Chương 7. Thiên La Địa Võng

Đức vương phủ.

Dương Hạo Hiên mân mê chiếc mặt nạ hồ ly trong tay. Hắn đang ngồi trong thư phòng, lắng nghe ảnh vệ thân tín báo cáo tình hình.

"Ngươi nói, kẻ theo dõi hôm qua đã thuê một hàng bán đậu phụ ở gần vương phủ?"

"Tâu vương gia, đúng vậy. Có cần thuộc hạ phái đến vài huynh đệ đến quấy rối hắn ta...?"

Hạo Hiên lắc đầu, hắn mỉm cười cất mặt nạ vừa được lau chùi sáng bóng vào hộp gỗ nam hương lót vải lụa. Đoạn nhịp nhịp ngón tay trên nắp hộp, tinh nghịch nháy mắt với ảnh vệ trêu đùa khiến hắn cũng sợ đến một thân mồ hôi lạnh.

"Không cần đâu, ngươi nói tên đó nhìn thoáng qua rất đẹp? Ta cũng muốn xem xem dung mạo y thế nào, là người của ai phái đến."

...

Đợi đến khi ảnh vệ lui đi, Dương Hạo Hiên mới đem hộp gỗ cẩn thận vào trong ngăn tủ khoá lại. Lúc này, lại có hai người đến bái kiến, là thân tín bên ngoài của hắn. Người còn lại là một nam tử có tư sắc.

"Nô tài tham kiến vương gia."

Nam tử trông thấy Đức Vương liền nhanh chóng quỳ xuống hành lễ, Hạo Hiên chậm rãi phất tay cho phép y đứng dậy.

"Đứng lên đi, quy tắc ngươi hẳn đã rõ, về sau ngươi đi theo ta, có còn điều gì hối hận không?"

Dương Hạo Hiên lại hỏi một câu mà hắn đã từng hỏi rất nhiều người. Nam tử đang cúi vội ngẩng đầu, trong mắt lại ánh lên vẻ trung thành cương liệt.

"Khởi bẩm vương gia, nhờ người mà lệnh muội đã được rửa nỗi oan, hiện tại nô tài không còn điều gì hối hận."

"Tốt lắm." - Hạo Hiên thở dài, dù không muốn, để bảo toàn mạng sống của mình, hắn không thể không sử dụng những người này thế mạng.

Ẩn sâu trong rừng vắng ngoài thành Lạc Ngọc, là nơi nuôi dưỡng tử sĩ của Đức Vương.

Những người này đều lấy mạng sống ra để trao đổi. Có thể là vì người nhà, cũng có người vì báo thù mà đến. Điểm chung của bọn họ là sở hữu dung mạo ưa nhìn. Ở đây sẽ có người đào tạo cho bọn họ tinh thông cầm kỳ thi hoạ cùng võ công. Một khi bước vào vương phủ, ngoài mặt họ là nam sủng trong mắt người đời nhưng thực chất chỉ là ám vệ bán mạng bên người chủ nhân.

Từ khi tiền thái hậu qua đời, thái thượng hoàng lên núi quy y. Đám người của thái hậu cùng tân hoàng không ngừng bày mưu tính kế trừ khử cái gai trong mắt.

Năm đó Dương Hạo Hiên chỉ cố hết sức để báo thù cho cha, không ngờ rằng đám người kia luôn luôn lo sợ hắn công cao lấn chủ. Nếu không phải do các lão thần, bách quan và dân chúng ủng hộ. Có lẽ phe cánh của thái hậu và tân hoàng sớm đã diệt trừ hắn thẳng tay chứ không đơn giản chỉ là lén lút hạ độc và phái người ám sát…

"Tử Dụ"

Nghe tiếng gọi quen thuộc, tiểu ảnh vệ ban nãy bị Đức vương trêu chọc từ trên mái nhà ló một cái đầu ra.

"Quan đại nhân có việc gì?"

Chu Tử Dụ trưng ra một cái mặt liệt không chút biểu cảm nhìn xuống. Y nhàn nhạt cất tiếng hỏi Quan Sơn Quân đang đứng bên dưới.

"Lúc nãy vào thành ta có mua một ít hồng hoa tô, nhớ đến Tử Dụ rất thích bánh này, cho ngươi."

Quan Sơn Quân cười rạng rỡ ném lên một bọc giấy dầu căng phồng đã được cột chặt cẩn thận. Chu Tử Dụ tiếp nhận lấy, tuy thái độ không có gì khác, cứng nhắc nói cảm ơn. Quan Sơn Quân vẫn tinh ý nhận thấy, cũng có thể là do y tự đa tình. Khoé môi thiếu niên dường như có chút độ cung.

Quan Sơn Quân vốn là giáo đầu trong quân binh, có thể nói là một nửa thầy của Dương Hạo Hiên và Chu Tử Dụ.

Năm đó bọn họ cùng nhau vào sinh ra tử, đến khi khải hoàn trở về. Quan Sơn Quân từ chức giáo đầu trở về quê, nhưng thực chất là lánh vào rừng ở ẩn, đảm nhiệm việc đào tạo tử sĩ. Chu Tử Dụ thì ở lại làm tâm phúc ảnh vệ bên cạnh Dương Hạo Hiên.

"Vậy ta đi nhé?"

Quan Sơn Quân đưa đồ xong thì cười khẽ, xoay người muốn đi. Lúc này Tử Dụ vẫn luôn bất động trên mái nhà bỗng cất tiếng.

"Quan đại nhân, chờ đã."

"Hửm?"

"Một lát nữa ta thay ca, có muốn đến tửu lâu cùng ăn trưa không?"

Chu Tử Dụ thầm nghĩ, chỉ là mời lại một bữa cơm. Tuy rằng giọng điệu của y vẫn đều đều trôi chảy không vấp váp. Không hiểu sao hai bên vành tai lại có chút nóng. Chẳng lẽ ở lâu với vương gia, bị ảnh hưởng từ hắn hay sao…

Bên dưới, Quan Sơn Quân đã vui thành dáng vẻ sắp mọc ra một cái đuôi chó lớn đang vẫy loạn. Y lập tức đáp ứng ngay không cần suy nghĩ.

"Được, vậy ta đợi Tử Dụ hết ca."

Bóng đêm buông xuống thành Lạc Ngọc, trên mái ngói lưu ly bỗng xuất hiện một thân ảnh mặc dạ hành đen lẻn vào Đức vương phủ.

Người này lại không biết nơi mình lạc vào là hang rồng miệng cọp. Chẳng mấy chốc y đã thấy không đúng, bấy giờ mới ngộ ra thiên la địa võng trong phủ đã được khởi động. Người thiết kế hẳn là bậc thầy trận pháp. Nhưng đã dám bước vào đây thì không phải người bình thường, bẫy rập, ám tiễn, tàm ti phóng đến bóng đen đều nhẹ nhàng lướt qua né tránh dễ dàng.

Đợi đến khi ảnh vệ cùng quân binh bao vây tới thì chỉ còn một làn khói mỏng đã tan biến vào hư không. Muôn ngàn sợi tàm ti sắc bén giăng khắp cũng không vướng mắc lại một cọng tóc nào của kẻ đột nhập.

Dương Hạo Hiên thần sắc âm trầm đứng trước cơ quan. Khoé môi khẽ nhếch lên, y gọi Cẩm Dụ cũng đang dẫn đội ảnh vệ lục soát hiện trường đến cạnh. Bình thản vỗ vai y.

- Cùng ta đi ra phố.

Chapter
1 Chương 1: Lạc đường
2 Chương 2. Kết giao.
3 Chương 3. Cô tinh
4 Chương 4: Thân thế.
5 Chương 5. Chia ly.
6 Chương 6. Mười năm.
7 Chương 7. Thiên La Địa Võng
8 Chương 8. Trùng phùng.
9 Chương 9. Cố nhân.
10 Chương 10. Tâm tình.
11 Chương 11. Ăn cơm.
12 Chương 12. Tin dữ.
13 Chương 13. Hôn tay.
14 Chương 14. Thổ lộ.
15 Chương 15. Ra trận.
16 Chương 16. Bóng quạ
17 Chương 17: Túi thơm.
18 Chương 18. Ô Mông tộc tự cắn xé.
19 Chương 19. Trận chiến ở thành Toạ Vọng.
20 Chương 20. Bị thương.
21 Chương 21. Xác nhận.
22 Chương 22. Nội tâm Trần Trác Thụy.
23 Chương 23. Âm mưu trùng trùng.
24 Chương 24. Quân vương đố kị.
25 Chương 25. Đổ giấm.
26 Chương 26. Mê vụ sâm lâm bị phục kích.
27 Chương 27. Đút thuốc.
28 Chương 28. Trận hoả hoạn ở thành Toạ Vọng.
29 Chương 29. Người lạ.
30 Chương 30. Qua cầu rút ván.
31 Chương 31. Nuôi ong tay áo.
32 Chương 32. Trở về nhà.
33 Chương 33. Ở Chước Hoa Lầu lại đổ giấm.
34 Chương 34. Đến tiệm vải Phù Tang mua y phục mới.
35 Chương 35. Dạ yến ở Phủ Quốc Công.
36 Chương 36. Ở Tây Viện xem kịch vui.
37 Chương 37. Tàn kịch.
38 Chương 38. Thánh chỉ ban hôn.
39 Chương 39. Cả đời này đừng gặp lại.
40 Chương 40. Đêm đen tuyệt vọng.
41 Chương 41. Xa tận chân trời...
42 Chương 42. Đồng hành.
43 Chương 43. Chân tướng.
44 Chương 44: Tính mạng mong manh.
45 Chương 45: Biến cố.
46 Chương 46. Mất trí nhớ.
47 Chương 47: Đọc trộm nhật ký.
48 Chương 48. Ác giả ác báo.
49 Chương 49. Trả nghiệp.
50 Chương 50: Đêm trăng ngọt ngào.
51 Chương 51: Đại sư huynh gặp hoạ.
52 Chương 52. Mưa dầm thấm lâu.
53 Chương 53. Khách không mời mà tới.
54 Chương 54. Tô đại tiểu thư.
55 Chương 55. Tô tiểu thư động lòng.
56 Chương 56: Tô tiểu thư ghé thăm.
57 Chương 57: Bày tỏ.
58 Chương 58. Hồi hương.
59 Chương 59. Về thăm nhà.
60 Chương 60. Nhận con nuôi.
61 Chương 61. Một bao gạo trắng, bán lương tâm.
62 Chương 62. Tiến vào hang cọp.
63 Chương 63. Kẻ chủ mưu.
64 Chương 64. Kết thúc.
Chapter

Updated 64 Episodes

1
Chương 1: Lạc đường
2
Chương 2. Kết giao.
3
Chương 3. Cô tinh
4
Chương 4: Thân thế.
5
Chương 5. Chia ly.
6
Chương 6. Mười năm.
7
Chương 7. Thiên La Địa Võng
8
Chương 8. Trùng phùng.
9
Chương 9. Cố nhân.
10
Chương 10. Tâm tình.
11
Chương 11. Ăn cơm.
12
Chương 12. Tin dữ.
13
Chương 13. Hôn tay.
14
Chương 14. Thổ lộ.
15
Chương 15. Ra trận.
16
Chương 16. Bóng quạ
17
Chương 17: Túi thơm.
18
Chương 18. Ô Mông tộc tự cắn xé.
19
Chương 19. Trận chiến ở thành Toạ Vọng.
20
Chương 20. Bị thương.
21
Chương 21. Xác nhận.
22
Chương 22. Nội tâm Trần Trác Thụy.
23
Chương 23. Âm mưu trùng trùng.
24
Chương 24. Quân vương đố kị.
25
Chương 25. Đổ giấm.
26
Chương 26. Mê vụ sâm lâm bị phục kích.
27
Chương 27. Đút thuốc.
28
Chương 28. Trận hoả hoạn ở thành Toạ Vọng.
29
Chương 29. Người lạ.
30
Chương 30. Qua cầu rút ván.
31
Chương 31. Nuôi ong tay áo.
32
Chương 32. Trở về nhà.
33
Chương 33. Ở Chước Hoa Lầu lại đổ giấm.
34
Chương 34. Đến tiệm vải Phù Tang mua y phục mới.
35
Chương 35. Dạ yến ở Phủ Quốc Công.
36
Chương 36. Ở Tây Viện xem kịch vui.
37
Chương 37. Tàn kịch.
38
Chương 38. Thánh chỉ ban hôn.
39
Chương 39. Cả đời này đừng gặp lại.
40
Chương 40. Đêm đen tuyệt vọng.
41
Chương 41. Xa tận chân trời...
42
Chương 42. Đồng hành.
43
Chương 43. Chân tướng.
44
Chương 44: Tính mạng mong manh.
45
Chương 45: Biến cố.
46
Chương 46. Mất trí nhớ.
47
Chương 47: Đọc trộm nhật ký.
48
Chương 48. Ác giả ác báo.
49
Chương 49. Trả nghiệp.
50
Chương 50: Đêm trăng ngọt ngào.
51
Chương 51: Đại sư huynh gặp hoạ.
52
Chương 52. Mưa dầm thấm lâu.
53
Chương 53. Khách không mời mà tới.
54
Chương 54. Tô đại tiểu thư.
55
Chương 55. Tô tiểu thư động lòng.
56
Chương 56: Tô tiểu thư ghé thăm.
57
Chương 57: Bày tỏ.
58
Chương 58. Hồi hương.
59
Chương 59. Về thăm nhà.
60
Chương 60. Nhận con nuôi.
61
Chương 61. Một bao gạo trắng, bán lương tâm.
62
Chương 62. Tiến vào hang cọp.
63
Chương 63. Kẻ chủ mưu.
64
Chương 64. Kết thúc.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play