Chương 6: Hắn muốn kết hôn với cô ta chắc

Đêm tối im lìm phủ kín, cả căn biệt thự chìm trong sự vắng lặng, không còn một người nào thức. Thứ soi sáng cho mỗi căn phòng chỉ có ánh đèn ngủ yếu ớt màu vàng nhạt.

Chu Thiên Như rón rén nhìn trước nhìn sau, cô lén lấy chiếc điện thoại giấu rất kỹ trong chỗ đồ đạc của cô, sau đó, nhét điện thoại vào trong ống tay áo, chạy tót vào phòng vệ sinh, thật nhẹ nhàng đóng cửa lại, cầm điện thoại lên gọi cho Chu Kỳ Khiết.

Phía đầu bên kia nhanh chóng bắt máy, nhưng người nghe không phải Chu Kỳ Khiết mà là Chu Mộng Nhu: “Alo, Thiên Như, chị nghe đây.”

Chu Thiên Như đảo mắt nhìn quanh bốn góc tường, cô biết trong phòng vệ sinh chắc chắn sẽ không có gắn camera nhưng cô vẫn nên đề cao cảnh giác, phòng có người ở bên ngoài nghe lén, không thể buông xuống sự bất an.

Chắc chắn rằng, không có ai đang ở bên ngoài, sau đó mới thì thầm vào điện thoại: “Chị, em vào được Bạch gia rồi, em còn được làm giúp việc riêng cho Bạch Hàn Phong.”

Lúc đầu cô cứ nghĩ, cả gia đình họ Bạch sẽ dọn đến dây ở, nhưng không, căn biệt thự này sẽ trở thành nhà riêng của Bạch Hàn Phong, đại thiếu gia của Bạch gia.

Trước đó, cô không hề nghĩ rằng, vào Bạch gia lại có thể làm giúp việc riêng cho hắn, cô càng không biết rõ Bạch Hàn Phong là ai, hình thù như thế nào. Nhưng mới ngày đầu tiên, cô đã được phân phó cho công việc như vậy trước những ánh mắt ganh tỵ của những nữ giúp việc khác. Đây quả là ý trời, ông trời đang giúp cô.

Chu Mộng Nhu bị lời nói của cô làm cho kinh ngạc, cô ấy không nghĩ nhanh như vậy mà Chu Thiên Như đã có thể xin vào làm giúp việc cho Bạch gia.

“Vậy thì tốt rồi.” Chị cô thấp giọng nhắc nhở: “Thiên Như, em phải cẩn thận, tuyệt đối không được để Bạch gia phát hiện, nếu có khó khăn gì, lập tức gọi điện cho anh chị.”

Chu Thiên Như gật đầu lia lịa, cô che miệng lại, cố gắng giảm thanh âm của bản thân ở mức nhỏ nhất có thể: “Vâng, em biết rồi, chị à, em muốn hỏi một chuyện, nơi bí mật nhất trong căn biệt thự này là ở đâu?”

Chu Mộng Nhu lập tức trả lời : “Trong phòng ngủ đầu tiên trên tầng hai, có một cánh tủ âm tường sau tủ quần áo, trước kia, căn phòng đó chính là nơi ba để những tài liệu quan trọng, nơi đó cũng được coi là sinh mệnh của tập đoàn.”

Bàn tay cầm điện thoại của Chu Thiên Như hơi siết chặt, đôi mắt đen láy nhìn vào khoảng không tĩnh lặng. Căn phòng mà chị cô vừa nói, hiện tại chính là phòng ngủ của Bạch Hàn Phong. Có điều, hôm trước cô lấy quần áo cho hắn, cô không hề chú ý đến phía sau tủ. Cũng không có cơ hội được nhìn thấy tận mắt Bạch Hàn Phong mở cánh tủ âm tường đó ra.

Trong đầu cô thoáng qua một vài suy nghĩ, sau đó đem những lời nói của chị cô ghi nhớ vào trong đầu. Sau đó, vội vàng nói vào điện thoại vì sợ bị người khác phát hiện: “Chị à, trong thời gian ngắn nhất có thể, em sẽ cố gắng lấy lại tất cả những gì mà Bạch gia đã lấy của chúng ta, anh chị hãy thay em chăm sóc ba trong thời gian em không có ở đó, tạm biệt.”

Sau đó cô liền tắt máy, rón rén đi vào phòng ngủ như chưa hề làm ra biểu hiện khác thường nào. Cô nhất định phải tìm cách tiếp cận Bạch Hàn Phong gần hơn, gần tới mức khiến hắn tin tưởng cô và mất cảnh giác với cô. Có như vậy, cô mới thuận lợi nắm được tài liệu quan trọng của Bạch thị. Lên kế hoạch thâu tóm thị trường, lấy lại những gì Chu thị đã mất. Lật đổ Bạch thị sẽ không còn khó khăn, trở ngại gì nữa.

“Hôm nay thiếu gia sẽ ra ngoài ăn tối cùng gia đình, cô được phép đi theo để hầu hạ thiếu gia.” Mới sáng sớm, cô đã được lão quản gia thông báo. Bà ta dùng thanh âm nghiêm nghị để nói với cô. Đôi mắt bà ấy còn lộ rõ vẻ khó ưa. Dường như bà ta không có một chút cảm tình gì với cô thì phải.

“Tôi…được phép đi cùng sao?” Chu Thiên Như có chút bất ngờ, cô ngập ngừng, lắp ba lắp bắp, không nghĩ rằng một giúp việc thấp kém như cô lại có thể ra ngoài cùng đại thiếu gia.

“Đúng vậy, cô là người hầu riêng của thiếu gia, tức là, chủ ở đâu thì cô ở đó.”

Lão quản gia để lại ánh mắt khinh khỉnh rồi rời đi phân phó công việc cho những người làm khác. Cô nhìn theo bóng lưng của bà ta, chân mày khẽ nheo lại.

Có vẻ như bà ta có thành kiến với cô, hoặc ngay từ đầu đã không thích cô, cho nên, lúc nào cũng bày ra nét mặt khó ưa mỗi khi nói chuyện với cô như vậy.

***

Bước vào nhà hàng sang trọng được thiết kế theo phong cách hoàng gia. Theo sau còn có thêm hai người vệ sĩ, Chu Thiên Như không khỏi làm ra bộ dạng choáng ngợp trước không gian sang trọng, rộng lớn. Mặc dù cảnh tượng đó đối với cô không hề xa lạ chút nào nhưng cô vẫn giả bộ biểu cảm như vậy để trông giống một kẻ quê mùa. Bạch Hàn Phong ra ngoài cũng thật cầu kỳ, có tài xế riêng và có cả vệ sĩ theo sau để bảo vệ.

Chu Thiên Như từ từ đẩy xe lăn tiến về phía phòng VIP đã được đặt sẵn từ trước. Bên trong là một phòng ăn rộng lớn, được bày trí vô cùng cầu kỳ. Mặt bàn tròn bằng thuỷ tinh như đang phát sáng dưới bóng đèn trùm to lớn. Từng chiếc ghế ngồi đều được chạm trổ những hoa văn cực kỳ đẹp mắt. Rất giống với một không gian dành cho vua chúa. Mọi thứ xung quanh đều như rát vàng rát bạc.

Phục vụ ra vào liên tục, mang những món ăn đặc biệt cầu kỳ bày lên bàn. Mọi người đều đã đến đông đủ, chỉ còn chờ Bạch Hàn Phong đến, bữa cơm liền có thể bắt đầu.

Chu Thiên Như cùng hai vệ sĩ giúp Bạch Hàn Phong ngồi xuống ghế, cô chỉ dám lén lút quan sát xem trong phòng có những ai, thì bất ngờ phát hiện, Tôn Cửu Vi cũng có mặt ở đây. Bên cạnh cô ta còn có một cặp vợ chồng trung niên, có vẻ như, đó là ba mẹ của cô ta.

Còn cặp vợ chồng ngồi ở phía đối diện, gần với Bạch Hàn Phong có lẽ là ba mẹ của hắn, còn có thêm hai người đàn ông trẻ, khuôn mặt của họ có vài nét rất giống với Bạch Hàn Phong, mọi người gọi hắn là đại thiếu gia, vậy có nghĩa, hai chàng trai kia là em trai của hắn.

Cô cùng với hai tên vệ sĩ cung kính đứng sang một bên, gần với ghế ngồi của hắn nhất, để nếu hắn có gì phân phó, bọn họ sẽ dễ dàng tiếp nhận và có thể thực hiện ngay lập tức.

Tôn Cửu Vi vừa nhìn thấy cô, trong lòng liền thấy tức anh ách. Chu Thiên Như vốn dĩ chỉ là một người giúp việc, vậy mà dám ngang nhiên giơ tay tát Tôn Cửu Vi, cô không những không bị trách cứ mà còn được đáp giúp việc giải vây khi Tôn Cửu Vi chuẩn bị cho cô một bài học.

Cô ta không được ai bênh vực, sau đó còn bị Bạch Hàn Phong đuổi thẳng cổ, cứ thế bị đám người làm lôi ra ngoài, quả thật đã khiến cô ta mất mặt vô cùng, cục tức này, cô ta không thể nuốt trôi được. Cô ta nhất định sẽ tìm cơ hội, chuốc giận lên người Chu Thiên Như.

Càng nghĩ đến chuyện cũ, nét mặt không quá xinh đẹp của cô ta càng trở nên khó coi hơn, ánh mắt ngập tràn lửa giận như một loài thú hoang dại, đôi mắt sắc lạnh mang vài phần mưu mô bất giác liếc nhìn cô vài lần.

“Ây da, lão Tôn, hôm nay mời gia đình anh đến cũng là để hai gia đình chúng ta gặp mặt và bàn về hôn sự của Hàn Phong và Cửu Vi, hai đứa nó cũng trưởng thành cả rồi, chuyện này chúng ta không thể chậm trễ được nữa.”

Người đàn ông ngồi gần Bạch Hàn Phong bỗng lên tiếng, ông ta chủ động nâng ly, mời ba mẹ của Tôn Cửu Vi.

Tôn lão gia cười khà khà, nhanh chóng đáp lễ, cạch ly với ba của Bạch Hàn Phong: “Ây da, lão Bạch, chúng ta là chỗ thân thiết, không cần phải khách sáo như vậy, còn chuyện hôn sự, vợ chồng tôi cũng đang tính đến.”

Chu Thiên Như nghe qua nghe lại một màn đối thoại giữa hai bên gia đình, cô mới biết, thì ra Tôn Cửu Vi là hôn phu của Bạch Hàn Phong. Có vẻ như cô ta chê bai hắn vì hai chân hắn không thể đi được, nên mới có thái độ không tốt với hắn.

Bạch Hàn Phong cũng chẳng vừa, đối với cô ta không có một chút gì gọi là thương hoa tiếc ngọc. Phải chăng bọn họ chuẩn bị có một cuộc hôn nhân ép buộc.

“Con phản đối.” Tôn Cửu Vi đột nhiên lên tiếng, bày ra nét mặt phụng phịu, ương bướng: “Ba, mẹ, con không muốn kết hôn với Bạch Hàn Phong, ba mẹ muốn con phải hầu hạ người đàn ông tàn phế này cả đời sao.”

Không gian ngay lập tức trở nên căng thẳng, giọng nói bất mãn của cô ta cơ hồ rất chói tai, khiến phụ huynh hai bên bỗng im bặt, ngơ ngác nhìn nhau. Vài giây sau, Tôn lão gia nghiêm mặt nhìn Tôn Cửu Vi, lời nói kia của cô ta thực sự đã khiến ông tức giận: “Hỗn xược, ở đây không tới lượt con quyết định.”

Hai bàn tay đặt dưới gầm bàn của Bạch Hàn Phong nhanh chóng siết chặt, hắn hận không thể ngay lập tức cho Tôn Cửu Vi một cái chết đau đớn nhất.

“Kẻ tàn phế, tên tàn phế.” Chính là cách cô ta gọi hắn trong suốt những năm qua, không khi nào cô ta ngừng chê bai hắn. Cô ta nghĩ cô ta là ai, hắn muốn kết hôn với cô ta chắc. Chẳng qua hai bên gia đình muốn gìn giữ quan hệ hợp tác lâu dài nên mới dùng hắn và cô để chói buộc sự hợp tác về lâu về dài này.

Chu Thiên Như cảm nhận rõ khí lạnh toả ra từ người của Bạch Hàn Phong, Tôn Cửu Vi đúng là rất quá đáng, trước mặt mọi người lại dám lớn tiếng nói hắn như vậy.

Cô bất giác toát mồ hôi hột, lặng lẽ bước ra khỏi phòng ăn để tìm nhà vệ sinh. Bên trong này không khí căng thẳng quá rồi, cô không thể nào chịu nổi được nữa.

Tôn Cửu Vi mắt sáng quắc nhìn cô vừa bước ra khỏi phòng, cô ta liền làm bộ làm tịch giận dỗi rồi bỏ đi.

Mới ra khỏi phòng được vài bước, bả vai của cô đột nhiên bị một cánh tay đập vào, kéo mạnh ra phía sau. Cô giật mình, lập tức quay người lại.

“Bốp, bốp...”

Hot

Comments

Ánh Tuyết Nguyễn thị

Ánh Tuyết Nguyễn thị

.

2023-08-23

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Trở về trong vội vã
2 Chương 2: Hạ mình làm giúp việc
3 Chương 3: Nếu tôi có nhu cầu sinh lý thì sao?
4 Chương 4: Nhìn đủ chưa?
5 Chương 5: Đừng hòng có được sự thương hại từ tôi
6 Chương 6: Hắn muốn kết hôn với cô ta chắc
7 Chương 7: Tiểu thư lá ngọc cành vàng hơn thua với nữ giúp việc
8 Chương 8: Con ghét cô ta
9 Chương 9: Tôi chỉ muốn tốt cho chủ nhân
10 Chương 10: Chuyện gấp lắm
11 Chương 11: Từng nhất cử nhất động đều không được bỏ sót
12 Chương 12: Bất chấp tất cả
13 Chương 13: Đại thiếu gia tức giận rồi!
14 Chương 14: Mặc kệ cô ta
15 Chương 15: Ai cho phép các người đưa cô ta về đây
16 Chương 16: Chuyện của tôi, không cần cậu phải nhúng tay
17 Chương 17: Cô phải chăm sóc tốt cho con trai của tôi
18 Chương 18: Cậu sẽ phải quỳ xuống cảm tạ tôi
19 Chương 19: Cô có ý đồ gì?
20 Chương 20: Vì tiền!
21 Chương 21: Cô là ai?
22 Chương 22: Cậu muốn tán tỉnh giúp việc của tôi sao?
23 Chương 23: Chưa trải sự đời
24 Chương 24: Anh ta thích chị
25 Chương 25: Không được rời cô ta nửa bước
26 Chương 26: Bạch Hàn Phong, tôi sẽ khiến anh phải trả giá
27 Chương 27: Càng nghi ngờ, càng kín đáo
28 Chương 28: Cô bí hiểm hơn hắn gấp vạn lần
29 Chương 29: Tôi rất lo cho đại thiếu gia
30 Chương 30: Mãn nguyện
31 Chương 31: Tôi và anh chính thức trở thành kẻ thù
32 Chương 32: Chuẩn bị ra ngoài với tôi
33 Chương 33: Không nhượng bộ, tuyệt đối không buông tha
34 Chương 34: Đừng đụng đến người của Bạch Hàn Phong
35 Chương 35: Vậy ai giữ mạng cho cô giúp việc của cháu
36 Chương 36: Âm mưu
37 Chương 37: Mất kiểm soát về mặt cảm xúc
38 Chương 38: Làm mình làm mẩy
39 Chương 39: Bản hợp đồng đã bị ký tên
40 Chương 40: Phải chăng…đã rung động
41 Chương 41: Ghen tuông vô cớ
42 Chương 42: Cô giỏi lắm, dám nói dối tôi!
43 Chương 43: Dáng vẻ băng lãnh đã không còn
44 Chương 44: Bất ngờ trở về
45 Chương 45: Tôi sẽ không tha cho cô
46 Chương 46: Không cần xem xét
47 Chương 47: Gây hoạ gì rồi
48 Chương 48: Nghe lén
49 Chương 49: Suýt thì bại lộ
50 Chương 50: Đừng trách tại sao tôi ngược đãi cơ thể cô
51 Chương 51: Lên xe, chờ tôi!
52 Chương 52: Hôm nay, hắn rất khác
53 Chương 53: Cậu muốn gì, tôi đều đáp ứng
54 Chương 54: Có phải đã bị phát hiện rồi không?
55 Chương 55: Tiêu rồi!
56 Chương 56: Đừng bước vào phòng ngủ của tôi!
57 Chương 57: Cô không ngủ à?
58 Chương 58: Nhị thiếu gia, tôi có vài lời muốn nói
59 Chương 59: Nếu không cần Du Du nữa thì nhượng lại cho em
60 Chương 60: Nếu rảnh thì gọi cho tôi
61 Chương 61: Ba ngày nữa…
62 Chương 62: Tôi nghe bà nói đủ rồi
63 Chương 63: Vui như được mùa
64 Chương 64: Tương lai liệu có chật vật?
65 Chương 65: Ai là người giở trò?
66 Chương 66: Bản hợp đồng đã bị sửa đổi
67 Chương 67: Chân…của cậu
68 Chương 68: Sầu
69 Chương 69: Hay là anh đến ở cùng tôi
70 Chương 70: Kẻ khóc, người cười
71 Chương 71: Hàn Phong sẽ không tha cho cô
72 Chương 72: Trái ngược
73 Chương 73: Thích cô ta rồi sao
74 Chương 74: Làm thế nào đế lôi kéo đại thiếu gia vậy?
75 Chương 75: Như vậy không tốt đâu
76 Chương 76: Bà ấy rất bí ẩn
77 Chương 77: Được lắm!
78 Chương 78: Em gái của cô đâu?
79 Chương 79: Bí mật
80 Chương 80: Tai nạn
81 Chương 81: Tốt nghiệp
82 Chương 82: Cậu chắc không?
83 Chương 83: Trêu đùa tôi xong liền muốn chạy trốn à?
84 Chương 84: Em không đồng ý
85 Chương 85: Muốn hợp tác với em
86 Chương 86: Tôi sẽ chinh phục em từng ngày
87 Chương 87: Thích tôi rồi sao?
88 Chương 88: Anh đến đây làm gì?
89 Chương 89: Mối quan hệ giữa hai chúng ta là gì?
90 Chương 90: Ngoan ngoãn ở đây chờ em về!
91 Chương 91: Em giỏi thật
92 Chương 92: Cái tên chết giẫm
93 Chương 93: Người giống người ư?
94 Chương 94: Tôi sẽ giúp mẹ con bà trả thù
95 Chương 95: Em thử bước thêm một bước nữa xem
96 Chương 96: Ai đưa em về
97 Chương 97: Không ai có khả năng giúp cô đâu
98 Chương 98: Tình địch
99 Chương 99: Kế hoạch đã xong xuôi
100 Chương 100: Đưa thẻ phòng cho anh
101 Chương 101: Chắc hắn vui lắm
102 Chương 102: Dục vọng
103 Chương 103: Thích hay không, đêm nay sẽ rõ (H+)
104 Chương 104: H+
105 Chương 105: Anh không muốn dùng biện pháp cưỡng chế
106 Chương 106: Không dám lắc đầu cũng không dám gật đầu
107 Chương 107: Thoả thuận
108 Chương 108: Em quên cơ thể của anh rồi sao?
109 Chương 109: Thả cô ấy ra!
Chapter

Updated 109 Episodes

1
Chương 1: Trở về trong vội vã
2
Chương 2: Hạ mình làm giúp việc
3
Chương 3: Nếu tôi có nhu cầu sinh lý thì sao?
4
Chương 4: Nhìn đủ chưa?
5
Chương 5: Đừng hòng có được sự thương hại từ tôi
6
Chương 6: Hắn muốn kết hôn với cô ta chắc
7
Chương 7: Tiểu thư lá ngọc cành vàng hơn thua với nữ giúp việc
8
Chương 8: Con ghét cô ta
9
Chương 9: Tôi chỉ muốn tốt cho chủ nhân
10
Chương 10: Chuyện gấp lắm
11
Chương 11: Từng nhất cử nhất động đều không được bỏ sót
12
Chương 12: Bất chấp tất cả
13
Chương 13: Đại thiếu gia tức giận rồi!
14
Chương 14: Mặc kệ cô ta
15
Chương 15: Ai cho phép các người đưa cô ta về đây
16
Chương 16: Chuyện của tôi, không cần cậu phải nhúng tay
17
Chương 17: Cô phải chăm sóc tốt cho con trai của tôi
18
Chương 18: Cậu sẽ phải quỳ xuống cảm tạ tôi
19
Chương 19: Cô có ý đồ gì?
20
Chương 20: Vì tiền!
21
Chương 21: Cô là ai?
22
Chương 22: Cậu muốn tán tỉnh giúp việc của tôi sao?
23
Chương 23: Chưa trải sự đời
24
Chương 24: Anh ta thích chị
25
Chương 25: Không được rời cô ta nửa bước
26
Chương 26: Bạch Hàn Phong, tôi sẽ khiến anh phải trả giá
27
Chương 27: Càng nghi ngờ, càng kín đáo
28
Chương 28: Cô bí hiểm hơn hắn gấp vạn lần
29
Chương 29: Tôi rất lo cho đại thiếu gia
30
Chương 30: Mãn nguyện
31
Chương 31: Tôi và anh chính thức trở thành kẻ thù
32
Chương 32: Chuẩn bị ra ngoài với tôi
33
Chương 33: Không nhượng bộ, tuyệt đối không buông tha
34
Chương 34: Đừng đụng đến người của Bạch Hàn Phong
35
Chương 35: Vậy ai giữ mạng cho cô giúp việc của cháu
36
Chương 36: Âm mưu
37
Chương 37: Mất kiểm soát về mặt cảm xúc
38
Chương 38: Làm mình làm mẩy
39
Chương 39: Bản hợp đồng đã bị ký tên
40
Chương 40: Phải chăng…đã rung động
41
Chương 41: Ghen tuông vô cớ
42
Chương 42: Cô giỏi lắm, dám nói dối tôi!
43
Chương 43: Dáng vẻ băng lãnh đã không còn
44
Chương 44: Bất ngờ trở về
45
Chương 45: Tôi sẽ không tha cho cô
46
Chương 46: Không cần xem xét
47
Chương 47: Gây hoạ gì rồi
48
Chương 48: Nghe lén
49
Chương 49: Suýt thì bại lộ
50
Chương 50: Đừng trách tại sao tôi ngược đãi cơ thể cô
51
Chương 51: Lên xe, chờ tôi!
52
Chương 52: Hôm nay, hắn rất khác
53
Chương 53: Cậu muốn gì, tôi đều đáp ứng
54
Chương 54: Có phải đã bị phát hiện rồi không?
55
Chương 55: Tiêu rồi!
56
Chương 56: Đừng bước vào phòng ngủ của tôi!
57
Chương 57: Cô không ngủ à?
58
Chương 58: Nhị thiếu gia, tôi có vài lời muốn nói
59
Chương 59: Nếu không cần Du Du nữa thì nhượng lại cho em
60
Chương 60: Nếu rảnh thì gọi cho tôi
61
Chương 61: Ba ngày nữa…
62
Chương 62: Tôi nghe bà nói đủ rồi
63
Chương 63: Vui như được mùa
64
Chương 64: Tương lai liệu có chật vật?
65
Chương 65: Ai là người giở trò?
66
Chương 66: Bản hợp đồng đã bị sửa đổi
67
Chương 67: Chân…của cậu
68
Chương 68: Sầu
69
Chương 69: Hay là anh đến ở cùng tôi
70
Chương 70: Kẻ khóc, người cười
71
Chương 71: Hàn Phong sẽ không tha cho cô
72
Chương 72: Trái ngược
73
Chương 73: Thích cô ta rồi sao
74
Chương 74: Làm thế nào đế lôi kéo đại thiếu gia vậy?
75
Chương 75: Như vậy không tốt đâu
76
Chương 76: Bà ấy rất bí ẩn
77
Chương 77: Được lắm!
78
Chương 78: Em gái của cô đâu?
79
Chương 79: Bí mật
80
Chương 80: Tai nạn
81
Chương 81: Tốt nghiệp
82
Chương 82: Cậu chắc không?
83
Chương 83: Trêu đùa tôi xong liền muốn chạy trốn à?
84
Chương 84: Em không đồng ý
85
Chương 85: Muốn hợp tác với em
86
Chương 86: Tôi sẽ chinh phục em từng ngày
87
Chương 87: Thích tôi rồi sao?
88
Chương 88: Anh đến đây làm gì?
89
Chương 89: Mối quan hệ giữa hai chúng ta là gì?
90
Chương 90: Ngoan ngoãn ở đây chờ em về!
91
Chương 91: Em giỏi thật
92
Chương 92: Cái tên chết giẫm
93
Chương 93: Người giống người ư?
94
Chương 94: Tôi sẽ giúp mẹ con bà trả thù
95
Chương 95: Em thử bước thêm một bước nữa xem
96
Chương 96: Ai đưa em về
97
Chương 97: Không ai có khả năng giúp cô đâu
98
Chương 98: Tình địch
99
Chương 99: Kế hoạch đã xong xuôi
100
Chương 100: Đưa thẻ phòng cho anh
101
Chương 101: Chắc hắn vui lắm
102
Chương 102: Dục vọng
103
Chương 103: Thích hay không, đêm nay sẽ rõ (H+)
104
Chương 104: H+
105
Chương 105: Anh không muốn dùng biện pháp cưỡng chế
106
Chương 106: Không dám lắc đầu cũng không dám gật đầu
107
Chương 107: Thoả thuận
108
Chương 108: Em quên cơ thể của anh rồi sao?
109
Chương 109: Thả cô ấy ra!

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play