Chương 2: Gặp mặt

Một năm về trước

Cảnh Nghi chạy thục mạng từ bến xe buýt vào trong quán bar. Vừa thấy cô, quản lí đã quát tháo ầm ĩ.

- Có biết là mấy giờ rồi không? Ngày nào cũng như ma đuổi vậy hả?

Dù vẫn còn mệt, thở không muốn ra hơi nhưng cô nào dám cãi lại. Thời tiết giao mùa có se lạnh mà cả người cô mồ hôi túa ra như tắm.

- Em xin lỗi.

- Anh làm gì mà cứ the thé ra thế? Dù sao cũng chưa đến giờ làm việc mà?

Tiếng Sa Tiêu lanh lảnh vang lên, đó là cô gái múa cột, cô ấy là át chủ bài trong quán bar, dù mồm miệng có đanh đá chua ngoa nhưng lại tốt tính. Cô luôn ra mặt bênh vực Cảnh Nghi khi bị quản lí mắng.

- Em đi thay đồ đi.

Chỉ đợi có thế, Cảnh Nghi chạy mất hút vào phòng nghỉ thay đồ.

Sa Tiêu nhìn mặt quản lí đang xám xịt thì giả lả.

- Anh cứ phải khó khăn với chúng nó làm gì? Đều là phận làm thuê, khi chúng nó mắc lỗi ảnh hưởng đến anh thì hãy cáu. Cáu nhiều béo bụng thì cái kia càng bé lại đấy.

Vành miệng cô gái khẽ nhếch lên, tay khẽ hích vào bụng gã quản lí nháy mắt trêu đùa rồi đi vào trong.

Cảnh Nghi có học thêm về pha chế nên làm thêm ở quán bar này để trang trải cuộc sống. Dù sao vị trí của cô làm cũng khá an toàn so với các vị trí khác nên cô đã làm được khá lâu rồi. Tiền bo của khách cũng kiếm được đủ để lo được tiền tập cho Cảnh Anh và tiền thuốc cho mẹ.

Khi đến giờ, tiếng nhạc từ chỗ DJ phát lên oang oang, ban đầu cô cũng đau đầu buốt óc nhưng bây giờ thành quen. Vừa pha chế, cô còn vừa lắc lư theo điệu nhạc, đôi khi thì cổ vũ cho Sa Tiêu mở màn múa cột.

Trên sân khấu hình bán nguyệt, ánh điện lập lòe chiếu lên, tiếng DJ hô vang là lúc hai vũ công múa cột được đưa lên. Họ đều là các cô gái có thân hình nóng bỏng, vô cùng quyến rũ. Trên người họ mặc bộ quần áo chỉ nhỏ bằng bàn tay, phía dưới lộ ra vòng eo thon nhỏ, nhẵn mịn và hấp dẫn. Bộ đồ với một phần kín chín phần hở ấy lại tăng cảm giác hưng phấn cho khách hàng đến đây.

Cảnh Nghi nhìn Sa Tiêu trang điểm lộng lẫy, sắc sảo, đôi môi đỏ mọng khẽ cười, ánh mắt ma mị đưa ánh nhìn xuống dưới. Thân người mềm mại như rắn lượn, các động tác vô cùng điêu luyện mà uyển chuyển không ngừng. Mái tóc dài theo mỗi lần rung lắc bay lên trông thật đẹp vậy nhưng chỉ một lát, mồ hôi đã thấm đẫm, tóc tai bắt đầu bết dính.

- Nghi, hôm nay đông mà có mấy đứa lại nghỉ. Em mang rượu vào phòng Vip đặc biệt cho chị đi.

Tiếng của người phụ nữ chuyên phụ trách các cô gái trong hộp đêm hét lên, phải hai lần Cảnh Nghi mới nghe thấy.

Cô lấy những chai rượu đắt nhất của quán đặt lên khay để mang đi. Ở đây, khách phòng Vip đặc biệt bao giờ cũng là những khách sộp nhất. Họ đều là những người có tiền, có quyền nên đến đây một buổi có thể tiêu bằng cả gia tài của người khác... còn cô chắc chẳng bao giờ ngó đến số lẻ.

Bưng rượu lên trước cửa phòng, sau khi được phép vào phòng, cô mang rượu vào đặt trên bàn, giúp cô gái bồi rượu mở ra. Ánh mắt cô khẽ liếc xung quanh. Những người đàn ông trong đây đều trẻ đẹp, tuổi đời chắc không quá ba mươi.

Dàn tiếp viên đi vào, cô nháy mắt chào họ, mỗi cô gái đều tự nhiên tiến tới bên một người đàn ông. Cô nhìn thấy cô gái trẻ nhất trong đám vừa mới đến chiều nay, khuôn mặt ngượng ngùng tiến lại chỗ góc phòng. Bóng tối che khuất, cô chỉ thấy được khuôn mặt vô cùng mờ ảo, giữa hai ngón tay kẹp một điếu thuốc. Hắn kéo cô gái ngồi vào lòng mình khẽ nhếch miệng.

- Còn chứ?

Cảnh Nghi biết hắn hỏi thế là ý gì? Cô gái bẽn lẽn, khuôn mặt ửng đỏ gật đầu. Tay hắn đặt hẳn lên ngực cô gái như một thói quen đã lập trình sẵn. Cảnh Nghi khóe miệng khẽ nhếch lên.

Trong phòng lập tức đầy những tiếng trêu ghẹo của đàn ông, tiếng nũng nịu của phụ nữ càng lúc càng ám muội. Không khí trong phòng ngập tràn sự dâm loạn, ám ảnh đến tận óc.

Ngẩng mặt lên, cô bắt gặp ánh mắt của hắn. Toàn bộ cơ thể cô gái kia đang ngồi trong lòng anh ta còn tay anh ta thì luồn vào trong áo cô gái sờ soạng.

Mở rượu xong, cô đứng dậy cầm khay đứng lên lặng lẽ rời đi. Nhưng vừa xoay người thì cổ tay đã bị nắm lại.

- Sao lại đi ra, ngồi đây uống rượu với các anh đã.

Cảnh Nghi quay lại, nhìn gã đàn ông đứng trước mặt. Khuôn mặt anh tuấn, đường nét tinh xảo, trẻ và đẹp. Cô mỉm cười lịch sự.

- Tôi không phải nhân viên bồi rượu, cũng không phải nhân viên phục vụ nên không có trách nhiệm phải uống rượu với khách. Xin phép.

Cô hất tay hắn ra nhưng hai vai lại bị giữ chặt.

- Tôi cho cô tiền, bao nhiêu thì uống?

- Tôi còn làm việc, không muốn uống rượu.

Hắn vẫn không buông tha, hai bàn tay bấu chặt bên vai cô.

- Uống hết một chai số tiền này là của cô.

Hắn rút ra một thếp tiền 500 đặt lên ngực cô. Vì là nhân viên pha chế nên cô không mặc hở như ở các bộ phận khác. Vị trí hắn đặt tiền khá đắc địa mà size ngực của cô có hơi bất mãn nên sấp tiền nằm im không động đậy.

- Vì sao anh lại muốn mang tiền ra ép người khác?

Hắn quay lại nhìn đồng bọn cười thành tiếng. Bàn tay cố tình chạm qua cần cổ cô khiêu khích.

- Vì cô em đẹp, hay là muốn lên giường không? Em sẽ không phải làm ở đây nữa.

- Cảm ơn lòng tốt của anh nhưng tôi không ăn bẩn.

Cô nghe thấy tiếng cốc rượu ném vào tường vỡ choang mà giật mình. Hắn tức giận thực sự trước câu nói của cô nên đem toàn sức lực kéo cô ngã dúi vào mép bàn.

Đầu Cảnh Nghi đập trúng vào mép bàn rỉ máu, đau buốt. Cô giơ tay rịn lấy vết thương không cho chảy máu, quắc mắt nhìn hắn.

- Hôm nay, cô không uống thì sẽ đi bồi ngủ với tôi. Nên cô chỉ có một lựa chọn, làm ở quán bar mà bày ra bộ mặt thanh cao cho ai xem hả?

Những gã đàn ông vẫn ung dung ngồi nhàn nhã như xem kịch, gã đàn ông trong góc phòng nhếch miệng cười. Những tiếp viên thì sợ hãi nhìn Cảnh Nghi lắc đầu, ra hiệu cho cô nghe lời hắn.

- Chê tiền sao? Cho cô ta thêm đi, sao hôm nay cậu lại tiết kiệm vậy.

Cô đưa ánh nhìn khinh ghét đến gã đàn ông vừa lên tiếng đang ngồi trong bóng tối.

Hắn như nhìn ra ánh mắt của cô, vươn mình ngồi dậy, cả khuôn mặt đã ra khỏi bóng tối. Đó là một khuôn mặt có thể khiến phụ nữ điêu đứng. Hắn ném đến trước mặt cô một sấp tiền nữa, lạnh lùng ra lệnh.

- Uống đi, nếu một chai không say thì tiền là của cô. Còn say thì đêm nay cô là của tôi.

- Trạch Dương, cậu cũng định tranh giành với tôi đấy hả?

Nữ quản lí chắc nghe thấy báo cáo nên vội vàng chạy vào lên tiếng.

- Xin lỗi các đại thiếu gia, cô gái này không phải nhân viên tiếp tân nên có làm các anh mất hứng. Hôm nay tôi đã chọn cho các anh toàn hàng tuyển đấy ạ.

Bà ta quay đến người đàn ông trong góc phòng.

- Ông chủ Dương, cô gái bên cạnh anh hoàn toàn sạch nên hôm nay sẽ phục vụ anh. Xin mọi người bớt giận, bỏ qua đi ạ.

- Ai cho bà vào đây?

Cảnh Nghi nhíu mày vì đau, máu chảy xuống mắt vô cùng xót. Tay dưới bàn nắm chặt lại, những móng tay muốn đâm thủng cả da thịt. Người đàn ông tên Nghiêm Trạch Dương kia cô đã từng nghe qua. Dù chưa một lần tiếp xúc nhưng mọi người trong quán nhắc nhau không được đắc tội với anh ta.

Cô ngẩng mặt nhìn bà quản lí đang run cầm cầm, mặt mày thê lương thì cô chỉ còn lựa chọn duy nhất là uống. Nếu còn muốn làm việc và muốn yên thân thì phải biết nhịn. Ai bảo hắn có quyền, có thế làm gì.

- Tôi uống, hai người nhớ giữ lời.

Khóe miệng hắn khẽ giương lên một đường cong rồi lại quay sang nữ tiếp viên bên cạnh, phả khói thuốc trắng đục khiến cô gái ho sặc sụa.

Cảnh Nghi ngồi thẳng dậy, cầm những cốc rượu được nhân viên bồi rượu rót ra cốc liên tục uống. Dường như toàn bộ người trong phòng đều theo dõi cô.

Trong cuộc sống, có lúc bạn buộc phải lựa chọn. Tự tôn và danh dự cũng phải cất đi mà tìm đường sống.

Bà quản lí sợ hãi, vỗ vai cô động viên. Kì thực trong quán không ai biết Cảnh Nghi có thể uống được rượu, cô không muốn bị ai ép chứ một chai này, chẳng làm cô say được. Những cốc rượu cứ hết lại được rót ra, Cảnh Nghi cầm từng cốc uống cạn, ánh mắt vô hồn nhìn vào chai rượu đã gần hết. Khi cốc rượu cuối cùng cạn sạch, cô úp cốc xuống bàn, nắm tay nữ quản lí đứng dậy, một chút lảo đảo cũng không? Chỉ là mặt cô có hơi đỏ, đưa ánh mắt khinh bỉ nhìn những gã đàn ông trong phòng rồi cầm hai sấp tiền rời đi.

- Ai đã cho cô đi.

Hot

Comments

Bao Kim Nguyen

Bao Kim Nguyen

Moé nó… bảo sao lúc nào cũng ác cảm với bọn thiếu gia ngậm thìa vàng, đ*o đc mấy thằng có nhân phẩm tử tế và năng lực, chỉ toàn cậy thế cậy tiền của ông cha nhà nó mà chà đạp ức hiếp dân nghèo😡

2023-05-03

0

Thuy Nguyen

Thuy Nguyen

🥰🥰🥰😍😍😍

2022-12-04

1

khong sao maa

khong sao maa

chúc m sớm đoạn tuyệt nòi giống 👍

2022-10-18

3

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Ly hôn
2 Chương 2: Gặp mặt
3 Chương 3: Đối mặt
4 Chương 4: Ngả bài
5 Chương 5: Cố tình quên
6 Chương 6: Cố tình hôn
7 Chương 7: Sự cố
8 Chương 8: Mất việc
9 Chương 9: Áp bức
10 Chương 10: Bất ngờ
11 Chương 11: Biến cố
12 Chương 12: Vô vọng
13 Chương 13: Bước đường cùng
14 Chương 14 - Lần đầu/ H
15 Chương 15: Chị gái
16 Chương 16: Quan hệ đặc biệt
17 Chương 17: Gặp lại người cũ
18 Chương 18: Sợ hãi
19 Chương 19: Muộn màng
20 Chương 20: Ruồng bỏ
21 Chương 21: Kẻ thù
22 Chương 22: Cầu xin
23 Chương 23: Lạnh lùng, tàn nhẫn
24 Chương 24: Cứu nguy
25 Chương 25: Bị thương
26 Chương 26: Thay đổi
27 Chương 27: Bất ngờ
28 Chương 28: Lần đầu nói dối
29 Chương 29: Rủ ăn mì
30 Chương 30: Tức giận
31 Chương 31: Dạy dỗ
32 Chương 32: Dịu dàng (H+)
33 Chương 33: Em để tôi ăn tết một mình?
34 Chương 34: Sắm Tết
35 Chương 35: Vào viện
36 Chương 36: Hẹn hò
37 Chương 37: Ngọt ngào
38 Chương 38: Kì đà
39 Chương 39: Đề nghị đi chơi
40 Chương 40: Vì sao em là Mun?
41 Chương 41: Giở trò
42 Chương 42: Bạn thân
43 Chương 43: Hạnh phúc đong đầy
44 Chương 44: Người lạ
45 Chương 45: Tai nạn
46 Chương 46: Lo lắng
47 Chương 47: Khó xử
48 Chương 48: Thẳng thắn
49 Chương 49: Không cần em quan tâm
50 Chương 50: Sự thật
51 Chương 51: Trừng phạt
52 Chương 52: Lời khuyên của Khang Nam
53 Chương 53: Phá đám
54 Chương 54: Bên nhau
55 Chương 55: Lãng mạn
56 Chương 56: Tin tưởng
57 Chương 57: Sinh nhật Trạch Dương
58 Chương 58: Yêu chiều
59 Chương 59: Hẹn hò
60 Chương 60: Quấy phá
61 Chương 61: Giận dỗi
62 Chương 62: Giận dỗi 2
63 Chương 63: Rạn nứt
64 Chương 64: Cố chấp đến đau lòng
65 Chương 65: Kế hoạch
66 Chương 66: Cố chấp giày vò
67 Chương 67: Chúng ta dừng lại đi
68 Chương 68: Vui vẻ cùng người khác
69 Chương 69: Thói quen
70 Chương 70: Quyết định đau lòng
71 Chương 71: Làm bạn
72 Chương 72: Nhớ em
73 Chương 73: Xuống tay xử lí
74 Chương 74: Ngả bài
75 Chương 75: Tai nạn
76 Chương 76: Anh xin lỗi.
77 Chương 77: Từ hôn
78 Chương 78: Chúng ta kết hôn đi
79 Chương 79: Tôi yêu em
80 Chương 80: Ghen với chó con
81 Chương 81: Chẳng còn liêm sỉ
82 Chương 82: Khó hiểu
83 Chương 83: Trừng trị
84 Chương 84: Vì tôi muốn kết hôn
85 Chương 85: Bạn bè tụ họp
86 Chương 86: Em nên học cách chấp nhận
87 Chương 87: Hòa hợp
88 Chương 88: Yêu lại
89 Chương 89: Vạch trần
90 Chương 90: Bàn đám cưới
91 Chương 91: Sáng mắt
92 Chương 92: Thử váy cưới
93 Chương 93: Phát hiện sự thật
94 Chương 94: Chúng ta là chị em không thương nhau thì ai thương đây?
95 Chương 95: Em lừa anh đấy
96 Chương 96: Hạnh phúc ngọt ngào
97 Chương 97: Giận dỗi
98 Chương 98: Gặp lại người cũ
99 Chương 99: Đấu giá
100 Chương 100: Mất tích
101 Chương 101: Khó hiểu
102 Chương 102: Vì anh yêu em
103 Chương 103: Đám cưới
104 Chương 104: Hạnh phúc ngày kết hôn
105 Chương 105: Tân hôn
106 Chương 106: Bất hòa
107 Chương 106: Lời khuyên
108 Chương 107: Vết son
109 Chương 108: Cháu sẽ ly hôn anh ấy
110 Chương 109: Ngả bài
111 Chương 110: Cậu không có cửa cướp vợ của tôi.
112 Chương 111: Cố chấp
113 Chương 112: Về nhà
114 Chương 113: Ngoại truyện
115 Chương 114: Ngoại truyện
116 Chương 115: Ngoại truyện - end
Chapter

Updated 116 Episodes

1
Chương 1: Ly hôn
2
Chương 2: Gặp mặt
3
Chương 3: Đối mặt
4
Chương 4: Ngả bài
5
Chương 5: Cố tình quên
6
Chương 6: Cố tình hôn
7
Chương 7: Sự cố
8
Chương 8: Mất việc
9
Chương 9: Áp bức
10
Chương 10: Bất ngờ
11
Chương 11: Biến cố
12
Chương 12: Vô vọng
13
Chương 13: Bước đường cùng
14
Chương 14 - Lần đầu/ H
15
Chương 15: Chị gái
16
Chương 16: Quan hệ đặc biệt
17
Chương 17: Gặp lại người cũ
18
Chương 18: Sợ hãi
19
Chương 19: Muộn màng
20
Chương 20: Ruồng bỏ
21
Chương 21: Kẻ thù
22
Chương 22: Cầu xin
23
Chương 23: Lạnh lùng, tàn nhẫn
24
Chương 24: Cứu nguy
25
Chương 25: Bị thương
26
Chương 26: Thay đổi
27
Chương 27: Bất ngờ
28
Chương 28: Lần đầu nói dối
29
Chương 29: Rủ ăn mì
30
Chương 30: Tức giận
31
Chương 31: Dạy dỗ
32
Chương 32: Dịu dàng (H+)
33
Chương 33: Em để tôi ăn tết một mình?
34
Chương 34: Sắm Tết
35
Chương 35: Vào viện
36
Chương 36: Hẹn hò
37
Chương 37: Ngọt ngào
38
Chương 38: Kì đà
39
Chương 39: Đề nghị đi chơi
40
Chương 40: Vì sao em là Mun?
41
Chương 41: Giở trò
42
Chương 42: Bạn thân
43
Chương 43: Hạnh phúc đong đầy
44
Chương 44: Người lạ
45
Chương 45: Tai nạn
46
Chương 46: Lo lắng
47
Chương 47: Khó xử
48
Chương 48: Thẳng thắn
49
Chương 49: Không cần em quan tâm
50
Chương 50: Sự thật
51
Chương 51: Trừng phạt
52
Chương 52: Lời khuyên của Khang Nam
53
Chương 53: Phá đám
54
Chương 54: Bên nhau
55
Chương 55: Lãng mạn
56
Chương 56: Tin tưởng
57
Chương 57: Sinh nhật Trạch Dương
58
Chương 58: Yêu chiều
59
Chương 59: Hẹn hò
60
Chương 60: Quấy phá
61
Chương 61: Giận dỗi
62
Chương 62: Giận dỗi 2
63
Chương 63: Rạn nứt
64
Chương 64: Cố chấp đến đau lòng
65
Chương 65: Kế hoạch
66
Chương 66: Cố chấp giày vò
67
Chương 67: Chúng ta dừng lại đi
68
Chương 68: Vui vẻ cùng người khác
69
Chương 69: Thói quen
70
Chương 70: Quyết định đau lòng
71
Chương 71: Làm bạn
72
Chương 72: Nhớ em
73
Chương 73: Xuống tay xử lí
74
Chương 74: Ngả bài
75
Chương 75: Tai nạn
76
Chương 76: Anh xin lỗi.
77
Chương 77: Từ hôn
78
Chương 78: Chúng ta kết hôn đi
79
Chương 79: Tôi yêu em
80
Chương 80: Ghen với chó con
81
Chương 81: Chẳng còn liêm sỉ
82
Chương 82: Khó hiểu
83
Chương 83: Trừng trị
84
Chương 84: Vì tôi muốn kết hôn
85
Chương 85: Bạn bè tụ họp
86
Chương 86: Em nên học cách chấp nhận
87
Chương 87: Hòa hợp
88
Chương 88: Yêu lại
89
Chương 89: Vạch trần
90
Chương 90: Bàn đám cưới
91
Chương 91: Sáng mắt
92
Chương 92: Thử váy cưới
93
Chương 93: Phát hiện sự thật
94
Chương 94: Chúng ta là chị em không thương nhau thì ai thương đây?
95
Chương 95: Em lừa anh đấy
96
Chương 96: Hạnh phúc ngọt ngào
97
Chương 97: Giận dỗi
98
Chương 98: Gặp lại người cũ
99
Chương 99: Đấu giá
100
Chương 100: Mất tích
101
Chương 101: Khó hiểu
102
Chương 102: Vì anh yêu em
103
Chương 103: Đám cưới
104
Chương 104: Hạnh phúc ngày kết hôn
105
Chương 105: Tân hôn
106
Chương 106: Bất hòa
107
Chương 106: Lời khuyên
108
Chương 107: Vết son
109
Chương 108: Cháu sẽ ly hôn anh ấy
110
Chương 109: Ngả bài
111
Chương 110: Cậu không có cửa cướp vợ của tôi.
112
Chương 111: Cố chấp
113
Chương 112: Về nhà
114
Chương 113: Ngoại truyện
115
Chương 114: Ngoại truyện
116
Chương 115: Ngoại truyện - end

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play