Chương 2: Hạ mình làm giúp việc

Sáng ngày hôm sau, Chu Thiên Như đã xuất hiện trước cổng của Bạch gia. Vừa mới hôm qua, nơi này còn là của Chu gia, vậy mà hôm nay, đã đón chủ mới.

Cánh cổng sắt bất chợt mở ra, một chiếc ô tô bóng nhoáng, sang trọng chậm rãi đi ra từ bên trong. Kính xe ở phía sau mở xuống một nửa. Đôi mắt âm u, lạnh lẽo của người đàn ông ngồi phía sau xe xẹt qua khuôn mặt cô một giây. Cả người cô bất giác run lên một cái. Người đàn ông đó chính là Bạch Hàn Phong, đại thiếu gia của nhà họ Bạch sao?

Chu Thiên Như ngây người nhìn chiếc xe sang trọng cứ thế rời khỏi trong tầm mắt của cô. Trong lòng không khỏi dấy lên sự căm phẫn. Bạch gia lấy của Chu gia cái gì, cô nhất định sẽ lấy lại cái đó.

Người gác cổng bấy giờ mới chú ý đến sự xuất hiện của cô, anh ta nhanh chóng tiến đến trước mặt cô: “Cô gái, cô đến đây tìm ai à?”

Chu Thiên Như làm bộ rụt rè, run sợ, cô rụt cổ lại, chậm rãi tiến gần về phía người gác cổng, giọng nói lí nhí như tiếng muỗi kêu: “Đây…đây có phải nhà là nhà của Bạch gia gì đó đúng không?”

Người gác cổng nhíu mày, gật đầu một cái: “Đúng vậy.”

“Tôi…tôi đến để xin vào làm giúp việc.”

Giọng cô lắp ba lắp bắp, khiến người gác cổng không khỏi cảm thấy khó chịu: “Ở đây không tìm giúp việc, cô mau đi đi.”

Người gác cổng vừa quay lưng đi, cô liền can đảm chạy đến, kéo cánh tay anh ta lại, lôi từ trong túi ra một tờ báo cũ nát, liên tục chỉ tay lên đó: “Tôi nghe người ta nói chỗ này đang tìm giúp việc mà, không thể nào sai địa chỉ được.”

Người gác cổng nhíu mày nhìn tờ báo nhăn nhúm, anh ta khó chịu nhìn cô: “Đây là bản tin tài chính, cô nhìn kiểu gì ra chữ tìm giúp việc vậy.”

Chu Thiên Như vội buông cánh tay của anh ta ra, đứng nghiêm chỉnh, mặt hơi cúi xuống, hai tay miết tờ báo cho thật phẳng phiu, nhìn ngang nhìn dọc vẫn không biết phải xem theo hướng nào.

Ngữ điệu của cô có chút tự ái: “Tôi…tôi không biết chữ, người ta bảo thì tôi đến đây thôi.” Ánh mắt cô đột nhiên tỏ ra vẻ tội nghiệp, tiếp tục níu lấy cánh tay anh ta: “Căn nhà to như vậy, chắc chắn cần thêm giúp việc, tôi rất chăm chỉ, kêu tôi làm gì tôi cũng làm, tôi cần kiếm tiền để chữa bệnh cho ba, cầu xin anh hãy giúp tôi.”

Người gác cổng đẩy tay cô ra, lùi ra vài bước để giữ khoảng cách, khó chịu nhìn cô một lượt từ trên xuống dưới, sau vài giây suy nghĩ, anh ta liền nói: “Vậy cô đứng đây chờ tôi một lát, để tôi đi báo với quản gia.”

Không lâu sau, một người phụ nữ trung niên bước ra, nhìn cô với ánh mắt dò xét. Bà ta nhíu mày trước bộ dạng quê mùa của cô. Trên người cô là một bộ đồ cực kỳ đơn giản và có chút lôi thôi, bên cánh tay phải còn đeo thêm chiếc túi đan rơm to bự trông giống hệt mấy người từ dưới quê lên xin làm giúp việc.

Mái tóc dài đã được buộc lên gọn gàng, tuy rằng không trang điểm, nhưng nét thanh tú trên khuôn mặt vẫn lộ ra rất rõ.

“Quản gia, cô ta không biết chữ, nói là muốn xin vào làm giúp việc.”

Lão quản gia im lặng, nhìn cô thêm vài lượt nữa để đánh giá tổng thể. Chu Thiên Như đứng cúm rúm trước mặt hai người kia, khuôn mặt cứ cúi gằm xuống ra vẻ sợ sệt.

Bạch gia không phải không tuyển thêm giúp việc nữa, mà căn bản, họ đang cần tuyển giúp việc riêng cho đại thiếu gia. Trước đó, đã có bảy bảy bốn chín cô gái xin vào làm giúp việc cho đại thiếu gia, nhưng chỉ vài tuần, thậm chí là vài ngày đã bỏ chạy vì không chịu nổi tính cách nóng nảy, ngang tàn của hắn.

“Cô biết là những gì?”

Cô vội ngẩng mặt lên, nói liếnh thoắng như sợ bị người khác cướp mất cơ hội được nói: “Tôi biết lau nhà, giặt đồ, nấu cơm, tất cả những việc vặt trong nhà, chỉ cần chủ nhận sai khiến, tôi nhất định sẽ thực hiện ngay.”

Lão quản gia gật gù, nhìn bộ dạng chân thật của cô: “Được, cô vào trong đi.”

Chu Thiên Như rụt rè bước theo lão quản gia vào trong ngôi biệt thự to lớn. Cô thầm cảm phục trước những lời nói dối trơn tru của bản thân. Những công việc vừa rồi cô đều không biết dù chỉ một chút, chứ đừng nói là lúc nào cũng sẵn lòng làm. Nhưng để vào được Bạch gia làm giúp việc, thì cô phải bất chấp nói dối như vậy thôi.

Bước chân cô có chút ngập ngừng, ánh mắt ngập vẻ lạ lẫm, ngạc nhiên, bàng hoàng khi đứng trước một không gian sa hoa, rộng lớn, bày biện đủ thứ đắt giá.

Tác phong của mấy người giúp việc này cũng nhanh thật. Vừa dọn sang nhà mới, đã có thể bày biện đầy đủ toàn bộ nội thấy xa hoa dù là những thứ nhỏ nhất. Khiến cho căn biệt thự của Chu gia đã bị thay đổi hoàn toàn. Quả thực, căn biệt được trang trí rất lộng lẫy.

“Cô tên là gì?”

Lão quản gia bất ngờ hỏi cô.

Chu Thiên Như vội vàng dừng bước, đứng thẳng người, nghiêm chỉnh trả lời: “Tôi…tôi tên là Du Du.”

Mấy người giúp việc ở bên trong liền hiếu kỳ đi ra, ngó nghiêng nhìn cô. Rồi họ xì xào điều gì đó với nhau mà cô không thể nghe thấy được.

“Vậy tôi sẽ gọi cô là tiểu Du, tạm thời thì cô cùng bọn họ lau dọn và sắp xếp lại đồ đạc đi, khi nào đại thiếu gia trở về, tôi sẽ hỏi ý kiến cậu ấy, xem có đồng ý nhận cô vào làm không?”

Chu Thiên Như thở phào nhẹ nhõm, cầm lấy chiếc khăn do một nữ giúp việc vừa đưa cho cô, sau đó làm ra vẻ miệt mài lau chân cầu thang.

Đã vào được đến đây rồi, cô còn lo gì bị đuổi ra ngoài nữa, dù có chuyện gì xảy ra, cô cũng nhất quyết ôm lấy chân họ để cầu xin ở lại.

Chớp mắt một cái, trời đã tối. Khi Chu Thiên Như làm xong tất cả mọi việc được giao, cô liền được quản gia gọi lên phòng khách. Trên sofa đã xuất hiện một người đàn ông với dáng vẻ cương nghị. Chính là người đàn ông khi sáng cô có cơ hội nhìn thấy nửa khuôn mặt của hắn ta.

Dưới ánh sáng phát ra từ bóng đèn chùm khổng lồ. Diện mạo của hắn càng hiện lên thật rõ trong tầm mắt của cô. Phải thú nhận một điều, trước giờ, cô chưa từng gặp một nam nhân nào có diện mạo đẹp như hắn. Vẻ đẹp đó thậm chí còn khiến nam nhân khác rung động chứ không riêng gì đám phụ nữ các cô.

Hắn diện một bộ vest màu trắng tinh, phẳng phiu, sạch sẽ. Khiến cho dáng người thanh cao, mang phong thái uy nghiêm, quyền lực được toát ra triệt để.

Túi áo bên góc trái có một chiếc khăn màu đen đã được gấp thành nếp, đặt gọn gàng vào trong túi trông vô cùng lịch thiệp. Bộ vest trắng khiến hắn trông như bạch mã hoàng tử bước ra từ truyện tranh vậy.

Đôi mắt đen tựa như mắt đại bàng ẩn chứa một sức mạnh vô hình đang nhìn cố định vào một điểm. Sống mũi cao, thẳng tắp khiến khuôn mặt hắn trở nên cao ngạo vạn phần. Đôi môi mỏng cực kỳ quyến rũ của hắn đang mím lại.

Tất cả đều hoàn hảo tạo nên một sự xa cách rõ ràng nhưng khiến người nhìn không khỏi rơi vào mê luyến trước diện mạo đẹp không một từ ngữ nào có thể diễn tả hết được.

Chu Thiên Như nhất thời cũng bị rơi vào sự mê hoặc khó cưỡng. Trong lòng cô bất giác đặt ra câu hỏi, những nữ giúp việc kia ngày nào cũng được nhìn thấy tướng mạo hoàn mỹ này sao, bọn họ có một chủ nhân mang diện mạo thật đã con mắt, làm thế nào mà họ cưỡng lại được vẻ đẹp cực phẩm đó của hắn vậy? Được trông thấy hắn mỗi ngày đúng là phúc phần của bọn họ mà.

Quả như giang hồ đồn, đại thiếu gia nhà họ Bạch sở hữu một nhan sắc khiến giới tính nào cũng phải điêu đứng.

“Đại thiếu gia, tôi mới tìm được một cô gái phù hợp để làm giúp việc riêng cho thiếu gia, thiếu gia thấy sao?”

Bạch Hàn Phong không thèm liếc cô lấy một cái, liền cất giọng lạnh lùng: “Tuỳ bà.” Hắn đã quá nhàm chán trước chuyện lựa chọn người giúp việc. Nữ nhân trong mắt hắn đều rất vô dụng, chỉ thích nhàn rỗi mà vẫn muốn có tiền. Ai cũng giống ai, nên hắn chẳng thèm cất công chọn lựa, tuỳ ý lão quản gia sắp xếp, miễn sao hắn có người hầu hạ là được rồi.

Chu Thiên Như có chút khó hiểu, nhưng cô không biểu lộ ra bên ngoài. Làm giúp việc riêng cho hắn ư? Chứ không phải cô làm giúp biết bình thường như những cô gái kia à? Tại sao phải là giúp việc riêng? Không những vậy, lão quản gia còn nhất mạnh hai chữ “phù hợp”. Rốt cuộc là có ngụ ý gì?

Lão quản gia ra hiệu cho hai người vệ sĩ, bọn họ nhanh chóng đẩy xe lăn đến, từ từ đỡ Bạch Hàn Phong ngồi vào xe lăn rồi đưa hắn lên phòng ở trên tầng hai.

Chu Thiên Như không khỏi bất ngờ, chân của hắn không thể đi được sao. Vừa rồi nhìn dáng người của hắn, cô cứ tưởng hắn rất lành lặn. Cô cũng chỉ mới về nước, tìm hiểu về Bạch gia chưa đủ rõ, nên hoàn toàn không biết đại thiếu gia của Bạch gia phải di chuyển bằng xe lăn. Có lẽ anh trai cô cũng quên không nói cho cô biết điều này.

Đúng là ông trời không cho ai tất cả, hắn có diện mạo đẹp mỹ mãn thì cũng lấy đi đôi chân của hắn. Quả thực quá đánh tiếc cho diện mạo cực kỳ hoàn hảo đó.

Lão quản gia xong khi dặn dò cô chu toàn, liền chỉ cho cô biết phòng ngủ của hắn. Còn nhắc nhở cô rằng, không được phép tuỳ tiện làm bất cứ việc gì khi chưa được sự cho phép của thiếu gia hoặc bà ta.

Chapter
1 Chương 1: Trở về trong vội vã
2 Chương 2: Hạ mình làm giúp việc
3 Chương 3: Nếu tôi có nhu cầu sinh lý thì sao?
4 Chương 4: Nhìn đủ chưa?
5 Chương 5: Đừng hòng có được sự thương hại từ tôi
6 Chương 6: Hắn muốn kết hôn với cô ta chắc
7 Chương 7: Tiểu thư lá ngọc cành vàng hơn thua với nữ giúp việc
8 Chương 8: Con ghét cô ta
9 Chương 9: Tôi chỉ muốn tốt cho chủ nhân
10 Chương 10: Chuyện gấp lắm
11 Chương 11: Từng nhất cử nhất động đều không được bỏ sót
12 Chương 12: Bất chấp tất cả
13 Chương 13: Đại thiếu gia tức giận rồi!
14 Chương 14: Mặc kệ cô ta
15 Chương 15: Ai cho phép các người đưa cô ta về đây
16 Chương 16: Chuyện của tôi, không cần cậu phải nhúng tay
17 Chương 17: Cô phải chăm sóc tốt cho con trai của tôi
18 Chương 18: Cậu sẽ phải quỳ xuống cảm tạ tôi
19 Chương 19: Cô có ý đồ gì?
20 Chương 20: Vì tiền!
21 Chương 21: Cô là ai?
22 Chương 22: Cậu muốn tán tỉnh giúp việc của tôi sao?
23 Chương 23: Chưa trải sự đời
24 Chương 24: Anh ta thích chị
25 Chương 25: Không được rời cô ta nửa bước
26 Chương 26: Bạch Hàn Phong, tôi sẽ khiến anh phải trả giá
27 Chương 27: Càng nghi ngờ, càng kín đáo
28 Chương 28: Cô bí hiểm hơn hắn gấp vạn lần
29 Chương 29: Tôi rất lo cho đại thiếu gia
30 Chương 30: Mãn nguyện
31 Chương 31: Tôi và anh chính thức trở thành kẻ thù
32 Chương 32: Chuẩn bị ra ngoài với tôi
33 Chương 33: Không nhượng bộ, tuyệt đối không buông tha
34 Chương 34: Đừng đụng đến người của Bạch Hàn Phong
35 Chương 35: Vậy ai giữ mạng cho cô giúp việc của cháu
36 Chương 36: Âm mưu
37 Chương 37: Mất kiểm soát về mặt cảm xúc
38 Chương 38: Làm mình làm mẩy
39 Chương 39: Bản hợp đồng đã bị ký tên
40 Chương 40: Phải chăng…đã rung động
41 Chương 41: Ghen tuông vô cớ
42 Chương 42: Cô giỏi lắm, dám nói dối tôi!
43 Chương 43: Dáng vẻ băng lãnh đã không còn
44 Chương 44: Bất ngờ trở về
45 Chương 45: Tôi sẽ không tha cho cô
46 Chương 46: Không cần xem xét
47 Chương 47: Gây hoạ gì rồi
48 Chương 48: Nghe lén
49 Chương 49: Suýt thì bại lộ
50 Chương 50: Đừng trách tại sao tôi ngược đãi cơ thể cô
51 Chương 51: Lên xe, chờ tôi!
52 Chương 52: Hôm nay, hắn rất khác
53 Chương 53: Cậu muốn gì, tôi đều đáp ứng
54 Chương 54: Có phải đã bị phát hiện rồi không?
55 Chương 55: Tiêu rồi!
56 Chương 56: Đừng bước vào phòng ngủ của tôi!
57 Chương 57: Cô không ngủ à?
58 Chương 58: Nhị thiếu gia, tôi có vài lời muốn nói
59 Chương 59: Nếu không cần Du Du nữa thì nhượng lại cho em
60 Chương 60: Nếu rảnh thì gọi cho tôi
61 Chương 61: Ba ngày nữa…
62 Chương 62: Tôi nghe bà nói đủ rồi
63 Chương 63: Vui như được mùa
64 Chương 64: Tương lai liệu có chật vật?
65 Chương 65: Ai là người giở trò?
66 Chương 66: Bản hợp đồng đã bị sửa đổi
67 Chương 67: Chân…của cậu
68 Chương 68: Sầu
69 Chương 69: Hay là anh đến ở cùng tôi
70 Chương 70: Kẻ khóc, người cười
71 Chương 71: Hàn Phong sẽ không tha cho cô
72 Chương 72: Trái ngược
73 Chương 73: Thích cô ta rồi sao
74 Chương 74: Làm thế nào đế lôi kéo đại thiếu gia vậy?
75 Chương 75: Như vậy không tốt đâu
76 Chương 76: Bà ấy rất bí ẩn
77 Chương 77: Được lắm!
78 Chương 78: Em gái của cô đâu?
79 Chương 79: Bí mật
80 Chương 80: Tai nạn
81 Chương 81: Tốt nghiệp
82 Chương 82: Cậu chắc không?
83 Chương 83: Trêu đùa tôi xong liền muốn chạy trốn à?
84 Chương 84: Em không đồng ý
85 Chương 85: Muốn hợp tác với em
86 Chương 86: Tôi sẽ chinh phục em từng ngày
87 Chương 87: Thích tôi rồi sao?
88 Chương 88: Anh đến đây làm gì?
89 Chương 89: Mối quan hệ giữa hai chúng ta là gì?
90 Chương 90: Ngoan ngoãn ở đây chờ em về!
91 Chương 91: Em giỏi thật
92 Chương 92: Cái tên chết giẫm
93 Chương 93: Người giống người ư?
94 Chương 94: Tôi sẽ giúp mẹ con bà trả thù
95 Chương 95: Em thử bước thêm một bước nữa xem
96 Chương 96: Ai đưa em về
97 Chương 97: Không ai có khả năng giúp cô đâu
98 Chương 98: Tình địch
99 Chương 99: Kế hoạch đã xong xuôi
100 Chương 100: Đưa thẻ phòng cho anh
101 Chương 101: Chắc hắn vui lắm
102 Chương 102: Dục vọng
103 Chương 103: Thích hay không, đêm nay sẽ rõ (H+)
104 Chương 104: H+
105 Chương 105: Anh không muốn dùng biện pháp cưỡng chế
106 Chương 106: Không dám lắc đầu cũng không dám gật đầu
107 Chương 107: Thoả thuận
108 Chương 108: Em quên cơ thể của anh rồi sao?
109 Chương 109: Thả cô ấy ra!
Chapter

Updated 109 Episodes

1
Chương 1: Trở về trong vội vã
2
Chương 2: Hạ mình làm giúp việc
3
Chương 3: Nếu tôi có nhu cầu sinh lý thì sao?
4
Chương 4: Nhìn đủ chưa?
5
Chương 5: Đừng hòng có được sự thương hại từ tôi
6
Chương 6: Hắn muốn kết hôn với cô ta chắc
7
Chương 7: Tiểu thư lá ngọc cành vàng hơn thua với nữ giúp việc
8
Chương 8: Con ghét cô ta
9
Chương 9: Tôi chỉ muốn tốt cho chủ nhân
10
Chương 10: Chuyện gấp lắm
11
Chương 11: Từng nhất cử nhất động đều không được bỏ sót
12
Chương 12: Bất chấp tất cả
13
Chương 13: Đại thiếu gia tức giận rồi!
14
Chương 14: Mặc kệ cô ta
15
Chương 15: Ai cho phép các người đưa cô ta về đây
16
Chương 16: Chuyện của tôi, không cần cậu phải nhúng tay
17
Chương 17: Cô phải chăm sóc tốt cho con trai của tôi
18
Chương 18: Cậu sẽ phải quỳ xuống cảm tạ tôi
19
Chương 19: Cô có ý đồ gì?
20
Chương 20: Vì tiền!
21
Chương 21: Cô là ai?
22
Chương 22: Cậu muốn tán tỉnh giúp việc của tôi sao?
23
Chương 23: Chưa trải sự đời
24
Chương 24: Anh ta thích chị
25
Chương 25: Không được rời cô ta nửa bước
26
Chương 26: Bạch Hàn Phong, tôi sẽ khiến anh phải trả giá
27
Chương 27: Càng nghi ngờ, càng kín đáo
28
Chương 28: Cô bí hiểm hơn hắn gấp vạn lần
29
Chương 29: Tôi rất lo cho đại thiếu gia
30
Chương 30: Mãn nguyện
31
Chương 31: Tôi và anh chính thức trở thành kẻ thù
32
Chương 32: Chuẩn bị ra ngoài với tôi
33
Chương 33: Không nhượng bộ, tuyệt đối không buông tha
34
Chương 34: Đừng đụng đến người của Bạch Hàn Phong
35
Chương 35: Vậy ai giữ mạng cho cô giúp việc của cháu
36
Chương 36: Âm mưu
37
Chương 37: Mất kiểm soát về mặt cảm xúc
38
Chương 38: Làm mình làm mẩy
39
Chương 39: Bản hợp đồng đã bị ký tên
40
Chương 40: Phải chăng…đã rung động
41
Chương 41: Ghen tuông vô cớ
42
Chương 42: Cô giỏi lắm, dám nói dối tôi!
43
Chương 43: Dáng vẻ băng lãnh đã không còn
44
Chương 44: Bất ngờ trở về
45
Chương 45: Tôi sẽ không tha cho cô
46
Chương 46: Không cần xem xét
47
Chương 47: Gây hoạ gì rồi
48
Chương 48: Nghe lén
49
Chương 49: Suýt thì bại lộ
50
Chương 50: Đừng trách tại sao tôi ngược đãi cơ thể cô
51
Chương 51: Lên xe, chờ tôi!
52
Chương 52: Hôm nay, hắn rất khác
53
Chương 53: Cậu muốn gì, tôi đều đáp ứng
54
Chương 54: Có phải đã bị phát hiện rồi không?
55
Chương 55: Tiêu rồi!
56
Chương 56: Đừng bước vào phòng ngủ của tôi!
57
Chương 57: Cô không ngủ à?
58
Chương 58: Nhị thiếu gia, tôi có vài lời muốn nói
59
Chương 59: Nếu không cần Du Du nữa thì nhượng lại cho em
60
Chương 60: Nếu rảnh thì gọi cho tôi
61
Chương 61: Ba ngày nữa…
62
Chương 62: Tôi nghe bà nói đủ rồi
63
Chương 63: Vui như được mùa
64
Chương 64: Tương lai liệu có chật vật?
65
Chương 65: Ai là người giở trò?
66
Chương 66: Bản hợp đồng đã bị sửa đổi
67
Chương 67: Chân…của cậu
68
Chương 68: Sầu
69
Chương 69: Hay là anh đến ở cùng tôi
70
Chương 70: Kẻ khóc, người cười
71
Chương 71: Hàn Phong sẽ không tha cho cô
72
Chương 72: Trái ngược
73
Chương 73: Thích cô ta rồi sao
74
Chương 74: Làm thế nào đế lôi kéo đại thiếu gia vậy?
75
Chương 75: Như vậy không tốt đâu
76
Chương 76: Bà ấy rất bí ẩn
77
Chương 77: Được lắm!
78
Chương 78: Em gái của cô đâu?
79
Chương 79: Bí mật
80
Chương 80: Tai nạn
81
Chương 81: Tốt nghiệp
82
Chương 82: Cậu chắc không?
83
Chương 83: Trêu đùa tôi xong liền muốn chạy trốn à?
84
Chương 84: Em không đồng ý
85
Chương 85: Muốn hợp tác với em
86
Chương 86: Tôi sẽ chinh phục em từng ngày
87
Chương 87: Thích tôi rồi sao?
88
Chương 88: Anh đến đây làm gì?
89
Chương 89: Mối quan hệ giữa hai chúng ta là gì?
90
Chương 90: Ngoan ngoãn ở đây chờ em về!
91
Chương 91: Em giỏi thật
92
Chương 92: Cái tên chết giẫm
93
Chương 93: Người giống người ư?
94
Chương 94: Tôi sẽ giúp mẹ con bà trả thù
95
Chương 95: Em thử bước thêm một bước nữa xem
96
Chương 96: Ai đưa em về
97
Chương 97: Không ai có khả năng giúp cô đâu
98
Chương 98: Tình địch
99
Chương 99: Kế hoạch đã xong xuôi
100
Chương 100: Đưa thẻ phòng cho anh
101
Chương 101: Chắc hắn vui lắm
102
Chương 102: Dục vọng
103
Chương 103: Thích hay không, đêm nay sẽ rõ (H+)
104
Chương 104: H+
105
Chương 105: Anh không muốn dùng biện pháp cưỡng chế
106
Chương 106: Không dám lắc đầu cũng không dám gật đầu
107
Chương 107: Thoả thuận
108
Chương 108: Em quên cơ thể của anh rồi sao?
109
Chương 109: Thả cô ấy ra!

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play