Chương 19: Đợi tôi một lát

Ngày tốt nghiệp được diễn ra vào ngày chủ nhật, tiết trời giữa hè rất nóng, nhưng không thể nóng nổi bằng cảnh tượng ở dưới sân trường.

Đám con gái trong trường phát sốt cả lên, mang theo cả máy quay phim và flycam để quay lại khoảnh khắc Vương Đề Hiền mặc áo cử nhân, lên nhận bằng tốt nghiệp.

Hiểu Phù nhìn lũ bọn họ nhốn nháo dưới sân trường, chỉ hờ hững quay đầu đi.

Quý Cẩm Nga đi đến bên cạnh cô, dúi vào trong tay cô một túi đồ trong điểm, giọng tinh quái nói.

“Ngày hoàng tử lên ngôi hoàng đế mà sao thê thiếp trông có vẻ thờ ơ thế nhỉ?”

Đầu lông mày của Hiểu Phù hơi giật lên một cái, nhưng cô không trả lời câu hỏi đó của Quý Cẩm Nga, chỉ nhìn xuống túi đồ trang điểm trên tay.

“Cậu đưa cho tớ thứ này để làm gì?”

“Là để mày trang điểm cho tao đó, tao thuộc đội văn nghệ của trường mà?”

“Nhưng tớ có biết trang điểm đâu? Sao không nhờ người khác?”

“Là vì mày học giỏi đó!”

“Học giỏi và trang điểm có gì liên quan đến nhau sao?”

(Chỗ này mình không ghi nhầm đâu. Hiểu Phù xưng “tớ-cậu” là vì từ nhỏ đã được giáo dục rất nghiêm khắc và cũng mang trí óc điềm đạm của người lớn tuổi hơn. Còn Quý Cẩm Nga vốn tính khá thoải mái nên xưng “mày-tao”.)

Hiểu Phù thở dài, đành phải xắn ống tay áo trang điểm cho Quý Cẩm Nga đang kì kèo ở bên cạnh.

Dù chưa đến mức chuyên nghiệp nhưng cách trang điểm của Hiểu Phù có thể làm tôn lên được những nét đẹp vốn có trên khuôn mặt thay vì phải kẻ vẽ thêm.

Đuôi mắt của Quý Cẩm Nga vốn đã chếch lên sắc xảo, chỉ cần tô đậm thêm một chút liền sẽ rõ ràng và mềm mại hơn.

Sống mũi cao thẳng, gò má trắng nõn chỉ cần điểm thêm một chút phấn hồng, son môi màu đỏ cam càng làm cho đôi môi của cô ấy thêm căng mọng.

Quý Cẩm Nga nhìn lại khuôn mặt mình trong gương, cực kì ưng ý mà vẫy vẫy tay tạm biệt Hiểu Phù, đi theo trưởng ban văn nghệ và những người khác ra sau cánh gà, bộ váy cổ trang màu trắng tung bay lên như mây bồng.

Hiểu Phù cũng không đứng lại ở ngoài hành lang nữa mà tìm một chỗ ghế trống bên dưới khán đài, ngồi xuống, chờ đến giờ buổi lễ tốt nghiệp trường bắt đầu.

Bỗng có ai đó tiến đến gần cô, hớt hải đứng cạnh chỗ ghế ngồi của cô. Mà không chỉ có một người mà là hai, ba người thanh niên.

Là đàn anh khoá trên, mặc một bộ đồ cử nhân, bọn họ nói là bạn cùng phòng với Vương Đề Hiền, nhìn cô gấp gáp nói.

“Em có phải là Hiểu Phù, bạn thời nhỏ của Hiền ca phải không? Em có biết nhà của cậu ta ở đâu không? Mấy ngày nay cậu ta đột nhiên bị ốm nặng nên không quay trở lại kí túc xá nữa. Hôm qua Hiền ca mới nhắn lại là vẫn tới trường, nhưng mãi giờ này còn chưa đến. Em có thể đến nhà cậu ta gọi không? Ngày lễ này hiệu trưởng kì vọng ở Hiền ca lắm nên không thể vắng được, mà bọn anh cũng bận.”

Hiểu Phù nghe thấy Vương Đề Hiền bị ốm liền một tuần, sắc mặt cô bỗng chốc trở nên trắng bệnh, dường như là muốn đứng phắt dậy để chạy đi tìm anh.

Nhưng một thoáng lí trí vụt qua, đè nén lại thứ cảm xúc cực kì mãnh liệt đó xuống dưới tận đáy lòng của cô.

Hiểu Phù cụp mắt, khó khăn mở miệng.

“Sao các anh không thử tìm người khác ấy? Cũng đâu có ít người tình nguyện đâu?”

Mấy người đó nhìn nhau. Không phải là họ không biết mối quan hệ của hai người bọn họ đang rất lạnh nhạt, nhưng mà họ cũng hết cách. Ở đây ngoài Hiểu Phù ra thì không còn ai biết nhà của Vương Đề Hiền ở đâu cả.

Hiểu Phù liếc nhìn ra xung quanh, không có Lãnh Ái Hy ở đây mà lễ tốt nghiệp cũng sắp bắt đầu rồi, cuối cùng cô cũng đành phải nhận lời.

Cô mượn chìa khoá xe máy của Quý Cẩm Nga, đi xe đến trước cổng biệt thự của nhà Vương Đề Hiền.

Lúc này anh vẫn còn là Vương nhị thiếu gia, là quý công tử rất được nhà họ Vương yêu quý và cưng chiều.

Nghĩ đến việc sau này anh vì cưới cô mà bị Vương đại lão gia tức giận đuổi ra khỏi nhà họ Vương, mất đi vị trí đáng có lúc ban đầu, Hiểu Phù càng biết hiện tại mình nên làm gì và có biểu hiện gì.

Đứng trước cổng nhà anh, Hiểu Phù ấn chuông cửa, chờ một lúc, có một người phụ nữ trung niên mở cửa từ trong nhà bước ra.

Người ấy là mẹ của Vương Đề Hiền, bà tên là Vệ Loan, người con gái độc nhất của nhà họ Vệ quyền quý có bố là đại tướng trong quân đội, ông là chủ của một cảng biển vô cùng lớn. Bà rất có tiếng nói và quyền lực trong nhà rể Vương.

Dù năm nay đã gần năm mươi tuổi, song vẻ cao ngạo và quyền lực thực khiến cho người ta phải cúi đầu ngưỡng mộ.

Bà còn rất trẻ đẹp nữa.

“Cháu chào bác. Cho cháu hỏi anh Đề Hiền có ở nhà không ạ?” Hiểu Phù lễ phép cúi đầu chào bà.

Vệ Loan cũng không hẳn là chưa từng biết đến Hiểu Phù, dù không đến nỗi thân mật nhưng cũng coi như không hẳn là người xa lạ.

“Đề Hiền đang ngủ ở trên tầng. Cháu tìm nó có việc gì sao?”

“Vậy nhờ bác có thể gọi anh ấy tới dự lễ tốt nghiệp được không? Hiệu trưởng đang chờ anh ấy ạ.”

Vệ Loan cảm thấy Hiểu Phù hôm nay ngoan một cách lạ lẫm. Mọi khi đến tìm Vương Đề Hiền, chẳng phải cô sẽ rất kích động sao? Đến mức còn gọi bà là mẹ chồng.

“Ừm, bác sẽ nhắc nó dậy.”

“Cháu cảm ơn bác. Chào bác ạ.”

Vệ Loan nhìn Hiểu Phù ngồi lại lên xe máy, vặn tay ga định rời đi.

Bà cũng không nghĩ ngợi gì quá nhiều về thái độ ngày hôm nay của cô, chỉ nghĩ rằng giữa cô và Vương Đề Hiền đang có xích mích nào đó thôi, hoàn toàn không để ý đến cô một bóng đen bỗng chạy vụt qua người bà, hấp tấp đi đến cổng.

“Hiểu Phù!!!”

Nghe thấy có người gọi tên mình, Hiểu Phù quay đầu nhìn ra sau, bất chợt bao trọn lấy tầm mắt của cô chính là Vương Đề Hiền đang dùng tay chống người ở trên cổng, một tay anh siết chặt lấy cánh tay của cô không cho đi.

Anh chưa kịp mặc áo, toàn bộ vùng trên của cơ thể rắn rỏi và hoàn mĩ đều lộ ra bên dưới ánh nắng.

Những giọt mồ hôi của anh nóng hổi nhỏ xuống từ trên sống mũi cao thẳng, lấm tấm ở trên ngực tạo thành cảnh tượng hết sức ma mị mà câu hồn.

Ánh mắt của Vương Đề Hiền nhìn Hiểu Phù rất sắc lạnh lại vừa cháy bỏng, ánh mắt ấy khiến cho Hiểu Phù cảm thấy hoang mang.

Anh nhìn cô thật lâu chẳng nói gì, bạc môi mỏng mấp máy, rồi lại mím chặt vào nhau, thở dài.

Có thể thấy những ngày qua anh ngủ không ngon, giọng nói khàn khàn nhưng vô cùng từ tính.

“Hiểu Phù, đợi tôi một lát. Để tôi chở em đi cùng.”

Hot

Comments

Kiều My

Kiều My

tác giả bão chương đi ạ

2022-12-15

1

Kiều My

Kiều My

truyện hay

2022-12-15

0

Toàn bộ
Chapter
1 Phần I - Chương 1: Tôi sợ
2 Chương 2: Chắc hẳn là anh sẽ vui mừng
3 Chương 3: Vị trí trong lòng anh
4 Chương 4: Sẽ cố gắng kìm lòng mình lại
5 Chương 5: Không muốn rời xa
6 Chương 6: Xin lỗi
7 Chương 7: Có lẽ sẽ không thể đợi được đến lúc đó
8 Chương 8: Nếu không có tôi, thì chẳng phải cuộc sống của anh đã tốt hơn không?
9 Chương 9: Đưa người ngoài vào nhà
10 Chương 10: Cũng chẳng còn quan trọng nữa
11 Chương 11: Hiểu Phù của anh
12 Chương 12: Nuối tiếc
13 Phần II - Chương 13: Năm 19 tuổi
14 Chương 14: Cái đuôi nhỏ hôm nay là lạ
15 Chương 15: Anh không nhận ra ánh mắt mình đã tối lại mấy phần
16 Chương 16: Tại sao lại là cô ta?
17 Chương 17: Nhìn trộm đủ rồi thì chạy sao?
18 Chương 18: Giữa tôi và em có gì phải nghĩ ngợi sao?
19 Chương 19: Đợi tôi một lát
20 Chương 20: Cô ta nhớ rằng mình đã từng nhắc nhở cô những gì
21 Chương 21: Chế độ im lặng
22 Chương 22: Em là một người con gái mạnh mẽ
23 Chương 23: Tại sao anh lại cảm thấy tức giận?
24 Chương 24: Trong lòng hơi quặn lại
25 Chương 25: Toan tính
26 Chương 26: Để xem cô còn có thể cưới được ai? (H+)
27 Chương 27: Là của anh, là của anh mà thôi (H+)
28 Chương 28: Là anh cố tình?
29 Chương 29: Cô gái hư
30 Chương 30: Hèn hạ, bẩn thỉu
31 Chương 31: Rốt cuộc, là cô đã làm sai ở đâu?
32 Chương 32: Bị đuổi học
33 Chương 33: Tương lai của cô về sau sẽ như thế nào đây?
34 Chương 34: Tất cả là do em
35 Chương 35: Tránh xa cô ấy ra
36 Chương 36: Một ngày nào đó cậu sẽ phải hối hận!
37 Chương 37: Ai nói với mấy người?
38 Chương 38: Đừng làm tôi cáu
39 Chương 39: Anh muốn biết vì sao
40 Chương 40: Có cảm giác nhung nhớ kì lạ
41 Chương 41: Sao lại thành ra thế này?
42 Chương 42: Anh muốn chiếm hữu cô cả đời
43 Chương 43: Lần thứ hai trở thành vợ anh
44 Chương 44: Không được nghĩ về cô nữa
45 Chương 45: Vọng âm sau điện thoại
46 Chương 46: Kiếp trước vẫn vậy, kiếp này vẫn vậy
47 Chương 47: Tôi hận anh!
48 Chương 48: Cô muốn được thấy anh đau khổ
49 Chương 49: Chỉ tổ phí thời gian
50 Chương 50: Gọi cho vợ tôi ở nhà đi
51 Chương 51: Em đang ghen sao?
52 Chương 52: Chỉ vì đó là em
53 Chương 53: Vì một người không yêu anh
54 Chương 54: Đừng chạm vào tôi
55 Chương 55: Đơn giản là đừng thôi, tôi không thích
56 Chương 56: Tên thần kinh!
57 Chương 57: Vợ, em đừng giận nữa nhé?
58 Chương 58: Anh không muốn mất cô đâu
59 Chương 59: Về nhà em mát xa cho anh nhé?
60 Chương 60: Đây là xứng đáng
61 Chương 61: Anh không sợ à?
62 Chương 62: Dàn cảnh
63 Chương 63: Quá đáng sợ
64 Chương 64: Tắm cùng không?
65 Chương 65: Hiện tại tôi đang muốn, làm không? (H)
66 Chương 66: Em chính là mật ngọt của anh (H+)
67 Chương 67: Đi du lịch
68 Chương 68: Hai người cũng hợp đôi thật đấy
69 Chương 69: Ả điên nhà họ Vương
70 Chương 70: Ai bảo chỉ đàn ông mới biết ăn giấm?
71 Chương 71: Anh bỏ cô lại
72 Chương 72: Anh mới là kẻ thắng cuộc
73 Chương 73: Đợi chút, để tôi đi hỏi anh ta
74 Chương 74: Cô đã xác minh được rồi
75 Chương 75: Anh cũng muốn có con
76 Chương 76: Có em bé rồi!
77 Chương 77: Tai nạn tàn khốc
78 Chương 78: Anh là cuộc đời của cô...
79 Chương 79: Anh vẫn luôn yêu cô như vậy
80 Chương 80: Kẻ lạc lõng bên dưới cơn mưa
81 Chương 81: Vô hồn
82 Chương 82: Mối tình đầu
83 Chương 83: Tôi là mối tình đầu của anh ta đấy thì sao?
84 Chương 84: Tờ xét nghiệm ADN
85 Chương 85: Em ngủ lại với anh được không?
86 Chương 86: Trẻ con không có tội, người lớn mới có tội
87 Chương 87: Em và con chỉ là của anh
88 Chương 88: Cô chồng
89 Chương 89: Vị trí tổng giám đốc
90 Chương 90: Cừu và chó
91 Chương 91: Đề Hiền chỉ có thể là người của tôi
92 Chương 92: Cục cưng nhà cô sắp không xong rồi
93 Chương 93: Đài radio
94 Chương 94: Truyện cổ tích
95 Chương 95: Hoả thiêu
96 Chương 96: Xin dâng hiến linh hồn
97 Chương 97: Quan hệ quen biết
98 Chương 98: Đám tang của trò cười thiên hạ
99 Chương 99: Đua xe
100 Chương 100: Hai người bệnh
101 Chương 101: Kí ức (1)
102 Chương 102: Kí ức (2) (H+)
103 Chương 103: Kí ức (3) (H+)
104 Chương 104: Kí ức (4)
105 Chương 105: Kí ức (5)
106 Chương 106: Điên thật đấy!
107 Chương 107: Cút ra đây
108 Chương 108: Là cô?
109 Chương 109: Soái ca, nếu anh không phiền
110 Chương 110: Anh em họ
111 Chương 111: Yêu một cô gái
112 Chương 112: Vợ, anh tìm về với em rồi (HOÀN)
113 Ngoại truyện: Đám cưới
114 Ngoại truyện: Cảm thấy không ổn
115 Ngoại truyện: Tất cả là do tên khốn nhà anh
116 Ngoại truyện: Chuẩn bị làm giấy khai sinh cho con anh đi
117 Ngoại truyện: Khóc tu tu
118 Ngoại truyện: Đêm nay cho anh tất
119 GIỚI THIỆU TRUYỆN MỚI
Chapter

Updated 119 Episodes

1
Phần I - Chương 1: Tôi sợ
2
Chương 2: Chắc hẳn là anh sẽ vui mừng
3
Chương 3: Vị trí trong lòng anh
4
Chương 4: Sẽ cố gắng kìm lòng mình lại
5
Chương 5: Không muốn rời xa
6
Chương 6: Xin lỗi
7
Chương 7: Có lẽ sẽ không thể đợi được đến lúc đó
8
Chương 8: Nếu không có tôi, thì chẳng phải cuộc sống của anh đã tốt hơn không?
9
Chương 9: Đưa người ngoài vào nhà
10
Chương 10: Cũng chẳng còn quan trọng nữa
11
Chương 11: Hiểu Phù của anh
12
Chương 12: Nuối tiếc
13
Phần II - Chương 13: Năm 19 tuổi
14
Chương 14: Cái đuôi nhỏ hôm nay là lạ
15
Chương 15: Anh không nhận ra ánh mắt mình đã tối lại mấy phần
16
Chương 16: Tại sao lại là cô ta?
17
Chương 17: Nhìn trộm đủ rồi thì chạy sao?
18
Chương 18: Giữa tôi và em có gì phải nghĩ ngợi sao?
19
Chương 19: Đợi tôi một lát
20
Chương 20: Cô ta nhớ rằng mình đã từng nhắc nhở cô những gì
21
Chương 21: Chế độ im lặng
22
Chương 22: Em là một người con gái mạnh mẽ
23
Chương 23: Tại sao anh lại cảm thấy tức giận?
24
Chương 24: Trong lòng hơi quặn lại
25
Chương 25: Toan tính
26
Chương 26: Để xem cô còn có thể cưới được ai? (H+)
27
Chương 27: Là của anh, là của anh mà thôi (H+)
28
Chương 28: Là anh cố tình?
29
Chương 29: Cô gái hư
30
Chương 30: Hèn hạ, bẩn thỉu
31
Chương 31: Rốt cuộc, là cô đã làm sai ở đâu?
32
Chương 32: Bị đuổi học
33
Chương 33: Tương lai của cô về sau sẽ như thế nào đây?
34
Chương 34: Tất cả là do em
35
Chương 35: Tránh xa cô ấy ra
36
Chương 36: Một ngày nào đó cậu sẽ phải hối hận!
37
Chương 37: Ai nói với mấy người?
38
Chương 38: Đừng làm tôi cáu
39
Chương 39: Anh muốn biết vì sao
40
Chương 40: Có cảm giác nhung nhớ kì lạ
41
Chương 41: Sao lại thành ra thế này?
42
Chương 42: Anh muốn chiếm hữu cô cả đời
43
Chương 43: Lần thứ hai trở thành vợ anh
44
Chương 44: Không được nghĩ về cô nữa
45
Chương 45: Vọng âm sau điện thoại
46
Chương 46: Kiếp trước vẫn vậy, kiếp này vẫn vậy
47
Chương 47: Tôi hận anh!
48
Chương 48: Cô muốn được thấy anh đau khổ
49
Chương 49: Chỉ tổ phí thời gian
50
Chương 50: Gọi cho vợ tôi ở nhà đi
51
Chương 51: Em đang ghen sao?
52
Chương 52: Chỉ vì đó là em
53
Chương 53: Vì một người không yêu anh
54
Chương 54: Đừng chạm vào tôi
55
Chương 55: Đơn giản là đừng thôi, tôi không thích
56
Chương 56: Tên thần kinh!
57
Chương 57: Vợ, em đừng giận nữa nhé?
58
Chương 58: Anh không muốn mất cô đâu
59
Chương 59: Về nhà em mát xa cho anh nhé?
60
Chương 60: Đây là xứng đáng
61
Chương 61: Anh không sợ à?
62
Chương 62: Dàn cảnh
63
Chương 63: Quá đáng sợ
64
Chương 64: Tắm cùng không?
65
Chương 65: Hiện tại tôi đang muốn, làm không? (H)
66
Chương 66: Em chính là mật ngọt của anh (H+)
67
Chương 67: Đi du lịch
68
Chương 68: Hai người cũng hợp đôi thật đấy
69
Chương 69: Ả điên nhà họ Vương
70
Chương 70: Ai bảo chỉ đàn ông mới biết ăn giấm?
71
Chương 71: Anh bỏ cô lại
72
Chương 72: Anh mới là kẻ thắng cuộc
73
Chương 73: Đợi chút, để tôi đi hỏi anh ta
74
Chương 74: Cô đã xác minh được rồi
75
Chương 75: Anh cũng muốn có con
76
Chương 76: Có em bé rồi!
77
Chương 77: Tai nạn tàn khốc
78
Chương 78: Anh là cuộc đời của cô...
79
Chương 79: Anh vẫn luôn yêu cô như vậy
80
Chương 80: Kẻ lạc lõng bên dưới cơn mưa
81
Chương 81: Vô hồn
82
Chương 82: Mối tình đầu
83
Chương 83: Tôi là mối tình đầu của anh ta đấy thì sao?
84
Chương 84: Tờ xét nghiệm ADN
85
Chương 85: Em ngủ lại với anh được không?
86
Chương 86: Trẻ con không có tội, người lớn mới có tội
87
Chương 87: Em và con chỉ là của anh
88
Chương 88: Cô chồng
89
Chương 89: Vị trí tổng giám đốc
90
Chương 90: Cừu và chó
91
Chương 91: Đề Hiền chỉ có thể là người của tôi
92
Chương 92: Cục cưng nhà cô sắp không xong rồi
93
Chương 93: Đài radio
94
Chương 94: Truyện cổ tích
95
Chương 95: Hoả thiêu
96
Chương 96: Xin dâng hiến linh hồn
97
Chương 97: Quan hệ quen biết
98
Chương 98: Đám tang của trò cười thiên hạ
99
Chương 99: Đua xe
100
Chương 100: Hai người bệnh
101
Chương 101: Kí ức (1)
102
Chương 102: Kí ức (2) (H+)
103
Chương 103: Kí ức (3) (H+)
104
Chương 104: Kí ức (4)
105
Chương 105: Kí ức (5)
106
Chương 106: Điên thật đấy!
107
Chương 107: Cút ra đây
108
Chương 108: Là cô?
109
Chương 109: Soái ca, nếu anh không phiền
110
Chương 110: Anh em họ
111
Chương 111: Yêu một cô gái
112
Chương 112: Vợ, anh tìm về với em rồi (HOÀN)
113
Ngoại truyện: Đám cưới
114
Ngoại truyện: Cảm thấy không ổn
115
Ngoại truyện: Tất cả là do tên khốn nhà anh
116
Ngoại truyện: Chuẩn bị làm giấy khai sinh cho con anh đi
117
Ngoại truyện: Khóc tu tu
118
Ngoại truyện: Đêm nay cho anh tất
119
GIỚI THIỆU TRUYỆN MỚI

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play