Chương 9: Xem phim kinh dị

Cao trung là quãng thời gian trôi qua nhanh như gió, chẳng mấy chốc mà bọn họ đã trải qua thi giữa kì. Đây là khoảng thời gian nghỉ xả hơi của bọn họ. Mạnh Yên Nhiên vốn học không tốt mấy môn tự nhiên, nhưng lần này làm bài cũng không tính là tệ. Thế nên nhóm bọn họ thống nhất đi xem phim sau đó đến quán karaoke chơi một chuyến.

Vốn ban đầu cả nhóm đã thống nhất sẵn là sẽ xem phim hoạt họa, nhưng đến tới nơi thì rạp hết vé nên Lý Gia Tường đã nảy ra một ý nghĩ cực kỳ điên rồ, cả nhóm bọn họ xem phim kinh dị.

Bộ phim kinh dị này cực kì đáng sợ, nghe nói còn có mấy đoạn phải cấm chiếu do tình tiết quá máu me. Trong nhóm chỉ có mình cô và Vương Nhược Quân là con gái, dù sợ nhưng vẫn liều cái mạng nhỏ vào trong rạp. Trước khi xem Mạnh Yên Nhiên đã có ý định rút lui rối, đáng tiếc Vương Nhược Quân nhất định kéo cô vào cho bằng được, còn vỗ ngực đảm bảo với cô: “Yên tâm, có chị ở đây, không có gì phải sợ.”

Và kết quả thật ngoài mong đợi, Vương Nhược Quân còn sợ hơn cả cô. Cứ đến đoạn gay cấn nào là ba người lại hét lên thảm thiết, bao gồm: Cô, Hổ mập, nữ trung hào kiệt Vương Nhược Quân. Đặc biệt là vị nào đó nói không sợ nhưng lại là người hét to nhất, cả ba người bám chặt tay nhau.

Trong nhóm chỉ có Lý Gia Tường và Thời Yến Lãng có vẻ không sợ, bọn họ đều khịt mũi coi thường ba bọn cô. Thời Yến Lãng trông thấy Mạnh Yên Nhiên sợ đến mức co rúm người, lông mi gắn chặt thì giả bộ lãnh đạm, nhưng lại hành động rất thành thực. Hắn thì thầm chỉ đủ cho hai người nghe thấy: “Nếu sợ quá thì cho cậu mượn cánh tay này.”

Hắn lại liếc cô lần nữa, chưa thấy cô phản ứng gì thì giật tay lại giọng lãnh đạm: “Không cần thì thôi.”

Cánh tay của hắn vừa giơ ra đã thu lại, lòng dạ hẹp hòi. Mạnh Yên Nhiên lòng vui như mở cờ, vội vàng chộp lấy tay hắn, dẩu môi: “Ai bảo không cần chứ. Đồ ngốc.” Cánh tay thiếu niên rắn chắc, có lực. Ngược lại, tay của Mạnh Yên Nhiên tuy mềm mại nhưng do căng thẳng cùng sợ hãi nên ướt đẫm mồ hôi.

Phim kinh dị, càng về sau càng dã man hơn, Vương Nhược Quân người ban đầu hăng hái nhất bây giờ hét liên tục, mặt co rúm lại, Hổ mập thì sợ đến mức sắp vãi cả ra quần rồi. Cuối cùng cũng kết thúc, ra khỏi rạp phim mỗi người mang một trạng thái gương mặt phong phú. Hổ mập nhìn như kiểu cuộc sống không còn gì nuối tiếc, Vương Nhược Quân nhìn phờ phạc. Mạnh Yên Nhiên cười vui vẻ

Bây giờ mới chính thức là tăng hai của bọn họ, karaoke.

Trên đường đi họ tạt vào một quán mì ăn lót dạ, riêng Hổ mập thì một mình ăn đến hai phần mì, cậu ta quyết tâm phải moi nhẵn túi của Vương Nhược Quân. Tiểu phú bà cũng lười tính toán với cậu ta, ăn xong trời cũng đã sẩm tối. Nhóm của họ cuối cùng cũng đến quán karaoke. Vương Nhược Quân và Mạnh Yên Nhiên đi vệ sinh nên bảo ba người bọn họ đặt phòng trước, khi quay trở lại thì đã thấy tiếng hát lệch tông thê thảm của Hổ mập, cậu ta đang gào thét bài ‘bong bóng tỏ tình’ của Châu kiệt Luân.

Đèn trong phòng hơi tối, chỉ có hai ghế sofa, một dài một ngắn. Chiếc ngắn đã ngồi đủ chỗ, Mạnh Yên Nhiên lại ngồi cạnh Thời Yến Lãng. Trong phòng, đến người ít biểu lộ cảm xúc như Thời Yến Lãng còn phải nút tai lại. Cả nhóm bọn họ nén đau khổ đợi Hổ mập kết thúc. Kết quả, hắn hát ba bài liền rồi vẫn chưa có ý định dừng lại. Đến bài thứ bốn Lý Gia Tường không chịu nổi nữa, đưa tay giật mic lại chọn bài cậu ta định hát.

Ngoài mong đợi, giọng hát của Lý Gia Tường có thể thẩm thấu được, cậu ta hát không lệch tông, cực kì êm tai. Nhưng nội dung cậu ta hát thì hoàn toàn không thể nhai nổi, là tình ca nhưng toàn là tình ca đau khổ. Thời Yến Lãng gọi bia, hai chân gác lên bàn uống từng hớp từng hớp một. Con trai đến tuổi này là bắt đầu nổi loạn, bọn họ uống cô cũng không quản được, mà Vương Nhược Quân còn chẳng buồn quản.

Đợi mãi mới đến lượt, Mạnh Yên Nhiên và Vương Nhược Quân song ca một bản nhạc vui nhộn, tiểu phú bà còn hứng chí nhảy nhót, trong phòng không khí vui vẻ lên không ít.

Bọn con trai thì uống bia, chơi bài. Hổ mập và Lý Gia Tường phối hợp đối phó với Thời Yến Lãng nhưng vạn nhất vẫn là thua. Chơi nhiều ván, Thời Yến Lãng buông bài không chơi nữa, lý do là chơi với họ quá nhàm chán, không có tính kích thích.

Hắn lại dựa lưng vào sofa tiếp tục uống bia, chỉ cần là hắn không yêu cầu, chẳng ai tình nguyện bảo hắn hát. Lượng vỏ chai thoáng chốc đã vượt lên hơn chục lon, Mạnh Yên Nhiên nhẹ giọng nhắc nhở, ngập ngừng: “Cậu, nếu không uống được thì đừng uống.”

Ánh mắt của hắn bây giờ đã mơ màng, không che dấu, nhìn thẳng sang bên cạnh. Không biết là say thật hay là giả vờ, hắn bình tĩnh tựa mình vào vai cô gái. Mạnh Yên Nhiên ngạc nhiên, sau đó là đỏ mặt, nhưng lại không nói gì để mặc cậu ta làm càn. Hơi thở ấm nóng của cậu liên tục phả vào cần cổ trắng nõn của cô. Trái tim vốn đã đập mạnh của cô lại càng đập kịch liệt hơn lòng bàn tay của cô cũng liên tục đổ mồ hôi, hơi thở mang hơi men của cậu lởn vởn xung quanh cô khiến cô cảm thấy như mình cũng đang say. Cậu thì thầm bên tai cô, là chất giọng trầm khàn quyến rũ: “Tớ hơi nhức đầu, có muốn ra ngoài hóng gió không?”

Giọng nói của hắn như thứ âm thanh kì diệu có thể tràn vào mọi ngóc ngách cơ thể cô, cảm xúc dâng lên mãnh liệt như từng đợt sóng. Mạnh Yên Nhiên còn chưa kịp ừ hữ gì thì giọng nói tố cáo của Hổ mập đã vang lên, tay còn run run chỉ vào hai người: “Hai cậu làm cái gì đấy?”

Vương Nhược Quân đang hát cũng dừng lại, tròn mắt nhìn họ. Thời Yến Lãng trước nay luôn mặt dày siêu cấp, bị phát hiện thì thôi vậy, hắn dứt khoát đứng lên, cầm lấy áo khoác của hai người kéo Mạnh Yên Nhiên đứng dậy: “Mọi người cứ vui vẻ tiếp đi, tôi hơi đau đầu, Mạnh Yên Nhiên đưa tôi về trước.”

Mạnh Yên Nhiên còn chưa kịp chuẩn bị gì đã bị kéo đi. Cho đến khi ra đến cửa, bị từng đợt gió lạnh mùa thu đập vào cô mới hoàn hồn, Thời Yến Lãng vòng tay ra sau lưng khoác hờ áo lên vai cho cô. Hai người đi bộ cùng nhau ra bãi đỗ xe, cổ tay của Mạnh Yên Nhiên vẫn bị ai đó gắt gao giữ chặt. Sau khi thấy Thời Yến Lãng loạng choạng dắt xe, Mạnh Yên Nhiên giơ tay ra kiên quyết đòi lái xe cho bằng được: “Hôm nay cậu say rồi, để tôi đèo cậu.”

Sức lực của con gái so với con trai tuổi mười bảy mười tám vốn chẳng đáng là gì, hai người bốn mắt nhìn nhau. Đôi mắt kiên quyết của Mạnh Yên Nhiên khiến Thời Yến Lãng phải nhượng bộ, hắn buông lỏng tay, để cô dắt xe ra khỏi bãi.

Khi Thời Yến Lãng say rượu, hắn có vẻ ngoan ngoãn hơn nhiều. Mạnh Yên Nhiên leo lên chiếc xe đạp địa hình đầy khó nhọc. Xe này đi đã khó đừng nói là còn lại một người có vóc dáng hoàn toàn nổi trội hơn cô thế này. Hai chân của Thời Yến Lãng hoàn toàn chạm đất, Mạnh Yên Nhiên kiễng chân mới vừa hay tới bàn đạp, hai người cứ đi được hai bước lại loạng choạng suýt ngã.

Đường phố bây giờ đã lên đèn gần hết, bóng hình của hai người in trên nền đất, dáng vẻ chật vật của cô khiến Thời Yến Lãng phải bật cười. Cuối cùng cũng không chịu được nữa, Mạnh Yên Nhiên bản tính cố chấp cuối cùng cũng phải quay lại nhờ Thới Yến Lãng đèo về. Đây là kỉ niệm đáng nhớ của cô, từ đó về sau, không bao giờ Mạnh Yên Nhiên tự ý leo lên xe đạp của hắn nữa, trừ phi là ở phía sau.

Chapter
1 Chương 1: Dây dưa từ trong bụng mẹ
2 Chương 2 : Thời niên thiếu không thể quay lại
3 Chương 3: Vương Nhược Quân - Tiểu phú bà chơi hệ u mê Mạnh Yên Nhiên
4 Chương 4: Kỳ dâu tây của người con gái khác
5 Chương 5: Bí mật của ánh trăng màu bạc
6 Chương 6: Sự kiện ở sân bóng
7 Chương 7: Thiên Nga Trắng xinh đẹp
8 Chương 8: Kì thi giữa sứt đầu mẻ trán
9 Chương 9: Xem phim kinh dị
10 Chương 10: Móng vuốt của mèo con nhỏ
11 Chương 11: Cậu thử động vào cậu ấy thử xem
12 Chương 12: Cây sung dâu
13 Chương 13: Chuyển lớp
14 Chương 14: Lý Gia Tường xếp nhất ban xã hội
15 Chương 15: Tôi mới không thèm giận cậu đâu
16 Chương 16: Đại hội thể thao
17 Chương 17: Tai nạn
18 Chương 18: Vậy là coi như làm hòa nha
19 Chương 19: Máy bay giấy
20 Chương 20: Dạy kèm
21 Chương 21: Thi cuối kì
22 Chương 22: Thời đại huy hoàng của thiếu nữ ‘Lời tỏ tình radio’
23 Chương 23: Thời đại huy hoàng của thiếu nữ: Tỏ tình trước toàn trường
24 Chương 24: Quà Sinh Nhật
25 Chương 25: Quà sinh nhật (2)
26 Chương 26: Thật sự chuyển lớp
27 Chương 27: Khoảng cách
28 Chương 28: Không lẽ cậu thích tớ
29 Chương 29: Cậu thấy Lý Gia Tường thế nào?
30 Chương 30: Không lẽ cậu thích Lý Gia Tường thật
31 Chương 31: Dã ngoại
32 Chương 32: Ghen đỏ mắt
33 Chương 33: Khách sáo
34 Chương 34: Chúng tôi không phải
35 Chương 35: Bản tiểu thư chính là luật pháp
36 Chương 36: Thật xin lỗi
37 Chương 37: Tình yêu thầm lặng
38 Chương 38: Thử quen một người khác biết đâu lại là cách tốt.
39 Chương 39: Bỏ lỡ
40 Chương 40: Bài hát viết cho em
41 Chương 41: Bông hoa đẹp nhất
42 Chương 42: Giao Ước
43 Chương 43: Nóng nảy
44 Chương 44: Học cách trưởng thành
45 Chương 45: Biến cố
46 Chương 46: Trốn học
47 Chương 47: Xỏ khuyên
48 Chương 48: Tớ thích cậu
49 Chương 49: Ba năm ngắn ngủi
50 Chương 50: Tình đầu ngây thơ
51 Chương 51: Đánh mất
52 Chương 52: Một đêm say
53 Chương 53: Một đêm say (2)
54 Ngoại truyện 1: Cô ấy cũng muốn được yêu thương (1)
55 Ngoại truyện 2: Cô ấy cũng muốn được yêu thương (2)
Chapter

Updated 55 Episodes

1
Chương 1: Dây dưa từ trong bụng mẹ
2
Chương 2 : Thời niên thiếu không thể quay lại
3
Chương 3: Vương Nhược Quân - Tiểu phú bà chơi hệ u mê Mạnh Yên Nhiên
4
Chương 4: Kỳ dâu tây của người con gái khác
5
Chương 5: Bí mật của ánh trăng màu bạc
6
Chương 6: Sự kiện ở sân bóng
7
Chương 7: Thiên Nga Trắng xinh đẹp
8
Chương 8: Kì thi giữa sứt đầu mẻ trán
9
Chương 9: Xem phim kinh dị
10
Chương 10: Móng vuốt của mèo con nhỏ
11
Chương 11: Cậu thử động vào cậu ấy thử xem
12
Chương 12: Cây sung dâu
13
Chương 13: Chuyển lớp
14
Chương 14: Lý Gia Tường xếp nhất ban xã hội
15
Chương 15: Tôi mới không thèm giận cậu đâu
16
Chương 16: Đại hội thể thao
17
Chương 17: Tai nạn
18
Chương 18: Vậy là coi như làm hòa nha
19
Chương 19: Máy bay giấy
20
Chương 20: Dạy kèm
21
Chương 21: Thi cuối kì
22
Chương 22: Thời đại huy hoàng của thiếu nữ ‘Lời tỏ tình radio’
23
Chương 23: Thời đại huy hoàng của thiếu nữ: Tỏ tình trước toàn trường
24
Chương 24: Quà Sinh Nhật
25
Chương 25: Quà sinh nhật (2)
26
Chương 26: Thật sự chuyển lớp
27
Chương 27: Khoảng cách
28
Chương 28: Không lẽ cậu thích tớ
29
Chương 29: Cậu thấy Lý Gia Tường thế nào?
30
Chương 30: Không lẽ cậu thích Lý Gia Tường thật
31
Chương 31: Dã ngoại
32
Chương 32: Ghen đỏ mắt
33
Chương 33: Khách sáo
34
Chương 34: Chúng tôi không phải
35
Chương 35: Bản tiểu thư chính là luật pháp
36
Chương 36: Thật xin lỗi
37
Chương 37: Tình yêu thầm lặng
38
Chương 38: Thử quen một người khác biết đâu lại là cách tốt.
39
Chương 39: Bỏ lỡ
40
Chương 40: Bài hát viết cho em
41
Chương 41: Bông hoa đẹp nhất
42
Chương 42: Giao Ước
43
Chương 43: Nóng nảy
44
Chương 44: Học cách trưởng thành
45
Chương 45: Biến cố
46
Chương 46: Trốn học
47
Chương 47: Xỏ khuyên
48
Chương 48: Tớ thích cậu
49
Chương 49: Ba năm ngắn ngủi
50
Chương 50: Tình đầu ngây thơ
51
Chương 51: Đánh mất
52
Chương 52: Một đêm say
53
Chương 53: Một đêm say (2)
54
Ngoại truyện 1: Cô ấy cũng muốn được yêu thương (1)
55
Ngoại truyện 2: Cô ấy cũng muốn được yêu thương (2)

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play