Chương 7 : Xích mích

Cô bật cười nghe Tư Huệ ngồi nói chuyện với thai nhi còn chưa hình thành. Nhưng ít nhất cô còn có hai người luôn bên cạnh, một người thấu đáo hiểu chuyện, một người luôn tích cực vui vẻ. Ở bên Tư Huệ và Lệ Châu cô lại cảm thấy thoải mái hơn hẳn.

- Được rồi Tư Huệ à.

Mặc dù đứa bé chưa hiểu chuyện cũng chưa được hình thành nhưng cô bạn này đã dặn dò đủ điều. Sợ rằng sau chín tháng mười ngày tiểu bảo bảo của cô sẽ phải nghe Tư Huệ lảm nhảm mỗi ngày mất.

Sau bữa ăn ba người nhanh chóng di chuyển lên tầng hai của khu trung tâm thương mại. Nhan sắc mặc dù được che đi sau lớp khẩu trang nhưng vẫn không thể nào mờ nhạt. Vệ sĩ đi bên cạnh cũng phải vất vả hơn gấp ba lần vì bình thường họ chỉ cần hộ tống một người giờ lại thêm hai người nữa đúng thật là làm vệ sĩ cũng khổ.

- Chúng ta vào trong kia đi.

Lệ Châu chỉ tay vào một gian hàng với quần áo khá thanh lịch và kín đáo. Một bên là Dior một bên là Channel, đủ thứ váy áo, nước hoa đắt đỏ để ba cô gái thoả sức mà lựa chọn, chỉ tiếc rằng không thể mang hết những thứ này về tủ đồ. Đi qua tủ trưng bày toàn là những loại nước hoa đắt tiền cô lại chợt nhớ đến chai nước hoa đã gần hết của mình. Duệ Y nán lại nhìn một hồi để tìm kiếm loại nước hoa ưa thích của mình nhưng mãi mà vẫn chưa tìm thấy.

- Sở phu nhân, phu nhân muốn tìm loại nước hoa nào?

Nhân viên đứng từ xa trông thấy cô loay hoay mãi vẫn chưa lựa chọn được nước hoa liền đi ra giúp cô. Thấy vậy Duệ Y cũng vui vẻ mà nói ra loại nước hoa mà cô đang tìm kiếm.

- Tôi đang tìm chai Libre của YSL.

Loại nước hoa được cô đặc biệt yêu thích với hương thơm ngọt ngào của vani kết hợp với hoa cam và hoa lavender khiến ai lần đầu gặp cũng phải lưu luyến mãi. Nhân viên nhanh chóng xác định được loại nước hoa mà cô muốn tìm liền đi tới ngăn tủ nhỏ lấy ra một chai Libre đưa cho cô.

- Phu nhân đang tìm loại này đúng không ạ?

- Đúng rồi, cảm ơn cô.

Duệ Y cầm lấy chai nước hoa rồi cất vào trong giỏ hàng của mình. Đồ cũng đã chọn được khá nhiều, thời gian cô cùng Tư Huệ và Lệ Châu đi ra quầy thanh toán cũng đã điểm đến năm giờ chiều. Mang theo cả chục túi đồ đắt đỏ ra bên ngoài cả ba lại một lần nữa trở thành tâm điểm mà mãi một lúc sau mới có thể dứt ra ngoài.

Cũng đã lâu không có thời gian nên nhau nên dường như họ không để ý đến thời gian cho đến tận mười giờ đêm mới chào tạm biệt nhau để đi về. Cô tự mình lái xe qua những con đường vắng rồi vượt qua những khúc rẽ có điểm mù nguy hiểm để trở về Sở gia. Khi vừa đi đến cổng nhà cô đã nhìn thấy chiếc xe quen thuộc của anh đậu ở ngoài cửa, biết chắc là anh đã về cô liền lái xe vào trong sân rồi mở cửa xe đi ra ngoài.

- Thiếu phu nhân không biết là vui vẻ ở đâu mà đến tận bây giờ mới về.

Chưa nhìn thấy người nhưng đã nghe được thấy giọng, cô có chút ái ngại nhìn về nơi giọng nói quen thuộc. Anh vẫn còn mặc nguyên bộ vest trên người đứng ở cửa nhìn ra phía cô. Dẫu biết rằng bản thân làm sai nhưng cô vẫn tự tin bước đến trước mặt anh mà trả lời.

- Từ bao giờ chuyện đời tư của tôi lại được Sở thiếu quan tâm như vậy?

Anh có chút không vui nhưng vẫn cố kiềm chế lại rồi chỉ tay về phía vườn hoa xinh đẹp trước cửa sổ phòng cô.

- Là cô trồng?

Cô nhìn về hướng tay anh chỉ liền thấy một vườn hoa xinh đẹp lại màu sắc tươi sáng cùng hương thơm dịu nhẹ. Đối với một thứ tốt đẹp như vậy tại sao anh lại không thích kia chứ? Chẳng lẽ không gần sắc dục là không gần hoa luôn sao?

- Đúng vậy, anh có ý kiến gì sao? Trong hợp đồng đã ghi rõ tôi có quyền quyết định trong ngôi nhà này, anh không nhớ à?

Đến bây giờ thì anh thực sự hối hận vì đã đem cái điều luật vô lí của cô viết vào trong bản hợp đồng. Duệ Y nhún vai nhìn anh rồi lại nhìn vườn hoa với niềm vui khó tả. Anh không cãi được cô liền chuyển sang chuyện khác.

- Cô xem chuyện tốt mà cô gây ra cả Sở thị đều biết. Cô nên nhớ bây giờ cô là vợ tôi, là Sở phu nhân nên ít nhất hãy giữ thể diện cho Sở gia đi.

Sở Chính Kì quay người bỏ vào trong để mặc cô đứng ngoài nhìn theo anh. Chuyện tốt mà cô làm là đang nhắc đến việc cô phạm luật giao thông? Nghĩ đi thì cũng phải nghĩ lại trong chuyện đó một phần lỗi cũng là do cô nhưng Sở thiếu giữ thể diện như vậy cô càng muốn gây hoạ cho anh đi xử lí.

- Vợ làm chồng chịu, có gì lạ sao?

Cô quay người đi chẳng muốn đôi co thêm với anh. Vườn hoa quản gia Thẩm làm đúng là rất đẹp, nếu như thêm một vài bông hướng dương điểm sắc vàng có lẽ sẽ còn đẹp hơn rất nhiều.

Trời cũng đã về khuya, cô đi đến xe rồi mang những túi đồ lớn vào bên trong nhà. Quản gia Thẩm thấy cô khó khăn chật vật liền có ý muốn ra giúp cô nhưng bị anh ngăn lại. Cô có chút bất mãn nhưng nhìn biểu hiện trên gương mặt anh thì lại thôi. Nếu như bây giờ cô còn cãi anh thì không biết cái mạng nhỏ này của cô có còn giữ được không.

- Phu nhân, vất vả cho người rồi.

Quản gia Thẩm đi theo cô lên đến trên phòng, anh cũng đã trở về làm việc. Một mình mang đồ lên phòng cũng không quá khó với cô chỉ có điều là tốn thêm thời gian một chút.

- Không sao đâu chú Thẩm, cháu ổn.

Cô vốn dĩ là muốn làm trái ngược lại với ý anh nhưng anh lại chấp nhận việc đó. Trước nay chuyện này là chưa từng xảy ra có lẽ giống như Lệ Châu nói, anh không hẳn là không thể yêu cô.

- Lát nữa chú xuống dưới kia gỡ hết hoa đi đi.

Anh đột ngột bước từ trong phòng ra ngoài, tâm tình có chút không vui khẽ nhíu mày. Cô vừa nghe đến việc anh muốn gỡ hết hoa liền đặt đồ xuống dưới đất rồi chạy lại đứng trước mặt anh.

- Sao anh vô lí vậy? Anh không thích thì không cần ngắm, không cần ngửi là được mà.

Đối với cô những đoá hoa dưới kia chẳng có lỗi gì để anh mang ném đi hết. Hơn nữa căn nhà này vốn lạnh lẽo thêm một chút hương sắc của hoa cũng giúp người khác nhìn vào cảm thấy ấm áp hơn. Sở Chính Kì đưa mắt xuống nhìn cô gái đang đứng đến vai anh rồi hạ giọng.

- Cô nên nhớ căn nhà này là của tôi, cô chỉ là vợ trên danh nghĩa và nếu như cái thứ trong bụng cô không phải con tôi thì cô cũng chẳng còn đường sống đâu.

Trước mặt quản gia Thẩm anh không kiêng nể một chút nào mà cảnh cáo cô. Duệ Y đứng người, câu nói " cái thứ trong bụng cô " như một con dao găm vào trái tim vốn đã gần như hết hy vọng. Vậy ra vốn dĩ là cô đặt quá nhiều niềm tin ở anh sao?

- Sở Chính Kì, đêm hôm đó là đêm đầu tiên của tôi nếu như không phải của anh thì là của ai?

Cô nhìn anh chằm chằm, cả cơ thể run run dường như muốn bật khóc.

- Làm sao tôi biết được cô đã ăn nằm với bao nhiêu tên đàn ông trước đó?

" Chát. "

Cái tát như trời giáng xuống gương mặt vô cảm của anh. Nước mắt nơi khoé mi chảy xuống gò má nóng hổi. Những lời nói của anh bỗng chốc bóp nghẹn tim cô, như hàng ngàn mũi dao đâm vào tận sâu đáy lòng. Đau nhưng cũng cam chịu vì đây là con đường mà cô đã chọn, là cuộc sống cô đã bước vào.

- Nếu vậy thì anh cưới tôi làm gì? Anh không tin đây là con anh thì anh cưới tôi về để làm gì?

Hot

Comments

Thuong Kim

Thuong Kim

Hay👏 c nhà nói hay lắm nha 🤣

2023-10-28

0

Anh Nguyen

Anh Nguyen

tức giận

2023-09-16

0

Tường Dy

Tường Dy

hết cứu

2023-08-01

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1 : Buông bỏ hay bắt đầu ?
2 Chương 2 : Đại hôn
3 Chương 3 : Hợp đồng hôn nhân
4 Chương 4 : Ngày mới ở Sở gia
5 Chương 5 : Anh không thích, tôi càng làm
6 Chương 6 : Là hận hay yêu ?
7 Chương 7 : Xích mích
8 Chương 8 : Thất vọng trong yêu thương
9 Chương 9 : Ốm nghén
10 Chương 10 : Cuộc trò chuyện với giáo sư
11 Chương 11 : Sự cầu cứu của Đoàn Dương
12 Chương 12 : Trở về văn phòng
13 Chương 13 : Người phụ nữ mệnh khổ
14 Chương 14 : Bão tố trong tim
15 Chương 15 : Sự thay đổi bất ngờ
16 Chương 16 : Chúng ta là vợ chồng
17 Chương 17 : Mẹ chồng nàng dâu
18 Chương 18 : Ác mộng
19 Chương 19 : Một buổi sáng bất ổn
20 Chương 20 : Vợ, thắt cà vạt cho anh
21 Chương 21 : Ngọt ngào
22 Chương 22 : Siêu âm
23 Chương 23 : Cảm giác ảm đạm đến đáng sợ
24 Chương 24 : Đụng mặt Kiều Lệ Yến
25 Chương 25 : Mãi mãi không yêu cô
26 Chương 26 : Cuộc gặp mặt không mong muốn
27 Chương 27 : Sợ hãi
28 Chương 28 : Cuộc chiến bắt đầu
29 Chương 29 : Trở về cô nhi viện
30 Chương 30 : Làm càn
31 Chương 31 : Bất thường
32 Chương 32 : Tôi sẽ đòi lại công bằng cho cô
33 Chương 33 : Níu kéo cũng vô dụng
34 Chương 34 : Ngược
35 Chương 35 : Bệnh nhân nguy kịch
36 Chương 36 : Tuyệt vọng trong nước mắt
37 Chương 37 : Dịch Khải Liêm
38 Chương 38 : Liệu rằng còn có thể hay không?
39 Chương 39 : Xin đừng gặp lại nhau
40 Chương 40 : Nhớ mong
41 Chương 41 : Cậu là cảm xúc tuyệt vời nhất
42 Chương 42 : Thay đổi
43 Chương 43 : Hiểu lầm ( H+ )
44 Chương 44 : Mật ngọt ( H+ )
45 Chương 45 : Kì... dừng lại ( H+ )
46 Chương 46 : Đừng rời xa tôi ( H+ )
47 Chương 47 : Chạy trốn
48 Chương 48 : Kẻ phản bội Sở thị
49 Chương 49 : Sẽ chờ em và tin em
50 Chương 50 : Ác mộng chủ tịch Giản thị
51 Chương 51 : Cuộc giao dịch
52 Chương 52 : Dấu son của ai?
53 Chương 53 : Ly rượu có thuốc
54 Chương 54 : Sự thật sau lớp vỏ nguỵ tạo
55 Chương 55 : Vị trí Sở phu nhân chỉ dành cho một người
56 Chương 56 : Cô thật đáng thương
57 Chương 57 : Nóng...
58 Chương 58 : Ham muốn dập tắt
59 Chương 59 : Mới chỉ là bắt đầu
60 Chương 60 : Chính Kì, mở mắt ra đi...
61 Chương 61 : Ai cho em lấy người khác?
62 Chương 62 : Chồng à...
63 Chương 63 : Là anh cười em trước.
64 Chương 64 : Nên trả hết nợ rồi.
65 Chương 65 : Cô có thể giúp tôi được không ?
66 Chương 66 : Sự thật
67 Chương 67 : Anh ta là Đoàn Dương
68 Chương 68 : Dịu dàng của riêng em
69 Chương 69 : Có thai ngoài ý muốn
70 Chương 70 : Tơ duyên là ngắn hay dài ?
71 Chương 71 : Tôi sẽ giúp cô
72 Chương 72 : Hạnh phúc nơi cuối con đường ( END )
Chapter

Updated 72 Episodes

1
Chương 1 : Buông bỏ hay bắt đầu ?
2
Chương 2 : Đại hôn
3
Chương 3 : Hợp đồng hôn nhân
4
Chương 4 : Ngày mới ở Sở gia
5
Chương 5 : Anh không thích, tôi càng làm
6
Chương 6 : Là hận hay yêu ?
7
Chương 7 : Xích mích
8
Chương 8 : Thất vọng trong yêu thương
9
Chương 9 : Ốm nghén
10
Chương 10 : Cuộc trò chuyện với giáo sư
11
Chương 11 : Sự cầu cứu của Đoàn Dương
12
Chương 12 : Trở về văn phòng
13
Chương 13 : Người phụ nữ mệnh khổ
14
Chương 14 : Bão tố trong tim
15
Chương 15 : Sự thay đổi bất ngờ
16
Chương 16 : Chúng ta là vợ chồng
17
Chương 17 : Mẹ chồng nàng dâu
18
Chương 18 : Ác mộng
19
Chương 19 : Một buổi sáng bất ổn
20
Chương 20 : Vợ, thắt cà vạt cho anh
21
Chương 21 : Ngọt ngào
22
Chương 22 : Siêu âm
23
Chương 23 : Cảm giác ảm đạm đến đáng sợ
24
Chương 24 : Đụng mặt Kiều Lệ Yến
25
Chương 25 : Mãi mãi không yêu cô
26
Chương 26 : Cuộc gặp mặt không mong muốn
27
Chương 27 : Sợ hãi
28
Chương 28 : Cuộc chiến bắt đầu
29
Chương 29 : Trở về cô nhi viện
30
Chương 30 : Làm càn
31
Chương 31 : Bất thường
32
Chương 32 : Tôi sẽ đòi lại công bằng cho cô
33
Chương 33 : Níu kéo cũng vô dụng
34
Chương 34 : Ngược
35
Chương 35 : Bệnh nhân nguy kịch
36
Chương 36 : Tuyệt vọng trong nước mắt
37
Chương 37 : Dịch Khải Liêm
38
Chương 38 : Liệu rằng còn có thể hay không?
39
Chương 39 : Xin đừng gặp lại nhau
40
Chương 40 : Nhớ mong
41
Chương 41 : Cậu là cảm xúc tuyệt vời nhất
42
Chương 42 : Thay đổi
43
Chương 43 : Hiểu lầm ( H+ )
44
Chương 44 : Mật ngọt ( H+ )
45
Chương 45 : Kì... dừng lại ( H+ )
46
Chương 46 : Đừng rời xa tôi ( H+ )
47
Chương 47 : Chạy trốn
48
Chương 48 : Kẻ phản bội Sở thị
49
Chương 49 : Sẽ chờ em và tin em
50
Chương 50 : Ác mộng chủ tịch Giản thị
51
Chương 51 : Cuộc giao dịch
52
Chương 52 : Dấu son của ai?
53
Chương 53 : Ly rượu có thuốc
54
Chương 54 : Sự thật sau lớp vỏ nguỵ tạo
55
Chương 55 : Vị trí Sở phu nhân chỉ dành cho một người
56
Chương 56 : Cô thật đáng thương
57
Chương 57 : Nóng...
58
Chương 58 : Ham muốn dập tắt
59
Chương 59 : Mới chỉ là bắt đầu
60
Chương 60 : Chính Kì, mở mắt ra đi...
61
Chương 61 : Ai cho em lấy người khác?
62
Chương 62 : Chồng à...
63
Chương 63 : Là anh cười em trước.
64
Chương 64 : Nên trả hết nợ rồi.
65
Chương 65 : Cô có thể giúp tôi được không ?
66
Chương 66 : Sự thật
67
Chương 67 : Anh ta là Đoàn Dương
68
Chương 68 : Dịu dàng của riêng em
69
Chương 69 : Có thai ngoài ý muốn
70
Chương 70 : Tơ duyên là ngắn hay dài ?
71
Chương 71 : Tôi sẽ giúp cô
72
Chương 72 : Hạnh phúc nơi cuối con đường ( END )

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play