phòng thiếu ánh sáng. Trong lúc Tư Kỳ đang ngơ ngác, chưa nhận thức được điều gì xảy ra, thì cửa phòng bị mở tung ra, bóng dáng một người đàn ông to lớn đi loạng choạng bước vào.

Cánh cửa đóng sầm lại.

Tư Kỳ lúc này mới biết hoàn cảnh của mình, biết chuyện gì sắp xảy tới. Nhưng có vẻ người đàn ông hành động không giống cô nghĩ, hắn ta ngồi xuống một góc rồi xoa xoa thái dương. Biết rằng không thoát được, nên cô liều mạng bắt chuyện với tên đàn ông, có vẻ anh ta không hề có ý gì với cô:

“A… anh gì ơi, anh có sao không?”

Đầu tiên là bắt chuyện bằng cách hỏi han, nếu hắn trả lời theo cách bình thường, thì chuyến này cô có lẽ sẽ an toàn.

Người đàn ông cất giọng trầm trầm, có chút khàn đặc như bị mắc gì ở cổ, lời nói đôi phần giận dữ, gấp rút:

“Cô… cô nhanh chóng rời khỏi đây, nhanh lên.”

Tuy giọng nói có chút biến đổi nhưng với trí nhớ của Tư Kỳ, cô chắc chắn đây là Mục Duật. Tại sao hắn lại ở đây thì cô đã ngờ ngợ hiểu ra.

Mục Duật theo cô thực chất hắn không hề có ham muốn với cô. Đêm đó, là cô gài bẫy hắn.

Tư Kỳ bỗng dưng thấy an toàn đến lạ, nhưng mà cô còn công việc, không thể nán lại đây lâu, cô hất hàm ra phía cửa:

“Tôi muốn thoát ra lắm, nhưng anh phải bảo người mở cửa cho tôi chứ.”

Mục Duật ngẩng đầu lên, đôi mắt đỏ ngầu như phát sáng trong bóng tối khiến người khác phải run sợ, hắn gằn lên từng tiếng:

“Không đi nhanh thì đừng trách.”

Tư Kỳ bị vẻ mặt đó dọa sợ, nhanh chóng đứng dậy đi ra phía cửa, nhưng nó đã bị khoá, cô làm cách nào cũng không mở ra.

Rầm rầm rầm.

“Mở cửa, mở cửa đi, kế hoạch của các người công cốc rồi. Tôi còn phải đi làm, mở cửa đi, làm ơn.”

Nhưng thứ cô nhận lại là sự im lặng đáng ghét.

Tư Kỳ định quay lại thông báo cho Mục Duật thì bị cánh tay từ đằng sau chống lên cửa, ép sát người cô, giọng nói khàn đặc luồn vào đôi tai nhạy cảm của Tư Kỳ:

“Tôi đã cho cô cơ hội, bây giờ, đừng trách tôi.”

Dứt lời, hắn dùng đôi tay cơ bắp của mình bế bổng Tư Kỳ lên đi đến bên giường ném cô xuống. Không để cô kịp phản kháng, hắn đã xé nát bộ đồ cô đang mặc trên người, chuẩn bị làm chuyện đồi bại.

Tư Kỳ không thể nhận ra đây là người đàn ông dịu dàng đêm hôm trước, bây giờ, hắn như một con hổ chơi đùa với con mồi. Mọi sự phản kháng của cô đều vô ích trước móng vuốt của hắn.

Đêm đó, cô không thể diễn tả được mình đã bị hành xác bao nhiêu lượt, chỉ biết Mục Duật, hắn ta xung mãn đến lạ.

Hot

Comments

tiểu phú bà mê trai😍

tiểu phú bà mê trai😍

ủa Duật bro=))

2023-07-26

0

Ớt Chỉ Thiên

Ớt Chỉ Thiên

Chắc anh bị bỏ thuốc rồi

2022-11-14

5

Toàn bộ
Chapter
1 Chap 1: Tôi có thai rồi.
2 Chap 2: Tôi sẽ trừng phạt cô (H+)
3 Chap 3: Mang thai con của Mục Duật
4 Chap 4: Xin lỗi, tôi không thể
5 Chap 5: Không có tư cách (H+)
6 Chap 6: Thật bỉ ổi
7 Chap 7: Dụ dỗ
8 Chap 8: Anh là xử nam à?
9 Chap 9: Có cầu xin, tôi cũng không tha
10 Chap 10: Để xem cô mạnh miệng được bao lâu (H+)
11 Chap 11: Tôi muốn ăn cô (H+)
12 Chap 12: Tôi hận hắn còn không hết
13 Chap 13: Trớ trêu
14 Chap 14: Hành động kỳ lạ
15 Chap 15: Hai như một
16 Chap 16: Không có kết quả
17 Chap 17: Tụ tập
18 Chap 18: Tôi là cha của đứa bé!
19 Chap 19: Chỉ là con đang đạp!
20 Chap 20: Cơm chiên của Mục Thiếu
21 Chap 21: Bắt đầu phân vân
22 Chap 22: Chạy trốn
23 Chap 23: Cô đừng hòng thoát khỏi tay tôi!
24 Chap 24: Anh có tin không?
25 Chap 25: Bé con… cuối cùng cũng thuận lợi ra đời!
26 Chap 26: Con gái Mục Cẩn Y
27 Chap 27: Bất ngờ gặp lại
28 Chap 28: Tôi chỉ sợ cậu bị liệt dương
29 Chap 29: Người này không động tới được!
30 Chap 30: Danh tính người thu mua công ty
31 Chap 31: Xem ra em rất ghét tôi nhỉ?
32 Chap 32: Cho người theo dõi cô ấy
33 Chap 33: Quay lại làm việc
34 Chap 34: Đừng nháo!
35 Chap 35: Âm hồn bất tán!
36 Chap 36: Em muốn chọc giận tôi đến thế sao?
37 Chap 37: Mọi chuyện đã quyết
38 Chap 38: Nhớ… em
39 Chap 39: Vứt bỏ tôn nghiêm
40 Chap 40: Tiểu gan hùm
41 Chap 41: Đừng bao giờ có ý định trốn thoát tôi một lần nữa!
42 Chap 42: Tôi không yêu cô
43 Chap 43: Cha con tác hợp
44 Chap 44: Vì em
45 Chap 45: Tôi muốn em trở về làm mẹ Y Nhi!
46 Chap 46: Chuyện gia đình của Mễ Đào
47 Chap 47: Em dám sao?
48 Chap 48: Đừng đi làm nữa, anh nuôi em
49 Chap 49: Hận tôi thế cơ mà
50 Chap 50: Tôi muốn nghỉ việc
51 Chap 51: Cho anh một cơ hội
52 Chap 52: Không tài nào tiếp nhận
53 Chap 53: Hắn sợ thật rồi!
54 Chap 54: Chỉ có một mình Mộc Tư Kỳ khiến nó có phản ứng (H+)
55 Chap 55: Ngược một vố đau
56 Chap 56: Về bên anh, chờ đợi anh
57 Chap 57: Ép buộc
58 Chap 58: Bằng mọi cách phải mang mami con về làm vợ papa
59 Chap 59: Ôn Khánh giở trò
60 Chap 60: Khắc tinh của hắn
61 Chap 61: Cho dù là giết em đi (H+)
62 Chap 62: Không có em ở bên, sống không bằng chết
63 Chap 63: Papa đang bắt nạt Kỳ Kỳ sao?
64 Chap 64: Kỳ Kỳ, em làm tốt lắm (End)
Chapter

Updated 64 Episodes

1
Chap 1: Tôi có thai rồi.
2
Chap 2: Tôi sẽ trừng phạt cô (H+)
3
Chap 3: Mang thai con của Mục Duật
4
Chap 4: Xin lỗi, tôi không thể
5
Chap 5: Không có tư cách (H+)
6
Chap 6: Thật bỉ ổi
7
Chap 7: Dụ dỗ
8
Chap 8: Anh là xử nam à?
9
Chap 9: Có cầu xin, tôi cũng không tha
10
Chap 10: Để xem cô mạnh miệng được bao lâu (H+)
11
Chap 11: Tôi muốn ăn cô (H+)
12
Chap 12: Tôi hận hắn còn không hết
13
Chap 13: Trớ trêu
14
Chap 14: Hành động kỳ lạ
15
Chap 15: Hai như một
16
Chap 16: Không có kết quả
17
Chap 17: Tụ tập
18
Chap 18: Tôi là cha của đứa bé!
19
Chap 19: Chỉ là con đang đạp!
20
Chap 20: Cơm chiên của Mục Thiếu
21
Chap 21: Bắt đầu phân vân
22
Chap 22: Chạy trốn
23
Chap 23: Cô đừng hòng thoát khỏi tay tôi!
24
Chap 24: Anh có tin không?
25
Chap 25: Bé con… cuối cùng cũng thuận lợi ra đời!
26
Chap 26: Con gái Mục Cẩn Y
27
Chap 27: Bất ngờ gặp lại
28
Chap 28: Tôi chỉ sợ cậu bị liệt dương
29
Chap 29: Người này không động tới được!
30
Chap 30: Danh tính người thu mua công ty
31
Chap 31: Xem ra em rất ghét tôi nhỉ?
32
Chap 32: Cho người theo dõi cô ấy
33
Chap 33: Quay lại làm việc
34
Chap 34: Đừng nháo!
35
Chap 35: Âm hồn bất tán!
36
Chap 36: Em muốn chọc giận tôi đến thế sao?
37
Chap 37: Mọi chuyện đã quyết
38
Chap 38: Nhớ… em
39
Chap 39: Vứt bỏ tôn nghiêm
40
Chap 40: Tiểu gan hùm
41
Chap 41: Đừng bao giờ có ý định trốn thoát tôi một lần nữa!
42
Chap 42: Tôi không yêu cô
43
Chap 43: Cha con tác hợp
44
Chap 44: Vì em
45
Chap 45: Tôi muốn em trở về làm mẹ Y Nhi!
46
Chap 46: Chuyện gia đình của Mễ Đào
47
Chap 47: Em dám sao?
48
Chap 48: Đừng đi làm nữa, anh nuôi em
49
Chap 49: Hận tôi thế cơ mà
50
Chap 50: Tôi muốn nghỉ việc
51
Chap 51: Cho anh một cơ hội
52
Chap 52: Không tài nào tiếp nhận
53
Chap 53: Hắn sợ thật rồi!
54
Chap 54: Chỉ có một mình Mộc Tư Kỳ khiến nó có phản ứng (H+)
55
Chap 55: Ngược một vố đau
56
Chap 56: Về bên anh, chờ đợi anh
57
Chap 57: Ép buộc
58
Chap 58: Bằng mọi cách phải mang mami con về làm vợ papa
59
Chap 59: Ôn Khánh giở trò
60
Chap 60: Khắc tinh của hắn
61
Chap 61: Cho dù là giết em đi (H+)
62
Chap 62: Không có em ở bên, sống không bằng chết
63
Chap 63: Papa đang bắt nạt Kỳ Kỳ sao?
64
Chap 64: Kỳ Kỳ, em làm tốt lắm (End)

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play