Chương 11: Cố Thịnh là xã hội đen

Chương 11: Cố Thịnh là xã hội đen

“Mua không nổi? Anh tưởng người anh làm bằng kim cương hay ngọc thạch à?” Kiều Hạ Linh khinh miệt nhìn hắn, vô cùng không cho là đúng phản bác.

Cơn giận đến cũng nhanh mà đi cũng nhanh, nhìn vào đôi mắt trong veo ẩn chứa chút bực tức trẻ con của ai kia, Cố Thịnh không hiểu sao lại cảm thấy buồn cười. Hắn nổi hứng trêu đùa, lấy tay túm lấy rồi kéo dài hai cánh môi đang bĩu ra của Kiều Hạ Linh, tạo thành một cái mỏ vịt khá đáng yêu.

Kiều Hạ Linh trợn mắt nhìn hắn, tay chân đấm đá loạn xạ hòng thoát ra nhưng chân bị Cố Thịnh đè lại, tay cũng bị tên nào đó dùng một bàn tay nắm chặt, cả người như bị một cái khóa hình người di động khóa lại không cách nào nhúc nhích.

Sức lực ngày càng yếu, Kiều Hạ Linh đơn giản không thèm phản kháng, Cố Thịnh thấy vậy cảm thấy không thú vị, buông tha cho cánh môi bị hắn giày vò đến sưng tếu.

Hắn cúi người, thuần thục bế Kiều Hạ Linh xuống lầu, bàn ăn đã được người giúp việc dọn lên sẵn, tất cả đều là món mà cô thích.

Hai bàn tay đan vào nhau, nước miếng như muốn luồn qua khe miệng chảy xuống, bụng nhỏ bị bỏ đói từ tối qua kêu gào dữ dội, rồi cả ánh mắt như tỏa sáng kia nữa, tất cả đều hướng tới nơi phát ra mùi hương thơm nức mũi kia.

Bộ dạng tham ăn đến mức hắn cố tình để cô ngồi trên đùi mình mà vẫn không hề hay biết.

Có điều, người này cứ một mực chỉ chăm chú vào đồ ăn làm hắn có chút không vui.

Mà Cố Thịnh không vui thì người chịu thiệt đương nhiên là cô, hắn nghịch ngợm véo má phải của cô hỏi:

“Nhà cô nghèo lắm sao?”

Kiều Hạ Linh chớp chớp mắt nhìn hắn, không hiểu người này hỏi cô câu này là có ý gì?

Cố Thịnh đánh giá bộ đồ trên người của Kiều Hạ Linh, dù hắn không rành lắm về đồ của phụ nữ nhưng chắc chắn đồ mà cô mặc là đồ hiệu, hơn nữa là nguyên cây chứ không phải nửa vời vài ba món, vì thế lại tò mò hỏi tiếp:

“Nhà cô đối xử với cô không tốt à?”

Kiều Hạ Linh càng quái dị nhìn hắn, đưa tay sờ đầu, nhiệt độ bình thường, không sốt mà sao lại nói mê sảng rồi?

Không lẽ là trúng tà?

“Cô gái này sao lại mất lịch sử như thế chứ? Ông chủ chúng tôi hỏi cô mấy câu liền mà cô không thèm trả lời là sao?” Mạc Nhan không vui nói.

Kiều Hạ Linh không thèm để ý đến cái tên miệng nhanh hơn não này mà quay lại nhìn Cố Thịnh, thản nhiên hỏi:

“Anh là bố tôi?”

“Đương nhiên không phải.”

“Vậy thì đúng rồi, bố tôi hỏi tôi còn không muốn trả lời chứ nói gì là anh.”

Tính ra tên này với bố cô nhiều khi giống nhau thật đấy, toàn hỏi mấy câu trả ai hiểu được.

Haizz...

Đàn ông đúng là sinh vật thật khó hiểu, chả bù cho phụ nữ như cô, chỉ cần ăn, ngủ, nghỉ rồi chơi là được, không cần suy nghĩ quá nhiều.

Mặc kệ ánh nhìn của người khác, Kiều Hạ Linh vẫn chuyên tâm ăn uống như chốn không người, dù sao ông bà xưa đã dạy rồi, có thực mới vực được đạo, không ăn chết đói ra đấy đến sức đi còn chả có chứ đừng nói là chạy trốn.

Cô mới không muốn giống mấy nhân vật trong phim, bị bắt rồi kiên quyết tuyệt thực đâu, làm vậy khác gì tự mình hại mình.

Nhìn đồ ăn trên bàn bị càn quét hết một lượt, đến cả đĩa thịt kho tàu yêu thích nhất cũng không còn lại mấy miếng, Mạc Nhan nhăn mày, có chút tức giận nhìn Kiều Hạ Linh trách cứ hỏi:

“Nhà cô không cho cô ăn cơm à?”

Kiều Hạ Linh miệng ngậm một cái đùi gà còn giang dở, thấy có người thắc mắc liền ngước mặt lên, lôi đùi ra ra, ngấu nghiến nhai chỗ thịt trong miệng, đến khi nhai xong mới đánh một cái ợ, trả lời thắc mắc của ai đó:

“Anh hỏi tôi thì chi bằng hỏi ông chủ của anh đấy! Khi không cứ nhắm lúc tôi đói đến mức nhũn người ra thì bắt, tỉnh lại đến cả sức để thở còn chả có.”

Nói xong lại tiếp tục cúi xuống ăn phần của mình.

Tính ra cô đói thì đói thật nhưng mà tướng ăn rất tốt chứ không hề tệ như hiện tại, làm vậy cũng chỉ để ghê tởm tên mặt lạnh được ít nào hay ít đấy. Ai bảo tên này nhìn nghiêm túc lại có kỷ luật như vậy làm gì?

Đã thế cô đây làm cho tên này ghê tởm chết luôn, xem lần sau nhìn thấy cô có bị cách ứng đến mức không dám chạm vào luôn không.

“Xen ra là tôi nỗ lực chưa đủ, lần đầu tiên mới bốn lần, chưa đủ để đút no cái động không đáy là cô đây.”

Phụt...

Ngụm canh trong miệng suýt chút nữa vì lời này của Cố Thịnh mà phun ra ngoài, may mà Kiều Hạ Linh cố gắng nuốt vào trong nhưng cũng vì thế mà cô bị sặc, ho lụ khụ mấy tiếng liền, hai bên má cũng vì thế mà đỏ ửng.

Cố Thịnh vỗ nhẹ trên lưng cô vài cái, dịu dàng đến mức muốn chọc mù mắt chó.

Mạc Nhan và Đình Thủy đưa mắt nhìn nhau, cả hai đều đang tiếp thu thông tin mà ông chủ vừa nói.

Hôm đó? Bốn lần?

Nói vậy thì người đã lên giường cùng ông chủ đêm hôm đó chính là cô gái này.

Đình Thủy xoa cằm nghiền ngẫm, ban đầu hắn đã nghi ngờ rồi, bây giờ cuối cùng đã có thể xác thực, nói gì chứ bảo ông chủ bọn họ trúng tiếng sét ái tình ngay cái lần gặp ở bệnh viện ấy thì thật khó tin, nhưng nếu Kiều Hạ Linh là người phụ nữ đêm đó thì mọi chuyện lại dễ tin tưởng hơn nhiều.

Đình Thủy thì đã thông suốt nhưng còn Mạc Nhan vẫn chưa thoát khỏi cú sốc, hắn chỉ vào mặt của Kiều Hạ Linh, khó tin hét lớn:

“Hóa ra cô chính là người phụ nữ đầu bù tóc rối, bốc mùi ngùn ngụt, chân thô eo mảnh, sờ vào cực kỳ rắn chắc, hung tàn thành tính, mở miệng ra là không có câu nào tốt đẹp mà ông chủ vẫn hay nói.”

Kiều Hạ Linh nghe xong xém tí nữa thì muốn thổ huyết tại chỗ, hung hăng liếc xéo Cố Thịnh, đầu dường như núi lửa chuẩn bị phun trào mà bốc khói ngùn ngụt.

Cố Thịnh vẫn tỉnh bơ như không có chuyện gì xảy ra lườm Mạc Nhan một cái nói:

“Cậu nhớ sai rồi! Người mà cậu tả là cô gái có mắt không tròng dám hạ thuốc tôi ở câu lạc bộ chứ không phải cô ấy.”

Đình Thủy bên cạnh gật đầu lia lịa đáp:

“Đúng vậy. Tôi nhất trí.”

Kiều Hạ Linh liếc xéo nhìn Đình Thủy hỏi:

“Anh nhất trí cái gì?”

Đình Thủy: “???”

“Nhất trí đề nghị cho Mạc Nhan đi ngục tối rèn luyện lần nữa.”

“Ý kiến không tồi. Mai cậu sắp xếp đi.”

Mạc Nhan khóc không ra nước mắt nhìn Cố Thịnh, miệng mấp máy định nói gì đó nhưng đã bị Đình Thủy bên cạnh bịt lại, kéo ra xa, trả lại thế giới bình yên cho đôi bạn trẻ.

Kiều Hạ Linh nhìn theo bóng dáng của hai người, trong lòng lại thầm ghi nhớ địa danh mang tên “ngục tối” này. Xem ra cô đoán không sai, bọn người này rất có khả năng là xã hội đen, hơn nữa không phải dạng thông thường.

Không biết bọn chúng có liên quan gì đến đám người đang đối đầu với bố cô không nữa, nếu có, tình hình của cô coi như đặc biệt nguy hiểm.

Hot

Comments

Ha Kim Ngọc

Ha Kim Ngọc

he he xem ra cũng được phết

2022-12-23

0

Mao Mao đại nhân

Mao Mao đại nhân

Tối nay ra thêm một chương giống lời hứa nay 2c thôi chứ dl trên trường đi sát Mông luôn rồi có thời gian để viết đâu 😭😭😭

2022-09-11

2

Bạch Dược Nhân Sư

Bạch Dược Nhân Sư

bão chap ch chị

2022-09-11

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Ngủ cùng người đàn ông lạ mặt
2 Chương 2: Nơi không xứng đáng được gọi là “nhà”
3 Chương 3: Là bà bán cá hay mỹ nữ?
4 Chương 4: Khao khát của một bác sĩ nam khoa
5 Chương 5: Gặp lại người đàn ông hôm đó
6 Chương 6: Bị ám sát
7 Chương 7: Muốn chạy, dễ vậy sao?
8 Chương 8: Con nhà tông không giống lông cũng giống cánh
9 Chương 9: Lại bị bắt
10 Chương 10: Một đêm của tôi cô mua không nổi
11 Chương 11: Cố Thịnh là xã hội đen
12 Chương 12: Độ lượng
13 Chương 13: Hợp đồng tình nhân
14 Chương 14: Trêu đùa
15 Chương 15: Cô gái tên Tô Thu
16 Chương 16: Bị hạ dược
17 Chương 17: Khiêu khích
18 Chương 18: Dạy dỗ mèo nhỏ (H)
19 Chương 19: Thuốc tránh thai
20 Chương 20: Quà
21 Chương 21: Màn hình máy tính hỏng rồi
22 Chương 22: Rút dây động cỏ
23 Chương 23: Sảng khoái
24 Chương 24: Là vui hay buồn
25 Chương 25: Giúp đến đây thôi
26 Chương 26: Dọa sợ vật nhỏ
27 Chương 27: Đột nhập
28 Chương 28: Hợp đồng tình nhân ba năm
29 Chương 29: Phép thử
30 Chương 30: Bữa tiệc không dành cho những kẻ thấp kém
31 Chương 31: Đi đón tiểu công chúa của tôi
32 Chương 32: Người của tôi ai dám động đến?
33 Chương 33: Giang thành sắp có biến
34 Chương 34: Quán bar thiên đường
35 Chương 35: Vị khách không mời mà đến
36 Chương 36: Thử thách
37 Chương 37: Thợ săn và con mồi
38 Chương 38: Ghen
39 Chương 39: Mèo nhỏ của hắn vậy mà ghen rồi!
40 Chương 40: Năm con mèo
41 Chương 41: Đêm mê tình(H)
42 Chương 42: Điều tra
43 Chương 43: Cố Thịnh ơi là Cố Thịnh, anh rốt cuộc là ai?
44 Chương 44: Anh không hối hận là được
45 Chương 45: Mũi mèo nhỏ nhà tôi thính lắm!
46 Chương 46: Có biến
47 Chương 47: Thê thảm
48 Chương 48: Tức giận
49 Chương 49: Cược thắng
50 Chương 50: Vịt đến miệng cứ vậy chạy mất! (H nhẹ)
51 Chương 51: Tắm hộ
52 Chương 52: Mặt dày hơn cả tường thành
53 Chương 53: Gián điệp thương mại?
54 Chương 54: Người đàn ông này là của tôi.
55 Chương 55: Tín vật của Cố gia
56 Chương 56: Tôi chỉ háo sắc với mình em
57 Chương 57: Cái chết của Mục Hải
58 Chương 58: Tiệc đính hôn(1)
59 Chương 59: Tiệc đính hôn(2)
60 Chương 60: Tiệc đính hôn(3)
61 Chương 61: Đến cuối cùng vẫn là như vậy sao?
62 Chương 62: Chơi lớn
63 Chương 63: Tha cho anh lần này thôi đấy!
64 Chương 64: Quá khứ và hiện tại
65 Chương 65: Bữa cơm ngọt ngào
66 Chương 66: Anh ấy đã phải trải qua những gì?
67 Chương 67: Tình cờ gặp bố vợ
68 Chương 68: Âm mưu đen tối
69 Chương 69: Bố vợ, con không có ý định nhường cô ấy về cho ngài
70 Chương 70: Giải thích(1)
71 Chương 71: Giải thích(2)
72 Chương 72: Giải thích(3)
73 Chương 73: Bánh kem(H)
74 Chương 74: Hai ngày thời hạn(H)
75 Chương 75: Gây sự dưới đại sảnh
76 Chương 76: Chiếu tướng
77 Chương 77: Bạn tốt
78 Chương 78: Lòng tham không đáy
79 Chương 79: Tiết lộ thân phận
80 Chương 80: Đoạn cuối của vở kịch
81 Chương 81: Chó nhà có tang
82 Chương 82: Lần nữa tự chui đầu vào lưới
83 Chương 83: Lần nữa tự chui đầu vào lưới(2)
84 Chương 84: Kiều Hạ Linh, đừng để tôi cảm thấy thất vọng
85 Chương 85: Cố Thịnh là một kẻ điên
86 Chương 86: Nhất định phải trốn khỏi đây
87 Chương 87: Trốn thoát và bẫy rập
88 Chương 88: Một lưới bắt gọn
89 Chương 89: Người phụ nữ đáng sợ
90 Chương 90:
91 Chương 91: Mèo ngốc
92 Chương 92: Chậm hiểu
93 Chương 93: Là mang thai hay bệnh dạ dày
94 Chương 94: Giao dịch
95 Chương 95: Không đáng được tha thứ
96 Chương 96: Phép thử nhỏ
97 Chương 97: Kế hoạch
98 Chương 98: Cố Thịnh trở về
99 Chương 99
100 Chương 100: Ai mới là người lên ghen
101 Chương 101: Ghen ngược
102 Chương 102
103 Chương 103: Gặp lại An Lâm
104 Chương 104: Tuyệt chiêu dỗ vợ khi phạm lỗi
105 Chương 105: Quỳ sầu riêng
106 Chương 106: Chủ động nhận sai
107 Chương 107: Tìm vệ sĩ hay bảo mẫu?
108 Chương 108: Quá khứ của An Lâm
109 Chương 109: Cục cưng của em họ Cố tên Thịnh
110 Chương 110: Trêu ghẹo
111 Chương 111: Khoe khoang
112 Chương 112: Hiểu Lầm
113 Chương 113
114 Chương 114:
115 Chương 115: Lo được lo mất
116 Chương 116: Tiểu ma vương Kiều Hạ Linh
117 Chương 117: Khắp nơi mưu tính
118 Chương 118: Bênh vực người mình
119 Chương 119: Lộ ra đuôi cáo
120 Chương 120
121 Chương 121: Tiệc sinh nhật
122 Chương 122: Dị ứng kim loại
123 Chương 123: Hận thù
124 Chương 124: Vườn không nhà trống
125 Chương 125: Bế cả người lẫn cầu chạy
126 Chương 126: Trà ô long thanh mát hạ hỏa ngày hè
127 Chương 127: Mật ngọt chết ruồi
128 Chương 128: Trở về
129 Chương 129: Mặt dày
Chapter

Updated 129 Episodes

1
Chương 1: Ngủ cùng người đàn ông lạ mặt
2
Chương 2: Nơi không xứng đáng được gọi là “nhà”
3
Chương 3: Là bà bán cá hay mỹ nữ?
4
Chương 4: Khao khát của một bác sĩ nam khoa
5
Chương 5: Gặp lại người đàn ông hôm đó
6
Chương 6: Bị ám sát
7
Chương 7: Muốn chạy, dễ vậy sao?
8
Chương 8: Con nhà tông không giống lông cũng giống cánh
9
Chương 9: Lại bị bắt
10
Chương 10: Một đêm của tôi cô mua không nổi
11
Chương 11: Cố Thịnh là xã hội đen
12
Chương 12: Độ lượng
13
Chương 13: Hợp đồng tình nhân
14
Chương 14: Trêu đùa
15
Chương 15: Cô gái tên Tô Thu
16
Chương 16: Bị hạ dược
17
Chương 17: Khiêu khích
18
Chương 18: Dạy dỗ mèo nhỏ (H)
19
Chương 19: Thuốc tránh thai
20
Chương 20: Quà
21
Chương 21: Màn hình máy tính hỏng rồi
22
Chương 22: Rút dây động cỏ
23
Chương 23: Sảng khoái
24
Chương 24: Là vui hay buồn
25
Chương 25: Giúp đến đây thôi
26
Chương 26: Dọa sợ vật nhỏ
27
Chương 27: Đột nhập
28
Chương 28: Hợp đồng tình nhân ba năm
29
Chương 29: Phép thử
30
Chương 30: Bữa tiệc không dành cho những kẻ thấp kém
31
Chương 31: Đi đón tiểu công chúa của tôi
32
Chương 32: Người của tôi ai dám động đến?
33
Chương 33: Giang thành sắp có biến
34
Chương 34: Quán bar thiên đường
35
Chương 35: Vị khách không mời mà đến
36
Chương 36: Thử thách
37
Chương 37: Thợ săn và con mồi
38
Chương 38: Ghen
39
Chương 39: Mèo nhỏ của hắn vậy mà ghen rồi!
40
Chương 40: Năm con mèo
41
Chương 41: Đêm mê tình(H)
42
Chương 42: Điều tra
43
Chương 43: Cố Thịnh ơi là Cố Thịnh, anh rốt cuộc là ai?
44
Chương 44: Anh không hối hận là được
45
Chương 45: Mũi mèo nhỏ nhà tôi thính lắm!
46
Chương 46: Có biến
47
Chương 47: Thê thảm
48
Chương 48: Tức giận
49
Chương 49: Cược thắng
50
Chương 50: Vịt đến miệng cứ vậy chạy mất! (H nhẹ)
51
Chương 51: Tắm hộ
52
Chương 52: Mặt dày hơn cả tường thành
53
Chương 53: Gián điệp thương mại?
54
Chương 54: Người đàn ông này là của tôi.
55
Chương 55: Tín vật của Cố gia
56
Chương 56: Tôi chỉ háo sắc với mình em
57
Chương 57: Cái chết của Mục Hải
58
Chương 58: Tiệc đính hôn(1)
59
Chương 59: Tiệc đính hôn(2)
60
Chương 60: Tiệc đính hôn(3)
61
Chương 61: Đến cuối cùng vẫn là như vậy sao?
62
Chương 62: Chơi lớn
63
Chương 63: Tha cho anh lần này thôi đấy!
64
Chương 64: Quá khứ và hiện tại
65
Chương 65: Bữa cơm ngọt ngào
66
Chương 66: Anh ấy đã phải trải qua những gì?
67
Chương 67: Tình cờ gặp bố vợ
68
Chương 68: Âm mưu đen tối
69
Chương 69: Bố vợ, con không có ý định nhường cô ấy về cho ngài
70
Chương 70: Giải thích(1)
71
Chương 71: Giải thích(2)
72
Chương 72: Giải thích(3)
73
Chương 73: Bánh kem(H)
74
Chương 74: Hai ngày thời hạn(H)
75
Chương 75: Gây sự dưới đại sảnh
76
Chương 76: Chiếu tướng
77
Chương 77: Bạn tốt
78
Chương 78: Lòng tham không đáy
79
Chương 79: Tiết lộ thân phận
80
Chương 80: Đoạn cuối của vở kịch
81
Chương 81: Chó nhà có tang
82
Chương 82: Lần nữa tự chui đầu vào lưới
83
Chương 83: Lần nữa tự chui đầu vào lưới(2)
84
Chương 84: Kiều Hạ Linh, đừng để tôi cảm thấy thất vọng
85
Chương 85: Cố Thịnh là một kẻ điên
86
Chương 86: Nhất định phải trốn khỏi đây
87
Chương 87: Trốn thoát và bẫy rập
88
Chương 88: Một lưới bắt gọn
89
Chương 89: Người phụ nữ đáng sợ
90
Chương 90:
91
Chương 91: Mèo ngốc
92
Chương 92: Chậm hiểu
93
Chương 93: Là mang thai hay bệnh dạ dày
94
Chương 94: Giao dịch
95
Chương 95: Không đáng được tha thứ
96
Chương 96: Phép thử nhỏ
97
Chương 97: Kế hoạch
98
Chương 98: Cố Thịnh trở về
99
Chương 99
100
Chương 100: Ai mới là người lên ghen
101
Chương 101: Ghen ngược
102
Chương 102
103
Chương 103: Gặp lại An Lâm
104
Chương 104: Tuyệt chiêu dỗ vợ khi phạm lỗi
105
Chương 105: Quỳ sầu riêng
106
Chương 106: Chủ động nhận sai
107
Chương 107: Tìm vệ sĩ hay bảo mẫu?
108
Chương 108: Quá khứ của An Lâm
109
Chương 109: Cục cưng của em họ Cố tên Thịnh
110
Chương 110: Trêu ghẹo
111
Chương 111: Khoe khoang
112
Chương 112: Hiểu Lầm
113
Chương 113
114
Chương 114:
115
Chương 115: Lo được lo mất
116
Chương 116: Tiểu ma vương Kiều Hạ Linh
117
Chương 117: Khắp nơi mưu tính
118
Chương 118: Bênh vực người mình
119
Chương 119: Lộ ra đuôi cáo
120
Chương 120
121
Chương 121: Tiệc sinh nhật
122
Chương 122: Dị ứng kim loại
123
Chương 123: Hận thù
124
Chương 124: Vườn không nhà trống
125
Chương 125: Bế cả người lẫn cầu chạy
126
Chương 126: Trà ô long thanh mát hạ hỏa ngày hè
127
Chương 127: Mật ngọt chết ruồi
128
Chương 128: Trở về
129
Chương 129: Mặt dày

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play