Chương 3: Gả cho anh ba cũng không tồi (1)

Buổi tối ngày hôm đó thì Lam Quân Nhi ngủ trên giường cùng với Diệp Vấn, khi anh từ thư phòng đi vào, vốn định đi ngủ nhưng thấy cô đã ngủ say rồi nên cũng chỉ nhìn cô một lúc. Sau đó đưa tay nhẹ nhàng kéo chăn lên cho cô, rồi lấy quần áo sang phòng khác ngủ.

Đợi khi tiếng đóng cửa đã vang lên thì Lâm Quân Nhi cũng bị anh làm cho tỉnh giấc, vì mắt cô không nhìn thấy nên thính giác và khứu giác của cô rất thính. Kể từ lúc anh mở cửa đi vào là cô đã nghe thấy động tĩnh rồi, không chỉ vậy mà trên người của anh còn thoáng qua một chút mùi thuốc lá và rượu, cô cũng biết rõ căn phòng này là của anh, nên mới gọi Diệp Vấn vào ngủ cùng.

Diệp Vấn vốn đang ngủ ngon nhưng cũng bị cô làm tỉnh giấc, cô ấy có chút mơ màng nói:

- Tiểu thư, cô thức giấc sao? Chị muốn uống nước hả? Để em đi lấy.

- Không cần đâu, chị lạ chỗ nên khó ngủ thôi. Em cứ ngủ trước đi.

Diệp Vấn cũng gật đầu rồi tiếp tục nhắm mắt ngủ, còn cô thì cũng nằm xuống, cố gắng ngủ nhưng thật sự mùi hương của một người đàn ông ở trong căn phòng này vẫn còn, cô lại không thích mùi hương này lắm. Nhưng rồi trằn trọc cả một đêm, gần ba sáng thì cô cũng ngủ được.

[...]

Buổi sáng, Diệp Vấn thức dậy thì cũng nhanh chân chạy xuống nhà để chuẩn bị đồ ăn sáng cho cô, nhìn thấy Diệp Vấn thì Cảnh Vân Trạch có chút kinh ngạc, anh nhìn cô ấy nói:

- Cô ấy đâu?

- A, tối qua tiểu thư lạ chỗ nên hơi khó ngủ, trằn trọc mãi mới ngủ được một chút nên tôi vẫn để cho chị ấy ngủ.

Cảnh Vân Trạch cũng chỉ gật đầu, sau đó thì nhìn một loạt động tác thành thục của Diệp Vấn ở trong bếp thì cũng chỉ nhìn một chút. Vốn dĩ hôm nay là ngày anh sẽ đưa cô dâu mới về Cảnh gia ăn cơm, nhưng với tình hình này thì ăn cơm, ăn cháo gì nữa, anh cũng đã định sẽ đến trụ sở nhưng nghĩ đến chuyện mới cưới vợ lại đi chém giết thì cũng không hay, nên cả tháng này anh sẽ ở nhà với "vợ mới cưới".

Nhưng còn chưa kịp để Diệp Vấn làm xong đồ ăn sáng thì Lâm Quân Nhi đã tự mò đường bước ra khỏi phòng, hành động này của cô suýt nữa là làm cho Cảnh Vân Trạch sợ chết khiếp, anh không muốn vừa cưới vợ một ngày mà ngày hôm sau sẽ là tang lễ đâu nha.

Cảnh Vân Trạch liền nhanh chân bước đến, đỡ lấy cô, rồi nhíu mày lạnh giọng nói:

- Sao lại đi ra đây được vậy?

- Mù chứ có phải què đâu mà không đi được.

Khóe môi của Cảnh Vân Trạch giật giật, được rồi, miệng cô giỏi, miệng cô lợi hại, anh nhịn được chưa!

Diệp Vấn nhìn thấy anh cũng không đến nỗi ma quỷ như lời đồn, ít nhất thì cái miệng của anh không nói lại tiểu thư nhà mình, nhưng mà nói đi nói lại thì nhìn sắc mặt của Cảnh Vân Trạch thì thật sự là có chút đáng sợ.

Sau đó thì Cảnh Vân Trạch cũng dìu cô ngồi xuống bàn ăn, bản thân anh cũng quay về chỗ của mình ngồi. Nhưng còn chưa đợi anh lên tiếng thì cô đã nói:

- Tôi có thể đổi phòng có được không?

Cảnh Vân Trạch đang ăn cũng phải dừng lại, đây là lần đầu tiên anh để người khác vào phòng của mình ngủ, vậy mà chỉ mới ngủ một đêm đã muốn đổi phòng, đây là đang sỉ nhục anh sao?

- Sao vậy? Không quen hay là không thích.

- Có thấy được đâu mà thích với chả không. Chỉ là phòng của anh, tôi ngửi không quen, mùi thuốc lá và mùi rượu vẫn còn quá nặng. Tốt nhất thì bảo vệ cái mũi đáng thương của tôi thì tôi nên đổi sang phòng khác.

- Mùi sao? Tôi đã cho người dọn dẹp rồi vẫn còn mùi sao?

Lúc này Diệp Vấn từ từ đưa thức ăn lên cho cô thì cũng sẵn miệng nói. Mũi và tai của cô rất tốt, cho dù là mùi hương có nhạt nhòa đến đâu thì cô cũng có thể ngửi được, không chỉ vậy mà tai của cô cũng rất tốt, cuộc nói chuyện hỗn loạn hay nhiều người nhưng chỉ cần muốn, là cô có thể phân tích từng giọng nói, họ nói cái gì, màu giọng ra sao, cô cũng nhận ra được. Không những vậy mà trí nhớ của cô còn cực kỳ tốt, trước kia giảng viên chỉ nói qua một lần là cô có thể nhớ ngay, hoàn toàn không phải thứ mà người bình thường có thể làm được.

Nhìn cô gái tựa như vô hại trước mắt, lại khiến cho Cảnh Vân Trạch cười nhẹ. Quả nhiên mắt nhìn người của anh không sai, từ khi nhìn thấy cô ngày hôm đó, thì anh đã biết cô gái này không tầm thường, chỉ là anh không biết cái miệng nhỏ kia lại hỗn như vậy.

- Chút nữa Vân Trình, Vân Tranh và Thiếu Hà sẽ đến, cô có muốn nói với họ chuyện của chúng ta không?

- Chẳng phải Cảnh Vân Tranh và Thiếu Hà đã biết rồi sao?

Còn chưa để cô nói xong thì từ bên ngoài Cảnh Vân Trình, Cảnh Vân Tranh và Triệu Thiếu Hà đã đi vào. Cô em gái Vân Tranh còn bĩu môi một cái, nói:

- Chị dâu lớn, chị cũng đâu cần gọi cả họ lẫn tên của em như vậy chứ. Chị cứ gọi em là Tranh Tranh hoặc Tranh Nhi là được rồi.

- Gọi nhiều sẽ quen miệng, thôi thì cứ gọi là Vân Tranh nhé?

Còn chưa kịp để Cảnh Vân Trình hoàn hồn thì cô đã ăn xong bữa sáng, Cảnh Vân Trạch liền nhíu mày, nói:

- Cô ăn ít vậy?

- Liên quan gì đến anh?

Cảnh Vân Trạch nghẹn ứ lại, cô gái này thật sự không biết trời cao đất dày là gì à? Anh đường đường là bang chủ Long Nhuệ Bang, vậy mà cô vẫn mảy may không sợ chút nào? Uy danh mấy năm nay anh bỏ công gầy dựng lại bị đập tan nát trước một cô gái mù này sao?

Cảnh Vân Trình thì vẫn chưa hết bàng hoàng, đợi khi cô và Triệu Thiếu Hà và Cảnh Vân Tranh đã ra đến vườn hoa thì cậu ta mới nhìn sang anh trai, hỏi:

- Chuyện này là sao vậy anh hai? Lần trước chúng ta gặp đâu phải là cô ấy? Sao cô ấy lại ở đây?

- Là cô ấy muốn thay em gái gả đến đây. À phải rồi Vân Trình, giúp anh đổi lại giấy kết hôn thành tên của cô ấy, Lâm Quân Nhi.

- Chuyện này...

Thấy em trai lấp lửng thì anh cũng chỉ nhíu mày, anh nhớ không nhầm thì sau ngày  ảnh gia đến Lâm gia đưa sính lễ, thì Cảnh Vân Trình cũng từng nói bản thân đã có đối tượng để kết hôn. Hôm nay gặp cô ở nhà của anh thì lại kinh ngạc, anh nhờ sửa lại giấy kết hôn thì còn chừng chừ... Lẽ nào cậu em trai ngàn năm không chạm nữ sắc thích Lâm Quân Nhi?

- Em... Thích cô ấy sao?

- Anh nói linh tinh gì vậy, cô ấy bây giờ là chị dâu của em, làm sao em có thể thích chứ.

Cảnh Vân Trạch bất giác có chút không thoải mái, cho dù biết rõ người trong lòng của Cảnh Vân Trình là Lâm Quân Nhi, anh cũng biết cuộc hôn này kéo dài không lâu, nhưng mà anh vẫn không vui, lỡ như đứa em trai này biết cuộc hôn nhân này chỉ là một vở kịch thì chắc nó sẽ nhanh chóng đưa cô về ngay.

- Vân Trình, cho dù cô ấy không phải vợ anh thì em và cô ấy cũng không có kết quả đâu.

- Anh nghĩ nhiều rồi. Để em giúp anh đổi lại thông tin.

Sau đó thì hai anh em nhà họ Cảnh cũng ra vườn hoa để tìm bốn cô gái kia, lúc này Lâm Quân Nhi đang ngồi trên xích đu, nhẹ nhàng đong đưa, làn gió nhè nhẹ thổi qua mái tóc của cô, gương mặt xinh xắn, vóc dáng thanh mảnh, nụ cười hồn nhiên, khung cảnh này thật sự khiến cho Cảnh Vân Trạch không cầm lòng được.

- Anh hai, anh ba... Hai người đến đây nghe chị dâu hát đi, chị ấy hát rất hay đó.

- Cô còn biết hát nữa sao?

Vốn là khung cảnh vô cùng nhẹ nhàng, dễ thương nhưng qua cái miệng của Lâm Quân Nhi thì lại biết thành lãng xẹt. Lúc cô nghe Cảnh Vân Trạch hỏi như vậy liền nhíu mày, nói:

- Mù chứ có câm đâu mà không biết hát.

Hot

Comments

𝓗𝓲𝓶𝓮 𝓜𝓪𝓷𝓪𝓴𝓪

𝓗𝓲𝓶𝓮 𝓜𝓪𝓷𝓪𝓴𝓪

Mỏ hỗn mới trị được anh đó:)

2024-02-10

4

𝓗𝓲𝓶𝓮 𝓜𝓪𝓷𝓪𝓴𝓪

𝓗𝓲𝓶𝓮 𝓜𝓪𝓷𝓪𝓴𝓪

Mỏ hỗn của chị sau này anh rán nhịn nha:)

2024-02-10

1

Đàm Đàm

Đàm Đàm

Mỏ xinh khum hỗn

2023-12-16

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Gả thay em gái
2 Chương 2: Là Lâm Quân Nhi
3 Chương 3: Gả cho anh ba cũng không tồi (1)
4 Chương 4: Gả cho anh ba cũng không tồi (2)
5 Chương 5: Dương Dung Nhuệ
6 Chương 6: Hôn
7 Chương 7: Thích (H+)
8 Chương 8: Ám sát (1)
9 Chương 9: Ám sát (2)
10 Chương 10: Là vợ tôi! (1)
11 Chương 11: Là vợ tôi! (2)
12 Chương 12: Báo nhỏ thật biết "Báo" (H+)
13 Chương 13: Cái kết cho kẻ dám động đến vợ tao!
14 Chương 14: Gả cho người mình không yêu mới là bi kịch
15 Chương 15: Bí mật
16 Chương 16: Sự thật về Phụng Quy
17 Chương 17: "Chồng của em"
18 Chương 18: Rắc rối ở Lâm gia
19 Chương 19: Italy - Ung Thành: Hai người một nỗi nhớ
20 Chương 20: Phàn Chúc Hạo
21 Chương 21: Giúp em sinh em bé (1)
22 Chương 22: Cùng em sinh em bé (H+) (2)
23 Chương 23: Bất ngờ trước ngày sinh nhật
24 Chương 24: Sinh nhật
25 Chương 25: Rắc rối
26 Chương 26: Rắc rối kia chưa đi, rắc rối khác lại đến
27 Chương 27: Lại là rắc rối
28 Chương 28: Cô ấy là Lâm Quân Nhi, là vợ của tôi!
29 Chương 29: Mạng xã hội là con dao hai lưỡi
30 Chương 30: Mẹ chồng - nàng dâu (1)
31 Chương 31: Mẹ chồng - nàng dâu (2)
32 Chương 32: Thai kỳ bất ổn
33 Chương 33: Cảnh Sở Tiêu
34 Chương 34: Yêu em
35 Chương 35: Kiểm tra mắt
36 Chương 36: Anh sẽ dạy em cách đánh vần là "a", "á", "ớ"! (H+)
37 Chương 37: Hành trình tìm lại ánh sáng (1)
38 Chương 38: Hành trình tìm lại ánh sáng - Gánh tội (2)
39 Chương 39: Hành trình tìm lại ánh sáng - Vẫn không bỏ cuộc (3)
40 Chương 40: Em gái tôi
41 Chương 41: Đem vợ về nhà
42 Chương 42: Hi vọng để rồi thất vọng
43 Chương 43: Ân oán tình - thù: Con tin cứng miệng (1)
44 Chương 44: Ân oán tình - thù: Uy hiếp Cảnh Vân Trạch (2)
45 Chương 45: Ân oán tình - thù: Huyết hải (3)
46 Chương 46: Bình yên bên em
47 Chương 47: Giới thiệu một chút, cô ấy vẫn là vợ tôi
48 Chương 48: Tình yêu chớm nở
49 Chương 49: Thất tình
50 Chương 50: Kẻ tàn ác thường sống thảnh thơi
51 Chương 51: Chuyên tâm một chút (H+)
52 Chương 52: Thay đổi thái độ (1)
53 Chương 53: Thay đổi thái độ (2)
54 Chương 54: 49 gặp 50
55 Chương 55: Hỏi cưới
56 Chương 56: Vợ tôi, cần ông quản sao!
57 Chương 57: Gả em gái - Sau là gả con gái
58 Chương 58: Song hỉ lâm môn
59 Chương 59: Gặp lại "Cố nhân"
60 Chương 60: Tột cùng của đau đớn
61 Chương 61: Nó không thích thế giới này
62 Chương 62: Cả đời không lấy vợ
63 Chương 63: Đời thường
64 Chương 64: Chơi đùa với ông xã
65 Chương 65: Bữa ăn bất ổn
66 Chương 66: Vị khách không mời
67 Chương 67: Nóc nhà cảnh cáo
68 Chương 68: Mộng
69 Chương 69: Không biết trời cao đất dày (1)
70 Chương 70: Không biết trời cao đất dày (2)
71 Chương 71: Học cách vừa dỗ chồng vừa dỗi chồng
72 Chương 72: Tết - Viếng mộ ông bà (1)
73 Chương 73: Tết - Một khởi đầu mới? (2)
74 Chương 74: Tết - Một bắt đầu mới? (3)
75 Chương 75: Tết - Bắt đầu mới của chúng ta (4)
76 Chương 76: Tết - Không hết việc (5)
77 Chương 77: Italy - Một chuyến hành trình cảm thông
78 Chương 78: Chính thức ra mắt bà xã
79 Chương 79: Thay đổi bản thân
80 Chương 80: Si tâm vọng tưởng
81 Chương 81: Vọng tưởng tan biến
82 Chương 82: Cãi nhau trên giường (H+)
83 Chương 83: Những rung động
84 Chương 84: Thành thật với nhau
85 Chương 85: Trả em thanh xuân đáng có
86 Chương 86: Vì con gái mà điên
87 Chương 87: Cảnh thị (1)
88 Chương 88: Cảnh thị (2)
89 Chương 89: Cảnh thị (3)
90 Chương 90: Lâm gia náo loạn
91 Chương 91: Tận nghĩa tận hiếu
92 Chương 92: Mr.Z
93 Chương 93: Lâm gia
94 Chương 94: Thói quen từ khi nào?
95 Chương 95: Tình yêu màu hồng
96 Chương 96: Chuyến công tác trăm năm
97 Chương 97: Ngày ta thành đôi (1)
98 Chương 98: (H+) Ngày ta thành đôi (2)
99 Chương 99: Ngày ta thành đôi (3)
100 Chương 100: Ngày ta thành đôi (4)
101 Chương 101: Thay đổi (1)
102 Chương 102: Thay đổi (2)
103 [NGOẠI TRUYỆN 1]: Hành trình mang thai khá ổn
104 [NGOẠI TRUYỆN 1]: Cảnh Vân Trạch, ngạc nhiên chưa!
105 [NGOẠI TRUYỆN 2]: Hôn lễ đơn giản
106 [NGOẠI TRUYỆN 2]: Lời xin lỗi (1)
107 [NGOẠI TRUYỆN 2]: Lời xin lỗi (2)
108 [NGOẠI TRUYỆN 2]: Lời từ biệt
109 [NGOẠI TRUYỆN 3]: Viên mãn (1)
110 [NGOẠI TRUYỆN 3]: Viên mãn (2)
111 KẾT THÚC TÁC PHẨM
Chapter

Updated 111 Episodes

1
Chương 1: Gả thay em gái
2
Chương 2: Là Lâm Quân Nhi
3
Chương 3: Gả cho anh ba cũng không tồi (1)
4
Chương 4: Gả cho anh ba cũng không tồi (2)
5
Chương 5: Dương Dung Nhuệ
6
Chương 6: Hôn
7
Chương 7: Thích (H+)
8
Chương 8: Ám sát (1)
9
Chương 9: Ám sát (2)
10
Chương 10: Là vợ tôi! (1)
11
Chương 11: Là vợ tôi! (2)
12
Chương 12: Báo nhỏ thật biết "Báo" (H+)
13
Chương 13: Cái kết cho kẻ dám động đến vợ tao!
14
Chương 14: Gả cho người mình không yêu mới là bi kịch
15
Chương 15: Bí mật
16
Chương 16: Sự thật về Phụng Quy
17
Chương 17: "Chồng của em"
18
Chương 18: Rắc rối ở Lâm gia
19
Chương 19: Italy - Ung Thành: Hai người một nỗi nhớ
20
Chương 20: Phàn Chúc Hạo
21
Chương 21: Giúp em sinh em bé (1)
22
Chương 22: Cùng em sinh em bé (H+) (2)
23
Chương 23: Bất ngờ trước ngày sinh nhật
24
Chương 24: Sinh nhật
25
Chương 25: Rắc rối
26
Chương 26: Rắc rối kia chưa đi, rắc rối khác lại đến
27
Chương 27: Lại là rắc rối
28
Chương 28: Cô ấy là Lâm Quân Nhi, là vợ của tôi!
29
Chương 29: Mạng xã hội là con dao hai lưỡi
30
Chương 30: Mẹ chồng - nàng dâu (1)
31
Chương 31: Mẹ chồng - nàng dâu (2)
32
Chương 32: Thai kỳ bất ổn
33
Chương 33: Cảnh Sở Tiêu
34
Chương 34: Yêu em
35
Chương 35: Kiểm tra mắt
36
Chương 36: Anh sẽ dạy em cách đánh vần là "a", "á", "ớ"! (H+)
37
Chương 37: Hành trình tìm lại ánh sáng (1)
38
Chương 38: Hành trình tìm lại ánh sáng - Gánh tội (2)
39
Chương 39: Hành trình tìm lại ánh sáng - Vẫn không bỏ cuộc (3)
40
Chương 40: Em gái tôi
41
Chương 41: Đem vợ về nhà
42
Chương 42: Hi vọng để rồi thất vọng
43
Chương 43: Ân oán tình - thù: Con tin cứng miệng (1)
44
Chương 44: Ân oán tình - thù: Uy hiếp Cảnh Vân Trạch (2)
45
Chương 45: Ân oán tình - thù: Huyết hải (3)
46
Chương 46: Bình yên bên em
47
Chương 47: Giới thiệu một chút, cô ấy vẫn là vợ tôi
48
Chương 48: Tình yêu chớm nở
49
Chương 49: Thất tình
50
Chương 50: Kẻ tàn ác thường sống thảnh thơi
51
Chương 51: Chuyên tâm một chút (H+)
52
Chương 52: Thay đổi thái độ (1)
53
Chương 53: Thay đổi thái độ (2)
54
Chương 54: 49 gặp 50
55
Chương 55: Hỏi cưới
56
Chương 56: Vợ tôi, cần ông quản sao!
57
Chương 57: Gả em gái - Sau là gả con gái
58
Chương 58: Song hỉ lâm môn
59
Chương 59: Gặp lại "Cố nhân"
60
Chương 60: Tột cùng của đau đớn
61
Chương 61: Nó không thích thế giới này
62
Chương 62: Cả đời không lấy vợ
63
Chương 63: Đời thường
64
Chương 64: Chơi đùa với ông xã
65
Chương 65: Bữa ăn bất ổn
66
Chương 66: Vị khách không mời
67
Chương 67: Nóc nhà cảnh cáo
68
Chương 68: Mộng
69
Chương 69: Không biết trời cao đất dày (1)
70
Chương 70: Không biết trời cao đất dày (2)
71
Chương 71: Học cách vừa dỗ chồng vừa dỗi chồng
72
Chương 72: Tết - Viếng mộ ông bà (1)
73
Chương 73: Tết - Một khởi đầu mới? (2)
74
Chương 74: Tết - Một bắt đầu mới? (3)
75
Chương 75: Tết - Bắt đầu mới của chúng ta (4)
76
Chương 76: Tết - Không hết việc (5)
77
Chương 77: Italy - Một chuyến hành trình cảm thông
78
Chương 78: Chính thức ra mắt bà xã
79
Chương 79: Thay đổi bản thân
80
Chương 80: Si tâm vọng tưởng
81
Chương 81: Vọng tưởng tan biến
82
Chương 82: Cãi nhau trên giường (H+)
83
Chương 83: Những rung động
84
Chương 84: Thành thật với nhau
85
Chương 85: Trả em thanh xuân đáng có
86
Chương 86: Vì con gái mà điên
87
Chương 87: Cảnh thị (1)
88
Chương 88: Cảnh thị (2)
89
Chương 89: Cảnh thị (3)
90
Chương 90: Lâm gia náo loạn
91
Chương 91: Tận nghĩa tận hiếu
92
Chương 92: Mr.Z
93
Chương 93: Lâm gia
94
Chương 94: Thói quen từ khi nào?
95
Chương 95: Tình yêu màu hồng
96
Chương 96: Chuyến công tác trăm năm
97
Chương 97: Ngày ta thành đôi (1)
98
Chương 98: (H+) Ngày ta thành đôi (2)
99
Chương 99: Ngày ta thành đôi (3)
100
Chương 100: Ngày ta thành đôi (4)
101
Chương 101: Thay đổi (1)
102
Chương 102: Thay đổi (2)
103
[NGOẠI TRUYỆN 1]: Hành trình mang thai khá ổn
104
[NGOẠI TRUYỆN 1]: Cảnh Vân Trạch, ngạc nhiên chưa!
105
[NGOẠI TRUYỆN 2]: Hôn lễ đơn giản
106
[NGOẠI TRUYỆN 2]: Lời xin lỗi (1)
107
[NGOẠI TRUYỆN 2]: Lời xin lỗi (2)
108
[NGOẠI TRUYỆN 2]: Lời từ biệt
109
[NGOẠI TRUYỆN 3]: Viên mãn (1)
110
[NGOẠI TRUYỆN 3]: Viên mãn (2)
111
KẾT THÚC TÁC PHẨM

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play