Chương 4: Thực tại - Vết cắn ngọt ngào.

Thực tại....

Buổi tối hôm đó Lưu Ly đang ngồi đợi hắn ở phòng riêng, căn nhà to lớn mà nàng đang ở là do Phạm Thần Duật chuẩn bị cho nàng, là nơi hai người thường bí mật gặp nhau.

Cánh cửa mở, tiếng leng keng của chùm chuông gắn trên cánh cửa rung lên, Lưu Ly liền nhanh chóng chạy lại, nàng chưa kịp lên tiếng thì Phạm Thần Duật đã ngả người vào nàng, thân hình to lớn của hắn đè chặt nàng.Lưu Ly bị sức nặng của hắn suýt nữa thì đứng không vững. Nàng vỗ nhẹ vào vai áo hắn.

"Thiếu soái?...Ngài sao thế?"

Hắn không nói gì , chỉ bịn rịn ôm chặt lấy cơ thể nhỏ bé của Lưu Ly, phả một làn hơi nồng nặc mùi rượu vào mang tai nàng.Mùi rượu nồng nặc xộc vào mũi nàng, Lưu Ly đỡ hắn về giường, còn không quên hỏi:"Ngài vừa uống rượu sao?"

"Ừ....!"

Chưa đỡ đến giường, nàng đã bị hắn ôm chặt nhấc bổng lên rồi vứt mạnh lên giường, Lưu Ly bị ném lên giường nhất thời chưa chuẩn bị gì đã bị Phạm Thần Duật đè chặt dưới thân,hai chân hắn siết chặt eo nhỏ của nàng ở giữa.

"Thiếu...thiếu soái"

Hắn mặt đỏ bừng, nhìn ngắm gương mặt mĩ miều đang co ro dưới trướng mình, nhiệt độ trong người hắn càng ngày càng tăng, hơi thở nóng và mạnh. Phạm Thần Duật vuốt mái tóc rũ rượi ra đằng sau, hắn khép hờ đôi mắt nhìn "con mồi ngon" trước mắt, khuôn mặt anh tuấn như tượng tạc lấm tấm lớp mồ hôi đầy kích thích.

Lưu Ly bị hắn ép chặt đến khó thở, nàng mơ hồ mấp máy đôi môi mọng đào, thở thều thào:

"Thiếu soái...ngài...."

"Gọi tên tôi!Mau!"

"......"

"Thần...Thần Duật!"

Mỗi khi Lưu Ly gọi cái tên Thần Duật, hắn như bị kích thích bản năng mạnh mẽ của mình, vồ xuống chưa để nàng kịp phản ứng, đã bấu víu lấy đôi môi nhỏ của nàng mà cắn mút không ngừng.

"Ưm...ư.." Lưu Ly bị cái hôn bất ngờ của hắn đè nén lấy hơi thở, nàng nhắm nghiền mắt lại, vụng về phối hợp cùng chiếc lưỡi trong khoang miệng của hắn.Hô hấp của Phạm Thần Duật rất nhanh và nóng, nàng có thể cảm nhận được nhịp tim như muốn dốt cháy mọi thứ của hắn qua lớp áo dày. Chiếc lưỡi của hắn khuấy đảo mọi thứ trong khoang miệng của Lưu Ly, thậm chí còn tham lam hút hết mật ngọt từ đôi môi nàng.

"Thi... ếu....soái...ưm..ưm..." nàng đập đập vào ngực hắn,biết nàng không thở được nữa, hắn mới tiếc nuối buông đôi môi nhỏ bị hắn mút xưng ra, Lưu Ly lấy được dưỡng khí, nàng nằm hít thở mạnh, e là nếu hắn điên cuồng thêm chút nữa, nàng mất mạng vì thiếu khí rồi.

Phạm Thần Duật chẳng cho nàng thời gian lâu, một tay cởi khuy áo, một tay luồn thẳng vào váy nàng, Lưu Ly bị bàn tay lạnh ngắt của hắn chạm vào da thịt ở đùi thì rùng mình một cái, nàng theo phản xạ giữ tay hắn lại:"Thiếu soái...như vậy... nhanh quá rồi"

"Em là đang muốn chống đối tôi?" hắn nheo mắt lại, trong căn phòng mập mờ, chỉ còn ánh đèn của chiếc đèn chùm bên giường, nàng chỉ nhìn thấy rõ một nửa khuôn mặt ẩn hiện cửa hắn.Giọng nói trầm mặc và đầy mùi nguy hiểm. Lưu Ly sợ ánh mắt đầy tính chiếm dục cao của hắn, liền run run thả tay mình ra,ngay lập tức, hắn lột ngay chiếc quần trong của Lưu Ly, dùng ngón tay đâm thẳng vào hoa nguyệt của nàng, Lưu Ly chỉ biết kiễng người lên đau điếng .

"Á!!!!...Ưm...Thiếu soái...ưm"

Hắn bắt đầu di chuyển ngón tay trong nàng, tay kia gỡ từng nút áo sườn xám, nàng mặc yếm bên trong, đầu nhũ hoa bị kích thích nhô lên, trong mắt hắn lại là một cảnh đẹp.Phạm Thần Duật cúi xuống cắn nhẹ vào đầu nhũ hoa sau lớp yếm trắng gần như là xuyên thấu của Lưu Ly, hắn nghiên nghiến nhũ hoa sưng tấy, Lưu Ly cố giữ miệng để không phát ra những tiếng đầy xấu hổ,nhưng nàng vẫn là không nhịn được trước sự khích thích bất chấp của hắn.

"Ưm...đừng cắn....nhẹ...nhẹ thôi"

Hơi thở của nàng ngày một danh, thở dốc không ngừng, dần bắt kịp với hô hấp của bạn tình. Phạm Thần Duật đưa tay lên xoa nắn nhẹ nhàng bầu ngực căng tròn rồi lại bóp mạnh, khiến nàng vừa thỏa mãn vừa đau đớn.Hắn luôn luôn mạnh tay với Lưu Ly không thương tiếc, bên dưới hạ thể của nàng không ngừng tiết ra dịch ngọt để bôi trơn, làm giảm cơn đau và hắn mang lại.

"Ah...ưm.."

Tiến thở dốc vang vọng căn phòng đầy ám dục.

Phạm Thần Duật dường như đã đến giới hạn, hắn không nhịn được mà chơi đùa cùng nàng nữa. Hắn nâng một chân của Lưu Ly lên vai mình, từ từ tiến vật đang hừng hực khí thế, ngẩng cao đầu kia tiến vào bên trong nàng, Lưu Ly nắm chặt lấy tấm ga giường bên dưới, một tay nàng bấu vúi lên vả vai hắn cấu mạnh.

"A...từ từ thôi thiếu soái...ngài nhẹ nhàng một chút!"

Hắn đưa ngón tay của mình vào miệng rồi lại đưa vào miệng của Lưu Ly, tâm tri nàng bây giờ chính là một mớ hỗn độn, cảm xúc lẫn lộn và mơ hồ, những giọt mồ hôi lăn trên trán và gò má ửng hồng của người thiếu nữ, lấm tấm thật mê hồn, làn da nóng cùng làn sương đọng trên khiến Phạm Thần Duật thích thú, hắn bắt đầu di chuyển hông, thúc mạnh vào cơ thể nàng, Lưu Ly phát ra những âm thanh ám dục mà hắn thích nghe nhất.Hắn càng làm mạnh hơn, để nàng phải rên rỉ dưới thân hắn nhiều hơn, nhìn người con gái đang dùng ánh mắt khao khát với mình, kích thích con thú trong hắn phải hiện hình.

"Ưm...a...hộc...hộc...ah"

Lưu Ly nuốt nuốt nước bọt để làm ướt cổ họng, cả nàng nhễ nhại mồ hôi, sức lực của Phạm Thần Duật đúng là phi thường, hắn vừa thúc mạnh vừa gặm nhấm bầu ngực căng tròn nõn nà, làn da trắng mềm mịn có vài vết mờ ám nay lại thêm nhiều vết hơn nữa.

Như đã đến thời điểm thích hợp, Phạm Thần Duật nâng cả người Lưu Ly ngồi trên người mình, nàng đang dần đạt đến khoái cảm cao trào thì Phạm Thần Duật lại nhẫn tâm cắn mạnh vào vai của Lưu Ly, hàm răng của hắn bập vào da thịt của nàng, vị tanh nồng của máu tràn vào khoang miệng của hắn, Lưu Ly đau đớn bấu lấy vai hắn, khoảng vai hắn bị nàng cào xước cả, tưởng chừng được đạt đến đỉnh thỏa mãn, lại bị cơn đau bất ngờ từ vai lấn át.

Phạm Thần Duật gừ nhẹ một cái, một dòng tinh hoa trắng ngần được đưa thẳng vào cơ thể Lưu Ly, nàng chỉ ngửa người co giật nhẹ một cái đón nhận hết cái chất từ hắn.Xong, nàng gục xuống giường vì mất sức, thở hổn hển vì mệt.

Thần Duật lấy trong túi một chiếc hộp sắt nhỏ, bên trong được đặt những viên thuốc màu đỏ.Hắn lấy một viên rồi đưa vào mồm Lưu Ly,cho nàng tự nuốt.Lần nào cũng thế, mỗi lần hoan ái xong, hắn đều tự tay đưa thuốc cho nàng uống.

Lưu Ly mệt rã rời,nàng túm chăn che đi cơ thể ám dục của mình,Phạm Thần Duật nằm xuống bên Lưu Ly, hắn chúc đầu vào gáy cổ nàng, hắn mê muội cái mùi hương quyến rũ trên cơ thể Lưu Ly,nó khiến hắn rất dễ chịu và thư giãn.

Chợt, hắn hé mở mắt, vuốt nhẹ tay lên vết cắn ban nãy, Lưu Ly khẽ nhăn mặt vì đau, Phạm Thần Duật lại nhếch môi cười thích thú. Trên cơ thể nàng mang dấu ấn của hắn, mang mùi hương và tất cả những thứ gì của hắn.Hắn muốn như vậy.

"Ngày kia tôi sẽ kết hôn!" hắn thì thào, rồi nhìn nàng với ánh mắt khá mong chờ.

Lưu Ly nghe vậy thì mí mắt trĩu xuống, nàng vẫn cố giữ nét mặt bình thường, gật gật đầu. Người đàn ông trước mắt nàng dùng ánh mắt vô cùng hời hợt, hắn chống tay lên đầu, hắn nâng cằm nàng lên... ngắm gương mặt nàng thật rõ, rồi hơi nhoẻn miệng cười.

"Tôi muốn em sẽ đến hát mừng ngày kết hôn của tôi!"

Hot

Comments

Cat

Cat

ác:))))

2022-09-14

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play