Chương 20: Tùy cơ ứng biến

Sáng hôm sau, Lâm Nhã tiếp tục dậy sớm và chuẩn bị đi làm. Cô liên tục tạo ra những tiếng lạch cạch khiến Lâm Ngọc không vui đạp chăn, bật dậy rồi dùng tay mạnh bạo xoa tóc và hét:

“Chị cố tình chọc em phải không vậy?”

Lâm Nhã không trả lời câu hỏi này mà đột nhiên tò mò:

“Nghe nói bạn trai em rất giàu?”

“Ừm, sao?” Lâm Ngọc dụi dụi mắt, vẫn còn đang ngái ngủ.

“Cậu ta cho em rất nhiều tiền phải không?”

Lâm Ngọc nhíu mày:

“Mẹ nói cho chị biết à?”

Nghe cách em gái trả lời, Lâm Nhã biết chắc con bé không thiếu tiền. Cô đột nhiên đưa tay kéo va li ở một bên đẩy tới bên giường. Thấy hành động này của cô, Lâm Ngọc khó hiểu đưa mắt nhìn.

Lâm Nhã cười cười: “Có tiền thì tốt, đứng dậy đi. Nửa tiếng nữa chị đi làm, em cũng nên ra ngoài rồi.”

Đối với người chậm tiêu như Lâm Ngọc, câu nói này của chị gái giống như mang hàm ý sâu xa nào đó khiến cô hơi đờ ra một chút, nhưng vẫn không hiểu lắm.

“Chị nói vậy là sao? Chị đi làm thì liên quan gì đến em?”

Người đối diện kéo ghế xoay ở cạnh bàn qua, ngồi xuống bắt chéo chân rồi mỉm cười với Lâm Ngọc, nói:

“Không hiểu hả? Vậy để chị nói rõ, đồ của em chị đã xếp sẵn vào vali, giờ em dậy rửa mặt, trước khi chị đi làm nhanh chân cuốn gói ra ngoài. Trên người em có tiền, có thể thuê phòng mà ngủ.”

Thái độ bây giờ của Lâm Nhã trông thì có vẻ mềm mỏng, nhưng ánh mắt sắc bén đối lập với khóe môi đang cong lên kia làm Lâm Ngọc sững lại, cả cái va li bên giường cũng đang là minh chứng cho việc chị gái cô thật sự giận rồi.

Mặc dù ở nhà Lâm Ngọc luôn được bố mẹ yêu thương và cưng chiều, chị gái cũng luôn nhường nhịn chưa bao giờ nói lời khó nghe nào với cô, nhưng mọi chuyện đều có giới hạn nhất định. Đây là lần đầu tiên Lâm Ngọc thấy ánh mắt đáng sợ như thế của chị mình.

Lâm Ngọc lập tức ngồi thẳng lưng, cúi đầu thấp giọng nói:

“Em xin lỗi, em sai rồi.”

“Lâm Ngọc.” Lâm Nhã đột nhiên gọi tên em gái, thấy con bé ngoan ngoãn ngẩng đầu lên thì nghiêm giọng tiếp: “Chị đã bao giờ giành của em thứ gì chưa?”

“Chưa…”

“Chị đối xử với em rất tệ à?”

“Không có.”

Lâm Ngọc nghĩ về ký ức khi hai người còn ở chung, chị của cô chăm chỉ giỏi giang, được rất nhiều người ngưỡng mộ và hàng xóm thì không dứt lời khen. Còn cô thì học lực tầm trung, nhan sắc cũng không nổi bật bằng, mọi thứ đều thua kém một bậc khiến cô không cam tâm và sinh ra ganh ghét. Cô chỉ hơn chị ở một chỗ, đó là được bố mẹ yêu thương mà thôi. Tuy vậy, cẩn thận nhớ lại thì chị chưa bao giờ tệ bạc với cô.

“Chị không quan tâm bố mẹ yêu em nhiều đến mức nào, em được cưng được chiều ra sao, ở chỗ chị thì phải nghe lời chị, hiểu không?”

“Em…”

Lâm Nhã hỏi: “Tính công chúa này của em khiến em đến giờ vẫn chưa từng có một người bạn thân nào, em không định trưởng thành à?”

Câu nói của chị đâm trúng nỗi đau trong lòng Lâm Ngọc, khiến cô á khẩu không đáp lời được.

“Chị không bắt em dậy sớm dọn dẹp, không bắt em phải sống kỷ luật, nhưng em phải hiểu chuyện, đừng gây phiền cho người khác.”

“Em biết rồi ạ.” Lâm Ngọc lần đầu tiên sinh ra cảm giác lo sợ. Nghe nói những người luôn hòa nhã một khi nổi giận trông thật sự rất kinh khủng, cô rốt cuộc hiểu rồi, cái loại cảm giác bị đè ép khiến tim đập nhanh này không phải nói giỡn.

Lâm Nhã đứng lên, đi đến bên tủ lạnh cầm lấy một chai nước, uống một hớp cho thông họng rồi nói:

“Đi hay ở tùy em. Nhưng muốn ở đây thì phải chú ý, chị đã đủ mệt, về nhà không muốn phải dọn những thứ mà em bày ra.”

Từ trước đến nay cô không quan tâm nhiều đến đứa em gái này, hẳn là vì kiếp trước còn khúc mắc nên không muốn tiếp cận. Vừa rồi nếu nó dám nói một câu cãi lại cô, thì cô sẽ lập tức ném cả người và cái va li kia ra ngoài, may mắn là Lâm Ngọc còn biết sợ. Chỉ cần kiếp này Lâm Ngọc không làm hỏng chuyện của cô, cô sẽ không chấp nhất với nó.

Đợi Lâm Nhã đi làm rồi, Lâm Ngọc xuống giường vệ sinh cá nhân, bỏ ra chút thời gian gấp chăn và dọn sơ qua đống quần áo son phấn của bản thân. Không phải chỉ vì mấy câu nói của chị gái khiến cô nàng đổi tính, mà đây là hiệu quả tạm thời từ sự áp bức mà chị gái mang lại.

Chuyện hợp đồng quảng cáo bên phía công ty đã ổn thỏa, Jade làm việc với quản lý và Y Lâm, Lâm Nhã ở bên cạnh nhìn và học hỏi. Y Lầm là một cô gái rất xinh, không phải đặc biệt sắc sảo nhưng mang đến cảm giác khá tự nhiên và đơn thuần, dễ gây thiện cảm với người khác, thân thể dùng bốn chữ để hình dung thì là mình hạc xương mai. Nhiều người thích sự mảnh khảnh này, nhưng Lâm Nhã cho là phụ nữ nên đầy đặn một chút mới tốt, như cô đây.

Mấy ngày này cô đều đặn mang trà và đồ ăn sáng đến văn phòng cho Đường Hạo, ban đầu anh còn tỏ vẻ không vui, nhưng bị cô mặt dày nói, nói mãi, cuối cùng anh đành ăn một chút cho cô im lặng.

Vụ việc ở Thiên Tinh đã qua một đoạn thời gian rồi mà Đường Hạo vẫn chưa tìm được chút tin tức nào có ích, hôm qua lại nghe được cấp dưới báo cáo là Lâm Nhã tiếp xúc với Cố Thiên, trong lòng anh bắt đầu cảnh giác hơn nữa.

Đang lúc anh ngồi trong phòng làm việc suy nghĩ vấn đề này, Lâm Nhã ngồi cách anh không xa một tay giữ điện thoại bàn, một tay vẫy nhè nhẹ, nhỏ giọng gọi:

“Tổng giám đốc, phía lễ tân gọi đến nói có người tìm anh, không hẹn trước, nhưng cô ấy tự nhận là bạn gái cũ của anh.”

Đường Hạo chậm rãi ngẩng đầu nhìn thư ký của mình. Ba chữ “tổng giám đốc” này nếu bật ra từ miệng người khác sẽ có cảm giác rất trang nghiêm, nhưng kỳ quái là khi xuất phát từ Lâm Nhã, anh lại nghe ra ý châm chọc.

Hôm nay việc không nhiều, nhưng Đường Hạo không có tâm trạng, đơn giản nói:

“Không gặp.”

Lâm Nhã chuyển lời xong, nghe phía lễ tân đáp lại thì chợt quay sang nhìn Đường Hạo với ánh mắt khó xử.

Anh nhíu mày hỏi: “Làm sao vậy?”

“Dư tiểu thư nói mình mang thai rồi, nếu anh không xuống thì cô ấy sẽ làm ầm lên.”

Bàn tay đang cầm bút của Đường Hạo run lên, ngẩng mạnh đầu dậy, khuôn mặt tuấn mỹ tràn ngập tức giận. Lần gần nhất anh có bạn gái là nửa năm trước, nếu lúc đó có người đến tìm anh nói mang thai, anh nhất định sẽ đối đãi cẩn thận, nhưng giờ là lúc nào rồi còn tìm đến, chẳng phải ăn ốc bắt anh đổ vỏ sao? Hơn nữa, anh chưa từng quen cô bạn gái nào họ Dư.

Đường Hạo nới lỏng cà vạt, đứng lên rồi nói với Lâm Nhã: “Cô đi theo tôi.”

“Vâng.”

Người nào đó ngoan ngoãn đuổi theo anh, lúc vào trong thang máy, Đường Hạo nhìn nhìn tóc cô, nói:

“Tháo cột tóc xuống.”

“Nóng lắm sếp, như thế này cũng đẹp mà?” Lâm Nhã khó hiểu.

Đường Hạo nhìn mặt cô ngơ ngác, lại nhìn thang máy đã đi đến nửa đường, không muốn nói thêm mà đưa tay kéo dây cột tóc của cô xuống rồi bỏ vào túi quần của mình. Đang lúc Lâm Nhã ở trong lòng mắng chửi anh, anh đưa tay nhẹ nhàng vuốt lên tóc cô, giúp cô chỉnh trang cẩn thận rồi nói:

“Tùy cơ ứng biến.”

“...”

Lâm Nhã giần giật khóe miệng, sếp à, bốn chữ này nghe nguy hiểm quá đi.

 

 

Hot

Comments

Lucy 🌼

Lucy 🌼

ý a đường là lấy chị ra làm lá chắn đó

2022-10-02

0

tức là anh k còn sạch ư tác giả

thế thì hơi thất vọng nhỉ

2022-08-08

3

Cúc Numi 🍀

Cúc Numi 🍀

cô Dư có cần tui xây Lăng ko😗

2022-06-17

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Hận
2 Chương 2: Sống lại
3 Chương 3: Con mồi
4 Chương 4: Mượn thẻ
5 Chương 5: Hết cách
6 Chương 6: Thoát thân
7 Chương 7: Thuốc giải
8 Chương 8: Thỏa thuận
9 Chương 9: Đồng ý
10 Chương 10: Điều kiện
11 Chương 11: Công việc
12 Chương 12: Ngô tổng
13 Chương 13: Tổ trưởng Jade
14 Chương 14: Y Lâm
15 Chương 15: Em gái
16 Chương 16: Tán tỉnh
17 Chương 17: Thói quen của Đường Hạo
18 Chương 18: Ăn trưa
19 Chương 19: Muốn làm quen với chị
20 Chương 20: Tùy cơ ứng biến
21 Chương 21: Bạn gái cũ thời đại học
22 Chương 22: Không đáng tin
23 Chương 23: Sinh nhật Lý Thất
24 Chương 24: Vận mệnh
25 Chương 25: Người phụ nữ của tôi
26 Chương 26: Mẹ, đây là bạn gái của con
27 Chương 27: Đêm đó cô không uống thuốc tránh thai?
28 Chương 28: Lên nhà đi. Chúng ta nói chuyện
29 Chương 29: Tin đồn
30 Chương 30: Không khỏe
31 Chương 31: Về nhà
32 Chương 32: Tiếp cận tôi là vì thích tôi?
33 Chương 33: Ôn thần
34 Chương 34: Trùng hợp
35 Chương 35: Ghi hận
36 Chưng 36: Ít nhất cũng hôn một cái
37 Chương 37: Kinh nghiệm chăm sóc bạn gái
38 Chương 38: Ăn rất vui vẻ
39 Chương 39: Muốn hôn à?
40 Chương 40: Tình nhân
41 Chương 41: Nhà của Đường Hạo
42 Chương 42: Lần đầu (H)
43 Chương 43: Trễ làm
44 Chương 44: Bữa trưa
45 Chương 45: Từ Côn
46 Chương 46: Đi công tác
47 Chương 47: Trục trặc
48 Chương 48: Rung động
49 Chương 49: Bạn gái tạm thời
50 Chương 50: Đường Hạo không vui
51 Chương 51: Chỉ là trầy, không phải gãy chân
52 Chương 52: Tình nhân của nhau
53 Chương 53: Bị đuổi giết
54 Chương 54: Bị thương
55 Chương 55: Thật trùng hợp
56 Chương 56: Có kịp không?
57 Chương 57: Triệu Phục
58 Chương 58: Uy hiếp
59 Chương 59: Chúng ta từ từ chơi
60 Chương 60: Chuyện hay
61 Chương 61: Không liên lạc được
62 Chương 62: To và khỏe
63 Chương 63: Đuổi việc
64 Chương 64: Chú ý Cố gia
65 Chương 65: Nghe lời
66 Chương 66: Là diễn hay thật
67 Chương 67: Tôi sẽ xử lý
68 Chương 68: Lật thuyền
69 Chương 69: Muốn ăn em
70 Chương 70: Em có thai rồi
71 Chương 71: Vạn Mỹ
72 Chương 72: Em định lừa dối tôi đến bao giờ
73 Chương 73: Ác giả ác báo
74 Chương 74: Thủ phạm
75 Chương 75: Kế hoạch bỏ trốn
76 Chương 76: Chuẩn bị kỹ càng
77 Chương 77: Anh không thể ép người khác yêu anh
78 Chương 78: Người đàn bà xấu xa
79 Chương 79: Trẻ con
80 Chương 80: Thẹn quá hóa giận
81 Chương 81: Theo đuổi cô không phải được rồi ư?
82 Chương 82: Tiệc mừng công ty
83 Chương 83: Là tôi không xứng với em sao?
84 Chương 84: Bị bắt cóc
85 Chương 85: Lo lắng
86 Chương 86: Em có yêu tôi không?
87 Chương 87: Anh cũng yêu em
88 Chương 88: Kế tiếp định làm gì?
89 Chương 89: Dỗi
90 Chương 90: Kiềm chế rất tốn tinh lực
91 Chương 91: Mỗi người đều có bí mật
92 Chương 92: Cô còn quá trẻ
93 Chương 93: Được
94 Chương 94: Người duy nhất
95 Chương 95: Nhớ
96 Chương 96: Đường Hạo, cảm ơn anh. (END)
97 Chương 97: Ngoại truyện 1 - Ngoài ý muốn.
98 Chương 98: Ngoại truyện 2 - Ước nguyện cả đời
99 Chương 99: Ngoại truyện 3 - Quá khứ
100 Chương 100: Ngoại truyện 3 - Ánh sáng của riêng cậu
101 Chương 101: Ngoại truyện 4 - Cuộc sống sau hôn nhân
102 Chương 102: Ngoại truyện 5 - END.
Chapter

Updated 102 Episodes

1
Chương 1: Hận
2
Chương 2: Sống lại
3
Chương 3: Con mồi
4
Chương 4: Mượn thẻ
5
Chương 5: Hết cách
6
Chương 6: Thoát thân
7
Chương 7: Thuốc giải
8
Chương 8: Thỏa thuận
9
Chương 9: Đồng ý
10
Chương 10: Điều kiện
11
Chương 11: Công việc
12
Chương 12: Ngô tổng
13
Chương 13: Tổ trưởng Jade
14
Chương 14: Y Lâm
15
Chương 15: Em gái
16
Chương 16: Tán tỉnh
17
Chương 17: Thói quen của Đường Hạo
18
Chương 18: Ăn trưa
19
Chương 19: Muốn làm quen với chị
20
Chương 20: Tùy cơ ứng biến
21
Chương 21: Bạn gái cũ thời đại học
22
Chương 22: Không đáng tin
23
Chương 23: Sinh nhật Lý Thất
24
Chương 24: Vận mệnh
25
Chương 25: Người phụ nữ của tôi
26
Chương 26: Mẹ, đây là bạn gái của con
27
Chương 27: Đêm đó cô không uống thuốc tránh thai?
28
Chương 28: Lên nhà đi. Chúng ta nói chuyện
29
Chương 29: Tin đồn
30
Chương 30: Không khỏe
31
Chương 31: Về nhà
32
Chương 32: Tiếp cận tôi là vì thích tôi?
33
Chương 33: Ôn thần
34
Chương 34: Trùng hợp
35
Chương 35: Ghi hận
36
Chưng 36: Ít nhất cũng hôn một cái
37
Chương 37: Kinh nghiệm chăm sóc bạn gái
38
Chương 38: Ăn rất vui vẻ
39
Chương 39: Muốn hôn à?
40
Chương 40: Tình nhân
41
Chương 41: Nhà của Đường Hạo
42
Chương 42: Lần đầu (H)
43
Chương 43: Trễ làm
44
Chương 44: Bữa trưa
45
Chương 45: Từ Côn
46
Chương 46: Đi công tác
47
Chương 47: Trục trặc
48
Chương 48: Rung động
49
Chương 49: Bạn gái tạm thời
50
Chương 50: Đường Hạo không vui
51
Chương 51: Chỉ là trầy, không phải gãy chân
52
Chương 52: Tình nhân của nhau
53
Chương 53: Bị đuổi giết
54
Chương 54: Bị thương
55
Chương 55: Thật trùng hợp
56
Chương 56: Có kịp không?
57
Chương 57: Triệu Phục
58
Chương 58: Uy hiếp
59
Chương 59: Chúng ta từ từ chơi
60
Chương 60: Chuyện hay
61
Chương 61: Không liên lạc được
62
Chương 62: To và khỏe
63
Chương 63: Đuổi việc
64
Chương 64: Chú ý Cố gia
65
Chương 65: Nghe lời
66
Chương 66: Là diễn hay thật
67
Chương 67: Tôi sẽ xử lý
68
Chương 68: Lật thuyền
69
Chương 69: Muốn ăn em
70
Chương 70: Em có thai rồi
71
Chương 71: Vạn Mỹ
72
Chương 72: Em định lừa dối tôi đến bao giờ
73
Chương 73: Ác giả ác báo
74
Chương 74: Thủ phạm
75
Chương 75: Kế hoạch bỏ trốn
76
Chương 76: Chuẩn bị kỹ càng
77
Chương 77: Anh không thể ép người khác yêu anh
78
Chương 78: Người đàn bà xấu xa
79
Chương 79: Trẻ con
80
Chương 80: Thẹn quá hóa giận
81
Chương 81: Theo đuổi cô không phải được rồi ư?
82
Chương 82: Tiệc mừng công ty
83
Chương 83: Là tôi không xứng với em sao?
84
Chương 84: Bị bắt cóc
85
Chương 85: Lo lắng
86
Chương 86: Em có yêu tôi không?
87
Chương 87: Anh cũng yêu em
88
Chương 88: Kế tiếp định làm gì?
89
Chương 89: Dỗi
90
Chương 90: Kiềm chế rất tốn tinh lực
91
Chương 91: Mỗi người đều có bí mật
92
Chương 92: Cô còn quá trẻ
93
Chương 93: Được
94
Chương 94: Người duy nhất
95
Chương 95: Nhớ
96
Chương 96: Đường Hạo, cảm ơn anh. (END)
97
Chương 97: Ngoại truyện 1 - Ngoài ý muốn.
98
Chương 98: Ngoại truyện 2 - Ước nguyện cả đời
99
Chương 99: Ngoại truyện 3 - Quá khứ
100
Chương 100: Ngoại truyện 3 - Ánh sáng của riêng cậu
101
Chương 101: Ngoại truyện 4 - Cuộc sống sau hôn nhân
102
Chương 102: Ngoại truyện 5 - END.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play