Ngay khi Thiên Tử Kỳ về đến trước cổng nhà đã thấy một cô gái đứng trước cổng. Không ai khác đó chính là Lý Nghi. Vừa nhìn thấy cô anh cười nhếch mép, một nụ cười khó hiểu. Chính anh cũng không hiểu được hành động của mình.
" Không vào sao?" Anh lạnh lùng hỏi
Nghe thấy giọng của anh, cô giật mình quay lại
" Tôi..." Cô nói ngập ngừng rồi lại im lặng
Thiên Tử Kỳ thấy mắt cô vẫn còn ươn ướt, thật đau lòng
" Vào thôi!" Anh bước vào nhà, cô nghe thấy vậy cũng lặng lẽ đi theo anh vào. Vừa bước vào cửa lớn tất cả những người làm xếp thành hai hàng dọc chào đón anh.
Anh vào nhà ngồi trên bộ ghế sa lon tuyệt đẹp, bắt chéo chân nhìn cô.
" Không có hành lý gì sao?"
" Tôi... tôi không có" Cô sợ. Sợ hãi người đàn ông đó, sợ hãi sự thật về thân thế của chính cô...
" Bởi vì tôi đã mua cô với giá 10 tỉ, nên cô chẳng khác gì món đồ chơi của tôi cả!" Anh nhìn cô bằng đôi mắt khinh bỉ
" Anh đừng có quá đáng vậy. Tôi..." Cô nổi giận với anh
" Tôi? Cô nghĩ mình là ai?" Vừa nói anh vừa đứng dậy bước đến chỗ của cô. Anh dùng tay bóp cổ cô
"Cô nghĩ rằng mình đang giận dữ với ai vậy?"
" Buông... buông tôi ra" Cô bất lực nắm lấy tay anh. Anh thả tay ra , cô ngã xuống đất ho sặc sụa. Anh ngồi xuống dùng một tay nâng cằm của cô lên lạnh lùng nói
"Cô nên biết barn thân mình là ai. Cô đã không còn là tiểu thư nhà họ Lý nữa. Trong nhà của tôi cô là người giúp việc của tôi và là... người phụ nữ của tôi. Sống trong nhà của tôi phải tuân theo quy tắc của tôi. Hãy nhớ lấy những điều tôi vừa nói"
Cô nhìn anh đầy sự tức giận vì anh đã đối xử như vậy với cô. Và sau này anh chính là người cướp mất tự do của cô.
"Trịnh quản gia, sắp xếp chỗ ngủ cho cô ta. Chuẩn bị thêm mấy bộ đồ nữa."
" Vâng thưa thiếu gia, tôi sẽ đi làm ngay."
" Tiểu thư mời đi theo tôi"
Cô bước theo người quản gia già mà không biết rằng sắp tới sẽ có vô vàn thử thách đến với cô.
______________________________________
Sáng hôm sau vì có lịch đi công tác 3 ngày nên Thiên Tử Kỳ đã ra sân bay. Ba ngày sau tại sân bay...
" Chủ tịch, mừng ngài trở về!" Thư ký Yun nói.
" Mọi chuyện ở đây thế nào?"
" Tất cả đều ổn ạ"
" Vậy được rồi. Về công ty thôi!"
" Chủ tịch. Trịnh quản gia vừa mới thông báo... Tiểu thư Lý Nghi ba ngày nay không chịu ăn uống gì cả."
"Cô ta dám làm vậy sao?!" Thiên Tử Kỳ đầy tức giận bởi lẽ cô chính là người con gái đầu tiên khiến anh tức giận đến vậy.
" Thư ký Yun. Cậu về công ty trước đi"
"Vâng"
Vừa về đến nhà anh lập tức lên phòng của cô đầy giận dữ
"Cô đang làm gì vậy hả?" Anh không kiềm chế được mình mà lớn tiếng với cô.
Nhưng cô vẫn ngồi đó. Trên giường, nhìn anh mà không nói lời nào
"Cô muốn chết sao?"
Lúc này cô mới trả lời" Đúng"
Thiên Tử Kỳ cười lớn sau đó nói bằng giọng giễu cợt " Cô làm không nổi đâu!"
Rồi anh uống hết ly sữa trên bàn sau đó tiến lại gần mà hôn cô. Đưa sữa còn trong khoang miệng mình sang cho cô. Sau một lúc chống cự, cô đã phải nuốt từng ngụm sữa ấm nóng xuống cổ họng...
" Mang đồ ăn lên cho cô ta." Anh tiến lại gần cô nói nhỏ " Nếu cô còn ngoan cố ta sẽ cho người mở miệng cô ra. Hiểu chưa? Vừa nói anh vừa quay đầu nhìn đám vệ sĩ lực lưỡng đang đứng trước cửa phòng cô. Bọn họ trông vô rất đáng sợ làm cô run rẩy bần bật
Nhìn biểu cảm của cô anh chắc rằng cô sẽ ngoan ngoãn trong một thời gian.
"Chủ tịch. Thứ người cần đã có." Trợ lý Hạ lên tiếng
Anh cười nhếch mép không nói lời nào.
Trước khi rời đi anh nói thầm vào tai cô" Cô Lý Nghi, cả đời này sẽ không thể nào rời xa tôi đâu. Mãi mãi!"
Anh nhanh chóng đứng dậy bước vào thư phòng của mình. Trợ lý Hạ hiểu ý liền đi theo anh vào trong.
Lý Nghi nghe Tử Kỳ nói vậy cô chỉ mím môi không nói gì. Anh ta nói đúng, chỉ khi nào Lý Phong trả đủ lẫn gốc và lãi cho anh ta thì cô mới may ra có cơ hội rời khỏi đây.
______________________________________
"Thưa chủ tịch. Đây là tài liệu người cần." Vừa nói trợ lý Hạ vừa đưa cho anh một sắp tài liệu.
"Như thế nào?" Vừa hỏi anh vừa đưa tay mở tài liệu
" Lý tiểu thư thật sự là con nuôi của Lý Phong ạ."
Anh nghe thấy vậy chợt dừng lại hành động một chút. "Nói tiếp đi!"
" Năm đó, nhà của tiểu thư rất nghèo. Mẹ của tiểu thư vì không có tiền nên tự sinh cô mà không đến bệnh viện. Một tuần sau vì tiểu thư bị sốt cao không khỏi, nên trong đêm đó cha mẹ cô đã đưa cô đến bệnh viện. Nhưng đã sảy ra tai nạn bất ngờ. Là Lý Phong và tài xế đều say rượu nhưng vẫn tự lái xe về. Người tài xế trong lúc say xỉn mà gây ra tai nạn chết người. May mắn là tiểu thư còn sống và ông ta đã nhận nuôi. Nhưng tên cô không hề có trong gia tộc Lý gia. Còn người tài xế đã đi tù rồi thưa thiếu gia"
Nghe tới đó Thiên Tử Kỳ im lặng một lúc. Nếu như để cô biết sự thật này thì sao? Liệu cô có nghĩ quẩn hay không? Chính anh cũng không hiểu tại sao chính bản thân mình lại quan tâm cô nhiều như vậy.
Anh lấy lại được phong thái lạnh lùng như thường ngày." Nói tiếp đi"
"Tiểu thư từ nhỏ đã không được đến trường. Lý Phong cho người đến nhà dậy cho cô. Tiểu thư phải học rất nhiều thứ. Nếu tiểu thư làm sai ông ta hoặc bọn người làm đều có thể đánh cô, đều có thể nhốt cô vào mật thất. Nếu lỗi nhẹ thì chỉ bị đánh, còn nặng thì bị nhốt nhịn ăn nhịn uống ba ngày..."
"Thôi được rồi. Cậu ra ngoài đi."
" Vâng. Tôi xin phép đi trước."
Ngồi một mình trong căn phòng đó anh trầm ngâm suy nghĩ rất lâu. Rồi anh mở xấp tài liệu trên bàn ra. Thứ đầu tiên anh nhìn thấy là ảnh của cô. Cô gái nhỏ nhắn mặc trên người bộ váy màu trắng lộng lẫy như một nàng công chúa. Anh đưa tay sờ lên tấm ảnh...
"Nụ cười của em đây sao!?"
Đúng vậy. Cả cuộc đời cô ấy, giây phút nào khiến cô ấy hạnh phúc?
Updated 23 Episodes
Comments