Chương 20: "Mày sẽ không vứt bỏ tao mà phải không?"

Tiếng chuông reo vang cả ngôi trường đang im phăng phắc, các bạn học sinh yên lặng lắng nghe bài giảng của các thầy cô giáo. Giờ đây, lại chạy ra ào ào như ong vỡ tổ.

Người thì hẹn bạn bè đi chơi, người thì hẹn nhau đi về chung trông rất vui vẻ.

"Đi về với tao nhé!"

"A, không phải mày bảo là phải ở lại lớp để trực nhật sao?"

Bấy giờ, Trạch Dương mới nhận thức được rằng lúc mới sáng nay anh đã nói dối cô là mình phải đi sớm để trực nhật. Thực ra là anh chỉ muốn tránh mặt cô vì hôm qua đã lớn tiếng ở nhà cô mà chẳng rõ lí do vì sao.

"Ở đây làm gì, chẳng phải là đến phiên tao trực nhật sao? Sáng nay mày mới bảo là mày dọn buổi sáng tao dọn lúc về mà!"

"À đúng rồi tao quên mất."

Thật may mắn cho anh, Tịch Nhiên đã giải cứu anh kịp thời chứ một mình anh cũng chẳng biết phải giải thích như nào nữa. Nhã Kỳ nghe vậy thì liền nhận lời đi về cùng anh, Trạch Dương đi phía sau không quên nói lời cảm ơn với cô bạn Tịch Nhiên.

Dật Nhi thấy cô bạn Tịch Nhiên làm như vậy cảm thấy có gì đó rất phiền phức, cô không hiểu vì sao bạn học đó lại làm mấy chuyện không cần thiết như vậy cũng đâu phải là chuyện của bạn ấy mà phải mất công như vậy.

Cô cũng không hiểu vì sao mà Tịch Nhiên chỉ giúp anh một chuyện nhỏ như vậy mà anh cũng cảm ơn ríu rít và tỏ ra rất vui vẻ khi chỉ giúp anh một chuyện nhỏ như vậy.

Ngoài trời mùa đông vẫn lạnh run cầm cập khiến người khác phải co rúm người lại, Nhã Kỳ chui xuống chiếc khăn quàng cổ của mình muốn che cả khuôn mặt đang đỏ ửng lên vì lạnh.

"Tuyết rơi rồi này, tuyết đầu mùa đúng là đẹp thật đó! Qua đây coi nè..."

Cô vươn cánh tay ra hứng những bông tuyết lấp lánh sau đó cúi người xuống nặn một quả bóng tuyết thật to để ném vào anh.

Nụ cười tươi với bờ môi hồng khiến người khác không kìm được mà muốn cắn một miếng, cô chạy lại chỗ anh.

"Haha, coi này lạnh chưa?"

Đôi bàn tay của cô lạnh buốt vì mới nghịch tuyết. Trông cô thật giống với đứa con nít khi tìm được đồ chơi mới của mình thì rất vui sướng và muốn chơi mãi không thôi, nếu chơi một mình buồn quá thì lại kéo anh vào chơi cùng.

"Lạnh thật đó, mà thế này cũng tốt để cho mày sưởi ấm ở má tao luôn, nếu không đủ thì tao vẫn còn nhiều cách sưởi ấm khác đó!"

Trạch Dương vừa nhìn cô và cười thầm, trông anh lúc này thật giống với tên lưu manh đang cố gắng dụ dỗ con gái nhà lành.

Nhã Kỳ thấy anh nói như vậy thì rất ngượng ngùng liền cúi mặt xuống sau đó đeo khăn lên giấu đi gương mặt đỏ ửng như quả cà chua, mới vừa nãy cô đã quên mất rằng anh bạn thanh mai trúc mã của mình cũng là một cao thủ thả thính khiến bao cô gái phải xiêu lòng đổ gục.

Từng bước chân nhảy nhót cố gắng đi nhanh hơn để anh không thể đuổi kịp mình.

"Mày nên nhớ là cái đứa một mét bẻ đôi như mày không thể chạy thoát được tao đâu!"

"Chạy thoát cái gì chứ...?"- Nhã Kỳ giật thót:

"Mấy bước của mày cũng chỉ bằng một bước dài của tao mà thôi!"

Cái thằng cha này đúng là chả có tí lãng mạn nào cả chỉ biết cà khịa cô mà thôi, vậy mà không biết bao nhiêu cô gái xinh đẹp lại đổ gục bởi cậu ta. Đúng là phí của trời mà!

Cả quãng đường đi về chỉ có anh là cứ lải nhải ba cái thứ linh ta linh tinh với cô, đúng là chẳng giống bình thường chút nào mà. Nhưng mỗi khi nhìn thấy anh như một đứa trẻ như vậy cô lại thấy rất vui. Có lẽ là bởi vì tâm trạng hôm nay của anh rất tốt.

Tự nhiên hôm nay được đi về cùng anh khiến cô nhớ lại hai đứa khi còn nhỏ quá, anh suốt ngày dám dính lấy cô ngay cả việc đi về hay ăn uống hai đứa cũng đều ở bên nhau.

"Nhã Kỳ à, nếu sau này tớ lấy vợ thì cậu còn làm bạn với tớ không?"

"Không đâu, chắc chắn tớ vẫn sẽ làm bạn thân của cậu cho tới già mà!"

Nghĩ tới đây khiến cô thấy buồn quá, vậy là anh đã có bạn gái rồi sau này cũng sẽ lấy vợ sau đó còn sinh con nữa, một người có một tương lai sáng lạng như anh sao có thể ở bên cô mãi mãi được.

Anh giống như là người ở trên cao còn cô ở dưới đất vậy, nếu muốn thấy được anh thì cô phải ngẩng đầu lên mới có thể thấy. Anh với cô vốn chẳng thuộc về nhau.

Cô mãi mãi sẽ là người bạn thân ở phía sau để ủng hộ anh, giờ đây anh đã lớn và không cần cô bảo vệ nữa rồi.

"Nghĩ gì thế? Nước mắt chảy ra rồi này!"

"Ma... mày có khi nào sẽ vứt bỏ tao không vứt bỏ tao đúng không? Mày bây giờ đã trở thành một người đàn ông trưởng thành rồi, sau này cũng sẽ không cần tao bảo vệ nữa... vì vậy mày sẽ vứt bỏ tao mà... phải không?"

Chai nước mà anh đang cầm trên tay sau khi nghe cô nói như vậy cũng rơi xuống, anh vội vàng ôm chặt cô gái nhỏ đang khóc nức nở thật chặt vào lòng.

"Chắc chắn sẽ không như vậy đâu, kể cà khi tao có lấy vợ và có con đi nữa thì tao cũng sẽ không vứt bỏ mày đâu mà nên đừng lo nhé!"

Hot

Comments

Densetsu

Densetsu

kỉ niệm thì nên cất giữ

2022-10-16

2

Vương Bảo Bảo

Vương Bảo Bảo

chỉ làm bn thôi sao🤔

2022-10-09

1

Vương Bảo Bảo

Vương Bảo Bảo

a phải lâý chj chứ

2022-10-09

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Thanh mai phải đi đôi với trúc mã
2 Chương 2: Đánh ghen!
3 Chương 3: Chia tay người yêu
4 Chương 4: Tâm sự tuổi mới lớn
5 Chương 5: Ai cũng đều bổ sung phần khuyết điểm cho nhau
6 Chương 6: Thấy điều không nên thấy
7 Chương 7: Ngày ấy và bây giờ
8 Chương 8: Vợ chồng giận dỗi
9 Chương 9: Chắc có lẽ…
10 Chương 10: Ship qua ship lại ship luôn cả mình
11 Chương 11: Ác quỷ đội lốt học sinh giỏi
12 Chương 12: Hiểu lầm
13 Chương 13: Đồ da mặt mỏng
14 Chương 14: Chờ đợi
15 Chương 15: Ghen hả?
16 Chương 16: Dương và Nhi hẹn hò?
17 Chương 17: Hoàn cảnh chẳng mấy vui vẻ của người hoàn hảo.
18 Chương 18: Cô thực sự đã lớn
19 Chương 19: Tranh thủ
20 Chương 20: "Mày sẽ không vứt bỏ tao mà phải không?"
21 Chương 21: Có chết cũng không thèm
22 Chương 22: Một chút hoài niệm
23 Chương 23: Có người chờ cơm sẵn ở nhà
24 Chương 24: Hai người như một
25 Chương 25: Có lẽ chúng ta đã quên mất cách để yêu nhau
26 Chương 26: Tội phạm truy nã cấp quốc tế
27 Chương 27: Trạch Dương được phú bà Nhã Kỳ bao nuôi
28 Chương 28: Sự quan tâm và cử chỉ nhẹ nhàng
29 Chương 29: Tất cả mọi thứ đều đã quen rồi
30 Chương 30: Mùa đông năm nay có cậu thật ấm
31 Chương 31: Tìm được điểm yếu của người hoàn hảo rồi!
32 Chương 32: Cái đồ ngang ngược
33 Chương 33: Tè dầm
34 Chương 34: Điểm yếu nắm chắc trong lòng bàn tay
35 Chương 35: "Đồ ăn mày nấu rất ngon!"
36 Chương 36: Người giống người hay cùng huyết thống?
37 Chương 37: Ai mới là người giống ai?
38 Chương 38: Ngã xuống ống cống...
39 Chương 39: Trêu đùa tình cảm
40 Chương 40: Tình cảm rẻ mạt
41 Chương 41: Tự tay mình cắt đứt dây tơ hồng
42 Chương 42: Làm lành với cục bông trong tay
43 Chương 43: Cảm giác tội lỗi
44 Chương 44: Lên giường nằm chung!
45 Chương 45: Quên đi cả bản thân
46 Chương 46: Mẹ sẽ không còn yêu nữa!
47 Chương 47: Một tình yêu đẹp
48 Chương 48: Ngắm nhìn kỉ niệm hạnh phúc
49 Chương 49: Bắt cá hai tay?
50 Chương 50: Vở kịch được dựng lên hoàn hảo
51 Chương 51: Học bá khoa xã hội
52 Chương 52: Cá cược
53 Chương 53: Chấp nhận tất cả vì em trai sinh đôi!
54 Chương 54: Không muốn gây khó dễ
55 Chương 55: Hẹn hò giả!
56 Chương 56: Đại gia ngầm?
57 Chương 57: "Chúng ta chia tay đi!"
58 Chương 58: Hợp đồng tình yêu
59 Chương 59: Chỉ cách nhau một bức tường
60 Chương 60: Xa tận chân trời, gần ngay trước mắt
61 Chương 61: Vết thương hằn sâu tâm trí
62 Chương 62: Say
63 Chương 63: Làm mọi thứ!
64 Chương 64: Quà tặng giáng sinh
65 THÔNG BÁO
66 Thông Báo: Truyện mới phát hành.
67 Chương 65: Chuẩn bị tập sự
68 Chương 66: Bạn học lớp bên
69 Chương 67: Chuyện không bình thường
70 Chương 68: Quy tắc ba tháng
71 Chương 69: Bạn trai của Hương Giang
72 Chương 70: "Chị gái..."
73 Chương 71: Thứ anh cần là nụ cười của em
74 Chương 72: Cô đơn trong 1 mối quan hệ, không tốt lắm đâu!
75 Chương 73: Uy hiếp?
76 Chương 74: Rối loạn đa nhân cách
77 Chương 75: Giết người diệt khẩu
78 Chương 76: Mối tình đầu
79 Chương 77: Sự sống và cái chết
80 Chương 78: Hơi ấm đến từ trái tim
81 Chương 79: Dạy dỗ
82 Chương 80: Vật thế thân
83 Chương 81: Nợ cũng đã trả
84 Chương 82: Tìm hiểu nhau
85 Chương 83: Thích thích
86 Chương 84: "Đời này, anh với em có duyên nhưng không có phận."
87 Chương 85: Hoàng châu cách cách, sinh ly tử biệt
88 Chương 86: Trả lời câu hỏi
Chapter

Updated 88 Episodes

1
Chương 1: Thanh mai phải đi đôi với trúc mã
2
Chương 2: Đánh ghen!
3
Chương 3: Chia tay người yêu
4
Chương 4: Tâm sự tuổi mới lớn
5
Chương 5: Ai cũng đều bổ sung phần khuyết điểm cho nhau
6
Chương 6: Thấy điều không nên thấy
7
Chương 7: Ngày ấy và bây giờ
8
Chương 8: Vợ chồng giận dỗi
9
Chương 9: Chắc có lẽ…
10
Chương 10: Ship qua ship lại ship luôn cả mình
11
Chương 11: Ác quỷ đội lốt học sinh giỏi
12
Chương 12: Hiểu lầm
13
Chương 13: Đồ da mặt mỏng
14
Chương 14: Chờ đợi
15
Chương 15: Ghen hả?
16
Chương 16: Dương và Nhi hẹn hò?
17
Chương 17: Hoàn cảnh chẳng mấy vui vẻ của người hoàn hảo.
18
Chương 18: Cô thực sự đã lớn
19
Chương 19: Tranh thủ
20
Chương 20: "Mày sẽ không vứt bỏ tao mà phải không?"
21
Chương 21: Có chết cũng không thèm
22
Chương 22: Một chút hoài niệm
23
Chương 23: Có người chờ cơm sẵn ở nhà
24
Chương 24: Hai người như một
25
Chương 25: Có lẽ chúng ta đã quên mất cách để yêu nhau
26
Chương 26: Tội phạm truy nã cấp quốc tế
27
Chương 27: Trạch Dương được phú bà Nhã Kỳ bao nuôi
28
Chương 28: Sự quan tâm và cử chỉ nhẹ nhàng
29
Chương 29: Tất cả mọi thứ đều đã quen rồi
30
Chương 30: Mùa đông năm nay có cậu thật ấm
31
Chương 31: Tìm được điểm yếu của người hoàn hảo rồi!
32
Chương 32: Cái đồ ngang ngược
33
Chương 33: Tè dầm
34
Chương 34: Điểm yếu nắm chắc trong lòng bàn tay
35
Chương 35: "Đồ ăn mày nấu rất ngon!"
36
Chương 36: Người giống người hay cùng huyết thống?
37
Chương 37: Ai mới là người giống ai?
38
Chương 38: Ngã xuống ống cống...
39
Chương 39: Trêu đùa tình cảm
40
Chương 40: Tình cảm rẻ mạt
41
Chương 41: Tự tay mình cắt đứt dây tơ hồng
42
Chương 42: Làm lành với cục bông trong tay
43
Chương 43: Cảm giác tội lỗi
44
Chương 44: Lên giường nằm chung!
45
Chương 45: Quên đi cả bản thân
46
Chương 46: Mẹ sẽ không còn yêu nữa!
47
Chương 47: Một tình yêu đẹp
48
Chương 48: Ngắm nhìn kỉ niệm hạnh phúc
49
Chương 49: Bắt cá hai tay?
50
Chương 50: Vở kịch được dựng lên hoàn hảo
51
Chương 51: Học bá khoa xã hội
52
Chương 52: Cá cược
53
Chương 53: Chấp nhận tất cả vì em trai sinh đôi!
54
Chương 54: Không muốn gây khó dễ
55
Chương 55: Hẹn hò giả!
56
Chương 56: Đại gia ngầm?
57
Chương 57: "Chúng ta chia tay đi!"
58
Chương 58: Hợp đồng tình yêu
59
Chương 59: Chỉ cách nhau một bức tường
60
Chương 60: Xa tận chân trời, gần ngay trước mắt
61
Chương 61: Vết thương hằn sâu tâm trí
62
Chương 62: Say
63
Chương 63: Làm mọi thứ!
64
Chương 64: Quà tặng giáng sinh
65
THÔNG BÁO
66
Thông Báo: Truyện mới phát hành.
67
Chương 65: Chuẩn bị tập sự
68
Chương 66: Bạn học lớp bên
69
Chương 67: Chuyện không bình thường
70
Chương 68: Quy tắc ba tháng
71
Chương 69: Bạn trai của Hương Giang
72
Chương 70: "Chị gái..."
73
Chương 71: Thứ anh cần là nụ cười của em
74
Chương 72: Cô đơn trong 1 mối quan hệ, không tốt lắm đâu!
75
Chương 73: Uy hiếp?
76
Chương 74: Rối loạn đa nhân cách
77
Chương 75: Giết người diệt khẩu
78
Chương 76: Mối tình đầu
79
Chương 77: Sự sống và cái chết
80
Chương 78: Hơi ấm đến từ trái tim
81
Chương 79: Dạy dỗ
82
Chương 80: Vật thế thân
83
Chương 81: Nợ cũng đã trả
84
Chương 82: Tìm hiểu nhau
85
Chương 83: Thích thích
86
Chương 84: "Đời này, anh với em có duyên nhưng không có phận."
87
Chương 85: Hoàng châu cách cách, sinh ly tử biệt
88
Chương 86: Trả lời câu hỏi

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play