Chú An bắc đầu cho xe chạy đi ,san san liền quay người nhìn về phía sau ,ngôi nhà lúc này từ từ nhỏ lại ,san san đưa tay bấm nút gạt đi cánh cửa kính xuống để có thể ngửi được mùi thơm từ cỏ cây ,nghe được tiếng hót của chim ,nhìn được đồng lúa xanh tươi tốt dọc ở hai bên đường đi
Xe chạy đi được một đoạn thì san san đưa tay gác lên cánh cửa rồi gục mặt xuống nhì về phía sau ,nhưng lúc này san san không còn thấy ngôi nhà của mình nữa mà ở đó là một dãy lúa xanh kéo dài ,đi thêm một đoạn là đến ngôi trường mà cô đã từng theo học
mọi khi từ đây kéo dài cho đến trường ,sẽ có rất nhiều người bày bán đồ ăn dọc theo hai bên đường đi ,nhưng hôm nay lại là chủ nhật nên đường đi lúc này trở nên vắng vẻ hẳng ra ,phía trước là ngôi trường mà san san đã từng theo học ,hiện giờ ở trước sân trường san san chỉ nhìn thấy được có mấy bạn lưa thưa đang trực Nhật ,ông nhìn qua thấy san san ngồi gác tay lên cửa trầm ngâm nhìn về phía trường học ,ông lo lắng nếu như thế sẽ càng làm cho san san thêm buồn ,nhưng ông lại không biết phải làm sao
''San san !cháu hãy ngủ một giấc đi ,đường còn xa lắm ,khi nào đến nơi ông sẽ gọi dậy ''
giọng nói của ông thật sự rất ấm áp ,cô biết là ông đang rất lo lắng cho mình vì suốt chặng đường ông vẫn lặng lẽ ngồi đó nhìn mà không nói tiếng nào
Cô mỉm cười ''Dạ !Cháu sẽ ngủ sau khi thấy mệt ,ông cũng nhắm mắt ngủ một tý đi ạ ''
Đi cả một chặng đường dài về bắc kinh san san vì qúa mệt mỏi nên đã ngủ thiếp đi khi nào không hay ,xe đã đến nơi rồi nhưng ông thấy san san ngủ ngoan qúa nên không gọi cô thức dậy mà cho người đi đến di chuyển những đồ dùng ấy vô nhà
Vừa hay cô hàng xóm đi chợ về ngang qua ,bà vì tò mò không biết là ai đã chuyển đến đây nên đi thêm về phía trước ,bà vừa qua khỏi xe chở đồ thì nhìn thấy bóng lưng quen thuộc đó ,bà vui mừng nhảy dựng lên gọi thật to
''Chú khanh !là chú có phải không ?chú chuyển về rồi sao ?lâu lắm rồi mới thấy chú ?
Nghe tiếng gọi ông cũng không biết là ai mà lại nhiệt tình đến như vậy ,ông quay người nhìn về sau thì ra là người hàng xóm
''Cháu đi mới đi chợ về Àh !
''Dạ !cháu đi mua ít đồ về nấu cơm cho hai cha con tiểu Vĩnh ,vậy chú chuyển về đây thế tiểu san có chuyển về cùng chú không ?sao cháu không thấy con bé ,chắc giờ này con bé đã thành một thiếu nữ rồi phải không chú ?
san san vẫn đang ngủ nhưng cô lại nghe được tiếng ai đó xì xào ,nên dim dim hai mắt ngồi dậy bước xuống xe ,san san vẫn chưa được tỉnh ngủ nên cả người cô rất là lượm thệm đi theo tiếng nói ấy với khuôn mặt còn si mê ngủ ,san san nhì về phía trước thì thấy ông đang đứng ở trước cổng nhà ai đó cùng với một người phụ nữ ,cô nheo mắt đứng đó một hồi thật lâu
-Người đó là ông mà ,nhưng còn người phụ nữ kia là ai ,trông cô ấy vẫn còn trẻ ,nhìn cách ăn mặt này chắc cô ấy tầm 40 tuổi thôi ,nhưng sao ông lại đứng ở đó
San san còn đang ôm trái chuối nhỏ trên tay với cặp mắt điều hiêu đó từ từ đi đến ,san san chưa đến nơi nữa là người phụ nữ mà cô thấy khi nãy bỗng chốc chạy về phía cô ,nhìn có vẻ cô ấy rất vui mừng ,bà vừa chạy vừa la lên
Á ................!Là san san phải không ?là cháu sao ?
Bà ấy vừa chạy đến liền ôm san san thật chặt vào lòng ,vẻ mặt ngơ ngác không biết gì ấy của san san nhìn về phía ông
Dạ ! Dì là ai vậy ạ ?
Cô không biết người đang ôm mình là ai ,nhưng san san lại cảm giác người này rất quen ,bà ấy ôm cũng đã lâu nhưng vẫn chưa chịu thả san san ra ,ông đứng kế bên thấy vậy nên đành lên tiếng
''San san !cháu đem cái hộp này vô nhà trước giúp ông đi ,xong rồi ,thì cháu về phòng nghỉ ngơi luôn cho khỏe ''
Dạ !
Bà nghe được giọng nói của ông nội san san nên đã thả cô ra ,san san nhìn qua ông ,trước khi đi san san vẫn không quên chào bà ấy ,cô đưa tay qua ôm chiếc hộp ông đưa rồi quay lưng đi ,nhưng đi chưa đầy ba bước thì san san đứng lại đó nhìn về phía bà với hai đôi mắt tròn xoe
San san đang định đi tiếp thì cái cổng nhà trước mặt đã làm cho cô chết lặng
- Ủa!đây là nhà ai vậy ?mình có đi lộn nhà không ?nhưng vì sao những người này lại đang đem đồ mình vô nhà này chứ
San san đang đứng trước cổng nhà được làm theo phong cách kiểu Châu Âu cùng với vẻ mặt đầy dấu hỏi vì trước mặt cô là một dinh thự to lớn phủ lên lớp sơn vàng óng ánh ,sân vườn trồng rất nhiều hoa hồng cùng với tượng đài phun nước thật là nguy nga tráng lệ ,san san đưa hai tay lên nhéo má của mình
-Ai za !không phải mơ ,đây là thật sao
San san hoang mang nhìn xung quanh ,cô sợ mình vẫn còn chưa tỉnh ngủ ,nhưng cảm giác đau ấy vẫn còn lưu lại ở hai bên má của cô ,nhưng không ngờ động tác nhéo má đáng yêu đó lại để lâm vĩnh từ trên lầu nhìn xuống thấy được ,cậu đang học bài thì nghe phía dưới có tiếng nói chuyện của mẹ nên cậu ngừng lại tất cả rồi đi đến bên cửa sổ thì đúng lúc thấy san san đang nhéo má ,cậu không nhịn được mà đã mỉm cười rồi quay lại bàn học bài tiếp ,san san vẫn đứng đó mà không dám tiếp tục đi cô nhìn về phía ông với cặp mắt mong chờ ấy rồi gọi to
''Ông ơi !mình có đi lộn nhà không ?sao cháu thấy lạ qúa ,đây là nhà mình sao ?
khi nghe san san gọi ông cũng hết hồn vì trước khi đi về đây ông vẫn chưa nói gì cho cô biết về nơi ở sắp tới ,trước khi đi ông vẫn không quên dặn mẹ lâm vĩnh
''Sau này cháu đừng nhắc gì về chuyện khi trước của tiểu san nữa ,chú sợ nó lại ảnh hưởng đến con bé ''
Đợi ông lâu qúa nên san san đi từ từ vào khuôn viên trước ,vừa bước vào thì thấy ,khuôn viên ở đây nó giống như một thiên đường đầy ấp hoa Hồng đỏ vậy ,xung quanh đây chỉ có mỗi hoa hồng đỏ ,đúng là loại hoa cô thích nhất
san san đứng đó ,nhắm mắt lại để cảm nhận và nghe những âm thanh từ hoa phát ra , chưa được bao lâu thì cô nghe tiếng bước chân từ phía sau đi tới , san san bắt đầu mở mắt ra thì thấy ông đang đứng ở phía sau mình
''Ông ơi !đây là nhà mình sao ?vì sao trước giờ cháu không biết nơi này vậy ?
Ông gật đầu ''Um .........!đây là nhà bà nội cháu để lại ,bao năm nay ông vẫn luôn cho người chăm sóc ngôi nhà này ,vì khi trước cháu muốn ở quê nên ông đã không đưa cháu về đây
-thì ra là vậy
Updated 42 Episodes
Comments