Chương 10 : Dằm mưa

Bổng Hạo Thạc nghe được tiếng ồn ào bên trong Túy Uyển Các, hắn nhìn qua khung cửa sổ thì thấy Trúc Đào và Y Bình đang xảy ra xô xát , xem như hắn cũng đã biết được vì sao An Kỳ lại đứng đây , nhất định là đang hóng chuyện.

" Hai đứa đó đang đánh nhau, tại sao cô lại không vào đấy can ngăn mà chỉ xem thôi vậy? Vô tình đến thế cơ à? "

" Không phải tôi vô tình... mà là tôi không thể " An Kỳ nhỏ giọng

Hạo Thạc nhìn An Kỳ đang cúi mặt, hắn im lặng vài giây rồi quyết định đi vào đó để xem chuyện hỗn loạn gì đang diễn ra. Cô cũng không thể ngăn cản nên chỉ biết nhìn qua khung cửa sổ.

" Cả hai mau dừng tay! " Hạo Thạc mở cửa uy nghiêm bước vô , Y Bình liền buông tay khỏi tóc của Trúc Đào, còn cô ấy thì đứng lên. Hạo Thạc không nói gì, hắn thấy kế bên Y Bình có các mảnh vỡ của tượng rồng cẩm thạch.

" Thiếu soái!!! " Cả hai quỳ xuống

" Nói mau! Ai đã làm ra việc này? " Hạo Thạc hạ thấp giọng , cả Y Bình và Trúc Đào đều đang run sợ vì nghĩ rằng Hạo Thạc đang rất tức giận vì đồ vật của phủ bị vỡ.

Y Bình liếc ngầm đe dọa Trúc Đào, cô nhớ lại lời khi nãy của cô ta, sợ là bà ngoại và Hồ Lô sẽ gặp nguy hiểm nên đành quỳ xuống van xin rối rít.

" Thiếu... thiếu soái, xin ngài tha tội! Là do tôi đã vô tình làm vỡ bức tượng, tôi thật sự không cố ý . Xin ngài tha tội " Trúc Đào bật khóc

Trời ơi Trúc Đào , sao cô ấy lại nhận hết tội lỗi vậy?

" Là ngươi à Trúc Đào? Nếu thế tại sao lại không dọn dẹp mà lại đi cãi vã với Y Bình, những món đồ cũ kỹ này ở trong Túy Uyển Các cũng lâu rồi. Ngày mai ta sẽ kêu dì Hoa đem đi vứt hết, ta sẽ không trách khứ ngươi vì tội làm vỡ đồ nhưng ta vẫn sẽ phạt cả hai vì tội đánh nhau trong phủ này! Còn ra thể thống gì nữa? "

" Vâng! Tôi cảm tạ thiếu soái tha tội " Trúc Đào mừng rỡ , còn Y Bình thì lại không cam tâm vì biểu hiện của thiếu soái chẳng như cô ta mong đợi, đáng lí ra ngài ấy nên đuổi quách Trúc Đào ra khỏi phủ. Hạo Thạc sau khi giải quyết vấn đề thì đã rời khỏi đó, An Kỳ vẫn còn lo cho Trúc Đào.

" Cô đừng tưởng như vậy là xong chuyện " Y Bình liếc xéo Trúc Đào khi cô ấy đang quét những mảnh vỡ của tượng rồng.

***

Cả Y Bình, Trúc Đào và An Kỳ đều bị dì Hoa gọi đến Vân Chung Các để hỏi tội, cô không ngờ rằng tên thiếu soái ấy lại lôi cô vào chuyện này mặc dù An Kỳ có liên quan thật. Y Bình chỉ rằng Trúc Đào đã làm vỡ đồ rồi đổ tội cho cô ta, nên hai người mới xảy ra cãi vả, còn Trúc Đào chỉ im lặng cúi gầm mặt .

" Có thật vậy không Trúc Đào? "

Trúc Đào không nói gì mà lặng lẽ gật đầu, dì Hoa thở dài sau đó kêu cả hai ngày mai phải ra đứng phạt ở cửa Túy Uyển Các từ sáng đến chiều không được ăn uống, An Kỳ thấy phạt như thế có hơi nặng . Sau khi Y Bình và Trúc Đào đều lui xuống, dì Hoa mới nhìn An Kỳ.

" Còn An Kỳ... "

" Vâng.. ạ? "

" Thiếu soái cho gọi con vào thư phòng hỏi chút chuyện , đi mau đi đừng để ngài ấy chờ lâu mà nổi giận "

" Con biết rồi thưa dì " An Kỳ chạy đi , không ngờ Hạo Thạc lại gọi cô đến đó, nhất định là để cô tự nói ra những gì mình biết, quả là một tên cáo già . An Kỳ mở cửa thư phòng bước vào, Hạo Thạc đang ngồi đọc sách trên ghế .

" Thiếu soái cho gọi tôi "

" Chắc hẳn cô biết ta gọi cô đến đây là để làm gì? Nói đi , thật ra giữa hai đứa nó đã xảy ra chuyện gì ? Ta vốn dĩ không hề tin lời Y Bình vì biết cô ta là loại người thế nào "

" Tôi chỉ... tình cờ đi ngang Túy Uyển Các và nghe thấy lớn tiếng nên vào xem thôi ạ! Tính... tính tôi trước giờ rất thích hóng chuyện mà " An Kỳ gãi đầu xong rồi cười nhạt , cô sợ nói ra thì Y Bình sẽ nghĩ Trúc Đào đi mách với Hạo Thạc, không biết cô ta sẽ làm những gì với Trúc Đào .

Hạo Thạc im lặng sau đó nhìn An Kỳ bằng con mắt nghi ngờ, với kinh nghiệm tra hỏi tù binh thì hắn biết An Kỳ đang nói dối hay thật , hắn đóng sách lại sau đó chỉ ra ngoài cửa sổ.

" Ba lần ! "

" Ba lần gì ạ? " An Kỳ nghiêng đầu.

" Nếu như trong ba lần mà cô vẫn không chịu nói sự thật thì xuống dưới sân Ngọc Uyển Các dằm mưa đi "

An Kỳ thấy thì quả nhiên bầu trời đã tối đen mù mịt , hiện tại đang là buổi trưa nên chắc cơn mưa này sẽ kéo rất dài, cô nghĩ là mình không còn sự lựa chọn nào khác.

" Thưa thiếu soái, dù ngài có cho 100 hay bao nhiêu lần đi nữa thì tôi vẫn lựa chọn nói không biết? Tại sao tôi lại làm vậy? Bởi vì tôi chỉ nói sự thật thôi, nếu ngài vẫn không vừa ý thì tôi đành chịu " An Kỳ nhúng vai sau đó cô từ từ đi xuống sân đứng, được một lúc thì đã bất đầu nhỏ hạt sau đó cơn mưa to dần lên.

An Kỳ hiện rất lạnh, môi cô đã chuyển sang màu tím, toàn thân ướt sũng. Còn Hạo Thạc ở trên nhìn cô qua khung cửa sổ sau đó hắn đóng cửa lại.

" Sau chuyện này, mình sẽ nói rõ ràng với Y Bình, nếu cứ như vậy thì mình cũng sẽ chịu khổ ? Chết tiệt ! Tại sao thiếu soái chết bằm ấy lại xuất hiện lúc đó chứ? Lạnh quá "

" An Kỳ... " Tiểu Ngọc đang hối hả cầm ô chạy đến trong cơn mưa

" Ta nghe mẹ bảo rằng cô đang đứng dằm mưa ở Ngọc Uyển Các nên đã đến xem tình hình . Tại sao vậy? Đang yên đang lành lại bị phạt? " Tiểu Ngọc che ô cho An Kỳ.

" Chỉ.. chỉ là tôi chọc... giận thiếu soái thôi! Nhiêu đây đã là nhằm nhò gì , sức khỏe tôi rất tốt chỉ bấy nhiêu đây không thể làm tôi bệnh vặt đâu " An Kỳ còn tỏ ra mình ổn.

" Cảm ơn cô đã đến đây hỏi thăm nhưng hãy đi đi Tiểu Ngọc, tôi không muốn cô bị liên lụy " An Kỳ liền kêu Tiểu Ngọc đi, mặc dù cô ấy không chịu nhưng vì An Kỳ nói quá nên mới ngặm ngùi rời khỏi đó.

" Nữ nhân đó đúng là cứng đầu " Hạo Thạc lẩm nhẩm khi đang nằm nghỉ trên ghế sofa, hắn nhớ lại khoảnh khắc An Kỳ đứng dưới cơn mưa lớn ầm ầm ngoài kia. Hắn liền ngồi dậy cho gọi dì Hoa vào

***

Trời cũng tối dần, chắc là An Kỳ đứng đã được bốn tiếng đồng hồ, mưa cũng tạnh rồi. Đột nhiên chân của An Kỳ khụy xuống làm cô ngã nhào ra đất.

" Ahhh... chân mình tê cứng luôn " An Kỳ đau đớn xoa xoa chân mình

" An Kỳ ơi? " Lúc này Tiểu Ngọc xuất hiện đỡ cô đứng dậy, làm cô có hơi bất ngờ.

" Tiểu Ngọc sao cô lại đến đây nữa? "

" Thiếu soái đã tha lỗi cho cô rồi. Ngài ấy bảo tôi đưa cô về phòng " Tiểu Ngọc mỉm cười rồi dắt An Kỳ đang loạng choạng bước đi .

Về đến phòng thì chuẩn bị đồ cho An Kỳ thay, cô ấy còn đốt sẵn một thau than nóng cho An Kỳ sưởi ấm kẻo bị cảm lạnh. Tiểu Ngọc chạy đi lấy ít đồ ăn cho An Kỳ , còn cô thì ở lại đắp chăn co ro ngồi sưởi

" Hắt xì... !!!! "

" Sao mình khổ quá vậy nè ! " An Kỳ thở dài...

Tiểu Ngọc đem đến một bát cơm cùng với rau xào và thịt kho, An Kỳ đói đến độ ăn rất nhanh , tuy đơn giản nhưng nó ngon hơn cả sơn hào hải vị, còn Tiểu Ngọc lấy khăn lau khô đầu cho An Kỳ.

Không ngờ cô ấy lại tốt đến như vậy , đúng là thiên sứ giáng trần. Nếu Tiểu Ngọc là thiên sứ , thì chắc tên Hạo Thạc ấy chính là ác quỷ thực sự.

" An Kỳ này , mẹ bảo ngày mai sẽ cho hai đứa mình đi chợ đấy! "

" Chợ ? "

" Cô mới đến nên không biết đúng rồi? Chợ ở đây rất đông vui và tấp nập, họ buôn bán rất nhiều đồ từ khắp mọi nơi ở Liên Thành, và cũng nhiều món ăn ngon miệng đẹp mắt. Nói chung là ngày mai ta đi, chắc chắn sẽ rất vui " Tiểu Ngọc mỉm cười.

" Thật sao? Thế thì tôi mong đến ngày mai quá " An Kỳ mừng rỡ, vì từ khi đến thời đại này cô chỉ lòng vòng trong phủ, đây quả là một cơ hội tốt để ngắm nhìn thế giới bên ngoài.

Chapter
1 Chương 1 : Viên ngọc kỳ lạ
2 Chương 2 : Chất vấn
3 Chương 3 : Chỗ ở
4 Chương 4 : Làm khó dễ
5 Chương 5 : Pha trà
6 Chương 6 : Dọn dẹp
7 Chương 7 : Làm thơ
8 Chương 8 : Bị tính kế
9 Chương 9 : Bày mưu
10 Chương 10 : Dằm mưa
11 Chương 11 : Ngã bệnh
12 Chương 12 : Bác sĩ Trương
13 Chương 13 : Quá khứ của Trương Hằng
14 Chương 14 : Dằn mặt Y Bình
15 Chương 15 : Vân tiểu thư là ai ?
16 Chương 16 : Kiều Thanh Ốc
17 Chương 17 : Ca nương
18 Chương 18 : Náo loạn
19 Chương 19 : Về nhà
20 Chương 20 : Bắt giữ Trương Viễn
21 Chương 21 : Vân Kim Mỹ
22 Chương 22 : Ghen tức
23 Chương 23 : Cuộc trò chuyện
24 Chương 24 : Tiệc tại Vân gia
25 Chương 25 : Bữa ăn hai người
26 Chương 26 : Lời mời
27 Chương 27 : Chạm mặt nhau
28 Chương 28 : Vân Kim Mỹ ngã thuyền
29 Chương 29 : Bị phạt nhịn đói
30 Chương 30 : Âm thầm tặng quà
31 Chương 31 : An Kỳ trả đũa
32 Chương 32 : Thăm mộ Trương Tâm
33 Chương 33 : Gặp lại Kiều Lam
34 Chương 34 : Nổi giận
35 Chương 35 : Trương gia
36 thông báo drop
37 Chương 36 : Quà vặt nhỏ
38 Chương 37 : Tiểu Ngọc gặp rắc rối
39 Chương 38 : Hình bóng cũ
40 Chương 39 : Chuyện về cô ấy
41 Chương 40 : Giấc mơ ngày xưa
42 Chương 41 : Giúp đỡ Tố Nhiên
43 Chương 42 : Liệu chúng ta có thể quay lại?
44 Chương 43 : Em vẫn thuộc về ta
45 Chương 44 : Xin hãy ở lại
46 Chương 45 : Nha hoàn mới
47 Chương 46 : Gã ăn mày
48 Chương 47 : Nữ nhân tham lam
49 Chương 48 : Cái chết của Trần Hồng
50 Chương 49 : Vụ án năm đó
51 Chương 50 : Không thể trở lại
52 Chương 51 : Nỗi nhớ
53 Chương 52 : Cô định ra vẻ với ai?
54 Chương 53 : Trại trẻ mồ côi
55 Chương 54 : Tin đồn ác ý
56 Chương 55 : An Kỳ trúng độc
57 Chương 56 : Tìm ra thủ phạm
58 Chương 57 : Tung tích của Nguyệt Anh Lam
59 Chương 58 : Chiến đấu vì mạng sống
60 Chương 59 : Mai Hương có thai
61 Chương 60 : Hạo Thạc trở về
62 Chương 61 : Ta phải tìm được cô!
63 Chương 62 : Quá khứ của kẻ gian dối
64 Chương 63 : Rời khỏi Kiều gia
65 Chương 64 : Đối đầu
66 Chương 65 : Hạo Thạc bị bệnh
67 Chương 66 : Thành thân
68 Chương 67 : Nhận ra tình cảm
69 Chương 68 : Dùng trà với Kiều Long
70 Chương 69 : Giao dịch nhỏ
71 Chương 70 : Hẹn hò
72 Chương 71 : Tiệc tất niên
73 Chương 72 : Về Dương gia
74 Chương 73 : Muốn nghỉ việc
75 Chương 74 : Rồi cũng phải đi
76 Chương 75 : Hạo Hiên giúp đỡ
77 Chương 76 : Sinh thần thị trưởng
78 Chương 77 : Ta yêu em!
79 Chương 78 : Quay lại phủ
80 Chương 79 : Trợ giúp
81 Chương 80 : Trình Mẫn đến
82 Chương 81 : Khơi màn kế hoạch
83 Chương 82 : Thọ lễ
84 Chương 83 : Tra tấn
85 Chương 84 : Biến cố xảy ra
86 Chương 85 : Tang gia
87 Chương 86 : Sinh thần Trình Mẫn
88 Chương 87 : Đêm đầu tiên (H)
89 Chương 88 : Trương Tịch ra đời
90 Chương 89 : An Kỳ đến Dương gia
91 Chương 90 : Đầy tháng
92 Chương 91 : Thay đổi
93 Chương 92 : Tiêu Phong
94 Chương 93 : Tôi xin từ chối!
95 Chương 94 : Biết được sự thật
96 Chương 95 : Tỉnh dậy sau cơn ác mộng
97 Chương 96 : Ta đến đón con
98 Chương 97 : Dứt điểm
99 Chương 98 : Đêm trung thu
100 Chương 99 : Tiêu Ánh bị quấy rối
101 Chương 100 : Ra mắt
102 Chương 101 : Bắt cóc
103 Chương 102 : Giải cứu kịp lúc
104 Chương 103 : Từ lâu đã yêu
105 Chương 104 : Tai nạn không đáng có
106 Chương 105 : An toàn trở lại
107 Chương 106 : Đường cùng
108 Chương 107 : Một ngày vui
109 Chương 108 : Cha con
110 Chương 109 : Có thật sự hạnh phúc?
111 Chương 110 : Đám cưới trong mơ ( H )
112 Chương 111 : Tình yêu vượt thời gian
113 Chương 112 : Câu trả lời
114 Chương 113 : Hồi ức tươi đẹp
115 Chương 114 : Tuần trăng mật
116 Chương 115 : Thành viên mới
117 Chương 116 : Đừng nhắc đến chị
118 Chương 117 : Gia đình
119 Chương 118 : Tình yêu của tôi ( End )
120 Ngoại truyện : Cặp đôi giả tạo (1)
121 Ngoại truyện : Cặp đôi giả tạo (2)
122 Ngoại truyện : Cặp đôi giả tạo (3)
123 Ngoại truyện : Cặp đôi giả tạo (4)
124 Ngoại truyện : Cặp đôi giả tạo (5)
125 Ngoại truyện : Cặp đôi giả tạo (6)
126 Ngoại truyện : Cặp đôi giả tạo (7)
127 Ngoại truyện : Cặp đôi giả tạo (8)
128 Ngoại truyện : Cặp đôi giả tạo (9)
129 Ngoại truyện : Cặp đôi giả tạo (10)
130 Ngoại truyện : Cặp đôi giả tạo (11)
131 Ngoại truyện : Cặp đôi giả tạo (12)
132 Ngoại truyện : Cặp đôi giả tạo ( kết )
133 Ngoại truyện (1)
134 Ngoại truyện (2) H
135 Ngoại truyện (3)
136 Ngoại truyện ( 4 )
137 Lời kết
Chapter

Updated 137 Episodes

1
Chương 1 : Viên ngọc kỳ lạ
2
Chương 2 : Chất vấn
3
Chương 3 : Chỗ ở
4
Chương 4 : Làm khó dễ
5
Chương 5 : Pha trà
6
Chương 6 : Dọn dẹp
7
Chương 7 : Làm thơ
8
Chương 8 : Bị tính kế
9
Chương 9 : Bày mưu
10
Chương 10 : Dằm mưa
11
Chương 11 : Ngã bệnh
12
Chương 12 : Bác sĩ Trương
13
Chương 13 : Quá khứ của Trương Hằng
14
Chương 14 : Dằn mặt Y Bình
15
Chương 15 : Vân tiểu thư là ai ?
16
Chương 16 : Kiều Thanh Ốc
17
Chương 17 : Ca nương
18
Chương 18 : Náo loạn
19
Chương 19 : Về nhà
20
Chương 20 : Bắt giữ Trương Viễn
21
Chương 21 : Vân Kim Mỹ
22
Chương 22 : Ghen tức
23
Chương 23 : Cuộc trò chuyện
24
Chương 24 : Tiệc tại Vân gia
25
Chương 25 : Bữa ăn hai người
26
Chương 26 : Lời mời
27
Chương 27 : Chạm mặt nhau
28
Chương 28 : Vân Kim Mỹ ngã thuyền
29
Chương 29 : Bị phạt nhịn đói
30
Chương 30 : Âm thầm tặng quà
31
Chương 31 : An Kỳ trả đũa
32
Chương 32 : Thăm mộ Trương Tâm
33
Chương 33 : Gặp lại Kiều Lam
34
Chương 34 : Nổi giận
35
Chương 35 : Trương gia
36
thông báo drop
37
Chương 36 : Quà vặt nhỏ
38
Chương 37 : Tiểu Ngọc gặp rắc rối
39
Chương 38 : Hình bóng cũ
40
Chương 39 : Chuyện về cô ấy
41
Chương 40 : Giấc mơ ngày xưa
42
Chương 41 : Giúp đỡ Tố Nhiên
43
Chương 42 : Liệu chúng ta có thể quay lại?
44
Chương 43 : Em vẫn thuộc về ta
45
Chương 44 : Xin hãy ở lại
46
Chương 45 : Nha hoàn mới
47
Chương 46 : Gã ăn mày
48
Chương 47 : Nữ nhân tham lam
49
Chương 48 : Cái chết của Trần Hồng
50
Chương 49 : Vụ án năm đó
51
Chương 50 : Không thể trở lại
52
Chương 51 : Nỗi nhớ
53
Chương 52 : Cô định ra vẻ với ai?
54
Chương 53 : Trại trẻ mồ côi
55
Chương 54 : Tin đồn ác ý
56
Chương 55 : An Kỳ trúng độc
57
Chương 56 : Tìm ra thủ phạm
58
Chương 57 : Tung tích của Nguyệt Anh Lam
59
Chương 58 : Chiến đấu vì mạng sống
60
Chương 59 : Mai Hương có thai
61
Chương 60 : Hạo Thạc trở về
62
Chương 61 : Ta phải tìm được cô!
63
Chương 62 : Quá khứ của kẻ gian dối
64
Chương 63 : Rời khỏi Kiều gia
65
Chương 64 : Đối đầu
66
Chương 65 : Hạo Thạc bị bệnh
67
Chương 66 : Thành thân
68
Chương 67 : Nhận ra tình cảm
69
Chương 68 : Dùng trà với Kiều Long
70
Chương 69 : Giao dịch nhỏ
71
Chương 70 : Hẹn hò
72
Chương 71 : Tiệc tất niên
73
Chương 72 : Về Dương gia
74
Chương 73 : Muốn nghỉ việc
75
Chương 74 : Rồi cũng phải đi
76
Chương 75 : Hạo Hiên giúp đỡ
77
Chương 76 : Sinh thần thị trưởng
78
Chương 77 : Ta yêu em!
79
Chương 78 : Quay lại phủ
80
Chương 79 : Trợ giúp
81
Chương 80 : Trình Mẫn đến
82
Chương 81 : Khơi màn kế hoạch
83
Chương 82 : Thọ lễ
84
Chương 83 : Tra tấn
85
Chương 84 : Biến cố xảy ra
86
Chương 85 : Tang gia
87
Chương 86 : Sinh thần Trình Mẫn
88
Chương 87 : Đêm đầu tiên (H)
89
Chương 88 : Trương Tịch ra đời
90
Chương 89 : An Kỳ đến Dương gia
91
Chương 90 : Đầy tháng
92
Chương 91 : Thay đổi
93
Chương 92 : Tiêu Phong
94
Chương 93 : Tôi xin từ chối!
95
Chương 94 : Biết được sự thật
96
Chương 95 : Tỉnh dậy sau cơn ác mộng
97
Chương 96 : Ta đến đón con
98
Chương 97 : Dứt điểm
99
Chương 98 : Đêm trung thu
100
Chương 99 : Tiêu Ánh bị quấy rối
101
Chương 100 : Ra mắt
102
Chương 101 : Bắt cóc
103
Chương 102 : Giải cứu kịp lúc
104
Chương 103 : Từ lâu đã yêu
105
Chương 104 : Tai nạn không đáng có
106
Chương 105 : An toàn trở lại
107
Chương 106 : Đường cùng
108
Chương 107 : Một ngày vui
109
Chương 108 : Cha con
110
Chương 109 : Có thật sự hạnh phúc?
111
Chương 110 : Đám cưới trong mơ ( H )
112
Chương 111 : Tình yêu vượt thời gian
113
Chương 112 : Câu trả lời
114
Chương 113 : Hồi ức tươi đẹp
115
Chương 114 : Tuần trăng mật
116
Chương 115 : Thành viên mới
117
Chương 116 : Đừng nhắc đến chị
118
Chương 117 : Gia đình
119
Chương 118 : Tình yêu của tôi ( End )
120
Ngoại truyện : Cặp đôi giả tạo (1)
121
Ngoại truyện : Cặp đôi giả tạo (2)
122
Ngoại truyện : Cặp đôi giả tạo (3)
123
Ngoại truyện : Cặp đôi giả tạo (4)
124
Ngoại truyện : Cặp đôi giả tạo (5)
125
Ngoại truyện : Cặp đôi giả tạo (6)
126
Ngoại truyện : Cặp đôi giả tạo (7)
127
Ngoại truyện : Cặp đôi giả tạo (8)
128
Ngoại truyện : Cặp đôi giả tạo (9)
129
Ngoại truyện : Cặp đôi giả tạo (10)
130
Ngoại truyện : Cặp đôi giả tạo (11)
131
Ngoại truyện : Cặp đôi giả tạo (12)
132
Ngoại truyện : Cặp đôi giả tạo ( kết )
133
Ngoại truyện (1)
134
Ngoại truyện (2) H
135
Ngoại truyện (3)
136
Ngoại truyện ( 4 )
137
Lời kết

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play