Chap 2 : Những ấn tượng đầu tiên

 Thật sự Yên Như rất mong chờ buổi gặp mặt này, cô trước giờ đơn giản hơn nữa cũng chưa từng tự trang điểm cho mình nên đành thoa nhẹ lớp một lớp son cho đôi môi thêm hồng làm gương mặt trở nên tươi tắn . Cô tự nhủ sau này mình phải học trang điểm tử tế hơn.

 Thời gian hẹn cũng sắp đến, anh bảo sẽ đón cô. Lúc này điện thoại chợt có thông báo tin nhắn, là tin nhắn của anh.

A: Anh đến rồi, xuống đi em

Trống ngực cô bắt đầu đập liên hồi, sự hồi hộp đan xen sự nôn nao, cô rất mong chờ vào lần gặp mặt đầu tiên này. Cô đi đến đầu ngõ, đã thấy anh đứng đợi. Anh mặc áo sơ mi màu đen ngắn tay, quần âu cũng màu đen nốt kết hợp cùng một ba lô đen nhỏ gọn. Tổng thể rất vừa mắt, một người rất có gu. Cô tiến lại gần hơn, vẫy tay chào với anh, anh cũng vậy kèm theo nụ cười rất tươi. Cô phát hiện da anh rất trắng, có thế trắng hơn cả cô luôn đấy chứ.

A: Hello em ! Em dễ thương quá nha!

N: Cảm ơn anh !

Cô  cười tít mắt. Giọng anh nhẹ nhàng, rất dễ nghe. Tiếp đó anh cài dây nón bảo hiểm, mở gác chân trên xe cho cô, tuy là những hành động rất nhỏ nhưng cũng cho thấy sự tinh tế của anh. Nhưng cô cũng hơi bất ngờ vì cô nghĩ chỉ những cặp đôi yêu nhau thì người bạn trai mới làm vậy với người yêu của mình, cô với anh chỉ mới là bạn bè gặp mặt lần đầu tiên cơ mà anh như vậy có hơi nhanh không nhỉ. Không sao, cô cũng thấy rất thích hành động đó của anh. Mặc dù trong lòng đã rung động đôi chút nhưng bên ngoài cô vẫn giữ vẻ điềm tĩnh.

Thế là anh chở cô đi dạo, lượn vài vòng quanh những nơi nổi bật ở thành phố H, trò chuyện cùng nhau. Anh luôn là người mở đầu những câu chuyện, cô cũng vui vẻ đáp lại khiến không khí không hề gượng gạo mà lại tự nhiên và thoải mái. Sắp đến giờ chiếu phim, anh đến quầy lấy vé, chợt nhớ ra gì đó, anh đi lại hỏi cô:

A: Em có mang chứng minh thư không, phim này có giới hạn độ tuổi.

Cô ngớ người, hình như lúc ra ngoài cô vội vàng quá nên để nó lại trên bàn học rồi, cô cảm thấy tình huống này hơi khó xử.

N: Em để quên ở nhà rồi anh ơi !

Cô nhớ ra vài ngày trước anh có nhắn bảo cô nếu có ra ngoài thì nhớ mang theo giấy tờ tùy thân, ấy vậy mà với bộ não cá vàng này thì làm sao cô nhớ nổi. Nhưng lần này không có chứng minh thư làm sao cô vào xem phim đây. Anh nghe xong cũng không tỏ vẻ bất ngờ, còn trêu cô:

A: Thế thôi anh vào xem, em đứng đây đợi anh 2 tiếng đồng hồ nữa đi nha !

N: Sao như vậy được, anh nỡ bỏ mặc cô gái nhỏ bé này hả ?

Anh cười rồi lắc đầu.

A: Ngốc quá đi mất. Thôi thì đứng đây đợi anh 5 phút nha !

Cô quan sát thấy anh lại quầy vé, lát sau anh mang lại được 2 vé và cả bắp nước để ăn trong lúc xem phim, vừa ngạc nhiên nhưng cũng không quên trêu lại anh.

N: Anh dùng chiêu gì để lừa 2 vé của người ta vậy ?

A: Mỹ nam kế.

Cô cười phá lên, anh cũng thật biết đùa đấy chứ.

A: Nhân viên hỏi anh đi với ai để xác nhận có phải anh dắt trẻ vị thành niên đi không.

N: Thế anh làm sao ?

A: Anh chỉ về phía ông bạn đứng bên cạnh đó chớ. Lúc nãy ông ấy thanh toán nhưng bị thiếu vài ngàn lẻ, nên anh trả giúp, xong ông ấy cũng phối hợp ăn ý.

N: Anh cũng nhanh trí thật nha!

A: Không thế thì anh với em xem phim hoạt hình à !

Thuận lợi vào được rạp phim. Bộ phim này nói về những diễn biến trong cuộc sống hôn nhân, tình yêu đôi lứa và những bí mật trong chiếc điện thoại của mỗi người. Thảo nào cần phải giới hạn độ tuổi. Phim cũng có những câu thoại rất hài hước khiến cả rạp phim cười phá lên. Cô cũng bật cười thành tiếng, mỗi lần như thế cô đều nhìn lén anh, phát hiện anh cũng đang nhìn mình, thế là cả hai lại cùng cười. Đến những đoạn cao trào lại lấy đi nhiều nước mắt của khán giả. Cô không mang theo khăn giấy, nhưng nước mắt đã giàn giụa mất rồi. Bỗng một tờ khăn giấy được đặt vào tay cô, là anh đưa cho cô. Cô nhìn anh, thấy mắt anh cũng đã đỏ lên từ lúc nào.

Ngồi bên trái cô là một cặp đôi, cô thấy cô gái bên cạnh tựa đầu vào vai người yêu, cô cũng thầm nghĩ mong nhưng lần xem phim sau này cô sẽ được tựa vào vai anh. Bộ phim đưa người xem đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác, cuối phim còn có một thông điệp mà cả anh và cô đều nhớ mãi: “ Mỗi người đều sống 3 cuộc đời, cuộc đời công khai, riêng tư và bí mật”.

Phim kết thúc, anh đưa cô đi ăn, chợt cô hỏi:

N: Khi có người yêu, anh có thói quen kiểm tra điện thoại người yêu mình không ?

A: Không em. Trước giờ anh chưa từng như vậy. Anh nghĩ ai cũng cần sự riêng tư và anh tin tưởng người mình yêu. Nhưng nếu cô ấy muốn xem điện thoại anh thì anh rất sẵn sàng và sẽ không để cô ấy thất vọng.

Cô mỉm cười, thầm mong chờ vào những bước tiến mới cho cô và anh. Dù sao cũng chỉ mới buổi đầu  người bạn qua mạng nhưng lại khá đặc biệt này, tốt nhất là không nên vui chơi quên lối về được. Thế là cô bảo anh đưa mình về sớm. Trước kia ở quê hương của cô, chỉ tầm 8h tối là cả xóm đều đã say giấc, cô vẫn chưa quen nhịp sống về đêm của người dân thành phố H nên cô bảo anh 9h tối đưa cô về. Anh cũng rất vui vẻ mà làm theo. Cả hai tạm biệt nhau, về nhà nhưng cứ mãi suy nghĩ về buổi gặp mặt đó bất giác 2 căn phòng ở 2

nơi khác nhau, có 2 người đang vừa nhìn màn hình điện thoại vừa cười thật tươi rồi mới chịu đi ngủ.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play