Chương 17: Nhìn trộm đủ rồi thì chạy sao?

Lãnh Ái Hy chỉnh lại váy áo một lúc rồi mới rời đi, thấy vậy, Quý Cẩm Nga không phục lẩm bẩm một tiếng rồi vội vã quay sang nhìn Hiểu Phù.

Cô ấy hiện tại chẳng biết nên nói gì cả, đành ú ớ nói câu.

"A Phù, trên thế giới này, rừng cây nhan nhản, không phải là cỏ thấp thì cũng có cây cao nghìn trượng, trèo lên một cây vẫn có thể tuột xuống trèo lên cây khác..."

Đúng là an ủi.

Thấy Hiểu Phù không nói gì, Quý Cẩm Nga càng vội hơn nữa. Rõ chỉ gặp nhau lần đầu vào ngày nhập học, nhưng tình bạn có lẽ cũng phải tương đương năm năm, dù bên ngoài thường có những lời bàn tán không hay về Hiểu Phù, Quý Cẩm Nga vẫn hết lòng đứng về phía của cô.

"Thôi nào bạn yêu của tao, mày có phải là một cô gái yếu đuối đến thế đâu mà? Anh ta thì là cái thá gì chứ? A Phù của tao tốt đẹp như thế này mà lại để ý đến con nhỏ kiêu căng đó. Vương Đề Hiền không quan tâm cậu thì thôi, cậu thử bỏ anh ta đi, tìm người thực sự yêu cậu ấy..."

"Anh ấy có yêu thương tớ..." Hiểu Phù ngước mắt lên, Quý Cẩm Nga có thể thấy được đôi tròng mắt của cô hoe đỏ: "Nhưng anh ấy chỉ quan tâm tớ khi tớ đã chết đi rồi mà thôi!"

Quý Cẩm Nga lúng túng không hiểu cô đang nói chuyện gì, đã thấy trên đôi gò má nhợt nhạt của Hiểu Phù bỗng ẩm ướt những giọt lệ mặn chát, nhưng tiếng khóc không có cách nào bật ra được khỏi cổ họng, càng khiến cho tâm can của người ta thêm đau lòng.

Hiểu Phù chậm chạp mặc lại bộ áo gió dùng cũng đã được một thời gian, xỏ giày rồi lẳng lặng đi ra ngoài kí túc xá.

Khi Quý Cẩm Nga hớt hải hỏi cô đi đâu, Hiểu Phù chỉ bâng quơ nói mình hơi đói, đi mua chút đồ ăn vặt tiện hít thở không khí, rồi xoay đầu đi hẳn, chỉ chừa lại trong tầm mắt của Quý Cẩm Nga một bóng lưng đơn bạc.

Quý Cẩm Nga biết cô đang phải trải qua một điều không thể chấp nhận ngay được, nên cũng biết ý mà để cô tự tìm một không gian riêng tư định thần.

Hiểu Phù đi lang thang dọc trên những đoạn vỉa hè trên phố, trời đã tối hẳn, đèn đường bật lên những ánh sáng mờ mờ nhìn chẳng rõ lối đi.

Có những tiếng nói xôn xao, nhưng cũng ở một nơi rất xa. Người đi bộ thờ ơ vượt qua người cô, xe cộ cũng vùn vụt vượt qua một cách vô tình. Nó khiến cho cô có cảm giác mình đang bị tách biệt với thế giới bên ngoài.

Bước chân nhỏ nhắn càng nhuốm màu cô đơn.

Hiểu Phù mua một vài gói snack và một số món ăn vặt vì lỡ mồm nói với Quý Cẩm Nga là đi mua.

Lúc liếc mắt sang bên cạnh, cô thấy có một vài lon bia, không tự chủ được lấy năm lon lớn có độ còn khá cao, đem tới bàn thu ngân.

Mua xong cô cũng quay trở về lại trường học, nhưng không vội về lại kí túc xá mà ra sau trường, đi đến một bờ hồ trong khuôn viên trường học mà ngồi trên một chiếc ghế đá, cậy một lon bia, nhấp lên miệng.

Một vị đắng tràn ngập trong khoang miệng, cổ họng cay xè, Hiểu Phù nhíu mày, nhưng vẫn uống, càng về sau, vị bia trong miệng cũng thấy ngon hơn rất nhiều.

Cô đã bắt đầu suy nghĩ về lí do mà mình được trùng sinh trở về.

Lúc đầu, cô nghĩ đó là ông trời cho cô có hội để quay về theo đuổi anh một cách chính đáng hơn.

Nhưng giờ nghĩ lại, hình như, là để cô biết đường mà rời xa anh càng sớm càng tốt. Dính vào cô, có ngày nào anh vui vẻ đâu?

Đúng vậy, hẳn là vậy rồi...

Cô nên từ bỏ anh thôi.

Nếu cô vẫn còn cố chấp, chắc chắn sẽ chỉ đem lại cho anh những sự gò bó khó chịu.

Vốn dĩ, những chuyện xảy ra trong mấy năm sau như cùng anh trở thành vợ chồng, Vương Đề Hiền hiện tại cũng đâu có kí ức gì?

Hai người Vương Đề Hiền và Lãnh Ái Hy vốn dĩ là của nhau, tốt nhất không nên làm xáo trộn như trước nữa...

Hiểu Phù ngồi lặng thinh bên cạnh một bờ hồ, trong khuôn viên trường vắng tanh vắng ngắt.

Từng đợt gió thổi lạnh lẽo luồn qua tay áo thổi vào trong người của Hiểu Phù, cô có thể nghe thấy cả tán lá cây xào xạc lay động trên đỉnh đầu.

Không gian ban tối vốn dĩ đã u buồn, nay càng u buồn hơn.

Hiểu Phù ngồi đây rất lâu, ba lon rượu cũng đã uống hết.

Trong không gian vắng lặng vang lên một tiếng thở dài khe khẽ, rồi sau đó Hiểu Phù đứng lên, xách lấy túi đồ mua từ tiệm tạp hoá định quay về lại kí túc xá.

Bỗng từ một hướng trong không khí vẳng lặng phát đến những tiếng nói chuyện, cô đưa mắt nhìn theo, không khỏi cảm thấy kì quái.

Giờ đêm thế này, chỉ có kẻ đầu não úng nước mới đi ra gần bờ hồ thế này thôi! (Trừ cô ra.)

Hiểu Phù hiếu kì nhìn theo cặp đôi đó, bất chợt mười đầu ngón tay của cô bám chặt lên thành ghế đá.

Hai bóng người, một nam nhân cao lớn vững vàng và một nữ hài uỷ mị thanh thoát đó, đều là người cô quen, Vương Đề Hiền và Lãnh Ái Hy.

Họ nói với nhau gì đó, cô có thể nhìn thấy nét mặt của anh vô cùng thoải mái, cũng vô cùng nhu hoà, hình như, anh rất thích được ở gần Lãnh Ái Hy như vậy.

Cô nhìn họ sóng vai nhau cùng dạo chơi vài vòng quanh khuôn viên trường, trước khi tạm biệt nhau, Vương Đề Hiền còn dịu dàng xoa lên đầu của Lãnh Ái Hy.

Hiểu Phù mím môi, cô muốn về lại kí túc xá, mà đường về kí túc xá lại phải vòng qua chỗ đường mà hai người đó đang đứng. Cô không muốn đến chỗ họ, nên là lại thu người ngồi bó gối trên ghế, chờ đợi hai người đó rời đi.

Giờ cũng đã sắp đến lúc quản lí kí túc xá đi kiểm tra phòng rồi, mong họ sẽ nhanh nhanh một chút...

Vương Đề Hiền thích Lãnh Ái Hy như vậy, cô cũng sẽ biết điều không dám mơ mộng lung tung nữa, không tới gần anh nữa...

Ba tiếng dầm mình trong những cơn gió lạnh để nghĩ thông suốt, kể ra cũng đáng...

Họ chào tạm biệt nhau, Hiểu Phù lẳng lặng ngồi chờ họ đi xa. Nào ngờ được bóng dáng của Lãnh Ái Hy đã đi xa từ tận giờ nào, Vương Đề Hiền vẫn cứ đứng đó ngóng trông cô ta mãi.

Hiểu Phù bĩu môi, ôm vào thân người lạnh giá.

Yêu đến vậy là cùng.

Nhưng không, cô nghĩ sai rồi. Anh ta đứng đó không phải là để ngóng Lãnh Ái Hy, mà là để chờ cô ta đi khuất rồi mới ngoảnh đầu bước từng bước thong dong tiến về phía chỗ ghế đá cô ngồi.

Hiểu Phù hoảng hốt, cô vội khom người lại, cố gắng để làm cho tiếng thở của mình cũng biến mất.

Anh ta tới đây làm gì?! Trời tối thế này, sao Vương Đề Hiền lại có thể nhận ra cô vậy?

Hiểu Phù có thể nghe thấy tiếng bước chân càng lúc càng gần, khi anh chỉ còn cách cô một hai cái bước chân nữa, cô cuối cùng cũng không thể chịu được mà vội bật người bỏ chạy.

Nhưng còn chưa kịp đặt gót xuống đất, hai vai đã bị anh đè lại trên ghế.

"Nhìn trộm đủ rồi thì chạy sao?"

Hot

Comments

bi ti

bi ti

ai nhin chộm anh hãi huyền quá 😂

2023-07-12

0

Toàn bộ
Chapter
1 Phần I - Chương 1: Tôi sợ
2 Chương 2: Chắc hẳn là anh sẽ vui mừng
3 Chương 3: Vị trí trong lòng anh
4 Chương 4: Sẽ cố gắng kìm lòng mình lại
5 Chương 5: Không muốn rời xa
6 Chương 6: Xin lỗi
7 Chương 7: Có lẽ sẽ không thể đợi được đến lúc đó
8 Chương 8: Nếu không có tôi, thì chẳng phải cuộc sống của anh đã tốt hơn không?
9 Chương 9: Đưa người ngoài vào nhà
10 Chương 10: Cũng chẳng còn quan trọng nữa
11 Chương 11: Hiểu Phù của anh
12 Chương 12: Nuối tiếc
13 Phần II - Chương 13: Năm 19 tuổi
14 Chương 14: Cái đuôi nhỏ hôm nay là lạ
15 Chương 15: Anh không nhận ra ánh mắt mình đã tối lại mấy phần
16 Chương 16: Tại sao lại là cô ta?
17 Chương 17: Nhìn trộm đủ rồi thì chạy sao?
18 Chương 18: Giữa tôi và em có gì phải nghĩ ngợi sao?
19 Chương 19: Đợi tôi một lát
20 Chương 20: Cô ta nhớ rằng mình đã từng nhắc nhở cô những gì
21 Chương 21: Chế độ im lặng
22 Chương 22: Em là một người con gái mạnh mẽ
23 Chương 23: Tại sao anh lại cảm thấy tức giận?
24 Chương 24: Trong lòng hơi quặn lại
25 Chương 25: Toan tính
26 Chương 26: Để xem cô còn có thể cưới được ai? (H+)
27 Chương 27: Là của anh, là của anh mà thôi (H+)
28 Chương 28: Là anh cố tình?
29 Chương 29: Cô gái hư
30 Chương 30: Hèn hạ, bẩn thỉu
31 Chương 31: Rốt cuộc, là cô đã làm sai ở đâu?
32 Chương 32: Bị đuổi học
33 Chương 33: Tương lai của cô về sau sẽ như thế nào đây?
34 Chương 34: Tất cả là do em
35 Chương 35: Tránh xa cô ấy ra
36 Chương 36: Một ngày nào đó cậu sẽ phải hối hận!
37 Chương 37: Ai nói với mấy người?
38 Chương 38: Đừng làm tôi cáu
39 Chương 39: Anh muốn biết vì sao
40 Chương 40: Có cảm giác nhung nhớ kì lạ
41 Chương 41: Sao lại thành ra thế này?
42 Chương 42: Anh muốn chiếm hữu cô cả đời
43 Chương 43: Lần thứ hai trở thành vợ anh
44 Chương 44: Không được nghĩ về cô nữa
45 Chương 45: Vọng âm sau điện thoại
46 Chương 46: Kiếp trước vẫn vậy, kiếp này vẫn vậy
47 Chương 47: Tôi hận anh!
48 Chương 48: Cô muốn được thấy anh đau khổ
49 Chương 49: Chỉ tổ phí thời gian
50 Chương 50: Gọi cho vợ tôi ở nhà đi
51 Chương 51: Em đang ghen sao?
52 Chương 52: Chỉ vì đó là em
53 Chương 53: Vì một người không yêu anh
54 Chương 54: Đừng chạm vào tôi
55 Chương 55: Đơn giản là đừng thôi, tôi không thích
56 Chương 56: Tên thần kinh!
57 Chương 57: Vợ, em đừng giận nữa nhé?
58 Chương 58: Anh không muốn mất cô đâu
59 Chương 59: Về nhà em mát xa cho anh nhé?
60 Chương 60: Đây là xứng đáng
61 Chương 61: Anh không sợ à?
62 Chương 62: Dàn cảnh
63 Chương 63: Quá đáng sợ
64 Chương 64: Tắm cùng không?
65 Chương 65: Hiện tại tôi đang muốn, làm không? (H)
66 Chương 66: Em chính là mật ngọt của anh (H+)
67 Chương 67: Đi du lịch
68 Chương 68: Hai người cũng hợp đôi thật đấy
69 Chương 69: Ả điên nhà họ Vương
70 Chương 70: Ai bảo chỉ đàn ông mới biết ăn giấm?
71 Chương 71: Anh bỏ cô lại
72 Chương 72: Anh mới là kẻ thắng cuộc
73 Chương 73: Đợi chút, để tôi đi hỏi anh ta
74 Chương 74: Cô đã xác minh được rồi
75 Chương 75: Anh cũng muốn có con
76 Chương 76: Có em bé rồi!
77 Chương 77: Tai nạn tàn khốc
78 Chương 78: Anh là cuộc đời của cô...
79 Chương 79: Anh vẫn luôn yêu cô như vậy
80 Chương 80: Kẻ lạc lõng bên dưới cơn mưa
81 Chương 81: Vô hồn
82 Chương 82: Mối tình đầu
83 Chương 83: Tôi là mối tình đầu của anh ta đấy thì sao?
84 Chương 84: Tờ xét nghiệm ADN
85 Chương 85: Em ngủ lại với anh được không?
86 Chương 86: Trẻ con không có tội, người lớn mới có tội
87 Chương 87: Em và con chỉ là của anh
88 Chương 88: Cô chồng
89 Chương 89: Vị trí tổng giám đốc
90 Chương 90: Cừu và chó
91 Chương 91: Đề Hiền chỉ có thể là người của tôi
92 Chương 92: Cục cưng nhà cô sắp không xong rồi
93 Chương 93: Đài radio
94 Chương 94: Truyện cổ tích
95 Chương 95: Hoả thiêu
96 Chương 96: Xin dâng hiến linh hồn
97 Chương 97: Quan hệ quen biết
98 Chương 98: Đám tang của trò cười thiên hạ
99 Chương 99: Đua xe
100 Chương 100: Hai người bệnh
101 Chương 101: Kí ức (1)
102 Chương 102: Kí ức (2) (H+)
103 Chương 103: Kí ức (3) (H+)
104 Chương 104: Kí ức (4)
105 Chương 105: Kí ức (5)
106 Chương 106: Điên thật đấy!
107 Chương 107: Cút ra đây
108 Chương 108: Là cô?
109 Chương 109: Soái ca, nếu anh không phiền
110 Chương 110: Anh em họ
111 Chương 111: Yêu một cô gái
112 Chương 112: Vợ, anh tìm về với em rồi (HOÀN)
113 Ngoại truyện: Đám cưới
114 Ngoại truyện: Cảm thấy không ổn
115 Ngoại truyện: Tất cả là do tên khốn nhà anh
116 Ngoại truyện: Chuẩn bị làm giấy khai sinh cho con anh đi
117 Ngoại truyện: Khóc tu tu
118 Ngoại truyện: Đêm nay cho anh tất
119 GIỚI THIỆU TRUYỆN MỚI
Chapter

Updated 119 Episodes

1
Phần I - Chương 1: Tôi sợ
2
Chương 2: Chắc hẳn là anh sẽ vui mừng
3
Chương 3: Vị trí trong lòng anh
4
Chương 4: Sẽ cố gắng kìm lòng mình lại
5
Chương 5: Không muốn rời xa
6
Chương 6: Xin lỗi
7
Chương 7: Có lẽ sẽ không thể đợi được đến lúc đó
8
Chương 8: Nếu không có tôi, thì chẳng phải cuộc sống của anh đã tốt hơn không?
9
Chương 9: Đưa người ngoài vào nhà
10
Chương 10: Cũng chẳng còn quan trọng nữa
11
Chương 11: Hiểu Phù của anh
12
Chương 12: Nuối tiếc
13
Phần II - Chương 13: Năm 19 tuổi
14
Chương 14: Cái đuôi nhỏ hôm nay là lạ
15
Chương 15: Anh không nhận ra ánh mắt mình đã tối lại mấy phần
16
Chương 16: Tại sao lại là cô ta?
17
Chương 17: Nhìn trộm đủ rồi thì chạy sao?
18
Chương 18: Giữa tôi và em có gì phải nghĩ ngợi sao?
19
Chương 19: Đợi tôi một lát
20
Chương 20: Cô ta nhớ rằng mình đã từng nhắc nhở cô những gì
21
Chương 21: Chế độ im lặng
22
Chương 22: Em là một người con gái mạnh mẽ
23
Chương 23: Tại sao anh lại cảm thấy tức giận?
24
Chương 24: Trong lòng hơi quặn lại
25
Chương 25: Toan tính
26
Chương 26: Để xem cô còn có thể cưới được ai? (H+)
27
Chương 27: Là của anh, là của anh mà thôi (H+)
28
Chương 28: Là anh cố tình?
29
Chương 29: Cô gái hư
30
Chương 30: Hèn hạ, bẩn thỉu
31
Chương 31: Rốt cuộc, là cô đã làm sai ở đâu?
32
Chương 32: Bị đuổi học
33
Chương 33: Tương lai của cô về sau sẽ như thế nào đây?
34
Chương 34: Tất cả là do em
35
Chương 35: Tránh xa cô ấy ra
36
Chương 36: Một ngày nào đó cậu sẽ phải hối hận!
37
Chương 37: Ai nói với mấy người?
38
Chương 38: Đừng làm tôi cáu
39
Chương 39: Anh muốn biết vì sao
40
Chương 40: Có cảm giác nhung nhớ kì lạ
41
Chương 41: Sao lại thành ra thế này?
42
Chương 42: Anh muốn chiếm hữu cô cả đời
43
Chương 43: Lần thứ hai trở thành vợ anh
44
Chương 44: Không được nghĩ về cô nữa
45
Chương 45: Vọng âm sau điện thoại
46
Chương 46: Kiếp trước vẫn vậy, kiếp này vẫn vậy
47
Chương 47: Tôi hận anh!
48
Chương 48: Cô muốn được thấy anh đau khổ
49
Chương 49: Chỉ tổ phí thời gian
50
Chương 50: Gọi cho vợ tôi ở nhà đi
51
Chương 51: Em đang ghen sao?
52
Chương 52: Chỉ vì đó là em
53
Chương 53: Vì một người không yêu anh
54
Chương 54: Đừng chạm vào tôi
55
Chương 55: Đơn giản là đừng thôi, tôi không thích
56
Chương 56: Tên thần kinh!
57
Chương 57: Vợ, em đừng giận nữa nhé?
58
Chương 58: Anh không muốn mất cô đâu
59
Chương 59: Về nhà em mát xa cho anh nhé?
60
Chương 60: Đây là xứng đáng
61
Chương 61: Anh không sợ à?
62
Chương 62: Dàn cảnh
63
Chương 63: Quá đáng sợ
64
Chương 64: Tắm cùng không?
65
Chương 65: Hiện tại tôi đang muốn, làm không? (H)
66
Chương 66: Em chính là mật ngọt của anh (H+)
67
Chương 67: Đi du lịch
68
Chương 68: Hai người cũng hợp đôi thật đấy
69
Chương 69: Ả điên nhà họ Vương
70
Chương 70: Ai bảo chỉ đàn ông mới biết ăn giấm?
71
Chương 71: Anh bỏ cô lại
72
Chương 72: Anh mới là kẻ thắng cuộc
73
Chương 73: Đợi chút, để tôi đi hỏi anh ta
74
Chương 74: Cô đã xác minh được rồi
75
Chương 75: Anh cũng muốn có con
76
Chương 76: Có em bé rồi!
77
Chương 77: Tai nạn tàn khốc
78
Chương 78: Anh là cuộc đời của cô...
79
Chương 79: Anh vẫn luôn yêu cô như vậy
80
Chương 80: Kẻ lạc lõng bên dưới cơn mưa
81
Chương 81: Vô hồn
82
Chương 82: Mối tình đầu
83
Chương 83: Tôi là mối tình đầu của anh ta đấy thì sao?
84
Chương 84: Tờ xét nghiệm ADN
85
Chương 85: Em ngủ lại với anh được không?
86
Chương 86: Trẻ con không có tội, người lớn mới có tội
87
Chương 87: Em và con chỉ là của anh
88
Chương 88: Cô chồng
89
Chương 89: Vị trí tổng giám đốc
90
Chương 90: Cừu và chó
91
Chương 91: Đề Hiền chỉ có thể là người của tôi
92
Chương 92: Cục cưng nhà cô sắp không xong rồi
93
Chương 93: Đài radio
94
Chương 94: Truyện cổ tích
95
Chương 95: Hoả thiêu
96
Chương 96: Xin dâng hiến linh hồn
97
Chương 97: Quan hệ quen biết
98
Chương 98: Đám tang của trò cười thiên hạ
99
Chương 99: Đua xe
100
Chương 100: Hai người bệnh
101
Chương 101: Kí ức (1)
102
Chương 102: Kí ức (2) (H+)
103
Chương 103: Kí ức (3) (H+)
104
Chương 104: Kí ức (4)
105
Chương 105: Kí ức (5)
106
Chương 106: Điên thật đấy!
107
Chương 107: Cút ra đây
108
Chương 108: Là cô?
109
Chương 109: Soái ca, nếu anh không phiền
110
Chương 110: Anh em họ
111
Chương 111: Yêu một cô gái
112
Chương 112: Vợ, anh tìm về với em rồi (HOÀN)
113
Ngoại truyện: Đám cưới
114
Ngoại truyện: Cảm thấy không ổn
115
Ngoại truyện: Tất cả là do tên khốn nhà anh
116
Ngoại truyện: Chuẩn bị làm giấy khai sinh cho con anh đi
117
Ngoại truyện: Khóc tu tu
118
Ngoại truyện: Đêm nay cho anh tất
119
GIỚI THIỆU TRUYỆN MỚI

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play