Chương 3 : Cậu ấy không đáng ghét lắm!

Mùa thu chớp mắt đã sang đông, Nam Kinh xinh đẹp khoác trên mình chiếc áo trắng xóa dày, khí trời se lạnh, thổi từng làn gió xuyên qua những đám mây. Thương thay hàng cây bên đường run vì lạnh, ngọn cây khô cằn vẫn điểm cho mình vài bông hoa tuyết lấp lánh...

-" Lạnh nhỉ!" Lý An Huy đưa tay xoa xoa vào nhau, đoạn áp ly trà sữa còn đang nóng hổi vào má tôi : " cho cậu này".

-" Cám ơn, vì sao lại là trà sữa, cậu không nghĩ nên là cà phê nóng, trà chanh hay sữa sao ?". Tôi khó hiểu thắc mắc.

Tên đó trầm tư một hồi lâu, thong dong nói : " Diệp Tinh cậu thích màu nâu, đến kẹp tóc cũng hình viên trân châu này, không phải sao".

Tên này để ý nhiều thứ thế, bất giác tôi nhớ đến hương vị kẹo trà sữa năm 6 tuổi, thấp thoáng một cậu bé dáng gầy lom khom, vừa bị mắng như vẫn không quên dúi vài viên kẹo vào tay tôi... Từ khoảnh khắc đó, tôi yêu mọi thứ liên quan đến trà sữa.

-" Hơn nữa bồ không có, nhưng trà sữa phải có mỗi ngày một ly, triết lý sống của các nữ sinh ngày nay mà". Tên này lại đùa giỡn nữa rồi...

-" Lý An Huy cậu là một người sôi nổi, luôn khuấy động không khí nhất, tớ đôi khi cũng muốn như cậu... tớ lại ngại, nhất là trước đám đông...".

-" Không phải đều là chuyện tốt cả, có đôi khi tớ muốn thu mình lại, mặc kệ mọi thứ, nhưng như vậy sẽ không còn ai để ý đến tớ nữa...". Ánh mắt tên đó thu lại, hiện lên nỗi trầm tư, đây còn là một người vui vẻ hàng ngày sao, thì ra cũng có lúc tên này như thế. Cũng phải, con người đâu ai có thể vui vẻ, hoạt bát suốt được.

-" Lần đầu tiên tớ tâm sự nhiều điều với người khác như vậy đấy, ngôi sao nhỏ cậu nên thấy may mắn đấy, hì hì...".

Hazzz, tên này trầm mặc đúng 3 giây cuộc đời thôi nhỉ, xong lại quay về dáng vẻ vốn có thường ngày, cuộc sống của mình từ khi tên này bước vào náo loạn, cũng không tẻ nhạt lắm...

-" Diệp Tinh, hôm nay đến phiên cậu lau bảng và thay nước bình hoa, đến giờ chưa làm sao ?". Tiếng lớp trưởng vang lên.

Ôi, sao tôi lại quên thế này, thầy Trần sắp vào lớp rồi.

Choang, tiêu đời rồi, bình hoa rõ là thầy Trần thích nhất, lúc trước dặn đi dặn lại : " thầy quý nó lắm đấy, các em làm gì cũng phải chú ý cẩn thận".

Cả lớp hoang mang nhìn nhau, phen này mày xong đời rồi Diệp Tinh ơi, sao đầu óc trên mây chưa xuống thế này.

-" Trời ơi, là ai, là ai bước ra đây, ai làm vỡ bình hoa yêu quý của tôi ?". Thầy ấy nhăn mặt, tia mắt lóe lên sự giận dữ, lần này gặp bão tố thật rồi...

-" Em...em...em...xin...". Tôi lấp ba lấp bấp, miệng cứng đơ, không nói thành lời.

-" Là em thưa thầy...hề hề... lần sau kiếm bình nào chắc chắc chút nghe thầy". Lý An Huy bước lên bục giảng, vỗ nhẹ vào lưng tôi, gãi gãi đầu.

Bộp, thầy Trần gõ nhẹ quyển sách vào đầu An Huy : "tên tiểu tử thối này, sau tiết học ở lại dọn dẹp bàn ghế cho tôi".

Cậu ấy vậy mà nhận lỗi thay tôi, nhìn theo bóng lưng to lớn ấy, trong lòng dậy lên niềm yên tâm một cách kỳ lạ, nhưng cậu ấy không phải luôn trêu chọc mình sao, hôm nay sao lại...

Tôi ngồi cắn bút suy nghĩ đăm chiêu, vẽ nguệch ngoạc ra giấy, không thể tập trung được mà.

-" Diệp Tinh, tôi vừa giảng đến đâu rồi ?".

Tôi vội đứng dậy, những hình học không gian trước mặt bỗng lu mờ lại, đầu óc trống rỗng, lại thêm một lần tiêu tùng nữa rồi, mình chết mất thôi ( nuốt nước mắt vào trong).

-" Em nhắc lại cho tôi, để chứng minh ba điểm thẳng hàng trong hình học không gian, chúng ta cần phải làm gì?". Thầy Trần sắc mặt nghiêm lại, mắt chăm chú quan sát tôi.

" Chứng minh ba điểm này nằm trên giao tuyến của hai mặt phẳng riêng biệt". Giọng thì thầm quen thuộc cất lên.

-" Thưa thầy, là tìm ba điểm...aa... nằm trên giao tuyến.... của hai mặt phẳng...aa".

-" Được rồi, ngồi xuống, lần sau tập trung hơn nữa".

Tôi thở phào ngồi xuống, quay sang mỉm cười cảm ơn, tên đó không nói gì, chỉ lặng lẽ ném qua tôi một mảnh giấy " đồ bờm". Lại nữa, thế nhưng lần này tôi không cảm thấy tức giận, trong một buổi sáng, lại giải vây giúp tôi hai lần.

Hình như tên đó không đáng ghét như tôi từng nghĩ, nội tâm tốt bụng, có điều miệng lưỡi cay độc, và hay trêu chọc tôi thôi... Tôi bất giác mỉm cười, như có thứ gì đó đang đâm chồi trong tim, nở ra một cảm giác lạ, mặt tôi nóng lên, đỏ bừng bừng. Một cảm giác lạ, không giải thích được, cứ xốn xang trong lòng mỗi khi nghĩ đến tên đó...

Nhưng tôi không hề biết rằng đâu đó có một ánh mắt nhìn lén tôi một cách đố kỵ...

Hôm nay tuyết rơi lất phất, tựa như mưa phùng, khung cảnh đẹp đến nao lòng. Hướng Uyên vội vàng chạy đến quàng vai tôi, vội vàng nói : " lạnh quá, chúng ta đến quán cũ ăn lẩu đi".

Cô ấy thích nhất chuỗi cửa hàng lẩu Hadilao, lần nào trời lạnh cũng kéo tôi đến đây. Nhìn nồi lẩu bốc khói nghi ngút, Hướng Uyên tay vân vê sợi tóc, tinh nghịch nói :" tình yêu chỉ là hạt cát, vì thường đồ ăn sẽ lấn át tình yêu".

Tôi ngẩn người, tình yêu sao, tình yêu là gì, Tiểu Uyên đã yêu bao giờ chưa, cô ấy nói về tình yêu một cách thuần thục.

-" Cậu đã yêu chưa, tình yêu là gì vậy?"

Cô ấy nhìn tôi, đôi mắt lay láy chuyển động, nhấp nháy, tình yêu tuy không nhìn được, không sờ được, cũng không ăn được luôn, nhưng nó có đủ mùi vị ngọt đắng chua cay mặn, tổng hợp nhiều gia vị nhất. Nhưng làm sao để biết đã yêu, đó là cảm giác nhớ nhung một người khi xa cách, nghĩ về người đó chúng ta sẽ bất giác mỉm cười, trong lòng từng phút từng giây đều nhớ người đó, tim sẽ đau khi thấy người đó thân thiết với một cô gái khác. Đó chính là tình yêu...

Tôi chăm chú lắng nghe Hướng Uyên thao thao bất tuyệt, cười trừ :" tuổi chúng ta làm gì yêu sớm đến vậy".

-" Phi lê cá và thịt bò của quý khách đây, xin chúc quý khách ngon miệng". Giọng nói trầm vang lên, phá tan cái điệp khúc tình yêu của Hướng Uyên.

Là cậu ấy, cậu ấy đang làm gì ở đây vậy, tôi ngạc nhiên nhìn. Cậu ấy thuần thục một tay châm thêm nước lẩu vào nồi, một tay bưng 2 đĩa cá và thịt to đùng, cẩn thận sắp xếp gọn gàng trên bàn.

Đợi bóng lưng khuất xa, Hướng Uyên cười khúc khích :" này, tên họ Lý làm thêm ở đây sao, Tinh Tinh cậu có biết không?"

-" Tớ không biết, những lần trước chúng ta cũng vào đây, nhưng đâu có gặp, chắc cậu ấy mới làm thêm gần đây thôi".

-" Này cậu làm sao đỏ mặt thế, cậu nhìn theo tên đó đủ chưa vậy, người ta đi mất rồi". Hướng Uyên châm chọc.

Tôi vội phân bua, bảo cô ấy lo ăn đi, đoạn nhúng một miếng cá và đưa lên miệng. Thịt cá tan trong miệng nhưng cảm giác kia không thể nào hoà tan được... Mình đối với cậu ấy, là như thế nào...

Chapter
1 Chương 1 : Mùa thu của tôi
2 Chương 2 : Môn Toán đáng ghét !
3 Chương 3 : Cậu ấy không đáng ghét lắm!
4 Chương 4 : Tớ luôn nghĩ về cậu
5 Chương 5 : Ngược dòng thời gian
6 Chương 6: Mở lòng
7 Chương 7: Châu Vận, em là của tôi
8 Chương 8 : Đêm Noel đáng nhớ
9 Chương 9 : Con nhớ mẹ
10 Chương 10 : Cậu chỉ cần là chính cậu
11 Chương 11 : Tình yêu hay tình bạn ?
12 Chương 12:
13 Chương 13 : Valentine hạnh phúc
14 Chương 14 : Bắt đầu nỗi đau
15 Chương 15 :
16 Chương 16 : Hung tin liên tục ập đến
17 Chương 17 : Bắt đầu cuộc sống mới
18 Chương 18 : Gặp lại
19 Chương 19 : Thăm mộ bố mẹ
20 Chương 20 : Dành tất cả cho anh
21 Chương 21 : Trở về Lý gia
22 Chương 22 : Âm mưu
23 Chương 23 : Diệp Tinh chết rồi ?
24 Chương 24 : Cuộc sống không em
25 Chương 25 : Gặp lại bạn cũ
26 Chương 26 : Gặp lại Lâm Thịnh
27 Chương 27 : Cuộc gặp tình cờ của hai bố con
28 Chương 28 : Gặp lại người con gái anh yêu
29 Chương 29 : Gia đình đoàn tụ
30 Chương 30 : Âm mưu sắp bại lộ
31 Chương 31 : Trả giá
32 Chương 32 : Nhất Mẫn và Lâm Thịnh
33 Chương 33 : Anh chờ ngày này lâu lắm rồi, cô dâu của anh !
34 Chương 34 : Gặp lại bố của con !
35 Chương 35 : Hồi kết
36 Chương 36 : Công tử nhà giàu
37 Chương 37 : Khả Nhi trở về Nam Kinh
38 Chương 38 : Em có phải là cô bé lúc nhỏ không ?
39 Chương 39 : Và anh đã yêu...
40 Chương 40 : Những buổi hẹn
41 Chương 41 : Thiên Thiên muốn làm gì?
42 Chương 42 : Tâm sự của Thiên Thiên
43 Chương 43 : Bức tranh " cô gái rửa mặt"
44 Chương 44 : Trò chơi chỉ mới bắt đầu thôi
45 Chương 45 : Mẹ phát hiện
46 Chương 46 : Hướng Uyên - cánh bướm trắng
47 Chương 47 : Là tin vui hay họa ?
48 Chương 48 : Nỗi đau cùng cực
49 Chương 49 : Anh và em - 2 con đường
50 Chương 50 : Nhà cửa không yên
51 Chương 51 : Hiểu lầm
52 Chương 52 : Trùng phùng
53 Chương 53 : Rơi vào âm mưu
54 Chương 54 : Bí mật những bức ảnh
55 Chương 55 : Đổ máu
56 Chương 56 : Lý Gia An của quá khứ đã chết rồi
57 Chương 57 : Con gái thất lạc
58 Chương 58 : Cuộc gặp mặt
59 Chương 59 : Hiến máu cho con gái
60 Chương 60 : Xoá bỏ ân oán
61 Chương 61 : Hồi kết
Chapter

Updated 61 Episodes

1
Chương 1 : Mùa thu của tôi
2
Chương 2 : Môn Toán đáng ghét !
3
Chương 3 : Cậu ấy không đáng ghét lắm!
4
Chương 4 : Tớ luôn nghĩ về cậu
5
Chương 5 : Ngược dòng thời gian
6
Chương 6: Mở lòng
7
Chương 7: Châu Vận, em là của tôi
8
Chương 8 : Đêm Noel đáng nhớ
9
Chương 9 : Con nhớ mẹ
10
Chương 10 : Cậu chỉ cần là chính cậu
11
Chương 11 : Tình yêu hay tình bạn ?
12
Chương 12:
13
Chương 13 : Valentine hạnh phúc
14
Chương 14 : Bắt đầu nỗi đau
15
Chương 15 :
16
Chương 16 : Hung tin liên tục ập đến
17
Chương 17 : Bắt đầu cuộc sống mới
18
Chương 18 : Gặp lại
19
Chương 19 : Thăm mộ bố mẹ
20
Chương 20 : Dành tất cả cho anh
21
Chương 21 : Trở về Lý gia
22
Chương 22 : Âm mưu
23
Chương 23 : Diệp Tinh chết rồi ?
24
Chương 24 : Cuộc sống không em
25
Chương 25 : Gặp lại bạn cũ
26
Chương 26 : Gặp lại Lâm Thịnh
27
Chương 27 : Cuộc gặp tình cờ của hai bố con
28
Chương 28 : Gặp lại người con gái anh yêu
29
Chương 29 : Gia đình đoàn tụ
30
Chương 30 : Âm mưu sắp bại lộ
31
Chương 31 : Trả giá
32
Chương 32 : Nhất Mẫn và Lâm Thịnh
33
Chương 33 : Anh chờ ngày này lâu lắm rồi, cô dâu của anh !
34
Chương 34 : Gặp lại bố của con !
35
Chương 35 : Hồi kết
36
Chương 36 : Công tử nhà giàu
37
Chương 37 : Khả Nhi trở về Nam Kinh
38
Chương 38 : Em có phải là cô bé lúc nhỏ không ?
39
Chương 39 : Và anh đã yêu...
40
Chương 40 : Những buổi hẹn
41
Chương 41 : Thiên Thiên muốn làm gì?
42
Chương 42 : Tâm sự của Thiên Thiên
43
Chương 43 : Bức tranh " cô gái rửa mặt"
44
Chương 44 : Trò chơi chỉ mới bắt đầu thôi
45
Chương 45 : Mẹ phát hiện
46
Chương 46 : Hướng Uyên - cánh bướm trắng
47
Chương 47 : Là tin vui hay họa ?
48
Chương 48 : Nỗi đau cùng cực
49
Chương 49 : Anh và em - 2 con đường
50
Chương 50 : Nhà cửa không yên
51
Chương 51 : Hiểu lầm
52
Chương 52 : Trùng phùng
53
Chương 53 : Rơi vào âm mưu
54
Chương 54 : Bí mật những bức ảnh
55
Chương 55 : Đổ máu
56
Chương 56 : Lý Gia An của quá khứ đã chết rồi
57
Chương 57 : Con gái thất lạc
58
Chương 58 : Cuộc gặp mặt
59
Chương 59 : Hiến máu cho con gái
60
Chương 60 : Xoá bỏ ân oán
61
Chương 61 : Hồi kết

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play