Chương 20: Quà

Kiều Hạ Linh gác chân lên thành ghế, nằm ở phòng khách xem tivi, nhàm chán đến mức muốn chảy nước. Hết ăn lại nằm, hết nằm lại ngủ, Cố Thịnh sắp nuôi cô thành một con heo chính hiệu luôn.

Kiều Hạ Linh lấy điện thoại, gửi cho Cố Thịnh một tin nhắn, đợi đến khi cô gần như mất kiên nhẫn thì đầu dây bên kia mới có tín hiệu hồi âm.

Cố Thịnh vừa kết thúc cuộc họp, sắc mặt khó coi đến cực điểm, lần đầu tư này đối tác là người quen biết cũ của ông nội nên hắn đã nể mặt mũi ba phần, có điều một số người vĩnh viễn không biết đủ, luôn lấy lý do là trưởng bối ra chèn ép.

Thư ký như muốn ngừng thở, tận lực làm giảm đi sự hiện hữu của bản thân. Cô mới không muốn mới thứ hai đầu tuần mà công việc đã chất lên đến đỉnh đầu, nếu vậy thì kế hoạch hẹn hò cuối tuần của cô đây coi như đi tong luôn.

Đúng lúc này, Mạc Nhan cầm theo điện thoại vào đưa cho Cố Thịnh, bất ngờ thay, sắc mặt của hắn giãn ra trông thấy, đã vậy còn mang theo ý cười nhàn nhạt không rõ.

Thư ký chớp mắt vài lần, đến khi xác định rõ ông chủ không thèm để ý đến mình mới giở tính bát quái kéo Mạc Nhan ra dò hỏi. Với cương vị là một người thư ký, cô rất hiểu chuyên môn nghề nghiệp, việc tò mò đời sống riêng tư của ông chủ là tối kỵ nhưng mà từ trước đến giờ, ông chủ bọn họ không khác gì một hòa thượng giữa cuộc sống đô thị bận rộn, dù có muốn cũng không hóng được chút gì. Giờ vất vả lắm mới có chút dưa xanh, không sốt ruột sao mà được chứ!

Mạc Nhan lần này học ngoan, không hé răng nửa lời, dù cho thư ký có dùng mọi biện pháp cũng không thể dụ ra được chút thông tin nào.

Thư ký Trương tức đến mức muốn dậm chân. Tên Mạc Nhan này hôm nay ăn phải thứ gì không biết, hỏi mãi vẫn không được chút thông tin hữu dụng nào, cái gì cũng không biết, không biết, tức chết cô rồi!

Hết cách, cô chỉ có thể lén lút hé cửa, coi trộm ông chủ trong phòng nhưng vì góc khuất, không nhìn thấy gì hữu ích cả.

Cố Thịnh vốn đang tức giận nhưng khi nhìn thấy ảnh đại diện của người vừa nhắn tin trên điện thoại, tâm lại mềm mại đi rất nhiều.

Tuy nhiên khi nhìn thấy nội dung tin nhắn, sắc mắt lại có phần khó coi.

“Hôm nay tôi muốn ra ngoài làm chút chuyện, anh đừng để vệ sĩ theo dõi tôi đấy!”

Ngón tay nhanh chóng lướt trên bàn phím nhắn lại, viết ra một hồi rồi lại xóa đi, mấy lần như vậy, sau cùng thì trên màn hình chỉ còn lại hai chữ: “Đi đâu?”

Kiều Hạ Linh: “...” Thế rốt cuộc cô ngồi đợi tên này từ lúc hắn nhìn thấy tin nhắn, hệ thống báo đối phương đang nhập đến giờ đã gần năm phút, cuối cùng lại chỉ nhận được có hai chữ ngắn tủn này hả?

Tốc độ nhắn tin này có khi còn phải gọi rùa bằng sư phụ.

“Tôi đi chơi với bạn một chút.”

Kiều Hạ Linh nhắn xong lại nghĩ ra cái gì, vội bổ sung thêm một dòng.

“Tối về mua quà cho anh.”

Cố Thịnh nhìn tin nhắn mới nhất mà lắc đầu, thầm nghĩ không biết mèo nhỏ này lại định làm cái gì?

Hắn nhanh chóng nhắn lại một dòng, nhưng khi ngón tay chuẩn bị ấn nút gửi thì dừng lại.

Vừa nãy hắn trả lời lâu như vậy, chắc chắn mèo nhỏ nghĩ hắn đang bận, giờ lại nhanh chóng trả lời, có khi cô lại nghĩ hắn tham chút quà nhỏ kia thì sao?

Không được, phải đợi thêm một lúc, nhưng mà đợi bao nhiêu là đủ đây? - Cố Thịnh cẩn thận suy ngẫm.

Mười phút hay hai mươi phút thì đủ?

Không được, có hơi dài. Vậy thì quyết định ba mươi giây đi, không ngắn quá cũng không dài quá.

Cố Thịnh liếc nhìn đồng hồ, đợi chưa đến mười giây đã hết kiên nhẫn ấn nút gửi đi. Dù sao quãng thời gian hắn suy nghĩ khi nãy cũng phải mất gần một phút, vậy thì quá ba mươi giây rồi còn gì nữa.

Gửi xong, tổng giám đốc nào đó rất nghiêng chỉnh ngồi đọc lại bản hợp đồng thư ký vừa đưa lên, nếu ánh mắt cứ không phải vừa được một chút lại liếc nhìn màn hình điện thoại thì đúng là có sức thuyết phục cao hơn nhiều.

Một phút trôi qua, hai phút trôi qua,... đến khi đã trôi qua năm phút đồng hồ, thứ kia vẫn đen ngòm không có động tĩnh.

Cố Thịnh cảm thấy khó hiểu, mở khóa rồi gọi điện về nhà.

Lão quản gia nhìn Kiều Hạ Linh đang bảo giúp việc bổ hoa quả bên cạnh, gương mặt già nua ngay lập tức vui vẻ, mở camera đưa cho ông chủ nhìn coi.

Kiều Hạ Linh bị điểm tên, nhìn lên thì thấy Cố Thịnh, trong lúc ngơ ngác không hiểu gì thì giọng nói nam tính của người kia đã truyền đến.

“Sao từ nãy đến giờ không trả lời tin nhắn?”

Từ nãy đến giờ?

Tin nhắn?

Không lẽ tên này vì cô chưa trả lời tin nhắn mà gọi về nhà hỏi thăm?

Kiều Hạ Linh bất đắc dĩ, giật giật khóe miệng gật đầu đáp:

“Điện thoại tôi để trên phòng.”

“Ừ! Đi sớm về sớm.”

Sau đó, không còn sau đó nữa, Kiều Hạ Linh chưa kịp hỏi Cố Thịnh thích thứ gì thì điện thoại đã bị cúp mất.

...

Hôm nay cô hẹn Lạc Linh ra dạo phố, bạn tốt hỏi thăm về chỗ ở của cô hiện tại mấy lần nhưng Kiều Hạ Linh chỉ trả lời qua loa, nói hiện tại bản thân đang sống rất tốt nên không có ý định trở về nhìn mặt bố già, ít nhất là cho tới khi ông chịu từ bỏ ý định ép cô lựa chọn giữa hôn nhân và sở thích.

Lạc Linh nhân lúc cô không để ý, lấy điện thoại ra quay lại một đoạn video rồi gửi cho người nào đó suốt thời gian qua vẫn đang ngóng trông cô con gái nhỏ.

Tiếng điện thoại đột nhiên vang lên trong phòng họp, ai ai cũng nơm nớp lo sợ, cúi mặt thấp xuống, người thì kiểm tra điện thoại xem đã tắt nguồn hay chưa, người thì âm thầm mắng mở tên nào hôm nay ra đường quên lắp não, đến cả khi tham dự cuộc họp quan trọng thế này còn dám để chuông.

Nhìn sắc mặt của chủ tịch bây giờ đi, giông bão sắp quét qua đến nơi rồi đây này.

Cả đám người lo lắng tìm kiếm nhưng không điện thoại của ai là có chuyện gì, nhạc chuông lại vang lên lần nữa, tất cả ánh mắt dồn vào nơi phát ra tiếng động, bất ngờ thay, nơi đó lại là chỗ của chủ tịch.

Kiều Thanh thấy ai cũng nhìn mình liền lấy điện thoại ra xem, bình thường trừ khi có việc lớn động trời, bằng không sẽ chả có mấy ai liên hệ nên ông cũng không quá để ý đến nó, nhưng mà lần này thật sự là của ông thật.

Kiều Thanh ho nhẹ, tất cả người trong phòng ngay lập tức quay mặt đi như không có chuyện gì xảy ra.

Ông mở tin nhắn, thấy Lạc Linh gửi một đoạn video thì tò mò mở ra xem, trong hình là cô con gái bất hiếu đi ròng rã suốt hơn một tuần không thèm liên lạc kia.

Trong lòng thầm mắng cô vô số lần nhưng ánh mắt lại chăm chú dán chặt vào người con gái, soi xem cô có gầy ở đâu không, tinh thần có tốt chút không, nhìn một hồi thấy không có gì bất thường mới lạnh mặt nhắn lại.

“Nó còn biết đường xuất hiện? Gầy thành cái dạng này, đúng là không thể rời mắt đi một chút được mà!”

Lạc Linh quay lại đánh giá thân hình của Kiều Hạ Linh.

Bạn tốt của cô rất gầy sao? Không thấy được gầy chỗ nào, chưa kể nếu để ý kỹ thì trông còn mập hơn một chút so với hồi trước nữa cơ.

Lạc Linh cười thành tiếng, Kiều Hạ Linh đang đi phía trước quay lại khó hiểu hỏi:

“Có chuyện gì sao?”

Lạc Linh vội vã lắc đầu đáp:

“Không có gì, cậu cứ tiếp tục chọn đi.”

Sau đó cô gửi thêm cho Kiều Thanh vài tấm ảnh Kiều Hạ Linh đang chọn quà cho ông, làm cho ai kia vui như mở cờ, không khí cuộc họp cũng giảm bớt phần căng thẳng hơn nhiều.

Đến tối, Lạc Linh và Kiều Hạ Linh cùng nhau ăn cơm tại nhà hàng, cười nói vô cùng vui vẻ mà không biết có hai người đàn ông vì đợi được túi quà gói ghém cẩn thận trong cốp xe của Kiều Hạ Linh kia mà phá lệ về sớm, ngồi đợi đến mòn mỏi.

Hot

Comments

Mao Mao đại nhân

Mao Mao đại nhân

Đủ rồi mà flop kinh luôn

2022-09-19

0

Bạch Dược Nhân Sư

Bạch Dược Nhân Sư

đủ 20c rồi hehe

2022-09-19

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Ngủ cùng người đàn ông lạ mặt
2 Chương 2: Nơi không xứng đáng được gọi là “nhà”
3 Chương 3: Là bà bán cá hay mỹ nữ?
4 Chương 4: Khao khát của một bác sĩ nam khoa
5 Chương 5: Gặp lại người đàn ông hôm đó
6 Chương 6: Bị ám sát
7 Chương 7: Muốn chạy, dễ vậy sao?
8 Chương 8: Con nhà tông không giống lông cũng giống cánh
9 Chương 9: Lại bị bắt
10 Chương 10: Một đêm của tôi cô mua không nổi
11 Chương 11: Cố Thịnh là xã hội đen
12 Chương 12: Độ lượng
13 Chương 13: Hợp đồng tình nhân
14 Chương 14: Trêu đùa
15 Chương 15: Cô gái tên Tô Thu
16 Chương 16: Bị hạ dược
17 Chương 17: Khiêu khích
18 Chương 18: Dạy dỗ mèo nhỏ (H)
19 Chương 19: Thuốc tránh thai
20 Chương 20: Quà
21 Chương 21: Màn hình máy tính hỏng rồi
22 Chương 22: Rút dây động cỏ
23 Chương 23: Sảng khoái
24 Chương 24: Là vui hay buồn
25 Chương 25: Giúp đến đây thôi
26 Chương 26: Dọa sợ vật nhỏ
27 Chương 27: Đột nhập
28 Chương 28: Hợp đồng tình nhân ba năm
29 Chương 29: Phép thử
30 Chương 30: Bữa tiệc không dành cho những kẻ thấp kém
31 Chương 31: Đi đón tiểu công chúa của tôi
32 Chương 32: Người của tôi ai dám động đến?
33 Chương 33: Giang thành sắp có biến
34 Chương 34: Quán bar thiên đường
35 Chương 35: Vị khách không mời mà đến
36 Chương 36: Thử thách
37 Chương 37: Thợ săn và con mồi
38 Chương 38: Ghen
39 Chương 39: Mèo nhỏ của hắn vậy mà ghen rồi!
40 Chương 40: Năm con mèo
41 Chương 41: Đêm mê tình(H)
42 Chương 42: Điều tra
43 Chương 43: Cố Thịnh ơi là Cố Thịnh, anh rốt cuộc là ai?
44 Chương 44: Anh không hối hận là được
45 Chương 45: Mũi mèo nhỏ nhà tôi thính lắm!
46 Chương 46: Có biến
47 Chương 47: Thê thảm
48 Chương 48: Tức giận
49 Chương 49: Cược thắng
50 Chương 50: Vịt đến miệng cứ vậy chạy mất! (H nhẹ)
51 Chương 51: Tắm hộ
52 Chương 52: Mặt dày hơn cả tường thành
53 Chương 53: Gián điệp thương mại?
54 Chương 54: Người đàn ông này là của tôi.
55 Chương 55: Tín vật của Cố gia
56 Chương 56: Tôi chỉ háo sắc với mình em
57 Chương 57: Cái chết của Mục Hải
58 Chương 58: Tiệc đính hôn(1)
59 Chương 59: Tiệc đính hôn(2)
60 Chương 60: Tiệc đính hôn(3)
61 Chương 61: Đến cuối cùng vẫn là như vậy sao?
62 Chương 62: Chơi lớn
63 Chương 63: Tha cho anh lần này thôi đấy!
64 Chương 64: Quá khứ và hiện tại
65 Chương 65: Bữa cơm ngọt ngào
66 Chương 66: Anh ấy đã phải trải qua những gì?
67 Chương 67: Tình cờ gặp bố vợ
68 Chương 68: Âm mưu đen tối
69 Chương 69: Bố vợ, con không có ý định nhường cô ấy về cho ngài
70 Chương 70: Giải thích(1)
71 Chương 71: Giải thích(2)
72 Chương 72: Giải thích(3)
73 Chương 73: Bánh kem(H)
74 Chương 74: Hai ngày thời hạn(H)
75 Chương 75: Gây sự dưới đại sảnh
76 Chương 76: Chiếu tướng
77 Chương 77: Bạn tốt
78 Chương 78: Lòng tham không đáy
79 Chương 79: Tiết lộ thân phận
80 Chương 80: Đoạn cuối của vở kịch
81 Chương 81: Chó nhà có tang
82 Chương 82: Lần nữa tự chui đầu vào lưới
83 Chương 83: Lần nữa tự chui đầu vào lưới(2)
84 Chương 84: Kiều Hạ Linh, đừng để tôi cảm thấy thất vọng
85 Chương 85: Cố Thịnh là một kẻ điên
86 Chương 86: Nhất định phải trốn khỏi đây
87 Chương 87: Trốn thoát và bẫy rập
88 Chương 88: Một lưới bắt gọn
89 Chương 89: Người phụ nữ đáng sợ
90 Chương 90:
91 Chương 91: Mèo ngốc
92 Chương 92: Chậm hiểu
93 Chương 93: Là mang thai hay bệnh dạ dày
94 Chương 94: Giao dịch
95 Chương 95: Không đáng được tha thứ
96 Chương 96: Phép thử nhỏ
97 Chương 97: Kế hoạch
98 Chương 98: Cố Thịnh trở về
99 Chương 99
100 Chương 100: Ai mới là người lên ghen
101 Chương 101: Ghen ngược
102 Chương 102
103 Chương 103: Gặp lại An Lâm
104 Chương 104: Tuyệt chiêu dỗ vợ khi phạm lỗi
105 Chương 105: Quỳ sầu riêng
106 Chương 106: Chủ động nhận sai
107 Chương 107: Tìm vệ sĩ hay bảo mẫu?
108 Chương 108: Quá khứ của An Lâm
109 Chương 109: Cục cưng của em họ Cố tên Thịnh
110 Chương 110: Trêu ghẹo
111 Chương 111: Khoe khoang
112 Chương 112: Hiểu Lầm
113 Chương 113
114 Chương 114:
115 Chương 115: Lo được lo mất
116 Chương 116: Tiểu ma vương Kiều Hạ Linh
117 Chương 117: Khắp nơi mưu tính
118 Chương 118: Bênh vực người mình
119 Chương 119: Lộ ra đuôi cáo
120 Chương 120
121 Chương 121: Tiệc sinh nhật
122 Chương 122: Dị ứng kim loại
123 Chương 123: Hận thù
124 Chương 124: Vườn không nhà trống
125 Chương 125: Bế cả người lẫn cầu chạy
126 Chương 126: Trà ô long thanh mát hạ hỏa ngày hè
127 Chương 127: Mật ngọt chết ruồi
128 Chương 128: Trở về
129 Chương 129: Mặt dày
Chapter

Updated 129 Episodes

1
Chương 1: Ngủ cùng người đàn ông lạ mặt
2
Chương 2: Nơi không xứng đáng được gọi là “nhà”
3
Chương 3: Là bà bán cá hay mỹ nữ?
4
Chương 4: Khao khát của một bác sĩ nam khoa
5
Chương 5: Gặp lại người đàn ông hôm đó
6
Chương 6: Bị ám sát
7
Chương 7: Muốn chạy, dễ vậy sao?
8
Chương 8: Con nhà tông không giống lông cũng giống cánh
9
Chương 9: Lại bị bắt
10
Chương 10: Một đêm của tôi cô mua không nổi
11
Chương 11: Cố Thịnh là xã hội đen
12
Chương 12: Độ lượng
13
Chương 13: Hợp đồng tình nhân
14
Chương 14: Trêu đùa
15
Chương 15: Cô gái tên Tô Thu
16
Chương 16: Bị hạ dược
17
Chương 17: Khiêu khích
18
Chương 18: Dạy dỗ mèo nhỏ (H)
19
Chương 19: Thuốc tránh thai
20
Chương 20: Quà
21
Chương 21: Màn hình máy tính hỏng rồi
22
Chương 22: Rút dây động cỏ
23
Chương 23: Sảng khoái
24
Chương 24: Là vui hay buồn
25
Chương 25: Giúp đến đây thôi
26
Chương 26: Dọa sợ vật nhỏ
27
Chương 27: Đột nhập
28
Chương 28: Hợp đồng tình nhân ba năm
29
Chương 29: Phép thử
30
Chương 30: Bữa tiệc không dành cho những kẻ thấp kém
31
Chương 31: Đi đón tiểu công chúa của tôi
32
Chương 32: Người của tôi ai dám động đến?
33
Chương 33: Giang thành sắp có biến
34
Chương 34: Quán bar thiên đường
35
Chương 35: Vị khách không mời mà đến
36
Chương 36: Thử thách
37
Chương 37: Thợ săn và con mồi
38
Chương 38: Ghen
39
Chương 39: Mèo nhỏ của hắn vậy mà ghen rồi!
40
Chương 40: Năm con mèo
41
Chương 41: Đêm mê tình(H)
42
Chương 42: Điều tra
43
Chương 43: Cố Thịnh ơi là Cố Thịnh, anh rốt cuộc là ai?
44
Chương 44: Anh không hối hận là được
45
Chương 45: Mũi mèo nhỏ nhà tôi thính lắm!
46
Chương 46: Có biến
47
Chương 47: Thê thảm
48
Chương 48: Tức giận
49
Chương 49: Cược thắng
50
Chương 50: Vịt đến miệng cứ vậy chạy mất! (H nhẹ)
51
Chương 51: Tắm hộ
52
Chương 52: Mặt dày hơn cả tường thành
53
Chương 53: Gián điệp thương mại?
54
Chương 54: Người đàn ông này là của tôi.
55
Chương 55: Tín vật của Cố gia
56
Chương 56: Tôi chỉ háo sắc với mình em
57
Chương 57: Cái chết của Mục Hải
58
Chương 58: Tiệc đính hôn(1)
59
Chương 59: Tiệc đính hôn(2)
60
Chương 60: Tiệc đính hôn(3)
61
Chương 61: Đến cuối cùng vẫn là như vậy sao?
62
Chương 62: Chơi lớn
63
Chương 63: Tha cho anh lần này thôi đấy!
64
Chương 64: Quá khứ và hiện tại
65
Chương 65: Bữa cơm ngọt ngào
66
Chương 66: Anh ấy đã phải trải qua những gì?
67
Chương 67: Tình cờ gặp bố vợ
68
Chương 68: Âm mưu đen tối
69
Chương 69: Bố vợ, con không có ý định nhường cô ấy về cho ngài
70
Chương 70: Giải thích(1)
71
Chương 71: Giải thích(2)
72
Chương 72: Giải thích(3)
73
Chương 73: Bánh kem(H)
74
Chương 74: Hai ngày thời hạn(H)
75
Chương 75: Gây sự dưới đại sảnh
76
Chương 76: Chiếu tướng
77
Chương 77: Bạn tốt
78
Chương 78: Lòng tham không đáy
79
Chương 79: Tiết lộ thân phận
80
Chương 80: Đoạn cuối của vở kịch
81
Chương 81: Chó nhà có tang
82
Chương 82: Lần nữa tự chui đầu vào lưới
83
Chương 83: Lần nữa tự chui đầu vào lưới(2)
84
Chương 84: Kiều Hạ Linh, đừng để tôi cảm thấy thất vọng
85
Chương 85: Cố Thịnh là một kẻ điên
86
Chương 86: Nhất định phải trốn khỏi đây
87
Chương 87: Trốn thoát và bẫy rập
88
Chương 88: Một lưới bắt gọn
89
Chương 89: Người phụ nữ đáng sợ
90
Chương 90:
91
Chương 91: Mèo ngốc
92
Chương 92: Chậm hiểu
93
Chương 93: Là mang thai hay bệnh dạ dày
94
Chương 94: Giao dịch
95
Chương 95: Không đáng được tha thứ
96
Chương 96: Phép thử nhỏ
97
Chương 97: Kế hoạch
98
Chương 98: Cố Thịnh trở về
99
Chương 99
100
Chương 100: Ai mới là người lên ghen
101
Chương 101: Ghen ngược
102
Chương 102
103
Chương 103: Gặp lại An Lâm
104
Chương 104: Tuyệt chiêu dỗ vợ khi phạm lỗi
105
Chương 105: Quỳ sầu riêng
106
Chương 106: Chủ động nhận sai
107
Chương 107: Tìm vệ sĩ hay bảo mẫu?
108
Chương 108: Quá khứ của An Lâm
109
Chương 109: Cục cưng của em họ Cố tên Thịnh
110
Chương 110: Trêu ghẹo
111
Chương 111: Khoe khoang
112
Chương 112: Hiểu Lầm
113
Chương 113
114
Chương 114:
115
Chương 115: Lo được lo mất
116
Chương 116: Tiểu ma vương Kiều Hạ Linh
117
Chương 117: Khắp nơi mưu tính
118
Chương 118: Bênh vực người mình
119
Chương 119: Lộ ra đuôi cáo
120
Chương 120
121
Chương 121: Tiệc sinh nhật
122
Chương 122: Dị ứng kim loại
123
Chương 123: Hận thù
124
Chương 124: Vườn không nhà trống
125
Chương 125: Bế cả người lẫn cầu chạy
126
Chương 126: Trà ô long thanh mát hạ hỏa ngày hè
127
Chương 127: Mật ngọt chết ruồi
128
Chương 128: Trở về
129
Chương 129: Mặt dày

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play