Chương 1: Điểm bắt đầu

Ngày đầu nhập học năm lớp 10
Huỳnh Phương
Huỳnh Phương
Cậu đi nhanh lên chút xíu nữa được không vậy?
Huỳnh Phương
Huỳnh Phương
Chúng ta đi học chứ không phải đi chơi đâu mà cậu cứ lề mề
Tôi
Tôi
*Ánh mắt đầy sự mệt mỏi*
Tôi
Tôi
/Cậu đâu hiểu được nỗi khổ của tớ/
Tôi
Tôi
/Mới sáng sớm đi được nửa đường thì xe bể bánh... thế là người ta bị bắt đi bộ gần nửa tiếng đồng hồ, nghĩ sao mà người ta chịu nổi chứ/
Tôi
Tôi
/Với lại hôm nay là ngày đầu trở lại trường nữa chứ.../
Tôi
Tôi
/Xui gì mà xui dữ vậy không biết!/
Huỳnh Phương đứng nhìn tôi vừa đi vừa bày bộ mặt như đưa đám ra liền lạnh nhạt hỏi
Huỳnh Phương
Huỳnh Phương
Có đi nhanh lên không?
Tôi
Tôi
Có có
Tôi
Tôi
Đang đi đây này
Tôi
Tôi
/Mình mệt mỏi quá mà cuộc đời vẫn chưa chịu buông bỏ mình là sao?/
Tôi
Tôi
/Aizz, mình sống đến từng tuổi này rồi, đây là lần đầu tiên biết bản thân lại có sức hút đến thế.../
Tôi
Tôi
/Và bây giờ cũng mới hiểu, thì ra người có sức hút mạnh cũng khổ lắm chứ chẳng sung sướng gì.../
Đi mà không chịu nhìn đường nên tôi đã va phải người ta
Tôi
Tôi
Ui da
Tôi
Tôi
*Tay xoa xoa đầu*
Trần Quốc Thiên
Trần Quốc Thiên
Xin lỗi, anh không cố ý
Trần Quốc Thiên
Trần Quốc Thiên
Em có sao không?
Tôi
Tôi
Đau quá đi à
Tôi
Tôi
Bộ anh là mình đồng da sắt hay sao vậy?
Tôi vì đau quá mà cáu gắt quát lại anh chàng kia mặc dù bản thân biết rõ ai là người có lỗi...
Trần Quốc Thiên
Trần Quốc Thiên
*Mỉm cười*
Trần Quốc Thiên
Trần Quốc Thiên
Anh xin lỗi.
Trần Quốc Thiên
Trần Quốc Thiên
Em đừng có giận nha.
Tôi
Tôi
Ai thèm giận anh
Tôi
Tôi
Không quen không biết làm như thân lắm chẳng bằng
Tôi
Tôi
*Ánh mắt lạnh lùng*
Trần Quốc Thiên
Trần Quốc Thiên
Ủa?
Trần Quốc Thiên
Trần Quốc Thiên
Anh với em không thân à?
Tôi
Tôi
*Nhìn thẳng vào mắt anh*
Tôi
Tôi
Không thân
Trần Quốc Thiên
Trần Quốc Thiên
Vô tình quá đấy
Im lặng được vài giây, ổng lại lên tiếng
Trần Quốc Thiên
Trần Quốc Thiên
*Cười cười*
Trần Quốc Thiên
Trần Quốc Thiên
Thế anh giới thiệu lại.
Trần Quốc Thiên
Trần Quốc Thiên
Anh là Trần Quốc Thiên, học sinh lớp 12A1 và cũng là... bạn trai tương lai của em.
Trần Quốc Thiên
Trần Quốc Thiên
Hân hạnh được gặp mặt, bạn gái tương lai!
Tôi
Tôi
Anh điên vừa vừa phải phải thôi chứ!
Tôi
Tôi
Ai là bạn gái của anh?
Trần Quốc Thiên
Trần Quốc Thiên
Thì anh đâu nói em là bạn gái của anh
Tôi đơ người vài giây rồi hỏi lại
Tôi
Tôi
Thế anh vừa nói gì?
Ổng kiên nhẫn nói lại một lần nữa
Trần Quốc Thiên
Trần Quốc Thiên
Anh nói...
Trần Quốc Thiên
Trần Quốc Thiên
Em là bạn gái "tương lai" của anh mà
Tôi
Tôi
... *Tức giận phừng phừng*
Tôi
Tôi
/Cái tên này... muốn chết à?/
Tôi và ổng quen biết nhau từ lúc cả hai còn rất là nhỏ, có điều ổng lớn hơn 2 tuổi lận.
Ổng bắt đầu nói những câu sến súa đó từ lúc tôi còn học lớp 9 đến tận bây giờ
Năm trước cả hai không học cùng trường tôi thấy đó đúng là thiên đường, bây giờ học chung trường rồi thì chắc là... địa ngục sẽ hợp hơn.
Tôi
Tôi
*Quay lưng *
Tôi
Tôi
*Liếc nhìn xung quanh*
Tôi
Tôi
Ủa?
Tôi
Tôi
Huỳnh Phương đâu rồi?
Tôi
Tôi
/Mới đây mà ta?/
Tôi
Tôi
/Đừng nói là vào trường bỏ mình rồi đấy nhé/
Tôi vẫn đang miệt mài ngó nghiêng xung quanh tìm bóng dáng cô bạn, thì từ phía một giọng nói ấm áp quen thuộc vang lên
Trần Quốc Thiên
Trần Quốc Thiên
Đừng tìm nữa, bạn em vào trước rồi
Trần Quốc Thiên
Trần Quốc Thiên
Để anh cùng em vào nha!
Tôi
Tôi
Không cần
Tôi
Tôi
Tôi tự đi được
Thế là tui hùng hổ đi một mình vào trường... à thật ra thì tên nào đó cũng đi cùng.
Tên đó dù sao thì cũng lẽo đẽo đi phía sau thôi nên không cần để ý cũng được.
-------
Ngoại truyện
Sau khi viết xong chương này tôi định đi ngủ vì trời khá tối thì đúng lúc ổng gọi đến
Tôi
Tôi
Nghe
Trần Quốc Thiên
Trần Quốc Thiên
Ngủ chưa?
Trần Quốc Thiên
Trần Quốc Thiên
Có nhớ anh không?
Trần Quốc Thiên
Trần Quốc Thiên
Anh nhớ em quá à!
Trần Quốc Thiên
Trần Quốc Thiên
Mà sao chủ nhật lâu đến vậy nhỉ?
Trần Quốc Thiên
Trần Quốc Thiên
Em muốn về thăm em mà chờ mòn mỏi luôn vẫn chưa thấy chủ nhật đâu
...
Tiếp theo đó là 1001 câu hỏi mà người hỏi không cần câu trả lời được đặt ra.
Tôi
Tôi
Gọi có gì không? Định đi ngủ nè
Tôi
Tôi
*Ngáp*
Trần Quốc Thiên
Trần Quốc Thiên
Trần Quốc Thiên
Trần Quốc Thiên
Hôm nay có gì vui không?
Trần Quốc Thiên
Trần Quốc Thiên
Kể anh nghe với
Tôi
Tôi
Có có
Tôi
Tôi
Vừa viết xong một chương truyện nữa á
Tôi
Tôi
/Mau khen đi, mau hứa dẫn người ta đi ăn đi/ *Mong chờ, hai mắt long lanh lấp lánh*
Trần Quốc Thiên
Trần Quốc Thiên
Bạn gái anh giỏi quá ta!
Trần Quốc Thiên
Trần Quốc Thiên
Cuối tuần về anh dẫn đi ăn thỏa ga nha
Tôi
Tôi
Aaaaa
Tôi
Tôi
Đúng là chỉ có anh hiểu ý em
Tôi
Tôi
*Nằm lăn qua lăn lại trên giường*
Trần Quốc Thiên
Trần Quốc Thiên
*Cười cười*
Sau một lúc được tận hưởng việc được khen thưởng thì cái gì nên đến cũng đến.
Trần Quốc Thiên
Trần Quốc Thiên
Được rồi
Trần Quốc Thiên
Trần Quốc Thiên
Mau ngủ đi, mai còn đi học nữa đó
Tôi
Tôi
*Gật đầu lia lịa*
Tôi
Tôi
Tạm biệt, chúc ngủ ngon
Trần Quốc Thiên
Trần Quốc Thiên
Tạm biệt, nhớ mơ thấy anh đó!
Tôi
Tôi
*Đỏ mặt*
Tôi
Tôi
Ừm *nhỏ giọng*
-Kết thúc-
Hot

Comments

Mae

Mae

Trời ơi, lần đầu đọc đc bộ thanh xuân nhẹ nhàng kiểu dị nek. Ta nói nó giống tình yêu trong mơ quả ko sai mè.

2023-02-08

0

Ebe cụa Sano Manjiro🐸🐸🐸

Ebe cụa Sano Manjiro🐸🐸🐸

Liêm sỉ vứt thùng rác goy

2022-04-15

0

Nơi Những Câu Chuyện Bắt Đầu

Nơi Những Câu Chuyện Bắt Đầu

Hay lắm cj ơi tặng cj bông hoa nè

2022-03-28

8

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play