[Bách Hợp] Tình Đầu Của Tôi Có Chút Kỳ Quái!
Chapter 2: Khó nói...
Diệp Doãn Thư
(bịt miệng) *Ối trời ơi...chưa xong nữa a*
Diệp Doãn Thư
*Mà sao Nam Di để yên cho nhỏ hun vậy chứ..?*
Tim Doãn Thư vẫn còn đập thình thịch, nghe mấy thứ tiếng này thật không tránh khỏi việc mần tưởng...
Ngoài tiếng của môi, chiếc giường đôi cũng nghe cót két. Nàng ta lo lắng nhìn trái rồi lại phải, nếu bây giờ có ai mà lên...
Diệp Doãn Thư
*Không để vậy được, lát mình quên chuyện mình nhờ mất...*
Diệp Doãn Thư
(nói lớn) Nam Di ơi! Cậu trong phòng hả!
Lưu Nam Di
(giật mình) !!?
Nam Di nghe tiếng của Doãn Thư mà hoảng lên, ra sức đẩy con bé Tịch Nhan ra khỏi người mình...
La Tịch Nhan
(tách ra) ha...
La Tịch Nhan
(nhìn ra cửa) Chị hai về rồi sao...
Diệp Doãn Thư
(nghe được) *Về rồi đó bé ơi!*
Nam Di thở hổn hển, chống tay dậy nhìn Tịch Nhan...
La Tịch Nhan
(cười) Sao ạ?
Lưu Nam Di
Con bé này, còn không chịu đóng cửa...
La Tịch Nhan
(quét môi nàng) Son này chị...
Diệp Doãn Thư
(ló đầu vào) Yô!
Lưu Nam Di
(nhìn sang) Doãn Thư...
Diệp Doãn Thư cố giữ bình tĩnh, coi như là chưa từng thấy họ..uhh. Dù sao thì, có chuyện nên nàng mới đến đây!
Em gái mình bạo từ nhỏ rồi, chuyện này cũng không quá xa lạ nữa...
Diệp Doãn Thư
(nhìn Tịch Nhan) Em cũng ở đây à..?
La Tịch Nhan
(đi tới) Em ra ngoài cho...
La Tịch Nhan
Hai người trò chuyện đi, em đi qua phòng Di Linh chơi... (rời khỏi)
Doãn Thư nhìn thấy em gái mình vào phòng Di Linh rồi mới tiến vào trong. Đóng cửa lại, ngồi lên giường nắm lấy vai Nam Di...
Lưu Nam Di
Hôm nay học thế nào?
Diệp Doãn Thư
Không ổn chút nào!
Lưu Nam Di
(quay người) Đâu nói coi, hôm nay bị gì nè...
Diệp Doãn Thư
Cậu biết chủ nhiệm Kỳ không!
Nam Di nghe thôi mà thấy có chút quen, nàng đã từng nghe qua ở đâu rồi. Ngẫm nghĩ lúc, thì nhớ ra...chính hôm nay vào phòng giáo vụ, đã đưa tài liệu cho cô ấy..
Lưu Nam Di
Cô Kỳ Nguyệt Dao á??
Diệp Doãn Thư
(gật gật) Đúng rồi! Cổ á!
Lưu Nam Di
Nghe cậu gọi chủ nhiệm, vậy cô ấy là cố vấn của cậu sao...?
Lưu Nam Di
*Gì ừ vậy nè...*
Lưu Nam Di
Cô ấy làm gì cậu à? Sai vặt cậu sao??
Diệp Doãn Thư
(lắc đầu) Không có, không có...
Cũng không biết diễn tả thế nào, Nguyệt Dao giúp đỡ nàng đến lớp là việc tốt, nàng rất biết ơn...
Nhưng tới lúc trả ơn lại bị từ chối, đó là việc xấu nhưng nàng lại có cảm giác rất lạ...
Diệp Doãn Thư
(vịn ngực trái) *Cô ấy rất đẹp, nhưng lại lạnh lùng quá...*
Diệp Doãn Thư
Cô ấy...có giúp tớ đến lớp...
Diệp Doãn Thư
Giữa trưa thì tớ có gặp cô ấy một lần nữa...
Diệp Doãn Thư
Muốn mời cô ấy đi uống trà sữa...
Diệp Doãn Thư
(ngượng) Nhưng bị từ chối, còn bị mắng vì không tập chung trong giờ học nữa...
Lưu Nam Di
Cô ấy mắng..Cậu!?
Lưu Nam Di
Mắc gì mắng cậu! Không đi thì thôi!
Lưu Nam Di
Mới tới tháng hay gì!
Lưu Nam Di giận dữ bắt đầu xỉa xói Nguyệt Dao. Nàng là rất! Không thích mấy người đi mắng con bé học sinh ngoan hiền này nha.!
Diệp Doãn Thư
Cậu...cậu bình tĩnh đã...
Diệp Doãn Thư
Cũng lỗi tớ mà...
Lưu Nam Di
Sao cậu lại mất tập chung? Để ý anh nào rồi....
Diệp Doãn Thư
Làm gì có anh nào chứ a ..
Làm sao là anh nào được cơ chứ, ở đây tại La Nhã Hi này. Đầy là vợ vợ! Nàng kiểu nào cũng bị nhiễm rồi a...
Chưa kể đến việc mà nàng lấy chống, bọn họ chắc chắn sẽ mang anh ta ra mà tra hỏi ngọn ngành cho coi...
Lưu Nam Di
*Có khi nào...*
Lưu Nam Di
(cười) Bộ có bạn xinh gái nào trong đó à~
Lưu Nam Di
Doãn Thư biết yêu rồi sao~
Diệp Doãn Thư
(xấu hổ) T..Thôi đi mà...
Nam Di thấy biểu hiện như vậy coi như đúng rồi. Với cả cũng khá kỳ lạ khi chỉ vì "Chủ nhiệm Kỳ" đó, mà màng phải mang tới đây và chia sẽ với mình...
Lưu Nam Di
*Mình phải xem cô Kỳ đó, là người thế nào mới được*
Lưu Nam Di
(nựng má nàng) Muốn học tỏ tình đúng không!
Diệp Doãn Thư
(đỏ mặt) Không có mà...
Diệp Doãn Thư
Nam Di, đừng trêu tớ nữa...
Doãn Thư ngượng ngùng né tránh, mấy chuyện tình yêu này nàng chưa từng trải qua..
Tuy thời cấp hai lẫn cấp ba có rất nhiều người theo đuổi, nhưng nàng thật sự chả có một chút gì gọi là rung động...
Nhưng lần này lại khác...
Diệp Doãn Thư
*Tim mình có chút đập nhanh, đối với cô Kỳ...Tại sao vậy..*
Lưu Nam Di
Doãn Thư có phải cậu đang khó chịu trong lòng không ..
Diệp Doãn Thư
(nhẹ gật) Ưm...
Diệp Doãn Thư
Có lẽ lần đầu bị mắng, nên mới như vậy...
Lưu Nam Di
Có khi nào cậu thật sự thích ai đó không a?
Diệp Doãn Thư
(lắc đầu) Chắc là không đâu, cũng mới ngày đầu học mà...
Diệp Doãn Thư
Sao có thể thích ai được chứ...
Lưu Nam Di
Cũng phải...(vén tóc cho Doãn Thư)
Lưu Nam Di
Từ giờ hãy cảm nhận cho tốt...
Lưu Nam Di
Nếu thật sự thấy không khoẻ, nhắn với tớ. Tớ sẽ qua lớp cậu ngay..ha?
Nam Di quả thật rất lo cho Doãn Thư, cô bé này quá hiền...quá trời hiền luôn. Nên là thời cấp ba hay bị giáo viên sai vặt, bạn bè trong lớp cũng rất hay ỷ lại vào nàng ta mà làm bài tập...
Giờ có vẻ là chuyện tình yêu, sợ nàng ta yêu người không tốt. Rồi lại bị lạm dụng không hay...
Diệp Doãn Thư
(cười) Ok, nghe cậu hết...
Lưu Nam Di
(rời giường) Được rồi~
Lưu Nam Di
Xuống lầu đợi mấy tiền bối về không?
Diệp Doãn Thư
Sao ta không đi tắm trước đi~
Diệp Doãn Thư
Vào tắm chung nè~
Lưu Nam Di
(cười cười) Cậu muốn chết rồi sao?
Lưu Nam Di
Hỏi Tịch Nhan chưa mà đòi chung hửm~
Diệp Doãn Thư
Eo...ỷ lại vào Tịch Nhan rồi a~
Diệp Doãn Thư
Báo công an cho bóc lịch!
Lưu Nam Di
(đen mặt) Chơi dơ vậy bồ!!
Lưu Nam Di
(lướt điện thoại) Heh...mấy bọn trong nhóm khùng quá đi..
Diệp Doãn Thư
(lột quýt) Gì mắng người ta khùng vậy a...
Lưu Nam Di
(đưa qua) Nè, cậu xem...
Cả cái nhóm các nghệ sĩ tiềm năng này, thực tế là những chú hề. Bọn họ đều là các mỹ nữ, và ký túc xá là tổ ấm của họ...
Và ngày đầu chuyển đến, họ quay video lại và gửi Nam Di. Một cameraman, 1 ca sĩ và 2 đứa múa minh họa...
Cầm lược mà hát lệch tone là một chuyện rồi, đằng này hai cái đứa phía sau cầm cái váy của con nào mà quay vòng vòng...
Diệp Doãn Thư
Hahah! Bọn họ làm gì vậy chứ!
Lưu Nam Di
(ngồi lại) Thì đó~
Lưu Nam Di
Đều xinh đẹp nhưng chỉ giỏi tấu hài...
Lưu Nam Di
(cười) Nhưng mà làm việc thì bọn họ khác lắm...
Diệp Doãn Thư
Coi bộ cậu có bạn mới, vui dữ ha?
Lưu Nam Di
(để xuống) Cậu sợ tớ bỏ cậu a?
Diệp Doãn Thư
Ơ! Đâu có đâu!
Diệp Doãn Thư
Cậu có bạn thì tớ mừng chứ sao, giao lưu nhiều thì tốt...
Lưu Nam Di
Còn cậu thì sao...
Hiểu ý của Nam Di, nhưng mới ngày đầu. Mà Doãn Thư lại rất nhát, không có Nam Di bên cạnh đã là khó rồi, kết bạn lại càng khó hơn...
Diệp Doãn Thư
(gãi đầu) Cứ từ từ...
Diệp Doãn Thư
Tớ thấy trong lớp có nhiều bạn có vẻ tốt lắm...
Lưu Nam Di
(nhướn mày) Cậu chắc chứ?
Diệp Doãn Thư
(cười) Chắc mà, chắc mà...
Diệp Doãn Thư
Nếu có bạn mới, nhất định nói cậu nghe a...
Lưu Nam Di
(cười) Được thôi...
Lưu Nam Di
(áp sát) Có người yêu thì dẫn ra mắt liền nghe chưa...
Diệp Doãn Thư
(đỏ mặt) G..Gần quá, Nam__??
Diệp Doãn Thư
(liếc nhìn) Tịch Nhan!??
La Tịch Nhan
(đứng nhìn) . . .
Tịch Nhan từ trong bếp đi ra, vừa chuẩn bị bánh flan cho cả ba. Vậy mà lại thấy cảnh trên, thật tức ói máu mà...
Lưu Nam Di
(đổ mồ hôi) Chết rồi... (suy nghĩ)
Lưu Nam Di
(đưa tay) E..Em mang gì ra vậy?
La Tịch Nhan
(tránh né) À, mang bánh ra cho chị hai với em ăn á...
Lưu Nam Di
Ơ! Không có phần tôi a??
Tịch Nhan không trả lời, chỉ là đi qua bên trái của Doãn Thư mà đặt mông ngồi xuống, còn tiện tay đưa ly trà cho nàng...
Diệp Doãn Thư
(nhận lấy) Cảm ơn em, Tịch Nhan a...
La Tịch Nhan
(nhẹ gật) Có bánh nữa nè, chị ăn đi...
Lưu Nam Di
(đút tay vào) Xin mộ_Úi!
La Tịch Nhan
(đánh) Ai cho...
Diệp Doãn Thư
(cười) Haha...Nhan Nhan, em không cho cậu ấy ăn thật à?
La Tịch Nhan
Em mang cho chị mà, có cho chị ấy sao...
La Tịch Nhan
Mau ăn đi, đừng quan tâm bả làm gì.... (ăn)
Từ lúc Tịch Nhan lên 10, Lưu Nam Di đã cảm nhận được. Một linh cảm mách bảo rằng, đứa bé này không dễ chọc...
Chọc vào rồi, thì đừng hòng rút ra...
Lưu Nam Di
(bĩu môi) Tịch Nhan a...
La Tịch Nhan
*Chị hai ngoại lệ rồi, nhưng bả đẹp quá...mốt có đứa cua thì mệt*
Diệp Doãn Thư
Nam Di a, sửa lại, sửa lại đi đó~
Lưu Nam Di
(gật gật) Phải sửa thôi...
Lưu Nam Di
Bé ngoan à, chị muốn ăn bánh đó a...
Diệp Doãn Thư
(cười cười) *Nhập tâm rồi, nhập tâm rồi~*
Nam Di trồm người qua bên Tịch Nhan, há miệng nhỏ đợi ăn. Cô cũng không đến mất tuyệt tình, cũng đút cho nàng một bánh...
Lưu Nam Di
Em nướng đúng không~
La Tịch Nhan
Phải đó, không ngon sao?
Diệp Doãn Thư
Nhan Nhan làm mà, ngon xuất sắc!
Lưu Nam Di
Đúng vậy, rất ngon a...
Lưu Nam Di
(hôn má cô) Cảm ơn em~
Diệp Doãn Thư
(cười gượng gạo) *Tôi là ai, đây là đâu*
Một sự ngượng ngùng không hề nhẹ ở đây, Doãn Thư cứ cảm thấy bản thân mình đang lạc vào cái nơi. Mà duy nhất mình là cẩu độc thân thế này...
Nam Di lớn rồi thì chả còn xấu hổ như trước đây, bị Tịch Nhan hôn mà đỏ mặt, cự tuyệt. Đã vậy còn thường chủ động chiều chuộng con nhỏ...
La Tịch Nhan
(quay nhìn) Không chút ý tứ...
Lưu Nam Di
(cười) Em không thích?
La Tịch Nhan
Ai nói thế bao giờ...
Lưu Nam Di
(hôn lên) . . .
Diệp Doãn Thư
Tớ còn ở đây đó nhá!!
Diệp Doãn Thư
Huh? (ngẩng nhìn)
Một thanh âm phát ra từ cửa chính, cả ba đều có chút hoảng loạn nhìn họ. La Tĩnh và Diệp Lạc, vừa trở về sau khi tan tầm...
La Tĩnh
(tức)💢*C..Con gái mình*
Diệp Lạc
(che miệng) *Mới có 12 tuổi à con ơi, là con*
Diệp Doãn Thư
Mẹ, Mama hai người mới về ạ!
Lưu Nam Di
(lui về) *Bỏ bu rồi*
La Tịch Nhan
(sờ môi) *Đại Tĩnh giết chị ấy mất...*
Tịch Nhan vừa bước sang môi trường cấp hai, La Tĩnh cũng đã đồng ý để hai đứa quen thân hơn. Nhưng chưa từng nghĩ một đứa sinh viên đại học và một đứa học sinh cấp hai lại...
La Tĩnh
(chỉ Nam Di) Con nhóc này! Ta cho bóc lịch bây giờ!!
Diệp Doãn Thư
(nhìn Nam Di) Chết cậu rồi a...
Lưu Nam Di
D..Dì à, bình tĩnh dì ơi!!
Lưu Nam Di
Đôi..đôi bên tình nguyện mà dì!
Diệp Doãn Thư
(mỉm cười) *Đúng là tình nguyện thiệt a...*
Diệp Doãn Thư
Đại Tĩnh à, cũng không sao mà...
La Tĩnh
💢Không sao cái gì mà không sao chứ!
La Tĩnh
💢Tịch Nhan nó mới có tí tuổi!
Diệp Lạc
(ngăn) Thôi mà Tĩnh a...
Diệp Lạc
Tại lúc trước chị né em, chứ em khi đó mà quen được chị á...
Diệp Lạc
#Đảm bảo môi sưng tấy#
Không phải giấu, nhưng Diệp Lạc đã mê muội La Tĩnh suốt cả thời cấp hai. Đôi lúc còn nghĩ nếu tiến đến được với nhau, đã có thể ôm hôn cô mỗi ngày rồi..
Diệp Doãn Thư
(phất tay) Đúng đó mẹ a, cũng đã lỡ rồi~
Diệp Doãn Thư
Không lẽ mẹ định ném bạn con ra ngoài a?
Lưu Nam Di
(đáng thương) Dì a...
Lưu Nam Di
Tịch Nhan à, em nói gì đi chứ...
Nam Di lay tay cô cầu cứu, giờ mà không lên tiếng. Chả khác gì chuyện ôm hôn này là chủ ý của nàng ta a...
La Tịch Nhan
(đứng dậy) Con buồn ngủ quá~
Lưu Nam Di
(xanh mặt) Ơ kìa em!
La Tịch Nhan
(vỗ vai Doãn Thư) Giao chị nhá, em đi ngủ đây... (bước đi)
Diệp Doãn Thư
Ơ..r..rồi vậy thật hả??
Diệp Doãn Thư
T..Tịch Nhan??
Lưu Nam Di
(rống) Tịch Nhan aaaaa~
Một sự trả thù ngọt ngào từ phía Tịch Nhan. Cô cũng là người của C.S.N, giờ chuyện Nam Di là vi phạm pháp luật!
Làm dụng trẻ nhỏ, đáng phải xử lý theo gia pháp. Giao lại cho đại tướng La giải quyết vậy...
La Tĩnh
(nhặt túi xách lên) Vào thư phòng, nhanh...
Lưu Nam Di
Dì à, tha con đi a...
Lưu Nam Di
(nài nỉ) Đừng quăng con vào bể cá mà...
La Tĩnh
(ngắt lời) Không cần nói, mẹ không làm thế đâu...
La Tĩnh
Ta cần hai đứa vào thư phòng, có chút việc muốn nhờ cả hai...
Comments
HOLOLIVE
hololive hú hú
2022-11-17
0