Quà ra mắt

Thấy Trần Lâm chỉ đứng im lặng không đáp, vẻ tươi cười ở trên mặt của Trịnh Ngọc Quang càng thêm nồng đậm. Thế nhưng, lúc này ông Lãm lại có mấy phần phẫn nộ. Nếu như không phải hôm này là ngày đầu tiên Trịnh Ngọc Quang đến để ra mắt, hơn nữa còn tính đến chuyện cưới xin với con gái của ông. Lúc này, có khi ông Lãm đã trực tiếp đem cậu ta tống cổ ra khỏi nhà.

Chỉ có điều, hiện tại ông Lãm chỉ có thể nhịn xuống. Sau đó, đưa mắt nhìn về phía vợ và con gái của mình.

“Bà thử xuống bếp xem đồ ăn đã chuẩn bị xong hết chưa. Giờ này cũng trưa rồi, mọi người lâu ngày mới đến đây tụ họp một lần. Tôi thấy, chúng ta cũng nên đãi khách một bữa cho nó ra trò.”

Nghe ông Lãm lên tiếng, lúc này bà Mai mới kịp phản ứng lại, sau đó gật đầu đáp lại.

“Ừ, phải! Tôi suýt chút nữa thì đã quên mất chuyện này.”

Nói xong, bà Mai liền vội lui xuống bếp. Mà mấy người phụ nữ ở trong họ cũng biết ý tứ, bắt đầu đi vào phòng bếp phụ giúp bà Mai và Út Linh dọn dẹp thức ăn lên bàn.

Mặc dù căn nhà này của vợ chồng ông Lãm chỉ không tới trăm thước vuông. Nhưng diện tích phòng khách cũng tương đối rộng. Thế nên, bữa cơm trưa cũng diễn ra một cách suôn sẽ.

Tuy rằng, thái độ của Trịnh Ngọc Quang đối với Trần Lâm là rất xem thường. Nhưng ở trước mặt của gia đình ông Lãm, hắn cũng không dám làm đến quá mức. Ngược lại, trong lúc ăn cơm Trịnh Ngọc Quang còn cầm theo một cái túi xách, đưa tới trước mặt của “bố vợ” tương lai, rồi tươi cười nói ra.

“Thưa bố, đây là một chút lễ mọn mà con đã nhờ người chuẩn bị sẵn. Bố nhìn thử xem, đồ vật bên trong có thích hay không?”

Mặc dù ngoài miệng thì nói như vậy, nhưng ánh mắt của Trịnh Ngọc Quang rõ ràng lại rất đắc ý. Bởi vì, món quà mà hắn chuẩn bị có thể nói là cực kỳ quý trọng. Cho dù là bản thân hắn, cũng không dễ dàng lắm mới đặt được ở bên nước ngoài đem về.

Thấy hộp quà có chút quý, ông Lãm cũng không đưa tay ra tiếp. Ngược lại, bà Mai hơi chút kinh ngạc, nhìn sang cậu con rể tương lai của mình với nụ cười vô cùng ngọt ngào.

“Con đến chơi là đã vui rồi, còn đem theo quà cáp làm gì thế này?!”

Bà Mai vừa nói, vừa cố ý liếc mắt sang nhìn con gái của mình. Thấy Út Linh cũng không biết gì về phần quà tặng mà Trịnh Ngọc Quang chuẩn bị, bà Mai không khỏi quay sang nhìn lấy chồng mình.

Thế nhưng, thái độ của ông Lãm thật sự rất dưng dửng, ông cũng không có ý định đem món quà này thu nhận.

Ngược lại, Trịnh Ngọc Quang cũng không gấp, vừa nói chuyện vừa từ trong hộp quà tặng lấy ra một cái tẩu thuốc. Vẻ mặt của hắn lúc này lộ rõ ra sự đắc ý.

“Thưa bố, đây là tẩu thuốc hiệu Dunhill được con nhờ người sang tận bên England mới đặt về được. Trị giá của cái tẩu thuốc này khoảng chừng hơn hai nghìn bảng. Tương đương với khoảng năm mươi triệu tiền Việt mình. Hơn nữa, đây còn là loại sản phẩm có số lượng hạn chế. Tất nhiên, bố cũng không cần để ý đến mấy thứ chi tiết này. Dù sao, đây là đồ vật mà con mua về tặng cho bố, xem như là một phần hiếu kính!”

Vừa nói, Trịnh Ngọc Quang vừa đặt hộp quà có đựng tẩu thuốc đắt tiền sang một bên. Sau đó, hắn còn tự mình lấy ra một gói thuốc lá. Loại thuốc lá này đóng bao bì vô cùng cẩn thân. Hơn nữa, phía trên còn có logo cực kỳ bắt mắt. Không cần hỏi cũng biết, đây nhất định là một loại thuốc đắt tiền nào đó.

Chỉ có điều, ánh mắt của ông Lãm lại không hề để ý một chút nào. Lúc này, trong lòng của Trịnh Ngọc Quang cũng đã mang theo mấy phần khó chịu. Nếu như không phải hôm này là ngày đầu tiên ra mắt, sợ rằng hắn cũng không cần phải ăn nói khép nép với ông Lãm như vậy.

Dù sao, bản thân hắn cũng là thiếu gia của một gia đình giàu có. Chỉ bằng vào thân phận của mình, hắn hoàn toàn có thể cưới rất nhiều phụ nữ xinh đẹp khác.

Chỉ có điều, không biết vì cái gì, vừa nhìn thấy Út Linh, Trịnh Ngọc Quang đã trở nên mê mẩn, không có cách nào để kiềm chế được cảm xúc của mình. Hơn nữa, bố mẹ của hắn cũng vừa mới đưa ra tối hậu thư, để hắn nhất định phải sớm cưới vợ vào cuối năm nay. Nếu không, toàn bộ gia sản của nhà họ Trịnh sẽ được chuyển giao cho anh trai hắn. Còn hắn, nhiều nhất chỉ có thể được chia ra một ít cổ phần mà thôi.

Đối với chuyện này, trong lòng của Trịnh Ngọc Quang kỳ thật rất khó chịu. Thế nhưng, ở trước mặt cha mẹ và anh trai, hắn lại không dám mở miệng ra nói chuyện. Chính vì vậy, hôm nay mới có chuyện Trịnh Ngọc Quang cất công chuẩn bị quà tặng để ra mắt gia đình của Út Linh.

“Thưa bố, ngoài chiếc tẩu thuốc mà con đặt ở England đem về, thứ này cũng là đặc sản bên nước Ý. Con có một người bạn đang làm việc ở đó, cậu ta đã phải đặt tận trước nửa tháng trước mới có hàng để thể gửi về cho con. Thứ này cũng tốn của con khoảng chừng hơn một ngàn bảng. Bố xem, hai phần quà này của con có được vừa ý hay không?”

Lúc này, lần nữa nghe được Trịnh Ngọc Quang giới thiệu, cả nhà ông Lãm đều không khỏi cảm thấy vô cùng khiếp sợ. Ai cũng không có nghĩ đến, chỉ là quà tặng ra mắt, cậu con rể tương lai này của nhà họ Trần lại đem theo hai món đồ đắt tiền như vậy đưa tặng.

Chỉ có điều, thái độ của ông Lãm từ đầu đến cuối đều tỏ ra lạnh nhạt như vậy. Ông thấy Trịnh Ngọc Quang đưa quà tặng đắt tiền cho mình, hơn phân nửa là muốn khoe khoang bản thân giàu có. Đối với loại người như vậy, trong lòng của ông vốn dĩ không thích.

Huống hồ, từ đầu đến cuối thái độ của Trịnh Ngọc Quang đối với gia đình nhà ông cũng rất giả. Cho dù ngoài mặt nhìn thấy Trịnh Ngọc Quang niềm nở như vậy, nhưng từ cử chỉ hành vi của cậu ta, ông Lãm có thể thấy được kẻ này không hề thật lòng một chút nào.

Nhưng mà, bà Mai thì lại nhịn không được, lại vội lên tiếng để khuyên nhủ.

“Ông à, thằng Quang nó đã có lòng như vậy rồi, hay là ông nhận đi cho nó được vui. Dù sao, đây là lễ vật ra mắt, ông cũng không thể nào không nhận được, phải không?”

Vừa nói, bà Mai còn cố ý đưa mắt sang ra hiệu cho con gái của mình. Thấy vậy, Út Linh cũng bắt đầu hùa theo. Ngay cả Trịnh Ngọc Quang, lúc này cũng nói thêm vào.

Thấy vậy, ông Lãm lúc này mới bất đắc dĩ nhận lấy hai phần quả của Trịnh Ngọc Quang đưa cho mình.

“Thay mặt gia đình, cho tôi được gửi đến lời cảm ơn tới anh chị bên đó!”

Mặc dù quà đã nhận rồi, nhưng sắc mặt của ông Lãm cũng không quá vui vẻ, ngược lại còn có một chút câu nệ. Thấy vậy, trong lòng của Trịnh Ngọc Quang không khỏi xem thường. Hắn cho rằng, ông Lãm cũng chỉ là người thích ra vẻ mà thôi. Thực chất, vừa rồi nghe được món quà của mình đắt tiền như vậy, nhất định trong lòng ông ta đã rất vui mừng rồi.

Tất nhiên, đây cũng là suy nghĩ ở trong lòng của Trịnh Ngọc Quang mà thôi. Ngoài mặt, hắn vẫn vô cùng lễ phép, hướng về phía ông Lãm đáp lại.

Mà lúc này, sau khi nhìn thấy ông Lãm đã nhận lấy quà ra mắt của cậu con rể tương lại. Bà Ngọc, thiếm năm của Út Linh, đột nhiên quay sang nhìn lấy Trần Lâm rồi lên tiếng.

“À phải rồi ha? Người ta đến đây ra mắt còn đem quà tặng đắt tiền như vậy để tặng cho bố vợ tương lai của mình. Vậy chứ, cậu con nuôi quý hóa của cái nha này, không biết có đem quà gì về tặng cho bố mẹ của mình hay không nhỉ?”

Mặc dù lời nói của mà Ngọc rất nhẹ nhàng, nhưng âm thanh của bà ta kéo dài, không khỏi để cho ánh mắt của mọi người đều không khỏi chú ý, quay sang nhìn về phía Trần Lâm.

Mà lúc này, nghe được thiếm năm nói như vậy, vẻ mặt của Trần Lâm cũng thoáng hiện lên vẻ lúng túng.

Ông Lãm là người tinh mắt, biết rõ là Trần Lâm sẽ không có tiền mua được những thứ đắt tiền giống như Trịnh Ngọc Quang. Thế nên, ông liền vội vàng đứng lên giải vây.

“Cái thiếm này, thiếm nói cái gì vậy chứ? Thằng nhỏ lâu ngày nó mới về nhà, cần mua quà cáp để tặng tôi làm gì?”

Nhìn thấy bộ dáng của ông Lãm lúc này, ai cũng có thể nhìn ra ông Lãm rõ ràng là đang muốn bênh vực cho Trần Lâm.

Thấy vậy, trong lòng của Trịnh Ngọc Quang càng thêm khó chịu hơn. Rõ ràng, Trần Lâm chỉ là một người ngoài cuộc mà thôi. Nhưng từ đầu đến cuối, ông Lãm lúc nào cũng muốn bênh vực cho anh ta. Chuyện này, để cho Trịnh Ngọc Quang cảm thấy mình bị xem thường.

Chính vì thế, lúc này hắn cũng nhịn không được, nhìn về phía Trần Lâm nói ra.

“Tôi thấy thiếm ấy nói cũng đúng. Dù sao, anh cũng là con nuôi của bố tôi. Cho dù ông ấy không có công sinh thành, nhưng cũng có công dưỡng dục anh. Thế nên, lần này trở về không biết anh có đem theo quà tặng gì để tặng cho bố tôi hay không?”

Mặc dù chưa chính thức trở thành con rể của nhà họ Trần, nhưng trên miệng của Trịnh Ngọc Quang lại không ngừng nhắc đến thân phận của mình, để chứng mình hắn mới là người của gia đình này. Còn Trần Lâm, chẳng qua chỉ là một đứa con nuôi được ông Lãm nhặt ở ngoài đường về nuôi mà thôi.

Đối với cái nhìn của mọi người, Trần Lâm thật sự cũng không quá để ý. Ngược lại, nhìn thấy thái độ khiêu khích của Trịnh Ngọc Quang, Trần Lâm lại có một chút xem thường.

Tuy rằng anh không phải là con ruột của ông Lãm, nhưng ở trong lòng của Trần Lâm, ông Lãm vẫn luôn là một người cha đáng kính. Ngay cả bà Mai và Út Linh, cho dù hai người bọn họ nghĩ về anh như thế nào, nhưng trong lòng anh vẫn con họ là thân nhân của mình.

Chính vì thế, lúc này thấy được vẻ mặt khiêu khích của Trịnh Ngọc Quang, Trần Lâm vô cùng bình tĩnh, cầm lấy túi quà mà mình đã chuẩn bị sẵn từ trước, cẩn thận đặt ở trước mặt của cha nuôi.

“Thưa bố, mặc dù con không nhiều tiền đến mức mua tặng bố những thứ đắt tiền như ai kia. Nhưng mà, đây là chút quà quê mà con đã lặn lội xuống tận Hải Phòng để mua tặng cho bố. Bố nhìn xem, hai món đồ này bố có ưa thích hay không?”

Quà tặng mà Trần Lâm đưa cho ông Lãm cũng không phải là thứ gì đó đắt tiền. Kỳ thật, nó chỉ là một cái ống điếu được điêu khắc một cách cẩn thận, cùng với một gói thuốc lào hiệu Tiên Lãng.

Chỉ có điều, lúc nhìn thấy hai món quà này, vậy mà hai mắt của ông Lãm bỗng nhiên sáng lên. Sau đó, ông vô cùng kích động, cười lên ha hả vỗ lấy bả vai của Trần Lâm.

“Quả nhiên đúng là con của bố, chỉ có con là hiểu bố nhất. Hai món quà này, bố thật sự rất thích. Hôm nay, bố nhất định phải đem tụi nó cất kỹ!”

Vừa nói, ông Lãm vừa cố ý đem cả gói quà ôm vào trong ngực, như thể đây là hai thứ bảo vật gì đó cực kỳ quý giá.

Nhất thời, toàn bộ bầu không khí ở trong phòng khách lần nữa lâm vào tình cảnh hết sức vi diệu. Hơn nữa, vẻ mặt của Trịnh Ngọc Quang lúc này cũng trở nên cực kỳ khó có thể diễn tả thành lời.

Chapter
1 Bố, con đã về rồi!
2 Từ chối bắt tay
3 Quà ra mắt
4 Xin làm bảo vệ
5 Ứng tuyển
6 Anh đang muốn chết (1)
7 Anh đang muốn chết (2)
8 Bị bắt
9 Đi đón con gái
10 Cha con gặp mặt
11 Mày dám đánh tao?
12 Tô Thiên Hải
13 Ngủ chung
14 Hiểu lầm
15 Chiến Thần Thanh Long
16 Uy danh Sát Thần
17 Bắt cóc
18 Cái chết của Trịnh Hổ
19 Gặp mặt
20 Nhà
21 Chạm mặt
22 Âm hiểm
23 Không ai được phép động đến người phụ nữ của tôi
24 Lựa chọn sai lầm
25 Tôi đã để cho cậu rời đi hay chưa?
26 Đụng độ trong siêu thị
27 Trần Lâm nổi giận
28 Sinh nhật
29 Tổ chức áo đen
30 Long thiếu gia
31 Tổ chức gặp mặt
32 Tranh chấp trên bến tàu
33 Nhẹ nhàng giải quyết
34 Đại ca Sênh
35 Gặp mặt trong tiệm bánh
36 Bắt cóc
37 Sát khí
38 Quà sinh nhật
39 Tặng quà sinh nhật
40 Tâm tư của Châu Ngọc Ánh
41 Thẩm vấn
42 Nảy sinh ý nghĩ xấu
43 Tất chân của cô rất đẹp
44 Bữa cơm thịnh soạn
45 Nụ cười giả tạo
46 Uy hiếp
47 Tôn Hải Bằng mời
48 Gặp lại bạn cũ
49 Nữ thần Băng Băng
50 Cái chết của Tôn Nguyệt Kiều
51 Truy tìm hung thủ
52 Tiếng nổ trong đại sảnh
53 Băng Băng bị bắt cóc
54 Trần Lâm là ai?
55 Nhìn người cũng không thể nhìn bề ngoài
56 Đám cướp xui xẻo
57 Nghiệm chứng
58 Biến cố bất ngờ
59 Ngây thơ
60 Tâm sự
61 Bức thư viết tay thứ hai
62 Huyên náo ở Đông Thành
63 Chọc người không nên chọc
64 Anh không có tư cách
65 Lưu Vĩ Hào gặp chuyện xui xẻo
66 Trộm đồ
67 Kẻ thù gặp nhau hết sức đỏ mắt
68 An Nam Thánh Họa Đồ
69 Một trăm tỷ
70 Kẻ giả mạo
71 Bức tranh này là hàng nhái
72 Năm năm gặp lại
73 Đối chọi gay gắt
74 Quy định mới
75 Lưu sư phụ
76 Người thắng lợi cuối cùng
77 Bám đuôi
78 Điều kiện
79 Chữa bệnh
80 Theo dõi
81 Bị tập kích
82 Tinh Vũ Lâu
83 Trúng độc
84 Phong tỏa toàn thành phố
85 Bố ơi, cứu con!
86 Về nhà
87 Xin lỗi
88 Một đêm kinh hoàng
89 Không lôi thoát
90 Bảo tháp
91 Con rối hình người
92 Con gái bị sốt
93 Đụng độ trong phòng bếp
94 Nát trứng
95 Đội trưởng Long
96 Chọc người không nên chọc
97 Lại gặp rắc rối
98 Tâm tư của Đặng Kiến Long
99 Lòng người khó dò
100 Hiểu lầm
101 Cướp tiệm vàng
102 Giải cứu con tin (1)
103 Giải cứu con tin (2)
104 Khách không mời mà tới
105 Gặp mặt
106 Đòi tiền bồi thường
Chapter

Updated 106 Episodes

1
Bố, con đã về rồi!
2
Từ chối bắt tay
3
Quà ra mắt
4
Xin làm bảo vệ
5
Ứng tuyển
6
Anh đang muốn chết (1)
7
Anh đang muốn chết (2)
8
Bị bắt
9
Đi đón con gái
10
Cha con gặp mặt
11
Mày dám đánh tao?
12
Tô Thiên Hải
13
Ngủ chung
14
Hiểu lầm
15
Chiến Thần Thanh Long
16
Uy danh Sát Thần
17
Bắt cóc
18
Cái chết của Trịnh Hổ
19
Gặp mặt
20
Nhà
21
Chạm mặt
22
Âm hiểm
23
Không ai được phép động đến người phụ nữ của tôi
24
Lựa chọn sai lầm
25
Tôi đã để cho cậu rời đi hay chưa?
26
Đụng độ trong siêu thị
27
Trần Lâm nổi giận
28
Sinh nhật
29
Tổ chức áo đen
30
Long thiếu gia
31
Tổ chức gặp mặt
32
Tranh chấp trên bến tàu
33
Nhẹ nhàng giải quyết
34
Đại ca Sênh
35
Gặp mặt trong tiệm bánh
36
Bắt cóc
37
Sát khí
38
Quà sinh nhật
39
Tặng quà sinh nhật
40
Tâm tư của Châu Ngọc Ánh
41
Thẩm vấn
42
Nảy sinh ý nghĩ xấu
43
Tất chân của cô rất đẹp
44
Bữa cơm thịnh soạn
45
Nụ cười giả tạo
46
Uy hiếp
47
Tôn Hải Bằng mời
48
Gặp lại bạn cũ
49
Nữ thần Băng Băng
50
Cái chết của Tôn Nguyệt Kiều
51
Truy tìm hung thủ
52
Tiếng nổ trong đại sảnh
53
Băng Băng bị bắt cóc
54
Trần Lâm là ai?
55
Nhìn người cũng không thể nhìn bề ngoài
56
Đám cướp xui xẻo
57
Nghiệm chứng
58
Biến cố bất ngờ
59
Ngây thơ
60
Tâm sự
61
Bức thư viết tay thứ hai
62
Huyên náo ở Đông Thành
63
Chọc người không nên chọc
64
Anh không có tư cách
65
Lưu Vĩ Hào gặp chuyện xui xẻo
66
Trộm đồ
67
Kẻ thù gặp nhau hết sức đỏ mắt
68
An Nam Thánh Họa Đồ
69
Một trăm tỷ
70
Kẻ giả mạo
71
Bức tranh này là hàng nhái
72
Năm năm gặp lại
73
Đối chọi gay gắt
74
Quy định mới
75
Lưu sư phụ
76
Người thắng lợi cuối cùng
77
Bám đuôi
78
Điều kiện
79
Chữa bệnh
80
Theo dõi
81
Bị tập kích
82
Tinh Vũ Lâu
83
Trúng độc
84
Phong tỏa toàn thành phố
85
Bố ơi, cứu con!
86
Về nhà
87
Xin lỗi
88
Một đêm kinh hoàng
89
Không lôi thoát
90
Bảo tháp
91
Con rối hình người
92
Con gái bị sốt
93
Đụng độ trong phòng bếp
94
Nát trứng
95
Đội trưởng Long
96
Chọc người không nên chọc
97
Lại gặp rắc rối
98
Tâm tư của Đặng Kiến Long
99
Lòng người khó dò
100
Hiểu lầm
101
Cướp tiệm vàng
102
Giải cứu con tin (1)
103
Giải cứu con tin (2)
104
Khách không mời mà tới
105
Gặp mặt
106
Đòi tiền bồi thường

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play