[ Xuyên Nhanh ] Nghịch Xuyên
TG 1: Vườn trường
Trong một căn phòng khách nhỏ, bên trong là một mảnh bừa bộn, trên bàn dưới đất chất đống giấy tờ, những trang sách vở chi chít nét chữ nghiêng ngả đậm mùi tri thức, có thể thấy người nào đó đã có một đêm thức trắng đầy vất vả, mệt nhoài. Căn phòng lặng lẽ chỉ có tiếng thở nhẹ nhàng và tiếng tíc tắc từng bước chuyển của kim đồng hồ.
Một tờ giấy trượt theo viền bàn mềm mại rơi xuống dưới đất, với hàng chữ tên người lộ ra - "Mạc An". Mạc với mộc mạc và chân chất, an của an lành, bình an, liệu rằng, đó có thật sự là một con người như vậy không ?
Chuyển hướng đến chiếc ghế sô pha bên cạnh, thân ảnh của chàng trai đang trong cơn say giấc nồng, lộ rõ sự mệt mỏi của một thời học sinh. Nhưng đứng giữa một ngôi nhà không khí lạnh lẽo trống trải như thế, ấy vậy, khiến người ta gợi ra một cảm giác cô đơn và lạc lõng đến từ chàng trai này.
Bên dưới ghế sô pha dần dần xuất hiện thân ảnh một con mèo trắng. Với một đôi mắt màu hổ phách tuyệt đẹp mà sắc sảo nhưng chẳng thể nào giấu đi được sự vô cảm, máy móc đến từ vật thể được gọi là hệ thống như nó, và nó có thể dùng số liệu để thay đổi kết cấu theo những gì nó muốn.
Miêu Miêu nhìn Mạc An một cách đánh giá, điều đầu tiên khi nó nhận được một ký chủ mới, thứ nó tò mò chính là năng lực và thứ mà họ sẽ mang đến cho nó là gì. Đóng vai trò là một hệ thống, nó đương nhiên sẽ giúp đỡ thật nhiệt tình để mang lại lợi ích cho cả hai, và ngược lại, việc loại bỏ một ký chủ vô dụng đối với nó là một điều dễ dàng.
Miêu Miêu [ E9 ]
[ Ký chủ, tới giờ tỉnh dậy rồi. ]
Nghe thấy tiếng gọi vừa xa lạ vừa quen thuộc, Mạc An chậm rãi hé mí mắt, nhận thấy trước con mắt hơi mờ nhạt của mình là một trần nhà lạ lẫm, chắc chắn rằng bản thân đã thoát ly khỏi thực tại vốn có và bắt đầu một khởi đầu khác. Cậu từ từ ngồi dậy, đây là một cơ thể hoàn toàn mới lạ, Mạc An nheo mắt một cách tăm tối, thoáng qua Miêu Miêu ngồi bên cạnh, có thể khiến linh hồn xuyên vào thân thể người khác, đúng là một điều khá huyễn tưởng.
Miêu Miêu như nhận ra được suy nghĩ của Mạc An, chà chà, có vẻ ký chủ lần này của nó là một người khá là nhạy cảm đây. Để đáp trả ánh nhìn của Mạc An, mèo trắng cong cong mắt, dường như còn thấy được trên môi nó đang nở nụ cười nhạt thân thiện.
Miêu Miêu [ E9 ]
[ Đừng lo, thân thể này cũng sẽ trở thành chính cậu thôi. ]
Đồng thời, Miêu Miêu ngoạm cái kính cận ở bên cạnh bàn đưa đến tay Mạc An, tỏ vẻ mình là một hệ thống rất ân cần, chu đáo. Hùa theo ý muốn của nó, cậu đeo chiếc kính lên, tùy tay vuốt ve bộ lông mượt mà của nó rồi ngắm nghía xung quanh căn phòng này.
Mạc An
Sao cũng được, tiếp theo chúng ta nên làm gì đây...
Khung cảnh cũng giống như một ngôi nhà sinh hoạt bình thường, chỉ có dấu hiệu sinh sống của một người, có lẽ là cơ thể này. Mạc An vươn tay cầm lấy một sấp giấy tờ trên bàn, ngay khi vừa đọc được một lúc lại thoáng nhăn mày, từ khi nào học sinh phải học mấy thứ khó hiểu này vậy, dựa theo chuyên môn cậu đọc qua thư viện, này cũng phải là kiến thức thiết kế công nghệ gì gì đó. Lại xem xét qua một vài bài kiểm tra, cho thấy kết quả của nguyên chủ không khá khẩm là bao, điều này làm Mạc An cảm thấy rất kỳ lạ.
Mạc An
Có vẻ ta cần sớm quen với việc này hơn rồi.
Tạm thời bỏ qua vấn đề này, chẳng rõ là do chưa có sự quen thuộc với thân thể này hay gì mà Mạc An cảm thấy đầu rất choáng váng và một vài thứ khó kiểm soát, mấy việc như chiếm đoạt thân thể gì đó, thứ lỗi, lính mới còn gà mờ. Vừa mới đứng dậy, đi được vài bước đã cảm thấy bước chân của mình loạng choạng khó vững, kèm theo đó là cơn đau rát nóng bỏng truyền đến từ bụng, cậu hơi mím môi, cái thân thể này trông như bệnh tật sắp chết rồi ý.
Mạc An
Cơ thể của ta còn chưa yếu ớt đến như vậy bao giờ.
Miêu Miêu [ E9 ]
[ Chà, làm sao đoán được cuộc sống của người ta như thế nào chứ. ]
Mạc An lết bước tới phòng vệ sinh, chỉ khác lạ với cuộc sống thường ngày của nguyên chủ là có một con mèo trắng lẽo đẽo theo sau. Chưa cần biết cuộc sống này thế nào nhưng nhìn nguyên chủ cũng quá tàn tạ rồi đấy.
Một đầu tóc đen dài che khuất mắt, cặp kính cận to, thân hình thiếu niên gầy yếu, làn da tái nhợt.
Mạc An đưa tay vuốt mái tóc ra đằng sau, gỡ cặp kính cận, cậu tới gần sát gương để nhìn.
Thiếu niên có khuôn mặt rất đáng yêu, đôi mắt to tròn, tròng mắt đen láy lấp lánh, cánh mũi nhỏ nhắn, môi hồng răng trắng, à, và một chiếc răng nanh đáng yêu, khi cười rộ lên còn có má lúm đồng tiền, đủ để khiến trái tim bao thiếu nữ tan chảy. Cớ sao phải để cái mái dài che khuất hết thảy ?
Nhưng có vẻ cơ thể này không được khoẻ mạnh nên làn da trắng một cách tái nhợt. Ngắm cho đủ, cậu liền trở về căn phòng khách bừa bộn, vận động thân thể bắt đầu dọn dẹp hết thảy.
Xong việc, Mạc An liền nằm dài trên sô pha, mệt bở hơi tai, cậu nhắm măt lại dưỡng thần.
Mạc An
Miêu Miêu, tư liệu thế giới này.
Miêu Miêu [ E9 ]
[ Được, xin hãy nắm bắt tuyến thế giới. ]
Một loạt dữ liệu chạy thẳng vào trong đầu cậu khiến cậu phải khựng lại một chút.
Thân thể này cũng tên Mạc An, năm nay 17 tuổi, cha mẹ song vong vì một vụ tai nạn xe cộ liên hoàn, một vài người vẫn sống sót sau vụ tai nạn, trong số đó chính là nguyên chủ, khi đó cậu đã được 14 tuổi, may mắn thay số tài sản do ba mẹ tích lũy đủ để cậu sống tới 20 tuổi, Mạc An từ nhỏ đã thông minh hiểu chuyện, nhưng một đứa trẻ đang chập chững bước trên con đường trưởng thành lại thiếu vắng tình yêu thương.
Cậu không có người thân, cái tâm hồn trẻ thơ ấy rồi cũng bị nỗi đau đớn mất mát xâm chiếm. Mạc An bắt đầu trở nên trầm lặng, ít nói, ít tiếp xúc, để tóc dài, đeo kính cận che kín khuôn mặt, dần dà các bạn học cũng dần dần xa cách cậu, coi cậu như kẻ lập dị.
Ở trên lớp, lúc cha mẹ còn sống, Mạc An như là niềm tự hào của cha mẹ, cậu nhóc luôn cố gắng đạt điểm cao, chiếm vị trí top đầu và những giải thưởng khác khiến cha mẹ vui vẻ. Nhưng khi cha mẹ rời đi, cậu cũng mất đi ý chí, học tập không còn hiệu quả, bắt đầu tụt lại phía sau.
Những năm tháng đen tối ấy kéo dài đến năm 16 tuổi, cậu gặp được một cô gái, như gặp được một tia sáng cứu rỗi cuộc đời mình.
Mạc An
Cậu thật sự đã rất tuyệt vọng phải không ? Chỉ là một chiếc khăn tay nhỏ, đối với cậu lại chính là thứ sức mạnh cứu rỗi tâm hồn mình.
Bởi vì cô áy có vẻ ngoài xinh đẹp, thành tích xuất sắc lúc mới vào trường, vừa có dung mạo vừa có tài hoa, được mọi người ca tụng thành "Hoa khôi", mỗi kỳ thi không đứng nhất thì cũng chiếm trong top 5 toàn trường. Phải, chính là nữ chính của thế giới này - Mộc Ly
Nguyên chủ cũng từ đó mà điên cuồng học tập, nỗ lực muốn học cùng lớp với nữ chính vào năm sau.
Nguyên chủ không những làm được mà cũng trở nên gần gũi với nữ chính hơn.
Một thời gian sau, lúc nguyên chủ bày tỏ tình cảm của mình với cô ấy, lại bị từ chối và biết được người cô ấy thích chính là một bạn học kém.
Tuy nguyên chủ rất buồn nhưng cậu cũng không đi khuyên nhủ nữ chính. Cậu chỉ là một kẻ thất bại trong tình yêu, còn có mặt mũi mà đi quản chuyện tình cảm của người ta sao ?
Đọc tiếp một đoạn sau, Mạc An nhịn không được nhíu mày.
Vị học tra kia chính là nam chính - Thiệu Bắc, Thiệu gia cũng coi như là một nhà danh giá, trên thương trường cũng rất có địa vị, nằm top 3 trong nước. Thiệu thiếu gia vừa có tiền vừa có sắc, ai mà không mê ? Còn dùng tiền để vào lớp giỏi 11-A bọn họ.
Mộc Ly và Thiệu Bắc, hai người này như oan gia ngõ hẹp, Mộc Ly tính tình kiên cường thành công khiến Thiệu Bắc cảm thấy cô rất "thú vị", lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, giữa hai người dần nảy sinh tình cảm với nhau.
Cơ mà hai người này yêu nhau thì liên quan gì tới nguyên chủ ?
Không, bạn chính là đá kê chân cho nữ chính bắt đầu toả sáng đấy.
Trong một lần, nguyên chủ cùng Mộc Ly được xếp cùng một nhóm để tham gia xây dựng dự án, đại biểu trường đi dự thi.
Hai người ngày ngày ở bên nhau cúi đầu vào nghiên cứu. Nam 9 đương nhiên nhìn cậu không vừa mắt.
Trước ngày nộp kết quả 1 tuần, Mộc Ly đột nhiên báo cáo có việc bận, chỉ đành nhờ nguyên chủ cố gắng nhiều thêm một chút, còn mình sẽ trở về làm nốt phần còn lại. Thấy vẻ mặt Mộc Ly rất khẩn trương vội vàng, nguyên chủ cho rằng Mộc Ly thật sự có chuyện nghiêm trọng, bèn đồng ý.
Cậu ngày đêm ngâm mình trong phòng thí nghiệm, không ăn không uống, tới lúc hoàn thành xong, Mộc Ly vẫn không trở lại.
Tới đêm trước hôm nộp kết quả, nguyên chủ do quá mệt mỏi nên đã ngủ quên trong phòng thí nghiệm, Mộc Ly trộm vào phòng và đánh cắp hết tất cả tư liệu cậu đã làm.
Tới ngày hôm sau, nguyên chủ thấy được phần báo cáo của mình nằm ở trên tay Mộc Ly và cô ả đấy được hiệu trưởng ca ngợi, thành công lấy được vị trí thay mặt trường đi dự thi, hơn nữa, trên bản kết quả lại không có tên của cậu.
Nguyên chủ tức giận, lập tức tìm Mộc Ly hỏi cho ra lẽ, nhưng ả lại làm ra vẻ ngây thơ hồn nhiên, nước mắt chảy ròng chỉ vào cậu tố cáo rằng cậu muốn ăn cắp bản kết quả của ả, muốn vu khổng ả, cuối cùng bị nam 9 đá vào bụng mà ngất xỉu, bị một đám bạn học xung quanh chỉ trỏ.
Miêu Miêu [ E9 ]
[ Đáng tiếc, nguyên chủ cũng đã nhiều lần tố cáo nhưng không thành công, còn suýt chút nữa bị đuổi học. ]
Mạc An
Nếu tội ác không bị phơi bày ra ánh sáng, đã có thứ gì đó đủ lớn để ngăn cản nó.
Mạc An
Vậy...Thiệu Bắc có gì chứ ? Ngươi nghĩ thử xem ?
Nhận thấy ánh mắt Mạc An đang hướng về mình, tựa như một luồng khí hắc ám đến ngạt thở xông đến, tuy chỉ là chút thoáng qua, nhưng khiến Miêu Miêu phải lặng im một lúc, con người là loài đứng đầu chuỗi thức ăn, đôi lúc phải tự hỏi rằng bên trong chúng có những gì mà khiến nó trải nghiệm được nhiều điều mới lạ đến như thế. Giờ nó rất tò mò, bên trong của Mạc An là gì, lại khiến cậu toả ra sức hút kỳ lạ như vậy.
Miêu Miêu [ E9 ]
[ Gã có... ]
Miêu Miêu [ E9 ]
[ Tiền. ]
Một thời gian tiếp xúc sau đó, nguyên chủ gần như ngộ ra điều gì đó, nguyên chủ đã quyết định cắt đứt phủi sạch với nữ chính, cậu đã từ bỏ việc tố cáo, bắt đầu chuyên tâm nghiên cứu một dự án mới của riêng bản thân. Cậu không nói cho Mộc Ly, hàng đêm yên lặng trong phòng nghiên cứu.
Nhưng tới một hôm, nguyên chủ phát hiện bản nghiên cứu của mình không thấy đâu. Lại biết nữ 9 đi tham dự cuộc thi quốc gia, cô ta đã cầm đi nghiên cứu của cậu, chính cái lần ấy đã khiến cô ta trở nên nổi tiếng, mang lại thành tựu lớn cho quốc gia, được mọi người yêu quý, kính trọng.
Nguyên chủ tức giận lại bất lực, cậu không thể làm được gì cả, không có bằng chứng gì để mà đi tố cáo cô ta. Hơn nữa, nguyên chủ còn phát hiện, người đã để lộ nghiên cứu của cậu, không ai khác chính là người giáo viên luôn thân thiết với cậu, người luôn ủng hộ cậu trong lần nghiên cứu này. Bị nam 9 dùng tiền mua chuộc.
Đều nói tiền có thể sai khiến ma quỷ. Gã dùng tiền gián tiếp giết chết một mạng người.
Nguyên chủ thất vọng tột đỉnh, vào ngày sinh nhật 18 tuổi, cậu cắt cổ tay tự tử trước di ảnh của cha mẹ, lấy cái chết tạ lỗi với cha mẹ.
Mạc An lấy tay che mắt lại, im lặng trong chốc lát, một thế giới trông thật nhàm chán và phiền phức.
Mạc An
Nguyện vọng là gì ?
Miêu Miêu [ E9 ]
[ Đúng là một số phận bất hạnh nhỉ, nguyên chủ mong muốn hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ học tập, có được cuộc sống an ổn, hạnh phúc. Chúc ký chủ hoàn thành nhiệm vụ xuất sắc. ]
Mạc An rũ mắt xuống như đang suy tư gì đó. Cậu cố nén lại những cảm xúc nhấp nhô bên trong lòng mình, hay cho cái gọi là nhân vật chính của thế giới, tất cả mọi thứ sinh ra đều trở thành bậc thang để nâng chúng lên ánh hào quang vĩ đại. Mạc An cúi thấp đầu, cảm nhận được một cuộc đời máu chó như thế này, mà tâm tư của những đứa trẻ ấy, lại xấu xí thối rữa đến cực điểm, tốt đẹp phấn đấu gì đấy chỉ là nói suông, đây mới là bóng tối che giấu bị hệ thống đào xới lên. Mạc An nở nụ cười chế giễu, bắt đầu đếm ngược những ngày chúng tự tìm đường chết.
Thanh âm trầm thấp vang lên một cách quyết đoán. Mạc An cậu sẽ hoàn thành nguyện vọng của nguyên chủ, và còn hơn thế nữa...Vậy, trò chơi để chơi cùng đám trẻ là gì đây nhỉ ?
Self hatred của Pie
Thế giới này phi logic vì đầu tay, xin cảm ơn.
Comments
Nguyễn Anh
hello
lại là mị đây 😘😘
2024-05-21
0
Modifiers
truyện nào chả phi logic mà đầu tay thì càng phải phi logic nó mới hợp tình hợp lí
2023-07-29
2
Bé liêm sỉ ♡
chưa gì tui đã đen tối rồi, đi thanh tẩy bản thân lại thôi (((;ꏿ_ꏿ;)))
2023-06-07
6