Chương 13: Cố Phiến Luân

Dưới sảnh đã tắt hết đèn, chỉ còn ánh sáng lờ mờ từ ngọn đèn cầy cắm trên bánh kem ba tầng. Ngọn nến cháy nhè nhẹ, không gian từ tĩnh lặng như tờ chuyển sang giai điệu của bài hát chúc mừng sinh nhật. Khi bài hát kết thúc, Tuệ Nghiên lấy hơi thổi tắt nến. Nhưng cơ thể còn nhỏ không có nhiều sức, thổi đến khi cả gương mặt đều đỏ bừng mới miễn cưỡng làm tắt được ngọn nến. Những người đứng gần không khỏi bật cười vì sự đáng yêu này, cái má nhỏ nhỏ mềm mềm như bánh bao lúc phồng lên trắng nõn, khiến người ta muốn cắn một cái. Sau khi cô đã thổi hết hơi thì không phồng nữa, nhưng cả gương mặt đều ửng đỏ thở dốc chọc người ta thấy buồn cười.

Cố Phiến Luân đứng ở gần đó, thu hết toàn bộ vào trong mắt. Cô em gái của bạn thân này trông rất xinh xắn đáng yêu, mắt to môi hồng, vừa rồi khiến anh muốn ngắt cái gò má nhỏ xinh ấy. Nhưng anh biết, nếu lỡ chạm tay vào bảo bối này thì sẽ nhận về kết cục gì, nên chỉ ở một bên chăm chú nhìn.

Ánh đèn sáng trở lại cùng tiếng vỗ tay, lần lượt từng người đi lên tặng quà. Sở Y đứng ở cạnh Dương Kha, đưa hộp quà nhỏ cho bảo bối: “Đây là mẹ tặng cho bảo bối.”

Cái hộp to khoảng bàn tay người lớn nên Tuệ Nghiên đoán hẳn là đồ trang sức. Sở ảnh hậu đặc biệt thích mấy món trang sức lấp lánh, nhưng cô còn quá nhỏ nên chỉ để một bên chờ tới lúc cô dùng đến. Dương Kha cũng đặt một hộp quà nhỏ vào tay con gái. Hộp quà này thậm chí còn nhỏ hơn của Sở Y.

Pa pa này của cô ích kỉ với con gái sao?

Tuệ Nghiên xịu mặt, bĩu môi. Môi nhỏ trề ra giận dỗi khiến Phiến Luân nhịn không được bật cười.

“Chê quà nhỏ sao?” Dương Kha cười nhẹ, sau đó nhẹ nhàng giải thích. “Đây là chìa khóa cổng biệt thự ở phía Tây hồ Sơn Nam.”

Mọi người ồ lên kinh ngạc. Hồ Sơn Nam nổi tiếng có phong cảnh đẹp, bốn mùa đều phù hợp để nghỉ dưỡng. Mùa xuân có thảm hoa trải dài bên bờ hồ, mùa hạ có hàng phượng vĩ che rợp một đoạn đường lát sỏi và những loài trái cây nhiệt đới. Mùa thu cũng có nhiều loại quả, đồng thời nơi này quang đãng, cũng thích hợp ngắm trăng dịp trung thu. Mùa đông khí hậu tương đối ấm áp, chỉ hơi se lạnh chứ không quá rét, buổi sớm thỉnh thoảng còn nhìn thấy sương vờn trên mặt hồ. Đây là khu vực cao cấp, một khuôn viên nhỏ bán ra cũng đủ cho một gia đình bình dân sống cả đời. Dương gia là một trong số ít thế gia có biệt thự nghỉ dưỡng riêng ở khu này. Vậy mà Dương tổng thực sự đem ngôi biệt thự bạc tỷ kia cho một cô bé một tuổi sao?

Mắt Tuệ Nghiên sáng rỡ. Uy, đây là biệt thự có giá trị liên thành nha. Kiếp trước sinh nhật mười tám tuổi của Nhã Tịnh, cô ta đã phải năn nỉ rất lâu pa pa mới đem tặng. Cư nhiên đời này vậy mà tặng cho cô, như vậy cho dù sau này nữ chủ có tới cô cũng không sợ. Phần quà này của pa pa tuy nhỏ, nhưng chắc chắn là có giá trị hơn nhiều so với mấy phần quà kia.

Những người khác nhìn nhau, âm thầm thở dài một tiếng. Vốn ban đầu định dùng quà để lấy lòng, nhưng còn món quà nào giá trị hơn quà của Dương Kha đây? Thật sự không nghĩ tới, Dương tổng sẵn sàng ra chiêu này để lấy lòng con gái.

Chuyên mục tặng quà sau đó, lớn bé đều có cả. Ngoại trừ những gia đình lớn có mối làm ăn thân thiết được Dương tổng và Sở ảnh hậu đích thân nhận quà, còn lại sẽ có ông bà nhận hộ hoặc đưa cho người hầu.

“Lão già này gu thẩm mĩ kém, mong tiểu thư thích món quà mọn này.” Một ông lão chống gậy đi lên. Ông trông có vẻ lớn tuổi hơn ông nội và ông ngoại của cô, đi hình như không vững. Bên cạnh ông là một quý bà đang đỡ tay, bên kia là một người đàn ông trung niên nở nụ cười lịch sự.

“Ông Hứa quá lời rồi. Có ông và Hứa tổng đến dự đã là vinh dự cho Nghiên Nghiên.” Sở Y mỉm cười nhận hộp quà màu đỏ hồng, thắt nơ màu vàng kim. Dương Kha nói chuyện với tổng giám đốc Hứa thị, Tuệ Nghiên ngây ngốc nhìn gia đình ba người trước mắt.

A! Gia đình của nam chủ!

Tuệ Nghiên cô não cá vàng, chỉ nhớ nam chủ họ Hứa tên Triệt. Vì bình thường nữ chủ gọi hắn hai tiếng “anh Triệt”, hắn lại là chủ tịch Hứa thị. Còn nguyên tên của hắn thì cô không nhớ nổi. Thật ra nguyên chủ chắc chắn sẽ biết tên của hắn, nhưng không hiểu sao cô lại không nhớ nổi. Chắc là do ngay từ đầu cô đã không có ấn tượng với cái tên này rồi. Sau khi xuyên vào nguyên chủ, cô chỉ tâm tâm niệm niệm tránh né nam nữ chính. Nếu không phải trời xui đất khiến phải kết hôn, còn vì hắn bị hạ dược mà trở thành thuốc giải rồi mang thai con hắn, cô thực không nghĩ mình có thể thân cận với nam chính.

“Tặng em này, hi vọng em thích.” Cố Phiến Luân theo Dương Lâm tặng quà trực tiếp cho em gái. Lúc tặng cố tình quỳ xuống cho ngang tầm, nở nụ cười với cô gái nhỏ. Anh vẫn còn muốn vớt vát chút hình ảnh nha. Không biết anh đã làm nên lỗi gì mà ngay từ lần gặp đầu gia hỏa này đã sợ anh đến như vậy.

“Cảm ơn anh” Tuệ Nghiên đưa tay nhỏ đón lấy hộp quà. Y như trí nhớ kiếp trước của cô về Phiến Luân – một con người nhạt nhẽo. Hộp quà có màu xanh biển, họa tiết ngôi sao, trên thắt nơ màu xanh lá. Sự phối màu kì lạ này khiến nó trông có vẻ lạnh lạnh, cứ như đang cầm trong tay một khối băng.

Lúc cô vươn tay nhận quà, ngón tay nhỏ xíu vô ý chạm phải bàn tay của cậu nhóc, khiến anh bối rối rụt tay về.

Tuệ Nghiên ngước đôi mắt trong veo không nhiễm chút bụi bẩn nào nhìn anh, ngây thơ hỏi: “Sao thế ạ?”

“Không…không sao…”

Phiến Luân ngây người nhìn. Cứ như sâu trong quá khứ rất lâu rất lâu về trước, hắn cũng từng nhìn thấy hình ảnh này. Đứa bé sáu tuổi với mái tóc đen mượt mà xõa hai bên, ngước đôi mắt trong veo sợ hãi nhìn bên ngoài rồi lại nhìn hắn. Không gian như đông cứng, mọi tiếng ồn như bị lấn át lại phía sau một bức tường vô hình. Cô bé cứ thế nhìn hắn rất lâu, nhìn đến khi tim hắn bắt đầu đập loạn.

Hot

Comments

Phạm Đình Phong

Phạm Đình Phong

liệu có phải phiên Luân là na9 không ta

2023-12-05

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Dương Tuệ Nghiên
2 Chương 2: Sống lại
3 Chương 3: Dương Kha
4 Chương 4: Đầy tháng
5 Chương 5: Cái tên
6 Chương 6: Quá trình nuôi dưỡng
7 Chương 7: Hứa gia
8 Chương 8: Bạch nguyệt quang
9 Chương 9: Tình cũ không rủ cũng tới
10 Chương 10: Con không thích
11 Chương 11
12 Chương 12: Gia đình của chú
13 Chương 13: Cố Phiến Luân
14 Chương 14: Dương Lâm
15 Chương 15: Nam phụ
16 Chương 16: Đồ ngọt
17 Chương 17: Quà
18 Chương 18: Đi cửa sau
19 Chương 19: Nữ chính
20 Chương 20: Bị đánh
21 Chương 21: "Anh hùng cứu mĩ nhân"
22 Chương 22: Giận
23 Chương 23: Khóa vân tay
24 Chương 24: Phương Chấn Kiệt
25 Chương 25: Nữ chính tìm tới cửa
26 Chương 26: Sao lại giận anh?
27 Chương 27: Nỗi lòng riêng
28 Chương 28: Rung động nhỏ với nam phụ
29 Chương 29: Kết quả ADN - Giang mai
30 Chương 30: Một đoạn điền văn
31 Chương 31: Đứa trẻ lạc
32 Chương 32: Ngụy gia
33 Chương 33: Công chúa Dương thị vs Bảo bối Ngụy gia
34 Chương 34: Phương gia nhận con gái nuôi
35 Chương 35: Dùng tên của nam chính, hi vọng cậu ké được hào quang của hắn
36 Chương 36: Thiên thần
37 Chương 37: Lặng thầm nhìn anh từ phía sau
38 Chương 38: Hàng phượng vĩ trước cửa Cố gia
39 Chương 39: Để Cố Thiên Di gặp Phương Chấn Kiệt
40 Chương 40: Cố Thiên Di - Phương Chấn Kiệt
41 Chương 41: Mỗi người một suy nghĩ
42 Chương 42: Nhã Tịnh tiếp cận Dương Khanh
43 Chương 43: Sang chơi
44 Chương 44: Bị đuổi khỏi nhà
45 Chương 45: Em nhớ anh
46 Chương 46: Ôm
47 Chương 47: Vũ khí
48 Chương 48: Bây giờ đã sẵn lòng
49 Chương 49: Chị dâu
50 Chương 50: Gặp nam chính
51 Chương 51: Thuyết phục Tuệ Nghiên
52 Chương 52: Diễn
53 Chương 53: Nghiên Nghiên có người yêu
54 Chương 54: Em rất đẹp
55 Chương 55: Chúng ta đã từng gặp nhau
56 Chương 56: Thụy Nhiễm
57 Chương 57: Công chúa Dương thị vs bảo bối Ngụy gia (2)
58 Chương 58: Dương Tâm tìm hôn phu
59 Chương 59: Triệt
60 Chương 60: Vụng trộm bị anh hai phát hiện
61 Chương 61: Vệ sĩ
62 Chương 62: Hải Niệm
63 Chương 63: Nguy hiểm rình rập
64 Chương 64: Có nhớ anh không?
65 Chương 65: Dương thiếu phu nhân
66 Chương 66: Thả con tép bắt con tôm
67 Chương 67: Tỏ tình
68 Chương 68: Phương Chấn Kiệt _ Cố Thiên Di
69 Chương 69: Phương Chấn Kiệt_Cố Thiên Di (2)
70 Chương 70: Phương Chấn Kiệt_Cố Thiên Di (3)
71 Chương 71: Nhã Tịnh trở về
72 Chương 72: "Yêu Hồ Lệ"
73 Chương 73: Minh Triệt
74 Chương 74: Vân Kiều
75 Chương 75: Mối hận
76 Chương 76: Ngụy Lan Chi gặp nạn
77 Chương 77: Ngụy thị sụp đổ rồi
78 Chương 78: Âu Dương Tuấn Triết
79 Chương 79: Thiên thần nhỏ ghen rồi
80 Chương 80: Hải Niệm bị đánh
81 Chương 81: Hôn
82 Chương 82: Hợp đồng
83 Chương 83: Em trưởng thành hơn rồi
84 Chương 84: Tối nay tới phòng anh
85 Chương 85:Quá khứ của Minh Triệt
86 Chương 86: Thưởng
87 Chương 87: Có anh ở đây
88 Chương 88: Tôi có người yêu rồi
89 Chương 89: Về nhà họ Cố
90 Chương 90: Ngủ chung
91 Chương 91: Muốn ép hôn
92 Chương 92: Nhà họ Dương không bán con gái
93 Chương 93: Súng đã lên nòng, không thể không bắn
94 Chương 94: Bắt cóc
95 Chương 95
96 Chương 96
97 Chương 97
98 Chương 98
99 Chương 99
100 Chương 100 - Hoàn chính văn
101 Phiên ngoại 1: Dương Lâm x Hải Niệm
Chapter

Updated 101 Episodes

1
Chương 1: Dương Tuệ Nghiên
2
Chương 2: Sống lại
3
Chương 3: Dương Kha
4
Chương 4: Đầy tháng
5
Chương 5: Cái tên
6
Chương 6: Quá trình nuôi dưỡng
7
Chương 7: Hứa gia
8
Chương 8: Bạch nguyệt quang
9
Chương 9: Tình cũ không rủ cũng tới
10
Chương 10: Con không thích
11
Chương 11
12
Chương 12: Gia đình của chú
13
Chương 13: Cố Phiến Luân
14
Chương 14: Dương Lâm
15
Chương 15: Nam phụ
16
Chương 16: Đồ ngọt
17
Chương 17: Quà
18
Chương 18: Đi cửa sau
19
Chương 19: Nữ chính
20
Chương 20: Bị đánh
21
Chương 21: "Anh hùng cứu mĩ nhân"
22
Chương 22: Giận
23
Chương 23: Khóa vân tay
24
Chương 24: Phương Chấn Kiệt
25
Chương 25: Nữ chính tìm tới cửa
26
Chương 26: Sao lại giận anh?
27
Chương 27: Nỗi lòng riêng
28
Chương 28: Rung động nhỏ với nam phụ
29
Chương 29: Kết quả ADN - Giang mai
30
Chương 30: Một đoạn điền văn
31
Chương 31: Đứa trẻ lạc
32
Chương 32: Ngụy gia
33
Chương 33: Công chúa Dương thị vs Bảo bối Ngụy gia
34
Chương 34: Phương gia nhận con gái nuôi
35
Chương 35: Dùng tên của nam chính, hi vọng cậu ké được hào quang của hắn
36
Chương 36: Thiên thần
37
Chương 37: Lặng thầm nhìn anh từ phía sau
38
Chương 38: Hàng phượng vĩ trước cửa Cố gia
39
Chương 39: Để Cố Thiên Di gặp Phương Chấn Kiệt
40
Chương 40: Cố Thiên Di - Phương Chấn Kiệt
41
Chương 41: Mỗi người một suy nghĩ
42
Chương 42: Nhã Tịnh tiếp cận Dương Khanh
43
Chương 43: Sang chơi
44
Chương 44: Bị đuổi khỏi nhà
45
Chương 45: Em nhớ anh
46
Chương 46: Ôm
47
Chương 47: Vũ khí
48
Chương 48: Bây giờ đã sẵn lòng
49
Chương 49: Chị dâu
50
Chương 50: Gặp nam chính
51
Chương 51: Thuyết phục Tuệ Nghiên
52
Chương 52: Diễn
53
Chương 53: Nghiên Nghiên có người yêu
54
Chương 54: Em rất đẹp
55
Chương 55: Chúng ta đã từng gặp nhau
56
Chương 56: Thụy Nhiễm
57
Chương 57: Công chúa Dương thị vs bảo bối Ngụy gia (2)
58
Chương 58: Dương Tâm tìm hôn phu
59
Chương 59: Triệt
60
Chương 60: Vụng trộm bị anh hai phát hiện
61
Chương 61: Vệ sĩ
62
Chương 62: Hải Niệm
63
Chương 63: Nguy hiểm rình rập
64
Chương 64: Có nhớ anh không?
65
Chương 65: Dương thiếu phu nhân
66
Chương 66: Thả con tép bắt con tôm
67
Chương 67: Tỏ tình
68
Chương 68: Phương Chấn Kiệt _ Cố Thiên Di
69
Chương 69: Phương Chấn Kiệt_Cố Thiên Di (2)
70
Chương 70: Phương Chấn Kiệt_Cố Thiên Di (3)
71
Chương 71: Nhã Tịnh trở về
72
Chương 72: "Yêu Hồ Lệ"
73
Chương 73: Minh Triệt
74
Chương 74: Vân Kiều
75
Chương 75: Mối hận
76
Chương 76: Ngụy Lan Chi gặp nạn
77
Chương 77: Ngụy thị sụp đổ rồi
78
Chương 78: Âu Dương Tuấn Triết
79
Chương 79: Thiên thần nhỏ ghen rồi
80
Chương 80: Hải Niệm bị đánh
81
Chương 81: Hôn
82
Chương 82: Hợp đồng
83
Chương 83: Em trưởng thành hơn rồi
84
Chương 84: Tối nay tới phòng anh
85
Chương 85:Quá khứ của Minh Triệt
86
Chương 86: Thưởng
87
Chương 87: Có anh ở đây
88
Chương 88: Tôi có người yêu rồi
89
Chương 89: Về nhà họ Cố
90
Chương 90: Ngủ chung
91
Chương 91: Muốn ép hôn
92
Chương 92: Nhà họ Dương không bán con gái
93
Chương 93: Súng đã lên nòng, không thể không bắn
94
Chương 94: Bắt cóc
95
Chương 95
96
Chương 96
97
Chương 97
98
Chương 98
99
Chương 99
100
Chương 100 - Hoàn chính văn
101
Phiên ngoại 1: Dương Lâm x Hải Niệm

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play