Ngưng Làm Bạn, Giờ Yêu Được Chưa?
Chào mọi người tớ tên là Nguyễn Trần Khả Di năm nay tớ vừa tròn mười lăm tuổi. Tớ thích vẽ, đọc tiểu thuyết và nghe nhạc đặc biệt là nhạc US-UK. Ở cái tuổi này đáng ra người ta nên chăm chỉ và tập trung vào việc học đúng không. Mặc dù biết là thế, nhưng thật sự cậu ấy rất là hấp dẫn luôn các cậu ạ. Tớ thề là tớ cũng muốn dành toàn bộ sức lực và thời gian vào việc học ấy chứ, thế nhưng đâu có được. Chẳng hiểu bị làm sao mà cậu ấy cứ suốt ngày chạy loanh quanh trong đầu tớ thôi ý.
Chắc các cậu đang thắc mắc "cậu ấy" là ai đúng không. Chẳng dấu gì mấy cậu thì "cậu ấy" chính là mối tình đầu của tớ đấy. Tên thật là Nguyễn Trung Gia Bình nhưng đám con trai thường gọi cậu ấy bằng biệt danh thân mật là "Bé Bình", ỏ nghe cute chớt đi được. Chẳng biết cái biệt danh này từ đâu ra thế nhưng cũng dễ thưn chứ bộ các cậu nhỉ. Gọi là "Bé Bình" vậy thôi chứ bạn cao tận 1m79 ý. Cao hơn tớ tận gần 20 cen cơ. Mỗi lần muốn lén nhìn trộm cậu ấy là đều mỏi hết cả cổ ấy haizaaaa....
Người gì đâu mà vừa giàu, vừa đẹp trai cao ráo, lại còn học giỏi nữa chớ. Cậu ấy là người học giỏi nhất lớp tớ ý. Trái ngược hoàn toàn với con người hoàn hảo ấy, tớ vừa xấu, vừa lùn, học lực thì tàm tạm xếp thứ 13/48 học sinh. Nghe thôi mà đã thấy không xứng đôi rồi ý.
Tớ thích cậu từ khi tớ học lớp sáu tới nay hình như cũng gần ba năm rồi thì phải. Thế nhưng tớ lại chẳng đủ tự tin để thổ lộ với cậu ấy gì cả. Thực ra tớ cảm thấy bản thân chẳng xứng đôi với cậu ấy tí nào luôn ý. Nhưng hơn hết thứ làm tớ nhụt trí nhất là trong lớp cậu ấy luôn được ship cặp với một bạn gái. Bạn nữ tên là Hoàng Lê Hồng Phương, xinh xắn nè, học giỏi nè, nghĩ tới thôi mà đã thấy nhụt trí vô cùng. Đã thế nhá tên hai cậu ghép lại nghe cũng thuận miệng nữa. "Bình Phương" xứng đôi tới cả cái tên cũng xứng nữa cơ...
Crush cậu ấy lâu như vậy tớ đã từng có ý định uncrush chưa nhỉ? Đương nhiên là có rồi. Thế nhưng lần nào tớ quyết tâm định uncrush thì cậu ấy lại làm ra những hành động thực sự khiến cho người ta hiểu lầm lắm luôn ý, ghét ghê cơ.
[...]
"Này em kia, ngồi học mà thẩn thơ nhìn đi đâu đấy."
"Dạ em đâu có ạ, em chỉ là đang nghĩ...nghĩ..làm sao để giải ra được cái bài trên bảng ý ạ."
"Ô thế à, nãy giờ thầy thấy em suy nghĩ cũng lâu phết rồi đấy chứ. Thế em lên bảng làm cho thầy xem nhé."
Ô thầy thâm thế ạ, em có biết làm đâu mà thầy kêu em lên làm hả thầy ơi...
Tớ đành ngậm ngùi bước lên bảng, may sao mà bạn cũng đang làm bài trên đấy. Tớ dùng hết mọi liêm sỉ còn sót lại kéo kéo áo bạn rồi bảo: "Bình ơi, Bình chỉ tớ với được không. Ra chơi tớ mời cậu ăn snack nha.." Tớ đưa đôi mắt long lanh nhìn lên bạn.
Không biết bạn nghĩ như thế mà tớ chỉ nghe bạn thở hắt ra một tiếng rồi bắt đầu đọc đáp án cho tớ chép. Eo ơi lúc đấy trong mắt tớ cậu ấy như là một vị cứu tinh cứu rỗi cuộc đời tớ vậy.
Cuối cùng tớ không những không bị mắng vì tội lơ là trong giờ học mà còn được cộng điểm vì bài làm tốt nữa cơ.
Mừng quá tớ chạy vội xuống chỗ bạn, bàn của bạn nằm ở cuối lớp còn bàn tớ nằm ở đầu lớp nên cũng hơi xa. Bạn lúc này đang ngồi vẽ vời cái gì đó.
"Điểm cộng ngày hôm nay Di được tất cả là nhờ vào Bình hết, cảm ơn Bình nhiều lắm lắm lắm luôn nha." Tớ cúi người thành khẩn.
"Snack đâu Di nói sẽ bao tớ snack cơ mà, rồi snack của tớ đâu."
Tớ cũng định mua snack đền ơn cậu ấy rồi cơ, nhưng mà lúc nãy ra chơi 5 phút tớ thấy cậu cùng với một bạn nữ đang đứng nói gì đó. Chẳng biết họ nói gì nhưng khi tớ đi qua thì vô tình nghe bạn bảo như thế này này: "Xin lỗi nhưng tôi không thích ăn snack. Mong sau này cậu cũng đừng tìm tôi nữa."
Ủa rõ ràng là không thích ăn snack tại sao lại còn bảo tớ mua. Sao trên đời lại có những chuyện lạ thế nhờ. Hay là lúc nãy tớ nhìn nhầm chăng.
"Ơ nhưng mà Di tưởng Bình không thích ăn snack?" Tớ gãi gãi đầu khó hiểu.
"Đúng là tớ không thích ăn snack nhưng nó sẽ khác nếu đó là của Di."
Là sao vậy mọi người, tớ chẳng hiểu gì cả ý. Snack của tớ thì cũng là mua ở căn tin thôi mà có khác tí nào đâu nhở. Hay là Bình...mà chắc không phải đâu. Khổ thân tớ quá suốt ngày cứ ảo tưởng mấy câu nói vu vơ của bạn là đang thả thính mình thôi...
"Sao lại ngẩn ra đó rồi, Di không định đền ơn tớ thật luôn à?"
"Ờ..ờ Bình chờ Di một tí Di chạy nhanh lắm chạy cái vèo là tới hà." Nói rồi tớ chạy nhanh xuống căn tin, cơ mà cậu ấy ăn vị gì nhỉ. Mãi nghĩ vẩn vơ mà tớ quên mất cả hỏi luôn cơ.
Đành vậy tớ chọn vị mà tớ thích nhất rồi đem ra quầy tính tiền.
_To be continued_
Updated 70 Episodes
Comments
grace
tự ti théeee
2023-05-23
0
cauvongnho💖🍓
èo ôi mới chương đầu mà đã thấy hay như này zòiiii
2023-03-09
3
Liễu Nhiên Hy
hi 😘
2023-02-28
0