Ngũ hoàng tử bước vào nhà bếp đã gằn giọng hỏi.
- Trong số các ngươi ai đã làm cho Vân Nhi thành ra như này nói. Nếu như để ta điều tra ra thì ta sẽ xử trảm các ngươi.
Một cô cung nữ quỳ xuống van xin.
- Mong ngũ hoàng tử tha tội
- Người đâu lôi ả ra đuổi khỏi phủ ngay lập tức.
Vân Nhi liền xin cho cô ấy.
- Ngũ điện hạ hay là người tha cho cô ấy đi dù sao ta cũng đâu có sao đâu.
- Không được phải cho họ biết động tới cô sẽ không có kết cục tốt.
Nói xong anh lại kéo cô về phòng của mình gọi đại phu tới. Chữa trị cho cô. Sau đó anh nói.
- bây giờ ngươi hãy tới đây để ở. Ta đã bảo người dọn dẹp căn phòng bên cạnh rồi.
- Vâng.
- Từ nay ngươi là người hầu thân cận nhất của ta. Ngoài ta ra ngươi không được để ai bắt nạt nhớ chưa.
- Vâng thần đã rõ.
- Vậy chuẩn bị đi cùng ta xuống phố.
- Làm gì ạ.
- Chỉ cần nghe lời là được
- Vâng điện hạ.
Anh đưa cô xuống phố. Trời nắng chang chang cô hơi mệt. Bỗng nhiên mặt cô tối sầm lại trời đất chao đảo." Độp" cô ngã xuống đất ngũ hoàng tử bàng hoàng đỡ cô lên đưa cô về phủ. Gọi thái y tới
- Nàng ấy sao rồi
- Dạ cô nương đó không sao ạ chỉ bị cảm nắng mà thôi. Để thần kê cho cô ấy vài đơn thuốc uống vào là sẽ khỏi.
- Ừ. Vậy nhanh lên
.........
........................
Cho cô uống thuốc xong lúc anh đi ra ngoài thì cùng lúc đó cô cũng tỉnh lại.
Anh bước vào thấy cô tỉnh lại liền hỏi.
- Ngươi tỉnh rồi à. Đã thấy đỡ hơn chưa.
- Rồi ạ ngài nhìn nè cô nhảy xuống giường chạy về phòng nói.
- Muộn rồi thần về phòng đây.
Cô chạy về phòng và cũng từ đó cô suốt ngày lẽo đẽo theo anh. Tình cảm cô dành cho anh ngày càng nhiều.
.......... 3 năm sau.........
Cũng đã được 3 năm kể từ khi cô gặp được anh sáng hôm nay bầu trời trong xanh.
Hôm nay Ngũ hoàng tử đi săn. Hôm nay cô cũng đi theo. Như mọi lần thì cô sẽ phải ở lại phủ nhưng hôm nay cô lại được đi săn. Cô hào hứng thu xếp đồ đạc cho mình.
..........Mọi người khởi hành.........
Lúc đi trên đường cô chẳng nói câu nào. Đi suốt cả nửa ngày đường họ đêm nay sẽ nghỉ ngơi ở quán trọ. Anh vừa đỡ cô xuống khỏi ngựa thì cô chạy ngay tới gốc cây gần đó nôn thốc nôn tháo. Anh bước lại gần hỏi
- Sao vậy?
- À không sao. Chỉ là ta cảm thấy khó chịu.
- Thảo nào lúc ở trên lưng ngựa cổ họng muội không phát ra một tiếng kêu.
Cô quay mặt lại thấy bao nhiêu là binh lính đang nhìn cô. cúi gằm mặt xuống cô nghĩ [Thôi xong mất mặt quá. Hích mọi người đang nhìn mình]
Hệt như hiểu được suy nghĩ của cô anh ra lệnh.
- Các ngươi. Xuống ngựa quay mặt lại.
Mọi người nghe lệnh răm rắm bước xuống ngựa quay mặt lại thành một hàng.
- Không sao nôn ra được rồi thì sẽ dễ chịu hơn. Đi ta dìu muội lên phòng nghỉ.
Một lúc sau cô cởi đồ tắm rửa. đang tắm thì " chít chít" một con chuột to đùng bò lên miệng chậu của cô đang tắm.
- Á......á......
Nghe thấy tiếng hét của cô anh chạy sang thấy được cơ thể của cô không một mảnh vải che thân đang ném đồ đạc lung tung bỗng "đốp" cái xô bay thẳng vào mặt anh.
Anh ngã xuống, cô sợ hãi bước vội ra mặc đồ vào sau đó chạy lại đóng cửa phòng lại sau đó kéo anh lại giường vừa kéo cô vừa nói
- Hích. ngài ăn gì mà nặng thế không biết.
Ngũ hoàng tử tỉnh lại nghe được những lời cô nói anh liền hỏi.
- Ta nặng lắm sao.
- Đương nhiên
Nói xong cô mới bàng hoàng bào chữa cho câu nói của mình.
- À không. Ngài không nặng là ta không khỏe nên nói năng lung tung.
- Ngươi không khỏe ở chỗ nào.
- À......hà ngài cũng đừng chấp kẻ tiểu nhân như tôi chứ.
- Nhưng ta muốn thì sao nào
Cô lãng qua chuyện khác
- A......trời cũng tối rồi thần ......thần còn phải đi ngủ sáng mai còn phải dậy sớm nữa ạ Ngũ điện hạ hay là ngài cũng đi nghỉ sớm đi.
- Không được đánh trống lãng trả lời vào vấn đề mà ta đang hỏi.
Bỗng " ...cốc...cốc...cốc..." 1 tên lính gõ cửa cơ hội né tránh câu hỏi đã tới cô vội nói nhỏ với ngũ hoàng tử.
- Này điện hạ ngài mau trốn đi.
- Tại sao ta phải trốn chứ.
- Là để giữ hình tượng cho ngài.Đừng nói nhiều nữa mà nhanh lên
- Anh bị cô đẩy vào chiếc giường nhỏ trùm chăn lên mà không thể phản kháng.
Cô bước ra mở cửa thì tên lính hớt hải nói
- Vân Chi cô nương Ngũ hoàng tử mất tích rồi chúng tôi không thấy ngài ấy đâu nữa.
Chắc ngài ấy đi dạo ấy. Lát nữa ngài về các ngươi mà cứ làm nháo nhác lên lát ngài ấy về ngài tức giận thì các ngươi tự lãnh hâu quả đó.
- Vậy Vân Nhi cô nương nghỉ ngơi sớm đi ạ. Tôi không làm phiền cô nữa.
- Ừ vậy ngươi đi đi.
Hắn vừa bước đi thì cô đóng cửa lại gọi nhỏ.
- Ngũ điện hạ ngài ra được rồi đó.
Không thấy anh trả lời cô bước lại gần. Kéo chiếc chăn ra thì anh đã ngủ say rồi lay lay anh dậy nói.
- Thị vệ đi rồi ngài có thể về phòng được rồi đó.
Anh lơ mơ mở mắt ra. Cô liền nói
- Thị vệ đi rồi ngài về phòng đi.
- Nếu ta nói ta không về thì sao.
- Ngài nói gì vậy. Nếu ngài không về phòng ta.........ta sẽ gọi người đó.
- Muội dám hô lên một tiếng ta sẽ bắt con chuột bỏ vào người muội.
- Á..... ta ta sẽ không gọi người nữa đâu.
- Muội sợ chuột đến vậy sao.
- Hứ kệ ta
Updated 59 Episodes
Comments
Lầy Lội
hóng hớt nek
2020-06-22
1
Phạm Hà My
ttld
2020-05-11
1
xủn xỉn ♡♡
thx bạn đã ghé qua mình ủng hộ
2020-05-11
2