chương 3: mỉa mai

Mấy ngày sau, khi Lý Nghi đã quen với cuộc sống ở đây

"Tiểu thư, theo lệnh của thiếu gia bắt đầu từ ngày hôm nay cô cũng sẽ làm việc như mọi người."

"Vâng. Cháu hiểu rồi."

"Tiểu thư, mời đi theo tôi."

"Vâng."

Trịnh quản gia dắt cô đi vòng quanh nhà. Vì mấy hôm trước cô tự nhốt mình ở trong phòng nên cô vẫn chưa biết căn nhà này như thế nào.

Sau khi đi vòng quanh nhà Trịnh quản gia đưa cô lên tầng năm.

" Lầu năm là lầu dành riêng cho thiếu gia. Không phải ai cũng có thể lên đây. Gồm có phòng ngủ, phòng sách, thư phòng, phòng để quần áo."

" Vậy công việc của cháu là gì ạ?" Cô tò mò hỏi

"Tiểu thư sẽ lau và dọn dẹp các căn phòng đó. Ngoài ra buổi sáng và buổi tối tiểu thư sẽ chuẩn bị nước tắm cho thiếu gia. Tiểu thư sẽ chuẩn bị đồ cho ngài ấy vào ngày hôm sau."

" Vậy anh ta sẽ đi làm lúc mấy giờ vậy ạ?"

" Ngài ấy thường đi làm lúc 8 giờ. Buổi tối thì ngài ấy về rất bất thường. Nhưng thư ký Yun hoặc trợ lý Hạ sẽ thông báo. Nếu có gì không hiểu cô cứ gọi tôi đến."

" Cháu hiểu rồi. Vậy cháu sẽ đi làm ngay đây" Cô vui vẻ cười nói với vị quản gia già.

Sau đó cô đi xuống bếp tìm một cái khăn để bắt đầu dọn dẹp. Nhưng vừa đi xuống bếp...

"Ôi trời ơi. Xem ai kìa mọi người. Tính ra được gọi là tiểu thư mà thân phận còn thấp hèn hơn tụi mình. Haha" Những người làm tụ họp lại chửi bới cô.

Nhưng cô lẳng lặng không nói gì. Cô làm vậy bọn họ càng thêm bực tức

Một trong số họ bước đến chỗ của cô

" Chúng tôi nói cho cô biết, trong nhà này chỉ có thiếu gia và Trịnh quản gia để mắt đến cô. Nhưng mấy người bọn tôi thì không."

Lý Nghi phản bác lại " Vậy thì sao chứ?"

" Cô đừng có mà giả ngốc. Cô sẽ dùng buổi trưa và bữa tối cùng chúng tôi. Nhưng chúng tôi không thích điều đó. Khi nào chúng tôi ăn xong cô mới được xuống ăn. Cô hiểu chưa?" Một người khác lên tiếng

" Các cô lấy quyền gì mà lại làm như vậy. Ngay từ đầu tôi đã không làm gì các cô hết!"

"Quyền gì sao?" Bọn họ cười mỉa mai. " Cái quyền không được mua với giá 10 tỉ đấy. Sao? Ngay cả quyền nói chuyện với bọn này cũng không có, cô nghĩ mình là ai?" Bọn họ cùng nhau cười lớn

Cô im lặng không nói gì, hai hàng nước mắt cô rơi xuống. Đó là điều cô không bao giờ muốn nhắc tới. Nó như là vết nhơ trong cuộc đời cô. Cô như một món hàng bị người ta chà đạp, bị người ta đổi chác kiếm lợi nhuận có gì để khiến người ta xem trọng mình?

" Không lo làm việc mấy người tụ họp lại làm gì?"

" Ngọc Liên tiểu thư!?" Bọn họ ríu ra ríu rít chào hỏi. Thì ra đó là em gái của Thiên Tử Kỳ. Cô cũng bằng tuổi Lý Nghi, cô về đây nghỉ hè sau khi kết thúc chương trình học.

Bỗng nhiên cô chú ý tới Lý Nghi

" Người mới à?"

"Vâng"

"Tôi không thích những người xinh đẹp hơn tôi. Cô nên tránh xa tôi ra một chút." Cô lạnh lùng nói

"Vâng. Tôi xin phép đi làm việc." Cô cúi mặt đi ra, quả thật phong thái rất giống Thiên Tử Kỳ.

Lại nói, Thiên Ngọc Liên là một cô gái rất xinh đẹp. Mặc dù có hơi khó tính nhưng cô lại rất tốt bụng và ấm áp. Phải nói là nhan sắc một chín một mười với Lý Nghi.

______________________________________

Sau khi rời đi Lý Nghi chạy lên lầu năm khóc nức nở một hồi lâu rồi mới bắt đầu làm việc. Các căn phòng đều rất rộng, vì cô sợ bị bắt lỗi nên cô dọn dẹp rất kỹ lưỡng từng ngóc ngách nhỏ nên cô chỉ dọn xong phòng sách trong buổi sáng.

"Tiểu thư, mau xuống ăn trưa thôi ạ!" Vì quản gia già kính cẩn mời

"Một lát nữa cháu sẽ xuống sau ạ. Ông đừng lo."

" Tiểu thư nhớ đừng bỏ bữa. Nếu để thiếu gia biết được thì..."

Cô nhận ra được sự lo lắng trong lời nói của Trịnh quản gia nên đã trả lời ngay

" Cháu sẽ ăn mà. Ông đừng lo!"

"Tiểu thư. Cô đừng xưng hô như vậy với tôi. Thật sự... không phù hợp"

Nghe vậy cô liền nói " Cháu làm ông khó sử sao? Cháu xin lỗi. Trong nhà cháu chỉ nói chuyện được với mình ông thôi. Ông lại rất quan tâm cháu. Bây giờ ngay cả người thân cháu cũng không có... cháu..." Cô oà lên khóc nức nở

Trịnh quản gia thấy vậy trong lòng cũng rất cảm động

" Tiểu thư. Không sao. Nếu cô thích có thể gọi như vậy."

Nghe vậy cô không nói gì, bèn chạy đến ôm chầm lấy người quản gia.

" Cháu cũng nên xuống ăn trưa thôi."

" Hai mươi phút nữa cháu sẽ xuống. Ông xuống dưới nhà trước đi."

" Được"

Nhớ lời bọn họ nói nên cô chỉ xuống khi họ rời đi. Khi cô xuống họ chỉ để lại một chén cơm nguội và một chén canh. Cô không nói gì chẳng lẳng lặng ngồi ăn. Sau khi rửa hết chén bát cô lại tiếp tục công việc của mình.

Đến tối Thiên Tử Kỳ trở về nhà...

" Thiếu gia người đã về!"

" Cô ta sao rồi?" Anh lạnh lùng hỏi

" Thưa, tiểu thư sau khi chuẩn bị nước tắm vì mệt quá nên cô ấy đã ngủ rồi ạ?"

" Vậy sao" anh có chút hụt hẫng

" À có chuyện này. Ngọc Liên tiểu thư..."chưa kịp nói hết câu thì Ngọc Liên đã chạy đến ôm chầm lấy Tử Kỳ

" Anh về rồi!" Cô vui vẻ nói

" Sao không báo anh biết?"

" Nói rồi anh sẽ ra sân bay đón em sao?!"

" Sẽ!"

"Ai mà tin anh được!" Cô cười lớn trêu chọc anh

" Lên lầu thôi. Anh mệt rồi."

"Đi thôi." Cô vui vẻ đi với anh lên lầu

______________________________________

Sau khi Thiên Tử Kỳ tắm gội xong, anh cùng Ngọc Liên trò chuyện một lúc...

"Anh. Cô gái giúp việc mới anh tìm đâu ra vậy?" Ngọc Liên tò mò hỏi

" Sao em lại hỏi vậy?"

" Tại vì cô ta có chút nhan sắc. Mà anh nghĩ xem người đàn ông độc thân sáng giá như anh biết bao cô gái cố tình tiếp cận. Vẫn là anh nên đuổi cô ta sớm đi thì hơn. Mà tốt hơn anh nên tìm bà Thiên đi, khi đó em mới hết lo cho anh được."

"Hôm nay học làm người lớn lo cho anh nưa. à!?" Thiên Tử Kỳ cười cười, lời nói có chút chăm chọc cô

" Anh này"

Vậy là cả hai người vừa nói vừa cười tới gần nửa đêm

" Em về phòng ngủ đi. Mai đến công ty với anh."

"Uhm" cô ngáp dài." Anh ngủ ngon"

" Em cũng vậy"

Một lát sau anh qua phòng của Lý Nghi, cô đã ngủ say. Nhưng điều anh thấy là một cô gái xinh đẹp đang ngủ với bộ đồ ngủ mỏng manh cùng với mái tóc xõa ra. Không phải cô cố tình quyến rũ anh mà đồ trong tủ chuẩn bị chỉ có thế này nên cô mới đành mặc tạm... Hôm nay tình cờ là đêm trăng rằm nên cô đã mở cửa sổ để ánh trăng có thể chiếu vào. Ánh trăng chiếu rọi vào làn da trắng đến phát sáng của cô ...

Gió đêm lạnh khẽ ùa vào Lý Nghi bất giác run người nhưng cô vẫn ngủ say. Nhìn thấy cảnh đẹp quyến rũ lòng người như vậy làm cho anh không kiềm lòng mình được.

"Nghi nhi, hôm nay em sẽ là của tôi!"

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play