[Khải Nguyên]Tiểu Vương Ca, Lỡ Say Em Mất Rồi

[Khải Nguyên]Tiểu Vương Ca, Lỡ Say Em Mất Rồi

Chapter 1: Cuộc sống trước đây

NovelToon
Vương Nguyên cảm thấy mệt mỏi lẫn vui sướng sau khi viết hoàn bộ truyện tiếp theo này. Bộ truyện này cậu đã mất gần 5 tháng để viết bây giờ mới có thể kết thúc được nó.
Vương Nguyên
Vương Nguyên
Haizz, mệt chết tôi rồi, mãi mới viết xong. Phải gọi thông báo cho Hạ Liên mới được.
Chưa kịp gọi thì đâu dây bên kia đã gọi tới.
Hạ Liên
Hạ Liên
Vương Nguyên cậu viết xong truyện chưa. Mình mong ngóng lắm rồi đó.
Vương Nguyên
Vương Nguyên
Mình viết xong rồi, cậu vô đọc đi, có gì mua luôn truyện xuất bản của mình cũng được.
Hạ Liên
Hạ Liên
Cậu đang châm chọc mình đấy à, biết thừa mình không có tiền rồi, vậy mà cậu lại bảo mình mua truyện xuất bản của cậu. Trời ơi có bộ nào của cậu mà mua giá dưới 30 ngàn NDT đâu chứ. Hứ thà mình đọc trên web còn hơn. Đợi bao giờ mình đủ tiền thì mình sẽ mua ủng hộ cậu.
Vương Nguyên
Vương Nguyên
Hahaa trêu cậu thôi, cũng muộn rồi mình ngủ trước đây. Cậu cũng ngủ sớm đi, bye bye.
Hạ Liên
Hạ Liên
Bye bye, ngủ ngon.
Vương Nguyên và Hạ Liên là bạn thân của nhau hơn 3 năm rồi. Hai người chính là gặp nhau trong buổi nộp hồ sơ để nhận lớp. Lúc đó Hạ Liên bất cẩn không may té xuống đất, Vương Nguyên thấy vậy liền chạy tới đỡ. Sau khi đỡ dậy Hạ Liên liền cúi đầu cảm ơn, rồi cùng Vương Nguyên lên phòng để nộp hồ sơ. Thật may mắn làm sao hai người lại học cùng lớp với nhau.
Sau buổi đó, Hạ Liên vô cùng bám dính Vương Nguyên. Vương Nguyên đi đâu Hạ Liên liền theo đó. Chẳng biết lí do gì tự dưng hai người lại trở thành bạn thân.
Trở lại thực tại
Sáng hôm sau Vương Nguyên vẫn giữ thói quen dậy sớm, tập thể dục rồi ăn sáng sau đó đi làm
Mọi thứ vẫn diễn ra bình thường cho tới khi Hạ Liên rủ Vương Nguyên đi leo núi.
Hạ Liên
Hạ Liên
Vương Nguyên chúng ta đi cắm trại đi
Vương Nguyên
Vương Nguyên
Để cuối tuần được không? Giờ mình còn bận nhiều việc lắm
Hạ Liên
Hạ Liên
Cũng được, hẹn cậu cuối tuần nhé. Không được thất hẹn đâu đó.
Đến cuối tuần
Hạ Liên đứng trước cửa nhà Vương Nguyên gọi lớn
Hạ Liên
Hạ Liên
Vương Nguyên cậu dậy ngay cho mình. Trời sáng lắm rồi đó.
Vương Nguyên
Vương Nguyên
Biết rồi, biết rồi ra ngay đây
Hạ Liên
Hạ Liên
Đi thôi đi thôi
Vương Nguyên
Vương Nguyên
Cậu háo hức đến mức đấy à, mắt thì thâm như con gấu trúc kìa.
Hạ Liên
Hạ Liên
Kệ mình, mau đi không chút nữa trời nắng to lại mệt lắm đấy
Vương Nguyên
Vương Nguyên
Vậy thì đi thôi
Hai người mỗi người một chiếc xe đạp thể thao chạy đi
Vương Nguyên
Vương Nguyên
Dạo này mọi việc đều ổn chứ?
Hạ Liên
Hạ Liên
Ổn thì vẫn ổn, nhưng mình muốn làm trong công ty cơ. Ở quán này tiền lương ít lắm.
Vương Nguyên
Vương Nguyên
Thì cậu thử đi xin việc đi, cậu cứ sợ thì làm sao mà đi làm được.
Hạ Liên
Hạ Liên
Mình cũng xin rồi đấy nhưng đều bị từ chối
Hạ Liên
Hạ Liên
Cũng phải thôi. Mình kém như vậy sao có thể vào được các công ty lớn chứ.(Mặt cô liền ủ rũ ra)
Vương Nguyên
Vương Nguyên
(Vương Nguyên không muốn để Hạ Liên buồn nên liền nói sang chuyện khác)
Cả đường đi hai người lại nói chuyện phiếm với nhau. Thời gian bẵng qua một lúc, cả hai đã dừng chân ở bìa rừng. Sau khi cả hai đi gửi xe xong thì cùng nhau đi vào khu rừng đó. Buổi trưa càng đến gần, cái nắng chói chang chiếu xuống hai thân ảnh nhỏ kia.
Hạ Liên
Hạ Liên
Vương Nguyên mình mệt quá, không đi nổi nữa rồi.
Vương Nguyên
Vương Nguyên
Cố lên chúng ta sắp tới nơi rồi
Được tiếp sức cả hai lại cố gắng leo lên thật nhanh vì nắng của buổi trưa càng chiếu rực xuống như muốn thiêu cháy mọi thứ xung quanh. Thành công đến nơi hai người liền thở hắt một tiếng.
Cả hai mang hết đồ nghề ra làm bữa trưa. Ăn xong hai người lại tìm một bóng cây mát gần đó để ngồi nghỉ
Đến chiều thì lại đi dạo xung quanh để kiếm củi
Hạ Liên
Hạ Liên
Vương Nguyên cậu có tìm thấy củi không?
Vương Nguyên
Vương Nguyên
Có, ở đây nhiều lắm cậu mau qua đây đi
Vương Nguyên hét thật lớn để Hạ Liên nghe thấy. Nhưng chờ mãi vẫn không thấy Hạ Liên tới liền nghĩ cô tìm thấy củi ở nơi khác rồi
Vương Nguyên cứ cắm cúi nhặt mà không để ý phía trước là cái vực rất sau. Nếu rơi xuống không mất mạng thì tay chân cũng chưa chắc đã lành lặn. May mắn là đột nhiên Vương Nguyên ngẩng đầu dậy, cậu liền bước chân lùi lại phía sau. Nhưng mới bước được vài bước liền đụng phải thứ gì đó.
Hot

Comments

🍒🌈Zhao Guanyu //4.4.2004 ✨🍒

🍒🌈Zhao Guanyu //4.4.2004 ✨🍒

đẹp nha

2023-08-14

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play