Tổng Tài Tàn Khốc Ngược Đãi Tình Nhân

Tổng Tài Tàn Khốc Ngược Đãi Tình Nhân

Chap 1: Tôi có thai rồi.

“T… tôi có thai rồi.”

“Cô lừa tôi?”

Mộc Tư Kỳ vẫn cúi đầu, nắm lấy tà váy, giọng cô có chút run run:

“Tôi không lừa anh, kinh nguyệt của tôi chậm hai tuần. Hôm qua… hôm qua tôi cùng Mễ Đào đi bệnh viện, họ nói tôi đã có thai được một tháng rồi.”

Mục Duật biết lời Mộc Tư Kỳ nói là sự thật, hắn liền bật cười thành tiếng, nụ cười giòn giã kéo dài:

“Haha tốt lắm, tốt lắm. Từ hôm nay cô dọn vào Mục Gia ở đi.”

Mộc Tư Kỳ liền khó hiểu:

“Tại sao?”

Mục Duật đưa tay quệt qua đôi mắt dài đang ứ nước vì cơn cười vừa rồi, sắc mặt hắn liền đanh lại, giọng nói lạnh lùng cất lên:

“Cô vào đấy để sinh con cho tôi. Hay Mộc Tư Kỳ cô còn có ý định khác?”

Mộc Tư Kỳ ngỡ ngàng há hốc mồm. Cô cứ tưởng mình có thai, Mục Duật sẽ không dày vò thể xác cô nữa, thế là cô được tự do. Nào ngờ mục đích thật sự của hắn là muốn cô sinh con cho hắn.

Tại sao chứ?

Hắn yêu Khương Lan mà? Cô ta phải là người kết hôn với hắn và sinh con cho hắn chứ?

Mục Duật đến một góc, lôi chiếc điện thoại đời mới nhất ra quay số, đầu dây bên kia nhấc máy, hắn cất giọng nói vui sướng:

“Khương Lan à, em biết gì chưa, cô ta có thai rồi. Bây giờ anh hạnh phúc lắm, anh chờ đợi một nhà ba người chúng ta.”

Tuy không nghe rõ nhưng Tư Kỳ biết Khương Lan chắc hẳn rất vui vì tiếng cười của cô ta vang vọng. Còn cô thì nở nụ cười chua xót trên môi.

“Còn đứng đó làm gì? Mau Thu dọn đồ đạc chuẩn bị chuyển vào Mục Gia đi.”

Nói xong, Mục Duật bỏ đi ra ngoài.

Tư Kỳ đứng bần thần một lúc, khi hắn vừa chạm đến ngưỡng cửa, cô liền lấy dũng khí nói lớn:

“Tôi không muốn.”

Mục Duật khựng lại, hắn quay người đi về phía cô, vẻ mặt chứa đầy nộ khí. Thấy bộ dạng đó, Tư Kỳ biết hắn ta thực sự đang rất tức giận, hắn đi về phía cô, cô bất giác lùi lại.

Mục Duật vẫn đi tiếp, hắn ép cô đến chân tường, bàn tay to lớn đưa lên bóp lấy chiếc cổ thon dài, dùng lực nâng lên, hắn gầm gừ trong cuống họng:

“Không muốn? Mục đích của cô hôm đấy lên giường với tôi không phải vì tiền sao? Cô sinh đứa con này cho tôi, tôi sẽ cho cô tiền đủ sống hết phần đời còn lại. À không những thế, còn đủ để cô nuôi bà mẹ già cùng đứa em bệnh tật ở nhà nữa. Sinh xong đứa con cho tôi, tôi sẽ cho cô đi cùng trời cuối bể. Bằng không thì sống không bằng chết.”

Mộc Tư Kỳ trong tư thế chới với, hai bàn tay nhỏ cố gắng cạy bàn tay to lớn của hắn, đôi mắt đã ngấn lệ, hơi thở ngày một khó khăn không nói nên lời.

“Không phải cô mang trong mình đứa con của tôi thì hôm nay tôi sẽ vứt xác cô cho thú ăn.”

Nói xong, Mục Duật buông tay, hắn bỏ đi không cho Tư Kỳ nói thêm lời nào nữa.

Ngồi dưới nền nhà lạnh băng, Tư Kỳ không kìm được mà khóc thành tiếng. Cô muốn trốn khỏi đây lâu lắm rồi nhưng với thế lực của hắn, cô hoàn toàn không có cơ hội rời khỏi thành phố nửa bước. Tư Kỳ ân hận vô cùng vì khi đó cô quyết định bỏ học lên thành phố lớn kiếm việc làm những tưởng sẽ đổi đời nhưng cuối cùng lại thành ra thế này.

Khóc không được bao lâu, bên ngoài đã có tiếng người đi vào, Tư Kỳ liền khó khăn đứng dậy đi vào thu dọn đồ đạc nhưng cũng chỉ lấy được vì bộ rồi bị người của Mục Duật đưa đi.

Chiếc xe ô tô đưa Tư Kỳ đến một căn biệt thự to lớn ngoài sức tưởng tượng, trên chiếc cổng khổng lồ còn treo bảng chữ Mục Gia.

Quá khoa trương!

Sau khi xuống xe, Tư Kỳ đi theo một nữ hầu vào trong biệt thự. Vừa vào bên trong, cô đã nghe ồn ào giọng nói của nhiều người. Thấy cô bước vào, khuôn mặt đám người đó lại lộ vẻ mừng rỡ, nhưng họ chỉ trỏ trỏ vào Tư Kỳ chứ không có động thái chào đón.

Mục Duật cùng Khương Lan ngồi cạnh nhau ở vị trí dễ nhìn thấy, Tư Kỳ chạm mắt Mục Duật liền thu ánh mắt lại, cúi gầm đi theo nữ hầu trong sự sợ hãi.

Phòng Tư Kỳ ở không phải là tồi tàn, mọi vật cần thiết hầu như là có đủ, có điều căn phòng ẩm thấp, u tối như một nơi giam cầm tù nhân. Từ đây không thể nhìn rõ ra bên ngoài mà chỉ thấy bức tường rào quanh ngôi biệt thự, có lẽ hắn sợ cô chạy trốn nên cố ý sắp xếp cô vào phòng này. Nghĩ đến đây, cô cười khẩy lên một tiếng, nụ cười chua xót nuốt ngược nước mắt vào trong.

Nữ hầu đi ra ngoài bỏ lại một câu thờ ơ rồi khoá cửa lại:

“Tôi có trách nhiệm chăm sóc ba bữa ăn cho cô. Thiếu gia nói cô đừng có ý định chống đối, vì ở đây cô muốn chết cũng không được mà sống cũng không xong đâu.”

Cạch.

Một mình Tư Kỳ lẻ loi trong căn phòng, cô tiến lại chiếc giường ở góc tường, ngồi xuống, ôm mặt mà gằn từng tiếng:

“Để anh phải lo xa rồi, tôi không bao giờ có ý định kết thúc cuộc đời nhưng tôi cũng không chắc mình có sống nổi trong đây hay không nữa.”

Gạt giọt nước mắt cố chấp tuôn ra, Tư Kỳ nhìn lại quanh phòng, cô khẽ cong môi khinh bỉ bọn người thối nát đó. Ngoài đồ dùng cần thiết như quần áo, nhà vệ sinh, tủ lạnh… thì không có một vật nhỏ nào như dao kéo hoặc cái gì đó bằng kim loại trong phòng.

“Mấy người cần đứa con của tôi đến thế sao?”

Hot

Comments

trì ngâm

trì ngâm

Hay 🥳 là

2024-07-02

0

Mến Vũ

Mến Vũ

yy

2023-08-24

0

Thuy Lieu Doan

Thuy Lieu Doan

ôi

2022-12-30

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chap 1: Tôi có thai rồi.
2 Chap 2: Tôi sẽ trừng phạt cô (H+)
3 Chap 3: Mang thai con của Mục Duật
4 Chap 4: Xin lỗi, tôi không thể
5 Chap 5: Không có tư cách (H+)
6 Chap 6: Thật bỉ ổi
7 Chap 7: Dụ dỗ
8 Chap 8: Anh là xử nam à?
9 Chap 9: Có cầu xin, tôi cũng không tha
10 Chap 10: Để xem cô mạnh miệng được bao lâu (H+)
11 Chap 11: Tôi muốn ăn cô (H+)
12 Chap 12: Tôi hận hắn còn không hết
13 Chap 13: Trớ trêu
14 Chap 14: Hành động kỳ lạ
15 Chap 15: Hai như một
16 Chap 16: Không có kết quả
17 Chap 17: Tụ tập
18 Chap 18: Tôi là cha của đứa bé!
19 Chap 19: Chỉ là con đang đạp!
20 Chap 20: Cơm chiên của Mục Thiếu
21 Chap 21: Bắt đầu phân vân
22 Chap 22: Chạy trốn
23 Chap 23: Cô đừng hòng thoát khỏi tay tôi!
24 Chap 24: Anh có tin không?
25 Chap 25: Bé con… cuối cùng cũng thuận lợi ra đời!
26 Chap 26: Con gái Mục Cẩn Y
27 Chap 27: Bất ngờ gặp lại
28 Chap 28: Tôi chỉ sợ cậu bị liệt dương
29 Chap 29: Người này không động tới được!
30 Chap 30: Danh tính người thu mua công ty
31 Chap 31: Xem ra em rất ghét tôi nhỉ?
32 Chap 32: Cho người theo dõi cô ấy
33 Chap 33: Quay lại làm việc
34 Chap 34: Đừng nháo!
35 Chap 35: Âm hồn bất tán!
36 Chap 36: Em muốn chọc giận tôi đến thế sao?
37 Chap 37: Mọi chuyện đã quyết
38 Chap 38: Nhớ… em
39 Chap 39: Vứt bỏ tôn nghiêm
40 Chap 40: Tiểu gan hùm
41 Chap 41: Đừng bao giờ có ý định trốn thoát tôi một lần nữa!
42 Chap 42: Tôi không yêu cô
43 Chap 43: Cha con tác hợp
44 Chap 44: Vì em
45 Chap 45: Tôi muốn em trở về làm mẹ Y Nhi!
46 Chap 46: Chuyện gia đình của Mễ Đào
47 Chap 47: Em dám sao?
48 Chap 48: Đừng đi làm nữa, anh nuôi em
49 Chap 49: Hận tôi thế cơ mà
50 Chap 50: Tôi muốn nghỉ việc
51 Chap 51: Cho anh một cơ hội
52 Chap 52: Không tài nào tiếp nhận
53 Chap 53: Hắn sợ thật rồi!
54 Chap 54: Chỉ có một mình Mộc Tư Kỳ khiến nó có phản ứng (H+)
55 Chap 55: Ngược một vố đau
56 Chap 56: Về bên anh, chờ đợi anh
57 Chap 57: Ép buộc
58 Chap 58: Bằng mọi cách phải mang mami con về làm vợ papa
59 Chap 59: Ôn Khánh giở trò
60 Chap 60: Khắc tinh của hắn
61 Chap 61: Cho dù là giết em đi (H+)
62 Chap 62: Không có em ở bên, sống không bằng chết
63 Chap 63: Papa đang bắt nạt Kỳ Kỳ sao?
64 Chap 64: Kỳ Kỳ, em làm tốt lắm (End)
Chapter

Updated 64 Episodes

1
Chap 1: Tôi có thai rồi.
2
Chap 2: Tôi sẽ trừng phạt cô (H+)
3
Chap 3: Mang thai con của Mục Duật
4
Chap 4: Xin lỗi, tôi không thể
5
Chap 5: Không có tư cách (H+)
6
Chap 6: Thật bỉ ổi
7
Chap 7: Dụ dỗ
8
Chap 8: Anh là xử nam à?
9
Chap 9: Có cầu xin, tôi cũng không tha
10
Chap 10: Để xem cô mạnh miệng được bao lâu (H+)
11
Chap 11: Tôi muốn ăn cô (H+)
12
Chap 12: Tôi hận hắn còn không hết
13
Chap 13: Trớ trêu
14
Chap 14: Hành động kỳ lạ
15
Chap 15: Hai như một
16
Chap 16: Không có kết quả
17
Chap 17: Tụ tập
18
Chap 18: Tôi là cha của đứa bé!
19
Chap 19: Chỉ là con đang đạp!
20
Chap 20: Cơm chiên của Mục Thiếu
21
Chap 21: Bắt đầu phân vân
22
Chap 22: Chạy trốn
23
Chap 23: Cô đừng hòng thoát khỏi tay tôi!
24
Chap 24: Anh có tin không?
25
Chap 25: Bé con… cuối cùng cũng thuận lợi ra đời!
26
Chap 26: Con gái Mục Cẩn Y
27
Chap 27: Bất ngờ gặp lại
28
Chap 28: Tôi chỉ sợ cậu bị liệt dương
29
Chap 29: Người này không động tới được!
30
Chap 30: Danh tính người thu mua công ty
31
Chap 31: Xem ra em rất ghét tôi nhỉ?
32
Chap 32: Cho người theo dõi cô ấy
33
Chap 33: Quay lại làm việc
34
Chap 34: Đừng nháo!
35
Chap 35: Âm hồn bất tán!
36
Chap 36: Em muốn chọc giận tôi đến thế sao?
37
Chap 37: Mọi chuyện đã quyết
38
Chap 38: Nhớ… em
39
Chap 39: Vứt bỏ tôn nghiêm
40
Chap 40: Tiểu gan hùm
41
Chap 41: Đừng bao giờ có ý định trốn thoát tôi một lần nữa!
42
Chap 42: Tôi không yêu cô
43
Chap 43: Cha con tác hợp
44
Chap 44: Vì em
45
Chap 45: Tôi muốn em trở về làm mẹ Y Nhi!
46
Chap 46: Chuyện gia đình của Mễ Đào
47
Chap 47: Em dám sao?
48
Chap 48: Đừng đi làm nữa, anh nuôi em
49
Chap 49: Hận tôi thế cơ mà
50
Chap 50: Tôi muốn nghỉ việc
51
Chap 51: Cho anh một cơ hội
52
Chap 52: Không tài nào tiếp nhận
53
Chap 53: Hắn sợ thật rồi!
54
Chap 54: Chỉ có một mình Mộc Tư Kỳ khiến nó có phản ứng (H+)
55
Chap 55: Ngược một vố đau
56
Chap 56: Về bên anh, chờ đợi anh
57
Chap 57: Ép buộc
58
Chap 58: Bằng mọi cách phải mang mami con về làm vợ papa
59
Chap 59: Ôn Khánh giở trò
60
Chap 60: Khắc tinh của hắn
61
Chap 61: Cho dù là giết em đi (H+)
62
Chap 62: Không có em ở bên, sống không bằng chết
63
Chap 63: Papa đang bắt nạt Kỳ Kỳ sao?
64
Chap 64: Kỳ Kỳ, em làm tốt lắm (End)

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play