Sau khi tính tiền tớ lại phóng cái vèo lên lớp. Tới khúc cua, thấy hành lang trống nên trong đầu tớ cứ đinh ninh rằng sẽ không có ai đột ngột xuất hiện đâu thì "ầm" một tiếng. Cả tớ cả bạn kia đều bị ngã xuống luôn. Mặt tớ va đập mạnh vào ngực bạn.
"Đau quá đi mấtttt..cái mũi tui ôi trời ơi.." Tớ ôm mũi nhăn mặt.
"Nè bạn, bạn có sao không?" Một gióng nói trầm ấm khẽ sát lại gần tớ.
Tới giờ tớ mới ngước lên xem là ai thì ôi thôi cái người mà tớ vừa ăn vạ đây lại chính là Trọng Mặc Lâm Khánh hot boy đẹp trai khiến bao em gái đổ gục không kém gì Bé Bình nhà ta đâu nha.
"Ah..tớ không sao, chỉ là hơi đau mũi tí thôi.."
Bạn nhìn tôi thật chăm chú rồi khẽ lấy tay tôi ra khỏi mũi để xem kĩ hơn. Nhẹ nhàng xoa xoa đầu mũi tớ.
Ủa hình như có gì đó sai sai đúng không các cậu..
"Tớ tên là Trọng Mặc Lâm Khánh lớp 10B2, sau này mũi cậu bị sao thì tới lớp tìm tớ nhá tớ sẽ chịu trách nhiệm cho."
Sao nghe có vẻ nghiêm trọng dữ vậy mọi người. Mũi tớ chỉ là bị va đập mạnh, chấn thương chút xíu thôi mà sao cậu ấy làm thấy ghê vậy ta.
Thôi chẳng để ý nữa tớ nhặt gói snack lên tạm biệt cậu ấy rồi đi từ từ về lớp, chứ giờ mà chạy nữa thì có mà mũi gãy thật các cậu ạ.
[...]
Đi thẳng đến bàn của cậu, tớ đặt gói snack lên bàn định về chỗ thì đột nhiên bị kéo lại. Mặt bạn có vẻ không được vui cho lắm.
"Lúc nãy là bạn của Di à?"
"Ý Bình là ai cơ?"
"Thôi không có gì."
Sao vậy ta, ai làm cậu ấy không vui à? Hay do tớ đi mua lâu quá nhỉ, hình như là do tớ đi mua lâu quá hay sao ý.
"Tớ trên đường đi gặp vài sự cố nên đi mua hơi lâu Bình đừng giận nha."
"Cô vào rồi kìa Di đi về chỗ đi."
Tớ ngoan ngoãn làm theo, đi về chỗ ngồi học. Tiết này là tiết Sử mà tớ thích nhất này, tớ chăm chú nghe giảng. Nhưng chẳng hiểu vì sao mà tớ càng thích tiết nào thì tiết ấy càng trôi qua nhanh cực. Chuông sau đó reng lên báo hiệu giờ ra chơi.
"Tiết sau là tiết sinh hoạt lớp à mọi người?"
"Ừ đúng rồi."
Sau 5 phút cô chủ nhiệm lớp tớ cũng từ từ bước vào trong. Cô ngồi xuống rồi bắt đầu phổ biến với chúng tớ kế hoạch của tuần sau và các tuần tới.
"Trước tiên là vấn đề trong lớp trước, hiện tại cô thấy có rất nhiều bạn đang dần sa sút với việc học. Để tránh tình trạng này còn tiếp diễn thì cô sẽ phải xếp lại chỗ ngồi cho các em. Để các bạn học giỏi hơn kèm các bạn học yếu hơn được chứ."
"Vâng." Cả lớp đồng thanh.
"Tiếp theo là vấn đề sự kiện vào các tuần tới, sắp tới 20/11 rồi nên trường có tổ chức một đêm văn nghệ vào ngày 19/11. Hiện tại đã là 25/10 rồi nên cô hi vọng các em sẽ hợp tác mỗi bạn một việc. Nếu bạn này đi múa thì bạn kia phụ trách hậu kì và lên ý tưởng. Các em thấy thế nào có thể cho ý kiến."
Đợi một lúc tưởng chừng không ai giơ tay ý kiến gì thì bé Vân lớp phó văn nghệ đứng lên phát biểu: "Dạ vậy để em lên ý tưởng cho ạ."
"Cái Vân nhảy đẹp này, nhưng mà em làm hai việc cùng lúc có được không?"
"Vâng được ạ."
"Vậy giờ bạn nào tình nguyện đi văn nghệ thì giơ tay lên."
Thực ra tớ chẳng định đi đâu ấy nhưng mà vì điểm chuyên cần nên đành ngậm ngùi dơ tay.
"Bạn Phương, Trang, Trâm, Ngọc, Di, Quân, Hoàng, Trọng, Hùng, Bình. Còn ai nữa không."
Ngay khi nghe thấy tên Bình tớ như có phản xạ tự nhiên mà quay xuống nhìn cậu ấy. Bình chưa bao giờ tham gia các hoạt động văn nghệ hay bất cứ sự kiện nào của lớp hôm nay lại chủ động dơ tay luôn cơ đấy, sốc thật.
"Em nghĩ mười bạn là đủ rồi ạ."
"Vậy nhờ Vân chiều nay về nhà nghĩ ý tưởng nhá, sáng chủ nhật các em tập trung đầy đủ ở trường lúc 9 giờ đúng. Bạn nào đi trễ thì coi chừng cô đấy."
"Vâng ạ."
"Được rồi thời gian dư cô sẽ xếp lại chỗ ngồi." Nói rồi cô viết lại sơ đồ lớp mới lên bảng.
Đến lúc cô ghi tên tớ thì ôi choáng quá đi mất tớ được ngồi cạnh crush này... Sướng quá đi thôi, tớ bắt đầu yêu đời hơn rùi á nha.
Vui được một lúc thì tớ chợt nhận ra Phương ngồi ngay phía trên chúng tớ các cậu ạ. Có chút buồn nhưng rồi tớ nhanh chóng lấy lại tinh thần.
"Các em chuyển chỗ theo sơ đồ luôn nha."
Lúc chuyển chỗ á ôi thôi ồn cực luôn ý.
"Ôi vị huynh đệ chí cốt của ta đã lâu rồi không gặp, huynh ổn chứ." Cái này là huynh đệ lâu năm không gặp này.
"Nhìn cái gì mà nhìn, tôi cũng chả có thích ngồi với cậu đâu mà liếc tôi làm gì." Oan gia ngõ hẹp.
"Ê tính ra cô tâm lí ghê á, nè Duy trả tớ 5 nghìn tháng trước cậu mượn tớ đi." Chủ nợ và con nợ.
Tới lượt tớ ôm cặp xuống ngồi chung với bạn, chưa kịp ngồi mà tim tớ đã nhảy loạn cả lên rồi không khéo lại nhảy luôn ra ngoài cũng nên.
_To be continued_
Updated 70 Episodes
Comments
b i e
nếu là t, t sẽ nghĩ trong đầu là " chắc là do có Phương nên Bình mới đi thoi " =)))
2023-01-17
3
Củ cải nhỏ
Eo ơi ! Truyện hay que trời
2023-01-14
2
Dong Nghi
tui thích truyện kiểu này cực, nhẹ nhàng dễ thương, làm tui nghĩ đến bộ " tớ thích cậu hơn cả Havard" ý. Di đáng yêuu<3
2023-01-14
2