Chương 16: Viện cớ

Nàng lập tức đánh trống lảng, vừa rồi hiểu lầm chàng như vậy. Bây giờ mới biết rất có lỗi.

"Ôi...a...nấm của ta...bị huynh làm thành vậy rồi. Huynh yên tâm khi nào nấu xong, sẽ có phần của huynh mà...ha...ha. Vậy huynh muốn ăn món nấm như thế nào.

Ta liền có thể làm"

Nàng vừa nhặt vừa nói, trên mặt vẫn phải giữ nụ cười. Mặc dù trông rất gượng gạo. Đột nhiên nàng nói lớn tiếng:

"Tiểu An, muội còn không chịu ra. Ta cần giỏ đựng..."

Chàng vẫn còn giận lắm, bỏ đi không nói lời nào. Biết vậy nên nàng đành đuổi theo dỗ dành.

"Vũ Vũ à, huynh xem lúc nãy là ta hiểu lầm huynh. Nàng chạy sang bên trái, rồi lại chạy sang bên phải. Ta...xin lỗi nha...huynh rộng lượng...tha thứ đi mà."

Chàng đột nhiên dừng lại, trong khi mà nàng ra sức đuổi theo phía sau.

"Bịch... "tiếng đập đầu vào lưng của chàng. Nàng đột nhiên giả vờ đau, rồi quay sang ăn vạ.

"Ay...da...da đau chết ta rồi"

Quay lại nhìn thấy độ dễ thương của nàng mà cục tức ban nãy trong lòng của chàng bỗng dưng bay biến đi đâu hết. Nhưng cố tỏ ra vẻ vẫn còn giận lắm.

Cô nói như vậy...nếu như bổn vương không đồng ý tha lỗi cho cô. Thì xem như bổn Vương là người hẹp hòi rồi sao. Còn nữa chỉ với vài ba câu xin lỗi thì có thể xoá sạch...đâu dễ vậy chứ.

"Vừa rồi giữa hai người là đã sảy ra chuyện gì?"

Nàng ấp a...ấp úng, không biết nói thế nào với chàng bây giờ.

"Cái đó...giữa ta và cậu bé đó...ta và...đã..."

"Hừ...làm điều khuất tất, nên không nói được lời biện minh cũng phải thôi"

Hai ngón tay trỏ của nàng đưa lên chạm vào nhau, mặt cúi xuống. Mỏ chu ra, điệu bộ phụng phịu.

"Thế huynh muốn thế nào... chẳng phải là ta còn làm món ăn cho huynh đấy thôi"

Đầu nàng đột nhiên loé lên ý nghĩ, bộp chộp nói ngay:

"-Nhưng mà ta nói này. Cậu bé đó muốn ta, sao huynh lại không không đồng ý chứ. Kể ra thì ta đối với huynh cũng là một phiền phức, chỉ cần vứt quách cho người khác là huynh có thể nhẹ thân. Không phải sao?"

Chàng nghe xong tiến về phía nàng. Dùng ngón trỏ nâng cằm, giọng nói đầy mị lực.

"Nha đầu...vậy cô nghĩ xem là vì sao bổn vương lại làm như vậy"

Thình thịch... thình thịch...tiếng tim của nàng đập thành tiếng lớn.

Gần...gần quá, không...không phải là hắn thích mình đó chứ.

Nàng mặt đỏ rực như quả cà chua, không dám đối mắt với chàng.

Phì...ha...ha tiếng cười của chàng khi đã đạt được mục đích là trêu chọc nàng.

"Cô nghĩ nhiều rồi...cô quên rồi sao. Cô vẫn đang bị ta nghi ngờ là gian tế do người khác phái đến tiếp cận ta. Cho nên khi ta chưa hết nghi ngờ cô thì cô vẫn phải chịu sự kiểm soát của ta"

Nàng nghe thấy tức lắm. Thì ra hắn luôn đề phòng mình, mà lâu nay mình còn tưởng rằng đã trở thành bạn bè với hắn rồi chứ. Nàng quát lên:

"Đã lâu như vậy rồi mà huynh vẫn còn nghi ta...hứ...cho huynh nghi này...nghi ngờ này..."

Nàng là đang chút giận lên mấy cục đá, nhưng mà mấy cục đá đó có tội gì đâu cơ chứ. Tội mấy cục đá ghê ha.

Lúc này, chàng đã đi xa được một đoạn. Khuôn mặt cười tủm, chả bù cho lúc nãy. Mùi giấm nồng nặc, không những thế còn có mùi khét nữa. Thay đổi cũng nhanh thật.

Những ngày sau đó, Dư Ninh quận chúa ngày nào cũng đến. Lần nào đến là lại quấn lấy chàng không yên.

Ngự thư phòng...

Biểu ca, muội mài sẵn mực cho huynh rồi này. Huynh mau viết gì đó đi.

Chàng cảm thấy thực sự rất phiền, không thể tập chung được.

"Không thấy ta đang đọc sách sao, muội đi tìm Đinh Nhất chơi đừng phiền ta"

Nàng ta suy nghĩ, không có nam nhân nào có thể thoát được sức quyến rũ của nữ nhân. Nên quyết định làm nũng, giả hiền lành đáng yêu.

"Biểu ca...huynh xem người ta đã đến thăm huynh, huynh cũng không thèm để ý tới muội...muội rất là buồn..."

Thấy chàng vẫn không để tâm đến mình, nàng ta tiếp tục diễn. Nếu như nàng ta mà là người hiện đại chắc đã đạt giải diễn viên xuất sắc cũng nên.

"Muội biết biểu ca từ khi còn nhỏ đã vẽ tranh rất là đẹp. Huynh xem hôm nay muội mặc như vậy, rất hợp để vẽ tranh, huynh xem..."

Nàng ta vừa nói vừa xoay một vòng trước mặt chàng. Điệu bộ lả lướt...nhưng chàng thì sao? Vẫn cắm mặt vào mấy quyển binh thư, không chút phản ứng.

Nàng ta thấy vậy vô cùng tức giận, kìm không nổi quát lên:

"Muội sắp trở thành Vương phi của huynh rồi, mà huynh vẫn không hề để tâm. Vậy sau này muội vào phủ, chẳng có chút tiếng nói sẽ bị đám hạ nhân kia coi thường"

Chàng vô cùng giận khi nghe xong, liền đặt sách xuống bàn. Giọng lạnh lùng:

"Ai nói muội là sẽ trở thành Vương phi của ta. Ta chỉ xem muội như là muội ruột. Đâu thể trở thành phu thê. Muội vẫn nên tìm người thích hợp với mình thì hơn"

Nói xong chàng nhanh chóng rời khỏi thư phòng, mặc cho nàng ta đứng đó.

Cùng lúc đó tại Trương phủ, nơi ở của Trương Trí Tài.

Tiếng của một thủ vệ:

"Thiếu gia vẫn chưa tra được vị cô nương ấy ở đâu"

Đang ngồi thưởng thức trà ngon, thì nghe được câu bẩm báo đó...tức sôi máu, hắn ném luôn cốc trà đang uống dở vào mặt của thủ vệ. Quát lớn:

"-Vô dụng...ta nuôi mấy người chỉ để làm cảnh thôi sao. Tra... tiếp tục tra cho ta. Tra không ra ngươi cũng đừng về đây nữa"

Hot

Comments

Phuong Nha

Phuong Nha

sao k có chuyện gì đọc t iờ tình cảm hay gây cấn chúc

2020-08-04

0

Phuong Nha

Phuong Nha

đọc mà đâu đầu nữ 9 hình như bị sao ý k bình thường..nói chung đọc đâu đầu

2020-08-04

1

Trương Caro

Trương Caro

Mình cũng thích ăn nấm, thèm quá

2020-04-14

8

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Hắn là soái ca
2 Chương 2: Lợi hại quá
3 Chương 3: Quan tâm nàng
4 Chương 4: Ai mới là nữ chủ nhân
5 Chương 5: Trút được giận
6 Chương 6: Thất phu nhân
7 Chương 7: Nữ phụ đam mỹ
8 Chương 8: Tiểu nhân lộ mặt
9 Chương 9: Trái tim nàng không hề có trẫm
10 Chương 10: Ép gả
11 Chương 11: Bí mật bại lộ
12 Chương 12: Ném đùi gà
13 Chương 13: Chị đây chấp hết
14 Chương 14: Chịu trách nhiệm
15 Chương 15: Dẫn nàng về làm thê tử
16 Chương 16: Viện cớ
17 Chương 17: Tình yêu đích thực
18 Chương 18: Muội ấy vui, ta cũng sẽ vui
19 Chương 19: Cô đơn
20 Chương 20: Tỏ tình
21 Chương 21: SHOP ĐỘC LẠ
22 Chương 22: Tò mò
23 Chương 23: Ta muốn mua bà chủ
24 Chương 24: Tính cách thực sự
25 Chương 25: Trổ tài
26 Chương 26: Ta thắng rồi
27 Chương 27: Cơ thể hoàn mỹ
28 Chương 28: Gặp
29 Chương 29: Ám sát
30 Chương 30: Thuốc tốt
31 Chương 31: Yến tiệc
32 Chương 32: Tặng quà
33 Chương 33: Thông minh bị thông minh hại
34 Chương 34: Chiêu thê
35 Chương 35: Tương tư
36 Chương 36: Tâm trạng
37 Chương 37: Trở về
38 Chương 38: Thư mời
39 Chương 39: Tư thế của nàng sai rồi
40 Chương 40: Nàng đang ghen sao?
41 Chương 41: Là cô ta...thật độc ác...
42 Chương 42: Hình bóng của chàng
43 Chương 43: Đã tìm thấy nàng chưa?
44 Chương 44: Hiểu lầm
45 Chương 45: Điều tra
46 Chương 46: Hiện tượng phi khoa học
47 Chương 47: Liên hôn
48 Chương 48: Yêu chàng ấy hết mình
49 Chương 49: Thích nàng đến phát điên
50 Chương 50: Cút về Châu Tử Á
51 Chương 51: ...
52 Chương 52: Nàng là người đầu tiên
53 Chương 53: Yêu thêm lần nữa
54 Chương 54: Liều thuốc hối hận
55 Chương 55: Kì đà cản mũi
56 Chương 56: Người giống Đội trưởng
57 Chương 57: Người thừa
58 Chương 58: Đại nạn
59 Chương 59: Đại nạn 2
60 Chương 60: Giao chiến
61 Chương 61: Xin lỗi
62 Chương 62: Nàng...nỡ gả bổn vương đi sao?
63 Chương 63: Cách để trở về
64 Chương 64: Thăm dò
65 Chương 65: Em không muốn rời khỏi đây
66 Chương 66: Đội trưởng tạm thời
67 Chương 67: Vật còn người đi
68 Chương 68: End
69 Xin mọi người 1 phút để đọc.
Chapter

Updated 69 Episodes

1
Chương 1: Hắn là soái ca
2
Chương 2: Lợi hại quá
3
Chương 3: Quan tâm nàng
4
Chương 4: Ai mới là nữ chủ nhân
5
Chương 5: Trút được giận
6
Chương 6: Thất phu nhân
7
Chương 7: Nữ phụ đam mỹ
8
Chương 8: Tiểu nhân lộ mặt
9
Chương 9: Trái tim nàng không hề có trẫm
10
Chương 10: Ép gả
11
Chương 11: Bí mật bại lộ
12
Chương 12: Ném đùi gà
13
Chương 13: Chị đây chấp hết
14
Chương 14: Chịu trách nhiệm
15
Chương 15: Dẫn nàng về làm thê tử
16
Chương 16: Viện cớ
17
Chương 17: Tình yêu đích thực
18
Chương 18: Muội ấy vui, ta cũng sẽ vui
19
Chương 19: Cô đơn
20
Chương 20: Tỏ tình
21
Chương 21: SHOP ĐỘC LẠ
22
Chương 22: Tò mò
23
Chương 23: Ta muốn mua bà chủ
24
Chương 24: Tính cách thực sự
25
Chương 25: Trổ tài
26
Chương 26: Ta thắng rồi
27
Chương 27: Cơ thể hoàn mỹ
28
Chương 28: Gặp
29
Chương 29: Ám sát
30
Chương 30: Thuốc tốt
31
Chương 31: Yến tiệc
32
Chương 32: Tặng quà
33
Chương 33: Thông minh bị thông minh hại
34
Chương 34: Chiêu thê
35
Chương 35: Tương tư
36
Chương 36: Tâm trạng
37
Chương 37: Trở về
38
Chương 38: Thư mời
39
Chương 39: Tư thế của nàng sai rồi
40
Chương 40: Nàng đang ghen sao?
41
Chương 41: Là cô ta...thật độc ác...
42
Chương 42: Hình bóng của chàng
43
Chương 43: Đã tìm thấy nàng chưa?
44
Chương 44: Hiểu lầm
45
Chương 45: Điều tra
46
Chương 46: Hiện tượng phi khoa học
47
Chương 47: Liên hôn
48
Chương 48: Yêu chàng ấy hết mình
49
Chương 49: Thích nàng đến phát điên
50
Chương 50: Cút về Châu Tử Á
51
Chương 51: ...
52
Chương 52: Nàng là người đầu tiên
53
Chương 53: Yêu thêm lần nữa
54
Chương 54: Liều thuốc hối hận
55
Chương 55: Kì đà cản mũi
56
Chương 56: Người giống Đội trưởng
57
Chương 57: Người thừa
58
Chương 58: Đại nạn
59
Chương 59: Đại nạn 2
60
Chương 60: Giao chiến
61
Chương 61: Xin lỗi
62
Chương 62: Nàng...nỡ gả bổn vương đi sao?
63
Chương 63: Cách để trở về
64
Chương 64: Thăm dò
65
Chương 65: Em không muốn rời khỏi đây
66
Chương 66: Đội trưởng tạm thời
67
Chương 67: Vật còn người đi
68
Chương 68: End
69
Xin mọi người 1 phút để đọc.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play