Chương 15: Bí mật

Về đến Dinh Trạch thì Cảnh Vân Trạch liền nắm tay cô kéo lên phòng, Lâm Quân Nhi cảm giác nếu cô sống với anh thêm vài ngày nữa thì tay cô sẽ dài ra thêm được vài centimet đó. Chứ thử nghĩ mà xem, mắt cô đã không thấy gì rồi mà lâu lâu anh lại kéo tới kéo lui, làm như cô là cái dây thừng để anh chơi kéo co vậy.

Nhưng khi lên đến phòng thì Cảnh Vân Trạch không nói gì, anh chỉ để cô ngồi lên giường, sau đó là bước đến, từ từ nằm lên người của cô. Lúc Lâm Quân Nhi cảm nhận được sức nặng của anh đổ ập lên người mình thì cô cũng ngạc nhiên, nhưng sau đó cô lại choàng tay, ôm lấy anh, hỏi:

- Có chuyện gì đã xảy ra với anh vậy?

- Không có gì, cho anh ôm em một chút... Quân Nhi...

Mặc dù Cảnh Vân Trạch từng nói không muốn giấu giếm gì với cô, nhưng cô cũng biết đối với một lão đại của một bang phái thì chắc chắn là sẽ có không ít bí mật... Cô cũng không muốn biết những bí mật mà anh đang cố giấu.

Cảnh Vân Trạch ôm lấy cô, lúc này anh mới bắt đầu nói về những chuyện trước kia.

Thật ra ngay từ đầu anh đã biết cha của mình có ý định sẽ bồi dưỡng anh thành một bản sao của ông ấy. Cảnh Vân Trác đã dốc hết mọi tiền của đổ vào anh, nhưng tính cách của Cảnh Vân Trạch không phải là người sẽ nghe theo ý của người khác nên anh đã kiên quyết phản đối.

Sau này, Cảnh Vân Trạch biết được ông ấy ghét nhất chính là dạng phụ nữ xinh đẹp, lẳng lơ. Cảnh Vân Trạch vì muốn chọc tức cha mình nên mới qua lại với Dương Dung Nhuệ, không chỉ thể mà còn ngỏ ý muốn kết hôn với cô ta, chuyện này đã trực tiếp khiến cho Cảnh Vân Trác cảm thấy tức giận, liền đuổi anh ra khỏi nhà...

Nếu không phải Cảnh Vân Trình, Cảnh Vân Tranh và Liễu Đào Nguyên cầu xin thì chắc ông ấy đã từ luôn đứa con trai này.

Sau khi ra khỏi nhà thì anh đã gặp Tước Xạ, Phụng Quy, Triều Vũ và Kha Nguyệt... Bốn người họ là trẻ mồ côi, nhưng nói đúng hơn thì chỉ có Phụng Quy là trẻ mồ côi lớn lên trong cô nhi viện, còn Tước Xạ, Triều Vũ và Kha Nguyệt là những đứa trẻ bị bỏ lại bơ vơ trên thế gian này khi những bang phái khét tiếng thanh trừng những kẻ phản bội.

Cha mẹ của họ đều chỉ là người bình thường, nhưng trong cuộc ẩu đả giữa các bang phái thì họ đã vô tình bị liên lụy, gây ra những cái chết thương tâm.

Ngoài ra thì Kha Nguyệt còn là nạn nhân của việc mua bán mại ***, lúc cha mẹ qua đời thì Kha Nguyệt chỉ mới mười sáu tuổi, nhưng những kẻ vô lương tâm kia đã bán cô ấy vào một quán bar trá hình, bên trong đó chỉ hoạt động những việc làm trái pháp luật. Vào một ngày thì Tước Xạ đã nhìn thấy cô ấy, mới dùng hết số tiền mình tiết kiệm được mà chuộc thân cho cô ấy.

Còn Triều Vũ thì cha mẹ qua đời do tai nạn, nhưng để tiếp tục mưu sinh thì cậu ta đã dùng những thế võ mà do cha mẹ dạy để kiếm cơm, cha mẹ của Triều Vũ là võ sư có tiếng. Nhưng sau này Triều Vũ mới biết cái chết của cha mẹ không đơn giản là tai nạn, mà ở sau nó có người giật dây, mà người chủ mưu không ai khác chính là chú ruột của cậu ấy. Chỉ vì hai tài sản mà ông ta đã giết chết cha mẹ của Triều Vũ, sau đó dàn dựng thành một vụ tai nạn giao thông bình thường. Không chỉ vậy mà còn truy sát Triều Vũ nữa chứ, năm đó Triều Vũ mười tám tuổi, một thân mang đầy thương tích ngất xỉu trước cô nhi viện, Phụng Quy nhìn thấy cũng hiểu qua loa một chút nên đã cứu cậu ấy.

Lúc Cảnh Vân Trạch gặp bốn người họ thì cả bốn đều đã cộng tác với nhau được một thời gian, về sau anh thành lập một bang phái tên là Long Nhuệ, thật ra cái chữ "Nhuệ" ở đây hoàn toàn không liên quan đến Dương Dung Nhuệ, mà chỉ là cô ta tự huyễn hoặc bản thân mà thôi.

Còn ý nghĩa thật sự ở sau cái tên chính là một con rồng lớn và có đôi mắt nhuệ tinh, hay nói rõ hơn chính là "Hỏa nhãn kim tinh". Anh muốn bang phái của mình không chỉ đứng đầu về đánh đấm, mà những chuyện giao dịch cũng phải hàng đầu. Hiển nhiên thì chữ Nhuệ trong bang Long Nhuệ cũng là một phần để anh chọc tức cha mình.

Lâm Quân Nhi cũng ngoan ngoãn nghe anh nói, nhưng cô vẫn không hiểu tại sao anh lại nói những chuyện này với mình? Cảnh Vân Trạch lúc này mới nhẹ nhàng nắm lấy tay cô, nói:

- Từ trước đến giờ anh không bao giờ giải thích chuyện mình làm. Nhưng bây giờ, anh không muốn em hiểu lầm. Từ đầu đến cuối anh chỉ lợi dụng Dương Dung Nhuệ, mặc dù tình cảm cũng xem như là có, nhưng không lớn đến mức đặt tên cho cả bang phái hàng ngàn người.

- Vậy sao? Sao em nghe nói vì không lấy được cô ta nên anh mới trở mặt với gia đình?

Cảnh Vân Trạch liền ngồi bật dậy, nói:

- Ai đồn vậy? Vốn dĩ anh chỉ muốn chọc tức ông ấy mà thôi. Nếu ông ấy có đồng ý thì anh cũng không cưới, loại nữ nhân như Dương Dung Nhuệ thì anh cũng không cần.

Lâm Quân Nhi mỉm cười, thật ra để nói con người của Cảnh Vân Trạch thì cô không dám nói mình hiểu rõ anh một trăm phần trăm, nhưng hiện tại những bí mật của anh đều đã nói cho cô biết, thì chắc chắn anh sẽ muốn thứ gì đó trao đổi.

- Hỏi đi.

- Hỏi gì cơ?

- Anh còn giả ngu à? Anh muốn hỏi em cái gì, chuyện bí mật của anh đã kể cho em, chắc chắn anh cũng muốn em kể về bí mật của em.

Cảnh Vân Trạch chợt cười, vợ anh đúng là thông minh mà.

Lúc này anh cũng muốn biết lý do mắt của cô, tại sao lại bị như vậy. Còn chuyện cái gì mà mệnh sát tinh nữa.

Sắc mặt của Lâm Quân Nhi liền trầm xuống, anh còn tưởng bản thân đã chọc trúng điểm khó chịu trong lòng của cô, nhưng sau đó Lâm Quân Nhi liền nói:

- Anh là người tối cổ hả? Chuyện này cả Ung Thành đều biết, thiếu điều Kế Thành, Diêu Thành và Hoành Thành đều biết. Ấy vậy mà một bang chủ như anh lại mờ mịt?

- Em đừng có nói móc anh nữa, mau kể đi.

Lâm Quân Nhi cũng nghĩ nghĩ một lúc.

Trước đó thì cô cũng có hỏi nhưng mẹ lại đáp, cô là thai sinh thiếu tháng nên ngũ quan còn chưa hoàn thiện hẳn. Nhưng trước khi bà ngoại qua đời thì cô cũng có hỏi lại, bà ngoại đã nói do nhà sư năm đó đã làm.

Thật ra cô sinh ra là một đứa trẻ hoàn toàn bình thường, nhưng nhà sư nào đó đã nói với cha mẹ cô rằng cô mang mệnh sát tinh, cầm phải làm phép để chặn mệnh thất sát.

Ban đầu Lâm Tào và Quý Mẫn cũng không tin chuyện này, nhưng sau đó liên tục những chuyện xui rủi lại bắt đầu xảy ra. Cuối cùng Lâm Tào cũng tin, ông ta đưa cô đến nhà của nhà sư đó hai ngày.

Bản thân Lâm Quân Nhi lúc đó vẫn còn là đứa trẻ sơ sinh nên chẳng biết ông ta đã làm gì. Nhưng khi cô lên ba thì mắt bắt đầu mờ, sau khi lên năm thì mất hẳn ánh sáng.

Nhưng Lâm Tào và Quý Mẫn lúc đó cũng đã có Lâm Tuệ Y rồi, nên hai người chẳng mảy may quan tâm đến cô, họ chỉ muốn cách xa cô càng sớm càng tốt. Nếu không phải có bà ngoại yêu thương thì làm sao cô có thể sống đến bây giờ.

Vốn dĩ đây là một bi kịch, nhưng cách kể chuyện của Lâm Quân Nhi lại vô cùng bình thản, tựa như là chuyện này chẳng có gì đáng nói vậy.

- Vậy chuyện này phải bắt đầu điều tra từ tên nhà sư kia.

- Không cần tra đâu, sau khi em sống ở nhà ông ta hai ngày thì những người bị ông ta lừa đã tố cáo ông ta. Sau đó thì ông ta sợ tội tự sát rồi.

- Vậy cha mẹ em vẫn tin?

Lâm Quân Nhi nhún vai, bình thản đáp:

- Xảy ra một lần thì là trùng hợp, hai lần là ngẫu nhiên... Nhưng xảy ra đến ba lần thì chắc chắn có vấn đề. Chắc do số mạng của em không được tốt, nên toàn mang những chuyện xui xẻo đến cho họ.

Cảnh Vân Trạch ôm lấy cô, hành động bất ngờ của anh khiến cho Lâm Quân Nhi kinh hãi. Sau đó anh liền nói:

- Nói bậy, rõ ràng em mới là phúc tinh. Chuyện đã qua rồi anh sẽ không nhắc lại nữa, đợi khi nào sức khỏe của em tốt một chút thì chúng ta tiến hành phẫu thuật cho em.

- Cảnh Vân Trạch, tại sao anh phải làm vậy?

Cảnh Vân Trạch im lặng một lúc, anh cũng không biết tại sao mình lại làm như vậy nữa. Có lẽ trong con người của cô có một thứ gì đó thu hút anh, hoặc có thể là anh yêu cô, yêu từ cái nhìn đầu tiên.

- Có lẽ em không tin. Nhưng có thể là anh yêu em... Lâm Quân Nhi, anh yêu em.

Hot

Comments

𝓗𝓲𝓶𝓮 𝓜𝓪𝓷𝓪𝓴𝓪

𝓗𝓲𝓶𝓮 𝓜𝓪𝓷𝓪𝓴𝓪

Bả đoán hay thiệt🤣🤣

2024-02-11

0

Ya 🐥

Ya 🐥

quoooo.....

2023-01-10

11

Ya 🐥

Ya 🐥

chị biết hết á nhan 🤣🤣

2023-01-10

3

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Gả thay em gái
2 Chương 2: Là Lâm Quân Nhi
3 Chương 3: Gả cho anh ba cũng không tồi (1)
4 Chương 4: Gả cho anh ba cũng không tồi (2)
5 Chương 5: Dương Dung Nhuệ
6 Chương 6: Hôn
7 Chương 7: Thích (H+)
8 Chương 8: Ám sát (1)
9 Chương 9: Ám sát (2)
10 Chương 10: Là vợ tôi! (1)
11 Chương 11: Là vợ tôi! (2)
12 Chương 12: Báo nhỏ thật biết "Báo" (H+)
13 Chương 13: Cái kết cho kẻ dám động đến vợ tao!
14 Chương 14: Gả cho người mình không yêu mới là bi kịch
15 Chương 15: Bí mật
16 Chương 16: Sự thật về Phụng Quy
17 Chương 17: "Chồng của em"
18 Chương 18: Rắc rối ở Lâm gia
19 Chương 19: Italy - Ung Thành: Hai người một nỗi nhớ
20 Chương 20: Phàn Chúc Hạo
21 Chương 21: Giúp em sinh em bé (1)
22 Chương 22: Cùng em sinh em bé (H+) (2)
23 Chương 23: Bất ngờ trước ngày sinh nhật
24 Chương 24: Sinh nhật
25 Chương 25: Rắc rối
26 Chương 26: Rắc rối kia chưa đi, rắc rối khác lại đến
27 Chương 27: Lại là rắc rối
28 Chương 28: Cô ấy là Lâm Quân Nhi, là vợ của tôi!
29 Chương 29: Mạng xã hội là con dao hai lưỡi
30 Chương 30: Mẹ chồng - nàng dâu (1)
31 Chương 31: Mẹ chồng - nàng dâu (2)
32 Chương 32: Thai kỳ bất ổn
33 Chương 33: Cảnh Sở Tiêu
34 Chương 34: Yêu em
35 Chương 35: Kiểm tra mắt
36 Chương 36: Anh sẽ dạy em cách đánh vần là "a", "á", "ớ"! (H+)
37 Chương 37: Hành trình tìm lại ánh sáng (1)
38 Chương 38: Hành trình tìm lại ánh sáng - Gánh tội (2)
39 Chương 39: Hành trình tìm lại ánh sáng - Vẫn không bỏ cuộc (3)
40 Chương 40: Em gái tôi
41 Chương 41: Đem vợ về nhà
42 Chương 42: Hi vọng để rồi thất vọng
43 Chương 43: Ân oán tình - thù: Con tin cứng miệng (1)
44 Chương 44: Ân oán tình - thù: Uy hiếp Cảnh Vân Trạch (2)
45 Chương 45: Ân oán tình - thù: Huyết hải (3)
46 Chương 46: Bình yên bên em
47 Chương 47: Giới thiệu một chút, cô ấy vẫn là vợ tôi
48 Chương 48: Tình yêu chớm nở
49 Chương 49: Thất tình
50 Chương 50: Kẻ tàn ác thường sống thảnh thơi
51 Chương 51: Chuyên tâm một chút (H+)
52 Chương 52: Thay đổi thái độ (1)
53 Chương 53: Thay đổi thái độ (2)
54 Chương 54: 49 gặp 50
55 Chương 55: Hỏi cưới
56 Chương 56: Vợ tôi, cần ông quản sao!
57 Chương 57: Gả em gái - Sau là gả con gái
58 Chương 58: Song hỉ lâm môn
59 Chương 59: Gặp lại "Cố nhân"
60 Chương 60: Tột cùng của đau đớn
61 Chương 61: Nó không thích thế giới này
62 Chương 62: Cả đời không lấy vợ
63 Chương 63: Đời thường
64 Chương 64: Chơi đùa với ông xã
65 Chương 65: Bữa ăn bất ổn
66 Chương 66: Vị khách không mời
67 Chương 67: Nóc nhà cảnh cáo
68 Chương 68: Mộng
69 Chương 69: Không biết trời cao đất dày (1)
70 Chương 70: Không biết trời cao đất dày (2)
71 Chương 71: Học cách vừa dỗ chồng vừa dỗi chồng
72 Chương 72: Tết - Viếng mộ ông bà (1)
73 Chương 73: Tết - Một khởi đầu mới? (2)
74 Chương 74: Tết - Một bắt đầu mới? (3)
75 Chương 75: Tết - Bắt đầu mới của chúng ta (4)
76 Chương 76: Tết - Không hết việc (5)
77 Chương 77: Italy - Một chuyến hành trình cảm thông
78 Chương 78: Chính thức ra mắt bà xã
79 Chương 79: Thay đổi bản thân
80 Chương 80: Si tâm vọng tưởng
81 Chương 81: Vọng tưởng tan biến
82 Chương 82: Cãi nhau trên giường (H+)
83 Chương 83: Những rung động
84 Chương 84: Thành thật với nhau
85 Chương 85: Trả em thanh xuân đáng có
86 Chương 86: Vì con gái mà điên
87 Chương 87: Cảnh thị (1)
88 Chương 88: Cảnh thị (2)
89 Chương 89: Cảnh thị (3)
90 Chương 90: Lâm gia náo loạn
91 Chương 91: Tận nghĩa tận hiếu
92 Chương 92: Mr.Z
93 Chương 93: Lâm gia
94 Chương 94: Thói quen từ khi nào?
95 Chương 95: Tình yêu màu hồng
96 Chương 96: Chuyến công tác trăm năm
97 Chương 97: Ngày ta thành đôi (1)
98 Chương 98: (H+) Ngày ta thành đôi (2)
99 Chương 99: Ngày ta thành đôi (3)
100 Chương 100: Ngày ta thành đôi (4)
101 Chương 101: Thay đổi (1)
102 Chương 102: Thay đổi (2)
103 [NGOẠI TRUYỆN 1]: Hành trình mang thai khá ổn
104 [NGOẠI TRUYỆN 1]: Cảnh Vân Trạch, ngạc nhiên chưa!
105 [NGOẠI TRUYỆN 2]: Hôn lễ đơn giản
106 [NGOẠI TRUYỆN 2]: Lời xin lỗi (1)
107 [NGOẠI TRUYỆN 2]: Lời xin lỗi (2)
108 [NGOẠI TRUYỆN 2]: Lời từ biệt
109 [NGOẠI TRUYỆN 3]: Viên mãn (1)
110 [NGOẠI TRUYỆN 3]: Viên mãn (2)
111 KẾT THÚC TÁC PHẨM
Chapter

Updated 111 Episodes

1
Chương 1: Gả thay em gái
2
Chương 2: Là Lâm Quân Nhi
3
Chương 3: Gả cho anh ba cũng không tồi (1)
4
Chương 4: Gả cho anh ba cũng không tồi (2)
5
Chương 5: Dương Dung Nhuệ
6
Chương 6: Hôn
7
Chương 7: Thích (H+)
8
Chương 8: Ám sát (1)
9
Chương 9: Ám sát (2)
10
Chương 10: Là vợ tôi! (1)
11
Chương 11: Là vợ tôi! (2)
12
Chương 12: Báo nhỏ thật biết "Báo" (H+)
13
Chương 13: Cái kết cho kẻ dám động đến vợ tao!
14
Chương 14: Gả cho người mình không yêu mới là bi kịch
15
Chương 15: Bí mật
16
Chương 16: Sự thật về Phụng Quy
17
Chương 17: "Chồng của em"
18
Chương 18: Rắc rối ở Lâm gia
19
Chương 19: Italy - Ung Thành: Hai người một nỗi nhớ
20
Chương 20: Phàn Chúc Hạo
21
Chương 21: Giúp em sinh em bé (1)
22
Chương 22: Cùng em sinh em bé (H+) (2)
23
Chương 23: Bất ngờ trước ngày sinh nhật
24
Chương 24: Sinh nhật
25
Chương 25: Rắc rối
26
Chương 26: Rắc rối kia chưa đi, rắc rối khác lại đến
27
Chương 27: Lại là rắc rối
28
Chương 28: Cô ấy là Lâm Quân Nhi, là vợ của tôi!
29
Chương 29: Mạng xã hội là con dao hai lưỡi
30
Chương 30: Mẹ chồng - nàng dâu (1)
31
Chương 31: Mẹ chồng - nàng dâu (2)
32
Chương 32: Thai kỳ bất ổn
33
Chương 33: Cảnh Sở Tiêu
34
Chương 34: Yêu em
35
Chương 35: Kiểm tra mắt
36
Chương 36: Anh sẽ dạy em cách đánh vần là "a", "á", "ớ"! (H+)
37
Chương 37: Hành trình tìm lại ánh sáng (1)
38
Chương 38: Hành trình tìm lại ánh sáng - Gánh tội (2)
39
Chương 39: Hành trình tìm lại ánh sáng - Vẫn không bỏ cuộc (3)
40
Chương 40: Em gái tôi
41
Chương 41: Đem vợ về nhà
42
Chương 42: Hi vọng để rồi thất vọng
43
Chương 43: Ân oán tình - thù: Con tin cứng miệng (1)
44
Chương 44: Ân oán tình - thù: Uy hiếp Cảnh Vân Trạch (2)
45
Chương 45: Ân oán tình - thù: Huyết hải (3)
46
Chương 46: Bình yên bên em
47
Chương 47: Giới thiệu một chút, cô ấy vẫn là vợ tôi
48
Chương 48: Tình yêu chớm nở
49
Chương 49: Thất tình
50
Chương 50: Kẻ tàn ác thường sống thảnh thơi
51
Chương 51: Chuyên tâm một chút (H+)
52
Chương 52: Thay đổi thái độ (1)
53
Chương 53: Thay đổi thái độ (2)
54
Chương 54: 49 gặp 50
55
Chương 55: Hỏi cưới
56
Chương 56: Vợ tôi, cần ông quản sao!
57
Chương 57: Gả em gái - Sau là gả con gái
58
Chương 58: Song hỉ lâm môn
59
Chương 59: Gặp lại "Cố nhân"
60
Chương 60: Tột cùng của đau đớn
61
Chương 61: Nó không thích thế giới này
62
Chương 62: Cả đời không lấy vợ
63
Chương 63: Đời thường
64
Chương 64: Chơi đùa với ông xã
65
Chương 65: Bữa ăn bất ổn
66
Chương 66: Vị khách không mời
67
Chương 67: Nóc nhà cảnh cáo
68
Chương 68: Mộng
69
Chương 69: Không biết trời cao đất dày (1)
70
Chương 70: Không biết trời cao đất dày (2)
71
Chương 71: Học cách vừa dỗ chồng vừa dỗi chồng
72
Chương 72: Tết - Viếng mộ ông bà (1)
73
Chương 73: Tết - Một khởi đầu mới? (2)
74
Chương 74: Tết - Một bắt đầu mới? (3)
75
Chương 75: Tết - Bắt đầu mới của chúng ta (4)
76
Chương 76: Tết - Không hết việc (5)
77
Chương 77: Italy - Một chuyến hành trình cảm thông
78
Chương 78: Chính thức ra mắt bà xã
79
Chương 79: Thay đổi bản thân
80
Chương 80: Si tâm vọng tưởng
81
Chương 81: Vọng tưởng tan biến
82
Chương 82: Cãi nhau trên giường (H+)
83
Chương 83: Những rung động
84
Chương 84: Thành thật với nhau
85
Chương 85: Trả em thanh xuân đáng có
86
Chương 86: Vì con gái mà điên
87
Chương 87: Cảnh thị (1)
88
Chương 88: Cảnh thị (2)
89
Chương 89: Cảnh thị (3)
90
Chương 90: Lâm gia náo loạn
91
Chương 91: Tận nghĩa tận hiếu
92
Chương 92: Mr.Z
93
Chương 93: Lâm gia
94
Chương 94: Thói quen từ khi nào?
95
Chương 95: Tình yêu màu hồng
96
Chương 96: Chuyến công tác trăm năm
97
Chương 97: Ngày ta thành đôi (1)
98
Chương 98: (H+) Ngày ta thành đôi (2)
99
Chương 99: Ngày ta thành đôi (3)
100
Chương 100: Ngày ta thành đôi (4)
101
Chương 101: Thay đổi (1)
102
Chương 102: Thay đổi (2)
103
[NGOẠI TRUYỆN 1]: Hành trình mang thai khá ổn
104
[NGOẠI TRUYỆN 1]: Cảnh Vân Trạch, ngạc nhiên chưa!
105
[NGOẠI TRUYỆN 2]: Hôn lễ đơn giản
106
[NGOẠI TRUYỆN 2]: Lời xin lỗi (1)
107
[NGOẠI TRUYỆN 2]: Lời xin lỗi (2)
108
[NGOẠI TRUYỆN 2]: Lời từ biệt
109
[NGOẠI TRUYỆN 3]: Viên mãn (1)
110
[NGOẠI TRUYỆN 3]: Viên mãn (2)
111
KẾT THÚC TÁC PHẨM

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play