Chương 12: Nuối tiếc

Những ngày cuối đời lại được nghe lời tỏ tình của anh, tôi nhất thời trầm lặng, miệng hơi há ra, nhưng cuối cùng lại chẳng nói gì cả, thay vào đó là nước mắt vương ra lã chã.

Tôi vội vàng cầm chăn trùm kín cả lên mặt mình, thấy vậy, Vương Đề Hiền cầm chăn tôi kéo xuống, hai tay anh nhẹ nhàng gạt đi những giọt nước mắt của tôi.

"Tại sao em lại khóc?"

Nghe giọng nói anh trầm ấm nhẹ nhàng xoa dịu ở hai bên cánh tai, được nhiệt độ ấm áp của anh bao phủ quanh cả người mình, tôi nức nở, vươn tay ôm lấy khuôn mặt của anh, lau đi những giọt nước mắt nóng hổi đang chảy dài trên gò má của anh.

"Vậy tại sao anh lại khóc?"

Anh không thể trả lời tôi, tôi cũng không thể trả lời câu hỏi trước đó của anh.

Bốn mắt chúng tôi nhìn nhau, trong khoảnh khắc này, trong tâm trí của chúng tôi chỉ có nhau.

Vương Đề Hiền hạ thấp dần đầu xuống, tôi cũng thuận theo hành động của anh mà nhắm mắt lại.

Cánh môi anh chạm nhẹ vào môi tôi, nhẹ nhàng hôn lấy tôi.

Tôi yêu thương anh nhiều năm như vậy, ở bên anh nhiều năm đến thế, đây là nụ hôn ngọt ngào và êm dịu duy nhất mà anh dành cho tôi.

Một nụ hôn không bao chứa sự miễn cưỡng hay dục vọng.

Chị là một nụ hôn thôi.

Một nụ hôn cuối cùng.

Vương Đề Hiền rời khỏi môi tôi, anh di chuyển hôn lên trán tôi, bàn tay nâng niu vuốt mái tóc tôi vén ra sau mang tai, đôi mắt anh lưu luyến nhìn tôi.

Tôi chớp mắt, một giọt lệ theo đó cũng rơi ra.

"Em muốn đi thăm mộ bố mẹ." Tôi khe khẽ nói.

Vương Đề Hiền tựa đầu lên ngực tôi, anh biết đây là nguyện vọng cuối cùng trước khi chết của tôi nên gật đầu, thuận theo ý tôi.

Anh nhanh chóng đi lên trên tầng lấy một chiếc áo bông ấm áp mặc vào cho tôi, cẩn thận đeo tất và xỏ giày vào chân tôi, xong sau đó bế tôi ra ngoài rồi đặt tôi lên xe bởi vì phù chân khiến cho tôi không thể đi lại được.

Tôi nhớ rằng mình chỉ nói địa chỉ nghĩa trang chôn cất bố mẹ với anh một lần duy nhất, thấy anh một mạch đi thẳng tới đúng nơi đó mà không cần hỏi hay tra thông tin, trong lòng tôi xúc động.

Hóa ra anh còn nhớ.

Khu nghĩa trang là nơi để chôn cất người chết, nghe tên qua ai cũng phải rùng mình, thấy sau ót lành lạnh, nhưng thực chất nơi đây không hẳn là đáng sợ như vậy.

Ở đây thoáng rộng, có rất nhiều cây xanh và nắng, hoa Cúc Họa Mi, hoa Mẫu Đơn, hoa Cẩm Tú Cầu nở đầy khắp nơi, có những cánh bướm dập dìu, không khí rất quang đãng.

Là một nơi an nghỉ rất bình yên, tiễn người từ cõi trần đi đến kiếp luân hồi.

Tôi quỳ xuống trước phần mộ của bố mẹ, chắp tay trước ngực, nước mắt khẽ rơi xuống bãi cỏ xanh được cắt tỉa gọn gàng dưới chân.

Bố mẹ, con nhớ hai người. Sắp tới đây thôi, con gái của bố mẹ sẽ cùng nằm lại với hai người.

Xin lỗi vì đã phụ lòng nuôi dưỡng sinh thành. Bố mẹ mong tôi sống được trọn kiếp đời người, tôi lại chết khi tuổi còn chưa ngoài ba mươi.

Vương Đề Hiền đặt bó hoa bách hợp trắng trên phiến đá cẩm thạch trước bia mộ, cũng quỳ xuống chắp hai tay.

Xong anh đứng lên đỡ tôi dậy, dìu tôi quay trở lại bãi đỗ xe.

"Em còn muốn được đi đâu nữa không?" Anh hỏi tôi, ân cần ôm tôi vào lòng.

Tôi lắc lắc đầu, thân người rất mệt mỏi, lồng ngực như bị một thứ nào đó ép lại rất khó thở, mắt mũi tối mù, choáng váng.

Nhưng tôi không nói với anh, sợ anh lo lắng.

Trong những ngày cuối cùng của cuộc đời, tôi chỉ muốn được ở bên anh.

Khu nghĩa trang này cách thành phố một khoảng đường khá xa, lúc chúng tôi đi đã sắp hết chiều, giờ về lại thành phố, trời đã đen nhẻm từ bao giờ.

Đèn điện nhấp nháy được treo khắp nơi, những hình nhân người tuyết, cây thông noel hay những đứa trẻ vây quanh cha mẹ để được dắt đi chơi ngày giáng sinh hiện lên quanh tầm mắt của tôi.

Tôi nhìn ngoài đường tấp nập và đông vui như vậy, nhìn những cung đường nhộn nhịp đèn xe chạy hay những tòa cao ốc bật đèn đủ màu sắc, trong lòng cũng nôn nao.

Tôi cũng muốn được đi chơi giáng sinh, chỉ là tình trạng cơ thể không cho phép.

Lúc đang ngây ngẩn dựa đầu vào cửa kính xe, bỗng Vương Đề Hiền dừng xe lại.

Tôi nhìn anh vòng từ cửa buồng lái bên này đến mở cửa xe chỗ tôi ngồi, tiếp đó cõng tôi ra ngoài.

Đối diện với đôi mắt ngơ ngác của tôi, anh chỉ cười.

"Anh cho em xem cái này."

Thế là tôi ngoan ngoãn để anh cõng đi.

Vương Đề Hiền cõng tôi đi qua quảng trường thành phố, nhìn những đứa trẻ vui đùa chạy qua trước mặt, đáy mắt tôi cũng xuất hiện những tia nhìn mềm mại.

Tôi từng ước mình cùng anh sẽ có một người con, nhưng bây giờ chẳng kịp nữa rồi.

Bất chợt tôi nhìn thấy cách đó không xa là một cô gái đang phát bóng bay miễn phí cho lũ trẻ, vô tình cô gái đó cũng nhìn lên tôi, thấy tôi chăm chú nhìn chùm bóng bay mà cô ta đang cầm, cô gái ấy liền cười lên vui vẻ, đưa cho tôi một chiếc bóng bay.

"Đêm Noel mà được ở bên người yêu là sướng nhất đấy!"

Tôi ngại ngùng nhận lấy quả bóng, sau đó tiếp tục dựa trên lưng anh, thích thú nhìn quả bóng màu đỏ lơ lửng trên không trung.

Vương Đề Hiền cõng tôi đến sát bờ hồ nằm trong trung tâm thành phố, thấy tôi đang thẫn thờ, anh gọi tên tôi, thần bí nói.

"Em đoán xem, anh sẽ tặng cho em thứ gì?"

Tôi nghiêng đầu nhìn anh, đang phân vân không biết nên trả lời như thế nào, đúng lúc ấy, một tia sáng bay vụt lên trên không trung từ tòa nhà cao tầng bên phía đối diện bờ hồ.

Bụp bụp!

Tia sáng đó tẽ ra thành hàng nghìn tia sáng nhỏ lấp lánh nở rộ trong tầm mắt của tôi.

Tiếp theo đó là liên tục những tia sáng khác được thắp lên.

Mọi người ở quảng trường đều kinh ngạc, thích thú chạy ùa đến chỗ bờ hồ để ngắm nhìn một màn pháo hoa rực rỡ bất ngờ.

Tôi thấy mọi người đều đổ dồn đứng xung quanh chúng tôi, xấu hổ nép nép trên lưng anh, giọng nói thỏ thẻ.

"Anh không sợ bị bắt à?"

"Không sợ." Vương Đề Hiền mỉm cười dịu dàng với tôi: "Anh được phép rồi. Tặng em, Hiểu Phù."

Tôi xúc động, hai bên khóe mắt rưng rưng, sóng sánh những tia nước hạnh phúc. Tay tôi ôm chặt vào cổ anh, đôi môi nở một nụ cười mãn nguyện.

Tôi dụi đầu vào hõm cổ của anh, hai bên cánh mắt dần dần khép lại vào nhau.

"Em xin lỗi... Em chỉ biết nói vậy với anh mà thôi. Xin lỗi vì những năm qua đã khiến cho anh phải cực nhọc, lao lực vì em."

"Em biết rằng mình không xứng với anh, nhưng tình yêu này, chỉ mong anh có thể hiểu được, hoặc là biết thôi cũng đủ rồi."

"Em đã từng nhiều lần mơ ước, khi thức dậy, sẽ được cùng anh đón một buổi bình minh trọn vẹn. Từng mơ về những đứa con, mơ về dáng vẻ của chúng ta khi về già."

"Thực ra... em chỉ muốn nói là..."

"Cảm ơn anh."

"Cảm ơn anh vì đã xuất hiện trong cuộc đời của em."

"Khi em đi rồi, anh nhớ phải chăm sóc mình cho thật tốt, đừng thức khuya nhiều, ăn uống cũng phải đầy đủ."

"Đúng rồi... Còn có cả... lấy vợ nữa, anh sẽ sinh con, phải nhớ chung sống hòa thuận với vợ anh nhé..."

"Chỉ cần vậy thôi, em nguyện chết cùng không mang theo oán niệm. Điều em nuối tiếc duy nhất chính là anh. Ngày đêm từng hứa thần hứa phật bù đắp cho anh, lại không thể thực hiện được..."

Vương Đề Hiền giọng cười đùa, nói tôi sao lo xa quá, nhưng thực ra, anh bắt đầu cảm nhận được có một điều vô cùng quý giá với anh sắp rời đi thật rồi.

Tay tôi đang ôm chặt lấy cổ anh dần buông xuống, chiếc bóng bay màu đỏ không còn người giữ dây, cứ thế bay lên khoảng thời cao vời vợi.

Giọng tôi nhỏ dần, trong đầu cứ miên man suy nghĩ, không biết tôi có nói kịp được cho anh không.

"Đời này em chỉ biết xin lỗi mà thôi... Nếu còn lời nào khác, thì đó chính là... Em yêu anh. Yêu anh rất nhiều..."

Tạm biệt người em yêu.

Cảm giác, người trên lưng dần dần tuột xuống.

Pháo hoa vẫn nở rộ rạng rỡ, nhưng người đã không còn để thưởng thức.

Vương Đề Hiền im lặng, sau một lúc, môi anh nặng nề khẽ mở.

Có những giọt nước mắt lặng lẽ tuôn rơi.

"Anh cũng yêu em, rất nhiều."

"Anh yêu em."

Hot

Comments

🐢🐢🐢

🐢🐢🐢

😭😭😭

2023-12-14

0

hạnh trần

hạnh trần

thương quá

2023-07-04

1

Ớt Chỉ Thiên

Ớt Chỉ Thiên

Anh yêu mà sử aự như thế làm cho chị đau khổ thêm mà thôi

2023-03-13

1

Toàn bộ
Chapter
1 Phần I - Chương 1: Tôi sợ
2 Chương 2: Chắc hẳn là anh sẽ vui mừng
3 Chương 3: Vị trí trong lòng anh
4 Chương 4: Sẽ cố gắng kìm lòng mình lại
5 Chương 5: Không muốn rời xa
6 Chương 6: Xin lỗi
7 Chương 7: Có lẽ sẽ không thể đợi được đến lúc đó
8 Chương 8: Nếu không có tôi, thì chẳng phải cuộc sống của anh đã tốt hơn không?
9 Chương 9: Đưa người ngoài vào nhà
10 Chương 10: Cũng chẳng còn quan trọng nữa
11 Chương 11: Hiểu Phù của anh
12 Chương 12: Nuối tiếc
13 Phần II - Chương 13: Năm 19 tuổi
14 Chương 14: Cái đuôi nhỏ hôm nay là lạ
15 Chương 15: Anh không nhận ra ánh mắt mình đã tối lại mấy phần
16 Chương 16: Tại sao lại là cô ta?
17 Chương 17: Nhìn trộm đủ rồi thì chạy sao?
18 Chương 18: Giữa tôi và em có gì phải nghĩ ngợi sao?
19 Chương 19: Đợi tôi một lát
20 Chương 20: Cô ta nhớ rằng mình đã từng nhắc nhở cô những gì
21 Chương 21: Chế độ im lặng
22 Chương 22: Em là một người con gái mạnh mẽ
23 Chương 23: Tại sao anh lại cảm thấy tức giận?
24 Chương 24: Trong lòng hơi quặn lại
25 Chương 25: Toan tính
26 Chương 26: Để xem cô còn có thể cưới được ai? (H+)
27 Chương 27: Là của anh, là của anh mà thôi (H+)
28 Chương 28: Là anh cố tình?
29 Chương 29: Cô gái hư
30 Chương 30: Hèn hạ, bẩn thỉu
31 Chương 31: Rốt cuộc, là cô đã làm sai ở đâu?
32 Chương 32: Bị đuổi học
33 Chương 33: Tương lai của cô về sau sẽ như thế nào đây?
34 Chương 34: Tất cả là do em
35 Chương 35: Tránh xa cô ấy ra
36 Chương 36: Một ngày nào đó cậu sẽ phải hối hận!
37 Chương 37: Ai nói với mấy người?
38 Chương 38: Đừng làm tôi cáu
39 Chương 39: Anh muốn biết vì sao
40 Chương 40: Có cảm giác nhung nhớ kì lạ
41 Chương 41: Sao lại thành ra thế này?
42 Chương 42: Anh muốn chiếm hữu cô cả đời
43 Chương 43: Lần thứ hai trở thành vợ anh
44 Chương 44: Không được nghĩ về cô nữa
45 Chương 45: Vọng âm sau điện thoại
46 Chương 46: Kiếp trước vẫn vậy, kiếp này vẫn vậy
47 Chương 47: Tôi hận anh!
48 Chương 48: Cô muốn được thấy anh đau khổ
49 Chương 49: Chỉ tổ phí thời gian
50 Chương 50: Gọi cho vợ tôi ở nhà đi
51 Chương 51: Em đang ghen sao?
52 Chương 52: Chỉ vì đó là em
53 Chương 53: Vì một người không yêu anh
54 Chương 54: Đừng chạm vào tôi
55 Chương 55: Đơn giản là đừng thôi, tôi không thích
56 Chương 56: Tên thần kinh!
57 Chương 57: Vợ, em đừng giận nữa nhé?
58 Chương 58: Anh không muốn mất cô đâu
59 Chương 59: Về nhà em mát xa cho anh nhé?
60 Chương 60: Đây là xứng đáng
61 Chương 61: Anh không sợ à?
62 Chương 62: Dàn cảnh
63 Chương 63: Quá đáng sợ
64 Chương 64: Tắm cùng không?
65 Chương 65: Hiện tại tôi đang muốn, làm không? (H)
66 Chương 66: Em chính là mật ngọt của anh (H+)
67 Chương 67: Đi du lịch
68 Chương 68: Hai người cũng hợp đôi thật đấy
69 Chương 69: Ả điên nhà họ Vương
70 Chương 70: Ai bảo chỉ đàn ông mới biết ăn giấm?
71 Chương 71: Anh bỏ cô lại
72 Chương 72: Anh mới là kẻ thắng cuộc
73 Chương 73: Đợi chút, để tôi đi hỏi anh ta
74 Chương 74: Cô đã xác minh được rồi
75 Chương 75: Anh cũng muốn có con
76 Chương 76: Có em bé rồi!
77 Chương 77: Tai nạn tàn khốc
78 Chương 78: Anh là cuộc đời của cô...
79 Chương 79: Anh vẫn luôn yêu cô như vậy
80 Chương 80: Kẻ lạc lõng bên dưới cơn mưa
81 Chương 81: Vô hồn
82 Chương 82: Mối tình đầu
83 Chương 83: Tôi là mối tình đầu của anh ta đấy thì sao?
84 Chương 84: Tờ xét nghiệm ADN
85 Chương 85: Em ngủ lại với anh được không?
86 Chương 86: Trẻ con không có tội, người lớn mới có tội
87 Chương 87: Em và con chỉ là của anh
88 Chương 88: Cô chồng
89 Chương 89: Vị trí tổng giám đốc
90 Chương 90: Cừu và chó
91 Chương 91: Đề Hiền chỉ có thể là người của tôi
92 Chương 92: Cục cưng nhà cô sắp không xong rồi
93 Chương 93: Đài radio
94 Chương 94: Truyện cổ tích
95 Chương 95: Hoả thiêu
96 Chương 96: Xin dâng hiến linh hồn
97 Chương 97: Quan hệ quen biết
98 Chương 98: Đám tang của trò cười thiên hạ
99 Chương 99: Đua xe
100 Chương 100: Hai người bệnh
101 Chương 101: Kí ức (1)
102 Chương 102: Kí ức (2) (H+)
103 Chương 103: Kí ức (3) (H+)
104 Chương 104: Kí ức (4)
105 Chương 105: Kí ức (5)
106 Chương 106: Điên thật đấy!
107 Chương 107: Cút ra đây
108 Chương 108: Là cô?
109 Chương 109: Soái ca, nếu anh không phiền
110 Chương 110: Anh em họ
111 Chương 111: Yêu một cô gái
112 Chương 112: Vợ, anh tìm về với em rồi (HOÀN)
113 Ngoại truyện: Đám cưới
114 Ngoại truyện: Cảm thấy không ổn
115 Ngoại truyện: Tất cả là do tên khốn nhà anh
116 Ngoại truyện: Chuẩn bị làm giấy khai sinh cho con anh đi
117 Ngoại truyện: Khóc tu tu
118 Ngoại truyện: Đêm nay cho anh tất
119 GIỚI THIỆU TRUYỆN MỚI
Chapter

Updated 119 Episodes

1
Phần I - Chương 1: Tôi sợ
2
Chương 2: Chắc hẳn là anh sẽ vui mừng
3
Chương 3: Vị trí trong lòng anh
4
Chương 4: Sẽ cố gắng kìm lòng mình lại
5
Chương 5: Không muốn rời xa
6
Chương 6: Xin lỗi
7
Chương 7: Có lẽ sẽ không thể đợi được đến lúc đó
8
Chương 8: Nếu không có tôi, thì chẳng phải cuộc sống của anh đã tốt hơn không?
9
Chương 9: Đưa người ngoài vào nhà
10
Chương 10: Cũng chẳng còn quan trọng nữa
11
Chương 11: Hiểu Phù của anh
12
Chương 12: Nuối tiếc
13
Phần II - Chương 13: Năm 19 tuổi
14
Chương 14: Cái đuôi nhỏ hôm nay là lạ
15
Chương 15: Anh không nhận ra ánh mắt mình đã tối lại mấy phần
16
Chương 16: Tại sao lại là cô ta?
17
Chương 17: Nhìn trộm đủ rồi thì chạy sao?
18
Chương 18: Giữa tôi và em có gì phải nghĩ ngợi sao?
19
Chương 19: Đợi tôi một lát
20
Chương 20: Cô ta nhớ rằng mình đã từng nhắc nhở cô những gì
21
Chương 21: Chế độ im lặng
22
Chương 22: Em là một người con gái mạnh mẽ
23
Chương 23: Tại sao anh lại cảm thấy tức giận?
24
Chương 24: Trong lòng hơi quặn lại
25
Chương 25: Toan tính
26
Chương 26: Để xem cô còn có thể cưới được ai? (H+)
27
Chương 27: Là của anh, là của anh mà thôi (H+)
28
Chương 28: Là anh cố tình?
29
Chương 29: Cô gái hư
30
Chương 30: Hèn hạ, bẩn thỉu
31
Chương 31: Rốt cuộc, là cô đã làm sai ở đâu?
32
Chương 32: Bị đuổi học
33
Chương 33: Tương lai của cô về sau sẽ như thế nào đây?
34
Chương 34: Tất cả là do em
35
Chương 35: Tránh xa cô ấy ra
36
Chương 36: Một ngày nào đó cậu sẽ phải hối hận!
37
Chương 37: Ai nói với mấy người?
38
Chương 38: Đừng làm tôi cáu
39
Chương 39: Anh muốn biết vì sao
40
Chương 40: Có cảm giác nhung nhớ kì lạ
41
Chương 41: Sao lại thành ra thế này?
42
Chương 42: Anh muốn chiếm hữu cô cả đời
43
Chương 43: Lần thứ hai trở thành vợ anh
44
Chương 44: Không được nghĩ về cô nữa
45
Chương 45: Vọng âm sau điện thoại
46
Chương 46: Kiếp trước vẫn vậy, kiếp này vẫn vậy
47
Chương 47: Tôi hận anh!
48
Chương 48: Cô muốn được thấy anh đau khổ
49
Chương 49: Chỉ tổ phí thời gian
50
Chương 50: Gọi cho vợ tôi ở nhà đi
51
Chương 51: Em đang ghen sao?
52
Chương 52: Chỉ vì đó là em
53
Chương 53: Vì một người không yêu anh
54
Chương 54: Đừng chạm vào tôi
55
Chương 55: Đơn giản là đừng thôi, tôi không thích
56
Chương 56: Tên thần kinh!
57
Chương 57: Vợ, em đừng giận nữa nhé?
58
Chương 58: Anh không muốn mất cô đâu
59
Chương 59: Về nhà em mát xa cho anh nhé?
60
Chương 60: Đây là xứng đáng
61
Chương 61: Anh không sợ à?
62
Chương 62: Dàn cảnh
63
Chương 63: Quá đáng sợ
64
Chương 64: Tắm cùng không?
65
Chương 65: Hiện tại tôi đang muốn, làm không? (H)
66
Chương 66: Em chính là mật ngọt của anh (H+)
67
Chương 67: Đi du lịch
68
Chương 68: Hai người cũng hợp đôi thật đấy
69
Chương 69: Ả điên nhà họ Vương
70
Chương 70: Ai bảo chỉ đàn ông mới biết ăn giấm?
71
Chương 71: Anh bỏ cô lại
72
Chương 72: Anh mới là kẻ thắng cuộc
73
Chương 73: Đợi chút, để tôi đi hỏi anh ta
74
Chương 74: Cô đã xác minh được rồi
75
Chương 75: Anh cũng muốn có con
76
Chương 76: Có em bé rồi!
77
Chương 77: Tai nạn tàn khốc
78
Chương 78: Anh là cuộc đời của cô...
79
Chương 79: Anh vẫn luôn yêu cô như vậy
80
Chương 80: Kẻ lạc lõng bên dưới cơn mưa
81
Chương 81: Vô hồn
82
Chương 82: Mối tình đầu
83
Chương 83: Tôi là mối tình đầu của anh ta đấy thì sao?
84
Chương 84: Tờ xét nghiệm ADN
85
Chương 85: Em ngủ lại với anh được không?
86
Chương 86: Trẻ con không có tội, người lớn mới có tội
87
Chương 87: Em và con chỉ là của anh
88
Chương 88: Cô chồng
89
Chương 89: Vị trí tổng giám đốc
90
Chương 90: Cừu và chó
91
Chương 91: Đề Hiền chỉ có thể là người của tôi
92
Chương 92: Cục cưng nhà cô sắp không xong rồi
93
Chương 93: Đài radio
94
Chương 94: Truyện cổ tích
95
Chương 95: Hoả thiêu
96
Chương 96: Xin dâng hiến linh hồn
97
Chương 97: Quan hệ quen biết
98
Chương 98: Đám tang của trò cười thiên hạ
99
Chương 99: Đua xe
100
Chương 100: Hai người bệnh
101
Chương 101: Kí ức (1)
102
Chương 102: Kí ức (2) (H+)
103
Chương 103: Kí ức (3) (H+)
104
Chương 104: Kí ức (4)
105
Chương 105: Kí ức (5)
106
Chương 106: Điên thật đấy!
107
Chương 107: Cút ra đây
108
Chương 108: Là cô?
109
Chương 109: Soái ca, nếu anh không phiền
110
Chương 110: Anh em họ
111
Chương 111: Yêu một cô gái
112
Chương 112: Vợ, anh tìm về với em rồi (HOÀN)
113
Ngoại truyện: Đám cưới
114
Ngoại truyện: Cảm thấy không ổn
115
Ngoại truyện: Tất cả là do tên khốn nhà anh
116
Ngoại truyện: Chuẩn bị làm giấy khai sinh cho con anh đi
117
Ngoại truyện: Khóc tu tu
118
Ngoại truyện: Đêm nay cho anh tất
119
GIỚI THIỆU TRUYỆN MỚI

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play