Chương 11: Tôi không dám, anh dám không?

Đời trước An Phong không mang ô, bản thân cũng lấy lý do như vậy đứng cạnh hắn mấy giờ đồng hồ.

Thượng Lâm cởi áo khoác đưa cho Mạc Gia Kỳ, cô cũng không ngại khoác hờ lên vai. Chủ tớ bọn họ tìm chỗ ngồi đợi, được một lúc đã có người đến tìm.

Người này không ai khác ngoài An Phong, hắn đứng nói: “Cô phụ trách tìm tài liệu, phần còn lại tôi sẽ làm.”

Mạc Gia Kỳ tự dưng lại trấn tĩnh hơn tình thường: “Được, làm xong powerpoint thì gửi cho tôi.”

Chuyện đã nói xong cô không lôi kéo người ở lại, An Phong cũng rời đi ngay sau đó. Trong lòng hắn cảm thấy cực kỳ khó chịu khi lựa chọn rời đi, cuộc trò chuyện lúc nãy giống như một người cao quý nhìn xuống thường dân, mặc dù tình huống lúc nãy là hắn đứng, khí chất Mạc Gia Kỳ tỏa ra lấn áp tất cả xung quanh, không ngoại trừ ai.

Mạc Gia Kỳ luôn bám theo hắn, hôm nay hành động biết giữ chừng mực, lời nói ra rất nghiêm túc không có nửa lời trêu chọc. Đáng lý bản thân nên cảm thấy vui mừng, vậy mà An Phong lại không hề vui vẻ một chút nào. Cảm giác như bị vứt bỏ trong quá khứ vậy, tỏ ra cần hắn bây giờ nói không quan tâm liền không quan tâm.

“An Phong, anh ở chỗ này sao?” Lạc Lạc vui mừng nói.

Trong tiềm thức của hắn, cô gái Lạc Lạc luôn đi bên cạnh Mạc Gia Kỳ có vẻ tốt lành hơn, lời nói ra lúc nào cũng nhẹ nhàng, so với năng lực của hắn nếu cùng Lạc Lạc cũng không bị nói là trèo cao, bám váy phụ nữ.

“Cô tìm tôi có việc gì sao?”

Lạc Lạc đưa chiếc ô đến trước mặt: “Anh có thể giúp em đưa chiếc ô này cho Kỳ Kỳ không, cô ấy đang giận dỗi. Đừng nói là em đưa, cầu xin anh đó.”

Nhìn thái độ thành khẩn của cô ta muốn từ chối cũng không được. Hắn nhận lấy chiếc ô, trở về địa điểm lúc nãy, bỏ lỡ khoảnh khắc xem Lạc Lạc trầm mặc tỏ thái độ.

Cô ta muốn Mạc Gia Kỳ hiểu rằng An Phong thực sự có chút gì đó đáp lại tình cảm, mọi chuyện sẽ trở lại đường ray, cô vẫn làm trò cười cho mọi người giải trí.

Hắn quay lại đã thấy Mạc Gia Kỳ tựa vào vai Thượng Lâm thiếp đi, anh đang bận xem lại thời khóa biểu và một số lịch trình của cô chủ, không muốn hỏi thử xem An Phong đến là có việc gì.

Hắn cứ đứng đó mãi không đi, thách thức sự kiên nhẫn của đối phương, An Phong hạ quyết tâm hỏi: “Anh là vệ sĩ của cô ta?”

Thượng Lâm không có nghĩa vụ phải trả lời, vậy thì để Mạc Gia Kỳ trả lời thay: “Đúng vậy, nhà tôi có thanh toán lương cho anh ấy đường hoàng.”

Cô chớp chớp mắt hỏi lại: “Anh còn việc gì quên chưa nói sao?”

An Phong đưa chiếc ô đến trước mặt không nói thêm lời nào, Mạc Gia Kỳ ngơ ngác: “Cho tôi sao?”

Không thấy động tĩnh gì, cô chỉ đành nhận lấy, sau đó quay sang nói với Thượng Lâm: “Đi mua cái gì bằng giá tiền của chiếc ô này, nhanh chân lên nha, cảm ơn anh.”

Thượng Lâm đứng dậy rời đi trước sự chứng kiến của hai người bọn họ.

“Anh ngồi xuống đợi đi, chỉ một lát thôi.”

Vốn nghĩ hắn sẽ không có kiên nhẫn để ngồi chung một nơi, hành động tiếp theo đã nói lên suy nghĩ vừa rồi thậm sai lầm. Bầu không khí căng thẳng trùng trùng chỉ nghe thấy tiếng sấm bên ngoài, hình ảnh của đời trước cứ bủa vây lấy cô, đối diện với An Phong quả thật rất khó. Biết rõ chuyện đó chưa xảy ra nhưng cô không can đảm đến thế.

Thượng Lâm rất nhanh đã trở về, mua một số thứ đồ ăn nhanh, túi giấy đặt lên bàn cũng là lúc Mạc Gia Kỳ đứng dậy.

Cô giữ thái độ vui vẻ nói: “Cảm ơn vì chiếc ô, tôi dùng thức ăn đổi lấy xem như không ai nợ ai, tạm biệt.”

Dứt khoát xoay người rời đi, làm An Phong cảm thấy lạc lõng, đã thế trời còn mưa ầm ĩ cảm nhận càng rõ ràng hơn.

Thượng Lâm che ô cho Mạc Gia Kỳ đi đến bãi đỗ xe, bọn họ lại phân chia ranh giới rõ ràng. Anh ngồi vào vị trí lái, nhịn không được nói nhiều một câu: “Tôi cảm thấy cô chủ trầm tĩnh hơn sau đợt bắt cóc, có cần tìm bác sĩ tư vấn không?”

Mạc Gia Kỳ nhìn ra cửa sổ xe, đùa giỡn: “Chuyển đổi đối tượng theo đuổi, cảm thấy hành xử như này thì anh sẽ chú ý tôi.”

“Cô chủ chán nhanh như vậy sao?”

“Đúng vậy, anh yên tâm được rồi.”

Thượng Lâm nhìn thấy gương mặt buồn bã của cô sau khi nói ra lời đó, nhịn không được cảm thấy xót thay. Anh đủ lớn để hiểu lời vừa rồi là đùa giỡn, nhưng vẫn muốn hỏi tiếp.

“Thích người đó đến vậy, thì nói với chủ tịch một tiếng chuyện sẽ không còn là vấn đề.”

Mạc Gia Kỳ khẳng định: “Đoán được người trước mặt sẽ giết chết bản thân anh, còn dám yêu không?”

Thượng Lâm im lặng không nói, bởi vì tính chất công việc trước đây anh chưa nghĩ đến chuyện yêu đương, càng không hiểu đứa trẻ này nói chuyện thâm sâu đến cỡ nào.

“Tuổi trẻ háo thắng, sai lầm một tháng là đủ rồi.” Cô lại tiếp tục nói “Chở tôi đến cửa hàng tiện lợi, chỗ ba anh làm việc.”

Thượng Lâm không thắc mắc vì sao, liền đạp ga tăng tốc về phía trước, chạy dưới cơn mưa trút nước.

Hot

Comments

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

An Phong đời trước đối xử với nữ chính không ra gì thực ra là bị nhỏ Lạc Lạc nó tạo nên hiểu lầm về tính cách của nữ chính - nó luôn âm thầm khích nu9 thể hiện cái tính chảnh chọe hách dịch của tiểu thư ra - ta đây địa vị hơn người nên muốn gì được đó .... còn nó thì luôn trong cái vỏ bọc dịu dàng nhu mì và chịu thiệt chịu lép vế trước nu9 , vậy nên hiểu lầm chồng chất hiểu lầm , và đã dẫn đến bi kịch

2023-02-21

9

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Cưỡng ép tự sát
2 Chương 2: Trùng sinh
3 Chương 3: Vô tâm đến vậy sao
4 Chương 4: Tôi từ khi nào lại trở thành biến thái
5 Chương 5: An quản gia thật sự đã già rồi
6 Chương 6: Không đúng với những gì người khác nói
7 Chương 7: Không thể trốn thoát
8 Chương 8: Nhắc lại chỉ thấy hổ thẹn
9 Chương 9: Rắc rối mọc chân
10 Chương 10: Chuẩn hơn dự báo thời tiết
11 Chương 11: Tôi không dám, anh dám không?
12 Chương 12: Tông trúng người rồi
13 Chương 13: Cùng nhau bị đòn
14 Chương 14: Bị cảm
15 Chương 15: Đừng tìm tôi nữa
16 Chương 16: Ký ức mờ nhạt
17 Chương 17: Nói dối trắng trợn
18 Chương 18: Về nhà chính
19 Chương 19: Ngang nhiên vậy sao?
20 Chương 20: Mở màn cho cuộc phản kích
21 Chương 21: Lạc Lạc thật cao tay
22 Chương 22: Cô lại vì chuyện không đâu mà kích động rồi
23 Chương 23: Một người là đủ rồi
24 Chương 24: Ngưỡng cửa nhà anh thật cao
25 Chương 25: Vẻ cô độc của kẻ phản diện
26 Chương 26: Để càng lâu sẽ càng đau
27 Chương 27: Thượng Lâm thay đổi rồi
28 Chương 28: Đến nông trại hoa
29 Chương 29: Chạm mặt bạn thân
30 Chương 30: Thượng Lâm xuống bếp
31 Chương 31: Loại này vẫn còn nhẹ
32 Chương 32: Thật khả nghi
33 Chương 33: Hoàng Hôn dịu dàng
34 Chương 34: Thay con gái trút giận
35 Chương 35: Mạc chủ tịch là người biết cuối cùng
36 Chương 36: Thiên vị
37 Chương 37: An Phong bị uy hiếp
38 Chương 38: Chăm sóc da cho anh
39 Chương 39: Thật sự đau mắt
40 Chương 40: Nhận nhiệm vụ
41 Chương 41: Vạch trần
42 Chương 42: Tham lam
43 Chương 43: Những mảnh ghép riêng lẻ
44 Chương 44: Ra mắt ông bà ngoại
45 Chương 45: Lấy lại sự trong sạch
46 Chương 46: Tôi tin
47 Chương 47: Quấy rối
48 Chương 48: Chiến tranh lạnh
49 Chương 49: Hoà giải
50 Chương 50: Suýt thì bại lộ
51 Chương 51: Đến nhà An Phong
52 Chương 52: Nói sai rồi
53 Chương 53: Sinh nhật tôi
54 Chương 54: Lạc Lạc trở mình
55 Chương 55: Nói đùa không vui
56 Chương 56: Ông bà Mạc
57 Chương 57: Thảnh thơi
58 Chương 58: Gặp lại Thẩm Cửu
59 Chương 59: Lão Uy biết chuyện
60 Chương 60: Doãn Hiếu
61 Chương 61: Thất tình
62 Chương 62: Tâm ý
63 Chương 63: Bọn họ thật ấm áp
64 Chương 64: Hỏng rồi
65 Chương 65: Con nuôi
66 Chương 66: Biến cố khi xưa
67 Chương 67: Thích ứng
68 Chương 68: Hoa anh túc
69 Chương 69: Lạc Lạc chơi lớn
70 Chương 70: Truy lùng Lạc Lạc
71 Chương 71: Hắc Hắc bị thương
72 Chương 72: Xuất thân của Lạc Lạc
73 Chương 73: Vào phòng cấp cứu
74 Chương 74: Thời gian của nhau
75 Chương 75: Món quà tặng kèm
76 Chương 76: Trả lại
77 Chương 77: Một buổi đi dạo đáng mong chờ
78 Chương 78: Đón Tiểu Bình tan học
79 Chương 79: Thất Diệp thật khả nghi
80 Chương 80: Lời nói yêu cô
81 Chương 81: Cái chết của mẹ Thượng Lâm
82 Chương 82: Suy nghĩ nhiều một chút
83 Chương 83: Kết cục của Lạc Lạc
84 Chương 84: Bọn họ nói sai rồi
85 Chương 85: Đừng lún sâu
86 Chương 86: Đã có kết quả
87 Chương 87: Giải thoát
88 Chương 88: Doãn Hiếu trùng sinh
89 Chương 89: Đoàn tụ
90 Chương 90: Cắt dứt mọi quan hệ với ông bà Mạc
91 Chương 91: Viễn Hạ Miên
92 Chương 92: Trở về
93 Chương 93: An Phong nhận ra rồi
94 Chương 94: Anh vẫn còn thiếu kinh kiệm
95 Chương 95: End
Chapter

Updated 95 Episodes

1
Chương 1: Cưỡng ép tự sát
2
Chương 2: Trùng sinh
3
Chương 3: Vô tâm đến vậy sao
4
Chương 4: Tôi từ khi nào lại trở thành biến thái
5
Chương 5: An quản gia thật sự đã già rồi
6
Chương 6: Không đúng với những gì người khác nói
7
Chương 7: Không thể trốn thoát
8
Chương 8: Nhắc lại chỉ thấy hổ thẹn
9
Chương 9: Rắc rối mọc chân
10
Chương 10: Chuẩn hơn dự báo thời tiết
11
Chương 11: Tôi không dám, anh dám không?
12
Chương 12: Tông trúng người rồi
13
Chương 13: Cùng nhau bị đòn
14
Chương 14: Bị cảm
15
Chương 15: Đừng tìm tôi nữa
16
Chương 16: Ký ức mờ nhạt
17
Chương 17: Nói dối trắng trợn
18
Chương 18: Về nhà chính
19
Chương 19: Ngang nhiên vậy sao?
20
Chương 20: Mở màn cho cuộc phản kích
21
Chương 21: Lạc Lạc thật cao tay
22
Chương 22: Cô lại vì chuyện không đâu mà kích động rồi
23
Chương 23: Một người là đủ rồi
24
Chương 24: Ngưỡng cửa nhà anh thật cao
25
Chương 25: Vẻ cô độc của kẻ phản diện
26
Chương 26: Để càng lâu sẽ càng đau
27
Chương 27: Thượng Lâm thay đổi rồi
28
Chương 28: Đến nông trại hoa
29
Chương 29: Chạm mặt bạn thân
30
Chương 30: Thượng Lâm xuống bếp
31
Chương 31: Loại này vẫn còn nhẹ
32
Chương 32: Thật khả nghi
33
Chương 33: Hoàng Hôn dịu dàng
34
Chương 34: Thay con gái trút giận
35
Chương 35: Mạc chủ tịch là người biết cuối cùng
36
Chương 36: Thiên vị
37
Chương 37: An Phong bị uy hiếp
38
Chương 38: Chăm sóc da cho anh
39
Chương 39: Thật sự đau mắt
40
Chương 40: Nhận nhiệm vụ
41
Chương 41: Vạch trần
42
Chương 42: Tham lam
43
Chương 43: Những mảnh ghép riêng lẻ
44
Chương 44: Ra mắt ông bà ngoại
45
Chương 45: Lấy lại sự trong sạch
46
Chương 46: Tôi tin
47
Chương 47: Quấy rối
48
Chương 48: Chiến tranh lạnh
49
Chương 49: Hoà giải
50
Chương 50: Suýt thì bại lộ
51
Chương 51: Đến nhà An Phong
52
Chương 52: Nói sai rồi
53
Chương 53: Sinh nhật tôi
54
Chương 54: Lạc Lạc trở mình
55
Chương 55: Nói đùa không vui
56
Chương 56: Ông bà Mạc
57
Chương 57: Thảnh thơi
58
Chương 58: Gặp lại Thẩm Cửu
59
Chương 59: Lão Uy biết chuyện
60
Chương 60: Doãn Hiếu
61
Chương 61: Thất tình
62
Chương 62: Tâm ý
63
Chương 63: Bọn họ thật ấm áp
64
Chương 64: Hỏng rồi
65
Chương 65: Con nuôi
66
Chương 66: Biến cố khi xưa
67
Chương 67: Thích ứng
68
Chương 68: Hoa anh túc
69
Chương 69: Lạc Lạc chơi lớn
70
Chương 70: Truy lùng Lạc Lạc
71
Chương 71: Hắc Hắc bị thương
72
Chương 72: Xuất thân của Lạc Lạc
73
Chương 73: Vào phòng cấp cứu
74
Chương 74: Thời gian của nhau
75
Chương 75: Món quà tặng kèm
76
Chương 76: Trả lại
77
Chương 77: Một buổi đi dạo đáng mong chờ
78
Chương 78: Đón Tiểu Bình tan học
79
Chương 79: Thất Diệp thật khả nghi
80
Chương 80: Lời nói yêu cô
81
Chương 81: Cái chết của mẹ Thượng Lâm
82
Chương 82: Suy nghĩ nhiều một chút
83
Chương 83: Kết cục của Lạc Lạc
84
Chương 84: Bọn họ nói sai rồi
85
Chương 85: Đừng lún sâu
86
Chương 86: Đã có kết quả
87
Chương 87: Giải thoát
88
Chương 88: Doãn Hiếu trùng sinh
89
Chương 89: Đoàn tụ
90
Chương 90: Cắt dứt mọi quan hệ với ông bà Mạc
91
Chương 91: Viễn Hạ Miên
92
Chương 92: Trở về
93
Chương 93: An Phong nhận ra rồi
94
Chương 94: Anh vẫn còn thiếu kinh kiệm
95
Chương 95: End

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play