Chương 3

Lục Phàm Nhân nhìn thiếu niên chằm chằm.

“Bây giờ thì đừng hòng giả ngu.” Y híp mắt nhìn cậu ta. “Cậu tên gì?”

“Tui không có nhớ.”

“Mấy tuổi?”

“Không nhớ luôn.”

“Lúc trước, có nhớ khi ở ma giới làm gì không?”

“Chúng tôi học.”

“Học cái gì?”

“Làm thế nào để mê hoặc và thoả mãn con người.”

“...Một cộng một bằng mấy?”

“....Cộng là cái gì?”

Được rồi, là một đứa ngốc.

“Cậu. Không. Phải. Người. Tôi. Muốn.” Lục Phàm Nhân nói từng chữ.

“Tại sao?” Thiếu niên lại tủi thân khóc lên.

“Tôi ước một bạn đời vô dụng. Không phải ước một bạn đời bị thiểu năng.”

“Vô dụng là như thế nào?” Thiếu niên nghi hoặc hỏi.

“Là kiểu không biết làm gì cả. Cũng không biết gì cả.”

“Đó không phải là người thiểu năng sao?”

Lục Phàm Nhân: .....

“Tại sao anh lại ước điều ước kỳ quặc như vậy chứ?” Thiếu niên bĩu môi hờn dỗi.

“Vì tôi quá hoàn hảo, tôi không muốn bạn đời mình là người hoàn hảo.”

Nói rồi, Lục Phàm Nhân đứng dậy, rời khỏi phòng. Cũng không biết là y đi đâu.

Thiếu niên ở trong phòng lớn, cũng chán, tò mò chạy ra ngoài.

Liễu Uyển Nhung chưa trở về khách sạn dưới chân núi. Thấy thiếu niên liền gọi lại.

“Hai đứa sao rồi?”

“Anh ấy... không thích tui.”

“Kệ nó. Kể ta nghe hai đứa nói gì.”

Thiếu niên thành thật kể lại.

Thân làm mẹ, tất nhiên Liễu Uyển Nhung hiểu ý của con mình.

Lục Phàm Nhân khi sinh ra bình thường như bao đứa trẻ khác. Không mưa gió, không tinh quang rạng ngời, không chim hót cây reo. So với những người nhà họ Lục khác, bình thường đến không thể bình thường hơn.

Lúc đó, ông cố, chính là Lục Chiêm Tinh thử bói một quẻ cho y. Nhưng không có bói ra cái gì cả.

Nhà họ Lục đặt tên ngẫu nhiên, một ống thẻ, ghi một loạt cái tên. Tuỳ tiện hơn nữa thì ghi mỗi thẻ một chữ, lắc ra đủ số thẻ, ghép lại thành tên.

Vì sao á? Vì nhà họ Lục sợ hoàn hảo. Cái tên vận vào cái số.

Ông cố Lục Chiêm Tinh, có thể xem bói, xem cực chuẩn, có không ít người đến để cho ông bói.

Ông nội Lục Y Sinh thì có khả năng đọc suy nghĩ. Trong tên có chữ Y, cũng là nghề của ông, làm nghề y, đọc suy nghĩ bệnh nhân, cũng dễ chẩn đoán bệnh.

Bác cả Lục Võ Sư, là một võ sư và là sĩ quân hải quan.

Chồng của bà, Lục Đình Giáo, là giáo sư kiến trúc, lịch sử và tôn giáo.

Còn bà, lúc đó vốn tưởng chỉ là một người phụ nữ bình thường, sau này tham gia một buổi hội thảo tôn giáo cùng với chồng, gặp được mẹ ruột thất lạc. Liền trở thành tiểu thư gia tộc phù thuỷ lâu đời phương Tây.

Vậy nên mới nói, nhà họ Lục, vốn đã không có ai bình thường cả.

“Do đó, khi A Phàm ra đời, cha của nó liền đặt tên cho nó là Lục Phàm Nhân, hy vọng, nó sống như một người thường. Thật bình thường.”

Thiếu niên lại nghệt mặt lắng nghe.

“Nhưng! Sau khi đặt tên xong, thằng bé liền trở nên bất bình thường.”

Nói rồi, bà oà lên khóc.

Lục Phàm Nhân sau khi biết nói, mở miệng không phải đơn âm, mà chính là rành rọt hỏi, có thể dạy nó đọc sách hay không?

Sau đó, thư viện cũng bị y đọc sạch, bọn họ ngăn cản y đọc cũng không được.

Lục Phàm Nhân muốn học thuật chiêm tinh, ông cố không cho. Y liền thông qua mấy quyển sách, tự mình học thành tài.

Lục Phàm Nhân nói muốn học võ, bác cả không cho, y xem tivi, liền tự học được.

Lục Phàm Nhân nói muốn học thuật của phù thuỷ, mẹ của y dạy y sai, thí nghiệm thất bại, lại nói y không thiên phú. Y tự mình nghiên cứu, tạo ra thuật phù thuỷ mới.

Lục Phàm Nhân nói muốn... Mọi người đều không cho, nhưng không ngăn được.

Nhân tài nhà họ Lục trải dài nhiều thế hệ. Tài năng đều là bậc nhất, ghi chép nhiều vô kể.

Lục Phàm Nhân tự mình học tất cả, dường như không có giới hạn.

Kiếm thuật, võ thuật, pháp thuật, phép thuật, luyện đan, vẽ bùa, rèn vật phẩm, nuôi trùng, y dược, kiến trúc, mĩ thuật, vi tính, công nghệ, nấu ăn,.... không gì ngăn cản được y.

“Vì vậy nên nó mới muốn một người vô dụng làm bạn đời. Nó sống một cuộc đời hoàn hảo, không muốn lại thêm một người hoàn hảo nữa về thêm gánh nặng.”

“Vậy làm sao để trở thành một người vô dụng?” Thiếu niên tò mò hỏi.

“Ta không biết. Ta chưa từng làm người vô dụng mà.” Liễu Uyển Nhung cười khúc khích. “Chắc là trên mạng có cách.”

“Trên mạng?”

“A, ma giới khác nhân giới nhỉ? Lại đây.”

Hai người chúi đầu vào với nhau thầm thì.

...****************...

Lục Phàm Nhân trở về nhà chính. Hôm nay y xuống dưới trấn đi dạo cho khuây khoả đầu óc.

Lúc trở về phòng, bên trong tối om. Điện bật lên, chỉ thấy thiếu niên nằm trên giường.

Y gọi cũng không đáp, tiến lên lật lại, chỉ thấy mặt mày nhăn nhó.

Hỏi ra mới biết cậu ta đói.

“Tại sao không xuống dưới nhà kiếm đồ ăn?”

“Tôi không biết mở cửa.” Thiếu niên tủi thân nói.

“Vô dụng.” Lục Phàm Nhân buột miệng nói. Chợt nhận ra mình nói hớ, y bào chữa. “Đúng là thiểu năng trí tuệ. Đến cửa cũng không biết mở.”

Nói rồi y mở cửa, nói. “Cửa mở rồi. Đi xuống đi.”

“Tôi đói quá, không đi được.”

“Cậu đừng được voi đòi tiên.” Y quát lên.

“Là anh gọi tui lên mà. Tui có muốn đâu.”

Cuối cùng, Lục Phàm Nhân không chịu được, bế thiếu niên xuống dưới nhà. Bàn ăn to như vậy chỉ có hai người.

Lục Phàm Nhân lấy đồ ăn cho cả hai, nặng nề đặt đĩa xuống.

Đến khi y ăn hết phần của mình, thiếu niên vẫn chưa hề động đũa.

“Tui không biết dùng thìa với đũa.”

Kìm lại hai chữ vô dụng bên miệng, Lục Phàm Nhân xúc cơm đút thiếu niên.

Sau khi no nê, thiếu niên như con gấu koala bám lên lưng y, xem Lục Phàm Nhân rửa bát.

Nói là rửa bát nhưng là một thuật thanh tẩy nhỏ. Mấy vết dầu mỡ hay thức ăn thừa đều biến mất.

“Oa...Thật giỏi.” Thiếu niên kinh hô.

Cảm giác thoả mãn khó hiểu len lỏi trong thâm tâm Lục Phàm Nhân. Y giữ bình tĩnh, lạnh giọng nói.

“Không có gì đáng nói cả.”

“Không, nó tuyệt lắm đấy.”

Bữa tối đã xong, một ngày vận động, tất nhiên là cần phải tắm.

Lục Phàm Nhân tất nhiên không thể để thiếu niên bẩn thỉu nằm trên giường được.

Y nhận mệnh tắm cho cậu ta.

Giường thì không thiếu, nhưng ông nội không biết nghe ở đâu, nhất định bắt bọn họ phải ở chung một phòng.

Phòng của Lục Phàm Nhân chỉ có một giường, y sẽ không ngược đãi bản thân ngủ ở ghế sofa.

“Ngủ chung được không? Tui sợ ma.” Thiếu niên kéo chăn qua cổ, giọng run rẩy nói.

Cuối cùng, cả hai đều ngủ trên một chiếc giường.

Hot

Comments

Ruby

Ruby

hình như sai sai thì phải

2024-09-13

1

Bé Pi

Bé Pi

cầu đc ước thấy nha 🤣

2023-09-16

0

Bé Pi

Bé Pi

động lòng òi😆

2023-09-16

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play