Chương 3 : Chỗ ở

Vấn Thiên đưa An Kỳ ra khỏi nhà tù , cô thấy nơi này giống như một chiếc hộp bằng đá vậy. Anh ta liền tháo còng tay cho cô và đưa lên xe ngồi. Trong lúc trở về Dương phủ, Vấn Thiên chính là cái máy thông tin để An Kỳ bớt tối cổ

" Hiện giờ là năm bao nhiêu vậy Vấn Thiên đại nhân? Với lại Đại Bản là ở đâu và tại sao thiếu soái lại có vẻ căng thẳng khi nhắc về nó vậy? "

" Hiện giờ đang là năm 19xx , còn Đại Bản là một quốc gia giáp với Liên Thành ở phía Bắc. Từ lâu hai bên đã tranh chấp lãnh thổ rất gay gắt , người của Đại Bản thì luôn bảo rằng Liên Thành đã chiếm đất của họ, còn xây dựng nên một đất nước riêng biệt "

" Tuy hai bên đã ký hiệp ước hòa bình dừng chiến , nhưng vẫn còn ngầm đấu đá nhau. Dạo gần đây có một số thông tin Đại Bản cho người trà trộn vào Liên Thành nên thiếu soái đang gấp rút tìm tung tích! "

Năm 1920 vậy thì cách thời đại của mình tận một thế kỷ lận ư? Điên thật rồi! Đây không lẽ là xuyên không như trong phim truyện vẫn hay nhắc đến chứ ?

Vấn Thiên thấy An Kỳ đang co rút người lại, cô còn đang ôm đầu mặt thì tái mét, anh nghĩ rằng cô đang cảm thấy không khỏe. An Kỳ bất đầu suy nghĩ lại nếu cô không chạm vào viên ngọc " Nguyệt Minh Lam " đó thì sẽ không có chuyện gì xảy ra.

Sau tất cả , chính nó đã đưa cô trở về thời đại xa lạ này. Hiện giờ An Kỳ đã rất thê thảm rồi, nhém chết dưới tay tên Dương Hạo Thạc điên khùng ấy , mà sau này cô và hắn lại ở chung một nhà , không ít lần chạm mặt. An Kỳ sẽ cố gắng hành xử thật vô hại nếu không muốn bị làm khó dễ.

Tuy rằng Dương Hạo Thạc đồng ý cho mình làm nha hoàn của hắn , nhưng có một điều mà mình biết. Một kẻ thận trọng như vậy, ắt vẫn còn nghi ngờ mình là gián điệp của Đại Bản , nhất định sẽ giết nếu mình hành động thất thường

Từ nãy giờ lo suy nghĩ mà An Kỳ quên mất nhìn bên ngoài, cô choáng ngợp dưới sự xa hoa của Liên Thành , nhà cao cửa rộng tường đỏ ngói xanh , đèn treo khắp nơi , người người qua lại tấp nập, buôn bán rất nhộn nhịp.

Sự phân chia giai cấp rất rõ ràng , những người giàu có hay chức cao họ thường di chuyển bằng xe oto hoặc là xích lô , còn người nghèo vỏn vẹn một chiếc xe đạp cũ kỹ .

Các tiểu thư quyền quý, đài các sẽ mặc sườn xám làm từ vải bóng đủ kiểu đủ màu, cổ đeo vòng ngọc trai, tóc ngắn uốn xoăn đầu đội mũ. Còn nữ tử bình thường sẽ mặc áo tiều và váy đen, họ trông rất mộc mạc giản dị. Dân nghèo màu sắc trên người họ chủ yếu là đen và xám nên rất dễ nhận ra.

Xe đã dừng trước cửa Dương phủ, Vấn Thiên đưa An Kỳ vào bên trong và đi gặp dì Hoa - vốn là người làm lâu năm , nên Dương Hạo Thạc tin tưởng giao cho việc quán xuyến gia nhân , chuyện gì cũng phải thông qua bà ấy. Nói cách khác, y chính là quản gia của nơi đây

Vấn Thiên nói chuyện với dì Hoa một hồi rồi rời khỏi ,anh ta không quên lịch thiệp cúi đầu chào An Kỳ , bà ấy liền kêu cô đi theo mình . Dì Hoa là một phụ nữ trung niên, gương mặt đã có vài nếp nhăn nhưng nhìn rất hiền từ, phúc hậu . Trên đường, dì Hoa rất nhiệt tình với An Kỳ nên cô nghĩ người này chắc không có ý gì xấu với mình

" An Kỳ , từ giờ cô sẽ là nha hoàn ở đây. Tôi sẽ giới thiệu một chút về chỗ này, Dương phủ rất nhỏ , chỉ có năm viện tất cả. Vân Chung Các chỗ chúng ta vừa đi qua là nơi tiếp đãi khách khứa, phía Tây là Ngọc Uyển Các - nơi ngủ nghỉ và thư phòng của thiếu soái, còn Túy Uyển Các và Diên Uyển Các ở phía đông kia là phòng trống dùng để khách ngủ lại. Hậu viện ở cuối sẽ là nhà bếp , chỗ giặt giũ và nơi ở của gia nhân trong phủ "

" Tuy nghe lần đầu rất khó hiểu . Nhưng từ từ tôi sẽ quen thôi. Vậy thì chỗ của tôi sẽ là ở hậu viện cùng mọi người phải không? " An Kỳ nghe thôi đã nhức đầu , tên Dương Hạo Thạc đúng là lắm tiền , chỉ ở một mình thôi mà nhà hắn đã rộng như một cái công viên rồi.

" Tuy nhiên đối với cô thì có chút thay đổi, An Kỳ , cô sẽ không ở chung với chúng tôi. Thiếu soái đã dặn là sắp xếp cho cô vào ở chỗ đó "

" Chỗ đó? "

Dì Hoa đưa An Kỳ đến phía sau của Ngọc Uyển Các, có một ngôi nhà nhỏ cũ kỹ trong rất đáng sợ , nhìn giống như một cái kho hơn , xung quanh chỉ toàn cây cỏ . Dì Hoa mở cửa , đập vào mắt của An Kỳ là bên trong rất dơ bẩn và hôi hám , chỉ có giường cạnh cửa sổ, tủ quần áo làm bằng gỗ , chiếc đèn treo trên trần nhà thì bị nứt bóng, vách tường có một lỗ nhỏ và tróc sơn tùm lum. Gián chuột bò như đi hội dưới nền

" Đây... đây thật sự là chỗ ở của tôi sao dì Hoa? " Mặt An Kỳ tối sầm lại , cô không tin vào mắt mình , so với ở đây thì nhà tù lúc nãy còn tốt hơn nhiều.

" Tôi cũng không biết vì sao, nhưng ngài Vấn Thiên bảo rằng thiếu soái đặt biệt căn dặn hãy đưa cô đến đây . Chỗ này vốn là nơi dùng để nhốt các gia nhân có tội tuy nhiên đã không còn được sử dụng nữa ! " Dì Hoa thở dài.

Cái tên Dương Hạo Thạc này đúng là không để người khác yêu thích dù chỉ một chút mà. Nếu có cơ hội chuyển mình , tôi sẽ cho anh một bài học.

" Cảm ơn dì Hoa , đối với một người không nhà ở như con thì được đưa cho chỗ này đã là rất tuyệt . Huống chi lại vô cùng thích hợp với đứa ưa sự riêng tư thì còn gì bằng " An Kỳ nắm chặt tay và mỉm cười nuốt cơn giận vào lòng.

" Đúng là một đứa nhỏ tội nghiệp , mặc dù dì vẫn còn có việc bận , để dì kêu con gái đem ít đồ dùng đến phụ con dọn dẹp lại chỗ này! " Dì Hoa liền rời đi .

An Kỳ đi một vòng xem thử căn nhà thì để ý rằng nó đối diện với Ngọc Uyển Các, mà dì Hoa bảo là chỗ ở của Dương Hạo Thạc. Quả nhiên hắn ta làm vậy là có dụng ý cả , để có thể dễ dàng quan sát mọi hành động của cô. An Kỳ thấy hắn thật quá ngây thơ đến buồn cười , đến con nít ba tuổi còn biết.

" Nhưng mà chỗ này ghê vãi ! Mình không chết vì lạnh thì cũng chết vì bị côn trùng và chuột cắn ! "

" Cô là An Kỳ có đúng không ? " Một giọng nói phát ra từ phía sau cô , cô quay đầu lại nhìn thì thấy hình bóng quen thuộc. Người này không phải là Tiểu Ngọc lúc nãy sao? Dì Hoa bảo sẽ kêu con gái đến , không ngờ con gái bà ấy lại là Tiểu Ngọc

" Đúng vậy! "

" Tôi là Tiểu Ngọc , con gái của dì Hoa. Bà ấy kêu tôi đến giúp cô dọn dẹp. Nhìn xem , tôi đã đem chổi và giẻ lau đến cho cô rồi này , trước khi làm xin hãy thay bộ y phục này đã, sẽ dễ dàng vận động! " Tiểu Ngọc đưa nó cho An Kỳ còn cô thì vui vẻ nhận. Sau khi thay xong thì cô và Tiểu Ngọc bắt tay vào dọn dẹp.

Tiểu Ngọc giúp cô lau dọn trần nhà và đuổi gián chuột, còn An Kỳ sẽ leo lên nóc để xem có bị hư gì không vì cô sợ dột mưa. Tiểu Ngọc đem thêm cả chiếu và gối chăn , vài ba bộ đồ để An Kỳ thay đổi.

Sau vài giờ đồng hồ thì cả hai cũng xong việc , căn nhà vẫn cũ nát nhưng đã sạch sẽ hơn rất nhiều , Tiểu Ngọc còn bảo là một lát nữa Văn Đinh sẽ đến thay bóng đèn cho An Kỳ, cô ấy còn tặng thêm một ít sáp vừa thơm lại có công dụng đuổi côn trùng.

" Trời ơi , Tiểu Ngọc tôi yêu cô quá! Cảm ơn vì cô đã bỏ thời gian để giúp đỡ một người xa lạ như tôi! " An Kỳ ôm chằm lấy Tiểu Ngọc.

" Không có gì cả , tôi chỉ muốn bù đắp vì đã hiểu nhầm cô là ăn trộm , để rồi cô bị thiếu soái tống giam vào ngục tù! "

" Tôi không để ý chuyện đó đâu! Từ giờ tôi sẽ làm việc ở đây , mong Tiểu Ngọc sẽ tận tình giúp đỡ! "

Chapter
1 Chương 1 : Viên ngọc kỳ lạ
2 Chương 2 : Chất vấn
3 Chương 3 : Chỗ ở
4 Chương 4 : Làm khó dễ
5 Chương 5 : Pha trà
6 Chương 6 : Dọn dẹp
7 Chương 7 : Làm thơ
8 Chương 8 : Bị tính kế
9 Chương 9 : Bày mưu
10 Chương 10 : Dằm mưa
11 Chương 11 : Ngã bệnh
12 Chương 12 : Bác sĩ Trương
13 Chương 13 : Quá khứ của Trương Hằng
14 Chương 14 : Dằn mặt Y Bình
15 Chương 15 : Vân tiểu thư là ai ?
16 Chương 16 : Kiều Thanh Ốc
17 Chương 17 : Ca nương
18 Chương 18 : Náo loạn
19 Chương 19 : Về nhà
20 Chương 20 : Bắt giữ Trương Viễn
21 Chương 21 : Vân Kim Mỹ
22 Chương 22 : Ghen tức
23 Chương 23 : Cuộc trò chuyện
24 Chương 24 : Tiệc tại Vân gia
25 Chương 25 : Bữa ăn hai người
26 Chương 26 : Lời mời
27 Chương 27 : Chạm mặt nhau
28 Chương 28 : Vân Kim Mỹ ngã thuyền
29 Chương 29 : Bị phạt nhịn đói
30 Chương 30 : Âm thầm tặng quà
31 Chương 31 : An Kỳ trả đũa
32 Chương 32 : Thăm mộ Trương Tâm
33 Chương 33 : Gặp lại Kiều Lam
34 Chương 34 : Nổi giận
35 Chương 35 : Trương gia
36 thông báo drop
37 Chương 36 : Quà vặt nhỏ
38 Chương 37 : Tiểu Ngọc gặp rắc rối
39 Chương 38 : Hình bóng cũ
40 Chương 39 : Chuyện về cô ấy
41 Chương 40 : Giấc mơ ngày xưa
42 Chương 41 : Giúp đỡ Tố Nhiên
43 Chương 42 : Liệu chúng ta có thể quay lại?
44 Chương 43 : Em vẫn thuộc về ta
45 Chương 44 : Xin hãy ở lại
46 Chương 45 : Nha hoàn mới
47 Chương 46 : Gã ăn mày
48 Chương 47 : Nữ nhân tham lam
49 Chương 48 : Cái chết của Trần Hồng
50 Chương 49 : Vụ án năm đó
51 Chương 50 : Không thể trở lại
52 Chương 51 : Nỗi nhớ
53 Chương 52 : Cô định ra vẻ với ai?
54 Chương 53 : Trại trẻ mồ côi
55 Chương 54 : Tin đồn ác ý
56 Chương 55 : An Kỳ trúng độc
57 Chương 56 : Tìm ra thủ phạm
58 Chương 57 : Tung tích của Nguyệt Anh Lam
59 Chương 58 : Chiến đấu vì mạng sống
60 Chương 59 : Mai Hương có thai
61 Chương 60 : Hạo Thạc trở về
62 Chương 61 : Ta phải tìm được cô!
63 Chương 62 : Quá khứ của kẻ gian dối
64 Chương 63 : Rời khỏi Kiều gia
65 Chương 64 : Đối đầu
66 Chương 65 : Hạo Thạc bị bệnh
67 Chương 66 : Thành thân
68 Chương 67 : Nhận ra tình cảm
69 Chương 68 : Dùng trà với Kiều Long
70 Chương 69 : Giao dịch nhỏ
71 Chương 70 : Hẹn hò
72 Chương 71 : Tiệc tất niên
73 Chương 72 : Về Dương gia
74 Chương 73 : Muốn nghỉ việc
75 Chương 74 : Rồi cũng phải đi
76 Chương 75 : Hạo Hiên giúp đỡ
77 Chương 76 : Sinh thần thị trưởng
78 Chương 77 : Ta yêu em!
79 Chương 78 : Quay lại phủ
80 Chương 79 : Trợ giúp
81 Chương 80 : Trình Mẫn đến
82 Chương 81 : Khơi màn kế hoạch
83 Chương 82 : Thọ lễ
84 Chương 83 : Tra tấn
85 Chương 84 : Biến cố xảy ra
86 Chương 85 : Tang gia
87 Chương 86 : Sinh thần Trình Mẫn
88 Chương 87 : Đêm đầu tiên (H)
89 Chương 88 : Trương Tịch ra đời
90 Chương 89 : An Kỳ đến Dương gia
91 Chương 90 : Đầy tháng
92 Chương 91 : Thay đổi
93 Chương 92 : Tiêu Phong
94 Chương 93 : Tôi xin từ chối!
95 Chương 94 : Biết được sự thật
96 Chương 95 : Tỉnh dậy sau cơn ác mộng
97 Chương 96 : Ta đến đón con
98 Chương 97 : Dứt điểm
99 Chương 98 : Đêm trung thu
100 Chương 99 : Tiêu Ánh bị quấy rối
101 Chương 100 : Ra mắt
102 Chương 101 : Bắt cóc
103 Chương 102 : Giải cứu kịp lúc
104 Chương 103 : Từ lâu đã yêu
105 Chương 104 : Tai nạn không đáng có
106 Chương 105 : An toàn trở lại
107 Chương 106 : Đường cùng
108 Chương 107 : Một ngày vui
109 Chương 108 : Cha con
110 Chương 109 : Có thật sự hạnh phúc?
111 Chương 110 : Đám cưới trong mơ ( H )
112 Chương 111 : Tình yêu vượt thời gian
113 Chương 112 : Câu trả lời
114 Chương 113 : Hồi ức tươi đẹp
115 Chương 114 : Tuần trăng mật
116 Chương 115 : Thành viên mới
117 Chương 116 : Đừng nhắc đến chị
118 Chương 117 : Gia đình
119 Chương 118 : Tình yêu của tôi ( End )
120 Ngoại truyện : Cặp đôi giả tạo (1)
121 Ngoại truyện : Cặp đôi giả tạo (2)
122 Ngoại truyện : Cặp đôi giả tạo (3)
123 Ngoại truyện : Cặp đôi giả tạo (4)
124 Ngoại truyện : Cặp đôi giả tạo (5)
125 Ngoại truyện : Cặp đôi giả tạo (6)
126 Ngoại truyện : Cặp đôi giả tạo (7)
127 Ngoại truyện : Cặp đôi giả tạo (8)
128 Ngoại truyện : Cặp đôi giả tạo (9)
129 Ngoại truyện : Cặp đôi giả tạo (10)
130 Ngoại truyện : Cặp đôi giả tạo (11)
131 Ngoại truyện : Cặp đôi giả tạo (12)
132 Ngoại truyện : Cặp đôi giả tạo ( kết )
133 Ngoại truyện (1)
134 Ngoại truyện (2) H
135 Ngoại truyện (3)
136 Ngoại truyện ( 4 )
137 Lời kết
Chapter

Updated 137 Episodes

1
Chương 1 : Viên ngọc kỳ lạ
2
Chương 2 : Chất vấn
3
Chương 3 : Chỗ ở
4
Chương 4 : Làm khó dễ
5
Chương 5 : Pha trà
6
Chương 6 : Dọn dẹp
7
Chương 7 : Làm thơ
8
Chương 8 : Bị tính kế
9
Chương 9 : Bày mưu
10
Chương 10 : Dằm mưa
11
Chương 11 : Ngã bệnh
12
Chương 12 : Bác sĩ Trương
13
Chương 13 : Quá khứ của Trương Hằng
14
Chương 14 : Dằn mặt Y Bình
15
Chương 15 : Vân tiểu thư là ai ?
16
Chương 16 : Kiều Thanh Ốc
17
Chương 17 : Ca nương
18
Chương 18 : Náo loạn
19
Chương 19 : Về nhà
20
Chương 20 : Bắt giữ Trương Viễn
21
Chương 21 : Vân Kim Mỹ
22
Chương 22 : Ghen tức
23
Chương 23 : Cuộc trò chuyện
24
Chương 24 : Tiệc tại Vân gia
25
Chương 25 : Bữa ăn hai người
26
Chương 26 : Lời mời
27
Chương 27 : Chạm mặt nhau
28
Chương 28 : Vân Kim Mỹ ngã thuyền
29
Chương 29 : Bị phạt nhịn đói
30
Chương 30 : Âm thầm tặng quà
31
Chương 31 : An Kỳ trả đũa
32
Chương 32 : Thăm mộ Trương Tâm
33
Chương 33 : Gặp lại Kiều Lam
34
Chương 34 : Nổi giận
35
Chương 35 : Trương gia
36
thông báo drop
37
Chương 36 : Quà vặt nhỏ
38
Chương 37 : Tiểu Ngọc gặp rắc rối
39
Chương 38 : Hình bóng cũ
40
Chương 39 : Chuyện về cô ấy
41
Chương 40 : Giấc mơ ngày xưa
42
Chương 41 : Giúp đỡ Tố Nhiên
43
Chương 42 : Liệu chúng ta có thể quay lại?
44
Chương 43 : Em vẫn thuộc về ta
45
Chương 44 : Xin hãy ở lại
46
Chương 45 : Nha hoàn mới
47
Chương 46 : Gã ăn mày
48
Chương 47 : Nữ nhân tham lam
49
Chương 48 : Cái chết của Trần Hồng
50
Chương 49 : Vụ án năm đó
51
Chương 50 : Không thể trở lại
52
Chương 51 : Nỗi nhớ
53
Chương 52 : Cô định ra vẻ với ai?
54
Chương 53 : Trại trẻ mồ côi
55
Chương 54 : Tin đồn ác ý
56
Chương 55 : An Kỳ trúng độc
57
Chương 56 : Tìm ra thủ phạm
58
Chương 57 : Tung tích của Nguyệt Anh Lam
59
Chương 58 : Chiến đấu vì mạng sống
60
Chương 59 : Mai Hương có thai
61
Chương 60 : Hạo Thạc trở về
62
Chương 61 : Ta phải tìm được cô!
63
Chương 62 : Quá khứ của kẻ gian dối
64
Chương 63 : Rời khỏi Kiều gia
65
Chương 64 : Đối đầu
66
Chương 65 : Hạo Thạc bị bệnh
67
Chương 66 : Thành thân
68
Chương 67 : Nhận ra tình cảm
69
Chương 68 : Dùng trà với Kiều Long
70
Chương 69 : Giao dịch nhỏ
71
Chương 70 : Hẹn hò
72
Chương 71 : Tiệc tất niên
73
Chương 72 : Về Dương gia
74
Chương 73 : Muốn nghỉ việc
75
Chương 74 : Rồi cũng phải đi
76
Chương 75 : Hạo Hiên giúp đỡ
77
Chương 76 : Sinh thần thị trưởng
78
Chương 77 : Ta yêu em!
79
Chương 78 : Quay lại phủ
80
Chương 79 : Trợ giúp
81
Chương 80 : Trình Mẫn đến
82
Chương 81 : Khơi màn kế hoạch
83
Chương 82 : Thọ lễ
84
Chương 83 : Tra tấn
85
Chương 84 : Biến cố xảy ra
86
Chương 85 : Tang gia
87
Chương 86 : Sinh thần Trình Mẫn
88
Chương 87 : Đêm đầu tiên (H)
89
Chương 88 : Trương Tịch ra đời
90
Chương 89 : An Kỳ đến Dương gia
91
Chương 90 : Đầy tháng
92
Chương 91 : Thay đổi
93
Chương 92 : Tiêu Phong
94
Chương 93 : Tôi xin từ chối!
95
Chương 94 : Biết được sự thật
96
Chương 95 : Tỉnh dậy sau cơn ác mộng
97
Chương 96 : Ta đến đón con
98
Chương 97 : Dứt điểm
99
Chương 98 : Đêm trung thu
100
Chương 99 : Tiêu Ánh bị quấy rối
101
Chương 100 : Ra mắt
102
Chương 101 : Bắt cóc
103
Chương 102 : Giải cứu kịp lúc
104
Chương 103 : Từ lâu đã yêu
105
Chương 104 : Tai nạn không đáng có
106
Chương 105 : An toàn trở lại
107
Chương 106 : Đường cùng
108
Chương 107 : Một ngày vui
109
Chương 108 : Cha con
110
Chương 109 : Có thật sự hạnh phúc?
111
Chương 110 : Đám cưới trong mơ ( H )
112
Chương 111 : Tình yêu vượt thời gian
113
Chương 112 : Câu trả lời
114
Chương 113 : Hồi ức tươi đẹp
115
Chương 114 : Tuần trăng mật
116
Chương 115 : Thành viên mới
117
Chương 116 : Đừng nhắc đến chị
118
Chương 117 : Gia đình
119
Chương 118 : Tình yêu của tôi ( End )
120
Ngoại truyện : Cặp đôi giả tạo (1)
121
Ngoại truyện : Cặp đôi giả tạo (2)
122
Ngoại truyện : Cặp đôi giả tạo (3)
123
Ngoại truyện : Cặp đôi giả tạo (4)
124
Ngoại truyện : Cặp đôi giả tạo (5)
125
Ngoại truyện : Cặp đôi giả tạo (6)
126
Ngoại truyện : Cặp đôi giả tạo (7)
127
Ngoại truyện : Cặp đôi giả tạo (8)
128
Ngoại truyện : Cặp đôi giả tạo (9)
129
Ngoại truyện : Cặp đôi giả tạo (10)
130
Ngoại truyện : Cặp đôi giả tạo (11)
131
Ngoại truyện : Cặp đôi giả tạo (12)
132
Ngoại truyện : Cặp đôi giả tạo ( kết )
133
Ngoại truyện (1)
134
Ngoại truyện (2) H
135
Ngoại truyện (3)
136
Ngoại truyện ( 4 )
137
Lời kết

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play