Chap 17: Tụ tập

Mục Duật vừa về đến nhà lúc sáng, hắn đã nghe về chuyện đứa bé trong bụng Tư Kỳ là con gái từ mẹ mình và cả việc quyết định giữ hay bỏ đứa bé. Lúc cả nhà tụ tập đông đủ, hắn không do dự liền muốn giữ đứa bé lại. Mục Gia lúc đó xôn xao, cả lão thái thái và Khương Lan đều có một phen thất kinh.

Nhưng hắn là người làm ăn lâu năm, miệng lưỡi nhanh nhạy giải thích ra vài lý do liền được mọi người tán thành.

Nhưng từ đây, cái gai trong mắt Khương Lan lại lớn thêm một tấc.

Sau khi dùng bữa trưa, Mục Duật liền nói hắn có việc bận rồi ra ngoài. Thực ra là đi tụ tập cùng đám “Hoàng thành công tử”*.

Trong lúc Mục Duật đang công tác ở nước ngoài, Cố Viễn Tranh có nhắn trong nhóm chat hoàng thành công tử của bọn họ:

“Lâu rồi không gặp mặt, các người có phải quên luôn Cố Viễn Tranh tôi luôn rồi không?”

Phải một lúc lâu sau mới có người nhắn lại, là Mục Trác Phàm, con trai của tam phu nhân, anh trai cùng cha khác mẹ với Mục Duật:

“Đúng lúc tôi cũng muốn tìm các người để trưng cầu vài ý kiến.”

Sau đó nhóm chat liền nhảy chữ liên tục, các thành viên đều tham gia bàn tán sôi nổi, trừ Mục Duật. Hắn được Cố Viễn Tranh đặt cho biệt danh “Đường Tăng ăn mặn”, anh ta cho là rất phù hợp với hắn. Đến lúc nhóm chat quyết định ngày tụ tập vẫn không thấy Mục Duật phản hồi, Cố Viễn Tranh trực tiếp nhắc nhở hắn trong nhóm chat:

“Mục Duật, tôi biết cậu đã xem tin nhắn, đừng có ngậm bồ hòn thế chứ, nhanh chóng trả lời để chúng ta còn chốt.”

Mục Duật thật ra cũng không rảnh rang gì, lúc rảnh rỗi, lấy điện thoại ra liền thấy thông báo tin nhắn nhiều đến mức hắn mệt mỏi. Hắn xoa bóp ấn đường, tuỳ tiện gửi một dòng tin nhắn:

“Được, hai ngày nữa tôi về.”

Sau đó hắn cất điện thoại, ưỡn lưng ra ghế nhắm nghiền mắt lại.

Bọn họ hẹn nhau ở nhà hàng lẩu Lục Thất. Khi Mục Duật đến nơi, đám công tử đã tập trung đông đủ.

Cố Viễn Tranh thấy hắn, liền gọi lại:

“Mục Duật, lại đây.”

Trương Vận Hàn, một thành viên khác lên tiếng:

“Không được, Mục Duật, cậu ngồi bên tôi, lâu không gặp tôi muốn kính cậu vài chén.”

Mục Duật đôi mắt thâm trầm nhìn qua một lượt, cuối cùng hắn chọn ngồi bên anh trai hắn.

Ngoài Cố Viễn Tranh và Mục Trác Phàm, những người còn lại đều quen trên danh nghĩa thông qua hai người họ. Không phải vì muốn giữ mối quan hệ để sau tiện đường mà làm ăn, Mục Duật hắn không bao giờ đi tụ tập thế này.

Sau khi kính nhau vào chén rượu, thức ăn trên bàn cũng vơi quá nửa, Mục Trác Phàm bắt đầu bày ra vẻ mặt thống khổ, nốc hết một chén rượu, anh ta như vừa nói vừa khóc:

“Các chú, nhân lúc này anh muốn hỏi các chú một điều. Các chú cho anh ý kiến.”

Cố Viễn Tranh cau mày thúc giục:

“Anh say rồi sao? Ăn nói khách sáo vậy? Trực tiếp vào vấn đề đi.”

Mục Trác Phàm thở dài, cổ họng do rượu khàn khàn nói:

“Tiêu Nghiên cô ấy bỏ đi rồi, được hai tuần, dắt theo cả Tiểu Đậu Phụ.”

Cả đám được một phen sửng sốt. Một trong số đó hỏi:

“Làm sao cô ấy bỏ đi?”

“Anh và vợ có cãi nhau về vấn đề ăn uống. Do cô ấy không biết tốt xấu, một ngày ăn hết hơn ba cân đồ ăn vặt. Anh nhắc nhở lại thành to tiếng. Cô ấy liền giận dỗi đưa cả con trai cùng bỏ đi. Hai tuần nay cô ấy chặn cả số anh luôn rồi.”

Cả đám có người cười lớn, có người nhịn cười, chỉ có Mục Duật vẫn thâm trầm. Cố Viễn Tranh cũng nhịn không được, buông một câu:

“Đúng là Tiêu Nghiên, vẫn ngốc như…”

Chưa nói hết câu, Mục Trác Phàm chặn họng:

“Chú nói ai ngốc?”

Vợ anh chỉ mình anh được nói cô ấy ngốc.

Cố Viễn Tranh lườm Mục Trác Phàm, nhún vai:

“Được rồi ở đây mình anh có vợ, bọn em chưa trải qua nên cũng không biết cho anh lời khuyên nào cả.”

Trương Vận Hàn chỉ trích:

“Cậu nói vậy là sai rồi. Ở đây cũng có người kết hôn tuần trước mà.”

Ánh mắt mọi người đều dồn về phía Mục Duật. Hắn không một chút biến sắc, cũng không có ý định tham gia vào.

Nói đến gia cảnh Mục Duật, lập tức không khí trùng xuống, Cố Viễn Tranh vội chuyển chủ đề:

“Không nhắc về vấn đề này nữa. Này Vận Hàn, sắp tới có giải đua xe hạng nặng, cậu tham gia không?”

“Không đi, bạn gái tôi không thích tôi đua xe.”

“Các người vừa vừa phải phải thôi, đừng nhắc đến vợ hay bạn gái gì đó trước mặt tôi.”- Cố Viễn Tranh tức giận.

“Haha sắp ba mươi rồi, cậu cũng nên tìm ai đó bầu bạn đi.”

“Tôi mới không cần bạn gái. Con người tự do tự tại như tôi không thích bị ai quản.”

Sau đó mọi người không ai nhắc lại việc cũ, rôm rả nói về nhiều vấn đề. Mục Trác Phàm còn thành công ký kết mối làm ăn với Tần Cảnh, một nhà bất động sản, cũng là một thành viên trong nhóm bọn họ.

Cả buổi Mục Duật không nói quá ba câu, ai hỏi thì trả lời, còn lại đều tập trung vào ăn uống.

Khi trở về cũng đã vào nửa đêm, Mục Duật tuy không say nhưng đầu vẫn khá đau nhức, hắn phải đứng lại xoa bóp ấn đường một lúc mới bước vào biệt thự, dáng đi vẫn thẳng tắp, vững vàng.

Tuy nhiên hắn vẫn không quên một thứ, việc này đã lặp đi lặp lại vài tháng, như một thói quen hắn không bao giờ dừng lại. Hắn đến trước cửa phòng Tư Kỳ, mở cửa phòng, đứng dựa lưng lên cánh cửa quan sát cô.

Đèn phòng bỗng dưng được bật sáng, Tư Kỳ đã thức đợi hắn đến bây giờ, cô chỉ vào chiếc ghé gần giường cô, chỉ vào đấy:

“Ngồi đấy đi, tôi có chuyện muốn nói với anh.”

(*Hoàng thành công tử: một nhóm bảy người chỉ những vị thiếu gia, ông chủ trẻ tuổi. Nhóm chat được Cố Viễn Tranh lập ra lúc đầu chỉ có ba người anh, Mục Duật và Mục Trác Phàm. Sau đó số lượng thành viên tăng lên cũng do Cố Viễn Tranh thêm vào, còn nói là “đều là anh em trên thương trường, không cần khách sáo”.)

Hot

Comments

Ớt Chỉ Thiên

Ớt Chỉ Thiên

Nhóm này hay nha

2022-11-14

3

Toàn bộ
Chapter
1 Chap 1: Tôi có thai rồi.
2 Chap 2: Tôi sẽ trừng phạt cô (H+)
3 Chap 3: Mang thai con của Mục Duật
4 Chap 4: Xin lỗi, tôi không thể
5 Chap 5: Không có tư cách (H+)
6 Chap 6: Thật bỉ ổi
7 Chap 7: Dụ dỗ
8 Chap 8: Anh là xử nam à?
9 Chap 9: Có cầu xin, tôi cũng không tha
10 Chap 10: Để xem cô mạnh miệng được bao lâu (H+)
11 Chap 11: Tôi muốn ăn cô (H+)
12 Chap 12: Tôi hận hắn còn không hết
13 Chap 13: Trớ trêu
14 Chap 14: Hành động kỳ lạ
15 Chap 15: Hai như một
16 Chap 16: Không có kết quả
17 Chap 17: Tụ tập
18 Chap 18: Tôi là cha của đứa bé!
19 Chap 19: Chỉ là con đang đạp!
20 Chap 20: Cơm chiên của Mục Thiếu
21 Chap 21: Bắt đầu phân vân
22 Chap 22: Chạy trốn
23 Chap 23: Cô đừng hòng thoát khỏi tay tôi!
24 Chap 24: Anh có tin không?
25 Chap 25: Bé con… cuối cùng cũng thuận lợi ra đời!
26 Chap 26: Con gái Mục Cẩn Y
27 Chap 27: Bất ngờ gặp lại
28 Chap 28: Tôi chỉ sợ cậu bị liệt dương
29 Chap 29: Người này không động tới được!
30 Chap 30: Danh tính người thu mua công ty
31 Chap 31: Xem ra em rất ghét tôi nhỉ?
32 Chap 32: Cho người theo dõi cô ấy
33 Chap 33: Quay lại làm việc
34 Chap 34: Đừng nháo!
35 Chap 35: Âm hồn bất tán!
36 Chap 36: Em muốn chọc giận tôi đến thế sao?
37 Chap 37: Mọi chuyện đã quyết
38 Chap 38: Nhớ… em
39 Chap 39: Vứt bỏ tôn nghiêm
40 Chap 40: Tiểu gan hùm
41 Chap 41: Đừng bao giờ có ý định trốn thoát tôi một lần nữa!
42 Chap 42: Tôi không yêu cô
43 Chap 43: Cha con tác hợp
44 Chap 44: Vì em
45 Chap 45: Tôi muốn em trở về làm mẹ Y Nhi!
46 Chap 46: Chuyện gia đình của Mễ Đào
47 Chap 47: Em dám sao?
48 Chap 48: Đừng đi làm nữa, anh nuôi em
49 Chap 49: Hận tôi thế cơ mà
50 Chap 50: Tôi muốn nghỉ việc
51 Chap 51: Cho anh một cơ hội
52 Chap 52: Không tài nào tiếp nhận
53 Chap 53: Hắn sợ thật rồi!
54 Chap 54: Chỉ có một mình Mộc Tư Kỳ khiến nó có phản ứng (H+)
55 Chap 55: Ngược một vố đau
56 Chap 56: Về bên anh, chờ đợi anh
57 Chap 57: Ép buộc
58 Chap 58: Bằng mọi cách phải mang mami con về làm vợ papa
59 Chap 59: Ôn Khánh giở trò
60 Chap 60: Khắc tinh của hắn
61 Chap 61: Cho dù là giết em đi (H+)
62 Chap 62: Không có em ở bên, sống không bằng chết
63 Chap 63: Papa đang bắt nạt Kỳ Kỳ sao?
64 Chap 64: Kỳ Kỳ, em làm tốt lắm (End)
Chapter

Updated 64 Episodes

1
Chap 1: Tôi có thai rồi.
2
Chap 2: Tôi sẽ trừng phạt cô (H+)
3
Chap 3: Mang thai con của Mục Duật
4
Chap 4: Xin lỗi, tôi không thể
5
Chap 5: Không có tư cách (H+)
6
Chap 6: Thật bỉ ổi
7
Chap 7: Dụ dỗ
8
Chap 8: Anh là xử nam à?
9
Chap 9: Có cầu xin, tôi cũng không tha
10
Chap 10: Để xem cô mạnh miệng được bao lâu (H+)
11
Chap 11: Tôi muốn ăn cô (H+)
12
Chap 12: Tôi hận hắn còn không hết
13
Chap 13: Trớ trêu
14
Chap 14: Hành động kỳ lạ
15
Chap 15: Hai như một
16
Chap 16: Không có kết quả
17
Chap 17: Tụ tập
18
Chap 18: Tôi là cha của đứa bé!
19
Chap 19: Chỉ là con đang đạp!
20
Chap 20: Cơm chiên của Mục Thiếu
21
Chap 21: Bắt đầu phân vân
22
Chap 22: Chạy trốn
23
Chap 23: Cô đừng hòng thoát khỏi tay tôi!
24
Chap 24: Anh có tin không?
25
Chap 25: Bé con… cuối cùng cũng thuận lợi ra đời!
26
Chap 26: Con gái Mục Cẩn Y
27
Chap 27: Bất ngờ gặp lại
28
Chap 28: Tôi chỉ sợ cậu bị liệt dương
29
Chap 29: Người này không động tới được!
30
Chap 30: Danh tính người thu mua công ty
31
Chap 31: Xem ra em rất ghét tôi nhỉ?
32
Chap 32: Cho người theo dõi cô ấy
33
Chap 33: Quay lại làm việc
34
Chap 34: Đừng nháo!
35
Chap 35: Âm hồn bất tán!
36
Chap 36: Em muốn chọc giận tôi đến thế sao?
37
Chap 37: Mọi chuyện đã quyết
38
Chap 38: Nhớ… em
39
Chap 39: Vứt bỏ tôn nghiêm
40
Chap 40: Tiểu gan hùm
41
Chap 41: Đừng bao giờ có ý định trốn thoát tôi một lần nữa!
42
Chap 42: Tôi không yêu cô
43
Chap 43: Cha con tác hợp
44
Chap 44: Vì em
45
Chap 45: Tôi muốn em trở về làm mẹ Y Nhi!
46
Chap 46: Chuyện gia đình của Mễ Đào
47
Chap 47: Em dám sao?
48
Chap 48: Đừng đi làm nữa, anh nuôi em
49
Chap 49: Hận tôi thế cơ mà
50
Chap 50: Tôi muốn nghỉ việc
51
Chap 51: Cho anh một cơ hội
52
Chap 52: Không tài nào tiếp nhận
53
Chap 53: Hắn sợ thật rồi!
54
Chap 54: Chỉ có một mình Mộc Tư Kỳ khiến nó có phản ứng (H+)
55
Chap 55: Ngược một vố đau
56
Chap 56: Về bên anh, chờ đợi anh
57
Chap 57: Ép buộc
58
Chap 58: Bằng mọi cách phải mang mami con về làm vợ papa
59
Chap 59: Ôn Khánh giở trò
60
Chap 60: Khắc tinh của hắn
61
Chap 61: Cho dù là giết em đi (H+)
62
Chap 62: Không có em ở bên, sống không bằng chết
63
Chap 63: Papa đang bắt nạt Kỳ Kỳ sao?
64
Chap 64: Kỳ Kỳ, em làm tốt lắm (End)

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play