Chương 2: Sủng vật nhỏ

(2)

Phủ thống soái trước giờ luôn yên tĩnh tới mức ngột ngạt, vậy mà sau khi Tiêu Dực trở về nhà, mọi thứ đã thay đổi.

Tất cả người hầu đều cung kính tới hầu hạ anh, họ đều cẩn trọng từng chút một, không ai dám để xảy ra bất kì sai sót nào cả. Anh liếc nhìn xung quanh một lượt, lập tức nhận ra sự vắng bóng của cô gái nhỏ. Anh hơi nhướn mày, nghiêm giọng hỏi thuộc hạ của mình:

- Tranh Lam đâu?

Thuộc hạ lập tức cung kính báo cáo lại mọi lịch trình hôm nay của Tần Lam cho Tiêu Dực nghe:

- Dạ, dì thứ hôm nay đi dạo phố, tới chiều tối đã trở về nhà rồi ạ. Nhưng mà nhìn sắc mặt của dì ấy không được khỏe cho lắm…

Thuộc hạ vừa báo cáo, vừa kiêng dè vì sợ bị thống soái trách phạt. Nhưng thấy sao thì nói đấy thôi, thân làm thuộc hạ thật không dám giấu giếm bất kì chuyện gì cả, nếu mà bị phát hiện ra thì hậu quả sẽ càng tồi tệ hơn. Tính cách của thống soái thế nào, mọi người không phải là không biết.

Nghe thuộc hạ báo cáo, đầu mày của anh mới giãn ra một chút, người thuộc hạ cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm. Thật may là anh không có tức giận gì cả.

Tiêu Dực nghe xong khẽ cười nhạt, hời hợt nói một câu như đùa như thật:

- Đêm qua cô ấy hơi mệt một chút. Lát nữa bảo nhà bếp nấu một chút canh tẩm bổ cho cô ấy.

- Tuân lệnh thống soái.

Tiêu Dực lúc này không nói gì nữa, anh lại như không yên tâm, trực tiếp bước lên lầu tìm Tần Lam.

Cánh cửa phòng đột ngột được mở ra, Tần Lam có chút hốt hoảng, vội vã đắp chăn vào giả vờ ngủ. Mặc dù đã tự nhủ rằng phải tập làm quen với Tiêu Dực, thế nhưng vào lúc này đây cô lại cảm thấy tâm trạng cực kỳ hỗn loạn.

Nghĩ tới những gì xảy ra đêm hôm qua, hai má  cô lại ửng hồng lên. Mặc dù cô không được trực tiếp trải qua, nhưng cô đã từng đọc truyện. Tất cả mọi chi tiết trong truyện đều chân thật vô cùng, cô làm sao có thể coi như không có chuyện gì xảy ra được chứ?

Trong lúc Tần Lam mải suy nghĩ, Tiêu Dực đã bước tới bên cô từ lúc nào không hay. Thấy cô đang ngủ, anh cũng yên lặng ngắm nhìn cô một lúc. Khung cảnh bình yên này, hệt như cặp vợ chồng son đang hạnh phúc bên nhau.

Tần Lam chỉ giả vờ ngủ, cô đương nhiên cũng phát giác ra được ánh nhìn chằm chằm của Tiêu Dực. Tâm trạng của cô căng thẳng vô cùng, cái nhìn ấy khiến cho cô mất tự nhiên. Mặc dù không mở mắt, nhưng cô vẫn cảm nhận được một luồng áp bức đang bao vây lấy mình, ngột ngạt tới mức khó thở.

Tiêu Dực càng ngắm nhìn cô, lại càng bị vẻ đẹp ngây thơ đơn thuần của cô mê hoặc. Yết hầu của anh lên xuống không ngừng, từ tận sâu trong đáy lòng như có một thứ gì đang gào thét, muốn được gần gũi với cô.

Nhớ lại những chuyện đêm qua, nếu không phải là do cô mệt quá ngất đi, có lẽ anh vẫn sẽ còn tiếp tục. Không hiểu sao đối với cô gái này, anh lại sinh ra cảm giác chiếm hữu mãnh liệt như vậy, muốn cô bao nhiêu cũng không đủ.

Tiêu Dực hít một hơi thật sâu, giơ tay lên chạm vào cúc áo dài của cô, nhưng anh không cởi ra mà chỉ vuốt nhẹ. Tần Lam lúc này cũng không thể giả vờ được nữa, lập tức mở mắt ra.

Ngay khi đối mặt với nhân vật thống soái mà cô đã được đọc trong truyện, biết bao nhiêu cảm xúc khó tả đã dâng lên trong lòng cô. Người đàn ông này quả thật là tuyệt phẩm, đẹp tới mức không có chỗ nào có thể chê được. Đôi lông mày rậm, mũi cao, bờ môi mỏng, tất cả mọi thứ đều sắc nét hệt như anh mới bước ra từ truyện tranh.

Nhưng Tần Lam không cho phép bản thân chìm đắm vào nhan sắc của anh quá lâu, cô khẽ đảo mắt một vòng để quan sát, lại phát hiện ra trên người anh có súng. Cô cũng có hơi sợ hãi.

Lúc đọc truyện, cô đã được biết sự tàn bạo của vị thống soái này rồi. Đối với anh phụ nữ chỉ là công cụ tình dục, ban đầu vì hứng thú nhất thời anh sẽ sủng người đó lên tận mây, nhưng khi chán rồi sẽ vứt bỏ, chà đạp hơn cả một miếng rẻ rách. Những người dám đắc tội với anh, đều bị anh thẳng tay bắn chết. Khẩu súng trên người anh không biết đã nhuốm bao nhiêu máu tươi, cô thật sự không dám manh động.

Tần Lam vờ như vừa mới tỉnh dậy, đôi mắt ngây thơ, trong veo như một tiểu bạch thỏ, chờ đợi nam chính thống soái này cắn câu. Tình cảnh này cô không thể nằm yên chịu chết được, cô phải chủ động ra tay trước. Chiêu lạt mềm buộc chặt luôn có tác dụng nhất.

Lợi thế của Tần Lam chính là biết trước tình tiết và nắm rõ tính cách các nhân vật. Cô phải tận dụng mọi thứ, nhất định phải sống sót cho tới kết truyện. Lúc đó may ra cô mới quay trở về nhà được.

Tiêu Dực mặc dù rất tàn bạo, nhưng cũng có lúc anh dịu dàng kiên nhẫn. Phụ nữ chỉ cần ngoan ngoãn nghe lời, anh chắc chắn sẽ đối xử tốt. Trong truyện vì Vân Tranh Lam làm nhiều chuyện đồi bại sau lưng anh, cuối cùng mới có cái kết thảm như vậy.

Vì vậy nên mọi thứ Tần Lam cần làm bây giờ chính là diễn vai tiểu bạch thỏ ngoan ngoãn nghe lời, không được để cho Tiêu Dực nhanh chán ghét mình.

- Thống soái, ngài trở về rồi sao?

Tần Lam khẽ chớp mắt, cô cất giọng ngọt ngào pha lẫn chút yếu đuối, mỏng manh, khiến cho người khác chỉ muốn được che chở bảo vệ cô. Nhưng cô không biết Tiêu Dực đối với mình có như vậy không nữa, hay chỉ đơn giản là tình dục thôi?

Từ trong ánh mắt của Tiêu Dực, Tần Lam không hề nhìn ra được bất cứ điều gì cả. Cô càng thêm lo lắng hơn, vì sợ nhỡ mình không làm cho anh hài lòng vừa ý, anh sẽ bắn chết mình.

Tiêu Dực lúc này mới rời ánh nhìn chằm chằm ra khỏi Tần Lam, anh đứng dậy. Ban đầu chỉ định gọi cô xuống nhà ăn cơm thôi, nhưng không ngờ chính anh lại bị cô thu hút tới vậy.

Thấy Tiêu Dực vẫn dáng vẻ lạnh lùng điềm tĩnh như thường ngày, hoàn toàn không có chút gì gọi là lay động, Tần Lam đành phải đổi kế sách khác. Cô chủ động ngồi dậy nắm lấy tay anh, cất giọng nũng nịu:

- Thống soái, em đói...

Nhìn cô gái trước mặt bỗng chốc ngoan ngoãn một cách lạ thường như vậy, khuôn mặt xinh đẹp kiều diễm, giọng điệu nũng nịu ngọt ngào. Bộ dạng này của cô lại vô thức khơi dậy lửa dục trong lòng anh, nói không có chút cảm giác nào chắc chắn là nói dối.

Tiêu Dực tiện tay ôm lấy Tần Lam, tự nhiên hôn cô một cái, trấn áp tất cả lửa dục trong lòng:

- Hầu hạ tôi đi tắm, lát xuống ăn cơm!

- Vâng.

Tần Lam ngoan ngoãn vâng lời. Mặc dù ngoài mặt cô bày ra dáng vẻ phục tùng, nhưng trong lòng vẫn thầm mắng chửi anh là đồ háo sắc. Anh không có tay chân hay sao mà bắt cô cởi đồ cho chứ, đúng là tên độc tài đáng ghét.

Nếu như ở thế giới của cô, cô chắc chắn đã thẳng tay tặng anh một cái bạt tai rồi.

Tiêu Dực yên tĩnh hưởng thụ sự mềm mại từ bàn tay nhỏ của cô, thấy cô kiễng chân mãi mà không cởi được cái áo, anh cảm thấy thú vị vô cùng. Anh tiện tay tháo súng ra để ở một bên, chủ động cúi người thấp xuống để cô dễ dàng hơn.

Nhìn thấy khẩu súng, lá gan lớn mật đang mắng thầm Tiêu Dực trong lòng của Tần Lam đã lập tức rụt lại. Cô không dám chậm trễ, nhanh chóng giúp anh cởi đồ ra.

Tần Lam càng ngoan ngoãn, Tiêu Dực càng cảm thấy hài lòng. Anh giơ tay lên vỗ đầu cô như một sủng vật nhỏ bên mình, thấp giọng hỏi:

- Em bây giờ làm nghề gì?

Thấy cơ hội tới, Tần Lam cũng không suy nghĩ nhiều về hành động vỗ đầu của anh, liền đáp:

- Thống soái, em thật ra vẫn còn đi học. Anh có thể đồng ý cho em quay trở lại trường được không?

Tầm Lam vừa nói, lại vừa lo sợ Tiêu Dực không đồng ý. Cô cố tình nắm chặt lấy tay áo sơ mi của anh, ánh mắt đáng thương như một con vật nhỏ đang sợ hãi, lo lắng.

Tiêu Dực cuối cùng cũng mềm lòng một chút, tùy tiện gật đầu:

- Được.

Hot

Comments

Ngô Huệ

Ngô Huệ

anh chết vì gái là cái chết tê tái

2023-08-28

1

Lucy 🌼

Lucy 🌼

cô vợ nhỏ biết cahcs lấy lòng thống soái quá mà .

2023-08-08

0

Lucy 🌼

Lucy 🌼

mới về không thấy cô vợ nhỏ là a hỏi tìm chị liền 😄😄

2023-08-02

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Chuyện hoang đường
2 Chương 2: Sủng vật nhỏ
3 Chương 3: Lấy lòng thống soái
4 Chương 4: Hào quang của nữ chính
5 Chương 5: Diễn kịch
6 Chương 6: Cô gái nhỏ hiểu chuyện
7 Chương 7: Trùng hợp bắt gặp
8 Chương 8: Nhận nhầm
9 Chương 9: Phản tác dụng
10 Chương 10: Lựa chọn sáng suốt
11 Chương 11: Biết thương hoa tiếc ngọc
12 Chương 12: Không để tâm cho lắm
13 Chương 13: Chuyện của Yên Hạ
14 Chương 14: Cảm xúc khó tả
15 Chương 15: Sợ bẽ mặt
16 Chương 16: Âm hồn không tan
17 Chương 17: Không bình thường
18 Chương 18: Gặp chuyện
19 Chương 19: Thân phận của công tử X
20 Chương 20: Là ngoại tình công khai à?
21 Chương 21: Trong lòng em chỉ có anh
22 Chương 22: Coi như em giỏi!
23 Chương 23: Ánh mắt dịu dàng
24 Chương 24: Phòng trước còn hơn bị động
25 Chương 25: Lời đồn đại
26 Chương 26: Bất thường
27 Chương 27: Chỉ hứng thú với mỗi em
28 Chương 28: Tôi không chê bẩn!
29 Chương 29: Không yên tâm
30 Chương 30: Đố kị
31 Chương 31: Điều ưu tiên hàng đầu
32 Chương 32: Thái độ lạnh nhạt
33 Chương 33: Phản bội
34 Chương 34: Mặc kệ số phận an bài
35 Chương 35: Em đau lòng
36 Chương 36: Còn chê nhỏ sao?
37 Chương 37: Không thể ngồi yên chờ chết
38 Chương 38: Ngày đêm đều ở bên
39 Chương 39: "Người tình"
40 Chương 40: Sự thay đổi
41 Chương 41: Doạ nạt
42 Chương 42: Bọn họ hung dữ quá!
43 Chương 43: Quá đáng sợ rồi
44 Chương 44: Lấy thân báo đáp
45 Chương 45: Sầu muộn giữa đêm
46 Chương 46: Tạm biệt lần cuối
47 Chương 47: Tác oai tác quái
48 Chương 48: Bữa ăn miễn cưỡng
49 Chương 49: "Con trai cưng" chịu ấm ức
50 Chương 50: Chuyện tình của thống soái ác ma
51 Chương 51: Hào cảm
52 Chương 52: Không thể thừa nhận
53 Chương 53: Ý nghĩ tà ác
54 Chương 54: Không muốn để lại hậu hoạ sau này
55 Chương 55: Sống động như thật
56 Chương 56: Cuộc gọi vào nửa đêm
57 Chương 57: Ngọt ngào
58 Chương 58: Lại là cô gái kì lạ ấy
59 Chương 59: Thật sự tò mò
60 Chương 60: Ấn tượng tốt và ấn tượng tệ
61 Chương 61: Quá thảm hại
62 Chương 62: Phi vụ hời
63 Chương 63: Ngày đêm mong nhớ
64 Chương 64: Suy đoán đáng sợ
65 Chương 65: Báo lá cải câu view
66 Chương 66: Ngấm ngầm thừa nhận
67 Chương 67: Đều tức giận như nhau
68 Chương 68: Ai nhượng bộ ai?
69 Chương 69: Sau cãi vã
70 Chương 70: Bí mật bị bại lộ
71 Chương 71: Là đặc biệt nhất, không ai sánh bằng
72 Chương 72: Quà bù đắp
73 Chương 73: Chuyện gì tới thì cũng sẽ tới
74 Chương 74: Uy hiếp
75 Chương 75: Trong lòng phức tạp
76 Chương 76: Nói ra tất cả những điều giấu giếm trong lòng
77 Chương 77: Dứt khoát
78 Chương 78: Chúng ta sẽ không xa nhau nữa, anh hứa! (Kết thúc)
79 Ngoại truyện
Chapter

Updated 79 Episodes

1
Chương 1: Chuyện hoang đường
2
Chương 2: Sủng vật nhỏ
3
Chương 3: Lấy lòng thống soái
4
Chương 4: Hào quang của nữ chính
5
Chương 5: Diễn kịch
6
Chương 6: Cô gái nhỏ hiểu chuyện
7
Chương 7: Trùng hợp bắt gặp
8
Chương 8: Nhận nhầm
9
Chương 9: Phản tác dụng
10
Chương 10: Lựa chọn sáng suốt
11
Chương 11: Biết thương hoa tiếc ngọc
12
Chương 12: Không để tâm cho lắm
13
Chương 13: Chuyện của Yên Hạ
14
Chương 14: Cảm xúc khó tả
15
Chương 15: Sợ bẽ mặt
16
Chương 16: Âm hồn không tan
17
Chương 17: Không bình thường
18
Chương 18: Gặp chuyện
19
Chương 19: Thân phận của công tử X
20
Chương 20: Là ngoại tình công khai à?
21
Chương 21: Trong lòng em chỉ có anh
22
Chương 22: Coi như em giỏi!
23
Chương 23: Ánh mắt dịu dàng
24
Chương 24: Phòng trước còn hơn bị động
25
Chương 25: Lời đồn đại
26
Chương 26: Bất thường
27
Chương 27: Chỉ hứng thú với mỗi em
28
Chương 28: Tôi không chê bẩn!
29
Chương 29: Không yên tâm
30
Chương 30: Đố kị
31
Chương 31: Điều ưu tiên hàng đầu
32
Chương 32: Thái độ lạnh nhạt
33
Chương 33: Phản bội
34
Chương 34: Mặc kệ số phận an bài
35
Chương 35: Em đau lòng
36
Chương 36: Còn chê nhỏ sao?
37
Chương 37: Không thể ngồi yên chờ chết
38
Chương 38: Ngày đêm đều ở bên
39
Chương 39: "Người tình"
40
Chương 40: Sự thay đổi
41
Chương 41: Doạ nạt
42
Chương 42: Bọn họ hung dữ quá!
43
Chương 43: Quá đáng sợ rồi
44
Chương 44: Lấy thân báo đáp
45
Chương 45: Sầu muộn giữa đêm
46
Chương 46: Tạm biệt lần cuối
47
Chương 47: Tác oai tác quái
48
Chương 48: Bữa ăn miễn cưỡng
49
Chương 49: "Con trai cưng" chịu ấm ức
50
Chương 50: Chuyện tình của thống soái ác ma
51
Chương 51: Hào cảm
52
Chương 52: Không thể thừa nhận
53
Chương 53: Ý nghĩ tà ác
54
Chương 54: Không muốn để lại hậu hoạ sau này
55
Chương 55: Sống động như thật
56
Chương 56: Cuộc gọi vào nửa đêm
57
Chương 57: Ngọt ngào
58
Chương 58: Lại là cô gái kì lạ ấy
59
Chương 59: Thật sự tò mò
60
Chương 60: Ấn tượng tốt và ấn tượng tệ
61
Chương 61: Quá thảm hại
62
Chương 62: Phi vụ hời
63
Chương 63: Ngày đêm mong nhớ
64
Chương 64: Suy đoán đáng sợ
65
Chương 65: Báo lá cải câu view
66
Chương 66: Ngấm ngầm thừa nhận
67
Chương 67: Đều tức giận như nhau
68
Chương 68: Ai nhượng bộ ai?
69
Chương 69: Sau cãi vã
70
Chương 70: Bí mật bị bại lộ
71
Chương 71: Là đặc biệt nhất, không ai sánh bằng
72
Chương 72: Quà bù đắp
73
Chương 73: Chuyện gì tới thì cũng sẽ tới
74
Chương 74: Uy hiếp
75
Chương 75: Trong lòng phức tạp
76
Chương 76: Nói ra tất cả những điều giấu giếm trong lòng
77
Chương 77: Dứt khoát
78
Chương 78: Chúng ta sẽ không xa nhau nữa, anh hứa! (Kết thúc)
79
Ngoại truyện

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play