Chương 3: Nữ nhân thú vị

Châu Mộc Vân một lần nữa bất tỉnh nhưng lần này lại kéo dài suốt hai ngày trời. Nàng tiếp tục mơ, trong giấc mơ ấy những ký ức của "Châu Mộc Vân" thời cổ đại lần lượt xuất hiện trong đầu nàng, nói với nàng rằng thế giới ở kiếp này cũng không khác gì kiếp trước cả.

Châu Mộc Vân ở kiếp này là một y sĩ trẻ tuổi, sau khi cha mẹ chết nàng được một nữ tử tên Thanh Nhàn cưu mang, đưa về sống tại một ngôi làng cổ truyền trên núi Đại Sơn, một ngôi làng chuyên về cây thuốc sống tách biệt với Tống Tịnh.

Nguyên nhân nàng nằm ở đây là do hai ngày trước trong một lần lên núi tìm thảo dược Châu Mộc Vân đã bị đau đầu dữ dội, cuối cùng ngất đi rồi lăn từ trên sườn núi xuống, đó cũng chính là lúc linh hồn nàng thời hiện đại đã nhập vào thể xác này, cuối cùng khi mở mắt ra lại thấy một nam nhân có khuôn mặt giống y đúc Tống Minh Viễn mà không biết là ai.

[...]

Để tiếp nhận hết ký ức thời cổ đại mất tận hai ngày, lần tiếp theo Châu Mộc Vân tỉnh lại đã là buổi sáng hôm sau, người con gái hôm trước còn nóng rực đến nay cuối cùng cũng bình thường trở lại, nàng tờ mờ mở mắt ra thì thấy mí mắt nặng trĩu, một chiếc khăn màu trắng được gấp gọn lại rồi đặt trên trán nhưng có vẻ do để được một thời gian khá dài nên nó đã nguội lạnh.

Châu Mộc Vân khẽ cau mày, mệt mỏi lấy nó ra rồi khó nhọc đứng dậy. Chờ khi cơn đau đầu qua đi nàng lại nhìn xuống bản thân mình, quả nhiên chiếc váy màu đen mặc trước khi chết đã thay thế bằng một bộ y phục màu xanh lam trông có vẻ khá bụi bặm, chắc hẳn là do mấy hôm trước dính đất cát khi té từ trên sườn núi xuống.

"Xem ra chuyện mình sống lại là thật rồi, nhưng mà..."

Ngừng lại, nàng nhẹ nhàng đặt tay lên bụng mình, cảm thấy có chút buồn bã nhưng rồi không nghĩ nhiều nữa, đứng dậy rồi đi tới cái giếng ngay bên ngoài ngôi nhà gỗ rồi nhìn xuống. Châu Mộc Vân vẫn là Châu Mộc Vân, vẫn khuôn mặt ấy, vẫn đôi mắt ý, thậm chí còn đẹp hơn cả kiếp trước đôi phần duy chỉ có mái tóc và y phục trên người là thay đổi.

Đang còn mải mê ngắm nghía bản thân mình trong gương thì ngay lúc này tiếng chân bình bịch lại vang lên, một giọng nói trầm thấp chợt phả vào tai khiến Châu Mộc Vân giật bắn mình: "Đang làm gì vậy hả?"

"Á!"

Nàng hốt hoảng quay người lại nhưng chợt phát hiện mình đang cách y chưa tới một cánh tay, hơi thở nam tính xuất hiện khiến nữ nhân ngại ngùng rụt cổ lại, mạnh bạo đẩy đối phương ra.

"Huynh là ai vậy? Sao ta lại ở đây?"

Hưng Kiệt nhếch môi, khuôn mặt đong đầy ý cười khác hẳn với dáng vẻ đáng sợ khi trước, y ngoắc ngoắc tay, dẫn Châu Mộc Vân vào nhà rồi từ tốn kể lại mọi chuyện kể cả chuyện cứu nàng vào ba ngày trước.

"Nói vậy là ta đã sốt hai ngày rồi à?"

"Ừ, vừa tỉnh lại đã ngất đi rồi sốt tiếp, ta phải dùng hết số thảo dược có trong nhà rồi đấy, mau đền bù đi."

Nam nhân vắt chéo chân rồi ngồi đong đưa trên ghế, hết nhìn ngược nhìn xuôi lại nhìn nữ nhân trước mặt bằng con mắt tò mò.

"Nhưng vậy thì tại sao khi trước huynh lại bóp cổ ta?"

Châu Mộc Vân híp mắt, càng nhìn người trước mắt mình lại càng cảm thấy quen thuộc lẫn kỳ lạ, khuôn mặt là của Tống Minh Viễn nhưng tính cách và giọng điệu nói chuyện lại khác hoàn toàn.

"Chẳng phải là do cô trước à? Vừa mới tỉnh dậy đã lao tới ôm hỏi sao ta không sợ, lỡ như gặp phải mụ hồ ly tinh chuyên đi dụ dỗ nam nhân thì làm sao đây?"

"Vậy bây giờ huynh không sợ ta nữa à?"

Hưng Kiệt buông tiếng thở dài, chỉ "ừ" một tiếng rồi đứng lên đi vào bếp, mang ra một chút đồ ăn: "Nghĩ kĩ lại mới thấy xấu như cô không thể là hồ ly tinh được."

"..."

Nhưng thực ra là do trong suốt hai ngày hôn mê Hưng Kiệt đã nghe thấy nàng nói mớ khá nhiều, liên tục kêu cha gọi mẹ rồi lại bảo hai người đừng bỏ con nên y mới đoán người này vừa mới trải qua cú sốc gì đó, vì thế không thể là thích khách được.

Châu Mộc Vân thở dài, tuy biết đối phương không phải Tống Minh Viễn nhưng nhìn khuôn mặt quen thuộc đó vẫn thấy rung động. Bỗng lúc này một cơn đau bỗng truyền tới khiến nàng ôm chặt đầu, lồng ngực phập phồng theo từng nhịp thở, những câu nói của người mẹ ở thời hiện đại tự dưng văng vẳng bên trong đầu.

"Tiểu Vân, con phải sống tiếp, sống cho cả phần cha mẹ..."

"Tránh xa Minh Viễn ra, đừng qua lại với tên đàn ông đó nữa."

"Cha con là bị người khác vu oan, con tuyệt đối phải tin tưởng ông ấy."

Tiếng ba kêu gào khi bị cảnh sát bắt lẫn tiếng khóc nấc của mẹ khi thấy ông chết đi khiến đầu Châu Mộc Vân đau như búa bổ, không nhịn nổi mà ôm đầu ngồi thụp xuống.

Hưng Kiệt đang bưng đồ ăn ra thấy thế cũng không khỏi nghi hoặc, nhanh chóng đi lại đỡ cô nương trước mặt lên rồi ân cần hỏi han: "Cô bị sao vậy?"

Nàng giật mình, lúc này mới thoát được ra khỏi cảm giác đau đớn khi nãy, ngay khi hoàn hồn lại liền nhanh chóng lùi về sau một bước, chậm rãi lắc đầu: "Ta không sao..."

Y tuy rất tò mò nhưng cũng không hỏi gì nhiều, chỉ vào đống đồ ăn trên bàn rồi nhẹ nhàng đáp: "Thế cô ăn một xíu đi rồi về, để cô ở đây ba ngày trời ta cũng tốn cả mớ lương thực lẫn thảo dược rồi."

"..."

Tự dưng khi không bị người khác đuổi khéo như vậy Châu Mộc Vân cũng cảm thấy khá ngượng ngùng, vì bây giờ đang là buổi sáng nên cô cũng không đói, thế là nhanh chóng nói lời từ biệt rồi đi về.

"Không cần đâu, tỷ tỷ ta ở nhà chắc cũng đang lo lắm, đa tạ ơn cứu mạng của huynh, có duyên gặp lại nhất định sẽ đền đáp."

Nhìn bóng lưng đang khuất dần đi khóe môi Hưng Kiệt khẽ nhếch lên tạo thành đường cong hoàn hảo, khuôn mặt không khỏi rơi vào trầm tư: "Thú vị thật, không biết còn duyên gặp lại không..."

Hot

Comments

Bé Mưa🌧🐬

Bé Mưa🌧🐬

Lại là câu quen thuộc “Cô gái này thật thú vị” nữa à chời

2023-04-06

1

Bé Mưa🌧🐬

Bé Mưa🌧🐬

Chị nhà bùn là chị không lấy anh bh

2023-04-06

1

Midori Ashi

Midori Ashi

Sao lại nỡ nói thế

2022-07-12

3

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Biến cố
2 Chương 2: Nam nhân kì lạ
3 Chương 3: Nữ nhân thú vị
4 Chương 4: Lên đường
5 Chương 5: Hồi cung
6 Chương 6: Dám cả gan đụng vào người bệ hạ
7 Chương 7: Chuyện lạ
8 Chương 8: May mắn
9 Chương 9: Thất bại
10 Chương 10: Đụng độ Vương gia
11 Chương 11: "Cưỡng hôn"
12 Chương 12: Bị phát hiện
13 Chương 13: Ban thưởng
14 Chương 14: Nhanh như vậy đã muốn thị tẩm?
15 Chương 15: Ác mộng
16 Chương 16: Giết không nương tay
17 Chương 17: Thích khách "ghé thăm"
18 Chương 18: Trẫm đã ở đây rồi
19 Chương 19: Suy nghĩ bậy bạ
20 Chương 20: Biến bị động thành chủ động
21 Chương 21: Lời mời hấp dẫn
22 Chương 22: Thần thiếp nhớ người lắm
23 Chương 23: Gặp lại người quen
24 Chương 24: Nghi ngờ
25 Chương 25: Bài kiểm tra bắt đầu
26 Chương 26: Chuyện ngoài ý muốn
27 Chương 27: Nụ hôn bất ngờ
28 Chương 28: Vết thương đáng ghét
29 Chương 29: Bổn công chúa sẽ bảo vệ cô
30 Chương 30: Tới bắt người về
31 Chương 31: Mỹ nhân kế
32 Chương 32: "Ngược đãi"
33 Chương 33: Ân ái
34 Chương 34: Mộc Vân... nàng đang ở đâu?
35 Chương 35: Ban thưởng
36 Chương 36: Tin vào tiền kiếp
37 Chương 37: Có Vương gia đến chơi
38 Chương 38: Trêu hoa ghẹo nguyệt
39 Chương 39: Khẳng định chủ quyền
40 Chương 40: Cưỡi ngựa xem hoa
41 Chương 41: Rình rập
42 Chương 42: Liếc mắt đưa tình
43 Chương 43: Đe doạ
44 Chương 44: Bị đánh lén
45 Chương 45: Chuyện không ngờ tới
46 Chương 46: Đám người đáng sợ
47 Chương 47: Còn một tên khác
48 Chương 48: Trọng thương
49 Chương 49: Tra tấn
50 Chương 50: Không giống vẻ bề ngoài
51 Chương 51: Ước muốn
52 Chương 52: Đón Tiểu Nhuỵ về cung
53 Chương 53: Trừng phạt
54 Chương 54: Không sang Họa Nguyệt cung
55 Chương 55: Vong ân bội nghĩa
56 Chương 56: Giận cá chém thớt
57 Chương 57: Đi trả thù
58 Chương 58: Thăm dò
59 Chương 59: Lá thư kì lạ
60 Chương 60: Tức giận
61 Chương 61: Chết hết rồi
62 Chương 62: Bị vu khống
63 Chương 63: Giải ra pháp trường
64 Chương 64: Giải oan
65 Chương 65: Giới thiệu với một người
66 Chương 66: Đến cả ta nàng cũng muốn chối bỏ?
67 Chương 67: Lời hứa năm xưa
68 Chương 68: Thái độ lạnh nhạt
69 Chương 69: Bày trò trả thù
70 Chương 70: Gọi Lam phi đến đây thị tẩm
71 Chương 71: Đảo ngược tình thế
72 Chương 72: Hồi ức: Ơn cứu mạng
73 Chương 73: Hồi ức: Tiểu Nhụy
74 Chương 74: Thời thế thay đổi
75 Chương 75: Đánh nhau
76 Chương 76: Đi tới dỗ dành
77 Chương 77: Trêu đùa
78 Chương 78: Tự mình bỏ đi
79 Chương 79: Gặp lại cố nhân
80 Chương 80: Không nỡ bỏ lại
81 Chương 81: Giả làm phu thê
82 Chương 82: Ở lại tới khi huynh khỏi hẳn
83 Chương 83: Bị một tên ác ma giam giữ
84 Chương 84: Cứu huynh là một việc đúng đắn
85 Chương 85: Có thích sinh con không?
86 Chương 86: Vẫn còn ẩn khuất
87 Chương 87: Gặp một người rất quan trọng
88 Chương 88: Lời tiên đoán
89 Chương 89: Quay về để đánh chén một bữa
90 Chương 90: Thất sủng
91 Chương 91: Không ngoan ngoãn sẽ bị trừng phạt
92 Chương 92: Bí mật bị phát hiện
93 Chương 93: Nàng có muốn sinh con cho trẫm không?
94 Chương 94: Tiếp tục triển khai kế hoạch
95 Chương 95: Nói lời sến súa
96 Chương 96: Quý phi trở về
97 Chương 97: Chỗ dựa vững chắc
98 Chương 98: Hồi ức 1: Lần đầu tỏ tình
99 Chương 99: Hồi ức 2: Em sẽ cưới anh
100 Chương 100: Nhớ lại mọi chuyện
101 Chương 101: Khổ nhục kế
102 Chương 102: Nghi ngờ
103 Chương 103: Không say không về
104 Chương 104: Say rượu
105 Chương 105: Theo trẫm tới hội nghị
106 Chương 106: Ra mắt
107 Chương 107: Bị gây sự
108 Chương 108: Bất an
109 Chương 109: Lên đường
110 Chương 110: Nhớ nàng nên ăn không ngon, ngủ không yên
111 Chương 111: Xuất hiện căn bệnh lạ
112 Chương 112: Xuất hiện dịch bệnh
113 Chương 113: Phản đối lời đề nghị
114 Chương 114: Châu Mộc Vân là đồ giả mạo
115 Chương 115: Bí mật bị bại lộ
116 Chương 116: Tống Minh Viễn là kẻ chủ mưu
117 Chương 117: Nợ máu trả máu
118 Chương 118: Thiêu sống
119 Chương 119: Làm lại từ đầu
120 Chương 120: Gặp lại cố nhân
121 Chương 121: Hẹn ngày tái ngộ
122 Chương 122: Tấn công
123 Chương 123: Đột nhập thành công
124 Chương 124: Chân tướng sự việc
125 Chương 125: Còn sống
126 Chương 126: Kết thúc
127 Chương 127: Tỉnh lại
128 Chương 128: Chúng ta kết hôn
129 Ngoại truyện: Cuộc đời đẹp đến lạ
Chapter

Updated 129 Episodes

1
Chương 1: Biến cố
2
Chương 2: Nam nhân kì lạ
3
Chương 3: Nữ nhân thú vị
4
Chương 4: Lên đường
5
Chương 5: Hồi cung
6
Chương 6: Dám cả gan đụng vào người bệ hạ
7
Chương 7: Chuyện lạ
8
Chương 8: May mắn
9
Chương 9: Thất bại
10
Chương 10: Đụng độ Vương gia
11
Chương 11: "Cưỡng hôn"
12
Chương 12: Bị phát hiện
13
Chương 13: Ban thưởng
14
Chương 14: Nhanh như vậy đã muốn thị tẩm?
15
Chương 15: Ác mộng
16
Chương 16: Giết không nương tay
17
Chương 17: Thích khách "ghé thăm"
18
Chương 18: Trẫm đã ở đây rồi
19
Chương 19: Suy nghĩ bậy bạ
20
Chương 20: Biến bị động thành chủ động
21
Chương 21: Lời mời hấp dẫn
22
Chương 22: Thần thiếp nhớ người lắm
23
Chương 23: Gặp lại người quen
24
Chương 24: Nghi ngờ
25
Chương 25: Bài kiểm tra bắt đầu
26
Chương 26: Chuyện ngoài ý muốn
27
Chương 27: Nụ hôn bất ngờ
28
Chương 28: Vết thương đáng ghét
29
Chương 29: Bổn công chúa sẽ bảo vệ cô
30
Chương 30: Tới bắt người về
31
Chương 31: Mỹ nhân kế
32
Chương 32: "Ngược đãi"
33
Chương 33: Ân ái
34
Chương 34: Mộc Vân... nàng đang ở đâu?
35
Chương 35: Ban thưởng
36
Chương 36: Tin vào tiền kiếp
37
Chương 37: Có Vương gia đến chơi
38
Chương 38: Trêu hoa ghẹo nguyệt
39
Chương 39: Khẳng định chủ quyền
40
Chương 40: Cưỡi ngựa xem hoa
41
Chương 41: Rình rập
42
Chương 42: Liếc mắt đưa tình
43
Chương 43: Đe doạ
44
Chương 44: Bị đánh lén
45
Chương 45: Chuyện không ngờ tới
46
Chương 46: Đám người đáng sợ
47
Chương 47: Còn một tên khác
48
Chương 48: Trọng thương
49
Chương 49: Tra tấn
50
Chương 50: Không giống vẻ bề ngoài
51
Chương 51: Ước muốn
52
Chương 52: Đón Tiểu Nhuỵ về cung
53
Chương 53: Trừng phạt
54
Chương 54: Không sang Họa Nguyệt cung
55
Chương 55: Vong ân bội nghĩa
56
Chương 56: Giận cá chém thớt
57
Chương 57: Đi trả thù
58
Chương 58: Thăm dò
59
Chương 59: Lá thư kì lạ
60
Chương 60: Tức giận
61
Chương 61: Chết hết rồi
62
Chương 62: Bị vu khống
63
Chương 63: Giải ra pháp trường
64
Chương 64: Giải oan
65
Chương 65: Giới thiệu với một người
66
Chương 66: Đến cả ta nàng cũng muốn chối bỏ?
67
Chương 67: Lời hứa năm xưa
68
Chương 68: Thái độ lạnh nhạt
69
Chương 69: Bày trò trả thù
70
Chương 70: Gọi Lam phi đến đây thị tẩm
71
Chương 71: Đảo ngược tình thế
72
Chương 72: Hồi ức: Ơn cứu mạng
73
Chương 73: Hồi ức: Tiểu Nhụy
74
Chương 74: Thời thế thay đổi
75
Chương 75: Đánh nhau
76
Chương 76: Đi tới dỗ dành
77
Chương 77: Trêu đùa
78
Chương 78: Tự mình bỏ đi
79
Chương 79: Gặp lại cố nhân
80
Chương 80: Không nỡ bỏ lại
81
Chương 81: Giả làm phu thê
82
Chương 82: Ở lại tới khi huynh khỏi hẳn
83
Chương 83: Bị một tên ác ma giam giữ
84
Chương 84: Cứu huynh là một việc đúng đắn
85
Chương 85: Có thích sinh con không?
86
Chương 86: Vẫn còn ẩn khuất
87
Chương 87: Gặp một người rất quan trọng
88
Chương 88: Lời tiên đoán
89
Chương 89: Quay về để đánh chén một bữa
90
Chương 90: Thất sủng
91
Chương 91: Không ngoan ngoãn sẽ bị trừng phạt
92
Chương 92: Bí mật bị phát hiện
93
Chương 93: Nàng có muốn sinh con cho trẫm không?
94
Chương 94: Tiếp tục triển khai kế hoạch
95
Chương 95: Nói lời sến súa
96
Chương 96: Quý phi trở về
97
Chương 97: Chỗ dựa vững chắc
98
Chương 98: Hồi ức 1: Lần đầu tỏ tình
99
Chương 99: Hồi ức 2: Em sẽ cưới anh
100
Chương 100: Nhớ lại mọi chuyện
101
Chương 101: Khổ nhục kế
102
Chương 102: Nghi ngờ
103
Chương 103: Không say không về
104
Chương 104: Say rượu
105
Chương 105: Theo trẫm tới hội nghị
106
Chương 106: Ra mắt
107
Chương 107: Bị gây sự
108
Chương 108: Bất an
109
Chương 109: Lên đường
110
Chương 110: Nhớ nàng nên ăn không ngon, ngủ không yên
111
Chương 111: Xuất hiện căn bệnh lạ
112
Chương 112: Xuất hiện dịch bệnh
113
Chương 113: Phản đối lời đề nghị
114
Chương 114: Châu Mộc Vân là đồ giả mạo
115
Chương 115: Bí mật bị bại lộ
116
Chương 116: Tống Minh Viễn là kẻ chủ mưu
117
Chương 117: Nợ máu trả máu
118
Chương 118: Thiêu sống
119
Chương 119: Làm lại từ đầu
120
Chương 120: Gặp lại cố nhân
121
Chương 121: Hẹn ngày tái ngộ
122
Chương 122: Tấn công
123
Chương 123: Đột nhập thành công
124
Chương 124: Chân tướng sự việc
125
Chương 125: Còn sống
126
Chương 126: Kết thúc
127
Chương 127: Tỉnh lại
128
Chương 128: Chúng ta kết hôn
129
Ngoại truyện: Cuộc đời đẹp đến lạ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play