[Khải Nguyên]Tiểu Vương Ca, Lỡ Say Em Mất Rồi
Chapter 3: Xuyên không thật rồi
Vương Nguyên nghĩ rằng cậu sẽ phải chịu cảm nhận đau đớn khi rơi xuống vực núi kia. Cậu giờ đây đã chẳng thể luyến tiếc được điều gì cả, vì có luyến tiếc cũng có thể làm gì đâu, người mình tin tưởng lại đi hại mình. Nhưng sao cậu vẫn không cảm thấy đau đớn gì hết vậy?
Ngụy Phàm
Vương Nguyên, em không sao chứ, sao tự dưng đang diễn liền bị ngất thế kia? - Nguỵ Phạm khuôn mặt đầy lo lắng hốt hoảng nhìn con người đang nằm trên giường bệnh kia.
Vương Nguyên cậu vẫn còn ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Vương Nguyên
“ Cái quái gì vậy, không phải mình đã chết rồi sao, chẳng lẽ dưới âm ti lại có cả phòng nghỉ đẹp thế này à. Khoan đã, vừa nãy người kia nói cái gì mà diễn cơ mà xong lại ngất. Sao mình cảm thấy quen quen thế nhỉ?”
Ngụy Phàm
Vương Nguyên, Vương Nguyên
Nguỵ Phàm thấy Vương Nguyên cứ ngây người ra đó liền sinh ra lo lắng hơn.
Lúc này Vương Nguyên đã lấy lại được chút tỉnh táo liền đáp lại.
Ngụy Phàm
Em không sao chứ, có mệt lắm không? Nếu mệt để anh xin đạo diễn Hạ cho em tĩnh dưỡng vài hôm.
Nghe đến câu chữ “đạo diễn Hạ” Vương Nguyên càng cảm thấy quen quen lắm.
Vương Nguyên
Cho hỏi anh tên là gì?
Ngụy Phàm
Anh là Nguỵ Phàm mà, em mệt đến nỗi bị mất trí nhớ sao, không được, không được thế này thì gay to rồi. Anh phải đưa em vào viện để khám mới được. - Nghe Vương Nguyên hỏi tên mình là gì Nguỵ Phàm càng sửng sốt hơn, đến tên của anh còn không nhớ, rốt cuộc Vương Nguyên là bị làm sao.
Vương Nguyên
“Cái gì đang diễn ra vậy nè sao lại có đạo diễn Hạ xong giờ người này lại tên Nguỵ Phàm, sao thấy giống trong bộ tiểu thuyết của mình viết thế này. Đừng đùa thế chứ, chẳng lẽ mình xuyên không vào tiểu thuyết thật à. Vậy là ông trời lại cho mình sống một lần nữa thật sao”
Ngây người một lúc, Vương Nguyên liền nhẹ giọng trả lời.
Vương Nguyên
À, vừa nãy em bị đau đầu dẫn đến hoa mắt, không nhìn ra rõ anh nên mới hỏi vậy, giờ thì em đỡ hơn rồi.
Ngụy Phàm
Em không sao là tốt, biết vừa nãy anh lo lắng lắm không? Đột nhiên đang diễn em lại ngất ra đấy.
Vương Nguyên
Em xin lỗi mà.
Vương Nguyên không nghĩ bản thân lại một lần nữa được sống lại, hơn nữa lại còn được xuyên không vào bộ truyện mà mình viết. Nhưng cẩu huyết hơn đó chính là cậu lại xuyên vào vai phản diện, là người luôn tìm cách tách nam chính ra khỏi nữ chính
Vương Nguyên
“Ông trời ơi sao cho tôi xuyên không mà lại xuyên vào đúng vai phản diện là sao chứ?”
Vương Nguyên
“Rõ rảnh tôi là tác giả cơ mà”
Nhân vật phản diện cũng tên Vương Nguyên, vì khi viết truyện này Vương Nguyên muốn bản thân có thể hoà vào truyện, để dễ viết hơn nên cậu đã chọn một nhân vật để giống tên của mình. Ai ngờ đâu sau khi viết xong Vương Nguyên mới nhận ra là cậu đã tự biến tên mình thành kẻ phản diện trong truyện cơ chứ.
Bộ truyện này viết về nam chính và nữ chính thành đôi là do hay đóng phim chung với nhau, lại còn tham gia các show thực tế cùng nhau không những thế còn chung đội với nhau nữa chứ. Do đó mà số lượng fan couple của hai người vọt lên rất nhanh. Còn Vương Nguyên, cậu chính là fan chân chính của anh, dù bản thân cũng là một idol nổi tiếng nhưng cậu vẫn mê nam chính Vương Tuấn Khải, sau khi biết nam chính và nữ chính thành đôi Vương Nguyên đã nhiều lần cố tình phá đám nhưng kết cục nhận được lại vô cùng bi thảm. Cậu phải chịu sự sỉ nhục từ nam chính, bị fan xa lánh, vì bị ép vào đường cùng Vương Nguyên đã tự kết liễu đời mình. Còn nam chính và nữ chính sống bên nhau hạnh phúc.
Vương Nguyên
“Kết cục cuối cùng của mình là sẽ phải chết, vậy nếu mình không phá đám hai người bọn họ thì vẫn sẽ được sống đúng không? Vậy thì mình phải cho họ thành đôi thật nhanh mới được. Như vậy số phần trăm mình phải chết sẽ rất thấp”.
Ngụy Phàm
Vương Nguyên em đỡ hơn chưa?
Vương Nguyên
Em đỡ hơn rồi, anh cứ ra ngoài nghỉ ngơi đi, có gì em gọi anh vào sau nha.
Ngụy Phàm
Được rồi, vậy em nằm nghỉ đi anh ra ngoài.
Trả lời xong thì Nguỵ Phàm cũng bước chân nhanh ra khỏi phòng, còn cần thận khoá chốt cửa phòng bệnh của Vương Nguyên.
Còn ở phim trường hiện tại
Comments