Những người bạn…

“Thì ra là do chị dâu.” - Giọng Lục Minh Trí thanh thoát vang vọng.

Hai người đàn ông đứng cạnh nhau im lặng một lúc lâu sau rồi Lục Minh Trí nói thêm: “Anh hai vậy bây giờ cần em làm gì không?”

Lục Triết Tiêu cất giọng lạnh lùng: “Cho người theo dõi đoàn phim, âm thầm bảo vệ Cố Y Lạc.”

“Được em lập tức sắp xếp ngay.”

Đêm hôm đó, thoang thoảng bên trong suy nghĩ của anh và cô đều có đối phương, thi thoảng lại nở nụ cười ngốc.

Buổi sáng mai bên phim trường, Cố Y Lạc vừa tới đã không vui vẻ gì khi đụng mặt Cố Hiểu Đồng.

Ả vênh váo, vẫn không quên chặt chém trước khi rời đi: “Nếu thấy vai diễn quá sức thì tốt nhất nên sớm từ bỏ đi đừng có gượng ép rồi lại tự biến mình thành trò cười.”

Cố Y Lạc đã không còn là cô gái tâm hồn mềm mỏng như trước nữa, cô hiện tại không cho phép ai chà đạp lên lòng tự tôn của chính mình: “Hử… Ít ra tao còn lấy được vai diễn này bằng thực lực chứ không phải bằng cái mác danh tiểu thư Cố gia như ai kia.”

“Mày…”- Cố Hiểu Đồng cứng lời, tức giận bỏ đi.

Vừa vào phòng phục trang ả lập tức xả giận lên trợ lý, chỉ cần không thuận mắt lập tức bị chửi rủa ngay.

Kết thúc cảnh quay cuối cùng cho giờ nghỉ trưa, Cố Hiểu Đồng là người rời đi trước.

Trên tay ả xách hộp cơm được chuẩn bị trước, sực nhớ tới thịt bò, liền tiện tay tráo đổi hộp cơm của Cố Y Lạc.

Khi tất cả mọi người vào tới thì mọi việc đã theo sự sắp xếp của ả.

Cố Y Lạc vừa cầm hộp cơm lên, Thẩm Sơ Du đã chạy xồng xộc tới cướp lấy: “Tôi muốn hộp này.”

“Cô chắc chắn muốn hộp này…”- Cố Y Lạc ngước mắt lên nhìn hỏi lại.

“Phải.”

“Vậy được, đây…”- Cô không muốn thêm phiền phức đành giả vờ vui vẻ nhượng lại.

Thế nhưng vừa ăn được mấy miếng có chuyện xảy ra, thần sắc ả xanh xao, những vụn cơm vung vãi, ngực co thắt khó thở, tâm trí bất ổn, ả dần hôn mê lâm sàn.

Tất cả mọi người được một phen hú hồn, cũng may gọi cấp cứu kịp thời, ả ta chỉ bị dị ứng thịt bò.

Tiếng gõ cửa phòng chủ tịch, Lục Minh Trí hớt hải chạy vào: “Anh hai…”

“Có chuyện gì?”- Chất giọng một màu lạnh lùng.

“Có người muốn hãm hại chị dâu.”

Không nói lời nào Lục Triết Tiêu vội vã bước nhưng Lục Minh Trí cản lại: “Nhưng cũng may là Thẩm Sơ Du đã dành lấy hộp cơm có thịt bò nên bây giờ cô ta mới là người phải nhập viện.”

Dừng bước, anh thở một hơi nhẹ nhõm.

“Bám sát đoàn phim nhất định không được để ai có thể hãm hại cô ấy một lần nữa nếu không em cũng từ chức luôn đi.”- Anh một đường tuyệt tình, thẳng thắn.

Lần đầu tiên thấy anh giận giữ như thế.

Từ bệnh viện trở ra, Từ Khiết liên tục lải nhải bên tai: “Thẩm Sơ Du đang lúc này đột nhiên bị dị ứng phải huỷ bao nhiêu là hợp đồng.”

Cố Hiểu Đồng giận giữ, ả trừng mắt nói: “Cô ta ngu thì tự chịu, ai bảo vô duyên vô cớ tranh giành làm gì.”

Lời ả nói tự nhiên như thể chuyện này chẳng hề liên quan gì đến ả.

Vừa lúc ấy, ba người Cố Y Lạc ngồi cạnh nhau, Ngô Quyến cười cười nói: “Y Lạc, số cậu còn may lắm đó. Thực ra hộp cơm mà Thẩm Sơ Du ăn là chính Cố Hiểu Đồng tráo đổi dành cho cậu đó.”

Tô Nhã Ngọc phẫn nộ, đập mạnh bàn tay xuống bàn: “Cái đồ xấu xa, cô ta chỉ biết chơi xấu sau lưng như thế là cùng.”

Cố Y Lạc thì lại điềm tĩnh, cười nhạt một tiếng: “Thôi, để ý cô ta làm gì mất ngon.”

Đang định động đũa thì bỗng có tiếng gọi cửa, Cố Y Lạc đứng dậy: “Giờ này còn ai tới nữa.”

Cánh cửa vừa mở tất cả mọi ánh mắt đều sững sờ, ngạc nhiên đến tột độ.

“Chú Lục…Chú tới rồi sao?”- Bảo Bảo vui mừng thốt lên.

Lục Triết Tiêu cũng chẳng chờ tới lượt được mời mà thẳng đường bước tới bên bàn, ngồi xuống cạnh vị trí của Cố Y Lạc: “Mọi người đang ăn sao? Vừa hay tôi cũng đang đói.”

Ánh mắt Ngô Quyến và Tô Nhã Ngọc chỉ có thể nhìn nhau trong sự hiềm nghi.

Thấy không ai lên tiếng anh hỏi tiếp: “Tôi không được chào đón sao?”

Cũng không thể đuổi anh đi, Cố Y Lạc chỉ đành dọn thêm một phần chén đũa tới: “Dù sao anh cũng tới rồi cứ ăn chung với bọn tôi luôn đi.”

Thằng Bảo Bảo ghé sát tai Lục Triết Tiêu thì thầm: “Chú Lục mẹ cháu đồng ý rồi đó.”

Lục Triết Tiêu chỉ dành cho cậu bé nụ cười nhè nhẹ và một cái xoa đầu đầy âu yếm.

Ngô Quyến cố ý ghé sát tai Cố Y Lạc thì thầm: “Này, đó chẳng phải là chủ tịch tập đoàn Lục Thị sao?”

“Phải.”- Cố Y Lạc hời hợt trả lời.

“Sao anh ta lại ở đây?”- Ngô Quyến tiếp tục thắc mắc.

“Không biết.”- Cố Y Lạc cười nhạt một tiếng, vẻ không thoải mái.

Định hỏi thêm gì đó thì vô tình bắt gặp ánh mắt lạnh đến ghê rợn của Lục Triết Tiêu nên Ngô Quyến đành lặng im, thi thoảng lại để tâm đến thái độ của người đàn ông họ Lục ấy.

Có vẻ như mối quan hệ giữa hai người ấy không hề đơn giản.

Sau bữa ăn, Ngô Quyến cố ý kéo Bảo Bảo vào phòng rồi hỏi: “Bảo Bảo con làm sao quen với chú kia?”

Thằng bé hí hửng hỏi lại: “Ý chú là chú Lục sao?”

“Phải.”- Ngô Quyến gật đầu.

“Lần trước cháu với mẹ bị chủ nhà đuổi ra khỏi phòng trọ, chú ấy đã cho bọn cháu ở nhờ.”- Thằng bé ngây ngô kể lể.

“Hả?… Cháu nói thật sao?”- Ngô Quyến sốc tới mức không dám tin vào tai mình, chỉ đến khi thằng bé gật đầu mới dám chắc chắn.

Lục Triết Tiêu trước nay vốn lãnh khốc, không để ý đến nữ sắc, độc tài thì khỏi phải bàn luận. Cũng vì danh đó mà ít ai dám động chạm tới anh ta, cũng chưa một ai mà anh ta thấy vừa ý mắt, chỉ cần không có lợi gì thì anh ta lập tức rũ bỏ không thương tiếc.

Suy đi ngẫm lại Cố Y Lạc thì lấy đâu ra lợi lộc cho anh ta: diễn viên Ever đối thủ không danh, không phải mỹ nhân tuyệt thế đến mức say đắm, cái mác tiểu thư Cố gia cũng chỉ là hư danh.

Thực sự nghĩ muốn nát óc Ngô Quyến vẫn không tìm ra nổi một lý do nào thích hợp để giải thích mối quan hệ đó.

Chỉ khi có tiếng nói mới khiến Ngô Quyến giật mình thoát ra khỏi chồng suy nghĩ ấy.

“Này, cậu làm gì mà cứ thẫn thờ ra như thế?”

Tô Nhã Ngọc vừa tới đã bị Ngô Quyến lôi lôi kéo kéo thì thầm to nhỏ: “Cậu không thấy lạ sao?”

“Lạ gì?”- Tô Nhã Ngọc không hiểu ý cho lắm.

“Thì chuyện Lục Triết Tiêu đến đây đó.”

“Không, có gì phải lạ. Có thể họ đã quen biết nhau từ trước.”- Tô Nhã Ngọc thản nhiên đáp.

Ngô Quyến không chịu từ bỏ, ý kiến đưa ra đối lập hoàn toàn với Tô Nhã Ngọc: “Ai thì tớ không nói nhưng đó là Lục Triết Tiêu, chủ tịch tập đoàn Lục thị đó. Anh ta là người như nào?”

Hình như Tô Nhã Ngọc dần ngộ ra điều gì đó, thẫn thờ một chốc rồi thốt lên: “Cũng phải, anh ta đâu phải là một người dễ gần. Hơn nữa những việc trước nay anh ta làm đều liên quan đến lợi ích của Lục thị. Có khi nào Y Lạc của chúng ta đang bị lợi dụng không?”

Hai ánh mắt thoáng vẻ lo lắng nhìn nhau, nhân lúc không ai để ý, Tô Nhã Ngọc chạy xấn tới kéo tay Cố Y Lạc vào phòng hỏi chuyện.

Cố Y Lạc bị lôi đi bất ngờ nên hỏi: “Hai cậu làm sao thế?”

Ngô Quyến hạ nhỏ âm giọng thấp nhất có thể: “Này, cậu phải cẩn thận với con người Lục Triết Tiêu đó, anh ta không phải là người dễ tiếp cận đến thế đâu. Chắc chắn phải có mục đích gì đó.”

Cố Y Lạc nhìn hai người bọn họ, cười nhạt một cái: “Tớ thì có cái gì để anh ta tiếp cận.”

Tô Nhã Ngọc vẫn chưa hết lo lắng căn dặn: “Dù thế nào thì cậu vẫn nên cẩn thận thì hơn.”

“Được, tớ biết rồi.”- Cố Y Lạc mỉm cười, gật đầu.

Trong suốt thời gian năm năm du học cũng may cô gặp được hai người bạn ấy, chính họ đã cho cô biết giá trị của tình bạn, chính họ cho cô biết sai lầm của những năm tháng thanh xuân khi chỉ chăm chăm dành hoàn toàn thời gian vào một tình yêu vô nghĩa, và cũng chính họ cho cô hiểu phải tới lúc khó khăn nhất mới biết ai là người thực sự đối tốt với mình.

Chapter
1 Bị hãm hại mang thai
2 Cuộc gặp gỡ định mệnh sau năm năm
3 Bị người ta chuốc thuốc
4 Lấy được vai diễn bằng thực lực
5 Cự tuyệt Cố gia
6 Dọn vào sống chung gây nên hiểu lầm
7 Không dễ bắt nạt
8 Khẳng định chủ quyền
9 Bệnh cũ tái phát
10 Tình thương của một người ba
11 Là cô ấy không muốn
12 Những người bạn…
13 Diễn rất đạt
14 Trả đũa
15 Không uống thì đã không xảy ra chuyện
16 Phao cứu tinh
17 Cảm giác lần đầu tiên
18 Em là khách vậy anh là gì?
19 Ăn vạ
20 Chỉ cần là vì em
21 Nói anh là vì em liệu em có tin không?
22 Liệu có phải là hiểu nhầm?
23 Mối quan hệ của chúng ta đâu đến mức đó
24 Cẩn thận với người đàn ông kia
25 Con phố cũ
26 Đẩy thuyền
27 Xa mặt cách lòng
28 Cưỡng hôn
29 Anh là đang ghen sao?
30 Tôi đã cảnh cáo em thế nào?
31 Bệnh viện
32 Có chuyện gì xảy ra với em sao?
33 Chúng ta đã bỏ lỡ đi thời gian tươi đẹp nhất để gặp nhau
34 Bên em anh tự khắc an yên
35 Cuộc sống mỗi người đều có một mảng tối
36 Anh giờ chỉ là một đứa trẻ
37 Sợ em sẽ rời bỏ anh
38 Em muốn chúng ta hết mình cho hiện tại
39 Chuyện sau này cứ để sau này rồi nói
40 Em nồng say, tôi đắm chìm
41 Anh ấy không phải chồng tôi
42 Cao thủ không bằng tranh thủ
43 Hoàng tử mưa trong lòng em
44 Vì em, từ khi có em...
45 Anh thích cô ấy, em chỉ là cô em gái anh thương
46 Hố bùn nguy hiểm
47 Sinh ra là dành cho nhau, chạy đến cuối chân trời vẫn sẽ gặp lại
48 Say để tạm thời quên đi
49 Anh sẽ tự mình dẫn em về nhà
50 Không cần biết ăn gì mà chủ yếu đang ăn cùng ai
51 Đổi trắng thay đen
52 Hơn loài cầm thú
53 Chiều lòng con trẻ
54 Lục tiên sinh em bị bao vây rồi, anh đến cứu em được không?
55 Bờ biển bình yên
56 Thất lạc Bảo Bảo
57 Thật ra thì… em rất thích anh
58 Bảo Bảo con có muốn có ba không?
59 Tại sao phải nhân nhượng?
60 Thẳng chân rời khỏi Ever
61 Gia nhập Over
62 Đối đầu
63 Tỏ tình
64 Khẳng định chủ quyền
65 Ánh sáng duy nhất
66 Tuổi thơ em đã từng là như thế
67 Bí mật
68 Có sự thay đổi lớn
69 Sinh nhật tình địch
70 Cùng đi mua sắm… tân trang nhà
71 Họp báo công khai
72 Tình thân là gì?… Sao lại đau đớn thế.
73 Khẩu vị anh thay đổi rồi
74 Tiệc ăn mừng
75 Say bia làm càn
76 Tim ômg bằng sắt hay bằng đá bằng đồng?
77 Cuối cùng anh cũng đến
78 Đó là những gì anh không có… Vĩnh viễn không có được.
79 Thành công đầu tiên
80 Kỉ niệm thời thanh xuân trong tháng ngày già cỗi
81 Đáng đời
82 Anh cũng là đàn ông…
83 Khoái lạc nhân gian
84 Con trai giống anh…
85 Chữa lành vết thương lòng
86 Liều thuốc chữa lành
87 Vì anh nhớ em
88 Sức mạnh tình yêu khiến con người thay đổi
89 Chỉ cần em vui mọi thứ đều xứng đáng
90 Thăm mộ mẹ
91 Mùa hoa mận nở
92 Có thể là anh em?
93 Tình đầu dang dở!
94 Bệnh viện trong đêm khuya
95 Chỉ vì một bức ảnh cũ…
96 Đừng lo!
97 Mộng tình say
98 Sự thật hé lộ
99 Có những cuộc gặp gỡ không ngờ tới nhất
100 Ăn em đủ rồi
101 Cần thời gian suy nghĩ mọi chuyện
102 Chinh phục mẹ chồng
103 Ngày cuối năm
104 Con trai ruột
105 Đó chính là nhà…
106 Tiếng cười đầu năm.
107 Thử lòng
108 Cô ấy trong mắt anh là tuyệt vời nhất
109 Sự thật năm xưa dần hé lộ
110 Căn nhà và kỉ niệm cũ
111 Lời xin lỗi muộn màng
112 Tai nạn… biết sự thật…
113 Nên sợ hay nên tin
114 Nhịp đập trái tim em và anh
115 Thiên sứ của cuộc đời em
116 Tha thứ
117 Đồ ngốc!
118 Cầu hôn
119 Đám cưới
120 Ngoại truyện 1: Mang thai lần hai
121 Ngoại truyện 2: Cố Hiểu Đồng trở về
122 Ngoại truyện 3: Tình yêu đích thực
123 Ngoại truyện 4: Kết thúc viên mãn
Chapter

Updated 123 Episodes

1
Bị hãm hại mang thai
2
Cuộc gặp gỡ định mệnh sau năm năm
3
Bị người ta chuốc thuốc
4
Lấy được vai diễn bằng thực lực
5
Cự tuyệt Cố gia
6
Dọn vào sống chung gây nên hiểu lầm
7
Không dễ bắt nạt
8
Khẳng định chủ quyền
9
Bệnh cũ tái phát
10
Tình thương của một người ba
11
Là cô ấy không muốn
12
Những người bạn…
13
Diễn rất đạt
14
Trả đũa
15
Không uống thì đã không xảy ra chuyện
16
Phao cứu tinh
17
Cảm giác lần đầu tiên
18
Em là khách vậy anh là gì?
19
Ăn vạ
20
Chỉ cần là vì em
21
Nói anh là vì em liệu em có tin không?
22
Liệu có phải là hiểu nhầm?
23
Mối quan hệ của chúng ta đâu đến mức đó
24
Cẩn thận với người đàn ông kia
25
Con phố cũ
26
Đẩy thuyền
27
Xa mặt cách lòng
28
Cưỡng hôn
29
Anh là đang ghen sao?
30
Tôi đã cảnh cáo em thế nào?
31
Bệnh viện
32
Có chuyện gì xảy ra với em sao?
33
Chúng ta đã bỏ lỡ đi thời gian tươi đẹp nhất để gặp nhau
34
Bên em anh tự khắc an yên
35
Cuộc sống mỗi người đều có một mảng tối
36
Anh giờ chỉ là một đứa trẻ
37
Sợ em sẽ rời bỏ anh
38
Em muốn chúng ta hết mình cho hiện tại
39
Chuyện sau này cứ để sau này rồi nói
40
Em nồng say, tôi đắm chìm
41
Anh ấy không phải chồng tôi
42
Cao thủ không bằng tranh thủ
43
Hoàng tử mưa trong lòng em
44
Vì em, từ khi có em...
45
Anh thích cô ấy, em chỉ là cô em gái anh thương
46
Hố bùn nguy hiểm
47
Sinh ra là dành cho nhau, chạy đến cuối chân trời vẫn sẽ gặp lại
48
Say để tạm thời quên đi
49
Anh sẽ tự mình dẫn em về nhà
50
Không cần biết ăn gì mà chủ yếu đang ăn cùng ai
51
Đổi trắng thay đen
52
Hơn loài cầm thú
53
Chiều lòng con trẻ
54
Lục tiên sinh em bị bao vây rồi, anh đến cứu em được không?
55
Bờ biển bình yên
56
Thất lạc Bảo Bảo
57
Thật ra thì… em rất thích anh
58
Bảo Bảo con có muốn có ba không?
59
Tại sao phải nhân nhượng?
60
Thẳng chân rời khỏi Ever
61
Gia nhập Over
62
Đối đầu
63
Tỏ tình
64
Khẳng định chủ quyền
65
Ánh sáng duy nhất
66
Tuổi thơ em đã từng là như thế
67
Bí mật
68
Có sự thay đổi lớn
69
Sinh nhật tình địch
70
Cùng đi mua sắm… tân trang nhà
71
Họp báo công khai
72
Tình thân là gì?… Sao lại đau đớn thế.
73
Khẩu vị anh thay đổi rồi
74
Tiệc ăn mừng
75
Say bia làm càn
76
Tim ômg bằng sắt hay bằng đá bằng đồng?
77
Cuối cùng anh cũng đến
78
Đó là những gì anh không có… Vĩnh viễn không có được.
79
Thành công đầu tiên
80
Kỉ niệm thời thanh xuân trong tháng ngày già cỗi
81
Đáng đời
82
Anh cũng là đàn ông…
83
Khoái lạc nhân gian
84
Con trai giống anh…
85
Chữa lành vết thương lòng
86
Liều thuốc chữa lành
87
Vì anh nhớ em
88
Sức mạnh tình yêu khiến con người thay đổi
89
Chỉ cần em vui mọi thứ đều xứng đáng
90
Thăm mộ mẹ
91
Mùa hoa mận nở
92
Có thể là anh em?
93
Tình đầu dang dở!
94
Bệnh viện trong đêm khuya
95
Chỉ vì một bức ảnh cũ…
96
Đừng lo!
97
Mộng tình say
98
Sự thật hé lộ
99
Có những cuộc gặp gỡ không ngờ tới nhất
100
Ăn em đủ rồi
101
Cần thời gian suy nghĩ mọi chuyện
102
Chinh phục mẹ chồng
103
Ngày cuối năm
104
Con trai ruột
105
Đó chính là nhà…
106
Tiếng cười đầu năm.
107
Thử lòng
108
Cô ấy trong mắt anh là tuyệt vời nhất
109
Sự thật năm xưa dần hé lộ
110
Căn nhà và kỉ niệm cũ
111
Lời xin lỗi muộn màng
112
Tai nạn… biết sự thật…
113
Nên sợ hay nên tin
114
Nhịp đập trái tim em và anh
115
Thiên sứ của cuộc đời em
116
Tha thứ
117
Đồ ngốc!
118
Cầu hôn
119
Đám cưới
120
Ngoại truyện 1: Mang thai lần hai
121
Ngoại truyện 2: Cố Hiểu Đồng trở về
122
Ngoại truyện 3: Tình yêu đích thực
123
Ngoại truyện 4: Kết thúc viên mãn

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play