Chương 18: Ăn trưa

Lâm Nhã mang cà phê vào phòng cho Đường Hạo xong thì quay về chỗ ngồi, buổi chiều cô phải ra ngoài gặp Y Lâm để bàn chuyện công việc, còn phải nghĩ xem cuối tuần tặng quà gì cho Lý tiểu thư, không chú ý đến khuôn mặt có chút khó hiểu của Đường Hạo.

Uống được mấy ngụm cà phê, Đường Hạo rốt cuộc cảm giác được gì đó khang khác.

“Thư ký Lâm.”

“Vâng?” Lâm Nhã nghiêng đầu sang nhìn anh, một đôi mắt to tròn chớp liên tục, trông rất đáng yêu.

“Cà phê hôm nay hơi nhạt.”

Nghe anh nói, Lâm Nhã lập tức cười toe:

“Chắc do vừa rồi sếp uống trà nên bị nhạt miệng đó.”

Cô biết thừa anh ta sẽ chê nhạt, bởi vì cô cố tình pha nhiều nước và cho ít cà phê mà.

Đáng tiếc Đường Hạo lại không biết chuyện này, nghĩ thật sự là do bản thân vừa uống trà nên vị cà phê cũng khác đi.

Lâm Nhã thấy anh không hỏi nữa thì nghiêm chỉnh ngồi xem tài liệu. Những thứ cần học còn quá nhiều, cô cảm thấy mình cần thêm thời gian. Loay hoay một lúc, đồng hồ hình thỏ trắng trên bàn nhảy qua số mười hai, báo hiệu giờ cơm trưa đã đến. Cô nghiêng đầu nhìn người đàn ông đang ngồi cách mình không xa, thấy anh chỉ tựa lưng vào ghế nhắm mắt nghỉ ngơi, hoàn toàn không có ý định dùng bữa.

Mấy ngày trước cô phải theo Điền Tiểu Cương học tập và làm quen với công việc nên không có thời gian quan tâm anh, lúc này, cô không thể đứng im được nữa.

Từ lúc vào công ty, cô đã tạm gác chuyện trả thù sang một bên, chỉ tận tâm làm tốt công việc của mình và cố gắng lấy được sự coi trọng của công ty. Trong đó, bao gồm việc chăm sóc cho Đường Hạo.

Trợ lý của Đường Hạo nói anh không phải loại người kén ăn, khá dễ tính, cái này có hơi khác so với hình tượng trước kia mà cô tìm hiểu được.

Lâm Nhã nhìn anh một lúc, thấy anh vẫn im lặng thì hỏi:

“Sếp này, anh không định ăn cơm trưa à?”

“Không cần đâu, tôi không đói.” Người đàn ông nào đó lười biếng lên tiếng, hơi nhăn mày.

Lâm Nhã đứng lên rồi rón rén đi ra phía sau lưng Đường Hạo, đang lúc cô giơ tay lên chuẩn bị chạm vào thái dương của anh, đôi mắt đang nhắm mặt chợt mở ra, không vui hỏi:

“Cô muốn làm gì?”

Cô thư ký xinh đẹp cười híp mắt, từ phía trên nhìn xuống rồi nói:

“Anh đau đầu phải không? Tôi giúp anh mát xa.”

Đang là giờ cơm trưa, hay nói đúng hơn là giờ nghỉ giải lao, Đường Hạo định chợp mắt một lát, nhưng thấy cô di chuyển thì không thể không chú ý. Chỉ là không ngờ tới cô lại đến gần anh thế này...

“Cô có biết mình rất tự tiện không? Cô cố tình tiếp cận, muốn quyến rũ tôi à?”

Đường Hạo ngẩng đầu lên, Lâm Nhã đứng phía sau anh, từ góc độ bên dưới nhìn lên thế này chỉ nhìn thấy cặp ngực đang nhô cao của cô. Anh buồn cười nghĩ chắc cô nàng cố tình, rồi cứ nhìn như thế mà không quay mặt đi. Dù sao trước đó bọn họ cũng đã lăn giường cùng nhau, anh lại không phải con nít, còn ngại ngùng cái gì?

Lâm Nhã hiếm khi không đùa cợt, nghiêm túc nói: “Quyến rũ thì không dám. Chỉ muốn anh dễ chịu hơn chút.”

Bàn tay trắng mịn vuốt nhẹ lên thái dương của anh, sau đó hai ngón cái đè xuống, dùng lực xoa bóp, từ trong ra ngoài rồi vòng quanh giữa trán.

Cảm giác thư thái làm Đường Hạo híp mắt lại, để yên cho cô giúp mình mát xa. Anh đau đầu là chuyện thường tình, mấy cô thư ký cũ cũng có ý nghĩ muốn chạm vào anh nhưng lại không có lá gan thật sự tiến tới gần. Riêng Lâm Nhã thì từ đầu đã nói chuyện khó nghe với anh, không ngại nói thẳng ra suy nghĩ của mình, và tiếp xúc thân mật với anh một cách vô cùng tự nhiên. Mặc dù đôi lúc thái độ của cô khiến anh bực bội, nhưng hiệu suất làm việc và tay nghề mát xa thật sự không tồi.

Lâm Nhã nhìn vẻ mặt giãn ra của anh, nhịn cười hỏi:

“Thoải mái không, boss?”

“Ừm.”

“Chuyện đương nhiên, thư ký của anh có học qua một khóa mát xa chuyên nghiệp mà.”

“...”

“À phải, tôi chuẩn bị thi lấy bằng lái xe, sau này sếp có thể cho tài xế đổi việc rồi.”

Đường Hạo nghe nói đến đây chợt nhớ tới tuần trước, vào cái ngày đầu tiên Lâm Nhã đi làm ấy, anh đã cho tài xế riêng của mình chuyển công tác để cô thay vào vị trí đó. Nào ngờ cô nói chưa có bằng lái, nên cậu tài xế nhỏ bé kia lại phải chạy về bên cạnh anh. Đợi Lâm Nhã thi đỗ bằng lái xe, cậu tài xế vô danh sẽ phải chịu uất ức thêm một lần nữa.

Được mát xa một lúc, Đường Hạo cảm giác đầu mình bớt đau hơn, lên tiếng bảo Lâm Nhã dừng lại.

Cô ngừng tay rồi nói: “Thoải mái rồi thì có thưởng không ạ?”

Câu nói của Lâm Nhã làm căn phòng thoáng chốc chìm trong im lặng, Đường Hạo cảm giác đầu mình lại bắt đầu đau. Biết trước cô nàng này sẽ không theo lẽ thường, anh nên dứt khoát để cô ta cách mình xa một chút mới đúng.

Anh nhàn nhạt hỏi: “Cô muốn gì? Nói đi.”

“Tôi ở nơi này vẫn chưa quen lắm, ăn cơm một mình khá buồn, anh đi cùng tôi được không?”

“Không.”

Một chữ “không” dứt khoát vô cùng. Đường đường là một ông chủ lớn, sao có thể đi dùng bữa riêng với thư ký của mình ở nhà ăn của công ty được? Chuyện này đồn ra còn thể thống gì nữa.

Lâm Nhã rơm rớm nước mắt:

“Anh vừa nói muốn gì thì nói mà, không thể ra ngoài ăn với tôi được sao?”

Người đàn ông tuấn tú kia đưa tay lên làm động tác dừng với cô, nói:

“Bớt diễn. Tôi chỉ đồng ý chuyện trong khả năng thôi.”

“Vậy tôi mang cơm vào phòng được không?” Lâm Nhã vẫn chưa bỏ cuộc.

“Có mùi.”

“Ăn bánh mì ngọt, không ăn đồ mặn, sẽ không có mùi.”

Nhìn cô thư ký nhỏ cố gắng thuyết phục mình, Đường Hạo cuối cùng cũng thỏa hiệp:

“Tùy cô.”

Để cô mang mấy loại bánh mì không mùi không vị gì đó vào, nhưng anh không hứa sẽ ăn cùng cô. Lâm Nhã cố tình mua nhiều mấy phần mang về, bánh mì cũng ổn, còn tốt hơn để anh ta nhịn đói.

Đường Hạo thấy cô ôm một đống lớn bánh trở về, khó hiểu nhìn cô.

“Có phần của anh nữa.” Lâm Nhã đặt ba cái lên bàn làm việc của Đường Hạo.

Đường Hạo nghiêm mặt nhìn cô: “Tôi không nói sẽ ăn.”

“Anh cũng đâu nói không ăn, tôi lấy nhiều thế này rồi...” Lâm Nhã tỏ vẻ đáng thương.

Đúng là không thể cãi lại cô, cắt câu lấy chữ tốt thật. Đường Hạo đưa tay cầm bánh mì lên, trừ mì gói ra, những thứ khác anh cũng không kén chọn lắm, nói:

“Một cái thôi.”

“Ở đây có tổng cộng năm cái, anh ít nhất cũng phải ăn hai cái.”

“Được rồi.” Lại đôi co với cô thì anh sẽ càng thêm phiền.

Lâm Nhã tốn bao nhiêu công sức, cuối cùng Đường Hạo chỉ ăn được mấy miếng bánh mì lót dạ.

Giờ nghỉ buổi chiều, Điền Tiểu Cương nghe được chuyện này, giơ ngón cái lên với cô, nói:

“Vậy là rất giỏi rồi, từ trước đến nay sếp Đường nói không ăn chính là không ăn, không ai ép được đâu.”

Lâm Nhã quyết định mỗi ngày đi làm sẽ đều đặn mang theo trà cho Đường Hạo uống. Còn phải bận nghĩ cách để lừa anh ăn trưa.

Bàn chuyện hợp đồng với Y Lâm xong vừa vặn đến giờ tan làm, Lâm Nhã như thường lệ ra ngoài chờ xe buýt.

Lúc này, một chiếc xe thể thao màu da cam vô cùng chói mắt lướt qua trước mặt cô, gió lốc hất tóc của cô bay tán loạn. Cô đưa mắt nhìn theo, chợt phát hiện chiếc xe kia dừng lại ở phía xa xa, sau đó đi lui về phía mình, dự cảm không lành đột nhiên xuất hiện.

Hot

Comments

_Phan.Trang_

_Phan.Trang_

lươn lẹo:)

2023-08-17

0

chị nhà lắm trò thật

2022-08-08

1

💞 Tâm Tâm 💞

💞 Tâm Tâm 💞

đừng nói là Cố Thiên nha

2022-03-03

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Hận
2 Chương 2: Sống lại
3 Chương 3: Con mồi
4 Chương 4: Mượn thẻ
5 Chương 5: Hết cách
6 Chương 6: Thoát thân
7 Chương 7: Thuốc giải
8 Chương 8: Thỏa thuận
9 Chương 9: Đồng ý
10 Chương 10: Điều kiện
11 Chương 11: Công việc
12 Chương 12: Ngô tổng
13 Chương 13: Tổ trưởng Jade
14 Chương 14: Y Lâm
15 Chương 15: Em gái
16 Chương 16: Tán tỉnh
17 Chương 17: Thói quen của Đường Hạo
18 Chương 18: Ăn trưa
19 Chương 19: Muốn làm quen với chị
20 Chương 20: Tùy cơ ứng biến
21 Chương 21: Bạn gái cũ thời đại học
22 Chương 22: Không đáng tin
23 Chương 23: Sinh nhật Lý Thất
24 Chương 24: Vận mệnh
25 Chương 25: Người phụ nữ của tôi
26 Chương 26: Mẹ, đây là bạn gái của con
27 Chương 27: Đêm đó cô không uống thuốc tránh thai?
28 Chương 28: Lên nhà đi. Chúng ta nói chuyện
29 Chương 29: Tin đồn
30 Chương 30: Không khỏe
31 Chương 31: Về nhà
32 Chương 32: Tiếp cận tôi là vì thích tôi?
33 Chương 33: Ôn thần
34 Chương 34: Trùng hợp
35 Chương 35: Ghi hận
36 Chưng 36: Ít nhất cũng hôn một cái
37 Chương 37: Kinh nghiệm chăm sóc bạn gái
38 Chương 38: Ăn rất vui vẻ
39 Chương 39: Muốn hôn à?
40 Chương 40: Tình nhân
41 Chương 41: Nhà của Đường Hạo
42 Chương 42: Lần đầu (H)
43 Chương 43: Trễ làm
44 Chương 44: Bữa trưa
45 Chương 45: Từ Côn
46 Chương 46: Đi công tác
47 Chương 47: Trục trặc
48 Chương 48: Rung động
49 Chương 49: Bạn gái tạm thời
50 Chương 50: Đường Hạo không vui
51 Chương 51: Chỉ là trầy, không phải gãy chân
52 Chương 52: Tình nhân của nhau
53 Chương 53: Bị đuổi giết
54 Chương 54: Bị thương
55 Chương 55: Thật trùng hợp
56 Chương 56: Có kịp không?
57 Chương 57: Triệu Phục
58 Chương 58: Uy hiếp
59 Chương 59: Chúng ta từ từ chơi
60 Chương 60: Chuyện hay
61 Chương 61: Không liên lạc được
62 Chương 62: To và khỏe
63 Chương 63: Đuổi việc
64 Chương 64: Chú ý Cố gia
65 Chương 65: Nghe lời
66 Chương 66: Là diễn hay thật
67 Chương 67: Tôi sẽ xử lý
68 Chương 68: Lật thuyền
69 Chương 69: Muốn ăn em
70 Chương 70: Em có thai rồi
71 Chương 71: Vạn Mỹ
72 Chương 72: Em định lừa dối tôi đến bao giờ
73 Chương 73: Ác giả ác báo
74 Chương 74: Thủ phạm
75 Chương 75: Kế hoạch bỏ trốn
76 Chương 76: Chuẩn bị kỹ càng
77 Chương 77: Anh không thể ép người khác yêu anh
78 Chương 78: Người đàn bà xấu xa
79 Chương 79: Trẻ con
80 Chương 80: Thẹn quá hóa giận
81 Chương 81: Theo đuổi cô không phải được rồi ư?
82 Chương 82: Tiệc mừng công ty
83 Chương 83: Là tôi không xứng với em sao?
84 Chương 84: Bị bắt cóc
85 Chương 85: Lo lắng
86 Chương 86: Em có yêu tôi không?
87 Chương 87: Anh cũng yêu em
88 Chương 88: Kế tiếp định làm gì?
89 Chương 89: Dỗi
90 Chương 90: Kiềm chế rất tốn tinh lực
91 Chương 91: Mỗi người đều có bí mật
92 Chương 92: Cô còn quá trẻ
93 Chương 93: Được
94 Chương 94: Người duy nhất
95 Chương 95: Nhớ
96 Chương 96: Đường Hạo, cảm ơn anh. (END)
97 Chương 97: Ngoại truyện 1 - Ngoài ý muốn.
98 Chương 98: Ngoại truyện 2 - Ước nguyện cả đời
99 Chương 99: Ngoại truyện 3 - Quá khứ
100 Chương 100: Ngoại truyện 3 - Ánh sáng của riêng cậu
101 Chương 101: Ngoại truyện 4 - Cuộc sống sau hôn nhân
102 Chương 102: Ngoại truyện 5 - END.
Chapter

Updated 102 Episodes

1
Chương 1: Hận
2
Chương 2: Sống lại
3
Chương 3: Con mồi
4
Chương 4: Mượn thẻ
5
Chương 5: Hết cách
6
Chương 6: Thoát thân
7
Chương 7: Thuốc giải
8
Chương 8: Thỏa thuận
9
Chương 9: Đồng ý
10
Chương 10: Điều kiện
11
Chương 11: Công việc
12
Chương 12: Ngô tổng
13
Chương 13: Tổ trưởng Jade
14
Chương 14: Y Lâm
15
Chương 15: Em gái
16
Chương 16: Tán tỉnh
17
Chương 17: Thói quen của Đường Hạo
18
Chương 18: Ăn trưa
19
Chương 19: Muốn làm quen với chị
20
Chương 20: Tùy cơ ứng biến
21
Chương 21: Bạn gái cũ thời đại học
22
Chương 22: Không đáng tin
23
Chương 23: Sinh nhật Lý Thất
24
Chương 24: Vận mệnh
25
Chương 25: Người phụ nữ của tôi
26
Chương 26: Mẹ, đây là bạn gái của con
27
Chương 27: Đêm đó cô không uống thuốc tránh thai?
28
Chương 28: Lên nhà đi. Chúng ta nói chuyện
29
Chương 29: Tin đồn
30
Chương 30: Không khỏe
31
Chương 31: Về nhà
32
Chương 32: Tiếp cận tôi là vì thích tôi?
33
Chương 33: Ôn thần
34
Chương 34: Trùng hợp
35
Chương 35: Ghi hận
36
Chưng 36: Ít nhất cũng hôn một cái
37
Chương 37: Kinh nghiệm chăm sóc bạn gái
38
Chương 38: Ăn rất vui vẻ
39
Chương 39: Muốn hôn à?
40
Chương 40: Tình nhân
41
Chương 41: Nhà của Đường Hạo
42
Chương 42: Lần đầu (H)
43
Chương 43: Trễ làm
44
Chương 44: Bữa trưa
45
Chương 45: Từ Côn
46
Chương 46: Đi công tác
47
Chương 47: Trục trặc
48
Chương 48: Rung động
49
Chương 49: Bạn gái tạm thời
50
Chương 50: Đường Hạo không vui
51
Chương 51: Chỉ là trầy, không phải gãy chân
52
Chương 52: Tình nhân của nhau
53
Chương 53: Bị đuổi giết
54
Chương 54: Bị thương
55
Chương 55: Thật trùng hợp
56
Chương 56: Có kịp không?
57
Chương 57: Triệu Phục
58
Chương 58: Uy hiếp
59
Chương 59: Chúng ta từ từ chơi
60
Chương 60: Chuyện hay
61
Chương 61: Không liên lạc được
62
Chương 62: To và khỏe
63
Chương 63: Đuổi việc
64
Chương 64: Chú ý Cố gia
65
Chương 65: Nghe lời
66
Chương 66: Là diễn hay thật
67
Chương 67: Tôi sẽ xử lý
68
Chương 68: Lật thuyền
69
Chương 69: Muốn ăn em
70
Chương 70: Em có thai rồi
71
Chương 71: Vạn Mỹ
72
Chương 72: Em định lừa dối tôi đến bao giờ
73
Chương 73: Ác giả ác báo
74
Chương 74: Thủ phạm
75
Chương 75: Kế hoạch bỏ trốn
76
Chương 76: Chuẩn bị kỹ càng
77
Chương 77: Anh không thể ép người khác yêu anh
78
Chương 78: Người đàn bà xấu xa
79
Chương 79: Trẻ con
80
Chương 80: Thẹn quá hóa giận
81
Chương 81: Theo đuổi cô không phải được rồi ư?
82
Chương 82: Tiệc mừng công ty
83
Chương 83: Là tôi không xứng với em sao?
84
Chương 84: Bị bắt cóc
85
Chương 85: Lo lắng
86
Chương 86: Em có yêu tôi không?
87
Chương 87: Anh cũng yêu em
88
Chương 88: Kế tiếp định làm gì?
89
Chương 89: Dỗi
90
Chương 90: Kiềm chế rất tốn tinh lực
91
Chương 91: Mỗi người đều có bí mật
92
Chương 92: Cô còn quá trẻ
93
Chương 93: Được
94
Chương 94: Người duy nhất
95
Chương 95: Nhớ
96
Chương 96: Đường Hạo, cảm ơn anh. (END)
97
Chương 97: Ngoại truyện 1 - Ngoài ý muốn.
98
Chương 98: Ngoại truyện 2 - Ước nguyện cả đời
99
Chương 99: Ngoại truyện 3 - Quá khứ
100
Chương 100: Ngoại truyện 3 - Ánh sáng của riêng cậu
101
Chương 101: Ngoại truyện 4 - Cuộc sống sau hôn nhân
102
Chương 102: Ngoại truyện 5 - END.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play