Chương 14: Mặc kệ cô ta

Chu Thiên Như giật mình, mắt tròn lên nhìn hắn. Đám giúp việc cũng hoảng sợ, ngỡ ngàng, ngơ ngác nhìn nhau trước thái độ tức giận đùng đùng của hắn.

“Đại thiếu gia…”

“Câm miệng.” Hắn trừng mắt nhìn lão quản gia khi bà ta còn chưa kịp nói hết, bất chợt, hắn gầm lên: “Các người không nghe thấy tôi nói gì sao? Tống cổ cô ta ra khỏi đây.”

Mắt hắn vằn lên những tia máu dữ tợn. Khí lạnh toả ra từ người hắn như muốn đóng băng cả không gian. Nhịp tim của đám giúp việc mới đó còn bình thường, đột nhiên bị tiếng gầm của hắn làm cho hoảng sợ tới mức tim đập nhanh như muốn rớt hẳn ra ngoài.

Lão quản gia lập tức im bặt, cúi gằm mặt xuống. Hai vệ sĩ ở phía sau vội làm theo mệnh lệnh, tiến lên phía trước, giữ chặt lấy cánh tay của cô, như áp giải tội phạm, dứt khoát kéo cô ra ngoài.

“Hai người làm gì vậy, buông tôi ra!” Chu Thiên Như ngơ ngác nói lớn, chân cô cứ thế loạng choạng bước đi theo lực kéo.

Cô hoảng loạn dãy giụa, ngoái đầu nhìn bóng lưng của Bạch Hàn Phong vẫn đang ngồi nghiêm nghị trên xe lăn: “Đại thiếu gia, anh đã đồng ý cho tôi ở lại làm việc, tại sao bây giờ lại đuổi tôi đi, nếu tôi có làm gì sai, thiếu gia cứ việc trách phạt, nhưng xin thiếu gia đừng đuổi tôi, tôi cần công việc này để kiếm tiền chữa bệnh cho ba…”

Tiếng van xin tha thiết của cô hoàn toàn bị tiếng mưa ngoài kia lấn át. Những hạt mưa nặng trĩu nhanh chóng táp thẳng vào khuôn mặt láng mịn, trắng trẻo của cô. Bên ngoài mưa lớn như vậy, còn có cả sấm chớp, nhưng bọn họ không còn lựa chọn nào khác, chỉ đành miễn cưỡng đẩy cô ra khỏi cánh cổng sắt. Sau đó lạnh lùng đóng cổng lại. Mặc cho cô đập cổng liên hồi, cả người ướt đẫm vì nước mưa. Mặc cho cô van nài cầu xin đến khàn cổ. Vẫn không có bất cứ một phản hồi nào từ bên trong căn biệt thự.

Sau một hồi gào thét, cô mệt quá khuỵu người xuống trước cổng. Rốt cuộc, hắn bị làm sao mà đuổi cô đi. Thân phận là con gái út của Chu gia chắc chắn chưa bị bại lộ. Cô cũng chưa hề động chạm gì đến sự nghiệp của hắn. Hà cớ làm sao hắn lại tàn ác đuổi cô giữa lúc trời đang mưa to như vậy.

Lão quản gia sốt sắng đi đi lại lại trong phòng khách, hai bàn tay đan chặt vào nhau, nhìn cơn mưa tầm tã vẫn chưa có dấu hiệu sẽ tạnh.

Rốt cuộc cô đã phạm sai lầm gì mà khiến cho Bạch Hàn Phong tức giận như vậy. Lệnh của hắn, không ai dám làm trái, nên không có người nào dám ra mặt giúp đỡ cô. Đuổi cô đi thì cô cũng đâu có nơi nào để đi. Sấm sét còn có thể đánh xuống bất cứ lúc nào. Để cô ở ngoài trời như vậy, lỡ cô ta xảy ra mệnh hệ gì sẽ làm ảnh hưởng đến danh tiếng của thiếu gia thì sao. Vậy mà Bạch Hàn Phong vẫn một mực mặc kệ cô, ung dung ngồi trong phòng sách xử lý tài liệu.

“Đáng đời cô ta lắm, ai bảo cô ta lúc nào cũng nhiều lời.“

“Đúng đó, đúng đó, chắc chắn đại thiếu gia vì thấy cô ta phiền phức nên đuổi cô ta đi.”

“Các người vui sướng lắm sao?”

Mặt lão quản gia cau có lại, gằn giọng với mấy nữ giúp việc đang cười hớn hở, bàn tán về sự việc vừa rồi. Một nữ giúp việc liền to gan nói: “Quản gia à, cô ta không xứng làm giúp việc cho thiếu gia, thiếu gia đuổi cô ta đi là đúng rồi.”

“Câm miệng.” Lão quản gia trừng mắt, nạt nộ nữ giúp việc: “Nếu cô ta bị đuổi, thì mấy người các cô cũng không có cửa làm người hầu hạ riêng cho đại thiếu gia đâu, mau đi xuống hết đi.”

Mấy nữ giúp viễ bất mãn, bất mãn kéo nhau đi khỏi phòng khách. Rõ ràng bình thường bọn họ thấy lão quản gia chẳng hề ưa gì cô, thậm chí có đôi lúc bà ta còn thấy cô phiền phức, tại sao hôm nay bà ta lại lên tiếng bênh vực, nói giúp cho cô.

Chớp sáng rực cả bầu trời, những tiếng sấm kinh thiên động địa liên tiếp vang lên. Mưa ngày càng nặng hạt. Chu Thiên Như ngột bệt xuống đất, dựa lưng vào bức tường vững chắc. Cô bặm môi, bịt chặt tai, co người lại trước sự giá lạnh của nước mưa, trước tiếng ồn ào của sấm chớp.

Cả người không tự chủ được mà run lên lợi hại. Cô thực sự muốn chạy về nhà, nhưng cứ nghĩ đến cảnh anh trai bị người ta đánh trong quán bar, một mình chị gái ở lại bệnh viện chăm sóc ba. Nghĩ đến Chu thị đã bị cướp mất hoàn toàn, cô liền cảm thấy vô cùng căm tức.

Là Bạch gia đã đẩy Chu gia đến bước đường này, cô nhất định sẽ khiến Bạch gia phải trả giá, vì gia đình, vì Chu thị, cô bằng lòng hứng chịu cơn mưa. Mặc kệ hắn có đuổi cô như thế nào, cô tuyệt đối sẽ không rời khỏi đây nửa bước cho đến khi cô đạt được mục đích.

Đôi mắt cô bỗng trở nên kiên định, giữa màn mưa như trút nước. Vẻ sợ hãi trong đôi mắt đã không còn. Đôi chân của cô như muốn mọc dễ ở nơi đây.

Bạch Hàn Phong vô tình liếc mắt nhìn camera phản chiếu hình ảnh bên ngoài cổng biệt thự. Trời mưa to như vậy, cô không những không đi tìm nơi trú, mà còn ngồi bệt xuống đó với phong thái rất kiên định.

Hắn thở hắt ra, vươn tay tắt camera. Dù hôm nay cô có chết ở ngoài đó, cũng đừng mong nhận lấy một chút thương hại từ hắn.

***

Như thường lệ, hắn vẫn rời nhà vào lúc bảy giờ sáng. Cánh cổng sắt vừa mở, vệ sĩ đã phát hiện ra cô với khuôn mặt trắng bệnh, cả người không một chút sức sống, ngất ở ngoài cổng. Nhưng chưa có sự cho phép của Bạch Hàn Phong, nên không người nào dám ngó ngàng đến. Nhìn thấy vậy cũng chỉ biết làm ngơ, ngoảnh đi làm công việc của mình.

Tài xế liếc mắt nhìn thân hình mảnh mai nằm bất động bên cạnh bức tường trắng, ông ta bất giác thốt lên: “Đại thiếu gia, hay là để tôi kêu quản gia đưa cô ta vào nhà?”

“Mặc kệ cô ta.” Bạch Hàn Phong nhẫn tâm buông lời lạnh lùng. Dù cô có chết trước cổng nhà hắn thì hắn cũng không thèm đếm xỉa.

Tài xế bấy giờ mới chợt nhận ra bản thân đã lo chuyện bao đồng, liền im bặt và chú ý lái xe. Không ai biết hắn tức giận vì điều gì, Chu Thiên Như cũng không biết vì lý do mà hắn đột nhiên muốn đuổi cô đi.

“Sao cô ta lại nằm ngoài đó?”

Bạch Hàn Phong vừa đi thì Bạch phu nhân đến. Bà ta liến nhìn cô nằm bất động ngoài cổng, không nhịn được mà lập tức đi hỏi lão quàn gia.

“Dạ thưa phu nhân, tối qua đại thiếu gia nổi giận, ra lệnh cho vệ sĩ đuổi cô ta ra khỏi nhà giữa lúc trời mưa rất to.”

Bạch phu nhân nhíu mày, bà ta lờ mờ đoán được lý do vì sao mà hắn tức giận: “Vậy thì mau đuổi cô ta đi đi.”

Lão quản gia có chút do dự: “Phu nhân, hay là giữ cô ta lại?”

Bạch phu nhân quay phắt lại nhìn lão quản gia bằng cặp mắt hoài nghi: “Sao bà lại muốn giữ cô ta lại?”

Lão quản gia thận trọng nói: “Phu nhân, từ đó đến giờ, không ai dám nhắc đến vấn đề đôi chân của đại thiếu gia, cô ta là người đầu tiên dám mở miệng khuyên thiếu gia đi trị liệu, không biết thiếu gia đuổi cô ta là vì lý do gì, nhưng đây là một có hội tốt, nếu phu nhân khích lệ đại thiếu gia thêm nữa, biết đâu thiếu gia sẽ có suy nghĩ khác, đồng ý đến bệnh viện chữa trị thì sao.”

Lão quản gia còn bổ sung thêm: “Cô ta cũng chỉ là bất chấp muốn ở lại Bạch gia làm giúp việc để kiếm tiền chữa bệnh cho ba, tôi nghĩ, cô ta sẽ không dám có ý đồ xấu với đại thiếu gia đâu.”

Chapter
1 Chương 1: Trở về trong vội vã
2 Chương 2: Hạ mình làm giúp việc
3 Chương 3: Nếu tôi có nhu cầu sinh lý thì sao?
4 Chương 4: Nhìn đủ chưa?
5 Chương 5: Đừng hòng có được sự thương hại từ tôi
6 Chương 6: Hắn muốn kết hôn với cô ta chắc
7 Chương 7: Tiểu thư lá ngọc cành vàng hơn thua với nữ giúp việc
8 Chương 8: Con ghét cô ta
9 Chương 9: Tôi chỉ muốn tốt cho chủ nhân
10 Chương 10: Chuyện gấp lắm
11 Chương 11: Từng nhất cử nhất động đều không được bỏ sót
12 Chương 12: Bất chấp tất cả
13 Chương 13: Đại thiếu gia tức giận rồi!
14 Chương 14: Mặc kệ cô ta
15 Chương 15: Ai cho phép các người đưa cô ta về đây
16 Chương 16: Chuyện của tôi, không cần cậu phải nhúng tay
17 Chương 17: Cô phải chăm sóc tốt cho con trai của tôi
18 Chương 18: Cậu sẽ phải quỳ xuống cảm tạ tôi
19 Chương 19: Cô có ý đồ gì?
20 Chương 20: Vì tiền!
21 Chương 21: Cô là ai?
22 Chương 22: Cậu muốn tán tỉnh giúp việc của tôi sao?
23 Chương 23: Chưa trải sự đời
24 Chương 24: Anh ta thích chị
25 Chương 25: Không được rời cô ta nửa bước
26 Chương 26: Bạch Hàn Phong, tôi sẽ khiến anh phải trả giá
27 Chương 27: Càng nghi ngờ, càng kín đáo
28 Chương 28: Cô bí hiểm hơn hắn gấp vạn lần
29 Chương 29: Tôi rất lo cho đại thiếu gia
30 Chương 30: Mãn nguyện
31 Chương 31: Tôi và anh chính thức trở thành kẻ thù
32 Chương 32: Chuẩn bị ra ngoài với tôi
33 Chương 33: Không nhượng bộ, tuyệt đối không buông tha
34 Chương 34: Đừng đụng đến người của Bạch Hàn Phong
35 Chương 35: Vậy ai giữ mạng cho cô giúp việc của cháu
36 Chương 36: Âm mưu
37 Chương 37: Mất kiểm soát về mặt cảm xúc
38 Chương 38: Làm mình làm mẩy
39 Chương 39: Bản hợp đồng đã bị ký tên
40 Chương 40: Phải chăng…đã rung động
41 Chương 41: Ghen tuông vô cớ
42 Chương 42: Cô giỏi lắm, dám nói dối tôi!
43 Chương 43: Dáng vẻ băng lãnh đã không còn
44 Chương 44: Bất ngờ trở về
45 Chương 45: Tôi sẽ không tha cho cô
46 Chương 46: Không cần xem xét
47 Chương 47: Gây hoạ gì rồi
48 Chương 48: Nghe lén
49 Chương 49: Suýt thì bại lộ
50 Chương 50: Đừng trách tại sao tôi ngược đãi cơ thể cô
51 Chương 51: Lên xe, chờ tôi!
52 Chương 52: Hôm nay, hắn rất khác
53 Chương 53: Cậu muốn gì, tôi đều đáp ứng
54 Chương 54: Có phải đã bị phát hiện rồi không?
55 Chương 55: Tiêu rồi!
56 Chương 56: Đừng bước vào phòng ngủ của tôi!
57 Chương 57: Cô không ngủ à?
58 Chương 58: Nhị thiếu gia, tôi có vài lời muốn nói
59 Chương 59: Nếu không cần Du Du nữa thì nhượng lại cho em
60 Chương 60: Nếu rảnh thì gọi cho tôi
61 Chương 61: Ba ngày nữa…
62 Chương 62: Tôi nghe bà nói đủ rồi
63 Chương 63: Vui như được mùa
64 Chương 64: Tương lai liệu có chật vật?
65 Chương 65: Ai là người giở trò?
66 Chương 66: Bản hợp đồng đã bị sửa đổi
67 Chương 67: Chân…của cậu
68 Chương 68: Sầu
69 Chương 69: Hay là anh đến ở cùng tôi
70 Chương 70: Kẻ khóc, người cười
71 Chương 71: Hàn Phong sẽ không tha cho cô
72 Chương 72: Trái ngược
73 Chương 73: Thích cô ta rồi sao
74 Chương 74: Làm thế nào đế lôi kéo đại thiếu gia vậy?
75 Chương 75: Như vậy không tốt đâu
76 Chương 76: Bà ấy rất bí ẩn
77 Chương 77: Được lắm!
78 Chương 78: Em gái của cô đâu?
79 Chương 79: Bí mật
80 Chương 80: Tai nạn
81 Chương 81: Tốt nghiệp
82 Chương 82: Cậu chắc không?
83 Chương 83: Trêu đùa tôi xong liền muốn chạy trốn à?
84 Chương 84: Em không đồng ý
85 Chương 85: Muốn hợp tác với em
86 Chương 86: Tôi sẽ chinh phục em từng ngày
87 Chương 87: Thích tôi rồi sao?
88 Chương 88: Anh đến đây làm gì?
89 Chương 89: Mối quan hệ giữa hai chúng ta là gì?
90 Chương 90: Ngoan ngoãn ở đây chờ em về!
91 Chương 91: Em giỏi thật
92 Chương 92: Cái tên chết giẫm
93 Chương 93: Người giống người ư?
94 Chương 94: Tôi sẽ giúp mẹ con bà trả thù
95 Chương 95: Em thử bước thêm một bước nữa xem
96 Chương 96: Ai đưa em về
97 Chương 97: Không ai có khả năng giúp cô đâu
98 Chương 98: Tình địch
99 Chương 99: Kế hoạch đã xong xuôi
100 Chương 100: Đưa thẻ phòng cho anh
101 Chương 101: Chắc hắn vui lắm
102 Chương 102: Dục vọng
103 Chương 103: Thích hay không, đêm nay sẽ rõ (H+)
104 Chương 104: H+
105 Chương 105: Anh không muốn dùng biện pháp cưỡng chế
106 Chương 106: Không dám lắc đầu cũng không dám gật đầu
107 Chương 107: Thoả thuận
108 Chương 108: Em quên cơ thể của anh rồi sao?
109 Chương 109: Thả cô ấy ra!
Chapter

Updated 109 Episodes

1
Chương 1: Trở về trong vội vã
2
Chương 2: Hạ mình làm giúp việc
3
Chương 3: Nếu tôi có nhu cầu sinh lý thì sao?
4
Chương 4: Nhìn đủ chưa?
5
Chương 5: Đừng hòng có được sự thương hại từ tôi
6
Chương 6: Hắn muốn kết hôn với cô ta chắc
7
Chương 7: Tiểu thư lá ngọc cành vàng hơn thua với nữ giúp việc
8
Chương 8: Con ghét cô ta
9
Chương 9: Tôi chỉ muốn tốt cho chủ nhân
10
Chương 10: Chuyện gấp lắm
11
Chương 11: Từng nhất cử nhất động đều không được bỏ sót
12
Chương 12: Bất chấp tất cả
13
Chương 13: Đại thiếu gia tức giận rồi!
14
Chương 14: Mặc kệ cô ta
15
Chương 15: Ai cho phép các người đưa cô ta về đây
16
Chương 16: Chuyện của tôi, không cần cậu phải nhúng tay
17
Chương 17: Cô phải chăm sóc tốt cho con trai của tôi
18
Chương 18: Cậu sẽ phải quỳ xuống cảm tạ tôi
19
Chương 19: Cô có ý đồ gì?
20
Chương 20: Vì tiền!
21
Chương 21: Cô là ai?
22
Chương 22: Cậu muốn tán tỉnh giúp việc của tôi sao?
23
Chương 23: Chưa trải sự đời
24
Chương 24: Anh ta thích chị
25
Chương 25: Không được rời cô ta nửa bước
26
Chương 26: Bạch Hàn Phong, tôi sẽ khiến anh phải trả giá
27
Chương 27: Càng nghi ngờ, càng kín đáo
28
Chương 28: Cô bí hiểm hơn hắn gấp vạn lần
29
Chương 29: Tôi rất lo cho đại thiếu gia
30
Chương 30: Mãn nguyện
31
Chương 31: Tôi và anh chính thức trở thành kẻ thù
32
Chương 32: Chuẩn bị ra ngoài với tôi
33
Chương 33: Không nhượng bộ, tuyệt đối không buông tha
34
Chương 34: Đừng đụng đến người của Bạch Hàn Phong
35
Chương 35: Vậy ai giữ mạng cho cô giúp việc của cháu
36
Chương 36: Âm mưu
37
Chương 37: Mất kiểm soát về mặt cảm xúc
38
Chương 38: Làm mình làm mẩy
39
Chương 39: Bản hợp đồng đã bị ký tên
40
Chương 40: Phải chăng…đã rung động
41
Chương 41: Ghen tuông vô cớ
42
Chương 42: Cô giỏi lắm, dám nói dối tôi!
43
Chương 43: Dáng vẻ băng lãnh đã không còn
44
Chương 44: Bất ngờ trở về
45
Chương 45: Tôi sẽ không tha cho cô
46
Chương 46: Không cần xem xét
47
Chương 47: Gây hoạ gì rồi
48
Chương 48: Nghe lén
49
Chương 49: Suýt thì bại lộ
50
Chương 50: Đừng trách tại sao tôi ngược đãi cơ thể cô
51
Chương 51: Lên xe, chờ tôi!
52
Chương 52: Hôm nay, hắn rất khác
53
Chương 53: Cậu muốn gì, tôi đều đáp ứng
54
Chương 54: Có phải đã bị phát hiện rồi không?
55
Chương 55: Tiêu rồi!
56
Chương 56: Đừng bước vào phòng ngủ của tôi!
57
Chương 57: Cô không ngủ à?
58
Chương 58: Nhị thiếu gia, tôi có vài lời muốn nói
59
Chương 59: Nếu không cần Du Du nữa thì nhượng lại cho em
60
Chương 60: Nếu rảnh thì gọi cho tôi
61
Chương 61: Ba ngày nữa…
62
Chương 62: Tôi nghe bà nói đủ rồi
63
Chương 63: Vui như được mùa
64
Chương 64: Tương lai liệu có chật vật?
65
Chương 65: Ai là người giở trò?
66
Chương 66: Bản hợp đồng đã bị sửa đổi
67
Chương 67: Chân…của cậu
68
Chương 68: Sầu
69
Chương 69: Hay là anh đến ở cùng tôi
70
Chương 70: Kẻ khóc, người cười
71
Chương 71: Hàn Phong sẽ không tha cho cô
72
Chương 72: Trái ngược
73
Chương 73: Thích cô ta rồi sao
74
Chương 74: Làm thế nào đế lôi kéo đại thiếu gia vậy?
75
Chương 75: Như vậy không tốt đâu
76
Chương 76: Bà ấy rất bí ẩn
77
Chương 77: Được lắm!
78
Chương 78: Em gái của cô đâu?
79
Chương 79: Bí mật
80
Chương 80: Tai nạn
81
Chương 81: Tốt nghiệp
82
Chương 82: Cậu chắc không?
83
Chương 83: Trêu đùa tôi xong liền muốn chạy trốn à?
84
Chương 84: Em không đồng ý
85
Chương 85: Muốn hợp tác với em
86
Chương 86: Tôi sẽ chinh phục em từng ngày
87
Chương 87: Thích tôi rồi sao?
88
Chương 88: Anh đến đây làm gì?
89
Chương 89: Mối quan hệ giữa hai chúng ta là gì?
90
Chương 90: Ngoan ngoãn ở đây chờ em về!
91
Chương 91: Em giỏi thật
92
Chương 92: Cái tên chết giẫm
93
Chương 93: Người giống người ư?
94
Chương 94: Tôi sẽ giúp mẹ con bà trả thù
95
Chương 95: Em thử bước thêm một bước nữa xem
96
Chương 96: Ai đưa em về
97
Chương 97: Không ai có khả năng giúp cô đâu
98
Chương 98: Tình địch
99
Chương 99: Kế hoạch đã xong xuôi
100
Chương 100: Đưa thẻ phòng cho anh
101
Chương 101: Chắc hắn vui lắm
102
Chương 102: Dục vọng
103
Chương 103: Thích hay không, đêm nay sẽ rõ (H+)
104
Chương 104: H+
105
Chương 105: Anh không muốn dùng biện pháp cưỡng chế
106
Chương 106: Không dám lắc đầu cũng không dám gật đầu
107
Chương 107: Thoả thuận
108
Chương 108: Em quên cơ thể của anh rồi sao?
109
Chương 109: Thả cô ấy ra!

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play