Chương 8: Vợ chồng giận dỗi

Dật Nhi quay người đi để lại cho cô một nụ cười nhạt sau đó quay người rời đi để lại gương mặt thẫn thờ của Nhã Kỳ ở đằng sau.

Bỗng nhiên từ xa xa Tịch Nhiên từ đâu đó chạy tới, cô vui vẻ cười nói với cô bạn thân của mình những điều rất thú vị trong tiết học hôm nay.

Chỉ có Nhã Kỳ là vẫn còn đang suy tư nghĩ về những thứ sâu xa đâu đó.

"Này, mày đã làm xong bài tập chưa mà chạy ra đây chơi hả?"

Trạch Dương từ sân bóng rổ chạy tới anh nhìn chằm chằm tra hỏi cô, Nhã Kỳ mặc kệ cho những lời nói đó cô quay người chạy về lớp vì nhớ ra một điều mà cô quên mất chưa làm.

Cô chạy về lớp thật nhanh lấy ra trong cặp một sấp giấy tờ sổ sách gì đó nhanh chóng mang tới phòng hội học sinh.

"Hội trưởng, em mang đồ đến rồi nè!"

"Ừ, để ở bàn bên đó đi."

Nhã Kỳ nghe lời để hết giấy tờ trên bàn sau đó chạy lon ton xung quanh anh, ngắm nhìn từng nét chữ nắn nót của anh học trưởng cũng ngắm cả nét mặt nghiêm túc khi làm việc của anh.

Người con trai trước mặt cô lúc này không giống với cậu bạn thanh mai trúc mã mang dáng vẻ ấm áp như hoa hướng dương dưới bầu trời mùa hạ mà anh mang một vẻ cao quý lại sang trọng giống với một thiếu gia quý tộc.

Đó là tất cả những điều cô biết về anh khi cô mới vào trường nhưng thực sự học trưởng không hề lạnh lùng như vẻ bề ngoài, gương mặt thanh thoát tuấn tú nhưng vẫn mang lại nét già dặn và trưởng thành.

"Anh nghĩ là em nên về lớp sớm đi cũng sắp vào lớp rồi đó..."

"Không sao đâu anh, em cũng chẳng thích về lớp chút xíu nào hết ạ!"

"Sao thế? Có chuyện gì khiến em không vui à?"

"Đúng rồi ạ, cậu bạn thanh mai trúc mã của em đột nhiên cứ nói tới chuyện học hành của em là lại căng thẳng như dây đàn đó ạ!"

"Là sao?"

"Ý là kiểu lúc nào cũng lo lắng cho em thái quá cứ coi em giống như là con nít vậy, em không thích chút nào..."

Một cuốn sổ đập nhẹ lên đầu cô, giọng nói thì thầm vào đôi tai nhỏ hơi thở lướt nhẹ qua làn tóc thu thủy.

"Còn không phải là vì ngày nào cũng phải lo lắng cho mày nên mới thế!"

Vành tai cô đỏ ửng dù ngoài mặt vẫn tỏ ra là không thích nhưng thực ra khi nghe được lời nói lo lắng cho cô từ miệng của anh khiến cô nhẹ nhõm và vui vẻ hơn phần nào.

Học trưởng Lâm thấy được chuyện như này vừa nhìn đã hiểu được vấn đề liền khuyên cô về lớp cùng với cậu bạn thanh mai trúc mã.

Nhã Kỳ nghe lời học trưởng ngoan ngoãn theo anh đi về lớp, cô đúng là không thể không nghi ngờ được về mối quan hệ mập mờ của hai người này mà.

Một suy nghĩ chợt loé lên trong đầu của cô đó là: có lẽ nào cả hai người bọn họ đã thích nhau ngay từ cái nhìn đầu tiên không nhỉ?

"Đang nghĩ gì thế?"

Một đôi bàn tay gõ nhẹ vào trán cô, Nhã Kỳ đưa tay lên xoa trán mình cô lắc đầu lia lịa.

"Không có gì cả..."

"Xin lỗi..."

"Vì sao?"- Nhã Kỳ ngước mặt lên ngạc nhiên hỏi:

"Vì khi nãy đã hơi lớn tiếng với mày..."

Anh xấu hổ đưa tay lên gãi đầu hiện rõ vẻ lúng túng trên gương mặt tuấn tú, từ khi còn nhỏ anh đã luôn tỏ ra kiêu ngạo như một người hoàn hảo coi trời bằng vung và cũng chẳng bao giờ coi ai ra gì cả.

Bây giờ, cô lại nhận được lời xin lỗi nhẹ nhàng và nhìn được vẻ xấu hổ và sự lúng túng của anh lúc này khiến cô không kìm được mà bật cười.

"Có cái gì mà đáng cười chứ?"

"Không có gì hết!"

Dù miệng cô nói là không có gì nhưng lại ôm bụng cười rất sảng khoái, anh chưa bao giờ nhìn thấy cô vui vẻ như thế này cả. Chỉ nhìn anh bộc lộ một chút xấu hổ mà cũng khiến cô vui tới như này sao?

Cục bông nghịch ngợm nhà anh đúng là dễ dỗ thật mà, làm gì có ai mà đáng yêu như cô ấy được chứ!

Vừa bước tới cửa lớp mà tất cả các bạn trong lớp đã chạy ào ra trêu chọc và hỏi hạn hai đứa trông cả hai người cứ giống như là cặp vợ chồng giận dỗi nhau là có thể long trời lở đất luôn vậy.

"Cái tên Dương thối tha kia, mày dám làm cho tiểu Kỳ nhà tao dỗi sao? Anh em đâu xông lên bắt nó!"

Vậy là cả lớp xông vào khóa tay anh lại chuẩn bị hành hình, tuy cả lớp đã học lớp mười hai cuối cấp rồi nhưng vẫn luôn chơi đùa với nhau giống với những đứa trẻ vậy, chẳng suy nghĩ rằng là cư xử như những đứa con nít chỉ cần biết là như vậy lớp vui và đoàn kết hơn chỉ như vậy là đủ rồi.

Dật Nhi lặng lẽ ngồi cuối góc lớp nhìn thấy mấy đứa bạn trong lớp chơi đùa như vậy không kìm được mà nụ cười cũng vương vấn trên khóe môi.

Mà khi ấy Nhã Kỳ đã nhìn thấy tất cả, quả thực khi nãy cô gái trông khá trưởng thành ấy khi cười lại rất xinh đẹp còn rất giống với người mang tên Tô Trạch Dương nữa.

Hot

Comments

Densetsu

Densetsu

thì trong eyes ngta bà là child mà

2022-10-15

1

FB: Nguyễn Nga

FB: Nguyễn Nga

xấu hổ nữa tê

2022-10-08

1

FB: Nguyễn Nga

FB: Nguyễn Nga

đánh thương kìa

2022-10-08

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Thanh mai phải đi đôi với trúc mã
2 Chương 2: Đánh ghen!
3 Chương 3: Chia tay người yêu
4 Chương 4: Tâm sự tuổi mới lớn
5 Chương 5: Ai cũng đều bổ sung phần khuyết điểm cho nhau
6 Chương 6: Thấy điều không nên thấy
7 Chương 7: Ngày ấy và bây giờ
8 Chương 8: Vợ chồng giận dỗi
9 Chương 9: Chắc có lẽ…
10 Chương 10: Ship qua ship lại ship luôn cả mình
11 Chương 11: Ác quỷ đội lốt học sinh giỏi
12 Chương 12: Hiểu lầm
13 Chương 13: Đồ da mặt mỏng
14 Chương 14: Chờ đợi
15 Chương 15: Ghen hả?
16 Chương 16: Dương và Nhi hẹn hò?
17 Chương 17: Hoàn cảnh chẳng mấy vui vẻ của người hoàn hảo.
18 Chương 18: Cô thực sự đã lớn
19 Chương 19: Tranh thủ
20 Chương 20: "Mày sẽ không vứt bỏ tao mà phải không?"
21 Chương 21: Có chết cũng không thèm
22 Chương 22: Một chút hoài niệm
23 Chương 23: Có người chờ cơm sẵn ở nhà
24 Chương 24: Hai người như một
25 Chương 25: Có lẽ chúng ta đã quên mất cách để yêu nhau
26 Chương 26: Tội phạm truy nã cấp quốc tế
27 Chương 27: Trạch Dương được phú bà Nhã Kỳ bao nuôi
28 Chương 28: Sự quan tâm và cử chỉ nhẹ nhàng
29 Chương 29: Tất cả mọi thứ đều đã quen rồi
30 Chương 30: Mùa đông năm nay có cậu thật ấm
31 Chương 31: Tìm được điểm yếu của người hoàn hảo rồi!
32 Chương 32: Cái đồ ngang ngược
33 Chương 33: Tè dầm
34 Chương 34: Điểm yếu nắm chắc trong lòng bàn tay
35 Chương 35: "Đồ ăn mày nấu rất ngon!"
36 Chương 36: Người giống người hay cùng huyết thống?
37 Chương 37: Ai mới là người giống ai?
38 Chương 38: Ngã xuống ống cống...
39 Chương 39: Trêu đùa tình cảm
40 Chương 40: Tình cảm rẻ mạt
41 Chương 41: Tự tay mình cắt đứt dây tơ hồng
42 Chương 42: Làm lành với cục bông trong tay
43 Chương 43: Cảm giác tội lỗi
44 Chương 44: Lên giường nằm chung!
45 Chương 45: Quên đi cả bản thân
46 Chương 46: Mẹ sẽ không còn yêu nữa!
47 Chương 47: Một tình yêu đẹp
48 Chương 48: Ngắm nhìn kỉ niệm hạnh phúc
49 Chương 49: Bắt cá hai tay?
50 Chương 50: Vở kịch được dựng lên hoàn hảo
51 Chương 51: Học bá khoa xã hội
52 Chương 52: Cá cược
53 Chương 53: Chấp nhận tất cả vì em trai sinh đôi!
54 Chương 54: Không muốn gây khó dễ
55 Chương 55: Hẹn hò giả!
56 Chương 56: Đại gia ngầm?
57 Chương 57: "Chúng ta chia tay đi!"
58 Chương 58: Hợp đồng tình yêu
59 Chương 59: Chỉ cách nhau một bức tường
60 Chương 60: Xa tận chân trời, gần ngay trước mắt
61 Chương 61: Vết thương hằn sâu tâm trí
62 Chương 62: Say
63 Chương 63: Làm mọi thứ!
64 Chương 64: Quà tặng giáng sinh
65 THÔNG BÁO
66 Thông Báo: Truyện mới phát hành.
67 Chương 65: Chuẩn bị tập sự
68 Chương 66: Bạn học lớp bên
69 Chương 67: Chuyện không bình thường
70 Chương 68: Quy tắc ba tháng
71 Chương 69: Bạn trai của Hương Giang
72 Chương 70: "Chị gái..."
73 Chương 71: Thứ anh cần là nụ cười của em
74 Chương 72: Cô đơn trong 1 mối quan hệ, không tốt lắm đâu!
75 Chương 73: Uy hiếp?
76 Chương 74: Rối loạn đa nhân cách
77 Chương 75: Giết người diệt khẩu
78 Chương 76: Mối tình đầu
79 Chương 77: Sự sống và cái chết
80 Chương 78: Hơi ấm đến từ trái tim
81 Chương 79: Dạy dỗ
82 Chương 80: Vật thế thân
83 Chương 81: Nợ cũng đã trả
84 Chương 82: Tìm hiểu nhau
85 Chương 83: Thích thích
86 Chương 84: "Đời này, anh với em có duyên nhưng không có phận."
87 Chương 85: Hoàng châu cách cách, sinh ly tử biệt
88 Chương 86: Trả lời câu hỏi
Chapter

Updated 88 Episodes

1
Chương 1: Thanh mai phải đi đôi với trúc mã
2
Chương 2: Đánh ghen!
3
Chương 3: Chia tay người yêu
4
Chương 4: Tâm sự tuổi mới lớn
5
Chương 5: Ai cũng đều bổ sung phần khuyết điểm cho nhau
6
Chương 6: Thấy điều không nên thấy
7
Chương 7: Ngày ấy và bây giờ
8
Chương 8: Vợ chồng giận dỗi
9
Chương 9: Chắc có lẽ…
10
Chương 10: Ship qua ship lại ship luôn cả mình
11
Chương 11: Ác quỷ đội lốt học sinh giỏi
12
Chương 12: Hiểu lầm
13
Chương 13: Đồ da mặt mỏng
14
Chương 14: Chờ đợi
15
Chương 15: Ghen hả?
16
Chương 16: Dương và Nhi hẹn hò?
17
Chương 17: Hoàn cảnh chẳng mấy vui vẻ của người hoàn hảo.
18
Chương 18: Cô thực sự đã lớn
19
Chương 19: Tranh thủ
20
Chương 20: "Mày sẽ không vứt bỏ tao mà phải không?"
21
Chương 21: Có chết cũng không thèm
22
Chương 22: Một chút hoài niệm
23
Chương 23: Có người chờ cơm sẵn ở nhà
24
Chương 24: Hai người như một
25
Chương 25: Có lẽ chúng ta đã quên mất cách để yêu nhau
26
Chương 26: Tội phạm truy nã cấp quốc tế
27
Chương 27: Trạch Dương được phú bà Nhã Kỳ bao nuôi
28
Chương 28: Sự quan tâm và cử chỉ nhẹ nhàng
29
Chương 29: Tất cả mọi thứ đều đã quen rồi
30
Chương 30: Mùa đông năm nay có cậu thật ấm
31
Chương 31: Tìm được điểm yếu của người hoàn hảo rồi!
32
Chương 32: Cái đồ ngang ngược
33
Chương 33: Tè dầm
34
Chương 34: Điểm yếu nắm chắc trong lòng bàn tay
35
Chương 35: "Đồ ăn mày nấu rất ngon!"
36
Chương 36: Người giống người hay cùng huyết thống?
37
Chương 37: Ai mới là người giống ai?
38
Chương 38: Ngã xuống ống cống...
39
Chương 39: Trêu đùa tình cảm
40
Chương 40: Tình cảm rẻ mạt
41
Chương 41: Tự tay mình cắt đứt dây tơ hồng
42
Chương 42: Làm lành với cục bông trong tay
43
Chương 43: Cảm giác tội lỗi
44
Chương 44: Lên giường nằm chung!
45
Chương 45: Quên đi cả bản thân
46
Chương 46: Mẹ sẽ không còn yêu nữa!
47
Chương 47: Một tình yêu đẹp
48
Chương 48: Ngắm nhìn kỉ niệm hạnh phúc
49
Chương 49: Bắt cá hai tay?
50
Chương 50: Vở kịch được dựng lên hoàn hảo
51
Chương 51: Học bá khoa xã hội
52
Chương 52: Cá cược
53
Chương 53: Chấp nhận tất cả vì em trai sinh đôi!
54
Chương 54: Không muốn gây khó dễ
55
Chương 55: Hẹn hò giả!
56
Chương 56: Đại gia ngầm?
57
Chương 57: "Chúng ta chia tay đi!"
58
Chương 58: Hợp đồng tình yêu
59
Chương 59: Chỉ cách nhau một bức tường
60
Chương 60: Xa tận chân trời, gần ngay trước mắt
61
Chương 61: Vết thương hằn sâu tâm trí
62
Chương 62: Say
63
Chương 63: Làm mọi thứ!
64
Chương 64: Quà tặng giáng sinh
65
THÔNG BÁO
66
Thông Báo: Truyện mới phát hành.
67
Chương 65: Chuẩn bị tập sự
68
Chương 66: Bạn học lớp bên
69
Chương 67: Chuyện không bình thường
70
Chương 68: Quy tắc ba tháng
71
Chương 69: Bạn trai của Hương Giang
72
Chương 70: "Chị gái..."
73
Chương 71: Thứ anh cần là nụ cười của em
74
Chương 72: Cô đơn trong 1 mối quan hệ, không tốt lắm đâu!
75
Chương 73: Uy hiếp?
76
Chương 74: Rối loạn đa nhân cách
77
Chương 75: Giết người diệt khẩu
78
Chương 76: Mối tình đầu
79
Chương 77: Sự sống và cái chết
80
Chương 78: Hơi ấm đến từ trái tim
81
Chương 79: Dạy dỗ
82
Chương 80: Vật thế thân
83
Chương 81: Nợ cũng đã trả
84
Chương 82: Tìm hiểu nhau
85
Chương 83: Thích thích
86
Chương 84: "Đời này, anh với em có duyên nhưng không có phận."
87
Chương 85: Hoàng châu cách cách, sinh ly tử biệt
88
Chương 86: Trả lời câu hỏi

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play