Chương 12 : Bác sĩ Trương

" Cô thấy trong người thế nào ? Muốn ở lại đây hay trở về phủ nghỉ ngơi? "

" Aha... chắc tôi sẽ ở lại đây để có thể cho bác sĩ dễ dàng theo dõi. Dù gì cũng chỉ là sốt nên rất nhanh khỏi , tôi nhất định sẽ trở lại công việc sớm nhất có thể " An Kỳ thà ở lại nơi này vừa thoáng mát lại sạch sẽ, còn hơn nằm một chỗ tại căn phòng trong phủ.

Hạo Thạc im lặng sau đó hắn lấy tay gõ nhẹ lên đầu của An Kỳ, bản thân hắn cũng biết được lí do cô bệnh vì hôm qua hắn đã bảo An Kỳ đứng dưới mưa suốt mấy tiếng đồng hồ.

" Không cần phải gượng làm gì , cô nghĩ trong phủ của ta chỉ có cô là gia nhân à? Vậy thì ta sẽ kêu Tiểu Ngọc đến đây chăm sóc cô "

" Thế thì tốt quá " An Kỳ mỉm cười vui vẻ

" Ôi trời, Dương thiếu soái làm bệnh nhân của tôi tỉnh dậy rồi à? " Trương Hằng đứng dựa vào cửa, sau đó anh đi đến giường của An Kỳ

" Anh là người khi nãy phải không? "

" Vâng. Xin giới thiệu tôi tên Hằng họ là Trương, mọi người vẫn hay gọi tôi là bác sĩ Trương, nếu cô nương đã muốn ở lại đây thì tiền thuốc than và ăn uống sẽ được miễn phí toàn bộ. Bởi vì cô đã giúp tôi " Trương Hằng cười nhẹ làm cho An Kỳ cảm thấy xôn xao, anh ta cứ như các học trưởng dịu dàng trong trường vậy.

" An Kỳ đã giúp cậu điều gì vậy? " Hạo Thạc cảm thấy tò mò.

" Thật ra An cô nương đã... " Khi Trương Hằng định nói ra thì An Kỳ đã nhảy vào chặn lời nói của anh ta.

" Bác sĩ Trương đột nhiên tôi cảm thấy không khỏe "

" Chắc là cô vẫn nghỉ ngơi chưa đủ. Ta về phủ đây , cô không sao là tốt rồi. Cứ ở đây tịnh dưỡng , khi nào khỏi bệnh thì hẳn trở lại . " Hạo Thạc liền đứng dậy, sau đó cùng Trương Hằng rời khỏi phòng . An Kỳ thở dài sau đó cô cũng nhắm mắt lại ngủ .

" An Kỳ... An Kỳ! " Một giọng nói phát ra từ trong đầu An Kỳ, khi cô tỉnh dậy thì thấy bản thân đang ở trong một không gian tối đen mịch mù, An Kỳ bất đầu bước đi. Đột nhiên , cô thấy có ánh sáng xanh nên đã chạy lại, trước mặt cô chính là viên đá Ngọc Minh Lam đang lơ lửng trong không trung.

" Ngọc Minh Lam tại sao lại ở đây? "

" Bởi vì ta đã đưa ngươi trở lại... " Giọng nói từ viên đá vọng ra rất giống với tiếng gọi đã làm An Kỳ tỉnh giấc.

" Tại sao ngươi lại làm vậy? Ta ở chỗ này vô cùng kham khổ , ta muốn về thế kỷ 21 và sống một cuộc sống sinh viên bình thường, ta muốn gặp sư phụ và mọi người ở tổ chức " An Kỳ quỳ xuống bật khóc

" Đáp án cho câu hỏi của cô sẽ do chính sư phụ cô giải đáp "

" Sư phụ Lạc Phong ? Ông ấy thì có liên quan gì chứ? "

" Nếu như cô muốn trở về thì ta còn có một bản thể khác ở chỗ này , nhưng chuỵên gì cũng sẽ có cái giá của nó . Để có thể tìm được ta thì cô sẽ phải trải qua rất nhiều điều trong tương lai.! "

" Không sao. Tôi chắc chắn sẽ vượt qua được. Nhưng làm sao tôi có thể tìm được ngươi? "

" Không cần phải vội. Bởi vì những chuyện sau này sẽ đưa đẩy cô đến gặp ta " Vừa dứt lời thì viên đá cũng biến mất, để lại An Kỳ vẫn chưa thể hiểu được điều mà viên đá vừa nói.

" Đừng đi mà , đừng đi...! "

" LÀM ƠN!!! " An Kỳ như bừng tỉnh , miệng cô thở dốc còn mặt thì đổ đầy mồ hôi . Lúc này Tiểu Ngọc và Trương Hằng đang nói chuyện với nhau thì nghe tiếng của An Kỳ nên Tiểu Ngọc vội vàng bước đến

" An Kỳ cô sao vậy? Mơ thấy ác mộng à? "

" Đúng... đúng vậy! Chỉ là một giấc mơ khó hiểu! Nhưng chẳng có gì đáng sợ cả! " An Kỳ vuốt mặt rồi gượng cười

" Nếu cô đã dậy rồi thì uống thuốc nào. Dù gì cũng đã sáu giờ kém, Tiểu Ngọc cô nương hãy mau cho An cô nương uống thuốc đi " Trưởng Hằng đem đến cho An Kỳ một vài viên thuốc màu đen nhỏ , bảo là thuốc trị cảm sốt được bào chế từ các dược liệu . An Kỳ uống một ực vào, vị của nó hơi lạ, miễn là đừng dùng thuốc nước là được .

" Bệnh viện này là của anh luôn là bác sĩ Trương? "

" Đúng vậy! Nó được xây nên bởi tôi sau khi tôi đi du học về, nơi này chuyên trị bệnh cho những người nghèo. Tôi thấy hãnh diện về nơi này, dù nó khá là nhỏ nhưng tôi đã hoàn thành được ước mơ của mình "

" Bác sĩ Trương đúng là người tốt " An Kỳ nhìn Trương Hằng bằng ánh mắt lấp lánh , cái con người này vừa tốt tính lại còn dịu dàng đẹp trai nữa , trên thế giới này chỉ có 0,0001℅ thôi. Nếu được làm bạn với anh ta thì hay biết mấy.

Trường Hằng tạm biệt An Kỳ và Tiểu Ngọc, nói là ban đêm bệnh viện sẽ có người trực cho tới sáng, nếu An Kỳ sốt trở lại hay mọi người có việc gì cần cứ báo với y tá họ sẽ đáp ứng được tất cả .

An Kỳ nằm trên giường còn Tiểu Ngọc thì nằm dưới sàn nhà đã được trải nệm mỏng mà y tá đưa cho. Vì cả ngày hôm nay An Kỳ ngủ rất nhiều nên ban đêm mắt mở như cú, không tài nào vô giấc được

" Tiểu Ngọc cô ngủ chưa? "

" Vẫn chưa . An Kỳ cô cần gì à? "

" Tôi có điều muốn hỏi cô này. Dì Hoa là mẹ của cô vậy cha cô đâu Tiểu Ngọc? "

Tiểu Ngọc im lặng một hồi thì mới cất lời " Tôi... tôi có cha! Quê của tôi là ở một ngôi làng tên Mạc Sơn tại vùng núi phía Tây. Lúc còn trẻ mẹ tôi bị một người đàn ông lừa dối, mặc dù bị ông bà ngoại kêu dùng thuốc hoại thai khi vẫn chưa bị ai phát hiện, nhưng mẹ vẫn kiên quyết sinh ra tôi "

" Sau đó bà ấy vào Liên Thành làm việc, mỗi một thời gian sẽ gửi tiền nuôi dưỡng hay thư về cho tôi. Tuy hay bị những đứa trẻ kêu là đồ con hoang nhưng tôi vẫn không quan tâm.

Năm tôi lên 12 tuổi thì mẹ đã về và rước tôi đến Liên Thành, đó cũng là lần đầu tiên tôi bước vào phủ của thiếu soái và làm việc tới tận bây giờ "

" Tôi không hận cha và cũng chẳng muốn biết mặt ông ấy. Tôi chỉ cảm thấy hài lòng về cuộc sống hiện tại có hai mẹ con yêu thương nhau là đủ "

" Không ngờ Tiểu Ngọc lại có một quá khứ buồn như vậy . Nhưng ít ra cô còn có mẹ, tôi thì từ khi nhận thức được vẫn không biết cha mẹ của mình là ai. Chỉ có một người nuôi nấng mà tôi hay gọi là sư phụ. Ông ấy tên Lạc Phong và rất giỏi, việc gì cũng biết làm " An Kỳ thở dài.

" Vậy thì chắc cha mẹ của An Kỳ đang tìm kiếm cô thì sao? "

" Tôi cũng không chắc, nhưng tôi muốn biết vì sao họ lại bỏ rơi tôi " Tuy nhiên tới giờ manh mối về họ An Kỳ còn không nắm được, hỏi sư phụ thì ông ấy lại bảo là nhặt được tôi trong lúc làm nhiệm vụ. Không có bất cứ món đồ nào liên quan cả, đột nhiên An Kỳ nhớ lại lúc trước.

Khi cô vô tình vào phòng làm việc của Lạc Phong thì thấy ông ấy đang cầm một thứ gì đó , nhưng khi nghe tiếng của An Kỳ thì Lạc Phong lại nhanh chóng dẹp nó đi, và còn mắng cô là tại sao vào phòng mà không gõ cửa. Lúc đó An Kỳ cũng chẳng suy nghĩ gì nhiều , nếu cô còn hiện đại thì chắc đã biết được đó là thứ chi?

Trong lúc suy nghĩ thì An Kỳ mới nhận ra Tiểu Ngọc ngủ từ lúc nào, vậy nên cô cũng đành nhắm mắt, hy vọng ngày mai bản thân sẽ khỏe hoàn toàn và trở về phủ

***

Cả ngày chỉ nằm ngủ nên An Kỳ có chút chán nản nên cô quyết định đi dạo khu vườn phía sau bệnh viện. An Kỳ vươn vai cho giãn cơ rồi bất đầu vận động, một lát sau cô ngồi nghỉ ngơi tại chiếc ghế gỗ dài .

Trời đã vào thu nên cũng mát mẻ , những làn gió pha chút lạnh hay tiếng lá kêu xào xạc, An Kỳ đều cảm nhận được chúng, quảng thời gian này thật bình yên.

" An Kỳ là cô à? "

" Vâng? " An Kỳ xoay đầu lại nhìn xem ai là người gọi mình, thì ra là Trương Hằng. Không ngờ anh ta cũng đang đi dạo giống cô, đúng là định mệnh .

" Tôi ngồi ở đây được chứ? " Sau khi được sự đồng ý từ An Kỳ, Trương Hằng ngồi xuống bên cạnh cô , người của anh ta phát ra một loại mùi hương giống như hoa oải hương.

" Bác sĩ Trương anh thích hoa oải hương à? "

" Đúng vậy! Sao An cô nương biết? "

" Tại vì ngồi kế bên anh nên tôi ngửi thấy thôi. Mùi của nó thật nhẹ nhàng và tinh khiết "

" Chắc do tôi bị ám mùi thôi chứ tôi cũng không xài nước hoa . Thật ra trong phòng làm việc của tôi có để một lọ hoa oải hương, đó là loài hoa mà em gái tôi rất thích " Trương Hằng có vẻ đượm buồn

Chapter
1 Chương 1 : Viên ngọc kỳ lạ
2 Chương 2 : Chất vấn
3 Chương 3 : Chỗ ở
4 Chương 4 : Làm khó dễ
5 Chương 5 : Pha trà
6 Chương 6 : Dọn dẹp
7 Chương 7 : Làm thơ
8 Chương 8 : Bị tính kế
9 Chương 9 : Bày mưu
10 Chương 10 : Dằm mưa
11 Chương 11 : Ngã bệnh
12 Chương 12 : Bác sĩ Trương
13 Chương 13 : Quá khứ của Trương Hằng
14 Chương 14 : Dằn mặt Y Bình
15 Chương 15 : Vân tiểu thư là ai ?
16 Chương 16 : Kiều Thanh Ốc
17 Chương 17 : Ca nương
18 Chương 18 : Náo loạn
19 Chương 19 : Về nhà
20 Chương 20 : Bắt giữ Trương Viễn
21 Chương 21 : Vân Kim Mỹ
22 Chương 22 : Ghen tức
23 Chương 23 : Cuộc trò chuyện
24 Chương 24 : Tiệc tại Vân gia
25 Chương 25 : Bữa ăn hai người
26 Chương 26 : Lời mời
27 Chương 27 : Chạm mặt nhau
28 Chương 28 : Vân Kim Mỹ ngã thuyền
29 Chương 29 : Bị phạt nhịn đói
30 Chương 30 : Âm thầm tặng quà
31 Chương 31 : An Kỳ trả đũa
32 Chương 32 : Thăm mộ Trương Tâm
33 Chương 33 : Gặp lại Kiều Lam
34 Chương 34 : Nổi giận
35 Chương 35 : Trương gia
36 thông báo drop
37 Chương 36 : Quà vặt nhỏ
38 Chương 37 : Tiểu Ngọc gặp rắc rối
39 Chương 38 : Hình bóng cũ
40 Chương 39 : Chuyện về cô ấy
41 Chương 40 : Giấc mơ ngày xưa
42 Chương 41 : Giúp đỡ Tố Nhiên
43 Chương 42 : Liệu chúng ta có thể quay lại?
44 Chương 43 : Em vẫn thuộc về ta
45 Chương 44 : Xin hãy ở lại
46 Chương 45 : Nha hoàn mới
47 Chương 46 : Gã ăn mày
48 Chương 47 : Nữ nhân tham lam
49 Chương 48 : Cái chết của Trần Hồng
50 Chương 49 : Vụ án năm đó
51 Chương 50 : Không thể trở lại
52 Chương 51 : Nỗi nhớ
53 Chương 52 : Cô định ra vẻ với ai?
54 Chương 53 : Trại trẻ mồ côi
55 Chương 54 : Tin đồn ác ý
56 Chương 55 : An Kỳ trúng độc
57 Chương 56 : Tìm ra thủ phạm
58 Chương 57 : Tung tích của Nguyệt Anh Lam
59 Chương 58 : Chiến đấu vì mạng sống
60 Chương 59 : Mai Hương có thai
61 Chương 60 : Hạo Thạc trở về
62 Chương 61 : Ta phải tìm được cô!
63 Chương 62 : Quá khứ của kẻ gian dối
64 Chương 63 : Rời khỏi Kiều gia
65 Chương 64 : Đối đầu
66 Chương 65 : Hạo Thạc bị bệnh
67 Chương 66 : Thành thân
68 Chương 67 : Nhận ra tình cảm
69 Chương 68 : Dùng trà với Kiều Long
70 Chương 69 : Giao dịch nhỏ
71 Chương 70 : Hẹn hò
72 Chương 71 : Tiệc tất niên
73 Chương 72 : Về Dương gia
74 Chương 73 : Muốn nghỉ việc
75 Chương 74 : Rồi cũng phải đi
76 Chương 75 : Hạo Hiên giúp đỡ
77 Chương 76 : Sinh thần thị trưởng
78 Chương 77 : Ta yêu em!
79 Chương 78 : Quay lại phủ
80 Chương 79 : Trợ giúp
81 Chương 80 : Trình Mẫn đến
82 Chương 81 : Khơi màn kế hoạch
83 Chương 82 : Thọ lễ
84 Chương 83 : Tra tấn
85 Chương 84 : Biến cố xảy ra
86 Chương 85 : Tang gia
87 Chương 86 : Sinh thần Trình Mẫn
88 Chương 87 : Đêm đầu tiên (H)
89 Chương 88 : Trương Tịch ra đời
90 Chương 89 : An Kỳ đến Dương gia
91 Chương 90 : Đầy tháng
92 Chương 91 : Thay đổi
93 Chương 92 : Tiêu Phong
94 Chương 93 : Tôi xin từ chối!
95 Chương 94 : Biết được sự thật
96 Chương 95 : Tỉnh dậy sau cơn ác mộng
97 Chương 96 : Ta đến đón con
98 Chương 97 : Dứt điểm
99 Chương 98 : Đêm trung thu
100 Chương 99 : Tiêu Ánh bị quấy rối
101 Chương 100 : Ra mắt
102 Chương 101 : Bắt cóc
103 Chương 102 : Giải cứu kịp lúc
104 Chương 103 : Từ lâu đã yêu
105 Chương 104 : Tai nạn không đáng có
106 Chương 105 : An toàn trở lại
107 Chương 106 : Đường cùng
108 Chương 107 : Một ngày vui
109 Chương 108 : Cha con
110 Chương 109 : Có thật sự hạnh phúc?
111 Chương 110 : Đám cưới trong mơ ( H )
112 Chương 111 : Tình yêu vượt thời gian
113 Chương 112 : Câu trả lời
114 Chương 113 : Hồi ức tươi đẹp
115 Chương 114 : Tuần trăng mật
116 Chương 115 : Thành viên mới
117 Chương 116 : Đừng nhắc đến chị
118 Chương 117 : Gia đình
119 Chương 118 : Tình yêu của tôi ( End )
120 Ngoại truyện : Cặp đôi giả tạo (1)
121 Ngoại truyện : Cặp đôi giả tạo (2)
122 Ngoại truyện : Cặp đôi giả tạo (3)
123 Ngoại truyện : Cặp đôi giả tạo (4)
124 Ngoại truyện : Cặp đôi giả tạo (5)
125 Ngoại truyện : Cặp đôi giả tạo (6)
126 Ngoại truyện : Cặp đôi giả tạo (7)
127 Ngoại truyện : Cặp đôi giả tạo (8)
128 Ngoại truyện : Cặp đôi giả tạo (9)
129 Ngoại truyện : Cặp đôi giả tạo (10)
130 Ngoại truyện : Cặp đôi giả tạo (11)
131 Ngoại truyện : Cặp đôi giả tạo (12)
132 Ngoại truyện : Cặp đôi giả tạo ( kết )
133 Ngoại truyện (1)
134 Ngoại truyện (2) H
135 Ngoại truyện (3)
136 Ngoại truyện ( 4 )
137 Lời kết
Chapter

Updated 137 Episodes

1
Chương 1 : Viên ngọc kỳ lạ
2
Chương 2 : Chất vấn
3
Chương 3 : Chỗ ở
4
Chương 4 : Làm khó dễ
5
Chương 5 : Pha trà
6
Chương 6 : Dọn dẹp
7
Chương 7 : Làm thơ
8
Chương 8 : Bị tính kế
9
Chương 9 : Bày mưu
10
Chương 10 : Dằm mưa
11
Chương 11 : Ngã bệnh
12
Chương 12 : Bác sĩ Trương
13
Chương 13 : Quá khứ của Trương Hằng
14
Chương 14 : Dằn mặt Y Bình
15
Chương 15 : Vân tiểu thư là ai ?
16
Chương 16 : Kiều Thanh Ốc
17
Chương 17 : Ca nương
18
Chương 18 : Náo loạn
19
Chương 19 : Về nhà
20
Chương 20 : Bắt giữ Trương Viễn
21
Chương 21 : Vân Kim Mỹ
22
Chương 22 : Ghen tức
23
Chương 23 : Cuộc trò chuyện
24
Chương 24 : Tiệc tại Vân gia
25
Chương 25 : Bữa ăn hai người
26
Chương 26 : Lời mời
27
Chương 27 : Chạm mặt nhau
28
Chương 28 : Vân Kim Mỹ ngã thuyền
29
Chương 29 : Bị phạt nhịn đói
30
Chương 30 : Âm thầm tặng quà
31
Chương 31 : An Kỳ trả đũa
32
Chương 32 : Thăm mộ Trương Tâm
33
Chương 33 : Gặp lại Kiều Lam
34
Chương 34 : Nổi giận
35
Chương 35 : Trương gia
36
thông báo drop
37
Chương 36 : Quà vặt nhỏ
38
Chương 37 : Tiểu Ngọc gặp rắc rối
39
Chương 38 : Hình bóng cũ
40
Chương 39 : Chuyện về cô ấy
41
Chương 40 : Giấc mơ ngày xưa
42
Chương 41 : Giúp đỡ Tố Nhiên
43
Chương 42 : Liệu chúng ta có thể quay lại?
44
Chương 43 : Em vẫn thuộc về ta
45
Chương 44 : Xin hãy ở lại
46
Chương 45 : Nha hoàn mới
47
Chương 46 : Gã ăn mày
48
Chương 47 : Nữ nhân tham lam
49
Chương 48 : Cái chết của Trần Hồng
50
Chương 49 : Vụ án năm đó
51
Chương 50 : Không thể trở lại
52
Chương 51 : Nỗi nhớ
53
Chương 52 : Cô định ra vẻ với ai?
54
Chương 53 : Trại trẻ mồ côi
55
Chương 54 : Tin đồn ác ý
56
Chương 55 : An Kỳ trúng độc
57
Chương 56 : Tìm ra thủ phạm
58
Chương 57 : Tung tích của Nguyệt Anh Lam
59
Chương 58 : Chiến đấu vì mạng sống
60
Chương 59 : Mai Hương có thai
61
Chương 60 : Hạo Thạc trở về
62
Chương 61 : Ta phải tìm được cô!
63
Chương 62 : Quá khứ của kẻ gian dối
64
Chương 63 : Rời khỏi Kiều gia
65
Chương 64 : Đối đầu
66
Chương 65 : Hạo Thạc bị bệnh
67
Chương 66 : Thành thân
68
Chương 67 : Nhận ra tình cảm
69
Chương 68 : Dùng trà với Kiều Long
70
Chương 69 : Giao dịch nhỏ
71
Chương 70 : Hẹn hò
72
Chương 71 : Tiệc tất niên
73
Chương 72 : Về Dương gia
74
Chương 73 : Muốn nghỉ việc
75
Chương 74 : Rồi cũng phải đi
76
Chương 75 : Hạo Hiên giúp đỡ
77
Chương 76 : Sinh thần thị trưởng
78
Chương 77 : Ta yêu em!
79
Chương 78 : Quay lại phủ
80
Chương 79 : Trợ giúp
81
Chương 80 : Trình Mẫn đến
82
Chương 81 : Khơi màn kế hoạch
83
Chương 82 : Thọ lễ
84
Chương 83 : Tra tấn
85
Chương 84 : Biến cố xảy ra
86
Chương 85 : Tang gia
87
Chương 86 : Sinh thần Trình Mẫn
88
Chương 87 : Đêm đầu tiên (H)
89
Chương 88 : Trương Tịch ra đời
90
Chương 89 : An Kỳ đến Dương gia
91
Chương 90 : Đầy tháng
92
Chương 91 : Thay đổi
93
Chương 92 : Tiêu Phong
94
Chương 93 : Tôi xin từ chối!
95
Chương 94 : Biết được sự thật
96
Chương 95 : Tỉnh dậy sau cơn ác mộng
97
Chương 96 : Ta đến đón con
98
Chương 97 : Dứt điểm
99
Chương 98 : Đêm trung thu
100
Chương 99 : Tiêu Ánh bị quấy rối
101
Chương 100 : Ra mắt
102
Chương 101 : Bắt cóc
103
Chương 102 : Giải cứu kịp lúc
104
Chương 103 : Từ lâu đã yêu
105
Chương 104 : Tai nạn không đáng có
106
Chương 105 : An toàn trở lại
107
Chương 106 : Đường cùng
108
Chương 107 : Một ngày vui
109
Chương 108 : Cha con
110
Chương 109 : Có thật sự hạnh phúc?
111
Chương 110 : Đám cưới trong mơ ( H )
112
Chương 111 : Tình yêu vượt thời gian
113
Chương 112 : Câu trả lời
114
Chương 113 : Hồi ức tươi đẹp
115
Chương 114 : Tuần trăng mật
116
Chương 115 : Thành viên mới
117
Chương 116 : Đừng nhắc đến chị
118
Chương 117 : Gia đình
119
Chương 118 : Tình yêu của tôi ( End )
120
Ngoại truyện : Cặp đôi giả tạo (1)
121
Ngoại truyện : Cặp đôi giả tạo (2)
122
Ngoại truyện : Cặp đôi giả tạo (3)
123
Ngoại truyện : Cặp đôi giả tạo (4)
124
Ngoại truyện : Cặp đôi giả tạo (5)
125
Ngoại truyện : Cặp đôi giả tạo (6)
126
Ngoại truyện : Cặp đôi giả tạo (7)
127
Ngoại truyện : Cặp đôi giả tạo (8)
128
Ngoại truyện : Cặp đôi giả tạo (9)
129
Ngoại truyện : Cặp đôi giả tạo (10)
130
Ngoại truyện : Cặp đôi giả tạo (11)
131
Ngoại truyện : Cặp đôi giả tạo (12)
132
Ngoại truyện : Cặp đôi giả tạo ( kết )
133
Ngoại truyện (1)
134
Ngoại truyện (2) H
135
Ngoại truyện (3)
136
Ngoại truyện ( 4 )
137
Lời kết

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play