Chương 10: Là vợ tôi! (1)

Cảnh Vân Trạch vốn không có ý định sẽ đưa cô về Cảnh gia, nhưng với tình hình hiện tại thì anh cũng chẳng thể giấu nữa, anh không sợ Cảnh Vân Trác làm khó mình, anh chỉ sợ ông ấy sẽ xúc phạm Lâm Quân Nhi, khiến cho cô ấy ấm ức mà thôi.

Không khí trong xe đột nhiên im lặng cũng làm cho Lâm Quân Nhi thấy khó thở, đột nhiên cô lại nhớ đến Diệp Vấn, liền hỏi:

- Cảnh Vân Trạch, Diệp Vấn thế nào? Em ấy có đi cùng chúng ta không?

- Em không cần lo, cô ấy được Phụng Quy đưa về trụ sở Long Nhuệ rồi.

- Long Nhuệ...

Hai từ này tựa như đang nhắc nhở người mà anh nhớ nhung là Dương Dung Nhuệ, cũng đúng thôi... Dù sao thì đối với Cảnh Vân Trạch thì cô chỉ là một cô dâu gả thay, một tảng đá ngán đường, một con kỳ đà cản mũi người khác... Người trong lòng của anh làm sao có thể là cô chứ.

Đột nhiên đang hỏi mà cái mỏ của cô không hỗn nữa cũng làm cho anh khó hiểu, chẳng lẽ anh đã nói sai ở đâu?

- Sao vậy? Em không khỏe ở đâu à, sao đột nhiên lại im lặng vậy?

- Không có, chúng ta đi đâu vậy?

- Về Cảnh gia.

Hai từ "Cảnh gia" càng làm cho Lâm Quân Nhi thấy sửng sốt hơn, thà đưa cô về Lâm gia hay đem cô bỏ vào nhà giam của Bang Long Nhuệ chứ tại sao đem cô về Cảnh gia? Chẳng phải đối với họ thì chỉ là mối quan hợp đồng, hơn nữa người mà cha anh muốn lấy làm con dâu là Lâm Tuệ Y chứ không phải Lâm Quân Nhi, nếu như ông ấy biết đã bị đổi cô dâu thì sẽ làm ầm đến Lâm gia rồi.

- Cảnh Vân Trạch, đừng về Cảnh gia có được không? Hay bây giờ tôi gọi Y Y đến đây, anh cùng em ấy diễn một vở kịch. Anh đưa tôi về với Vấn Nhi đi.

Có lẽ đây là lần đầu tiên Cảnh Vân Trạch thấy con báo nhỏ nhà mình lo lắng như vậy, ở trước mặt anh vẫn còn hùng hổ cãi nhau như nước với lửa, còn đây chỉ là về nhà anh thôi mà, sao đột nhiên lại căng thẳng như vậy chứ?

- Em căng thẳng sao?

- Anh nói xem, tôi chỉ là cô dâu gả thay, dù sao thì tôi... Tôi...

- Chứng nhận kết hôn cũng đã ký rồi, lễ thành hôn cũng đã hoàn thành rồi, động phòng cũng đã động luôn rồi. Sớm muộn gì họ cũng biết, thôi thì cứ để họ biết sớm tránh ấm ức cho em.

Lâm Quân Nhi thật sự không biết tên Cảnh Vân Trạch này có cần mặt mũi hay không, những lời này mà anh cũng có thể nói ra sao? Đúng là không biết liêm sỉ gì cả!

- Nhưng mà...

- Không có nhưng nhị gì cả, em đừng căng thẳng. Chút nữa cứ đi bên cạnh tôi là được, họ có nói gì, làm gì cũng mặc kệ. Dù sao ở Cảnh gia cũng còn Tranh Nhi, Vân Trình và Thiếu Hà, em đừng lo.

Nói thì dễ, nhưng dù sao hiện tại tâm lý của Lâm Quân Nhi chính là sự thật sắp bị vạch trần. Bản thân cô thì cô không sợ, họ có thể đánh, có thể mắng, cũng có thể đuổi cô ra khỏi Cảnh gia, nhưng nếu như họ đến Lâm gia làm loạn, hay khiến cho danh tiếng của cha mẹ cô và Tuệ Y bị vấy bẩn thì cô sẽ thấy có lỗi. Vì trong chuyện này hoàn toàn là chủ ý của cô, đến cả Y Y cũng không biết chuyện này.

Cảnh Vân Trạch thấy cô cứ căng thẳng như vậy cũng chỉ nhẹ nhàng nắm lấy tay của cô, nói:

- Đừng căng thẳng. Thật ra cha mẹ tôi cũng không đáng sợ như em nghĩ đâu, hơn nữa...

- Hơn nữa cái gì?

- Hơn nữa lúc trước, Vân Trình từng nói muốn kết hôn và nói người đó là em... Họ cũng không phản đối, nếu em không thay em gái gả cho tôi, thì bây giờ có thể em đã là em dâu của tôi rồi.

Nghe đến đây thì Lâm Quân Nhi có chút kinh ngạc, không ngờ đến cả chuyện này mà anh cũng biết. Nhưng trong giọng điệu của anh thì anh hoàn toàn không có vấn đề gì với nó, không chỉ vậy mà hình như còn có chút thành tựu, lấy một người mù như cô thì thành tựu cái quái gì?

- Cảnh Vân Trạch, nếu như cha mẹ anh bắt buộc phải ly hôn. Rồi đường hoàng cưới Y Y, thì anh có đồng ý không?

Câu hỏi bất ngờ của Lâm Quân Nhi cũng làm cho Cảnh Vân Trạch có chút suy nghĩ, sau đó anh liền nở một nụ cười, nói:

- Em nói xem, em muốn làm vợ tôi... Hay em muốn làm chị vợ của tôi? Hay là muốn làm em dâu của tôi?

- Cảnh Vân Trạch, anh nghiêm túc đi.

Đột nhiên Cảnh Vân Trạch lại tấp xe vào lề đường, anh tháo dây an toàn ra, chồm người đến chỗ của cô, vì không nghe thấy tiếng anh hồi đáp, cộng với không có cảm giác xe di chuyển, Lâm Quân Nhi liền nói:

- Cảnh Vân Trạch? Anh đâu rồi? Anh có... Ưm...

Còn chưa kịp để cô nói hết lời thì Cảnh Vân Trạch đã không thể nhịn được mà hôn lấy cánh môi của cô. Ban đầu Lâm Quân Nhi còn giật mình, nhưng sau một lúc thì cô đã hoàn toàn buông thõng, nhắm mắt, không biết có nên đẩy anh ra hay không.

Nhưng nụ hôn của Cảnh Vân Trạch không kéo dài, anh có chút lưu luyến rời khỏi, nhìn cô, nói:

- Cho dù ở Cảnh gia có xảy ra chuyện gì thì tôi cũng không ly hôn với em. Chúng ta đã giao hẹn hai năm, nhưng mà...

- Nhưng cái gì?

- Cái gì thì đợi em sáng mắt rồi em tự nhìn cái bản hợp đồng của em.

Nói xong, Cảnh Vân Trạch ngồi ngay ngắn vào ghế lái, tiếp tục lái xe về Cảnh gia.

[...]

Ở Cảnh gia, tuy trời đã khuya những nghe có người thông báo ở Dinh Trạch bị tập kích thì cả nhà đều lo sợ mà thức dậy, vốn Thiếu Hà và Vân Trình còn định sẽ sang nhà anh xem sao. Nhưng Tước Xạ báo lại rằng anh đang trên đường về Cảnh gia, nên họ mới ở nhà chờ.

Cảnh Vân Trác và Liễu Đào Nguyên không lo lắng cho anh, vì đối với một người như Cảnh Vân Trạch thì chẳng có gì đáng sợ, họ lo là lo cho cô dâu mới cưới. Nếu như không phải anh về kịp thì chắc hỷ sự sẽ thành tang sự mất rồi.

Nhưng ba người còn lại là Cảnh Vân Tranh, Cảnh Vân Trình và Triệu Thiếu Hà thì lại lo lắng chuyện khác. Chính là chuyện cô dâu gả thay Lâm Quân Nhi.

Với tính khí của Cảnh Vân Trác khi biết mình bị lừa thì sẽ làm lớn chuyện lắm. Không chỉ vậy mà Cảnh Vân Trạch còn chưa chắc sẽ bảo vệ Lâm Quân Nhi, nếu như bị ông ấy chất vấn thì cho dù miệng lưỡi của cô có ghê gớm đến đâu thì ngay từ đầu Lâm gia đã sai. Hi vọng mọi chuyện sẽ không tồi tệ như họ nghĩ.

Sau một lúc, chiếc xe của Cảnh Vân Trạch cũng đã chạy vào khuôn viên nhà họ Cảnh. Vân Tranh và Thiếu Hà liền gấp gáp chạy ra xem, thấy Cảnh Vân Trạch và Lâm Quân Nhi bình an vô sự không chút thương tổn thì họ mới an tâm.

Triệu Thiếu Hà nhìn anh, nói:

- Anh họ... Họ ở trong nhà.

Ngay cả anh và cô đều biết "họ" trong câu nói của cô ấy là ai. Cảnh Vân Trạch nhẹ nhàng nắm lấy tay của Lâm Quân Nhi, dịu dàng nói:

- Không sao, tin tưởng tôi.

Nói xong, bỏ lại hai con cẩu độc thân vừa bị thồn một họng cơm chó mà đi vào nhà. Cảnh Vân Tranh và Triệu Thiếu Hà nhìn nhau, ngơ ngác nói:

- Họ phát triển tình cảm nhanh vậy sao?

Triệu Thiếu Hà cũng nhún nhún vai, đáp:

- Em đâu có biết, mà những người phi thường thì cũng có tuyến tình cảm không giống người bình thường.

Cảnh Vân Tranh cũng chỉ gật gù.

Cảnh Vân Trạch và Lâm Quân Nhi đi vào nhà, nhìn thấy cha mẹ mình, liền nói:

- Tôi đưa Quân Nhi về rồi.

Hot

Comments

𝓗𝓲𝓶𝓮 𝓜𝓪𝓷𝓪𝓴𝓪

𝓗𝓲𝓶𝓮 𝓜𝓪𝓷𝓪𝓴𝓪

Rồi chị bị ảnh lừa rồi🤣

2024-02-10

2

Trương gia

Trương gia

điẻm rồi mấy má. nó kí hợp đồng ko khứ hồi rồi 🤣🤣🤣

2023-04-28

2

MinnaWindy

MinnaWindy

chị nhà bị ảnh lừa rồi

2023-03-27

2

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Gả thay em gái
2 Chương 2: Là Lâm Quân Nhi
3 Chương 3: Gả cho anh ba cũng không tồi (1)
4 Chương 4: Gả cho anh ba cũng không tồi (2)
5 Chương 5: Dương Dung Nhuệ
6 Chương 6: Hôn
7 Chương 7: Thích (H+)
8 Chương 8: Ám sát (1)
9 Chương 9: Ám sát (2)
10 Chương 10: Là vợ tôi! (1)
11 Chương 11: Là vợ tôi! (2)
12 Chương 12: Báo nhỏ thật biết "Báo" (H+)
13 Chương 13: Cái kết cho kẻ dám động đến vợ tao!
14 Chương 14: Gả cho người mình không yêu mới là bi kịch
15 Chương 15: Bí mật
16 Chương 16: Sự thật về Phụng Quy
17 Chương 17: "Chồng của em"
18 Chương 18: Rắc rối ở Lâm gia
19 Chương 19: Italy - Ung Thành: Hai người một nỗi nhớ
20 Chương 20: Phàn Chúc Hạo
21 Chương 21: Giúp em sinh em bé (1)
22 Chương 22: Cùng em sinh em bé (H+) (2)
23 Chương 23: Bất ngờ trước ngày sinh nhật
24 Chương 24: Sinh nhật
25 Chương 25: Rắc rối
26 Chương 26: Rắc rối kia chưa đi, rắc rối khác lại đến
27 Chương 27: Lại là rắc rối
28 Chương 28: Cô ấy là Lâm Quân Nhi, là vợ của tôi!
29 Chương 29: Mạng xã hội là con dao hai lưỡi
30 Chương 30: Mẹ chồng - nàng dâu (1)
31 Chương 31: Mẹ chồng - nàng dâu (2)
32 Chương 32: Thai kỳ bất ổn
33 Chương 33: Cảnh Sở Tiêu
34 Chương 34: Yêu em
35 Chương 35: Kiểm tra mắt
36 Chương 36: Anh sẽ dạy em cách đánh vần là "a", "á", "ớ"! (H+)
37 Chương 37: Hành trình tìm lại ánh sáng (1)
38 Chương 38: Hành trình tìm lại ánh sáng - Gánh tội (2)
39 Chương 39: Hành trình tìm lại ánh sáng - Vẫn không bỏ cuộc (3)
40 Chương 40: Em gái tôi
41 Chương 41: Đem vợ về nhà
42 Chương 42: Hi vọng để rồi thất vọng
43 Chương 43: Ân oán tình - thù: Con tin cứng miệng (1)
44 Chương 44: Ân oán tình - thù: Uy hiếp Cảnh Vân Trạch (2)
45 Chương 45: Ân oán tình - thù: Huyết hải (3)
46 Chương 46: Bình yên bên em
47 Chương 47: Giới thiệu một chút, cô ấy vẫn là vợ tôi
48 Chương 48: Tình yêu chớm nở
49 Chương 49: Thất tình
50 Chương 50: Kẻ tàn ác thường sống thảnh thơi
51 Chương 51: Chuyên tâm một chút (H+)
52 Chương 52: Thay đổi thái độ (1)
53 Chương 53: Thay đổi thái độ (2)
54 Chương 54: 49 gặp 50
55 Chương 55: Hỏi cưới
56 Chương 56: Vợ tôi, cần ông quản sao!
57 Chương 57: Gả em gái - Sau là gả con gái
58 Chương 58: Song hỉ lâm môn
59 Chương 59: Gặp lại "Cố nhân"
60 Chương 60: Tột cùng của đau đớn
61 Chương 61: Nó không thích thế giới này
62 Chương 62: Cả đời không lấy vợ
63 Chương 63: Đời thường
64 Chương 64: Chơi đùa với ông xã
65 Chương 65: Bữa ăn bất ổn
66 Chương 66: Vị khách không mời
67 Chương 67: Nóc nhà cảnh cáo
68 Chương 68: Mộng
69 Chương 69: Không biết trời cao đất dày (1)
70 Chương 70: Không biết trời cao đất dày (2)
71 Chương 71: Học cách vừa dỗ chồng vừa dỗi chồng
72 Chương 72: Tết - Viếng mộ ông bà (1)
73 Chương 73: Tết - Một khởi đầu mới? (2)
74 Chương 74: Tết - Một bắt đầu mới? (3)
75 Chương 75: Tết - Bắt đầu mới của chúng ta (4)
76 Chương 76: Tết - Không hết việc (5)
77 Chương 77: Italy - Một chuyến hành trình cảm thông
78 Chương 78: Chính thức ra mắt bà xã
79 Chương 79: Thay đổi bản thân
80 Chương 80: Si tâm vọng tưởng
81 Chương 81: Vọng tưởng tan biến
82 Chương 82: Cãi nhau trên giường (H+)
83 Chương 83: Những rung động
84 Chương 84: Thành thật với nhau
85 Chương 85: Trả em thanh xuân đáng có
86 Chương 86: Vì con gái mà điên
87 Chương 87: Cảnh thị (1)
88 Chương 88: Cảnh thị (2)
89 Chương 89: Cảnh thị (3)
90 Chương 90: Lâm gia náo loạn
91 Chương 91: Tận nghĩa tận hiếu
92 Chương 92: Mr.Z
93 Chương 93: Lâm gia
94 Chương 94: Thói quen từ khi nào?
95 Chương 95: Tình yêu màu hồng
96 Chương 96: Chuyến công tác trăm năm
97 Chương 97: Ngày ta thành đôi (1)
98 Chương 98: (H+) Ngày ta thành đôi (2)
99 Chương 99: Ngày ta thành đôi (3)
100 Chương 100: Ngày ta thành đôi (4)
101 Chương 101: Thay đổi (1)
102 Chương 102: Thay đổi (2)
103 [NGOẠI TRUYỆN 1]: Hành trình mang thai khá ổn
104 [NGOẠI TRUYỆN 1]: Cảnh Vân Trạch, ngạc nhiên chưa!
105 [NGOẠI TRUYỆN 2]: Hôn lễ đơn giản
106 [NGOẠI TRUYỆN 2]: Lời xin lỗi (1)
107 [NGOẠI TRUYỆN 2]: Lời xin lỗi (2)
108 [NGOẠI TRUYỆN 2]: Lời từ biệt
109 [NGOẠI TRUYỆN 3]: Viên mãn (1)
110 [NGOẠI TRUYỆN 3]: Viên mãn (2)
111 KẾT THÚC TÁC PHẨM
Chapter

Updated 111 Episodes

1
Chương 1: Gả thay em gái
2
Chương 2: Là Lâm Quân Nhi
3
Chương 3: Gả cho anh ba cũng không tồi (1)
4
Chương 4: Gả cho anh ba cũng không tồi (2)
5
Chương 5: Dương Dung Nhuệ
6
Chương 6: Hôn
7
Chương 7: Thích (H+)
8
Chương 8: Ám sát (1)
9
Chương 9: Ám sát (2)
10
Chương 10: Là vợ tôi! (1)
11
Chương 11: Là vợ tôi! (2)
12
Chương 12: Báo nhỏ thật biết "Báo" (H+)
13
Chương 13: Cái kết cho kẻ dám động đến vợ tao!
14
Chương 14: Gả cho người mình không yêu mới là bi kịch
15
Chương 15: Bí mật
16
Chương 16: Sự thật về Phụng Quy
17
Chương 17: "Chồng của em"
18
Chương 18: Rắc rối ở Lâm gia
19
Chương 19: Italy - Ung Thành: Hai người một nỗi nhớ
20
Chương 20: Phàn Chúc Hạo
21
Chương 21: Giúp em sinh em bé (1)
22
Chương 22: Cùng em sinh em bé (H+) (2)
23
Chương 23: Bất ngờ trước ngày sinh nhật
24
Chương 24: Sinh nhật
25
Chương 25: Rắc rối
26
Chương 26: Rắc rối kia chưa đi, rắc rối khác lại đến
27
Chương 27: Lại là rắc rối
28
Chương 28: Cô ấy là Lâm Quân Nhi, là vợ của tôi!
29
Chương 29: Mạng xã hội là con dao hai lưỡi
30
Chương 30: Mẹ chồng - nàng dâu (1)
31
Chương 31: Mẹ chồng - nàng dâu (2)
32
Chương 32: Thai kỳ bất ổn
33
Chương 33: Cảnh Sở Tiêu
34
Chương 34: Yêu em
35
Chương 35: Kiểm tra mắt
36
Chương 36: Anh sẽ dạy em cách đánh vần là "a", "á", "ớ"! (H+)
37
Chương 37: Hành trình tìm lại ánh sáng (1)
38
Chương 38: Hành trình tìm lại ánh sáng - Gánh tội (2)
39
Chương 39: Hành trình tìm lại ánh sáng - Vẫn không bỏ cuộc (3)
40
Chương 40: Em gái tôi
41
Chương 41: Đem vợ về nhà
42
Chương 42: Hi vọng để rồi thất vọng
43
Chương 43: Ân oán tình - thù: Con tin cứng miệng (1)
44
Chương 44: Ân oán tình - thù: Uy hiếp Cảnh Vân Trạch (2)
45
Chương 45: Ân oán tình - thù: Huyết hải (3)
46
Chương 46: Bình yên bên em
47
Chương 47: Giới thiệu một chút, cô ấy vẫn là vợ tôi
48
Chương 48: Tình yêu chớm nở
49
Chương 49: Thất tình
50
Chương 50: Kẻ tàn ác thường sống thảnh thơi
51
Chương 51: Chuyên tâm một chút (H+)
52
Chương 52: Thay đổi thái độ (1)
53
Chương 53: Thay đổi thái độ (2)
54
Chương 54: 49 gặp 50
55
Chương 55: Hỏi cưới
56
Chương 56: Vợ tôi, cần ông quản sao!
57
Chương 57: Gả em gái - Sau là gả con gái
58
Chương 58: Song hỉ lâm môn
59
Chương 59: Gặp lại "Cố nhân"
60
Chương 60: Tột cùng của đau đớn
61
Chương 61: Nó không thích thế giới này
62
Chương 62: Cả đời không lấy vợ
63
Chương 63: Đời thường
64
Chương 64: Chơi đùa với ông xã
65
Chương 65: Bữa ăn bất ổn
66
Chương 66: Vị khách không mời
67
Chương 67: Nóc nhà cảnh cáo
68
Chương 68: Mộng
69
Chương 69: Không biết trời cao đất dày (1)
70
Chương 70: Không biết trời cao đất dày (2)
71
Chương 71: Học cách vừa dỗ chồng vừa dỗi chồng
72
Chương 72: Tết - Viếng mộ ông bà (1)
73
Chương 73: Tết - Một khởi đầu mới? (2)
74
Chương 74: Tết - Một bắt đầu mới? (3)
75
Chương 75: Tết - Bắt đầu mới của chúng ta (4)
76
Chương 76: Tết - Không hết việc (5)
77
Chương 77: Italy - Một chuyến hành trình cảm thông
78
Chương 78: Chính thức ra mắt bà xã
79
Chương 79: Thay đổi bản thân
80
Chương 80: Si tâm vọng tưởng
81
Chương 81: Vọng tưởng tan biến
82
Chương 82: Cãi nhau trên giường (H+)
83
Chương 83: Những rung động
84
Chương 84: Thành thật với nhau
85
Chương 85: Trả em thanh xuân đáng có
86
Chương 86: Vì con gái mà điên
87
Chương 87: Cảnh thị (1)
88
Chương 88: Cảnh thị (2)
89
Chương 89: Cảnh thị (3)
90
Chương 90: Lâm gia náo loạn
91
Chương 91: Tận nghĩa tận hiếu
92
Chương 92: Mr.Z
93
Chương 93: Lâm gia
94
Chương 94: Thói quen từ khi nào?
95
Chương 95: Tình yêu màu hồng
96
Chương 96: Chuyến công tác trăm năm
97
Chương 97: Ngày ta thành đôi (1)
98
Chương 98: (H+) Ngày ta thành đôi (2)
99
Chương 99: Ngày ta thành đôi (3)
100
Chương 100: Ngày ta thành đôi (4)
101
Chương 101: Thay đổi (1)
102
Chương 102: Thay đổi (2)
103
[NGOẠI TRUYỆN 1]: Hành trình mang thai khá ổn
104
[NGOẠI TRUYỆN 1]: Cảnh Vân Trạch, ngạc nhiên chưa!
105
[NGOẠI TRUYỆN 2]: Hôn lễ đơn giản
106
[NGOẠI TRUYỆN 2]: Lời xin lỗi (1)
107
[NGOẠI TRUYỆN 2]: Lời xin lỗi (2)
108
[NGOẠI TRUYỆN 2]: Lời từ biệt
109
[NGOẠI TRUYỆN 3]: Viên mãn (1)
110
[NGOẠI TRUYỆN 3]: Viên mãn (2)
111
KẾT THÚC TÁC PHẨM

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play