Lưu Ly Mỹ Nhân Sát: Thiên Thu

Lưu Ly Mỹ Nhân Sát: Thiên Thu

01

☞Đã sửa lại vào ngày 16.02.24
-- tỷ toàn cơ, muội châu kỳ
_____𝙎_____
Từ thời hỗn độn sơ khai, thiên giới đã thống trị nhân giới và yêu giới, trở thành kẻ đứng đầu trong tam giới.
Hàng ngàn năm trước, dã tâm của Tu La Vương bành trướng, không cam tâm đứng sau thiên giới.
Cuối cùng tập hợp liên minh yêu ma, gây nên chiến trận vô biên.
Vốn thiên giới cho rằng không có gì đáng sợ, nhưng dưới trướng Tu La Vương còn có một đại tướng quân đánh đâu thắng đó.
Ma Sát Tinh - La Hầu Kế Đô.
Phá được đại quân của thiên giới, ép chúng thần thiên giới ra trận ngoài thiên môn.
Thiên Đế kinh ngạc, liên kết với Bách Lân đế quân phái nhiều thiên tướng đánh địch, nhưng đều thua trận...
Thấy thiên giới báo nguy, Tu La muốn lật đổ tam giới.
Nhưng chính vào lúc này lại xảy ra dị tượng, trước trận chiến cuối cùng, Ma Sát Tinh bất ngờ biến mất.
Cùng lúc đó, thiên giới xuất hiện một vị cứu tinh - chiến thần tướng quân.
Nàng ta đánh đến đâu dẹp tan tới đó, quân Tu La tiêu diệt trong chớp mắt.
Ma giới không còn Ma Sát Tinh cũng mất đi khí thế, đội quân cứ thế tan vỡ, yêu ma còn lại tản rời bốn phương.
Đồn rằng cái chết của Ma Sát Tinh đã nằm trong tính toán của chiến thần.
Tinh hồn của hắn bị phong ấn trong Khí Thần Lưu Ly Trản, giấu trong bí cảnh nơi thượng cổ.
Mà nguyên thần phân tán không rõ tung tích, một ngàn năm sau, mây trời biến đổi khó lường.
Vật đổi sao dời cứ cách nghìn năm càn khôn tất lại thay đổi.
Nguyên thần bị phân tán trải qua hàng nghìn năm biến đổi, dần dần khôi phục được sinh khí đợi ngày hợp nhất.
Mà yêu ma cũng đang rục rịch khởi động, đợi ngày khởi dậy, dường như mọi thứ chưa hề chắc chắn.
Truyền rằng nếu Ma Sát Tinh ôm nỗi hận hàng nghìn năm quay lại, tất sẽ hủy diệt thiên địa.
Nào ngờ, đó thực chất chỉ là bề nổi của tảng băng chìm, một nửa sự thật vẫn luôn được che giấu.
Nửa kia, hoàn toàn bị “nữ ma đầu” kia mưu đồ thâu tóm.
.
Vào đêm mây mù che trăng, gió đêm lạnh lẽo rét buốt, khi ánh sáng khó lòng lọt qua khe cửa.
Bên trong phòng ngủ, tiếng la thấu tận tâm can của người mẹ như muốn moi móc tim gan của người cha.
Cánh cửa rộng mở, người hầu ra vào tấp nập.
Cứ mãi đi đi lại lại, đến độ Chử Lỗi nhìn thôi cũng cảm thấy hoa mắt chóng mặt.
Đã hơn một canh giờ trôi qua, Chưởng Môn phu nhân vẫn chưa sinh hạ đứa bé ra đời.
Dù không có kinh nghiệm uyên thâm, nhưng Chử Lôi vẫn biết là phu nhân mình sinh khó.
Ngẫm nghĩ, Chưởng Môn lại nhớ về một năm trước, khi quý phu nhân cũng từng gặp phải trường hợp sinh đẻ tương tự...
Năm đó, trời cũng âm u và kì lạ như lúc này. Chỉ khác biệt một điều, năm đó gió rét và buốt lạnh đến kì lạ.
Nhớ không lầm, phu nhân thành công sinh hạ một cặp song sinh xinh xắn, đáng yêu.
Nhưng sinh được tỷ tỷ, thì đứa còn lại không may chết yểu, ai cũng nghĩ muội muội này coi như đã qua một kiếp khổ tử, không có duyên với nhà họ.
Vậy nên tối hôm đó, bèn sai người mang đi chôn cất.
Chẳng ngờ, kì tích lại xuất hiện.
Đêm đấy, tiếng gào khóc của muội muội, tiếng cười nói, và giọt nước mắt hạnh phúc của gia đình.
Cứ thế kéo nhà họ thoát khỏi niềm đau khổ, thương xót khi gần như sắp mất đi một người con quý báu.
Người đời đồn thổi bảo đứa trẻ đó mang mệnh phúc khí, đã tránh được tai kiếp cũng xem như biến họa thành phúc.
Vậy nên, Chưởng Môn đã không chần chờ gọi nàng là "Toàn Cơ"
"Toàn" trong chu toàn, hay có thể hiểu đơn giản là "toàn mạng". Còn "Cơ", nghĩa là thiên cơ, là ý trời.
Về sau, các môn đệ trong môn phái luôn luôn truyền tai nhau những tin đồn về ngày định mệnh đó.
Giờ đây, phu nhân lại gặp phải ca khó đỡ khi xưa. Những chuyện năm cũ vì thế mà được kéo lại và được bàn lên rầm rộ.
Nhưng thật may sao, đứa trẻ đó đã cất tiếng khóc chào đời. Cái tên "Châu Kỳ" cũng vì ái muội muội mà sinh ra.
[Hơi dài dòng xíu;-;]
_
Dù đang độ tiết hạ oi bức, phóng tầm mắt ra xa, chỉ còn một mảnh chói lòa không thở nổi.
Ấy vậy mà, các sư huynh đệ ở Thiếu Dương vẫn còn tâm trí tủm ba tủm bảy nói chuyện rôm rả.
Nguyên do, chẳng phải là vì nhị sư huynh Trần Mẫn Giác của bọn họ kể chuyện quá thu hút ư?
Các Sư Huynh
Các Sư Huynh
//nôn nóng// Rồi sao, rồi sao nữa?
Các Sư Tỷ
Các Sư Tỷ
Mau! Mau kể tiếp đi! Nhị sư huynh, huynh mau kể tiếp đi chứ!?
Trần Mẫn Giác / Nhị Sư Huynh
Trần Mẫn Giác / Nhị Sư Huynh
Các người đoán xem? //nhếch mép//
Các Sư Huynh
Các Sư Huynh
Sư huynh...
Trần Mẫn Giác / Nhị Sư Huynh
Trần Mẫn Giác / Nhị Sư Huynh
Rồi rồi!
Trần Mẫn Giác / Nhị Sư Huynh
Trần Mẫn Giác / Nhị Sư Huynh
Không ngờ vừa mới sinh ra, tiểu sư muội này đã thông minh tuyệt đỉnh!
Trần Mẫn Giác / Nhị Sư Huynh
Trần Mẫn Giác / Nhị Sư Huynh
Hơn hẳn hai tỷ tỷ song sinh của mình.
Trần Mẫn Giác / Nhị Sư Huynh
Trần Mẫn Giác / Nhị Sư Huynh
Còn Toàn Cơ...
Trần Mẫn Giác / Nhị Sư Huynh
Trần Mẫn Giác / Nhị Sư Huynh
Chậc chậc, vừa mới sinh ra đã khuyết cả lục thức...
Mẫn Giác nhắm nhẹ mắt, giả bộ lắc đầu giả trân, như đang thương hại vị muội muội ngốc nghếch của mình.
Các Sư Huynh
Các Sư Huynh
//tò mò// Sư huynh, ta không hiểu.
Các Sư Huynh
Các Sư Huynh
Huynh giải thích đi, khuyết cả lục thức là như thế nào?
Trần Mẫn Giác / Nhị Sư Huynh
Trần Mẫn Giác / Nhị Sư Huynh
Nói cho mọi người biết...
Vừa nói, Mẫn Giác vừa đưa một ngón tay chỉ kỹ từng bộ phận trên cơ thể.
Dưới khóe môi, vẫn đọng lại nụ cười đắc ý.
Trần Mẫn Giác / Nhị Sư Huynh
Trần Mẫn Giác / Nhị Sư Huynh
Mắt nhìn, tai nghe, ngửi mùi, lưỡi, cả cơ thể và ý thức đều bị khuyết!
Trần Mẫn Giác / Nhị Sư Huynh
Trần Mẫn Giác / Nhị Sư Huynh
//bỏ tay xuống//
Trần Mẫn Giác / Nhị Sư Huynh
Trần Mẫn Giác / Nhị Sư Huynh
Nói dễ nghe thì tức là không tim không phổi!
Trần Mẫn Giác / Nhị Sư Huynh
Trần Mẫn Giác / Nhị Sư Huynh
Nói khó nghe thì tức là phế vật!
Trần Mẫn Giác / Nhị Sư Huynh
Trần Mẫn Giác / Nhị Sư Huynh
Đúng là hoàn toàn không thể so sánh được với muội muội Châu Kỳ của Toàn Cơ được a!
Nghĩ đến dung mạo khinh thành, đầy chấn động của Châu Kỳ, Mẫn Giác liền vui vẻ mà kể tiếp:
Trần Mẫn Giác / Nhị Sư Huynh
Trần Mẫn Giác / Nhị Sư Huynh
Từ nhỏ muội ấy đã văn võ song toàn, nên được xem là đá quý trăm năm khó gặp của Thiếu Dương Phái ta...
Trần Mẫn Giác / Nhị Sư Huynh
Trần Mẫn Giác / Nhị Sư Huynh
Các người là đệ tử của những môn phái khác, nên đương nhiên sẽ không biết điều này!
Nghĩ đến một điều, Mẫn Giác tự nhiên đưa tay vỗ cái "bép" rõ giòn, miệng nói tiếp:
Trần Mẫn Giác / Nhị Sư Huynh
Trần Mẫn Giác / Nhị Sư Huynh
Đi thôi, ta sẽ cho các sư huynh muội các người mở mang tầm mắt.
Trần Mẫn Giác / Nhị Sư Huynh
Trần Mẫn Giác / Nhị Sư Huynh
Đến lúc đó... cố mà mở to mắt ra mà nhìn đấy!
Các Sư Huynh
Các Sư Huynh
Được!
Các Sư Tỷ
Các Sư Tỷ
Đi! Đi! Mau đi xem thử!
_
Mẫn Giác dẫn đầu, hắn thì quá biết rõ cái nơi mà hai vị tiểu thư thường đi tới nghỉ ngơi, lười biếng nhất.
Nên rất nhanh Mẫn Giác đã dễ dàng tìm tới, thông qua một khúc du dương từ tiếng sáo làm bằng tre.
Lại nói đến muội muội nhỏ, từ bé Châu Kỳ đã thích những thứ phong nhã như thổi sáo, đánh đàn,...
Về sáo, muội ấy đặc biệt nổi trội với giai điệu nhẹ nhàng, mát tai, dễ dàng dẫn người đến sự thanh thản dễ ngủ.
Mẫn Giác chăm chăm nhìn về một hướng, nơi đang có một nữ tử đang say sưa với giấc nồng.
Lại nhìn về một cây đào đối diện, nữ tử kia lại cưng chiều "tỷ tỷ thối tha" ấy thật nhiều.
Khung cảnh xinh đẹp đến hoa nhường, nguyệt thẹn. Nhưng diệu cảnh đẹp như trong tranh sẽ không duy trì được lâu.
Khi rất nhanh, họ đã bị các sư huynh muội ra tay, thành công biến nó thành một đống hỗn loạn.
Trần Mẫn Giác / Nhị Sư Huynh
Trần Mẫn Giác / Nhị Sư Huynh
//phóng lửa//
Chử Toàn Cơ
Chử Toàn Cơ
//chặn lại bằng tay//
Trần Mẫn Giác / Nhị Sư Huynh
Trần Mẫn Giác / Nhị Sư Huynh
Nhìn xem! Mau nhìn tay của muội ấy kìa!
Trần Mẫn Giác / Nhị Sư Huynh
Trần Mẫn Giác / Nhị Sư Huynh
Muội ấy thực sự không cảm nhận được đau đớn!
Trần Mẫn Giác / Nhị Sư Huynh
Trần Mẫn Giác / Nhị Sư Huynh
//cười ngô nghê//
Trần Mẫn Giác / Nhị Sư Huynh
Trần Mẫn Giác / Nhị Sư Huynh
Ta đã nói rồi mà, bây giờ tin rồi chứ?
Các Sư Huynh
Các Sư Huynh
Tin rồi, tin rồi!
Châu Kỳ đã quá quen với mấy trò mạo hiểm, phá phách của Mẫn Giác.
Có điều, nếu đụng vào Toàn Cơ, nàng nhất định sẽ trả đủ!
Chử Châu Kỳ
Chử Châu Kỳ
Nhị sư huynh đáng kính, ta thay tỷ tỷ trả lại cho huynh!
Chử Châu Kỳ
Chử Châu Kỳ
//phất tay áo//
Vừa dứt câu, Châu Kỳ đã phóng ra một quả cầu lửa.
Nhìn kỹ, họ nhận ra đóm lửa lúc này còn to hơn cái bọn họ vừa đem ra trêu đùa.
Xui xẻo thay, khi trên tay của Mẫn Giác đang cầm những dây pháo nổ màu đỏ.
Tiếp xúc với lửa, nó liền kêu lên loạt âm thanh lốp bốp giòn tan.
Chử Châu Kỳ
Chử Châu Kỳ
//nhảy xuống dưới//
Chử Châu Kỳ
Chử Châu Kỳ
Nhị sư huynh cứ thích trêu ghẹo tỷ tỷ như vậy, cũng thật quá đáng đó nha!
Chử Châu Kỳ
Chử Châu Kỳ
Đại tỷ tỷ của ta mà biết, chậc, thật khó mà tưởng tượng!
_____𝙀_____
Hot

Comments

ɢɪᴀɪ ɢɪᴀɪ-怡佳

ɢɪᴀɪ ɢɪᴀɪ-怡佳

đỉnh quá đi

2022-08-04

1

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play