Trận đấu của Quang Hùng và Hạo Thiên đang diễn ra vô cùng gay cấn thì Quang Hùng dơ tay muốn dừng trận đấu. Cả hai dừng lại, nằm vật ra sàn, mồ hôi nhễ nhại vì mệt.
Nằm một lúc, Quang Hùng đứng lên để lấy nước uống thì Yến Nhi đã từ đâu đi ra và đưa nước cho anh.
Yến Nhi là con gái của thầy hiệu trưởng trường. Cô có một ngoại hình xinh đẹp. Đã thế lại còn học giỏi và vô cùng chu đáo lên hầu hết mọi người trong câu lạc bộ ai cũng đều yêu quý cô. Ngoại trừ Nguyệt Minh.
Quay lại hồi đầu năm, khi đó Nguyệt Minh mới bắt đầu tham gia câu lạc bộ. Vì cùng là học sinh mới nên cô đã đăng kí tham gia cùng đợt với Yến Nhi cũng vì vậy mà cả hai đã từng thi đấu với nhau khá nhiều lần để so sánh năng lực.
Và lần nào cũng vậy. Mỗi khi bị đánh bại Yến Nhi đều tỏ ra yếu đuối khiến mọi người đều xúm vào hỏi han và cho rằng Nguyệt Minh đã quá mạnh tay. Sau một vài lần như thế Nguyệt Minh không còn đấu với Yến Nhi nữa, đồng thời cả hai cũng trở nên xa cách hơn dù ở cùng một câu lạc bộ.
-Cảm ơn.- Quang Hùng lịch sự nhận chai nước từ Yến Nhi nhưng không uống mà chỉ để ở ghế.
Thấy thế Hạo Thiên liền ngồi dậy và đi đến chỗ Quang Hùng đang ngồi và trêu anh.
-Sao thế? Người đẹp đưa nước mà không uống à?
-Không thích uống. Với lại tôi cũng mang nước rồi.
-Nhưng vẫn có thể uống mà. Làm vậy không sợ người ta buồn sao?
-Vậy cũng tốt. Đỡ phiền.
Nói rồi Quang Hùng lấy nước từ trong cặp ra uống.
Lúc này, Nguyệt Minh cũng thay đồ xong và bước ra. Cô để cặp xuống và bắt đầu khởi động để làm nóng cơ thể.
-Chà! Nay khí thế gớm!- Hạo Thiên lẩm nhẩm.
-Ai?
-Cậu không nhớ à? Người làm bẩn giày cậu sáng nay đấy! Tên Nguyệt Minh.
-Ờ. Không để ý lắm.
-Cũng có thực lực lắm đấy! Muốn đấu thử một trận không?- Hạo Thiên khẽ đẩy vai khiêu khích.
Bị khiêu khích nhưng Quang Hùng cũng không mấy để tâm cho lắm. Anh chỉ im lặng và nhìn về phía của Nguyệt Minh theo phản xạ thông thường. Dẫu vậy anh lại vô tình cảm thấy hứng thú khi xem cô khởi động và cách cô đang đấu tập với một người khác trong câu lạc bộ.
Có lẽ Hạo Thiên nói đúng. Nguyệt Minh quả thực cũng rất mạnh.
-Thử một trận xem sao?.
Quang Hùng đứng lên ném khăn và chai nước cho Hạo Thiên rồi đi ra chỗ Nguyệt Minh đang tập. Anh ra hiệu cho người tập cùng cô tránh ra và trực tiếp lao tới đánh với cô.
-Ồ. Tôi cũng đang định tìm tới chỗ anh đây!
-Vậy sao?
-Nhưng anh có vẻ hơi bất lịch sự nhỉ?
-Xin lỗi, tôi có hơi tò mò về năng lực của cô nên có chút vội vàng.
-Không sao. Tôi cũng thế mà.
Cả hai nhìn nhau và Nguyệt Minh đã không nhịn được cười khi nhìn Quang Hùng lúc đó. Sau đấy, cô lùi ra xa và cả hai bắt đầu cúi chào. Ngay lập tức trận so tài của cả hai đã được bắt đầu.
Ở những cú đá đầu tiên Quang Hùng đã không đánh lực vì Nguyệt Minh là con gái. Nhưng trước giờ điều cô ghét nhất khi đấu võ là khi đối thủ không đấu hết sức. Kể cả đó có là con trai đi chăng nữa thì điều này cũng khiến cô cảm thấy vô cùng khó chịu.
-Đấu hết sức đi. Đừng nói là anh đang khinh tôi đấy nhé!
-Tôi xin lỗi.
Khi nhận ra Nguyệt Minh không muốn chơi theo kiểu phân biệt nam nữ mà nhường nhịn thì Quang Hùng đã bắt đầu đấu bằng hết lực của mình. Anh không coi cô là con gái mà nhẹ tay nữa. Với anh bây giờ cô chính là đối thủ và đã là đối thủ thì anh nhất định phải chiến thắng.
...
-Muốn vào đó mua chút nước không?- Nguyệt Minh quay sang hỏi Quang Hùng.
-Đó là tiệm truyện mà.
-Có bán nước mà.
-Ừ. Nhưng tôi không muốn uống cho lắm.
-Vậy thôi. Cậu về trước đi. Tôi vào đây lát đã.
Nói xong, Nguyệt Minh chạy vào tiệm chuyện giọng hớn hở gọi chủ quán.
-Chủ quán ơi! Bán cháu lon nước nhé!
Và cũng chẳng cần chủ quán trả lời Nguyệt Minh cứ thế mà lấy và để tiền vào hộp một cách rất tự nhiên.
-Tuyệt Minh hả? Tự lấy đi bác đang dở tay một tí.- tiếng chủ quán từ trên tầng vọng xuống.
-Không phải Tuyệt Minh nhé bác.- Nguyệt Minh hét lớn để chủ quán có thể nghe rõ. Cô bật cười khoái chí rồi đi ra.
Bước ra đến cửa cô đã khá bất ngờ khi vẫn thấy Quang Hùng đứng ở đó chờ mình.
-Anh chưa về à?
-Tôi chỉ muốn hỏi là cú đá lúc đó của tôi có...
-Không sao. Tập võ thì bị đau cũng là bình thường mà.
Vừa nói Nguyệt Minh vừa bật lon nước trên tay và bắt đầu uống ngụm nước đầu tiên.
-Nhưng dù sao thì tôi cũng cảm thấy cần xin lỗi.
-Ờ. Xin nhận lời xin lỗi của anh nha. Mà còn giày thì tôi sẽ về giặt và bao giờ khô sẽ đưa cho anh.
-Không cần đâu. Cứ vất luôn đi cũng được.- anh lạnh lùng nói và bỏ đi trong sự ngơ ngác của cô.
Tối đến, sau khi đi chơi cùng với tụi Thuy Minh về, Nguyệt Minh tắm rửa và nằm vật ra giường và định tắt đèn đi ngủ thì nhìn thấy chiếc cặp của mình và nhớ ra chiếc giày của Quang Hùng vẫn còn ở trong cặp. Dù anh ta nói là vất đi nhưng chiếc giày còn mới như thế mà vất đi thì quả là lãng phí nên cô vẫn quyết định cầm nó đi giặt sạch, đem phơi rồi mới đi ngủ.
Hôm nay quả là một ngày dài đối với Nguyệt Minh. Cô đã có thêm một đối thủ mới cần vượt qua, đó là người cô đã vô tình làm bẩn giày và cũng là hàng xóm mới đối diện nhà của cô.
Còn với Quang Hùng thì hôm nay cũng chẳng có gì quá đặc biệt với anh. Với anh, cuộc sống vẫn luôn tẻ nhạt và lặp đi lặp lại một cách vô nghĩa. Nhưng suy cho cùng thì hôm nay đã có chút khác biệt so với mọi hôm. Đó chính là sự xuất hiện của cô. Người con gái vô cùng đặc biệt mà anh vẫn chưa kịp nhận ra.
Updated 87 Episodes
Comments
Lê Dương
Èo. Mê cái hành động này nha
2022-10-20
0
Densetsu
chợt nhớ ra Ny t cx tên YN
2022-10-10
0
Gia
Sớm thôi anh sẽ nhận ra
2022-10-04
0