Chương 10: Một đêm của tôi cô mua không nổi

Chương 10: Một đêm của tôi cô mua không nổi

Đám đàn em mắt to mắt bé nhìn đại ca bế theo một người phụ nữ từ trong nhà kho ra, có người còn kích động đến nỗi tung hoa, reo hò cổ vũ.

“Anh cuối cùng cũng tìm chị dâu cho em rồi sao đại ca?”

Kiều Hạ Linh sắc mặt tối đen, hung ác nhìn tên vừa nói, đôi mắt như hai tia laze quét đến, nếu như có thể hóa thành thực thể, chỉ sợ tên đó đó đã bị xuyên thành hai cái lỗ.

Đám người cũng không vì thế mà sợ hãi, đã vậy còn cười hì hì trêu trọc thêm.

“Chị dâu đúng là không giống người thường, uy mãnh quá!”

“Cậu mới uy mãnh, cả nhà cậu mới uy mãnh ấy!” Cô hét lên vào mặt tên vừa nói.

“Cảm ơn chị dâu đã quá khen.” Tên đó xấu hổ cúi đầu, khuôn mặt đen nhẻm do lâu ngày tiếp xúc với ánh nắng có thể miễn cưỡng nhìn thấy một vệt hồng khả nghi.

Cố Thịnh đen mặt, không vui liếc nhìn người trong lòng. Người phụ nữ này thật không thể làm người ta yên tâm, hở một chút là trêu hoa ghẹo nguyệt.

“Anh đẹp trai bế tôi không thấy mỏi tay à?” Kiều Hạ Linh nhìn gương mặt cau có của Cố Thịnh còn tưởng hắn bế cô lâu mỏi tay nên trêu đùa hỏi.

“Một con heo hơn một tạ tôi còn nhấc lên được chứ nói gì một co heo có hơn năm mươi cân như cô.” Cố Thịnh đảo mắt đánh giá một lúc rồi đưa ra kết luận.

Heo? Tên này lại dám nói cô là heo?

Đúng là bình thường cô ăn hơi nhiều, một bữa nhiều nhất có thể ăn được hai con gà quay, vài bát cơm, nhưng nó cũng là nhiều nhất, một tuần may ra mới ăn được có một hai lần.

Nghĩ đến đây, Kiều Hạ Linh có chút chột dạ, xoa nắn cánh tay một lúc lâu.

Không có mấy thịt thật mà, đều là tên này nói bậy, cô cao một mét sáu mươi ba mà nặng có năm mươi cân, béo đâu mà béo.

“Anh không cảm thấy bản thân quá lời hả?” Kiều Hạ Linh bĩu môi đáp.

“Quá lời? Cô một hơi ăn hết hai con gà quay, một suất tôm xào cay với lại ba bốn món ốc gì đó, vậy mà còn dám nói bản thân không phải hả?”

Kiều Hạ Linh nheo mắt nhìn hắn, lộ ra bộ dạng đề phòng, ánh mắt không vui dò xét.

Cố Thịnh như không có chuyện gì xảy ra tiếp lời:

“Đừng nghĩ linh tinh, hôm ở bệnh viện tôi thuận miệng hỏi một câu, đồng nghiệp của cô khai ra hết đấy! Phải nói độ nổi tiếng của cô ở nơi đó không phải dạng vừa.”

Kiều Hạ Linh: “...” Rốt cuộc tên nào rảnh rỗi thế hả? Để cô bắt được nhất định sẽ tẩn cho tên đó một trận nhừ tử.

Ăn nhiều một chút thì làm sao? Lão già thối nói rồi, ăn nhiều mới đáng yêu, sau này mới dễ lấy chồng.

Mạc Nhan quay ra nhìn Đình Thủy, ánh mắt chớp chớp ý hỏi: “Sao tôi không nhớ hôm ấy ông chủ thuận miệng hỏi câu đó nhỉ?”

Đình Thủy ho khan quay mặt sang bên cạnh, trong lòng chấm thêm cho ông chủ một điểm vô sỉ.

Kiều Hạ Linh ở bệnh viện đúng thật là rất nổi tiếng nhưng mà nổi tiếng về việc bị xã hội đen nhắm tới, nghe nói trước đó vì phẫu thuật lỗi một ca làm hại thứ đồ kia của một tên đàn anh có máu mặt ở khu vực không dùng được nên bị trả thù, từ đó không có bất kỳ bệnh nhân nào đến khám.

Còn về mấy thông tin đó đương nhiên do là ai kia đích thân thẩm vấn mới có rồi!

“Nếu nặng thì anh có thể thả xuống mà.”

Cố Thịnh nhướn mày, cười như không cười hỏi:

“Thật?”

Kiều Hạ Linh chưa kịp hiểu chuyện gì, cơ thể đã rơi tự do xuống bên dưới, cô sợ hãi nhắm chặt mắt, nhưng cơ thể không truyền đến cảm giác đau đớn như đã nghĩ mà thay vào đó là một bàn tay ấm áp bao lấy.

“Vui không?”

“Anh cảm thấy có vui không?” Kiều Hạ Linh nghiến răng nghiến lợi nhìn hắn nói.

Nếu không phải bị tiêm thuốc giãn cơ, cô đây nhất định sẽ vả vỡ mồm cái tên mặt xanh nanh vàng này để hắn biết thế nào là tôn trọng phụ nữ.

Kiều Hạ Linh được đưa đến một căn biệt thự ở gần ngoại ô, cô cảm thấy nơi này rất quen nhưng không nhớ được đã nhìn thấy ở đâu cho đến khi về lại căn phòng bản thân đã trốn thoát.

Kiều Hạ Linh giật giật khóe miệng, trong lòng cười khổ không biết nói gì hơn.

Cố Thịnh đặt cô xuống dưới giường, sau đó như trốn không người mà cởi quần áo. Kiều Hạ Linh hai tay đưa lên che mặt, chỉ để lộ ra hai khe vừa đủ hai con mắt nhìn trộm.

Không phải lần đầu tiên nhìn thấy nhưng phải công nhận tên này thân hình không phải dạng vừa, săn chắc vừa đủ, cơ bụng tám múi, chân thon eo mảnh, đúng chuẩn soái ca.

Chỉ tiếc đẹp được cái mã nhưng tâm địa xấu xa, miệng độc mồm thúi, không mở miệng còn tạm ổn, mở miệng rồi cho dù bị mười người đánh hội đồng cũng không hết giận.

Cố Thịnh quay đầu, vừa hay nhìn thấy Kiều Hạ Linh đang dùng kiểu “che mặt xấu hổ” thời đại mới, nhịn không được chỉ vào vết cắn hôm trước cô để lại ở bả vai trêu đùa nói:

“Thấy nó quen không?”

Kiều Hạ Linh giật mình, xòe tay che lại như bình thường, giả chết không nhìn hét toáng lên:

“Anh... Anh làm gì? Đừng có mà làm bậy, nam nữ thụ thụ bất thân, anh... anh đừng có mà tiến đến đây.”

Cố Thịnh: “...” Khi nãy là ai nhìn cơ thể của hắn không thèm chớp mắt một cái?

Đúng là người phụ nữ hai mặt, xem ra không ngả bài, người này còn giả bộ ngây thơ với hắn đến cùng.

“Sao vậy? Miệng cô cắn ra, giờ lại không muốn nhận?”

Kiều Hạ Linh hoảng hốt, tim đập thình thịch. Tên này nói gì? Cô cắn? Không lẽ tên chết tiệt đã phát hiện ra cô chính là người phụ nữ hôm đó?

Không có khả năng, hôm ấy rời đi tên này còn chưa tỉnh lại, cho nên chỉ là đang thử, cô không thể mắc mưu, nhất định phải chối đến cùng.

Kiều Hạ Linh giả ngốc hỏi lại:

“Anh đang nói gì thế? Tôi không hiểu.”

Cố Thịnh không nói thêm gì, tay phải nhấc chân cô đặt lên vai mình, váy dài tụt xuống, để lộ vết răng ở đùi trong vẫn còn chưa lành hẳn.

“Anh... Khốn nạn... Thả tôi ra...” Kiều Hạ Linh đá lung tung nhưng chân không hề có sức, cú đá đưa ra lại càng giống vờn nhẹ yêu thương làm ai đó càng hưng phấn, trực tiếp há miệng cắn vào đúng vết răng đó.

“A...” Kiều Hạ Linh hét lên, cố hết sức đá mạnh vào người hắn tránh thoát.

“Sao? Còn muốn chối nữa không?” Cố Thịnh phủi chỗ bị đá khi nãy, kích động thốt lên.

“Anh biết từ khi nào?”

“Từ hôm gặp cô ở bệnh viện, cô cũng như vừa rồi nên vết cắn lộ ra.”

“...” Tên biến thái chết bầm, nhận ra kiểu gì không nhận lại nhận thông qua vết cắn. Đúng là nhìn mặt không thể bắt hình dong, mặt mũi sáng sủa đàng hoàng chưa chắc đã tốt, bản chất bên trong là thứ gì có trời mới biết được.

“Anh muốn gì ở tôi?”

“Đương nhiên là đòi nợ. Hôm ấy cô coi tôi như trai bao mà tùy ý sử dụng rất vui vẻ cơ mà, nên tôi đây cũng phải kiếm chút lãi chứ?”

“Hai vạn anh còn chê ít?” Kiều Hạ Linh không phục nói.

Cũng vì hai vạn đấy mà cô không có tiền để bắt taxi về nhà mà phải nhờ Lạc Linh đến đón đấy, tên này thì hay rồi, còn dám chê ỉ chê ỏ. Bình thường trai bao có mấy trăm nghìn một đêm, chưa kể hôm đó là tên này trúng dược, là cô giúp hắn giải, cô không đòi lãi thì thôi, tên này còn dám có mặt mũi nói đến. Đúng là tức chết mà!

“Anh đổi trắng thay đen như vậy có vẻ rất không hợp lý.” Kiều Hạ Linh nhã nhặn nói.

Nhìn tình hình thì cứng không được, tên này cứ vịn vào đó trêu đùa cô suốt, thôi thì thử mềm chút xem sao.

“Đổi trắng thay đen? Cô cảm thấy tấm thân xử nam ngọc ngà của tôi giữ suốt hơn ba mươi năm cho vợ chưa cưới lại bị cô cướp mất rồi. Tôi không đòi cô bồi thường thì đòi ai đây?”

Phi...

Cô nhổ vào, cái gì mà tấm thân ngọc ngà hơn ba mươi năm, thân xử nữ của cô hơn hai mươi năm cũng bị tên này cướp mất rồi còn gì nữa, này coi như là hòa nhau.

Không đúng, hòa sao được mà hòa, tên này rõ ràng là chiếm lợi, hôm đó không có cô thì tên này không biết chừng cũng vơ tạm ai đó còn gì.

“Anh xem chúng ta đều lớn cả rồi, anh cũng nói bản thân có vợ chưa cưới, còn tôi cũng có vị hôn phu. Thôi thì cứ coi đó như tai nạn, từ nay không nhắc đến nữa có được không?” Kiều Hạ Linh xuống nước nói.

Cố Thịnh nhíu mày, mùi nguy hiểm lan tỏa khắp căn phòng, giọng nói lạnh lùng vang lên:

“Cô có vị hôn phu rồi?”

“Đúng thế.” Dù là chưa từng gặp mặt bao giờ nhưng miễn cưỡng xem như là từng có đi.

“Vậy nên chúng ta...”

Kiều Hạ Linh chưa nói xong, môi mỏng đã bị thứ gì đó mềm mại ngậm lấy, Cố Thịnh như một con dã thú, điên cuồng càn quét khoang miệng của cô.

Kiều Hạ Linh tức giận cắn mạnh vào lưỡi của hắn, Cố Thịnh ăn đau thả ra, hung ác nhìn cô, ánh mắt đó cứ như muốn ăn tươi nuốt sống người trước mắt vào bụng.

Cơn tức giận ập đến làm Kiều Hạ Linh không còn giữ được bình tĩnh, giận dữ hét thẳng vào mặt của nam nhân:

“Còn không phải một đêm thôi sao, anh ra giá đi, bao nhiêu tiền?”

Hai mắt của Cố Thịnh không hề rời khỏi người của cô, hắn dùng giọng điệu khinh thường vừa nhìn cô vừa nói:

“Một đêm của tôi cô mua không nổi.”

Hot

Comments

Mao Mao đại nhân

Mao Mao đại nhân

Tối tác đi chơi Trung thu rồi nên ra một chương thôi, mai ra 3c nhé😁😁😁

2022-09-10

2

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Ngủ cùng người đàn ông lạ mặt
2 Chương 2: Nơi không xứng đáng được gọi là “nhà”
3 Chương 3: Là bà bán cá hay mỹ nữ?
4 Chương 4: Khao khát của một bác sĩ nam khoa
5 Chương 5: Gặp lại người đàn ông hôm đó
6 Chương 6: Bị ám sát
7 Chương 7: Muốn chạy, dễ vậy sao?
8 Chương 8: Con nhà tông không giống lông cũng giống cánh
9 Chương 9: Lại bị bắt
10 Chương 10: Một đêm của tôi cô mua không nổi
11 Chương 11: Cố Thịnh là xã hội đen
12 Chương 12: Độ lượng
13 Chương 13: Hợp đồng tình nhân
14 Chương 14: Trêu đùa
15 Chương 15: Cô gái tên Tô Thu
16 Chương 16: Bị hạ dược
17 Chương 17: Khiêu khích
18 Chương 18: Dạy dỗ mèo nhỏ (H)
19 Chương 19: Thuốc tránh thai
20 Chương 20: Quà
21 Chương 21: Màn hình máy tính hỏng rồi
22 Chương 22: Rút dây động cỏ
23 Chương 23: Sảng khoái
24 Chương 24: Là vui hay buồn
25 Chương 25: Giúp đến đây thôi
26 Chương 26: Dọa sợ vật nhỏ
27 Chương 27: Đột nhập
28 Chương 28: Hợp đồng tình nhân ba năm
29 Chương 29: Phép thử
30 Chương 30: Bữa tiệc không dành cho những kẻ thấp kém
31 Chương 31: Đi đón tiểu công chúa của tôi
32 Chương 32: Người của tôi ai dám động đến?
33 Chương 33: Giang thành sắp có biến
34 Chương 34: Quán bar thiên đường
35 Chương 35: Vị khách không mời mà đến
36 Chương 36: Thử thách
37 Chương 37: Thợ săn và con mồi
38 Chương 38: Ghen
39 Chương 39: Mèo nhỏ của hắn vậy mà ghen rồi!
40 Chương 40: Năm con mèo
41 Chương 41: Đêm mê tình(H)
42 Chương 42: Điều tra
43 Chương 43: Cố Thịnh ơi là Cố Thịnh, anh rốt cuộc là ai?
44 Chương 44: Anh không hối hận là được
45 Chương 45: Mũi mèo nhỏ nhà tôi thính lắm!
46 Chương 46: Có biến
47 Chương 47: Thê thảm
48 Chương 48: Tức giận
49 Chương 49: Cược thắng
50 Chương 50: Vịt đến miệng cứ vậy chạy mất! (H nhẹ)
51 Chương 51: Tắm hộ
52 Chương 52: Mặt dày hơn cả tường thành
53 Chương 53: Gián điệp thương mại?
54 Chương 54: Người đàn ông này là của tôi.
55 Chương 55: Tín vật của Cố gia
56 Chương 56: Tôi chỉ háo sắc với mình em
57 Chương 57: Cái chết của Mục Hải
58 Chương 58: Tiệc đính hôn(1)
59 Chương 59: Tiệc đính hôn(2)
60 Chương 60: Tiệc đính hôn(3)
61 Chương 61: Đến cuối cùng vẫn là như vậy sao?
62 Chương 62: Chơi lớn
63 Chương 63: Tha cho anh lần này thôi đấy!
64 Chương 64: Quá khứ và hiện tại
65 Chương 65: Bữa cơm ngọt ngào
66 Chương 66: Anh ấy đã phải trải qua những gì?
67 Chương 67: Tình cờ gặp bố vợ
68 Chương 68: Âm mưu đen tối
69 Chương 69: Bố vợ, con không có ý định nhường cô ấy về cho ngài
70 Chương 70: Giải thích(1)
71 Chương 71: Giải thích(2)
72 Chương 72: Giải thích(3)
73 Chương 73: Bánh kem(H)
74 Chương 74: Hai ngày thời hạn(H)
75 Chương 75: Gây sự dưới đại sảnh
76 Chương 76: Chiếu tướng
77 Chương 77: Bạn tốt
78 Chương 78: Lòng tham không đáy
79 Chương 79: Tiết lộ thân phận
80 Chương 80: Đoạn cuối của vở kịch
81 Chương 81: Chó nhà có tang
82 Chương 82: Lần nữa tự chui đầu vào lưới
83 Chương 83: Lần nữa tự chui đầu vào lưới(2)
84 Chương 84: Kiều Hạ Linh, đừng để tôi cảm thấy thất vọng
85 Chương 85: Cố Thịnh là một kẻ điên
86 Chương 86: Nhất định phải trốn khỏi đây
87 Chương 87: Trốn thoát và bẫy rập
88 Chương 88: Một lưới bắt gọn
89 Chương 89: Người phụ nữ đáng sợ
90 Chương 90:
91 Chương 91: Mèo ngốc
92 Chương 92: Chậm hiểu
93 Chương 93: Là mang thai hay bệnh dạ dày
94 Chương 94: Giao dịch
95 Chương 95: Không đáng được tha thứ
96 Chương 96: Phép thử nhỏ
97 Chương 97: Kế hoạch
98 Chương 98: Cố Thịnh trở về
99 Chương 99
100 Chương 100: Ai mới là người lên ghen
101 Chương 101: Ghen ngược
102 Chương 102
103 Chương 103: Gặp lại An Lâm
104 Chương 104: Tuyệt chiêu dỗ vợ khi phạm lỗi
105 Chương 105: Quỳ sầu riêng
106 Chương 106: Chủ động nhận sai
107 Chương 107: Tìm vệ sĩ hay bảo mẫu?
108 Chương 108: Quá khứ của An Lâm
109 Chương 109: Cục cưng của em họ Cố tên Thịnh
110 Chương 110: Trêu ghẹo
111 Chương 111: Khoe khoang
112 Chương 112: Hiểu Lầm
113 Chương 113
114 Chương 114:
115 Chương 115: Lo được lo mất
116 Chương 116: Tiểu ma vương Kiều Hạ Linh
117 Chương 117: Khắp nơi mưu tính
118 Chương 118: Bênh vực người mình
119 Chương 119: Lộ ra đuôi cáo
120 Chương 120
121 Chương 121: Tiệc sinh nhật
122 Chương 122: Dị ứng kim loại
123 Chương 123: Hận thù
124 Chương 124: Vườn không nhà trống
125 Chương 125: Bế cả người lẫn cầu chạy
126 Chương 126: Trà ô long thanh mát hạ hỏa ngày hè
127 Chương 127: Mật ngọt chết ruồi
128 Chương 128: Trở về
129 Chương 129: Mặt dày
Chapter

Updated 129 Episodes

1
Chương 1: Ngủ cùng người đàn ông lạ mặt
2
Chương 2: Nơi không xứng đáng được gọi là “nhà”
3
Chương 3: Là bà bán cá hay mỹ nữ?
4
Chương 4: Khao khát của một bác sĩ nam khoa
5
Chương 5: Gặp lại người đàn ông hôm đó
6
Chương 6: Bị ám sát
7
Chương 7: Muốn chạy, dễ vậy sao?
8
Chương 8: Con nhà tông không giống lông cũng giống cánh
9
Chương 9: Lại bị bắt
10
Chương 10: Một đêm của tôi cô mua không nổi
11
Chương 11: Cố Thịnh là xã hội đen
12
Chương 12: Độ lượng
13
Chương 13: Hợp đồng tình nhân
14
Chương 14: Trêu đùa
15
Chương 15: Cô gái tên Tô Thu
16
Chương 16: Bị hạ dược
17
Chương 17: Khiêu khích
18
Chương 18: Dạy dỗ mèo nhỏ (H)
19
Chương 19: Thuốc tránh thai
20
Chương 20: Quà
21
Chương 21: Màn hình máy tính hỏng rồi
22
Chương 22: Rút dây động cỏ
23
Chương 23: Sảng khoái
24
Chương 24: Là vui hay buồn
25
Chương 25: Giúp đến đây thôi
26
Chương 26: Dọa sợ vật nhỏ
27
Chương 27: Đột nhập
28
Chương 28: Hợp đồng tình nhân ba năm
29
Chương 29: Phép thử
30
Chương 30: Bữa tiệc không dành cho những kẻ thấp kém
31
Chương 31: Đi đón tiểu công chúa của tôi
32
Chương 32: Người của tôi ai dám động đến?
33
Chương 33: Giang thành sắp có biến
34
Chương 34: Quán bar thiên đường
35
Chương 35: Vị khách không mời mà đến
36
Chương 36: Thử thách
37
Chương 37: Thợ săn và con mồi
38
Chương 38: Ghen
39
Chương 39: Mèo nhỏ của hắn vậy mà ghen rồi!
40
Chương 40: Năm con mèo
41
Chương 41: Đêm mê tình(H)
42
Chương 42: Điều tra
43
Chương 43: Cố Thịnh ơi là Cố Thịnh, anh rốt cuộc là ai?
44
Chương 44: Anh không hối hận là được
45
Chương 45: Mũi mèo nhỏ nhà tôi thính lắm!
46
Chương 46: Có biến
47
Chương 47: Thê thảm
48
Chương 48: Tức giận
49
Chương 49: Cược thắng
50
Chương 50: Vịt đến miệng cứ vậy chạy mất! (H nhẹ)
51
Chương 51: Tắm hộ
52
Chương 52: Mặt dày hơn cả tường thành
53
Chương 53: Gián điệp thương mại?
54
Chương 54: Người đàn ông này là của tôi.
55
Chương 55: Tín vật của Cố gia
56
Chương 56: Tôi chỉ háo sắc với mình em
57
Chương 57: Cái chết của Mục Hải
58
Chương 58: Tiệc đính hôn(1)
59
Chương 59: Tiệc đính hôn(2)
60
Chương 60: Tiệc đính hôn(3)
61
Chương 61: Đến cuối cùng vẫn là như vậy sao?
62
Chương 62: Chơi lớn
63
Chương 63: Tha cho anh lần này thôi đấy!
64
Chương 64: Quá khứ và hiện tại
65
Chương 65: Bữa cơm ngọt ngào
66
Chương 66: Anh ấy đã phải trải qua những gì?
67
Chương 67: Tình cờ gặp bố vợ
68
Chương 68: Âm mưu đen tối
69
Chương 69: Bố vợ, con không có ý định nhường cô ấy về cho ngài
70
Chương 70: Giải thích(1)
71
Chương 71: Giải thích(2)
72
Chương 72: Giải thích(3)
73
Chương 73: Bánh kem(H)
74
Chương 74: Hai ngày thời hạn(H)
75
Chương 75: Gây sự dưới đại sảnh
76
Chương 76: Chiếu tướng
77
Chương 77: Bạn tốt
78
Chương 78: Lòng tham không đáy
79
Chương 79: Tiết lộ thân phận
80
Chương 80: Đoạn cuối của vở kịch
81
Chương 81: Chó nhà có tang
82
Chương 82: Lần nữa tự chui đầu vào lưới
83
Chương 83: Lần nữa tự chui đầu vào lưới(2)
84
Chương 84: Kiều Hạ Linh, đừng để tôi cảm thấy thất vọng
85
Chương 85: Cố Thịnh là một kẻ điên
86
Chương 86: Nhất định phải trốn khỏi đây
87
Chương 87: Trốn thoát và bẫy rập
88
Chương 88: Một lưới bắt gọn
89
Chương 89: Người phụ nữ đáng sợ
90
Chương 90:
91
Chương 91: Mèo ngốc
92
Chương 92: Chậm hiểu
93
Chương 93: Là mang thai hay bệnh dạ dày
94
Chương 94: Giao dịch
95
Chương 95: Không đáng được tha thứ
96
Chương 96: Phép thử nhỏ
97
Chương 97: Kế hoạch
98
Chương 98: Cố Thịnh trở về
99
Chương 99
100
Chương 100: Ai mới là người lên ghen
101
Chương 101: Ghen ngược
102
Chương 102
103
Chương 103: Gặp lại An Lâm
104
Chương 104: Tuyệt chiêu dỗ vợ khi phạm lỗi
105
Chương 105: Quỳ sầu riêng
106
Chương 106: Chủ động nhận sai
107
Chương 107: Tìm vệ sĩ hay bảo mẫu?
108
Chương 108: Quá khứ của An Lâm
109
Chương 109: Cục cưng của em họ Cố tên Thịnh
110
Chương 110: Trêu ghẹo
111
Chương 111: Khoe khoang
112
Chương 112: Hiểu Lầm
113
Chương 113
114
Chương 114:
115
Chương 115: Lo được lo mất
116
Chương 116: Tiểu ma vương Kiều Hạ Linh
117
Chương 117: Khắp nơi mưu tính
118
Chương 118: Bênh vực người mình
119
Chương 119: Lộ ra đuôi cáo
120
Chương 120
121
Chương 121: Tiệc sinh nhật
122
Chương 122: Dị ứng kim loại
123
Chương 123: Hận thù
124
Chương 124: Vườn không nhà trống
125
Chương 125: Bế cả người lẫn cầu chạy
126
Chương 126: Trà ô long thanh mát hạ hỏa ngày hè
127
Chương 127: Mật ngọt chết ruồi
128
Chương 128: Trở về
129
Chương 129: Mặt dày

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play